"Mẹ kiếp…!"
Nero thốt ra lời nguyền rủa,đây lần thứ bao nhiêu rồi anhcũng chẳng nhớ nữa, trong khi đang đi dưới cơn mưa đổ như trút nước bất ngờ đổ xuống sau khi mặt trời lặn.
Lần này anh chửi rủa điều gì? Thời tiết mùa thu thất thường hay chiếc áo choàng đỏ vinh quang nặng trĩu vì ướt sũng? Mọi thứ đều khiến anh khó chịu.
(Mình... đang làm gì thế này...)
Nero không muốn quay lại chỗ Nell, cũng chẳng muốn trở về ký túc xá. Nhưng việc lang thang vô định trên đường phố Spada cũng chẳng thú vị gì.
Bất mãn, khó chịu - không, thứ đang dâng trào trong lòng Nero là cơn giận dữ vô định.
Nell, cô em gái yêu quý của anh đang suy sụp tinh thần.và Nero nhận ra rằng, bây giờ anh chẳng thể làm gì để giúp cô ấy.
Anh tức giận bản thân mình vì bất lực và anh càng căm ghét kẻ đã khiến Nell trở nên như vậy.
Cả hai điều đó, hiện tại anh đều không thể giải quyết. Đó là vấn đề tình cảm, thứ vượt ngoài tầm khả năng của anh.
Đây là lần thứ hai trong đời Nero cảm thấy bất lực và đau khổ đến vậy.
Lần trước anh đã vượt qua bằng cách nào?... từ bỏ, hay chính xác hơn là tự mình quyết định buông bỏ. Anh tự nhủ rằng thứ đó, ngay từ đầu đã không cần thiết đối với anh.
Nhưng lần này, kinh nghiệm đó hoàn toàn vô dụng. Bởi vì, Nero không thể nào từ bỏ Nell, cô em gái, người thân yêu nhất của anh . Đó là điều mà một người anh trai, một hoàng tử và trên hết là một người đàn ông đầy kiêu hãnh như anh không thể làm được.
(Hay là mình cũng thách đấu giống như tên ngốc Kai nhỉ... Không được, mình sẽ giết hắn ta mất...)
Nhưng dù anh có giết hắn ta, thì mọi chuyện cũng chẳng thay đổi. Hành động bột phát chẳng có ý nghĩa gì cũng chả khiến Nell có thể cười vui trở lại...
"Cậu là Nero Julius Elroad ,phải không?"
Một giọng nói trầm ấm gọi tên Nero, kéo anh trở về thực tại.
Ngước mắt lên, thứ đầu tiên Nero nhìn thấy là tấm bia đá đen sừng sững trên nền trời u ám, với dòng chữ cổ được khắc bằng ánh sáng trắng nhạt.
Đó là "Khởi đầu lịch sử - Zero Chronicle", tấm bia kỷ niệm ghi lại công lao của Quỷ Vương cổ đại, vị tổ tiên vĩ đại của anh và cả trong lịch sử Pandora.
Có vẻ như anh đang đứng ở khu quảng trường gần học viện.
"Xin lỗi, anh nhầm người rồi."
Nero không có tâm trạng để ý đến người lạ vừa rồi, dù anh còn chẳng biết hắn ta là ai.
"... Vậy sao?"
Nero phớt lờ câu lẩm bẩm của người đàn ông và tiếp tục bước đi - nhưng rồi anh đột ngột dừng lại.
Nero xoay người, sau một thoáng im lặng.
"Ngươi là ai?"
Nero trừng mắt, sát khí tỏa ra từ người anh. Dù chưa rút kiếm, nhưng anh đã sẵn sàng tấn công nếu đối phương có bất kỳ hành động đáng ngờ nào.
Người đàn ông kia. Cuối cùng thì Nero cũng nhìn rõ hắn ta.
Hắn ta mặc áo choàng xám, đội mũ trùm đầu che kín mặt. Vóc dáng cao lớn, cơ thể săn chắc, có thể nhìn thấy rõ từng lớp cơ bắp qua lớp áo choàng dày.
Nhưng ngoài ra, hắn ta chẳng có gì đặc biệt. Nếu lẫn vào đám đông ở Spada, chắc chắn chẳng ai chú ý đến hắn ta.
Không giống như Nero, người đàn ông với vẻ ngoài tầm thường này không hề toát ra sát khí hay thù địch. Hắn ta đứng yên lặng dưới mưa, không có bất kỳ hành động đáng ngờ nào, thậm chí không có dấu hiệu sử dụng ma thuật.
