Sau trận chiến ở Iskia, cuối cùng thì cuộc sống yên bình ở học viện Hoàng Gia Spada cũng trở lại sau khi trải qua lễ trao huân chương và một loạt các sự kiện khác.
Vào một ngày nọ, trên đường trở về ký túc xá sau giờ học,
"Ặc, lại cái trò này nữa sao..."
Tôi lẩm bẩm khi nhìn thấy tấm biển lớn được treo ở lối vào của sân tập ngoài trời.
"Lớp học trải nghiệm chuyển lớp - Thám hiểm hầm ngục cơ bản"
Nhìn thấy tấm biển đó, tôi bỗng nhớ lại một ký ức cay đắng.
Tôi đã từng nghĩ rằng "Lớp học trải nghiệm chuyển lớp" nghe có vẻ thú vị, và quyết định thử thách nó cùng với nhóm "Elemental Master" với tâm trạng hào hứng. Kết quả là tôi trở thành "Priest", Lily trở thành "Kiếm sĩ", và Fiona trở thành "Cung thủ", hoàn toàn khác với lớp nhân vật thường ngày của chúng tôi... và kết cục là một thảm họa. Tôi thề sẽ không bao giờ chơi cái trò chết tiệt này nữa.
Nhưng sau đó, tôi lại thử thách nó một lần nữa cùng với Will và Simon, và bất ngờ vượt qua một cách dễ dàng khiến tôi càng thêm tức giận. Vẫn là một trò chết tiệt.
"Mà "Thám hiểm hầm ngục cơ bản" là sao chứ?"
Lần trước cũng là kiểu thám hiểm hầm ngục mà. Chỉ là một con đường thẳng với lũ quái vật yếu ớt như Goblin xuất hiện thôi.
"Kurono-kun, cậu có hứng thú với việc chuyển lớp sao?"
"Úi, Nell!?"
"Vâng, là tớ đây."
Nell cười tinh nghịch, vẫy tay chào tôi. Có lẽ cô ấy thấy phản ứng của tôi khá buồn cười.
"Cậu làm gì ở đây thế? Hôm nay không có lớp học ma thuật mà."
"Tớ tình cờ đi ngang qua và thấy cậu... Tớ có làm phiền cậu không?"
"Không hề. Tớ cũng đang rảnh."
Hôm nay tôi không có lớp học nào nữa, Lily và Fiona cũng bận việc riêng, và sẽ về muộn. Tôi cũng chẳng có việc gì để làm.
"Vậy sao! Tớ cũng vừa rảnh."
Ra vậy. Nhưng tôi không thể nào nhờ cô ấy dạy ma thuật cho tôi được. Chắc chắn Nell cũng cần thời gian để chuẩn bị.
"Nếu cậu rảnh, cậu có muốn thử trải nghiệm chuyển lớp cùng tớ không?"
"Hả?"
"Cậu cứ nhìn chằm chằm vào tấm biển đó, chắc chắn cậu cũng tò mò lắm đúng không?"
"Ừm, cũng có một chút... Vậy cậu cũng muốn thử sao?"
"Từ nhỏ tớ đã luôn là một Priest Sau trận chiến ở Iskia, tớ nhận ra rằng mình cần phải tích lũy thêm nhiều kinh nghiệm để có thể phát triển hơn nữa."
Ước muốn cao cả của Nell khiến tôi cảm thấy xấu hổ vì đã định né tránh trò chơi này. Tôi cũng cần phải có tinh thần cầu tiến như vậy mới có thể đối đầu với Tông đồ.
"Được rồi. Nếu vậy thì chúng ta phải thử thách nó thôi."
"Thật sao? Cậu... cậu muốn thử cùng tớ, chỉ hai người thôi sao...?"
"Không đời nào!"
Một giọng nói thứ ba bất ngờ chen vào.
"Ah, là chị."(Nell)
"Charlotte!? Sao cô lại ở đây?"(Kurono)
Charlotte Tristan Spada, Công chúa thứ ba của Spada, với mái tóc đỏ buộc hai bên và chiếc áo choàng tung bay đang đứng trước mặt chúng tôi.
"Hừ, ta có thể ra khỏi cung điện bất cứ lúc nào."
"Chị lại làm loạn rồi... Chắc chắn chị sẽ bị mắng đấy!"
"Chị đã bị mắng đủ rồi, sẽ không bị mắng thêm nữa đâu. Bây giờ chị đang ở đáy vực nên chỉ có thể đi lên thôi!"
