Chapter 3 - Kiền Khôn Căn Quát, Thiêu Xuyên!

85 • Sự phụ thuộc ④

2025-10-12

3

Bản thân Elephant hiểu rằng Sylph đặt lòng tin đặc biệt nơi cô, và cô cũng biết rằng Sylph không hòa hợp với những Ma Pháp Thiếu Nữ khác như cô, nhưng giờ cô bắt đầu hoài nghi liệu đây có phải là biểu hiện của sự phụ thuộc hay không.

Sylph đang ở trong tình cảnh không thể kết bạn với những Ma Pháp Thiếu Nữ khác, và Elephant đã nghĩ rằng nếu cô có thể giải quyết được chuyện này, tức là nếu Blade và Press chấp nhận bí mật của Sylph, thì câu chuyện coi như viên mãn.

Nhưng khi thấy Sylph không chút do dự nói rằng tất cả những gì cô bé cần là Chisaki-san, Elephant hiểu rằng mối bận tâm của Blade là đúng.

Một lần trước khi cuộc chiến giành lãnh thổ khởi điểm, cô đã đến Thế Giới Phép Thuật chơi với Sylph, Blade và Press, nơi Sylph ngủ thiếp đi. Elephant lúc đó đang quỳ gối và vuốt ve mái tóc màu ngọc lục bảo, Sylph khi đó gặp ác mộng và gọi tên bố, mẹ và Futaba.

Mặc dầu không được nghe trực tiếp từ Sylph, Elephant đã phần nào đoán được từ câu nói vu vơ về hoàn cảnh gia đình em ấy không được tốt lắm, và xét đến việc nói mớ tên người thân, cô nghĩ rằng Sylph có thể muốn hàn gắn lại mối quan hệ với gia đình. Elephant phân vân liệu đó có phải là một trong những lý do khiến Sylph chọn làm Ma Pháp Thiếu Nữ để trở lại làm người đàn ông tên Ryoichi một lần nữa không.

Elephant không biết gia đình quan trọng với Sylph đến mức nào. Nhưng dù gì thì gì, con người ta sẽ không khóc lóc gọi tên người ta không quan tâm trong lúc ngủ.

Thế mà Sylph lại bảo rằng em ấy không quan tâm, không hẳn là nói dối, nhưng chắc chắn trong đó có phần nghiêm túc. Điều này có nghĩa là sự phụ thuộc của Sylph vào Elephant đã quá sâu sắc, làm giảm mong muốn hàn gắn với gia đình.

Tất cả chỉ là suy đoán của Elephant, nhưng cô không nghĩ nó quá sai lệch. Chí ít, sự hiện diện của Elephant đã làm méo mó nhận thức của Sylph về các mối quan hệ.

Ý tưởng chỉ cần mỗi mình Elephant không phải là một ý tưởng lành mạnh. Về mặt đạo đức và hơn cả thế, cô không biết điều gì sẽ xảy ra khi người phụ thuộc mất đi người bị phụ thuộc. Đúng như Blade đã nói, nếu thực tâm suy nghĩ vì lợi ích tốt nhất của Sylph, cô bé cần một người bạn, một thành viên gia đình, hay bất cứ mối quan hệ nào khác, một người khác ngoài Elephant mà cô bé có thể tin tưởng bằng cả trái tim mình.

Sylph, bên liên quan, có lẽ sẽ chỉ lùi bước khi chủ đề này được đề cập, nhưng bất kỳ ai cũng có thể nhìn thấy vấn đề từ góc nhìn của bên thứ ba khách quan. Elephant cũng không phải là ngoại lệ của quy tắc này. Cô biết rằng việc chỉ dựa vào một người, giống như Blade phụ thuộc vào Dryad mà bằng lòng với hiện tại và dậm chân tại chỗ là không đủ. Nhờ sự thuyết phục của Blade, cô đã quyết sẽ tạm thời tránh xa Sylph. Nhờ đó mà cô có thể gạt cảm xúc của mình sang một bên và khuyến khích Sylph quay lại với gia đình.

Kể từ ngày đầu tiên ở thủy cung với Sylph, Elephant đã bị ám ảnh bởi những cảm xúc mơ hồ mà cô không thể kiểm soát. Ngay cả bây giờ cũng vậy, hiểu rằng không tốt cho Sylph khi chỉ phụ thuộc vào cô, ấy thế mà cùng lúc đó, cô lại cảm thấy một khoái cảm khó tả khi tình cảm của Sylph chỉ hướng về cô.

Khoảng thời gian cùng nhau tham gia cuộc chiến tranh lãnh thổ và không dư giả thời gian để nghĩ về bất cứ điều gì khác thật tuyệt. Nhưng khi khó khăn đã qua và có thời gian để suy ngẫm về Sylph, cô mau chóng nhận ra tất cả những gì mình có thể nghĩ đến là Sylph, bất kể khi đang ngủ hay đương thức.

Cô muốn dành nụ cười xinh đẹp đó chỉ dành cho mình cô.

Cô muốn giọng nói đáng yêu kia chỉ thủ thỉ với mỗi mình cô.