"Cách xua đuổi người khác thật cao tay... Chỉ những người có giác quan nhạy bén mới có thể nhận ra."
Bản thân người đàn ông áo xám không có gì bất thường. Nhưng xung quanh quảng trường này, một kết giới vô hình đang được triển khai, tỏa ra hiệu ứng thôi miên khiến mọi người né tránh khu vực này một cách tự nhiên. Hơn nữa, kết giới này còn được che giấu một cách tinh vi, đến mức ngay cả Nero với khả năng cảm nhận nhạy bén của mình, cũng chỉ nhận ra một cách mơ hồ.
Chỉ riêng việc người đàn ông này tồn tại trong kết giới cũng đủ để chứng minh. Rõ ràng, hắn ta chính là kẻ đã tạo ra kết giới bí ẩn này.
Nero đề cao cảnh giác, đề phòng khả năng có đồng bọn ẩn nấp xung quanh và cẩn thận quan sát hành động của người đàn ông.
Nhưng hắn ta vẫn đứng yên bất động và cất tiếng hỏi:
"Ta chỉ muốn hỏi một điều. Cậu có muốn trở thành Quỷ Vương không?"
"... Hả?"
Một câu hỏi quá đột ngột. Nero tự hỏi liệu đây có phải là một chiêu trò để đánh lạc hướng anh , nhưng anh không hề cảm nhận được bất kỳ dấu hiệu tấn công nào.
Sự im lặng bao trùm, chỉ có tiếng mưa rơi tí tách, kéo dài khoảng mười mấy giây. Cuối cùng, Nero trả lời:
"Có lẽ ta sẽ trở thành Vua của Avalon, nhưng ta sẽ không bao giờ trở thành Quỷ Vương. Tuyệt đối không."
Một câu hỏi ngớ ngẩn nhưng Nero vẫn kiên quyết trả lời "Không". Bình thường anh sẽ phớt lờ nó nhưng đối với câu hỏi này,lòng tự trọng của anh không cho phép anh làm vậy.
"Cậu là hậu duệ trực tiếp của Quỷ Vương cổ đại, Mia Elroad, nên cậu là người có khả năng cao nhất. Dù bây giờ cậu không muốn, nhưng số phận có thể sẽ không cho phép cậu lựa chọn... giống như ta."
"Đừng có nói nhảm-- Cái q…!?"
Nero phản xạ hoàn toàn theo bản năng.
Cậu nhận ra mình đã rút kiếm "Linh Kiếm"Bạch Vương Anh Đào" ra khỏi vỏ và đang đỡ một nhát chém bất ngờ.
"Phản xạ tốt đấy."
Giọng nói của người đàn ông toát lên vẻ kiêu ngạo, như thể đang đánh giá một tác phẩm nghệ thuật. Đó là kiểu nói chuyện mà Nero ghét nhất nhưng lúc này, sự ngạc nhiên đã lấn át cơn giận dữ trong anh.
Nero hoàn toàn không nhìn thấy động tác tấn công của người đàn ông.
"Chết tiệt-- Đùa nhau à!?"
Nero đẩy lùi lưỡi kiếm bằng sức mạnh của mình. Không, chính xác hơn là người đàn ông đã tự động lùi lại.
"Phiền phức thật. Ta không biết ngươi là sát thủ của tổ chức nào nhưng đừng hòng lấy mạng ta và cũng đừng mong sống sót trở về."
Vừa buông lời chế giễu, Nero vừa cảnh giác quan sát đối phương.
Người đàn ông vẫn không hề thay đổi thái độ hay biểu cảm. Điều khác biệt duy nhất là hắn ta đang cầm một thanh trường kiếm, mà Nero không biết hắn ta đã rút kiếm từ lúc nào, hay giấu nó ở đâu.
Thanh kiếm trông có vẻ bình thường, chẳng khác gì những thanh kiếm được sản xuất hàng loạt ở Spada. Không hề có bất kỳ ma thuật phụ trợ nào, chất liệu cũng chỉ là thép bình thường.
Thế nhưng, người đàn ông này đã dùng thanh kiếm hạng xoàng đó để đỡ đòn tấn công của Nero, một mạo hiểm giả hạng 5, người đang sử dụng thanh kiếm ma thuật là bảo vật quốc gia.