Lý luận đó có vấn đề gì không nhỉ? Nếu cô ấy cứ tiếp tục phạm lỗi, thì hình phạt sẽ ngày càng nặng thêm thôi.
Nhưng dù sao, lý lẽ cũng không có tác dụng với Charlotte, người luôn thù địch với tôi.
"Char, nếu chị còn tiếp tục quấy rối, em sẽ giận đấy."
"Bây giờ chị cũng không muốn gây thêm rắc rối... thôi được rồi, chị cũng tham gia! Chuyển lớp!"
"Ếeee..."
Nell phụng phịu, trông cô ấy càng đáng yêu hơn bình thường.
Charlotte là bạn từ thuở nhỏ của Nell, nên họ rất thân thiết với nhau. Chỉ cần nhìn cách họ nói chuyện là có thể thấy được mối quan hệ thân thiết giữa hai người.
Giờ thì họ đang thì thầm với nhau.
"Bên trong sân tập tối om, ai mà biết được sẽ xảy ra chuyện gì nếu để Nell ở một mình với tên đó chứ."
"Đ-đừng nói vậy chứ, làm sao mà có chuyện gì xảy ra giữa em với Kurono-kun được..."
"Mà thôi, ba người cùng chơi cũng được. Trò này nên chơi theo nhóm mà."
Tôi không phản đối việc Nell và Charlotte đang bàn bạc gì đó.
Biết đâu, đây là cơ hội để cải thiện mối quan hệ giữa tôi và Charlotte.
"Hừ, lần này ta sẽ chấp nhận sự tồn tại của ngươi. Đi thôi, ta sẽ phá đảo trò chơi này ngay lập tức!!"
"Vâng, mong được cậu giúp đỡ, Kurono-kun."
"Ừ, rất mong được hợp tác."
Tôi và Nell chạy theo Charlotte, người đang hừng hực khí thế tiến vào phòng trải nghiệm.
Sau một hồi chờ đợi, cuối cùng cũng đến lượt chúng tôi.
Luật chơi của "Lớp học trải nghiệm chuyển lớp" vẫn giống như lần trước.
Chọn một lớp nhân vật khác với lớp hiện tại.
Chỉ được sử dụng trang bị, ma thuật và kỹ năng của lớp nhân vật đã chọn.
Sức mạnh tối đa chỉ ở hạng 2. Tất nhiên, cấm sử dụng Thánh Hộ và ma thuật đặc thù.
Lượng máu được thay thế bằng một lớp lá chắn ánh sáng, nếu lá chắn bị phá vỡ thì coi như thua cuộc.
Nếu chơi theo nhóm, chỉ cần một người bị hạ gục thì coi như thua cuộc.
Vi phạm bất kỳ quy tắc nào ở trên cũng sẽ bị xử thua.
Tóm lại, hãy nhập vai vào một mạo hiểm giả mới, tuân thủ luật chơi và tận hưởng trò chơi.
"Tôi chọn "Priest"."
"Wow, Kurono-kun mặc đồ Priest trông cũng đẹp đấy!"
"Ahaha, trông ngươi giống như một linh mục hư hỏng ấy! Kiểu bị trục xuất khỏi giáo hội!"
Nell khen ngợi tôi với nụ cười rạng rỡ, còn Charlotte thì cười phá lên và chỉ tay vào tôi.
"Đừng cười chứ, chị Char. Và đừng chỉ tay vào người khác."
"Ếeee, nhưng mà... hì hì."
Thật ra, tôi lại thấy phản ứng của Charlotte mới đúng. Với khuôn mặt của tôi mà mặc đồ thánh, thì...Chậc, bạn biết rồi đấy?
"Đừng quan tâm đến tôi. Mà hai người chọn lớp gì vậy?"
"Ta chọn "Kiếm sĩ"!"
"Hả? Charlotte, cô đã từng cầm kiếm bao giờ chưa?"
"Trước đây ta đã từng luyện tập cùng với Đại ca Ike. Nhưng sau đó ta phát hiện ra mình có tài năng ma thuật, nên ta đã chuyên tâm vào Lôi ma thuật."
Cô ấy nói với vẻ mặt tự tin nhưng thực chất kinh nghiệm kiếm thuật của cô ấy chẳng khác gì một đứa trẻ. Một tay mơ chính hiệu.
"Hừ, ngươi nghĩ rằng một ma thuật sư bẩm sinh như ta không thể dùng kiếm sao? Ngươi không thể tưởng tượng được cảnh một mỹ nhân yếu đuối như ta vung kiếm sao?"
"Không, tôi không nghĩ vậy."
"Kurono-kun không nghĩ vậy đâu. Em có thể cảm nhận được điều đó qua thần giao cách cảm."
