Những tàn tích cổ đại vẫn còn hoạt động thường được bảo tồn nguyên trạng mà không bị thiên nhiên xâm lấn. Bên trong những công trình nhân tạo này không có lấy một ngọn cỏ, nhưng kỳ lạ thay luôn có quái vật sinh sôi nảy nở.
Không có thức ăn, vậy chúng sống bằng gì? Câu trả lời là ma lực, hay nói cách khác là tinh linh.
Nơi nào có ma lực dồi dào, nơi đó sẽ tự sinh ra những sinh vật ma thuật đơn giản, được gọi là Nguyên Tố Tinh Linh - Elemental, những khối ma lực thuần túy. Và rồi, những con quái vật ăn Elemental xuất hiện và chuỗi thức ăn bắt đầu.
Tuy nhiên, chuỗi thức ăn dựa trên Elemental sẽ tạo ra một hệ sinh thái quái vật khác biệt so với hệ tự nhiên thông thường.
Ở tầng hai, với thảm thực vật xanh tươi, goblin có thể cưỡi sói và sống một cuộc sống tự do tự tại. Nhưng ở tầng ba này, nơi tràn ngập kim loại, dầu mỡ và khói bụi, số lượng quái vật ma thuật áp đảo hơn hẳn so với động vật và thực vật.
"Grrrr, Gigooo..."
Con quái vật đang phát ra những âm thanh khó hiểu, vừa giống tiếng gầm gừ, vừa giống tiếng kim loại va chạm được gọi là "Thổ Tinh Linh Cấp Cao - Terra High Elemental".
Trông nó giống như một con Golem được tạo ra một cách cẩu thả. Những tảng đá và mảnh kim loại được gắn kết với nhau một cách lộn xộn, tạo thành một hình dạng gần giống người.
Mặc dù có vẻ ngoài xấu xí, nhưng với cái tên High, nó sở hữu một lượng ma lực đáng kể. Lũ goblin không thể nào so được.
Elemental vốn không có cảm giác đau đớn, cũng không biết sợ hãi.Và một Elemental không biết sợ như robot lại thuộc tính thổ , đồng nghĩa với việc nó có cơ thể cứng cáp bằng đá và sắt.
Nói cách khác, nó có khả năng kháng rất cao đối với hầu hết các đòn tấn công vật lý, bao gồm chém, đập và đâm.
"Trong những tình huống này, "Drain - Hấp Thụ" của Ursula rất hữu ích."
"Ừm, Elemental là con mồi của em."
Ursula vung tay, và "Bạch dạ xoa công chúa Anastasia" xuất hiện. Cơ thể của Thổ tinh linh cấp cao nhanh chóng tan rã.
Khi mất đi sức mạnh ma thuật, cơ thể của Elemental vốn được cấu tạo từ đất đá và kim loại sẽ sụp đổ. "Drain - Hấp Thụ", kỹ năng hấp thụ ma lực trực tiếp có thể dễ dàng tiêu diệt chúng.
Chỉ cần một mình Ursula đã quét sạch gần như toàn bộ Thổ tinh linh cấp cao xuất hiện.
"Nè nè, đến lượt Reki chưa!?"
"Yên tâm đi, chúng còn đến nữa."
Một hình dạng giống người khác xuất hiện từ phía sau đống đổ nát.
Kích thước của nó tương đương với High Elemental, cao khoảng 2 mét, nhưng hình dáng của nó tinh tế hơn nhiều.
"Kyoooo..."
Nó phát ra âm thanh giống như tiếng thở và di chuyển uyển chuyển, nhưng nó không phải là sinh vật sống.
Một hình người không đầu. Cơ thể màu xám đậm với những múi cơ cuồn cuộn, nhưng đó không phải là cơ bắp, mà là cao su.
"Đây là Rubber Golem sao?"
Đây cũng là một loại quái vật phổ biến ở tầng ba.