Trực giác nhạy bén của Nero đang liên gào thét cảnh báo anh Kẻ này mạnh hơn anh.
Nhưng đồng thời, anhcũng nghĩ:
(Mình đã từng đánh bại những đối thủ mạnh hơn mình rồi!)
"-- Sát na nhất thiểm - Intants Flash!"
Nero tung ra một võ kỹ tấn công tầm xa, thay vì nhát chém ngang thường lệ, anh bổ kiếm xuống theo đường thẳng đứng. Lưỡi kiếm in sâu vào nền đá của quảng trường. Nhưng chỉ có vậy.
(Khốn khiếp, hắn ta đã né được!)
Người đàn ông chỉ cần lách người sang phải nửa bước là đã tránh được đòn tấn công. Hơn nữa, động tác của hắn ta rất ung dung, như thể đã biết trước Nero sẽ tấn công vào vị trí đó.
Nero đã đoán đúng. Đó không phải là cách né tránh trong gang tấc, mà là né tránh một cách hoàn hảo.
(Động tác của hắn ta không chỉ đơn thuần là nhanh nhạy. Hắn ta đã nắm bắt được mọi hành động của mình, hoặc là hắn ta có khả năng "đọc vị" tương tự như mụ phù thủy chiến binh đó... Khốn kiếp, gã này thật phiền phức!)
Cảm giác nguy hiểm ngày càng tăng. Người đàn ông vừa né tránh một cách dễ dàng, lại bắt đầu di chuyển.
Bước chân mạnh mẽ, tư thế vững chắc, mọi động tác tấn công đều toát lên phong thái của một kiếm sĩ lão luyện... nhưng Nero có thể nhìn thấy hết.
(Khinh thường mình sao, hắn ta đang nương tay!)
Với khả năng thực sự của mình, người đàn ông này có thể di chuyển với tốc độ vượt xa cả thị lực và trực giác của Nero ngay cả khi anh tập trung cao độ. Anh đã nhận ra điều đó ngay từ đòn tấn công đầu tiên.
Nhưng đối với những kẻ yếu hơn, sự chủ quan của đối phương chính là cơ hội của Nero ,giúp anh để lật ngược tình thế.
Và Nero sẽ không bỏ lỡ cơ hội ngàn vàng này.
"Nhất thiểm - Slash!"
Kỹ năng mà Nero lựa chọn để phản công là "Nhất thiểm - Slash",một võ kỹ cơ bản nhất.
Cậu không hề nương tay dù đối phương đang chủ quan.
Chính vì là một võ kỹ cơ bản, nên nó rất dễ sử dụng và đa năng. Cậu có thể thi triển nó chỉ bằng một tay phải.
Trong một trận đấu tay đôi, sức mạnh không phải là yếu tố quyết định duy nhất. Chỉ cần có đủ mạnh để kết liễu đối phương là đủ.
"Nhất thiểm" của Nero, được anh cải tiến dựa trên phong cách sử dụng song kiếm và vũ khí là một thanh katana, chứa đựng sức mạnh đủ để kết liễu người đàn ông trước mặt, ít nhất là xét về mặt chủng tộc họ đều là con người.
(Nhưng nếu không đánh trúng thì cũng vô dụng thôi...)
"Nhất thiểm", đòn tấn công chí mạng, lại bị người đàn ông né tránh một cách dễ dàng.
Lưỡi kiếm trắng loáng lướt qua, chỉ cách mũ trùm đầu của người đàn ông chỉ một centimet.
Trong mắt người đàn ông, Nero lúc này trông thật sơ hở sau khi tung ra hai đòn tấn công hụt. Một con mồi ngon, chẳng khác gì một hình nộm tập luyện.
Tay phải của Nero, đang cầm thanh katana, đã duỗi thẳng, tay trái thì hoàn toàn trống rỗng.
Dù có một số kỹ thuật trong môn võ thuật cổ truyền Jujutsu cho phép đỡ đòn tấn công bằng tay không, nhưng Nero không nghĩ rằng chúng sẽ có tác dụng với người đàn ông này, người đã thể hiện sự vượt trội về sức mạnh.
Hết cách rồi - đó là những gì Nero muốn người đàn ông kia nghĩ.
Trước khi người đàn ông kịp vung kiếm, Nero tung ra đòn tấn công thứ hai.