"Sao hôm nay Nell lại lạnh lùng với chị thế!?"
"Bởi vì chị chỉ đến đây để quấy rối..."
Nhìn họ cãi nhau chí chóe, tôi cảm thấy họ thực sự rất thân thiết. Một kiểu bạn bè khác với Lily và Fiona.
"Vậy, Nell, cậu chọn lớp gì?"
"Ừm, để xem nào... "Đạo tặc", thế nào?"
"À, "Đạo tặc" sao? Cũng được đấy, một lớp nhân vật hoàn toàn khác với hình ảnh thường ngày của cậu."
"Vâng, tớ chưa từng thử qua bao giờ. À, nhưng mà, tớ khá tự tin trong việc gỡ bẫy và giải đố trong các di tích."
"Nhưng mà, sân tập dành cho người mới bắt đầu này làm gì có những cạm bẫy phức tạp như những thứ mà Nell thường nghịch chứ."(Charlotte)
Lần này, vì là "Thám hiểm hầm ngục cơ bản", nên sẽ có một số yếu tố thám hiểm. Đường đi sẽ có nhiều ngã rẽ, và một số cạm bẫy đơn giản như hố, lưới, mũi tên, vân vân.
Nói cách khác, sẽ không có cạm bẫy nào quá khó.
Nell với tư cách là thành viên của một nhóm mạo hiểm giả hạng 5 cũng đã trải qua kha khá hầm ngục. Nếu chỉ tính số lần thám hiểm hầm ngục, thì cô ấy còn nhiều kinh nghiệm hơn tôi. Xét cho cùng, Nell là một tiền bối đối với tôi trong lĩnh vực mạo hiểm.
"Vậy thì lần này cứ để Nell, "Đạo tặc" của nhóm dẫn đường nhé."(Kurono)
"Vâng, cứ để tớ lo!"
"Để Nell... dẫn đường...? Ta bỗng cảm thấy lo lắng."(Charlotte)
"Hình như Nell mù đường phải không? Nhưng mà, cấu trúc hầm ngục này khá đơn giản, nên chắc không sao đâu."(Kurono)
"Ngươi vẫn chưa biết... Nell mù đường đến mức nào đâu..."
"Chị Char cô đừng có nói quá. Làm sao em có thể bị lạc trong sân tập của trường được chứ."
Nói rồi, hai cô gái đi thay trang phục.
Lần trước chỉ có vũ khí, còn lần này còn có phục vụ cả áo giáp. Chuyên nghiệp thật.
Còn tôi chỉ cần khoác thêm chiếc áo choàng Priest lên bộ đồng phục là xong.
"..."
Tôi đứng đợi ở cửa vào sân tập.
Tôi biết mà, con gái thay đồ luôn mất nhiều thời gian. Tôi không phải lần đầu tiên lập nhóm với con gái.
Nhưng mà, Lily và Fiona thay đồ khá nhanh. Thậm chí Lily còn có thể đi loanh quanh trong tình trạng khỏa thân.
Vậy nên, chắc đây là thời gian chờ đợi trung bình. Hoặc là vì họ là công chúa nên mới lâu như vậy... Tôi cũng không rõ nữa.
Đang mải mê suy nghĩ, thì hai cô gái đã thay đồ xong và quay trở lại.
"X-xin lỗi đã để cậu phải chờ..."
Trái ngược với vẻ hăng hái ban nãy, Nell trông có vẻ ngại ngùng.
"Ồ, đúng là trang phục Đạo tặc."
Nell buộc tóc đuôi ngựa, mặc một chiếc áo choàng xám kín đáo.
Có lẽ cô ấy ngại ngùng vì bộ đồ bên trong khá hở hang. Đúng vậy, chiếc áo ba lỗ bó sát làm nổi bật bộ ngực căng tròn của cô ấy, và chiếc quần short ngắn cũn cỡn để lộ đôi chân thon dài, trắng muốt. Thật là một hình ảnh nguy hiểm cho mắt.
Tuy nhiên, cô ấy cũng đeo giáp da ở tay và chân, và một chiếc thắt lưng cùng áo giáp ngực chứa đầy dao ném và các vật dụng khác. Nhìn chung, đó là một bộ trang phục Đạo tặc hoàn chỉnh. Phong cách Đạo tặc cổ điển này khiến tôi nhớ đến Sue-san.
"Hơi hở hang một chút, tớ thấy hơi ngại."
"Đúng là hơi bắt mắt, nhưng... rất hợp với cậu đấy."
