Hàng kiểm tra tiếp tục tiến lên, chậm rãi đi vào trong căn nhà gỗ.
Từ lúc đó trở đi mọi chuyện thuận lợi, không có biến cố nào khác xảy ra nhưng tình trạng của Rowling ngày càng tệ hơn, sắc mặt ngày càng tái nhợt, ngón tay cũng siết chặt hơn. Khoảnh khắc đau đớn nhất thường không phải là lúc có kết quả mà là trong suốt quá trình chờ đợi kết quả, từng phút từng giây đều là cực hình.
Hoàng hôn nhuộm đỏ bầu trời, chiều tối đã đến, gần chạng vạng, hàng kiểm tra đã đi đến cuối, phía trước Fite và Rowling chỉ còn vài hộ gia đình. Cuộc kiểm tra gần kết thúc, sắp đến lượt hai người họ. Fite có thể cảm nhận rõ cô gái trong lòng đang run rẩy còn bản thân anh lúc này cũng không còn bình tĩnh nữa.
Sau khi xác định người bị ma hóa sẽ mất đi ý thức con người và cực kỳ hung hãn thì với những người ma hóa này chỉ có thể tiêu diệt toàn bộ, vì an toàn tính mạng công chúng hay vì đại nghĩa cũng không thể bị lên án. Các kỵ sĩ làm vậy là đúng.
"Anh bảo vệ, anh còn nhớ những gì tôi đã nói với anh lúc trước không?" người phụ trách trách bảo vệ an toàn cuối chủ động lên tiếng nói chuyện với Fite.
"Nếu anh nói là những gì đã nói trong nhà thờ thì tôi còn nhớ"
"Anh thật sự nhớ? Hay chỉ là nhớ cho có?" trợ lý khoanh tay, dựa vào tường hút thuốc.
"Anh từng là kỵ sĩ đúng không? Không nên mắc phải lỗi sơ đẳng như vậy hoặc nói đúng hơn chính vì anh từng mắc lỗi đó nên mới trở thành người bảo vệ nhà thờ sao?" lời nói đến đây hàm ý đã rất rõ ràng.
"Đối mặt với quái vật có thái độ thù địch không phân biệt với con người, kỵ sĩ có nghĩa vụ diệt trừ nhưng quái vật ma hóa vẫn giữ ý thức con người cũng là quái vật sao? Chỉ vì cơ thể biến dị, dù họ vẫn giữ ý thức con người thì vẫn xem họ như kẻ thù chết chóc của nhân loại sao?"
"Nếu thù địch đó xuất phát từ sự khác biệt về thể xác thì con người đối với các chủng tộc khác biệt hoàn toàn về đặc điểm thể chất như người lùn, tinh linh, bán nhân vẫn giữ thái độ thân thiện, ít nhất không thù địch, vậy giải thích sao đây?" Fite lặng lẽ nhìn sang kỵ sĩ trợ lý.
"Tôi nghĩ là vậy, chủng tộc khác không gây hại cho con người, cũng không có tư tưởng bất lợi với người khác, chỉ muốn sống cuộc sống đơn giản, thì không nên thù địch với họ"
"Trừ một số ít chủng tộc có ác ý vô cớ, chỉ vì đối phương là chủng tộc này nọ mà diệt tận gốc, vậy là đúng sao?"
"Tội lỗi không thuộc về chủng tộc mà thuộc về hành vi"
"........" Rowling ngẩng đầu lên, nhìn người đàn ông tóc vàng với vẻ mặt hơi lạc thần.
"........." kỵ sĩ trợ lý không đáp lại, chỉ lặng lẽ nhìn đoàn người tiến lên. Một gia đình ba người an toàn bước ra từ bên kia căn nhà gỗ, Fite liếc nhìn người đứng phía trước. Đó là người cuối cùng. Đứng trước họ là một người độc thân, có vẻ như sống một mình, nhưng người này có chút kỳ lạ.
Anh ta im lặng suốt thời gian dài. Im lặng đến mức khiến người ta cảm thấy kỳ quái. Trợ lý dường như cũng nhận ra sự bất thường của người đàn ông này, cố ý tiến lên vài bước, đợi người đàn ông vào nhà gỗ rồi đứng ngoài chờ.
Lúc này, Rowling càng siết chặt áo Fite hơn, nếu không có gì bất ngờ, tiếp theo sẽ là họ và cô cũng sắp lộ bí mật của mình. Nghĩ đến đó cô hơi mất tập trung, giờ đây cô như một tử tù sắp bước lên đoạn đầu đài, đón nhận những giây phút cuối cùng.
Tiếng gào đau đớn cùng với rung chuyển lớn trong nhà gỗ đã cắt ngang suy nghĩ của cô, cô sửng sốt nhìn về phía căn nhà gỗ không biết từ lúc nào đã bị xé toang một lỗ lớn bởi con quái vật khổng lồ có đôi mắt đỏ rực.