Golem thường được tạo ra từ đá hoặc kim loại giống như Elemental, nhưng Rubber Golem lại được làm từ cao su. Nếu có thể tạo ra cơ thể từ vật chất vô cơ, dù là cao su cũng không phải là ngoại lệ.
"Trông chúng giống robot hơn là quái vật tự nhiên."
Cơ thể của Rubber Golem không chỉ được làm từ cao su, mà còn có cả khung xương kim loại. Ngoại hình của chúng cũng được thiết kế rất tỉ mỉ, không giống như Elemental tiến hóa.
Một thiết kế đơn giản nhưng hiệu quả, mang đậm phong cách công nghiệp. Con mắt đỏ rực trên ngực thay cho đầu, khiến chúng trông giống như những cỗ máy chiến đấu trong phim hoạt hình robot.
"Thử bắn xem sao - "Ma Đạn - Bullet Arts"."
"Thử hút xem nào- "Bạch dạ xoa công chúa Anastasia"."
"Noooooo! Lại bỏ Reki ra ngoài à!"
Đừng giận mà, Reki.
Đúng như dự đoán, Rubber Golem hạng 3 chỉ hơi loạng choạng khi trúng đạn của tôi, không hề hấn gì.
"Drain - Hấp Thụ” của Ursula cũng không hiệu quả lắm, có vẻ như chúng có khả năng kháng hấp thụ ma lực. Cô ấy phải mất một lúc mới có thể hút hết ma lực của chúng.
"Mấy con búp bê cao su này khó xơi thật."
"Chúng được tạo ra từ công nghệ cổ đại mà. Chắc chắn chúng có khả năng phòng thủ đặc biệt."
"Chúng đang kéo đến càng lúc càng đông kìa!"
Chúng tôi đã tiêu diệt được con Rubber Golem đầu tiên, nhưng đồng bọn của nó đang kéo đến.
Ngoài ra, phía sau chúng còn có thêm Thổ tinh linh cấp cao, và cả Sand Wraith, một loại quái vật giống như hồn ma cát.
Chúng tôi đang đứng trong một nhà kho trống rỗng. Chúng tôi đã chạm trán với lũ quái vật khi đang định đi qua đây, và bây giờ, chúng đã chặn đường lui của chúng tôi.
"Reki, em lo mấy con cao su đó nhé. Ursula, em lo mấy con còn lại. Anh sẽ yểm trợ."
"Rõ!"
"Vâng!"
Reki hào hứng lao ra ngoài, tôi yểm trợ cho cô ấy bằng "Ma kiếm - Sword Arts", còn Ursula thì chỉ cần dùng "Ma thủ - Bind Arts" để giữ chân lũ quái vật phía sau là đủ.
Với đội hình này, chúng tôi có thể dễ dàng xử lý chúng.
Chúng tôi tiếp tục tiến sâu vào tầng ba, biến lũ Golem và Elemental thành sắt vụn.
Bản đồ của tầng này khá chi tiết nên chúng tôi không gặp khó khăn gì trong việc tìm đường.
"Hình như khu vực này là điểm xuất hiện của chúng."
Khác với khung cảnh nhà máy và nhà kho, khu vực này giống như một nút giao thông lập thể với những con đường đan xen nhau.
Tôi không rõ đó là đường bộ, đường ray hay là một công trình nào khác. Dù sao những con đường này đủ rộng để xe tải có thể lưu thông.
Mặt đường ngổn ngang những mảnh vỡ của container và gạch đá, tầm nhìn rất hạn chế. Ngay cả khi có xe, tôi cũng không muốn lái xe ở đây.
"Không thấy gì cả."
"Không có ốc sên."
Tôi không nghĩ là chúng tôi có thể tìm thấy chúng ngay lập tức, nhưng việc không thấy bất kỳ con quái vật nào khác cũng hơi lạ. Theo thông tin, đây là một khu vực có tỷ lệ xuất hiện quái vật cao.
Thế nhưng, tôi không cảm nhận được bất kỳ dấu hiệu nào của quái vật.
