Bỏ qua Kunon đang thất vọng, mọi người bắt đầu di chuyển, mục tiêu đầu tiên là vào cứ điểm phái Hợp Lý rồi đi xuống lòng đất.
Nếu có học sinh đặc cấp ở đây thì đội hình 5 người này đủ gây chú ý rồi, nhưng bởi vì quá sớm nên chẳng có ai lảng vảng ở đây cả, cả nhóm tiếp tục bước đi mà chẳng bị ai bắt gặp.
"--- Huy Hồn Thụ Kiravila ạ? Chẳng phải đó là thứ trong thần thoại hay sao ạ?"
Giữa đường thì Luluomet phát ra giọng nói chất chứa nghi ngờ ấy.
Vấn đề đầu tiên phát sinh trong tổ đội đực rựa này chính là 'chia sẻ thông tin', ta hãy cùng bỏ đi câu phát ngôn của Kunon là 'thầy Surf đổi chỗ với tiểu thư Shiroto đi' vì đó là một câu ngớ ngẩn.
"Ta không định bắt chuyện nếu em không nhận ra thuộc tính của ta, nhưng mà em phản ứng nhanh nhạy đấy." - thầy Clavis nói.
3 giáo viên gồm thầy Clavis, thầy Keaven và thầy Surf, và 2 học sinh là Kunon và Luluomet. Trong 5 người này chỉ duy nhất Luluomet là không biết gì về vụ náo động lần này.
Rằng 'cây đại thụ kia một lúc nào đó sẽ trở thành mẫu vật thí nghiệm của các học sinh và giáo viên trong trường'.
Biết được việc này chỉ là vấn đề sớm muộn, còn Luluomet chỉ đơn giản là biết sớm hơn mọi người một chút mà thôi.
"Quả là leader của phe phái có khác, nói chuyện này với em chắc sẽ không gây ra vấn đề gì đâu."
--- Dù không trò chuyện nhiều nhưng thầy Clavis đã đánh giá về khả năng phán đoán của Luluomet khá cao, về cách anh ta quyết định không động vào thực vật phát sáng, không cố gắng truy đuổi trong vô ích mà chọn quay lại, bảo vệ thông tin thay vì lan tin tức này cho người khác. Cuối cùng, Luluomet tin rằng đây là vấn đề các giáo viên phải giải quyết nên đã từ bỏ việc động vào nó.
Anh ta đủ bình tĩnh để suy tính loại thực vật này là một thứ quý giá, hoặc chỉ đang thận trọng với những thứ không bình thường.
[Phán đoán tuyệt vời.]
[Đây là phán đoán đầy khôn ngoan, không hề hợp với 1 ma thuật sư tuổi teen vội vàng để đạt được thành công cả.]
Sau lần gặp này thầy đã nhận ra rằng Luluomet là 1 người có thể chia sẻ câu chuyện này.
"--- Thánh Nữ đã trồng nó ạ!? Không lẽ... Không, Huy Hồn Thụ Kiravila thực sự tồn tại..."
Tốc độ lý giải khá nhanh, tuy hơi khó tin nhưng Luluomet đã biết rằng đó không phải là lời nói dối vì đã thấy các giáo viên đã hành động.
Vả lại thì hẳn là anh ta cũng đã hơi lờ mờ nhận ra sự bất thường đến từ khu rừng ấy rồi.
Mọi người vừa nghe cuộc trò chuyện của cả hai vừa bước từng bước xuống dưới lòng đất.
Tầng một có lối ra vào và tầng hầm thứ nhất.
Chúng được thiết kế đơn giản, dễ hiểu, vốn để dùng cho mục đích cư trú hoặc làm phòng thí nghiệm. Cơ mà từ tầng 2 trở đi thì nó thực sự là mê cung, đúng vậy, nếu không thì tại sao nó lại có tên là hầm ngục cơ chứ?
Thế nhưng với các thành viên của phái Hợp Lý thì do có nhiều vấn đề về chỗ để, nên họ cứ vất ở dưới đây.