Mà với một cô gái xinh đẹp và dáng chuẩn như Nell thì mặc gì cũng đẹp cả. Đặc biệt là những bộ đồ hở hang sẽ càng làm tôn lên vẻ quyến rũ của cô ấy.
Bình thường Nell toàn mặc đồng phục hoặc đồ Priest kín đáo, nên hình ảnh này của cô ấy khiến tôi cảm thấy mới mẻ và cuốn hút lạ thường.
Nếu tôi không có khả năng miễn dịch với ngực khủng, chắc chắn tôi đã không dám nhìn thẳng vào cô ấy.
"Hợp cái gì chứ. Dễ thấy ngươi đang có ý đồ đen tối đấy."
"Công chúa Charlotte cũng rất hợp với trang phục Kiếm sĩ. Một nữ kiếm sĩ xinh đẹp. Không thể che giấu được khí chất hoàng gia của cô."
"Ngươi muốn gây sự với ta sao!? Ngươi muốn gây sự với hoàng tộc Spada sao!?"
Charlotte cũng đã thay đồ xong, và xuất hiện với bộ trang phục Kiếm sĩ đơn giản trông không hề gợi cảm. Cuối cùng thì nhóm của chúng tôi cũng đã sẵn sàng.
"Lớp học trải nghiệm chuyển lớp - Thám hiểm hầm ngục cơ bản", bắt đầu thôi.
—------------------------
"... Nè, Nell."
"Vâng, không sao đâu! Tớ đã vẽ bản đồ cẩn thận rồi mà!"
"Nhưng mà..."
"Rẽ phải! Chắc chắn là rẽ phải!"
"Nếu rẽ phải thì chúng ta sẽ quay lại chỗ cũ đấy."
"Waaaaaaa!!!"
Cuối cùng, Nell bật khóc trước ngã ba đường trong hang động.
Làm cho cô ấy khóc là một chuyện tồi tệ, nhưng tôi vẫn phải nói, giống như khi tôi nhận xét về món ăn kinh khủng của cô ấy.
Bởi vì, chúng tôi đã mắc kẹt ở khu vực này suốt 15 phút rồi.
"Đấy, ta đã nói rồi mà."
"À, ừm, đúng như cô nói..."
Tôi né tránh ánh mắt của Charlotte, người đang nhìn tôi với vẻ mặt khó chịu.
Xin lỗi, tôi đã quá tin tưởng Nell. Nhưng mà, ai mà ngờ được chứ...
"Nell, để đó cho chị, em cứ đi theo chị là được!"
"Hức... nhưng mà, Charlotte, chị luôn là người ở phía sau mà..."
Nell rơm rớm nước mắt, cố gắng phản kháng, nhưng Charlotte chỉ cười khẩy.
"Em quên bây giờ chị là "Kiếm sĩ". Cứ đi theo chị là được!"
"Mà kệ đi Nell, cứ để cô ấy dẫn đường đi."
"Nếu Kurono-kun đã nói vậy..."
"Được rồi, ta sẽ dẫn mọi người đến đích!!"
Charlotte tự tin bước vào đường bên phải, con đường chính xác và... rơi xuống hố, chết ngay tại chỗ.
Game over.
"-- Lại lần nữa! Cho ta chơi lại!"
"Chơi lại cũng vậy thôi."
"Đúng vậy, chị không hề nhìn xuống đất khi bước đi."
Có vẻ như Charlotte rất kém trong việc phát hiện và né tránh bẫy.
Tôi lén hỏi Nell thì được biết, thường thì Nero và thuộc hạ của Saphire sẽ đảm nhận việc phát hiện bẫy và nguy hiểm. Kai, một kiếm sĩ bẩm sinh, cũng có trực giác nhạy bén, nên cậu ta có thể phát hiện ra hầu hết các cạm bẫy, mặc dù không có kỹ năng gỡ bẫy. Còn Nell thì chuyên về các cạm bẫy ma thuật.
Nói cách khác, Charlotte chẳng làm gì cả.
"Ai cũng có điểm mạnh và điểm yếu mà."
"Ta không cần ngươi an ủi!"
"Tôi không hề an ủi cô. Tôi chỉ nói sự thật thôi."
"Hôm nay Nell lạnh lùng với chị thật đấy! Đáng lẽ em phải an ủi bạn mình chứ!"
"Thôi nào, Char, đừng cố quá."
Nell ôm Charlotte vào lòng, với vẻ mặt như một người mẹ đang an ủi đứa con gái nhỏ của mình.
Thật là một cảnh tượng cảm động...
"Vậy thì, để tôi dẫn đường cho."
