"Ừm---, hiểu rồi. Thứ này... ra là vậy."
Sag • Lixun, là người đàn ông đã leo đến đỉnh cao quyền lực - Trưởng phó chi nhánh, ừ thì chỉ là chi nhánh địa phương. Nhưng với cương vị của một thương nhân, ông sẽ không dễ dàng bị khuất phục trước áp lực.
Ông vừa khéo léo thuyết phục trước những đòn công kích như vũ bão của bà Maira, vừa tiếp thu kiến thức khái quát về Ma Kiến Cụ. Và rồi, đã chấp nhận.
"1000 vạn ha? 1000 vạn thì 1000 vạn."
Giữa kỹ thuật mới được mang đến đây và 1000 vạn neck, đang nằm trên bàn cân trong đầu của cả hai.
[Hợp lý, không, có khi vẫn còn hơi rẻ ấy chứ.]
Đúng vậy, việc đưa ra mức giá táo bạo là 1000 vạn, thì cũng có nghĩa là...
"Có thể xem như nó là một hình thức kinh doanh mới không? Ví dụ như ta sẽ bán kỹ thuật này cho một Thổ Ma Thuật Sư nào đó, rồi để họ tạo ra những Ma Kiến Cụ có những đặc trưng cá nhân của họ... Liệu phương pháp này khả thi chăng?"
[Quả không hổ là trưởng phó chi nhánh.] - Seraraphira cảm khái.
Cô chỉ mới giải thích Ma Kiến Cụ rốt cuộc là thứ gì, và cùng lắm chỉ là mấy thứ khái quát cơ bản, vậy mà người này đã nảy số nhanh như vậy.
Nhóm của Kunon chính là những người đã phát minh ra Ma Đạo Cụ này, vì vậy những ý tưởng cho tương lai là dựa vào những lý giải, những nguyên lý khi tạo ra nó.
Nhưng Sag thì khác, ông chỉ coi nó là một thứ có thể buôn bán, một lối suy nghĩ của thương gia. Và ý tưởng của thương gia không thể khinh thường được, dù cho không phải là Ma Thuật Sư đi nữa, với ánh mắt độc đáo của mình họ có thể nhìn ra những giá trị đối với ma thuật.
--- Tiện thể thì bà Maira cũng có chung kết luận, cho nên bà mới rao bán với giá 1000 vạn neck.
"Đúng vậy ạ, cách làm đó vẫn nằm trong khế ước ạ."
"Thế thì hợp đồng được thành lập."
Bà Maira vẫn trả lời nhẹ nhàng, còn Sag thì đáp ứng cực kỳ dứt khoát.
Với đôi mắt toát ra một thứ ánh sáng mang tên 'tham vọng' và đôi mắt tuy có phần điềm tĩnh nhưng lại luôn đầy cảnh giác, ánh mắt của cả hai cứ thế mà đối đầu nhau.
Cả hai đều chung một suy nghĩ, dù không cần đến từ ngữ vẫn đủ để xác nhận.
"Thật không ngờ đấy, đó là kỹ thuật cực kỳ thú vị. Đây là thương vụ kinh doanh lớn, một ngành nghề mới, được sở hữu quyền sử dụng lúc này khiến tôi cảm thấy mình thật may mắn."
--- Trong đầu Sag đã mường tượng ra chức nghiệp tên là 'Ma Kiến Sư' này. Những Thổ Ma Thuật Sư tham gia kỹ thuật Ma Kiến Cụ này đều có thể gọi là những người thợ xây, cũng chính là những Kiến Trúc Sư.
Thông thường, khi muốn tạo ra kiến trúc, người ta sẽ bàn bạc với nhau về tài liệu và thổ địa, sau đó sẽ tính toán chi li từng thứ để tránh sai lầm. Đây là một công việc khá tốn sức người lẫn tiền bạc.
Nhưng với kỹ thuật này, thứ tốn duy nhất chỉ có Ma Lực, vậy thì có lẽ... có thể xây nên những công trình kiến trúc không thể xây dựng theo cách bình thường.
[Không, dù không tới mức đó đi nữa.]
Nếu cảm giác mua nhà dễ dàng, không hề tốn thời gian hay tiền bạc, thì những kẻ giàu có nhất định sẽ cảm thấy hứng thú với món hàng hiếm lạ này.