Rowling trợn mắt, con quái vật này lớn gấp đôi những con quái vật mà cô từng thấy trước đó, dễ dàng phá vỡ bức tường chống ma thuật được xây riêng cho căn nhà gỗ.
“Nhanh chặn nó lại!” các lính canh và kỵ sĩ của Tòa án cầm lưới ma thuật tiến lên nhưng ngay lập tức bị con quái vật một cái hất văng ra, còn va sập một căn nhà gỗ khác.
Sau khi hất bay hết lính canh và kỵ sĩ xung quanh, con quái vật chú ý đến Rowling đang ở phía trước, lập tức lao về phía cô.
Trợ lý cảm thấy có điều gì đó không ổn, dù con quái vật dường như nhắm vào Rowling nhưng hành động của nó lại không có vẻ thù địch, thậm chí ngược lại… Đồng tử của Rowling co lại, cô đã mệt mỏi suốt cả buổi sáng, tay chân yếu ớt lại thêm cú giật mình này, đôi chân như bị đóng rễ xuống đất, không thể nhấc lên được.
Trợ lý rút kiếm, định ngăn con quái vật nhưng tốc độ của anh ta rõ ràng không nhanh bằng quái vật, đã quá muộn. Anh ta chỉ còn hy vọng vào Fite, ít ra trước đây anh từng là kỵ sĩ có thể giúp được chút ít.
Nhưng nhanh chóng anh ta thất vọng nhận ra, đây chỉ là cuộc kiểm tra định kỳ, vì lý do an toàn ngoài kỵ sĩ và lính canh Tòa án, những người khác không được mang vũ khí. Dù Fite có giấu vũ khí cũng đã bị thu giữ khi kiểm tra người trước đó.
Không có vũ khí, bộ giáp cũ kĩ cũng không đủ sức chống lại móng vuốt quái vật có thể dễ dàng đánh gãy xà nhà, trợ lý cảm thấy tình hình rất nguy cấp. Fite ra hiệu cho Rowling lùi lại một bước, đứng chắn trước mặt cô.
Gió lạnh lùa tới, như thể có thể cào xước cơ thể con người. Fite tay không đón đỡ quái vật, quái vật thì sẽ không có đạo đức chiến đấu, thấy Fite không có vũ khí, không chờ anh tìm vũ khí mà tiếp tục tấn công.
Quái vật gầm lên tức giận khi thấy Fite chắn trước mặt như thể kẻ dám cản đường mình sẽ bị xé nát ngay lập tức. Sự chênh lệch về kích thước khiến người ta tuyệt vọng, quái vật cao hơn Fite rất nhiều, chiều cao của Fite chỉ tới ngang thắt lưng quái vật.
“Chết tiệt!” trợ lý chửi thề, họ đã đánh giá thấp tình hình, từ khi thu thập mẫu vật của loại quái vật này chưa từng xuất hiện con lớn như vậy và tường nhà gỗ được thiết kế phòng thủ theo kích thước quái vật bình thường, tình huống này vượt xa dự đoán của anh ta. Móng vuốt sắc nhọn kèm tiếng gió rít lao xuống, so với cấu trúc cơ thể yếu ớt của con người, luồng gió tạo ra như thể có thể chẻ đôi Fite.
“Anh Fite!” Rowling bối rối khi thấy anh đứng bảo vệ cô.
Trong lúc nguy cấp, tia sáng kỳ lạ lóe lên, giáp tay đen tuyền có gai như băng giá bám lên cánh tay phải của Fite, tiếng va chạm vang lên, móng vuốt như búa tạ của quái vật chỉ chạm vào giáp tay đã bị bật ra ngay lập tức.
【Thức tỉnh huyết mạch: Hoàng hôn tàn phần giải phóng】
Như chịu ảnh hưởng của một lực lớn, quái vật mất thăng bằng, ngã xuống tạo ra một vết lõm trên mặt đất.
“Nhanh! Khống chế nó!” Dù ngạc nhiên, trợ lý không lãng phí thời gian, ra lệnh cho cấp dưới thả lưới ma thuật.
Các kỵ sĩ phản ứng kịp thời, trải ba tấm lưới lớn xuống, phủ lên con quái vật, dòng điện chạy qua, quái vật duỗi thẳng người, run rẩy vài lần rồi bất động.
Trợ nhìn người mặc giáp, không biết có phải do trước giờ không để ý kỹ, khi nhìn kỹ thấy bộ giáp trên người anh ta có vẻ hơi cồng kềnh. Anh ta thường mặc như vậy sao? Tại sao trước đây khi nhìn anh ta không thấy khó chịu như vậy?
Chiếc giáp tay đen vừa xuất hiện giờ cũng biến mất như thể anh không làm gì cả mà quái vật vấp phải đuôi mình mà ngã.
Các kỵ sĩ khác không nhìn thấy nhưng Rowling đứng phía sau Fite thì nhìn thấy rõ ràng giáp tay vừa xuất hiện trên tay anh.