"Chúng ta không nhầm chỗ chứ?"
"A, kia rồi!"
Ngay khi tôi mở bản đồ ra, Reki hét lên từ mép đường.
Nguy hiểm thật, nhưng dù có nếu rơi từ độ cao mười mấy mét, Reki vẫn sẽ không sao.
"Em tìm thấy rồi nó rồi à?"
"Vâng, chắc chắn đó là ốc sên Platinum!"
Nó đang ở trên con đường phía dưới chúng tôi.
Đúng là một con ốc sên khổng lồ. Nó to bằng một chiếc xe hơi.
Tuy nhiên, cơ thể của nó không mềm nhũn như những loài nhuyễn thể khác, mà có vẻ như được làm từ cao su, giống như Rubber Golem.
Và chiếc vỏ lớn trên lưng nó dù hơi xỉn màu, nhưng vẫn tỏa ra ánh sáng bạch kim. Chắc chắn là ốc sên Platinum rồi.
Chiếc vỏ không có hình xoắn ốc như vỏ ốc biển, mà có hình dạng khối lập phương, giống như một chiếc container.
"Tuyệt vời! Chỉ có một con."
Hơn nữa, nó đang bò trên đường với tốc độ chậm chạp, như một con ốc sên bình thường. Chỉ cần tìm thấy nó, phần còn lại sẽ rất dễ dàng.
Nhưng ngay sau đó...
"Sao nó lại tăng tốc đột ngột vậy?"
Khi chúng tôi nhảy xuống đường, con ốc sên bất ngờ tăng tốc.
Không phải là nó bắt đầu chạy, mà là... nó đang lơ lửng?
Cơ thể của con ốc sên hơi nhấc lên khỏi mặt đất, và rồi... tăng tốc đột ngột.
Nó lao đi với tốc độ chóng mặt giống như một chiếc xe hơi đang tăng tốc, và kiểu di chuyển của nó...
"Cái quái gì thế này, nó là tàu đệm khí à!?"
Tôi chưa từng nghe nói ốc sên nào di chuyển nhanh như vậy!
"Mau đuổi theo nó!"
"Kurono-sama, có địch!"
"Chúng đang đến từ khắp nơi!"
Đúng lúc con ốc sên tăng tốc bỏ chạy, như thể đang cầu cứu cảnh sát.Một vài bóng người xuất hiện từ phía sau đống đổ nát, bên kia đường.
Đó là Rubber Golem, nhưng giờ chúng không có chân, mà thay vào đó là một thứ giống như phao bơi lớn.
"Rubber Crafter."
"Tàu đệm khí đang là mốt à?"
Đó là một biến thể của Rubber Golem, di chuyển bằng cách lướt trên mặt đất. Chúng nguy hiểm hơn Rubber Golem bình thường vì có khả năng di chuyển nhanh.
"Reki, Ursula, hai em có thể lo liệu mấy con đó không?"
"Được, anh cứ lo con ốc sên đó đi."
"Go!"
Tôi là người thích hợp nhất để đuổi theo và bắt sống con ốc sên mà không làm hỏng vỏ của nó.
Mặc dù hơi lo lắng cho Reki và Ursula, nhưng... họ không phải là những đứa trẻ cần tôi bảo vệ. Họ là đồng đội của tôi. Vì vậy, tôi phải tin tưởng và giao phó nhiệm vụ cho họ.
Tôi bắt đầu chạy hết tốc lực, đuổi theo con ốc sên đang bỏ chạy.
"Phù, mệt quá..."
Sau một hồi rượt đuổi, cuối cùng tôi cũng bắt được con ốc sên bằng "Ma thủ - Bind Arts".
Một khi đã dừng chân nó lại, con ốc sên không còn cách nào để tấn công ngoài việc đâm vào tôi. Tôi nhanh chóng đóng băng nó bằng "Cold Seal" và cất vào Shadow Gate.
"Kurono-sama, anh vất vả rồi."