"-- Bùng lên nào Sấm chớp, "Tấn lôi"!"[note63624]
Nero kích hoạt kỹ năng "Thánh kiếm Kỹ- Blade Skill", ma thuật nguyên thủy của anh. Ma pháp trận ma thuật màu vàng kim xuất hiện trên mu bàn tay trái, cho biết thuộc tính ma thuật sắp được giải phóng.
Đó là sấm sét. Thuộc tính nhanh nhất. Tất nhiên, tốc độ kích hoạt cũng nhanh nhất.
Khi tay trái của Nero vung lên, một lưỡi kiếm sấm sét xuất hiện.
"Tử đột tán hoa!"
Một Kỹ năng dành riêng cho "Tấn lôi", với động tác cơ bản là "đâm". Nero hơi ngả người ra sau và tung ra đòn tấn công ở cự ly gần.
Chỉ với một cú đâm, Nero đã có thể xuyên thủng cả đá, nhưng kỹ năng kết hợp với lưỡi kiếm sấm sét còn mang đến hiệu ứng đáng sợ hơn.
Ban đầu, lưỡi kiếm có hình dạng giống như một thanh katana, nhưng khi kỹ năng được kích hoạt, nó biến đổi hình dạng. Không, nói đúng hơn là nó bùng nổ.
Giống như "Lôi minh chấn điện - Line Force Blast" của Charlotte, lưỡi kiếm sấm sét bắn ra, tạo thành một luồng sét đánh trúng mọi thứ phía trước.
Đó không phải là một cú "đâm", đúng hơn nên gọi nó là một ma thuật tấn công diện rộng ở cự ly gần.
Sấm sét đã bao phủ toàn bộ không gian xung quanh anh, người đàn đó dù có cảm nhận được thì cũng không thể nào né tránh được.
(Nhưng hắn ta vẫn sẽ né được!)
Cách duy nhất của người đàn ông né tránh là tiến sát đến Nero,bước vào khoảng trống giữa tay trái của cậu và cơ thể cậu ở cự ly gần nhất.
Như để đáp lại dự đoán của Nero, người đàn ông không hề nao núng trước luồng sét dữ dội, hắn ta tiến lên một bước,và lọt vào vùng an toàn.
Dù là cao thủ, nhưng việc né tránh trong khi vẫn giữ nguyên tư thế tấn công là rất khó khăn. Tư thế vung kiếm của người đàn ông đã bị phá vỡ, hắn ta lao về phía bên trái của Nero, trong tư thế mất thăng bằng.
Nero đã tung ra hai đòn tấn công "Nhất thiểm" và "Tử đột tán hoa", nhưng đều bị né tránh. Còn người đàn ông, sau khi bỏ lỡ cơ hội tấn công đã mất thăng bằng.
Ai mới là người đang ở thế bất lợi?
Ít nhất, ở hiện thực, người đàn ông đã hành động trước.
"--!"
Người đàn ông nắm lấy cổ tay trái của Nero, tay đang cầm "Tấn lôi".
Hắn ta đã buông kiếm. Rõ ràng, trong một cuộc chiến ở cự ly gần như vậy, kiếm là một thứ vô dụng.
Hắn ta đã lựa chọn chiến đấu bằng tay không.
(Ngươi muốn chơi kiểu đó sao? Ta đã đoán trước được rồi!)
Nếu là kẻ yếu, hắn ta đã bị chém chết bởi "Nhất thiểm". Nếu là cao thủ, hắn ta đã bị "Tử đột tán hoa" hạ gục. Nhưng nếu là một kẻ mạnh hơn nữa, hắn ta sẽ vượt qua cả hai kỹ năng đó, và tiếp cận Nero - đúng vậy, Nero đã dự đoán trước điều này.
"Bắt được ngươi rồi!"
Tay phải của Nero nắm lấy tay của người đàn ông, tay đang giữ cổ tay trái của cậu.
Cậu đã buông "Linh Kiếm"Bạch Vương Anh Đào"" khi thi triển "Tử đột tán hoa". Cả hai đều buông kiếm ra cùng lúc.
Và giờ đây, cơ hội mà Nero mong chờ đã đến.
"Nhất thức - Dẫn Lưu!"
Nero quyết định sử dụng kỹ thuật cơ bản của Jujutsu, kiểm soát sức mạnh của đối phương và biến nó thành đòn tấn công của chính mình. Cũng giống như "Nhất thiểm", kỹ thuật này rất mạnh mẽ và đa năng. Chính vì vậy, nó là một kỹ thuật cơ bản.
