"--- Thật khó nghe."
"Vô cùng xin lỗi thưa ngài."
Bầu không khí ở đế quốc Ashion rất căng thẳng, và nếu là ở dinh cơ của quý tộc cao cấp thì càng căng thẳng hơn.
Vùng lãnh thổ rộng lớn mà gia đình Công Tước Quoll quản lý được đế quốc Ashion trao cho, tại phòng làm việc của nhà Quoll đó, có hai người đàn ông.
Một người trong đó chính là vị quản gia già mới di chuyển từ Dirasix về, người còn lại chính là gia chủ nhà Quoll.
Với một quốc gia luôn có không khí cứng nhắc, thì tại chính dinh cơ này, bầu không khí đó lại càng trở nên nặng nề.
"Ruzin, ta không nghĩ ông sẽ có những sơ sót như thế này."
Gia chủ đương nhiệm nhà Quoll - Visitor • Quoll, là một người đàn ông ngoài 50 với nét từng trải tăng dần theo năm tháng, với tính cách lẫn ngoại hình không chút kẽ hở kia khiến người khác cảm thấy ông là một người lạnh lùng.
Đôi mắt nhìn chằm chằm vào lão quản gia toát lên một vẻ lạnh lùng vô cùng.
"Vâng, tôi không còn mặt mũi nào để gặp ngài."
Vị quản gia già Ruzin vẫn chưa kịp cởi bỏ bộ quần áo dùng đi du lịch của mình, ông cứ thế mà cúi thấp đầu.
--- Ngay vừa nãy ông đã báo cáo những chuyện đã xảy ra ở Dirasix.
Mới hôm trước, ông vẫn còn ở Dirasix, ở bên cạnh tiểu thư nhà Quoll.
Seraraphira đã vô cùng thuận lợi nhập học vào trường ma thuật, không những thế cô còn tham gia vào lớp cao cấp nhất là lớp đặc cấp.
Phần nội dung đó ông Ruzin cũng đã báo cáo qua thư, ông đã viết với cảm xúc đầy tự hào cứ như thể đó là con gái hay cháu gái mình vậy.
Quả thật, nếu mọi thứ chỉ đến đó thì nó là một kết quả tốt với mọi người. Seraraphira - người mà ông coi như con gái hoặc cháu gái được cả thế giới công nhận, cảm giác này không tệ tý nào.
Đúng vậy, nếu chỉ đến đó thôi thì tốt. Một tháng sau đó tồi tệ đến mức trở thành vết nhơ trong cuộc đời của ông. Tuy cũng có lý do tiểu tiết nhưng đó vẫn là một vấn đề lớn: ông đã mất dấu tung tích của Seraraphira đến tận 2 tuần.
Dù cho có lí do là gì thì quá khó chấp nhận một hộ vệ như vậy, 'sơ sót' mà ông Visitor nói cũng không phải là vô lý.
Phần nội dung đó ông đã định báo cáo qua bức thư trước, song---
"Ta sẽ phạt ông sau, tại sao lại trở về?"
--- Tuy không hiện ra mặt, nhưng trong lòng của ông Visitor đã dấy lên nghi ngờ.
Một quản gia chuyên hộ vệ lại dẫn người hầu khác về, bỏ mặc đối tượng cần được bảo vệ lại. Nghe thôi cũng khiến ông cảm thấy bất ngờ rồi.
Dù bản thân đang cảm thấy thất vọng và tức giận thì sự bất ngờ vẫn lấn át những cảm xúc trên.
Ông Ruzin gây ra một sai lầm lớn nếu chỉ do sai sót nhỏ trong phán đoán. Hành vi này cực ngu xuẩn, đến mức ông không thể nghĩ vị quản gia đã phục vụ cho gia đình mình trong nhiều năm với thành tích ưu tú có thể phạm vào được.
[ Vậy thì hẳn là có lí do chính đáng nào đó đằng sau. ] - Ông nghĩ.
Ông Visitor đặt trọn niềm tin và mong người quản gia già trước mặt này không gây ra sai lầm không thể cứu vãn nào. Dù khuôn mặt của ông không hề thể hiện những cảm xúc đó.
"Đã xảy ra chuyện khiến tôi không thể ở bên cạnh tiểu thư ạ."
Ông Ruzin sau đó đã giải thích luật lệ của lớp đặc cấp.
"Nói mới nhớ, hình như ông cũng có viết nó khi báo cáo cho ta đúng không?... 'Luật lệ như thế có tồn tại ư?'"
'Học sinh lớp đặc cấp phải tự kiếm tiền để trang trải sinh hoạt hàng ngày' - dù rằng ông đã viết nó trong báo cáo.