"Ốc sên Platinum, get!"
Chúng tôi ăn mừng vì đã hoàn thành nhiệm vụ.
Mặc dù hơi vất vả, nhưng chúng tôi đã tìm thấy nó khá nhanh, nên không mất nhiều thời gian.
"Dịch chuyển về là tiện nhất."
"Ừm, chúng ta vẫn còn thời gian."
"Tìm thêm một con nữa nhé?"
"Thôi, anh không muốn đuổi theo nó nữa..."
Có vẻ như con ốc sên đó thực sự đã gọi đồng bọn đến. Trong lúc đuổi theo nó, tôi đã cảm nhận được một luồng ma lực yếu ớt, cùng với những tiếng la hét kỳ lạ.
Không phải là khu vực này có nhiều quái vật, mà là do con ốc sên đã gọi chúng đến.
Mẹ kiếp, sao họ không ghi rõ trong thông tin quái vật là nó có khả năng gọi đồng bọn chứ?
Dù sao lần này chúng tôi đã may mắn, nhưng khả năng gọi viện trợ của ốc sên Platinum khá nguy hiểm. Reki và Ursula đã đánh bại lũ Rubber Crafter, nhưng lần sau, số lượng của chúng có thể sẽ nhiều hơn và chúng cũng có thể mạnh hơn.
Tôi đã nghĩ nhiệm vụ này rất béo bở, nhưng có vẻ như không đơn giản như vậy.
"Nhân tiện, chúng ta khám phá khu vực này một chút nhé."
"Okay."
"Được thôi."
Chúng tôi sẽ còn làm nhiệm vụ ở tầng ba nhiều lần nữa, nên làm quen với địa hình cũng tốt.
Sau khi nghỉ ngơi một chút, chúng tôi bắt đầu khám phá tầng ba.
Kết quả là, chúng tôi không tìm thấy gì đáng giá.
Chỉ có một vài bộ phận kim loại có thể bán được từ lũ Golem và Elemental mà chúng tôi đã đánh bại, và một ít thỏi đồng và bạc từ một con Golem mang theo container, có lẽ là để vận chuyển vật liệu giống như con ốc sên Platinum.
Số tiền đó chắc đủ để mua quà cho lũ trẻ và trả tiền ăn tối nay.
"Ngày mai chúng ta sẽ tìm nhiệm vụ khác."
"Nếu có Kurono-sama, chúng ta có thể khám phá cả tầng bốn."
"Đúng vậy! Reki sẽ cố gắng hết sức!"
"Đừng vội. Nếu muốn xuống tầng bốn, chúng ta phải nâng cấp trang bị trước đã--"
Chúng tôi đang nói chuyện như vậy trong khi hướng đến quảng trường có ma trận dịch chuyển để quay về.
"--Hắc Thành- Wall."
Ngay khi tôi tạo ra bức tường đen bao quanh chúng tôi, một tiếng "cạch" vang lên.
Một mũi tên cắm vào bức tường.
Đầu mũi tên được tẩm một chất lỏng màu xanh lá cây, rõ ràng là tên độc.
"Phục kích sao? Không phải là Golem -- "Hắc phong thám trắc - Wind Searcher"."
Khói đen tỏa ra xung quanh, biến thành những cơn gió đen cuồn cuộn quét qua khu vực xung quanh, và truyền thông tin về những kẻ đang ẩn nấp đến cho tôi.
"Hai tên phía trước, một tên trên mái nhà bên kia, và hai tên phía sau."
Tôi thông báo vị trí và số lượng kẻ địch cho Reki và Ursula.
Họ đã rút vũ khí ra, sẵn sàng chiến đấu. Thực ra, ngay cả khi không có bức tường của tôi, họ cũng có thể tự chuẩn bị bảo vệ mình, nhưng cẩn thận nhắc nhở vẫn hơn.
"Chậc, tên này nhạy bén thật"
Bị tôi chặn đứng đòn tấn công bất ngờ, kẻ phục kích phía trước lộ diện.