Đó là chuyện của nhiều năm trước, nơi đây bị chất đống rất nhiều đồ bỏ đi của nhiều đời. Bởi vậy mà giữa đường đi luôn xuất hiện những đồ vật bị vứt lung tung, đúng là một cảnh tượng hãi hùng.
"Tại sao thầy Surf lại không phải là con gái vậy ạ?"
"Thầy sẽ cảm thấy khổ sở nếu em hỏi những câu hỏi mang tính vĩ mô về chân lý của thế giới như vậy đó."
Dù lớn hay nhỏ thì những đồ hỏng hóc này đều khiến Kunon khó bước đi, đâm ra cậu được thầy Surf nắm tay để di chuyển.
Cái đội hình đáng thất vọng thì chớ, giờ còn bị 1 đực rựa hộ tống, khiến nỗi tuyệt vọng của cậu dần chìm sâu.
--- Lúc đầu thì cậu đã định bay, nhưng 'không ai biết quãng đường tiếp theo sẽ dài bao nhiêu, ta phải tiết kiệm ma lực hết mức có thể.' - Kunon cũng nghĩ vậy, vì vậy mà cậu mới chấp nhận một người đồng giới nắm tay hộ tống đi trong yên lặng.
"--- Dù thế đi nữa thì, Thần Hoa à? ... Nó còn quý hơn cả những gì em đã tưởng tượng."
Luluomet - người vừa bước đi vừa nghe chi tiết câu chuyện - đã không ngừng ra mồ hôi lạnh. Hóa ra phán đoán của anh ta vào hôm trước đã đúng, dù không phải hoàn toàn chính xác. Nếu như lần đó anh ta cố gắng động đến nó một cách vụng về và khiến mọi chuyện thành công cốc thì có lẽ Luluomet sẽ mang theo cảm giác hối hận này cả đời mất.
'Huy Hồn Thụ Kiravila', 'Thần Hoa' - thực sự là những thứ chỉ tồn tại trong những truyền thuyết xa xưa.
Luluomet có thể vươn tay chạm đến nó, nếu như anh ta thu giữ nó một cách cưỡng ép thì có lẽ hiện tại đã xảy ra thảm họa rồi.
Đây là một câu chuyện đáng sợ theo nhiều ý nghĩa, thật khó để nói là ngu dốt khi không biết đối phương là Thần Hoa, nhưng anh ta chỉ cảm thấy tội lỗi nặng nề của bản thân khi không biết gì về nó.
"Mà, nó đang hấp hối rồi."
""Hả!?""
Luluomet và Kunon đều bất ngờ trước thông tin đó.
Dù là cuộc trò chuyện giữa Luluomet và thầy Clavis nhưng với nội dung đang nhắc tới kia, Kunon cũng khó mà bỏ ngoài tai được.
--- Tiện thể thì khi nghe được tin này, thầy Keaven lẫn thầy Surf đều bất ngờ.
"Hấp hối ạ? Thần Hoa á?"
"Đúng vậy, nó mới được sinh ra nên vẫn không giỏi điều khiển sức mạnh của mình, nó đã sử dụng quá nhiều sức mạnh nên đã gục ngã ở đâu đó... À không, phải gọi là héo úa chứ nhỉ.
Nếu ở trên mặt đất thì còn có phương pháp hồi phục, nhưng nó lại ở dưới lòng đất."
['Sử dụng sức mạnh quá nhiều' - nói như thế mới nhớ ra, chẳng phải vụ đục lỗ ở dưới lòng đất hay khả năng phủ xanh từ vết chân của nó, hay cả việc phát sáng nữa.]
"Thầy Clavis hiểu tường tận ghê."
Luluomet chưa từng đọc về những tài liệu về Thần Hoa, Kunon cũng vậy. Vậy mà người đàn ông trước mắt này lại hiểu rõ mồn một.
"Bởi vì ta đã sống một cuộc sống Trường Sinh vô ích, nên cũng sở hữu một lượng tri thức vô ích."