Cô muốn trái tim tan vỡ đó chỉ giãi bày với chỉ riêng cô.

「——!」

Không để dòng suy nghĩ miên man thêm, Elephant lắc đầu để gạt ham muốn đen tối sang một bên và ôm chặt Sylph vào lòng từ phía sau.

Không, như vậy không được, cô không có ý định làm thế.

Lý do cô trở thành bạn của Sylph, lý do cô mạnh dạn tiếp cận cô bé, không phải là để biến Sylph thành của riêng mình.

「Có chuyện gì vậy, Chisaki-san?」

Lúc đầu, Sylph tỏ ra hơi phản kháng, nhưng như thường lệ, cô bé mau chóng bị thuyết phục bởi lý lẽ rằng đây là hành vi bình thường đối với con gái, và lặng lẽ ngồi trên đùi Elephant để xem phim. Sylph, người đang lặng lẽ xem phim trên đùi Elephant, có chút giật mình trước cái ôm đột ngột của Elephant.

Khoảng thời gian hạnh phúc luôn trôi qua rất nhanh, và phải đến khoảng trưa thứ bảy thì Elephant mới đến nhà Sylph, thế mà giờ đã là khoảng năm giờ chiều ngày chủ nhật.

Ban đầu, cô không định ở lại lâu đến thế, nhưng Elephant không thể tự mình nói lời tạm biệt Sylph, tâm bứt rứt khôn nguôi, cô không dám tưởng tượng thời gian tới đây sẽ khổ sở như thế nào khi không được gặp lại Sylph. Trời cứ tối dần trong thời gian cả hai chơi đùa, rồi Sylph hỏi cô có muốn ở lại qua đêm không.

Cô đã rủ Sylph chơi game cùng, điều mà cô vẫn thường làm, và họ đã cùng nhau chơi nhiều trò khác nhau, xem các chương trình truyền hình chưa từng xem trước đây, cùng đọc manga và chia sẻ ấn tượng của bản thân, tất cả đều mới mẻ và thú vị đối với Elephant, bởi ngoài kia vẫn còn nhiều nền văn hóa mà cô chưa từng tiếp xúc trước đây.

Càng tìm hiểu về Sylph, thời gian càng trôi qua, cô càng muốn biết nhiều hơn và được ở bên Sylph nhiều hơn, nhưng cô không thể trì hoãn thêm nữa. Dù đã gọi điện về nhà, Elephant vẫn không thể về nhà quá muộn vì sợ bố mẹ lo lắng cô ở lại qua đêm ngoài dự tính, và quan trọng nhất là ngày mai cô phải đi học. Không đời nào cô lại trốn học và thắng trắng đêm để chơi với Sylph.

Dù cô có ghét bỏ đến nhường nào, dù cô không muốn rời xa Sylph đến nhường nào thì thời gian cũng sẽ không bao giờ ngừng trôi.

「Sylph-chan nè, chị có chuyện muốn nói với em.」

「Chuyện gì thế ạ?」

Rốt cuộc, Elephant không tránh khỏi âu lo và vòng một tay qua người ôm Sylph vào lòng, tay còn lại xoa đầu cô bé và thủ thỉ về kế hoạch tương lai mà ban đầu cô đã định nói từ ngày hôm qua.

「Chị đang nghĩ đến việc tách khỏi đội một thời gian.」

「Ế, thế ạ? Tại sao?」

「Shadow-san là Ma Pháp Thiếu Nữ mới của thị trấn Sakura chúng ta, em nhớ chứ? Ở một mình rất nguy hiểm, và chị đang cố thuyết phục cô ấy rằng chúng ta nên hợp làm một đội, vì vậy mà chị sẽ lập đội với Shadow-san một thời gian.」

「Vậy sao? Em thì nghĩ cô gái ích kỷ đó thích ở một mình hơn.」

Mặc dầu giọng điệu có vẻ bất mãn, giọng nói của Sylph nghe có vẻ khá vui vẻ. Cô bé mỉm cười vui vẻ nói, "Rất là Chisaki-san."

Phản ứng của Sylph là điều mà Elephant hoàn toàn không ngờ tới, đồng thời nó khơi dậy một cảm giác hy vọng rằng Sylph không phụ thuộc vào cô và một cảm giác mơ hồ khó có thể diễn tả thành lời.

「Nhưng còn Blade-san và Press-san thì sao? Chỉ hai người họ một đội thôi thì liệu có ổn không ạ?」

「…」

Elephant ngay lập tức hiểu rằng đây là một nước đi sai lầm.

Sylph có ý định đi theo Elephant như thể chuyện đương nhiên.

Cô bé nói về việc Elephant rời khỏi nhóm, và mặc dù tên của Sylph không hề được nhắc đến, cô bé vẫn nghiễm nhiên cho rằng thành viên đội sẽ bao gồm Elephant và bản thân cô như một lẽ tất nhiên.

「Ừm, cũng vì thế mà Sylph-chan. Chị muốn nhờ Ryo-chan trông nom hai người họ.」

「Ể……?」

Ngẫm rằng sẽ dễ dàng thuyết phục Sylph nếu thẳng thắn thừa nhận, thay vì phủ nhận, Elephant xác nhận lời của Sylph và bảo rằng hai người sẽ chia thành các đội khác nhau.

