File nhân vật (từ game)

Uesugi Koshi

2025-08-17

3

e7a9ac72-27dd-4de1-850a-6deed6ed56b3.jpg

Thông tin cơ bản:

Họ tên: Uesugi Koshi (còn gọi là Sư phụ Koshi)

Thân phận: Nguyên gia chủ nhà Uesugi, cựu Ảnh Hoàng

Giới tính: Nam

Nơi sinh: Lyon, Pháp

Ngày sinh: ■■■■■ <dữ liệu thất lạc> ■■■■■

Cấp độ huyết thống: ■■■■■<dữ liệu thất lạc>■■■■■

<cập nhật lưu trữ> Theo suy đoán, huyết thống có thể đạt đến S.

【Kèm theo】Chi tiết xem trong mục “Đánh giá huyết thống”.

Ngôn linh: Số hiệu 110-Ngôn Linh · Hắc Nhật

<cập nhật lưu trữ> Xác nhận thuộc dòng trực hệ của “Bạch Vương”.

Hoạt động:

■■■■■<dữ liệu thất lạc>■■■■■

<cập nhật lưu trữ> Ghi chép trong Hoàng Bản Kỷ:

Thuở nhỏ theo học tại nhà nuôi dưỡng của giáo hội ở Lyon, Pháp.

Thiếu niên, tốt nghiệp học đường, trực tiếp lên giáo hội bản địa tiếp tục tu học.

■■■■■<dữ liệu thất lạc>■■■■■

Sau đó đến Nhật Bản, giữ chức Gia chủ Uesugi và Ảnh Hoàng.

■■■■■<dữ liệu thất lạc>■■■■■

Từng được cho là đã tử vong ■■■■■<dữ liệu thất lạc>■■■■■

<cập nhật lưu trữ> Gần đây có tin đồn từng xuất hiện tại Tokyo.

【Đánh giá học vấn】

■■■■■ <truy cập bị cấm> ■■■■■

【Đánh giá xã hội】

Từng cầm đầu nhiều sự kiện nghiêm trọng gây nguy hại đến xã hội.

Tính cách bạo liệt, sức hủy diệt cực lớn.

【Đánh giá huyết thống】

Chưa từng tham gia kiểm định chính thức.

Tuy nhiên, theo bí sử ghi chép, huyết thống của ông có độ thuần khiết có thể lên tới 100%, tiềm năng đạt hạng S.

【Đánh giá tâm lý】

■■■■■<dữ liệu thất lạc>■■■■■

<cập nhật lưu trữ> Có dấu hiệu từng chịu đả kích nặng nề, cảm xúc dao động thất thường.

【Đánh giá tổng thể】

Uesugi Koshi là một nhân vật sở hữu thực lực phi phàm, có khả năng xuất sắc trong việc hoàn thành mọi loại nhiệm vụ.

Thế nhưng, với quá khứ từng nhúng tay vào nhiều tội ác tày trời, ông cần được đặc biệt theo dõi và cảnh giác.

Hồ sơ lý lịch:

Đêm khuya, nơi con phố nhỏ sau Đại học Quốc lập Tokyo, thường thoảng bay ra thứ hương thơm nồng đậm, béo ngậy mà ấm áp.

Lần theo mùi hương ấy, trong con ngõ cũ mờ tối, ánh đèn leo lét soi rõ một chiếc xe kéo bán mì không treo lấy một tấm biển hiệu.

Kéo tấm bạt xanh sẫm đã thấm đầy dầu mỡ lên, bên trong chỉ đủ kê hai chiếc ghế gỗ, vậy mà cũng đủ chỗ cho những sinh viên nghèo rỗng túi hay gã trung niên vừa bị công ty sa thải tìm đến nương nhờ.

Tokyo, đại đô thị sắt đá này, mỗi khoảnh khắc đều có kẻ bị dòng chảy tàn nhẫn của xã hội đào thải.

Nhưng ở đây, ông chủ tiệm mì, sư phụ Koshi lúc nào cũng sẵn lòng cho kẻ thất thế một chỗ dừng chân, và bưng ra trước mặt họ một tô mì Tonkotsu rẻ tiền mà ấm lòng, ấm cả dạ dày.

Tuy hay chuyện trò với khách, hỏi han những điều vặt vãnh thường nhật, nhưng quá khứ của ông thì gần như chưa từng hé lộ.

Ngay cả họ thật của ông, chẳng ai biết.

