"--- A, Sag-sama."
Ngày tiếp theo của ngày trao đổi hợp đồng, Seraraphira được Sag • Lixun, Trưởng phó chi nhánh, gọi đến nên cô lại tiếp tục tới Công Hội Thương Nghiệp.
Cô đã nhận được bức thư mời.
Sau khi ăn trưa và parfait cùng Kunon, cô dạo quanh những cửa hàng bán nguyên liệu nhưng cảm thấy thất vọng vì chúng quá đắt.
Và sau đó, khi trời tối, cô cùng bà hầu gái về nhà thì phát hiện bức thư đã được gửi đến. Nội dung là: “Ngày mai, tôi muốn ngài tới Công Hội Thương Nghiệp càng sớm càng tốt.”
"Cháu vẫn chưa chuẩn bị giấy tờ thì---"
"Tôi đã chờ rất lâu đó! Nào, cô Seraraphira, xin hãy vào bên trong!"
Ngay khi vừa ló mặt ở Công Hội Thương Nghiệp, nhân viên đã tức tốc báo tin cho Sag. Người đàn ông trung niên, ngay khi biết tin, lập tức bay ra ngoài rồi kéo tay cô gái nhỏ vào phía bên trong.
Tuy bề ngoài thì nhìn giống ‘ấm dâu’ thật, nhưng chỉ nhìn giống thôi.
Seraraphira bị ép tiến tới căn phòng tiếp khách mà cô vừa tới hôm qua. ‘Nào nào’, mọi thứ vẫn giống hệt hôm qua từ giọng nói cho đến việc cô được mời ngồi, và cũng trong thời gian ấy, câu ‘xin thất lễ’ lại vang lên, kèm theo đống trà bánh được chuẩn bị cẩn thận.
Tuy có một chút khác biệt nhỏ, nhưng hành động của ngày hôm qua dường như đã được lặp lại. Điểm khác biệt nhất hẳn là việc Seraraphira đã tới đây một mình.
Sau đó.
"--- Thất lễ."
Sau khi mang tới trà bánh, người phụ nữ ngồi cạnh Sag, đối diện trực diện với cô.
Đó là một người phụ nữ đeo chiếc kính có gọng kim loại, toát lên vẻ tri thức. Đôi mắt dài, hẹp đầy quý phái phát ra thứ ánh sáng tri thức, mái tóc dài màu nâu đen được buộc gọn gàng. Mặc bộ suit đen chỉnh tề, thật khó để tìm ra điểm nào được cho là hở hang từ cô.
Nó, quá là, tuyệt vời.
Chẳng biết có phải do phong cách quá tốt, mà khi cô ấy mặc nó vào, những đường nét của cơ thể liền hiện ra rõ ràng.
Tim của Seraraphira đập liên hồi.
"Hôm nay cảm ơn đã cất công đến đây, cô Seraraphira.
Lần đầu gặp mặt, tên của tôi là Akril • Serge, người đảm nhiệm chức vụ liên quan đến bất động sản ở chi nhánh này."
[--- Bất động sản, tức là... Nhà à?]
"Cháu nghĩ mình đã không chuẩn bị đủ giấy tờ khi được gọi đến đây, nhưng có vẻ là chuyện khác nhỉ?"
Hợp đồng chỉ mới vào ngày hôm qua, cũng chính ngày hôm qua cô đã bị gọi đến đây.
Bởi vì khoảng cách thời gian quá ngắn, Seraraphira đã nghĩ liệu có vấn đề gì trong hợp đồng, hoặc có tài liệu cần cô ký tên. Cô chỉ toàn nghĩ như thế.
Nhưng sau khi nhìn thấy vị đại mỹ nữ phụ trách mảng bất động sản này đến, thì cô nhận ra không hề liên quan đến hợp đồng hôm qua.
"Vâng, sau khi hoàn thành hợp đồng với nhóm cô Seraraphira, Công Hội Thương Nghiệp đã diễn ra một cuộc họp khẩn cấp.
Về nội dung chắc cô hiểu mà nhỉ?"
Seraraphira gật đầu, để đối phương tiếp tục câu chuyện. Dù sao thì lý do cô được gọi đến đây cũng chỉ có một, nên không cần xác minh làm gì.
"Phía chúng tôi đã đưa ra nhiều ý kiến về Ma Kiến Cụ. Nói thẳng ra thì --- tiêu điểm mà chúng tôi chú ý chính là việc Ma Kiến Cụ có thể xây dựng đến mức độ nào.
Chúng tôi đã chiêm ngưỡng mẫu vật của cô rồi.
Lần này mời cô đến để xem nó có thể lớn đến mức nào, có thể tăng thêm bao nhiêu phòng, cường độ tối đa là bao nhiêu.
Ví dụ như việc mô phỏng y đúc một ngôi nhà có sẵn."
Nói đoạn, Akril đưa ra một sấp giấy tờ đặt trên bàn.
Tất cả đều là bản phác thảo nhà cửa, phạm vi từ ngôi nhà dành cho người độc thân cho đến biệt thự dành cho quý tộc đều có đủ cả.