"Xin lỗi vì đã vô dụng..."
"Kurono-kun cố lên nhé!"
Tôi, "Priest", dẫn đầu nhóm, với "Đạo tặc" Nell mù đường và "Kiếm sĩ" Charlotte không có khả năng phát hiện nguy hiểm.
Chết tiệt, đội hình này loạn hết cả lên rồi...
"Phù, cuối cùng cũng gặp quái vật."
Sau khi đi theo con đường đúng, né tránh hoặc kích hoạt các cạm bẫy, cuối cùng chúng tôi cũng đến được căn phòng đầu tiên.
Đang chờ đợi chúng tôi ở đó là những Golem đóng vai quái vật giống như lần trước.
Nhưng lần này, chúng được thiết kế giống như côn trùng, với sáu chân như kiến hoặc nhện.
"Trong chiến đấu bình thường thì chắc không sao đâu."
"Ừm, Kurono-kun, "Priest" đứng trước mặt kẻ thù có vẻ hơi..."
"Hả!? Chết tiệt, thói quen khó bỏ."
Lại mắc lỗi cũ rồi. Gặp kẻ thù là tôi lại xông lên theo phản xạ.
Nhưng Nell nói đúng, bây giờ tôi là "Priest". Dù đã vi phạm luật chơi, nhưng ít nhất trong chiến đấu, tôi cũng nên hành xử như một Healer.
"Hãy để việc chiến đấu cho chúng tớ."
"Đúng vậy, hôm nay ta là "Kiếm sĩ" mà!"
Nell rút hai con dao găm, còn Charlotte giơ cao thanh trường kiếm.
"Được rồi, hai người cố lên-- "Cường hóa sức mạnh - Force Boost"!"
Nhiệm vụ chính của Priest là cường hóa cho đồng đội, hay còn gọi là buff.
Tôi sử dụng phép thuật cường hóa "Cường hóa sức mạnh - Force Boost" có sẵn trong cây trượng. Hỗ trợ cho hai người đang chiến đấu ở gần.
"A, tớ cảm nhận được ma lực của cậu..."
"Hắn ta chỉ dùng trượng thôi, nên ma lực của hắn ta trong phép thuật đó là bằng không."
"... Shhh!"
"Này, đừng có ném dao vào chị chứ!? Đó là sự thật! Chị chỉ nói sự thật thôi!"
Hai người họ vẫn cãi nhau chí chóe ngay cả khi đang đối mặt với kẻ thù.
Tôi hơi lo lắng, nhưng đúng là mạo hiểm giả hạng 5 có khác. Trận chiến kết thúc một cách dễ dàng.
Đặc biệt là Nell, cô ấy chiến đấu rất xuất sắc.
Cô ấy sử dụng dao găm rất thành thạo, không hề nao núng trước kẻ thù.
Nhưng cách cô ấy sử dụng dao găm chỉ đơn giản là đâm và chém, có lẽ cô ấy không quen dùng vũ khí này.
Chắc chắn cô ấy quen với việc chiến đấu bằng tay hơn.
"Giỏi quá Nell. Không ngờ cậu lại mạnh đến vậy trong cận chiến."
"Không có gì đâu ạ. Tớ đã từng học một chút võ thuật khi còn nhỏ."
"Ra vậy."
Nell cười ngượng ngùng, nhưng thực ra cô ấy rất giỏi ,vượt xa trình độ học một chút.
Chắc chắn cô ấy đã luyện tập rất nhiều.
"Hừ,nhà ngươi không có gì để nói về kiếm thuật tuyệt vời của ta sao?"
"À, ừm... kiếm thuật của cô rất mạnh mẽ. Đúng là phong cách của Công chúa Charlotte, rất mãnh liệt."
"Đúng vậy! Ahaha!"
Tôi không giỏi nói dối, nhưng tôi biết cách nói giảm nói tránh.
Kiếm thuật của Charlotte chỉ nhỉnh hơn Lily một chút, vẫn còn rất non nớt.
"Kurono-kun,cậu đừng có chiều Charlotte quá... chị ấy rất dễ tự mãn."
"Tớ nào dám phê bình Công chúa chứ."
"Nhưng cậu đã thẳng thắn nhận xét về tớ ?"
"Đừng nói vậy mà..."
Nhưng tôi không hối hận vì đã nói món ăn của Nell dở tệ. Lúc đó tôi đang đứng giữa ranh giới sống còn mà.
Và nhờ vậy, cô ấy đã cố gắng luyện tập và làm được món sandwich trứng. Đó là điều cần thiết để không có thêm nạn nhân nào nữa.