Tựa như nồi nước dùng xương heo đã sôi sục suốt 60 năm kia, bọt khí vẫn cuồn cuộn nổi lên, nhưng lớp cặn lắng tận đáy nồi thì vĩnh viễn chẳng ai được thấy.

Gia chủ của Uesugi, Ảnh hoàng, hắc đạo chí tôn, gia trưởng trong Bát gia Jaki…

Tất cả những quá khứ không muốn nhắc lại ấy đã bị một trận hỏa hoạn thiêu rụi thần xã, xóa sạch chỉ trong một đêm.

Hoàng huyết là tội lỗi cuối cùng mà Uesugi phải gánh.

Chỉ cần ông chết đi, chết một mình, thì dòng máu bị nguyền rủa này cũng sẽ biến mất khỏi thế gian.

Nhưng ông chưa thể chết, ít nhất là không thể nhắm mắt nơi đất Nhật.

Ông phải quay về Pháp, quê hương khiến ông suốt đời canh cánh.

Giờ đây tuổi đã hơn trăm, các cơ quan trong cơ thể đều suy kiệt, tiếng gõ cửa của tử thần mỗi đêm càng lúc càng dồn dập, buộc ông phải nghiêm túc nghĩ về cách để ra đi trong bình yên.

Ông muốn mua một căn hộ nhỏ ngoài rìa thành Lyon, trên giấy chứng nhận bất động sản ký lại cái tên thời thơ ấu.

Ông muốn đến ngôi nhà thờ nơi mẹ từng làm việc, dự lễ sáng và quyên toàn bộ tài sản cho tu viện dưới danh nghĩa của bà.

Và cuối cùng, ông sẽ an giấc trong quan tài, xung quanh là tiếng hát thánh ca cầu siêu của các nữ tu…

Uesugi Koshi chỉ mong được trở về quê hương của mẹ, yên nghỉ nơi chính mảnh đất ông cất tiếng khóc chào đời.

Hoàng Bản Kỷ

Đó là một cuốn sách sử tàn, mang theo dấu vết cháy xém và tro bụi.

Khi người ta tìm thấy nó, gió đã thổi bay lên mắc vào cành anh đào, mãi đến lúc một cậu bé nghịch ngợm trèo cây mới phát hiện ra…

“Xào… xạc… xào…”

Những trang sách rách nát bị cậu bé lật mở, và từ trong những dòng chữ đứt đoạn, một câu chuyện vốn không nên để người đời biết đến lại tái hiện…

【… Uesugi Hideo và Charlotte Chen đem lòng yêu nhau trong dịp lễ giao lưu văn hóa… Sau đó bỏ trốn sang Lyon, Pháp. Về sau, Charlotte Chen mang thai… Trong ba đại gia tộc, phần lớn thai nhi đều là quái thai, trong bụng mẹ đã hóa thành quỷ dữ đáng sợ. Đứa trẻ chào đời thường đồng nghĩa với cái chết của người mẹ. Vì vậy, cha của Koshi, Uesugi Hideo từng có ý định trừ khử đứa bé ngay khi còn trong bụng, để bảo vệ tính mạng người mẹ. Nhưng nhờ Charlotte Chen kiên quyết giữ lại, Koshi mới được sinh ra và lớn lên trên đất Pháp…】

Trang sau dường như đã bị xé mất, chỉ còn sót lại vài chữ rời rạc như 【ninja xứ Nhật Bản】, 【Uesugi Hideo… kề súng vào đầu】, 【đe dọa… trở về Nhật】, 【an toàn】, 【mẹ con】…

Có vẻ là đoạn kể về việc Uesugi Hideo dùng chính cái chết của mình để uy hiếp ninja Nhật Bản truy đuổi, buộc họ phải hứa bảo đảm sự an toàn của vợ con, rồi mới chịu quay về Nhật Bản.

Cậu bé lật tiếp, phát hiện thêm mấy trang dường như đã bị xé bỏ trước cả khi quyển sách cháy.

Phần còn lại chỉ là những tờ giấy cháy đen, vừa chạm nhẹ đã hóa thành tro, theo gió bay đi.

Khi lớp tro bụi tan biến, một đoạn nội dung khá nguyên vẹn hiện ra…

【Mẹ của Koshi, Charlotte Chen vốn là một cô nhi, nuôi nấng Koshi không dễ dàng. Để mưu sinh, bà giấu kín chuyện từng sinh con, phát nguyện trước Chúa để trở thành nữ tu trọn đời. Nhờ vậy, Koshi được gửi vào nhà nuôi trẻ của giáo hội, sau đó học tiếp lên trường dòng, nhận nền giáo dục chính thống. Vì muốn chăm sóc Koshi, Charlotte Chen đã xin linh mục cho mình đảm nhận các công việc liên quan trong trường dòng.】

Tiếp sau đó là một bản chứng từ viết tay, nội dung liên quan đến một cuộc chiến và một vụ thảm sát.