Dòng chảy năng lượng từ tay của người đàn ông - cảm giác như hắn ta đang cố gắng kéo Nero xuống đất.
Một động tác quen thuộc của kẻ địch. Nhưng sức mạnh ẩn chứa trong động tác đơn giản đó lại sánh ngang với Kai, tên cuồng chiến đấu. Sức mạnh thể chất của người đàn ông này thật đáng kinh ngạc.
Tuy nhiên, dù có mạnh đến đâu, hắn ta cũng không thể nào chống lại nguyên lý của Jujutsu, môn võ thuật được truyền lại từ thời Quỷ Vương cổ đại.
Đây không chỉ đơn thuần là kỹ thuật "lấy nhu thắng cương". Nó là kỹ thuật điều khiển năng lượng bằng ma thuật, nếu nâng tầm kỹ thuật lên tầm bậc thầy thì có thể kiểm soát năng lượng bằng chính cơ thể mình.
Nó cho phép người sử dụng hóa giải sức mạnh của đối phương một cách hiệu quả và đồng thời tung ra đòn phản công mạnh mẽ, vượt qua giới hạn của vật lý, nhờ vào khả năng kiểm soát năng lượng của ma thuật.
Ngay cả cú lao tới của một mạo hiểm giả hạng 5 với thân hình to lớn, Nero cũng có thể dễ dàng hóa giải chỉ bằng một tay.
So với cú đấm của Gustaf mà Nero nhận được ở Hội mạo hiểm giả làng Iskia, thì sức mạnh của người đàn ông này vẫn còn thua xa.
Nero hoàn toàn có thể kiểm soát được sức mạnh đó. Kỹ thuật đã được kích hoạt thành công,anh không thể nào thất bại được.
Ngay sau đó, cơ thể của người đàn ông sẽ bị ném xuống nền đá ướt sũng... lẽ ra là vậy.
"-- Nhị thức - Phản!"
(Hả? Hắn ta vừa nói gì--?)
Lúc đó, Nero không hiểu chuyện gì đang xảy ra với mình. Không, nói đúng hơn là anh "không thể tin nổi".
Bởi vì, toàn bộ động năng mà cậu vừa hóa giải đã bị đảo ngược. Hướng về phía anh .
"-- Ặc!?"
Thực tế rất phũ phàng, như một cú tát vả vào mặt cậu.
Người bị ném xuống nền đá cứng ngắc không phải là người đàn ông, mà chính là Nero.
Nhìn từ bên ngoài, có vẻ như người đàn ông chỉ đơn giản là ném Nero xuống đất bằng brute force.
Lưng của Nero, được bao phủ bởi chiếc áo choàng đỏ, tượng trưng cho thân phận học sinh quý tộc cao quý va chạm mạnh với mặt đất. Nền đá lõm xuống sâu ở vị trí va chạm và nứt ra xung quanh.
Bụi đất bốc lên mù mịt. Nhưng một bóng đen lao vút qua làn khói bụi.
Không ai khác, đó chính là Nero.
Anh không chỉ bị ném xuống đất, mà còn bị ném ngược trở lại, bay xa thêm một đoạn nữa.
Thứ đón chờ cậu không phải là nền đá xám, mà là tấm bia đá đen tuyền.
Trước khi trọng lực kéo cậu rơi tự do, tấm bia kỷ niệm cao 10 mét, rộng 3 mét, đã chặn cậu lại, như bàn tay của Quỷ 1Vương.
"... Ư... hự..."
Nero nằm quằn quại trước tấm bia cổ "Khởi đầu lịch sử - Zero Chronicle", chỉ có thể rên rỉ trong đau đớn.
Thật trớ trêu, hậu duệ của Quỷ Vương lại nằm bẹp dí trước tấm bia kỷ niệm ca ngợi tổ tiên của mình.
"Võ kỹ, ma thuật, võ thuật đều khá tốt. Ở độ tuổi này mà đã đạt đến trình độ này, thật đáng khen."
Giọng nói của người đàn ông nghe thật mơ hồ, nhưng lời nói của hắn ta lại đầy mỉa mai, khiến Nero tức điên.
(Khốn khiếp.. hắn đang khinh thường mình sao...)
Tầm nhìn của Nero mờ đi, anh nhìn thấy người đàn ông đang tiến về phía mình.