Bởi vì dễ dàng nên có rất nhiều tiềm năng.
Ví dụ như người khách hàng sẽ tự thiết kế căn nhà rồi nhờ người phục khắc với tỷ lệ 100%, hay là thử xây lên một ngôi nhà trong giai đoạn thiết kế... kiểu kiểu vậy.
Tại đô thị Dirasix này, Thổ Ma Thuật Sư luôn là sự tồn tại 'cung lớn hơn cầu', những người ưu tú đã có cho mình công việc ổn định, nhưng những người khác thì không.
Nếu kỹ thuật này được áp dụng thì những Ma Thuật Sư bị tràn ra kia sẽ khả năng cao chọn nghề nghiệp mới này, vả lại---
"Thật tốt khi ta có ước mơ."
--- Hơn hết, họ sẽ có ước mơ.
Có nhiều Kiến Trúc Sư nổi tiếng trên thế giới, ông cũng nghĩ sẽ thật tốt nếu như những Ma Kiến Sư kia cũng vang danh như vậy.
Nơi đây tồn tại một thế giới như thế, một thế giới của thiết kế nơi chưa ai chạm tay đến.
Nếu một ngày nào đó ông bồi dưỡng ra được một người nổi tiếng là Ma Kiến Sư được mọi quốc gia biết đến tên tuổi, và người đó sẽ nói với ông rằng: 'những gì tôi có bây giờ chính là nhờ công lao của ngài Sag của Công Hội Thương Nghiệp'.
Thế thì quá tuyệt vời, một nhân vật cỡ lớn, đến mức ngay cả hoàng tộc cũng phải dè chừng sắc mặt, vậy mà lại nể mặt nhân viên của hội mà nói ra những lời như thế.
Với một người có tiền, thân phận hiện tại cũng ổn như ông, thì chỉ cần thực hiện một khát vọng nhỏ như thế là đủ rồi.
['Ma Kiến Cụ' - Thật là một kỹ thuật khiến người ta chờ mong mà.]
Ông để ý nhất đến phần ấy, dù cho nó có vẻ hơi quá lãng mạn hóa với một thương nhân như ông đi nữa.
"A, bác sẽ không phiền để dành một chút thời gian cho cháu chứ ạ?"
Mọi người đã bàn về chi tiết, vì quyền sở hữu thuộc bên Vương Quốc Huglia nắm giữ nên Công Hội phải hỏi bên kia.
Và như thế, hợp đồng của Seraraphira đã hoàn thành. Tuy vẫn phải chi trả phí sử dụng vì bằng sáng chế, nhưng nói chung hiện tại Công Hội Thương Nghiệp đã dành toàn bộ quyền sử dụng tại Dirasix, họ thích bán lúc nào hay trong bao lâu đều do họ quyết định.
Sau khi hứa sẽ bàn luận thêm về kỹ thuật, Seraraphira đứng dậy khỏi ghế, nhưng vì Kunon vẫn chưa đứng nên cô lại ngồi xuống tiếp.
"Vâng?"
Hợp đồng đã được ký kết trong thuận lợi, khi Sag thở phào nhẹ nhõm, trong khoảnh khắc mất tập trung ấy đã khiến ông trả lời lệch một nhịp với những lời Kunon nói. Điều tương tự cũng đã xảy ra với Seraraphira - người đã đứng dậy, và bà Maira - người đứng bên cạnh.
"Cháu có một kỹ thuật liên quan đến thứ này định bán cho các ngài, không biết có thể cho phép cháu mở lời không ạ?"
"Ể? Về thứ này? Chính là Ma Đạo Cụ này ư?"
"Vâng --- à, tiểu thư Seraraphira. Đây là hợp đồng cá nhân nên em có thể đứng bên ngoài đợi một chút được không? Sau khi kết thúc chúng ta hãy cùng đi ăn trưa nhé. Hôm nay anh được đi ăn trưa với tận hai quý cô cơ đấy, anh cảm giác dường như mình có thể nghe thấy những tiếng nghiến răng của tập thể đàn ông trên thế giới."
"Ể?"
[Là sao?] - dù Seraraphira có định đi ăn trưa thật, nhưng mà...