Trong đó có ghi lại sự xuất hiện của Charlotte Chen tại Nam Kinh, Trung Quốc.

Riêng về Koshi, hầu như không có thêm ghi chép nào.

【Tháng 12 năm 1937, thành Nam kinh thất thủ. Gần 1 tháng sau đó, hơn 30 vạn dân thường bị thảm sát. Chứng từ của các kiều dân phía Tây trong thành trở thành bằng chứng then chốt tại phiên tòa xét xử tội ác chiến tranh. Một nữ tu người Pháp khai rằng: lính Nhật thậm chí còn xông vào nhà nuôi trẻ của giáo hội phía Tây, cưỡng bức những phụ nữ Trung Quốc lánh nạn ở đó. Bà lão đã cho họ mặc áo dòng nữ tu, bí mật đưa họ ra khỏi thành. Nhưng khi ra đến bờ sông, cả đoàn bị quân Nhật chặn lại. Thiếu tá Fujiwara Masaru phát hiện họ không phải nữ tu thật, tất cả phụ nữ đều bị cưỡng hiếp, ai chống cự liền bị lưỡi lê xẻ toạc bụng. Người duy nhất không bị làm nhục là bà lão dẫn đoàn, nhưng sau khi tận mắt chứng kiến cảnh máu tanh ấy, bà không chịu nổi mà đã rút súng tự sát. Trước khi chết, bà nguyền rủa: Thần sẽ giáng lôi đình và hỏa diệm để trừng phạt kẻ tội đồ…】

Ở cuối bản chứng từ, người viết chú thêm:

Bà lão ấy chính là mẹ của Koshi, Charlotte Chen.

Cậu bé bị những lời trong bản chứng từ dọa đến run rẩy, trượt chân ngã từ trên cây anh đào xuống.

Thế nhưng cậu không ném bỏ cuốn sách, mà ngồi bệt dưới đất, run run lật tiếp.

Từ những trang sót lại, cậu tìm thấy đoạn viết về chuyện sau này của Koshi:

【Lưu lạc nơi tha hương, Koshi tại Pháp bỗng thức tỉnh. Người khoác lễ phục thần quan, nghênh đón sứ giả, cung kính đưa Koshi vượt biển hồi hương.】

Ngay sau đó, phần chữ đã bị ngọn lửa thiêu rụi, chỉ còn vài mảnh vụn ở mép giấy như 【Mẹ Charlotte】, 【Koshsi đơn độc đến Nhật Bản】…

Tựa hồ đang nói đến cảnh Koshi phải chia lìa cùng mẹ.

Cậu bé bắt đầu thấy mệt, dụi mắt, rồi lại nằm sấp xuống đất, khẽ khàng lật qua trang kế tiếp.

【Lễ phong thần diễn ra đúng hẹn, Koshi được vạn dân kính lễ... Koshi mỗi sớm tham thiền, buổi trưa luyện kiếm, xế chiều học trà đạo, hoàng hôn lại ngâm hòa ca...】

Tất cả tựa như người ta đang dốc sức rèn luyện Koshi để trở thành một hình tượng xứng đáng với cái danh “Hoàng đế”.

Mọi thứ đều hợp lẽ.

Cậu bé bị cuốn vào những dòng chữ khắc họa cảnh phồn hoa ấy, tưởng tượng ra từng khung cảnh, rồi ngấm ngầm quyết chí:

Sau này mình cũng phải học như vậy, để trở thành “Hoàng đế” trong mắt lũ bạn.

Càng đọc, cậu càng chậm lại, chăm chú hơn.

Cho đến khi chạm vào đoạn:

【Koshi nạp bảy thê, mỗi người một vẻ, đều được sủng ái để nối dõi... Theo sở thích của Koshi, cả bảy đều hóa trang làm pháp sư, cùng nhảy khúc vũ Can-can... Koshi dời khỏi thần xã, dọn vào cung điện kiểu Âu, cùng bảy thê giai nhân tắm uyên ương trong suối nóng... rồi tiếp nhận triều kiến...】

Cậu bé đỏ bừng mặt, “soạt” một tiếng khép ngay cuốn sách lại.

