"Từ giờ làm cái gì đây ta?"
Kunon vừa ăn tối vừa suy nghĩ đến chuyện muốn làm sau này.
Buổi tối, sau khi trao đổi hợp đồng xong, cậu đi hẹn hò với hai quý cô Seraraphira và bà Maira, rồi mới về nhà.
Lật sách đọc được một lát thì mới biết trời đã tối, cũng chính là lúc ăn tối.
"Ngài đã hoàn thành công việc 'chăm sóc hậu bối' ạ?"
Bởi vì cũng hay tán dóc nên Kunon cũng hay kể một chút chuyện xung quanh của bản thân, cho nên cô hầu gái cũng biết đôi chút về cuộc sống hiện tại của cậu.
Mà, đối với Kunon thì chỉ là mấy chuyện tán dóc, nhưng với Rinko thì khác. --- Cô cực kỳ để ý đến mối quan hệ với phụ nữ của cậu.
Tuy có chút sợ hãi thân phận 'quý tử nhà Hầu Tước', nhưng cô còn sợ hơn thân phận 'vị hôn phu của hoàng tộc' kia.
Nếu lỡ có chuyện gì xảy ra, nhất là liên quan đến phụ nữ, cô sợ mọi chuyện sẽ bị phóng đại lên, và quý tộc thường hay dùng chiêu chặt bay 1, 2 cái đầu của người hầu để trốn tránh trách nhiệm.
Cô hầu gái luôn đề phòng chuyện đó.
Dù có lẽ Kunon sẽ bảo vệ cho cô khi chuyện đó xảy ra, nhưng nếu trong trường hợp nó xảy ra mà Kunon không biết thì...
Một năm sau khi nhập học, Kunon đã 13 tuổi, đã có hậu bối. Cậu cũng cao hơn trước, cô cảm giác 'trẻ con' đã không thể dùng để gọi Kunon nữa.
Dạo này Rinko cảm thấy cực kỳ tồi tệ với cái tính cách chỉ dịu dàng và dễ dàng với con gái của Kunon, bởi vì cô vẫn còn trân quý cái đầu của mình.
Tạm thời thì chuyện cô để ý gần đây nhất chính là cô bé hậu bối kia.
Bởi vì khoảng cách tuổi tác nên Rinko chỉ coi Kunon là một đứa em trai nhỏ tuổi hơn và nằm ngoài phạm vi ưa thích của mình.
Nhưng mà cùng tuổi thì lại khác, những cô gái cùng tuổi sẽ coi Kunon là con trai.
Kunon có thể kiếm tiền, khuôn mặt cũng dễ thương, tính cách lại không xấu xa, nhất là khả năng kiếm tiền kia, đủ để làm lu mờ sự thật rằng cậu là một người mù.
[Liệu những cô bé trạc tuổi kia sẽ bỏ qua cậu chủ?]
[Bỏ qua thế nào được, nhất là khả năng kiếm tiền của cậu chủ.]
--- Còn Kunon cực kỳ chill, bởi vì cậu không biết người hầu gái đang giấu đi những nỗi bất an liên quan đến cái đầu của mình.
"Ừm, bằng cách nào đó. Hôm nay bọn em đã làm hợp đồng có trị giá khoảng 1000 vạn ạ, em được nhận một nửa lợi ích ạ."
[Cậu chủ kiếm tiền đỉnh quá!]
[Quả nhiên khả năng kiếm tiền của cậu chủ quá kinh khủng!]
Tuy Kunon nói ra 1000 vạn một cách cực kỳ hời hợt nhưng đối với thứ dân thì đó là một số tiền không tưởng, nó đủ để xây một căn nhà.
Nó kinh khủng đến mức Rinko vô thức suy nghĩ : [Thế này thì cũng đủ cho cậu chủ kiếm vài nhân tình rồi.]
[Không, không thể! Đối tượng kết hôn của cậu chủ là vương tộc!]
[Chắc hẳn đối phương sẽ có lòng tự trọng rất cao.]
"Thế chẳng phải tuyệt lắm hay sao ạ, tối ngày mai mình hãy ăn tối thật sang trọng nhé."
"Thế ạ? Vậy em sẽ thưởng thức nó."