Rõ ràng là thầy Clavis có một vẻ ngoài lẫn giọng nói trẻ trung, nhưng những lời mà thầy ấy nói ra khiến cho người khác phải bất ngờ vì cảm nhận được sự già cỗi.
Mọi người đã đến tầng 3.
"Em không hề nghĩ thầy Surf là một người có sức mạnh hay đáng tin gì đâu."
"Vâng vâng."
"Nếu là về cách cư xử của quý ông thì em sẽ không thua đâu ạ."
"Vâng vâng."
Sau khi nếm trải sự cay đắng và tủi nhục khi bị một người đàn ông hộ tống, Kunon cuối cùng đã giải phóng ra... những lời càu nhàu.
Từ giờ công tác điều tra mới bắt đầu, cuộc trò chuyện giữa thầy Clavis và Luluomet cũng kết thúc, mọi người đang tập trung cho việc di chuyển.
Từ giờ sẽ là kiến trúc mê cung được tạo ra bởi lớp đá xếp chồng lên nhau, chẳng có đồ đạc được đặt ở đây, và cũng chẳng có sinh vật nào.
Tuy sở hữu bầu không khí u ám đến rợn người, nhưng cái mê cung này gần chẳng có tính nguy hiểm gì là bao. Mỗi bức tường đều được đánh dấu, chỉ lối cầu thang lên xuống.
Dù sao thì mê cung này cũng chỉ là một hầm ngục nhân tạo, dù có Mê Lộ thì chắc chắn không có ai bị lạc đường cả. Nếu lỡ có ai đó vô tình đến đây thì họ cũng có thể trở về bằng chính sức của mình.
Tiện thể thì nơi này cũng chẳng có bẫy nốt, tuy đúng là có những phòng trống, nhưng cơ bản chỉ toàn là lối đi thôi.
"Nơi này có đồ hỏng hóc gì không ạ?"
"Không sao đâu."
Đối với câu hỏi của Kunon, thầy Surf đáp lại.
Dù cậu đã từng nghi vấn rằng liệu những đồ dùng sẽ bị vứt lộn xộn ở đây không nhưng từ giờ những con đường sẽ khá 'bằng phẳng'.
Ánh sáng yếu ớt của ngọn đèn không thể phá vỡ nỗi bất an, con đường phía trước là một màn đêm không thể nhìn thấy được.
"Vậy thì --- mọi người xin hãy chờ một lát."
Từ giờ chính là thời điểm để Kunon ra sân, lí do mà cậu được phép tham gia là bởi vì mọi người đã thuyết phục về độ hữu ích của cậu. Kunon đã liên tục nhấn mạnh điều đó nên mới được cho phép theo cùng.
Và giờ chính là thời điểm để chứng minh điều đó.
"Lên!"
Cánh tay trái của Kunon hướng về phía bóng tối, sau đó vô số hạt Thủy Cầu nhỏ được sinh ra rồi đổ xuống sàn. Chuyển động của chúng cứ như không có trọng lượng vậy, chúng vừa nảy trên sàn và mặt tường rồi cứ thế lăn về phía bên trong.
Đám Thủy Cầu dần dần được sinh ra rồi tiến về phía bóng tối.
"A, đã đủ rồi."
Đám Thủy Cầu đi vào phía bên trong đã rơi xuống chỗ nào đó, chúng đã tìm ra cầu thang hướng xuống tầng dưới.
Kunon dùng cây gậy phép được nắm bởi tay phải của mình cắm xuống đất.
"--- Đông Kết."
răng rắc - âm thanh phát ra từ nước.
Đống Thủy Cầu sau khi biến mất bóng dáng khi tiến về phía bên trong, đã tập hợp lại trong khoảnh khắc, biến thành nước, rồi hóa băng. Dùng phần nước khác để bù vào phần nước còn thiếu, thế là hoàn thành.
"Vậy thì mình đi thôi."
Kunon tạo ra ván trượt dưới đế giày, các giáo viên cũng ngay lập tức ngồi lên chiếc xe đẩy mà cậu đã chuẩn bị cho.
Với con đường băng đã được hoàn thành, mọi người đã trượt với tốc độ khá nhanh.