"Nhưng, cậu vẫn còn bận tâm chuyện đó sao?"
"Không đâu. Tớ rất vui vì cậu đã thành thật với tớ."
Nụ cười rạng rỡ của Nell khiến tôi lóa mắt.
Một nụ cười quá thánh thiện.Charlotte nên học tập cô ấy.
"Nào, đừng chần chừ nữa, đi tiếp thôi!"
"Khoan đã Charlotte, đừng có tự ý đi trước. Cô lại rơi xuống hố bây giờ."
Từ đó trở đi, chúng tôi cứ lặp lại những hành động tương tự.
Tôi dẫn đường, né tránh bẫy, và hai người họ sẽ tiêu diệt lũ quái vật. Chúng tôi tiến bộ khá nhanh, và tôi cảm thấy chúng tôi đang dần trở nên ăn ý hơn.
Và rồi, chúng tôi cũng đến được phòng boss.
"Đó là boss!"
Charlotte chỉ kiếm vào một Golem hình nhện khổng lồ.
Phía sau con nhện khổng lồ là một mạng nhện lớn, đúng chất như là một màn biểu diễn cuối cùng. Tôi tự hỏi liệu nó có thể di chuyển trên mạng nhện, trèo tường và bò trên trần nhà hay không.
"Trước tiên là "Cường hóa sức mạnh - Force Boost"!"
Tôi vội vàng tung phép thuật cường hóa cho Charlotte, người đang hăm hở xông lên tấn công boss.
"Char, chị đừng tự ý tấn công, nguy hiểm đấy!"
"Không sao đâu, kiếm thuật của ta đã được tôi luyện qua những trận chiến--"
GOOOOOOOOO!!!
Con nhện khổng lồ phun ra một luồng lửa dữ dội từ miệng.
Nó phun lửa thay vì phun tơ sao?
Nhưng nhìn kỹ thì, trên mai của nó có những đường vân đỏ, và màu sắc của nó cũng thể hiện rõ thuộc tính hỏa.
Nhưng bây giờ không phải lúc để quan sát.
"Cuối cùng cũng đến lúc thể hiện rồi. Ánh sáng chữa lành thần thánh--"(Kurono)
"-- "Hồi phục khẩn cấp - Fast Heal"!!"(Nell)
PAAAAA! Ánh sáng chữa lành thần thánh bao trùm lấy Charlotte, người vừa bị dính lửa.
Tất nhiên, đó không phải là phép thuật chữa trị mà tôi sử dụng.
"... Nell."
"Ah!?"
Việc sử dụng phép thuật chữa trị không cần niệm chú khi đồng đội bị thương là một phản xạ có điều kiện của một "Priest" hạng 5.
Nhưng trong tình huống này, đó là một hành động không thể tha thứ.
Sử dụng năng lực vượt quá giới hạn của lớp nhân vật là vi phạm luật chơi, và sẽ bị loại ngay lập tức.
Game over.
"Hức... xin lỗi..."
"K-không sao đâu, là lỗi của chị vì đã bị trúng đòn."
Charlotte an ủi Nell, người đang suy sụp tinh thần.
"Đúng vậy, tất cả là tại Charlotte, vì đã lao lên tấn công và lãnh trọn đòn tấn công của boss."
"Ngươi câm miệng!"
Ơ, tôi nói đúng mà...
"Em... em thật vô dụng... chỉ biết sử dụng phép thuật chữa trị, chẳng khác gì một bình máu di động có cánh..."
"Nguy rồi, em ấy đang suy sụp nặng rồi! Ngươi phải làm gì đó chứ!"
"Làm gì là làm gì...cô là bạn thân của cô ấy nên an ủi cô ấy chứ."
"Trong những lúc thế này, đàn ông phải là người an ủi phụ nữ chứ!"
"Sao lúc nào cô cũng đẩy việc an ủi con gái cho con trai thế..."
Mặc dù nghĩ vậy, nhưng tôi không thể nào bỏ mặc Nell, người đang tỏa ra khí chất u ám.
"Thôi nào Nell, đừng buồn nữa. Dù chúng ta đã thua, nhưng đó không phải là do lỗi của cậu. Đó là một bi kịch, vì khả năng chữa trị của cậu quá tốt."
"N-nhưng mà..."
"Chúng ta chỉ cần thử lại là được. Tớ sẽ chơi cùng cậu cho đến khi nào chúng ta chiến thắng."
"Đúng vậy, chỉ là một lần thất bại thôi mà! Nào, hãy quên nó đi và bắt đầu lại nào!"