Rõ ràng là nếu cô tự mình nói chuyện với Sylph về sự phụ thuộc, cô bé sẽ cắt ngang và nói rằng không phải vậy. Ngoài mặt cô bé sẽ không phàn nàn với Elephant, nhưng chắc chắn sẽ có phản kháng với Blade và Press. Nếu chuyện đó xảy ra, sẽ chẳng có lý do gì để Elephant phải mất công bày chuyện chia đội nữa.

「N-Nhưng nếu Chisaki-san gặp nguy hiểm thì sao? Em sẽ bảo vệ c…」

「Chị sẽ ổn mà thôi. Chị giờ đã là Phase 2, và bên cạnh đó, Shadow-san cũng ở Phase 2. Tuy lần trước chúng ta đã thắng, nhưng Shadow có nhiều kinh nghiệm hơn chị, và như vậy có nghĩa là đội của Blade và Press sẽ nguy hiểm hơn.」

Thành thực, không có căn cứ nào khẳng định rằng đội Shadow và Elephant hay đội Blade và Press yếu thế hơn đáng kể so với đội kia về mặt sức mạnh.

Ngoại trừ một số điều kiện nhất định, Shadow cũng chỉ ngang ngửa với bất kỳ Ma Pháp Thiếu Nữ Phase 2 nào khác. Elephant và hai người kia vừa mới bước vào Phase 2 và vẫn chưa thể vận dụng toàn bộ sức mạnh của mình, trong khi đó Blade, người thường luyện tập bất cứ khi nào có thời gian, lại nhỉnh hơn hẳn phần còn lại.

Nếu được chia thành Shadow và Blade, Elephant và Press, sẽ có sự khác biệt rõ rệt về sức mạnh, cho thấy sự phân bổ hiện tại là khá đồng đều.

Tuy nhiên, Sylph không biết Shadow có năng lực gì, cô cũng không hiểu rõ Blade mạnh hơn Press và Elephant. Vì vậy, khi nghe Elephant, cô bé chỉ gật đầu cái rụp mà không nghi ngờ gì.

「À, vậy thì để em đấu tập với hai người họ! Em không vướng bận gì nên sẽ ổn thôi!」

「Không được đâu. Dạo này em bận lắm mà phải không, Sylph-chan?」

「Ơ ừm, c-cái đó…」

Dù Sylph chưa nói gì về cuộc thi vì lệnh cấm tiết lộ thông tin, Elephant biết rằng thành quả của khóa huấn luyện và các buổi đấu tập giữa Sylph với Extend đã lan như cháy rừng trên SNS, và cô bé không làm điều đó trong thời gian rảnh rỗi.

「Hơn nữa, Shadow-san có vẻ hơi sợ Sylph-chan, vậy nên hãy bắt đầu từ từ với chỉ mình chị.」

Chính Sylph đã có lỗi khi ném phép thuật vào người ta ngay từ lần gặp mặt đầu tiên.

「Nhưng, nhưng…」

「Xin lỗi, Sylph-chan. Sắp tới chị sẽ rất bận, vì vậy mà chúng ta có thể sẽ không gặp nhau một thời gian. Nhưng em biết mà, kể cả không gặp mặt thì chúng ta vẫn sẽ là bạn. Chị muốn em tin tưởng ở chị.」

Về mặt lý thuyết, Sylph có thể đã bị thuyết phục. Tuy nhiên, về mặt cảm xúc thì lại không thể nuốt trôi sự thật này, và Sylph, với đôi mắt đẫm lệ, đang mấp máy môi cố tìm từ ngữ để phủ nhận sự thật.

Nhẹ nhàng ôm chầm lấy Sylph trong vòng tay, Elephant từ từ vuốt ve mái tóc xanh ngọc như thể đang dỗ dành một em bé giận hờn.

Elephant tự trách bản thân vì đã cố giữ Sylph tránh xa mình bằng lời nói dối, rồi lại buông ra câu nói đòi hỏi niềm tin. Cô hiểu rằng đó là lời nói dối vì lợi ích của Sylph, nhưng việc cô lừa dối và làm tổn thương Sylph chẳng tốt đẹp gì. Cô cảm thấy cắn rứt lương tâm vì không thể nghĩ ra cách nào tốt hơn.

「Em có thể giúp chị bảo vệ cả hai cậu ấy cho đến khi chị thuyết phục được Shadow-san về cùng một đội chứ?」

「Em, hiểu rồi… cứ giao hai người họ cho em…」

Sylph nghẹn ngào như cố nuốt từng lời, cố rặn ra một nụ cười gượng và đáp lại, cố không làm Elephant lo lắng.

Thấy vậy, Elephant không khỏi nghi ngờ nhân sinh liệu đây có thực sự là điều đúng đắn nên làm hay không, nhưng rồi mỉm cười ngượng ngùng với Sylph, dặn lòng hãy cố chịu đau đớn, bởi tất cả là vì lợi ích của Sylph.