Nhưng dẫu sao Visitor cũng là quý tộc cao cấp, một người luôn sống trong ngoại lệ, cho nên ông nghĩ có thể bóp méo luật lệ ấy bằng tiền bạc hoặc quyền lực.
--- Thực tế thì Ruzin cũng đã thử tìm kiếm những phương pháp như vậy có khả thi hay không cơ mà...
"Dirasix là một nơi cực kỳ đặc thù, hậu duệ hoàng tộc và quý tộc cao cấp đi đi lại lại một cách bình thường, trao đổi với thứ dân cực kỳ bình thường cứ như thể không tồn tại phân biệt giai cấp vậy.
Tôi chỉ có thể nói đó là nơi không tồn tại hoàng tộc hay quý tộc, chính xác thì nó là như vậy.
Ngay cả Vương Hầu Tướng Lĩnh ở những quốc gia khác đều tuân thủ luật lệ này, thì việc chúng ta được đối xử đặc biệt..."
Có thể thành công bằng cách nào đó, có lẽ sẽ gửi tiền sang một cách lén lút, nhưng nếu bị phát hiện thì sẽ rất nguy hiểm, bởi vì rất mất thể diện.
Chuyện cả nước biết thì còn đỡ, nhưng những nước khác cũng sẽ biết, nó sẽ tạo ra một vết nhơ lớn cho nhà Quoll.
"Tôi đã để lại những Ảnh Vệ, bởi vì sự tồn tại của tôi quá chói mắt nên không thể ở lại được nữa."
Ông Ruzin vừa kể vừa phải nhớ lại những ký ức đáng quên đó.
--- Ký ức về quãng thời gian ông chạy đôn chạy đáo khắp con phố để hỏi về tung tích của Seraraphira là thứ cố quên mà chẳng thể nào quên nổi.
"Vậy là do Seraraphira không thể trả lương nên ông cùng mọi người phải trở về à?"
"Đúng thế thưa ngài.
Vả lại nội dung cũng có phần nhạy cảm nên tôi nghĩ nên trực tiếp báo cáo cho ngài thì hơn.
Rằng 'nơi đó không phải là nơi mà quyền lợi của nhà Quoll có thể chạm tới được', tôi quay lại bởi vì muốn báo cho ngài thông tin này.
Từ giờ tiểu thư Seraraphira sẽ sinh hoạt một mình ở trường ma thuật với tư cách học sinh, ngài ấy cũng đã tiếp nhận điều này rồi.
Cho nên từ nay về sau, việc mà chúng ta có thể làm để giúp đỡ tiểu thư không còn bao nhiêu nữa đâu thưa ngài."
"Thế à?"
Visitor đã chấp nhận, rằng con gái ông không thể trả tiền lương cho những người hầu này được. Bởi vì mỗi tháng phải trả gần 300 vạn neck.
Nếu lột bỏ đi thân phận 'quý nữ nhà Quoll' thì Seraraphira chỉ là một cô bé 12 tuổi, tấm chiếu mới trong giới Thổ Ma Thuật Sư mà thôi.
Đó là một số tiền quá lớn khó mà kiếm đủ được.
"Serara chấp nhận rồi à? Hiện tại con bé sao rồi? Ở một mình ư?"
Ông Ruzin trả lời:
"Đã chấp nhận rồi thưa ngài."
Sau đó, ông đưa ra bức thư do cô nhờ giữ giùm.
"Tiểu thư đã nhờ tôi giữ để có thể đưa tới tận tay ngài, ngài ấy hiện tại đang sống trong 1 căn phòng chung cư dành cho học sinh, bà Maira vẫn ở lại để chăm sóc những việc thường ngày."
"Bà Maira bên cạnh à? Thế thì tạm thời sẽ ổn thôi."
Giống như vị quản gia già, bà Maira cũng đã phục vụ ở đây trong thời gian dài. Dù với tư cách người hầu hay khả năng giáo viên cho Seraraphira, bà ấy đều rất ưu tú và đáng để tin cậy.
--- Dù vậy thì ông vẫn có quá nhiều thứ để lo lắng.
[ Seraraphira sẽ tự kiếm tiền bằng cách nào? Không nói đến 300 vạn, con bé phải kiếm ít nhất 100 vạn mới có thể thuê người hầu chăm sóc chứ? ]
[ Bà Maira tuổi tác đã cao, nếu để bà ấy làm hết công việc của người hầu thì hơi khó khăn. ]
Ông cũng để ý đến cảm xúc của Seraraphira nữa. Con bé từng sống trong một ngôi nhà rộng lớn và khuôn viên rộng rãi, có đủ lẻ hầu người hạ, có một người bố vừa nghiêm khắc vừa dịu dàng mà cô hết mực yêu thương, chẳng có một chút khó khăn nào cả.
Cuộc sống như ấy đã thay đổi sau khi cô chuyển đến Dirasix sinh sống.