Thế nhưng cuối cùng, cậu vẫn chẳng chống lại nổi cám dỗ, lại rón rén mở ra:

【Chiến trường Đông Á truyền tin thắng trận... Koshi liên minh với Đức... tiếp kiến anh hùng chiến tranh... Pháp đầu hàng... Koshi khẩn cấp liên lạc với tham mưu Đức... Phía Đức báo lại: Charlotte đã rời Pháp từ nhiều năm trước...】

Đoạn sau chỉ còn ghi vội trên nửa tờ giấy:

【... Chiến sự Thái Bình Dương thất bại liên tiếp... Thiên hoàng hạ lệnh toàn dân “nhất ức ngọc toái”, rồi tuyên bố đầu hàng...】

Cậu bé lật sang nửa tờ còn lại, câu chuyện mở sang một chương mới.

Một mảnh giấy rơi ra, dán chặt trong lòng bàn tay cậu, trên đó viết:

【Hilbert Jean Anjou.】

Những câu chữ rời rạc hiện ra:

【… Thủ lĩnh Mật đảng châu Âu… Koshi quyết mưu sát… thất bại…】

【… Hồ sơ tuyệt mật từ nước An được đưa đến cung điện. Đọc xong, Koshi nổi giận lôi đình, đẩy cửa lao ra ngoài…】

Còn lại trên tay cậu bé chỉ là mấy trang cuối cùng chưa đọc, chúng cũng là những trang được lưu giữ nguyên vẹn nhất.

Trên đó ghi chép giống như lời khai của một nhân chứng…

【Koshi xông vào thần xã, tay lăm lăm thanh kiếm, chẳng khác nào ác quỷ nổi điên, miệng gào thét cái tên Fujiwara Masaru. Koshi hẳn là đã hóa điên, vì Fujiwara Masaru đã mổ bụng tự sát đúng vào ngày Thiên hoàng tuyên bố đầu hàng, bài vị của ông ta được thờ phụng ở vị trí cao nhất trong thần xã. Koshi làm sao có thể giết kẻ đã chết. Làm sao Koshi có thể giết người từng chứng minh tinh thần võ sĩ đạo của chính mình chứ?!】

“Koshi quả thật đã điên mất rồi…”

Cậu bé thì thầm.

【…Trước mặt chúng tôi, những vị thần quan, Hoàng đế lại vung kiếm chém nát bài vị của Fujiwara Masaru, rồi lật cả trường minh đăng đang cháy, moi tro cốt trong linh cữu rải tứ tung. Ngay cả chúng tôi cũng bị dính bẩn lên người…】

Lời khai đều mang cùng một chữ ký, nhưng cách hành văn lại khác biệt, dường như không cùng một người viết.

【Có tin không, Hoàng đế lại đi báo thù cả với một kẻ đã chết!】

Cậu bé run tay lật tiếp sang trang khác.

【Ngày hôm đó, Koshi như thường lệ mời bảy thê giai nhân tắm uyên ương. Koshi nói muốn cùng họ sinh ra những đứa trẻ ưu tú, kế thừa tinh thần của Nhật Bản. Như mọi lần, họ ngoan ngoãn nghe theo, nhóm củi đun sôi nước đủ để lấp đầy bể tắm kiểu La Mã. Thân thể trần trụi của họ chìm vào làn nước nóng bỏng, miệng không ngừng gọi tên Koshi… Koshi bất ngờ rút kiếm, chém phăng cổ họng của từng người. Máu nhuộm đỏ cả bể, thân xác họ nổi lềnh bềnh, chồng chất lên nhau, mái tóc dài xõa tung trên những tấm lưng trắng muốt…】

Cậu bé cảm thấy dạ dày cuộn lên từng cơn, vội vàng lật đến trang cuối cùng.

【Người phụ nữ cuối cùng quỳ sụp xuống cầu xin. Cô nói rằng họ không hề phản bội Koshi, tất cả chỉ vì một nhiệm vụ bí mật… Trong rượu đã bỏ thêm dược liệu xuân dược, để Koshi khiến họ mang thai. Đổi lại, từ tay kẻ khác, họ sẽ nhận được 100 mẫu ruộng cùng 10 phần thuốc men. Thế nhưng…】

Câu chuyện dừng lại ở đó. Cậu bé khép sách, thì trên mặt sau của trang cuối, cậu thấy một hàng chú thích nhỏ xíu:

【Ngồi bên bể tắm, Koshi bỗng bật cười ngây dại: Người đáng bị lôi đình và hỏa diệm thiêu chết… không phải những người đàn bà đáng thương đã lấy thân mình hầu hạ ta… mà chính là ta…】