Dù không nhặt kiếm, nhưng với thực lực của hắn ta, việc kết liễu anh bằng tay không chẳng phải chuyện gì khó khăn.
Cơn giận dữ của Nero lại bùng lên , lấn át nỗi sợ hãi. Nhưng những vết thương trên người Nero không cho phép anh đứng dậy.
"Nhưng mà, việc cậu không sử dụng Thánh Hộ ngay từ đầu là một sai lầm, có lẽ do cậu còn trẻ. Là một mạo hiểm giả cấp cao nhất, chắc hẳn cậu đã sở hữu Thánh Hộ ..."
"... Câm... miệng..."
Lời nói bất cẩn của người đàn ông đã chọc giận Nero.
Những ký ức đáng ghét ùa về trong tâm trí cậu. Tuổi thơ ngây ngô, luôn ngưỡng mộ Quỷ Vương huyền thoại. Những nỗ lực ngu ngốc, không biết đến đau đớn, nhục nhã và vô ích.
Nhớ lại những điều đó, cơn giận dữ trong anh bùng cháy, thúc đẩy cơ thể anh hành động. Sức mạnh ý chí đã vượt qua giới hạn của thể xác.
"Đừng có nói nhảm! Ta sẽ không cần sức mạnh của thần thánh!"
"-- Được rồi, giờ thì ngươi có thể cần."
Ngay khi Nero gắng gượng đứng dậy, một giọng nói trẻ con vang lên, phủ nhận lời nói của Nero. Giống như một đứa trẻ đang nghịch ngợm - không, giọng nói trong trẻo, ngây thơ đó chắc chắn là của một đứa trẻ.
"Ai--?"
Nero quay đầu lại, và cậu nhìn thấy một đứa trẻ đang đứng sau lưng mình. Nhưng đôi mắt đỏ của cậu mở to kinh ngạc.
Bởi vì, đứa trẻ đó vừa bước ra từ tấm bia đá "Khởi đầu lịch sử - Zero Chronicle".
Nero nhận ra rằng dòng chữ cổ trên tấm bia đã chuyển sang màu đỏ thẫm và thứ tự sắp xếp của chúng cũng đã thay đổi.
Đó là một ma trận ma thuật. Một vòng tròn được tạo thành từ những ký tự cổ màu đỏ như máu, bao phủ toàn bộ bề mặt của tấm bia đen.
Từ trung tâm của ma trận, đứa trẻ bước qua tấm bia một cách tự nhiên, như một hồn ma, và nhảy xuống đất, đứng ngay bên cạnh Nero.
"Chà, đến cả Anh hùng thực sự cũng phải đích thân đến đây, thật là phiền phức. Nhưng chỉ lần này này thôi đấy nhé?"
Đứa trẻ nhìn Nero với vẻ mặt ngây thơ và nói.
Mái tóc đen mượt, đôi mắt đỏ tròn xoe. Nero chưa từng gặp đứa trẻ đáng yêu này bao giờ. Nó mặc đồng phục nam sinh của học viện nhưng Nero chắc chắn chưa từng gặp nó ở trường.
Tuy nhiên, Nero ngay lập tức nhận ra rằng sự tồn tại của đứa trẻ này là điều không thể nào.Vì anh đã nhận ra thân phận.
"Tóc đen mắt đỏ... không lẽ nào!?"
"Đúng như ngươi đoán nhưng ... Xin lỗi nhé, giống như cô em gái Nell của cậu, ta cũng sẽ xóa sạch ký ức của cậu. Từ đây trở đi là lãnh địa của thần linh, con người không được phép bước vào..."
Đôi mắt đỏ rực, lóe sáng ma quái, khiến Nero không thể rời mắt. Cậu bị thu hút, như thể bị thôi miên. Ý chí của cậu bị đảo ngược. Từ "không được nhìn" trở thành bắt buộc cậu "phải nhìn". Một sự ép buộc áp đảo. Một sự phục tùng tuyệt đối.
Có lẽ đó là điều hiển nhiên. Bởi vì Nero đã nhận ra thân phận thực sự của đứa trẻ bé nhỏ này... Và cậu cũng không thể chống cự được nữa.
"Chết tiệt... cái quái gì thế này... mình không hiểu gì cả..."
Ý thức của Nero dần mờ đi. Cậu chỉ có thể bất lực nhìn cảnh tượng người đàn ông áo xám và đứa trẻ bí ẩn đang đối mặt với nhau.