Hơn nữa, sống chen chúc trong một căn hộ ọp ẹp, lúc nào cũng bị áp lực phải kiếm tiền để có cái ăn cho ngày mai.
[ Liệu con bé có chịu nổi không? ]
[ Ruzin bảo con đã chấp nhận rồi, nhưng liệu con đã thực sự chấp thuận nó ư? Con gái của ta. ]
"Ta hiểu rồi, chi tiết để mai nói tiếp, giờ ông đi nghỉ ngơi đi."
"Vâng."
Mất nhiều ngày để di chuyển thì sao mà không mệt được cơ chứ. Tuy những lời nói của Visitor không mang ý quan tâm, nhưng ông đã ra lệnh cho ông Ruzin rời khỏi.
Ông đã nghe được những thông tin cần thiết.
Chứ không phải là do ông nghĩ muốn mở ra bức thư của con gái rồi đọc nó hay gì đâu.
Gửi đến người cha đáng kính của con.
Mùa thu ẩn giấu đi nỗi buồn đã mang mùa hè nóng nực đi, làm con cảm nhận rõ sự thay đổi thời tiết dạo này, không biết bên cha có ổn không?
Nếu là cha thì giờ người hẳn đã kêu Jii rời đi sau khi nghe báo cáo để đọc bức thư này một mình đúng không ạ? Con đã viết khi đoán được hành động ấy của cha đó ạ.
Ai bảo cha của con có tính cách dịu dàng và ân cần trái ngược hẳn với khuôn mẫu lạnh lùng kia cơ chứ.
Cho nên con mới nhờ Jii đưa bức thư này sau khi thông báo cho cha ạ, nếu nhận bức thư từ con, kiểu gì cha cũng sẽ cho mọi người xung quanh giải tán để kiểm tra nội dung bên trong.
Con đoán có trúng không ạ?
Giống như Jii đã kể ạ, con hiện tại đang trong quá trình thay đổi hoàn cảnh sống, cũng nên nói đó là quá trình nhận lấy sự tẩy lễ từ trường ma thuật ạ.
Trong đó vấn đề lớn nhất chính là phí sinh hoạt, theo những gì con nghe được từ tiền bối thì những học sinh lớp đặc cấp phải làm được điều đó.
Cũng có nghĩa là nếu con không làm được thì con sẽ bị tước đi tư cách của một học sinh lớp đặc cấp ạ, mục tiêu hiện tại của con chính là cố gắng bám trụ lại ở nơi này.
Con thật sự hối tiếc vì thực lực bản thân đã không đạt đến mức độ của lớp đặc cấp.
Nơi này không hề bận tâm đến việc ai là thứ dân, ai là quý tộc cả, con cũng không được đối xử như quý nữ nhà Quoll, thứ quyết định chính là thực lực.
Con cảm giác nơi này thật đáng để con cố gắng, hóa ra ma thuật có thể sâu sắc đến mức này.
Con sẽ cho cha thấy bản thân là một người ra dáng Thổ Ma Thuật Sư như thế nào với tư cách là tiểu thư nhà Quoll ạ.
Aa, con cũng muốn thật nhanh để đuổi theo các vị tiền bối.
Con muốn cùng chị Leader cực kỳ xinh đẹp, mạnh mẽ kia và một oneesama xinh đẹp khác thử sức với những thực nghiệm khiến trái tim con đầy ắp cảm xúc. Đúng rồi đúng rồi, con có gặp Radia-oneesama ạ, mái tóc uốn xoăn tráng lệ ấy vẫn không hiểu thay đổi, chị Rhim nhà bên cũng khá dễ thương. Nơi này có rất nhiều oneesama tuyệt quá khiến con không thể ngừng hướng mắt dõi theo.
Con cũng đã gặp Jio-sama rồi ạ, chị Iruhi vẫn lạc quan như ngày nào cũng khiến xon yên tâm.
Con cảm thấy bức thư có hơi dài rồi, tuy không cảm nhận rõ nhưng có lẽ con cũng đang nhớ về quê hương chăng?
Con sẽ lại viết thư cho cha tiếp, cái lạnh sẽ xâm nhập khi đêm đến nên mong cho cha giữ gìn sức khỏe.
- Từ đứa con gái luôn yêu thương cha-Seraraphira.
Tái bút :
Thông qua trung gian là Jio-sama, đã có một đàn anh cực kỳ lịch thiệp chăm sóc cho cho con ạ.
Xin cha hãy yên tâm
"...Ruzin! Ai đó gọi Ruzin đến!"
Visitor đã gào thét, sau khi đọc đi đọc lại bức thư, ông đã gào thét.
Hiện tại ông muốn biết cặn kẽ chi tiết về tình hình của con gái, để xem có cách nào để giúp đỡ không.