"Cô có thể tạo ra những ngôi nhà như thế này không? Phạm vi mà cô có thể tạo ra sẽ quyết định giá trị của Ma Kiến Cụ ở giai đoạn hiện tại.
Chúng tôi vẫn khó để quyết định giá trị thực sự của Ma Kiến Cụ, nhưng nếu không đưa ra quyết định thì chúng tôi không thể định giá được."
Seraraphira trả lời:
"Được ạ, nếu không có cơ chế đặc biệt thì không khó lắm để xây ạ."
Đúng vậy. Với góc độ của Thổ Ma Thuật Sư thì Ma Kiến Cụ chính là, dù cho quy mô công trình có lớn đến đâu, dù cho cách bố trí phòng ốc có phức tạp đến thế nào,
thì tất cả cũng chỉ là sự mở rộng từ ‘khuôn mẫu’ ban đầu mà thôi.
‘Kéo dài tường’, ‘gia tăng lượng tường’, ‘thay đổi hình dạng’, ‘thay đổi cường độ’ - tất cả đều là những thứ cơ bản.
Giải thích thẳng ra thì, ngay cả một người chưa đạt đến thực lực lớp đặc cấp như Seraraphira vẫn có thể làm được.
Cấu tạo của nó quá đơn giản, đến mức chỉ cần xem những bản phác thảo này cũng có thể tái hiện lại. Tuy phải vẽ thuật thức to hơn sẽ tốn thời gian, nhưng ngay cả Seraraphira cũng có thể làm được.
"Vậy có thể nhờ cô tạo ra những Ma Kiến Cụ dựa trên những bản phác thảo này không? Mỗi tấm sẽ có giá 200 vạn, còn với những căn nhà to này thì mỗi tấm sẽ có giá 500 vạn."
[--- Chúng đã trở thành tiền mặt rồi.]
Mới hôm qua cô vừa trao đổi hợp đồng để nhận 500 vạn một tháng, vậy mà ngay hôm nay công việc mới lại xuất hiện.
Nếu tính toán lại hết đống này, ít nhất cũng hơn 2000 ngàn vạn.
‘Ma Thuật Sư rất dễ kiếm tiền’ - là một câu nói nổi tiếng mà cô thường hay nghe, đến hiện tại cô mới hiểu được ý nghĩa của nó.
"Cháu hiểu rồi ạ, cháu sẽ nhận công việc này."
Nhận đơn hàng nhà đất - cô đã nghĩ mình sẽ nhận trong tương lai, cơ mà nó còn nhanh hơn tưởng tượng.
Với cô thì đây là một công việc chế tạo nhà cửa đúng chuẩn, đầy đột ngột, nhưng cô tin bản thân có thể làm được.
Bản thân cô cũng muốn thử sức nhiều thứ bằng kỹ thuật này, những ý tưởng cứ liên tục hiện lên trong đầu.
Sau đó, khi nghĩ đến việc bản thân sẽ tạo ra những căn nhà trong tương lai, cô lại bắt đầu muốn hiểu về nhà cửa. Công việc này, dù không phải là công việc đi nữa, cũng sẽ cho cô những trải nghiệm tốt.
"Thế, ta sẽ làm gì với phần móng đây?"
Ma Kiến Cụ là một loại ‘tấm trải’, có hình dạng như giấy hoặc ván.
Khi trải nó xuống đất, một ngôi nhà bằng đất sẽ được dựng lên theo đúng thuật thức.
"Quy mô ngôi nhà càng lớn thì tấm trải ấy cũng càng to. Bởi kích thước của tấm trải chính là kích thước của công trình."
"Ngôi nhà nhỏ thì có thể dùng tấm ván gỗ, còn những ngôi nhà to thì sẽ sử dụng tấm sắt. Sau đây chúng tôi sẽ giới thiệu cho cô công ty kiến trúc, cô có thể nhận lấy những phần tài liệu cần thiết từ chỗ đó."
[Tấm sắt... Tấm ván gỗ thôi đã cồng kềnh rồi, giờ còn phải chuẩn bị cả tấm sắt á?]
[Rốt cuộc sẽ cần bao nhiêu tấm vậy? Chắc hẳn sẽ nặng và khó vận chuyển lắm đây.] - Seraraphira nghĩ.
[Không.]
[Nếu hiện tại mình tạo ra xe chở hàng tự hành bằng đất thì sẽ như thế nào?---]
"--- Cô Seraraphira?"
"A, vâng, không có gì đâu ạ."
[Không ngờ mình lại suy nghĩ nhập tâm đến thế.]
[Mình đã nảy ra một ý tưởng đến mức muốn xắn tay áo vào làm ngay luôn, việc mình muốn làm nhiều quá!]
[Nhưng mà vui ghê.]
Cô nhận ra mình đã luôn nghĩ về ma thuật, và Kunon hay vị tiền bối ở phái Điều Hòa kia cũng vậy.
--- Seraraphira cảm giác dường như mình đã bắt đầu chạy ở vạch xuất phát với tư cách một ma thuật sư.