"Em hiểu rồi ạ. Mình đi thôi bà Maira ơi, sau đó hãy cùng nhau nghĩ về nơi ăn trưa nhé."
Với một nửa lợi ích, mỗi tháng cô có thể nhận ra 500 vạn neck.
Sau khi nhận được sự cam kết, Seraraphira hiểu rằng cô phải rời khỏi nơi này. Dù sao thì đây là lợi ích mà cô nhận được từ ân tình của Kunon, từ giờ cậu sẽ không nuông chiều cô nữa.
Từ giờ cô phải tự lực cánh sinh, bởi vì cô cũng là một học sinh lớp đặc cấp.
Sẽ là nói dối nếu cô nghĩ mình không để ý đến câu chuyện, nhưng mà có thể chắc chắn rằng cô vẫn chưa đủ trình độ để nghe câu chuyện này.
Seraraphira hơi lờ mờ nhận ra, cho nên cô mới yên lặng dắt người hầu của mình ra ngoài.
[Có chút hối tiếc nhưng một lúc nào đó mình sẽ đuổi kịp anh ấy.]
Sau khi Seraraphira và bà hầu gái rời đi, chỉ còn lại Kunon và Sag trong phòng.
"Thế, ngài muốn bàn về chuyện gì?"
--- Sag có chút căng thẳng.
Ở độ tuổi này, ông đã trải qua vô số cuộc đàm phán hay thương đàm, có lần thành công thì cũng có những lần thất bại.
Với một người kinh nghiệm đầy mình như ông, chuyện khẩn trương khi đàm phán là rất ít. Nhưng mà trong lần đàm phán hồi nãy Kunon chưa hề mở miệng nói một câu, ngay cả giải thích về kỹ thuật mới cũng chỉ có Seraraphira giải thích.
Một người như Kunon, hiện tại chỉ có một mình, ông không biết cậu định nói về chuyện gì cả.
Rõ ràng ông không bao giờ sợ con nít, rõ ràng thứ kỳ dị của đứa trẻ ấy chỉ là miếng bịt mắt, vậy mà sao ông cứ thấy căng thẳng là thế nào?
"Để cháu đi thẳng vào vấn đề nhé."
Kunon bắt đầu nói:
"Cái Ma Kiến Cụ ấy, nếu cháu nói có phương pháp khiến cho những người không có ma lực có thể sử dụng được thì bác nghĩ sao ạ?"
"....Ể!?"
Ma Đạo Cụ là những đạo cụ cần kích hoạt bằng ma lực, nó chỉ có thể sử dụng bởi những Ma Thuật Sư, tuy sẽ có một vài ngoại lệ nhưng thường thức chính là như thế.
--- Vậy liệu nếu người bình thường cũng có thể sử dụng được thì sao? Đó chính là những thứ Kunon vừa mới nói.
"Không thể nào! Phương pháp ấy làm sao mà!? Tồn tại được ư!?"
Sag - người với vô số kinh nghiệm đàm phán, đã phải bất giác thốt lên với nội dung mà bản thân nghe được.
Còn Kunon chỉ bình tĩnh gật đầu trước người đàn ông trung niên.
"Vâng, cháu nghĩ là khả thi ạ."
Kunon đã suy nghĩ kỹ càng, thứ ma thuật để tạo ra khuôn mẫu Ma Kiến Cụ chỉ là ma thuật cơ bản mà chẳng phải là ma thuật nào phức tạp cả. Ma Kiến Cụ đã được tạo ra với hình dạng đã được thành lập đó, vì vậy, nó có thể bỏ vào bên trong được.
Hộp chứa đựng ma thuật - bỏ vào bên trong 'Ma Đới Hộp'.
Dù chỉ là thứ mới được phát triển và không thể chứa đựng những ma thuật mạnh mẽ, nó có rất nhiều chỗ cần được sửa chữa.
Thú thật thì cậu còn không biết sử dụng nó như thế nào nữa --- cho đến khi tìm ra ma thuật mà mình muốn bỏ vào.
Một trong những mục tiêu của Kunon chính là tạo ra những Ma Đạo Cụ khiến người bình thường cũng có thể sử dụng được.
Một trong những giấc mơ ấy có thể sẽ trở thành hiện thực.