"Ừm... cảm ơn hai người. Tớ sẽ cố gắng!"
Phù, cuối cùng thì Nell cũng đã lấy lại tinh thần.
Nhưng nếu chúng tôi chơi lại như cũ thì Charlotte có thể sẽ lại gặp nguy hiểm, và Nell sẽ lại sử dụng phép thuật chữa trị theo phản xạ.
Chúng tôi cần một chiến thuật để đánh bại con nhện khổng lồ phun lửa đó.
"Tớ có một kế hoạch. Nhưng cậu sẽ là người vất vả nhất đấy, Nell... cậu đồng ý chứ?"
"Vâng! Tớ xin nhận nhiệm vụ!!"
"Thôi được rồi, ta sẽ nể mặt Nell."
Nhờ sự quyết tâm của Nell và sự nhường nhịn của Charlotte, kế hoạch của tôi đã được thông qua.
Đợi đấy con nhện kia, lần này bọn ta nhất định sẽ chiến thắng.
"Cố lên Nell! Cố lên!!"
"Nell, cố lên!"
Nell đang một mình chiến đấu với con nhện khổng lồ phun lửa.
Cô ấy lắc lư mái tóc đuôi ngựa và chiếc áo choàng, né tránh những đòn tấn công bằng lửa và những cú đá của con nhện một cách ngoạn mục.
Con nhện này được thiết kế để không thể bị đánh bại bởi một nhân vật hạng 1 đơn lẻ. Cần ít nhất ba người, và mỗi người phải hoàn thành vai trò của mình, mới có thể đánh bại nó một cách ổn định.
Thế nhưng, Nell lại đang solo với nó.
Nhiệm vụ của tôi và Charlotte là cổ vũ cho Nell, và...
"A, nhện con xuất hiện rồi!"
"Đi thôi!"
... tiêu diệt những con nhện con Golem thỉnh thoảng xuất hiện.
"Ta sẽ không để các ngươi quấy rầy Nell đâu, chết đi!"
"Tiêu diệt hoàn tất!"
Sau khi tiêu diệt đám nhện con, chúng tôi lại tiếp tục cổ vũ cho Nell.
Cứ như vậy lặp đi lặp lại.
Nhìn từ bên ngoài, có vẻ như chúng tôi đang bắt nạt Nell khi để cô ấy một mình chiến đấu với boss... nhưng đây là cách tốt nhất đối với nhóm của chúng tôi.
Thành thật mà nói, nếu để Charlotte tham gia, với kiếm thuật kém cỏi của cô ấy, chắc chắn cô ấy sẽ gặp nguy hiểm. Và Nell sẽ lại sử dụng phép thuật chữa trị theo phản xạ, khiến chúng tôi thua cuộc. Còn tôi, với kỹ năng Healer non kém, chưa chắc đã kịp thời hỗ trợ và hồi máu cho cô ấy.
Vậy nên, tốt nhất là để Charlotte đứng ngoài.
Và giao phó mọi việc cho Nell, người rất mạnh trong cận chiến nhờ vào kỹ năng võ thuật của mình. Đó là kế hoạch của tôi.
"Ah, ta thấy điểm yếu của nó rồi!"
"Cơ hội tốt đấy Nell, tấn công!"
"Haaaa-- "Song Liệt - Blazer"!!"
Khi con nhện lật ngửa, để lộ điểm yếu là lõi năng lượng màu đỏ ở bụng, Nell tung ra "Song Liệt - Blazer", kỹ năng cận chiến duy nhất của "Đạo tặc", một cú đánh đôi bằng dao găm.
Với tư thế hoàn hảo, Nell đã chém trúng lõi năng lượng.
GUOOOOOOOOO...
Con nhện khổng lồ gầm lên một tiếng, rồi im bặt.
Nó co giật, cuộn tròn người lại, với những động tác chân thật đến bất ngờ.
Trên nền màn hình hiển thị cảnh boss bị tiêu diệt, Nell cười rạng rỡ và vẫy tay về phía chúng tôi.
"Kurono-kun, chị Char, chúng ta thành công rồi!!"
Sau hai lần thất bại, cuối cùng chúng tôi cũng hoàn thành "Lớp học trải nghiệm chuyển lớp - Thám hiểm hầm ngục cơ bản".
"Đúng là chúng ta làm được rồi!"
"Ừ, chúng ta đã thành công. Cuối cùng cũng phá đảo được rồi."
"Cảm ơn hai người, nhờ có hai người mà em mới làm được."
"Không, tất cả là nhờ công của cậu đấy, Nell."