Đó là một phụ nữ trẻ, tay cầm cung ngắn. Có lẽ cô ta chính là kẻ đã bắn tên độc.
"Tin đồn về Hắc diện nhân Ash là thật sao"
"Ta cứ tưởng ngươi chỉ là một tên ngốc nghếch lang thang ở tầng một, nhưng ngươi cũng có chút bản lĩnh đấy."
Những kẻ phục kích phía sau cũng xuất hiện.
Cũng là phụ nữ. Một trong số đó có vẻ là người thú tộc mèo.
Tôi liếc nhìn lên mái nhà bên trái, và cũng thấy một bóng người phụ nữ.
Có vẻ như tất cả bọn họ đều là phụ nữ.
"Các ngươi là người của Sylvanian?"
"Đừng có so sánh bọn ta với lũ đó. Bọn ta là "Siêu tân tinh Lulu Stars"."
Tôi chưa từng nghe thấy cái tên này bao giờ.
Nhưng dám tấn công tôi bằng tên độc, chắc chắn chúng là lũ cướp.
"Đưa vỏ ốc sên Platinum ra đây. Nếu không, đừng trách bọn ta."
"Các ngươi nên cảm thấy may mắn vì bọn ta không lột sạch đồ của các ngươi!"
Có vẻ như chúng đã biết chúng tôi bắt được ốc sên Platinum. Chắc hẳn chúng đã theo dõi và nhắm vào chúng tôi.
Thật là một lời đe dọa thẳng thừng. Có vẻ như chúng nghĩ rằng mình đang ở thế thượng phong.
Không, việc chúng không tấn công dồn dập ngay lập tức sau khi bị phát hiện cho thấy chúng có ý định đàm phán.
Nếu tôi cảm thấy chúng nguy hiểm, tôi có thể sẽ giao nộp vỏ ốc sên và bỏ chạy... nhưng...
"-- Shock Buster - Full Burst!"
Những tia sét đen tím lóe lên.
"Hắc lôi - End Bolt" bắn ra tứ phía với sức mạnh đủ để khiến đối phương bất tỉnh, tấn công những tên cướp tự xưng là "Siêu tân tinh Lulu Stars".
Cả năm người họ đều phản ứng lại đòn tấn công của tôi, nhưng chỉ có vậy. Họ không thể nào đỡ được, cũng không thể né tránh. Mỗi người đều trúng ít nhất ba viên đạn.
"Ặc!"
Cả năm người đều ngã gục xuống đất, bất tỉnh nhân sự.
Là các ngươi tấn công trước. Đừng có trách ta.
"Đi thôi, Reki, Ursula."
"Kurono-sama, kết liễu chúng."
"Nếu để chúng sống, chúng sẽ quay lại trả thù."
Reki rút kiếm, còn Ursula thì triệu hồi Anastasia.
Họ không chỉ nói suông. Sát khí toát ra từ họ cho thấy họ hoàn toàn nghiêm túc.
Đó là cách họ đã sống sót cho đến ngày hôm nay.
"Đừng bận tâm đến lũ rác rưởi này. Chúng ta về thôi."
Tôi không nói gì thêm, và bế cả hai lên.
"Woa!"
"Ưm..."
Họ có vẻ hơi bất mãn, nhưng không phản kháng.
Tôi nói là "đừng bận tâm đến lũ rác rưởi", nhưng thực chất... tôi không muốn họ phải giết người.
Tôi biết, cả tôi và họ đều đã từng giết người, và bàn tay của chúng tôi đã nhuốm máu.
Nhưng tôi không muốn giết thêm người nữa. . Tôi cũng không muốn họ giết người nếu không cần thiết. Nếu cần, tôi sẽ làm thay họ.
"Ta sẽ không lột sạch đồ của các ngươi, hãy cảm thấy may mắn đi."
Tôi buông một câu chế giễu, và bế Reki và Ursula rời khỏi đó.