"Chị sẽ trổ hết tay nghề để cắt một miếng thịt xông khói thật dày cho cậu chủ."
"Thật ạ? Tầm bao nhiêu ạ? Không phải nói dối chứ? Dày hơn cả ngón tay ạ?"
"Dĩ nhiên là chị sẽ cắt dày hơn ngón tay mà lị, một cách dứt khoát là đằng khác."
"Em, đôi khi cảm thấy chị Rinko khá là đáng yêu đấy ạ. Em muốn chị chỉ dành cho em riêng ngày hôm nay thôi."
[Chỉ cắt dày miếng thịt xông khói khiến cậu chủ cảm động đến vậy à?]
[Mà, cũng không tệ lắm.]
"A, nhưng mà---."
Kunon tiếp tục :
"Có lẽ sẽ mất thêm một chút thời gian nhưng em sẽ sớm có một hợp đồng béo bở ạ."
[Khả năng kiếm tiền của cậu chủ quá thần thánh rồi!] - Rinko trừng mắt bất ngờ.
Kunon quá biết cách kiếm tiền, mấy thằng kiếm tiền bằng phương pháp vô đạo bất lương cũng phải cúi đầu trước cậu.
[Thế này thì 2, 3 em người yêu thì có sao đâu ha?]
[Không, không được, đối tượng hôn ước là vương tộc!]
--- Hình như câu chuyện dần lạc đề thì phải.
"Chuyện muốn làm ấy ạ, nó khá tốn thời gian và công sức ạ. Cho nên hiện tại em muốn tập trung kiếm điểm tín chỉ trước."
"Vâng."
"Nhưng dù cho biết mình cần kiếm điểm tín chỉ, nhưng việc muốn làm thì vẫn muốn làm chị nhỉ?"
"Aa, chị hiểu ý của mà cậu chủ muốn nói đó."
Nghĩa vụ, và ý chí của bản thân người đó dĩ nhiên sẽ là hai nguồn động lực khác biệt, cho nên nó cũng sẽ ảnh hưởng đến chất lượng công việc.
Ngay cả Rinko cũng khá chán mấy công việc lau dọn tẩy rửa, cô chỉ cố duy trì đến mức độ không thể gọi là sơ sài mà thôi.
Nhưng nếu là món ăn ưa thích thì lãng phí bao nhiêu cô cũng chịu, và với cậu chủ kiếm rất nhiều tiền để cô sử dụng thoải mái đống nguyên liệu cao cấp kia, sống chung cùng một mái hiên, Rinko đành phải cúi đầu trước cậu.
"Chị nghĩ tại sao cậu chủ không đi giúp đỡ cho vị giáo viên đáng kính nhỉ?"
"Cô Satori à... Đúng là lựa chọn tốt nhất ha?"
--- Và, câu chuyện đó đã từng nói rồi, cụ thể là hai tuần trước.
"--- Ể!?"
Sau khi mở bức thư, Kunon bất ngờ.
Đó là bức thư hiếm hoi được sư phụ Zeonly gửi đến từ Vương Quốc Huglia, bình thường thì chỉ toàn là do Kunon gửi đi thôi, đối phương gần như chẳng bao giờ hồi âm cả...
"Bộ có nội dung nào thú vị bên trong bức thư hả cậu chủ?"
Ngay cả Rinko, người đưa bức thư cũng cảm thấy bất ngờ trước phản ứng của Kunon.
Kunon lộ ra một vẻ mặt ngoài ý muốn, để cậu phải bất ngờ như vậy thì hẳn sẽ có nội dung gây sốc nào đó trong bức thư.
Cơ mà Rinko hoàn toàn mù tịt về ma thuật, cho nên cô muốn phần nội dung đó phải nằm ngoài lĩnh vực ma thuật. Như thế thì nghe mới vui chứ.
--- Thật may mắn khi nguyện vọng của cô hầu gái đã đúng theo ý nghĩa nào đó.
"Sư phụ bảo là sẽ tới chỗ mình ạ!"
Dính líu đến ma thuật, nhưng cũng méo liên quan đến ma thuật.
"Haa, là vậy à..."
Cô hầu gái Rinko chả biết gì về người đàn ông tên Zeonly cả, nên phản ứng của cô cũng không khó để hiểu.