Thực sự, tôi không hề nói đùa. Nếu không mù đường, Nell hoàn toàn có thể solo trò chơi này.
"Vâng, tớ... đã cố gắng hết sức!"
Nói thật, tôi không biết việc chiến thắng trò chơi vớ vẩn này có ý nghĩa gì. Không có phần thưởng, cũng không mang lại kinh nghiệm gì đáng kể cho chúng tôi.
Nhưng nhìn thấy nụ cười hạnh phúc của Nell, và được chia sẻ niềm vui đó cùng cô ấy, đối với tôi, đó là phần thưởng quý giá nhất.
Công chúa của Avalon, thực sự rất quyến rũ.
—--------------------------------------
Chia sẻ của tác giả:
Các bạn thấy sao?
Phần truyện ngắn này được viết dành tặng cho một fan của Nell.
Như tôi đã đề cập trong phần hậu ký trước đó, người đó đã gửi cho tôi một cuốn doujinshi của "Kuro no Maou". Không chỉ một cuốn, mà là hai cuốn, với phiên bản thứ hai được nâng cấp hơn. Người đó cũng muốn xin chữ ký của tôi, và tôi đã sử dụng dịch vụ bưu chính quốc tế để gửi tặng cuốn sách có chữ ký của mình. Nhưng tôi nghĩ rằng chỉ tặng sách có chữ ký thôi thì chưa đủ để đáp lại lòng tốt của người đã bỏ công sức ra làm doujinshi.
Vì vậy, tôi đã quyết định viết một truyện ngắn với Nell là nhân vật chính như một lời cảm ơn. Thay vì nói những lời sáo rỗng, tôi nghĩ rằng việc viết một tác phẩm, dù ngắn, mới là cách tốt nhất để thể hiện lòng biết ơn của một tác giả.
Mặc dù truyện ngắn này được viết dành riêng cho người đó, nhưng... tôi đã dành khá nhiều công sức để viết nó, và nó cũng đã hoàn thành, nên tôi quyết định công bố nó, vừa để chia sẻ với mọi người, vừa để bổ sung vào kho dự trữ của mình. Tất nhiên, tôi đã nói rõ rằng tôi sẽ đăng nó sau khi hoàn thành Tập 41.
Giải thích thêm một chút:
Tôi coi truyện ngắn này, bao gồm cả phần phụ lục trong phiên bản sách, là một phần của câu chuyện chính. Nó xảy ra sau trận chiến ở Iskia, và trước khi nhóm của Kurono lên đường tiêu diệt Lust Rose. Khoảng thời gian này kéo dài khoảng một hoặc hai tháng, và có lẽ là thời điểm yên bình nhất trong cuộc sống học đường của Kurono. Bởi vì ngay sau khi trở về từ nhiệm vụ tiêu diệt Lust Rose, chiến tranh Galahad sẽ nổ ra.
Tôi đã cố gắng lồng ghép câu chuyện này vào khoảng thời gian trống đó, nhưng nếu có bất kỳ mâu thuẫn nào, mong các bạn bỏ qua cho. Đặc biệt là về mối quan hệ giữa Kurono và Charlotte. Nếu câu chuyện này xảy ra trước đó, thì có lẽ họ đã làm hòa với nhau sớm hơn. Nhưng sự hiện diện của Charlotte, người luôn gây rối và cản trở, là rất cần thiết cho câu chuyện này.
Lý do tôi chọn "Đạo tặc" cho Nell là vì tôi thích hình ảnh đó. Sue phiên bản ngực khủng tái xuất giang hồ. Tôi cũng đã nhận được một bức tranh minh họa làm quà. Xin chân thành cảm ơn.
Ngoài ra, tôi cũng muốn tiết lộ thêm một vài chi tiết nhỏ về Nell, chẳng hạn như cô ấy khá khéo léo trong việc sử dụng ma thuật, và có thể gỡ bỏ các cạm bẫy ma thuật. Dù thời gian hoạt động không dài, nhưng cô ấy vẫn là một thành viên của nhóm mạo hiểm giả hạng 5. Cô ấy là kiểu người giỏi cái gì thì rất giỏi, còn kém cái gì thì rất kém, chẳng hạn như nấu ăn dở tệ và mù đường.
Viết về Nell của thời điểm này sau khi đã hoàn thành tập 41, tôi cảm thấy cô ấy hơi quá hoàn hảo, có chút gì đó không tự nhiên. Hy vọng các bạn sẽ cảm nhận được sự trưởng thành của cô ấy.
Hơi dài dòng rồi, nhưng tôi xin dừng lại tại đây.