Web novel: Chương 49 - 104 <<ĐANG TIẾN HÀNH>>

Chương 76: Trong phòng Arisa(1)

2025-10-18

3

Edit chap này cứ khó chịu kiểu gì ấy<(“)

Trans + edit: Yuuki

——————————————————

“Giờ chú mày nấu cơm đi. Làm cả phần cho anh nữa. Ăn xong anh đi luôn.”

“Ê nha! Ryoma là của em!!!”

“Tiền thuê giúp việc từ đâu ra? Bố mẹ cho chứ sao? Anh thích làm gì kệ anh.”

“Kinh tởm! Có cái gì ngon Shizuru bao giờ cũng lấy hết! Anh chỉ là thằng quèn đẹp trai biết bơi thôi!! Thế quái nào anh lại thân được với Kokoro và Shizuku chứ??”

“Hahaa, kéo cả Kokoro lẫn Shizuku vào làm gì?”

“Ghéttt cái tính đó của anh!!!”

Chửi nhau thậm tệ luôn.

Shizuru-san và Arisa là anh em ruột, đã thế lại chỉ hơn kém nhau một tuổi, nên họ đủ “thân thiết” để lao vào cấu xé nhau.

Mối quan hệ giữa hai người này khác hẳn so với tôi và Hiyori - một thiên thần thật sự. Hiyori mà bảo tôi chết là tôi chết thật luôn chứ chẳng đùa.

Với cả, hình như Onii-san không nhận ra tình cảm của Otsuki-san…

Thôi, dù sao chuyện ấy cũng đã qua rồi, đừng nhắc lại làm gì…

“Ryoma. Chú mày sẽ cân nhắc lời đề nghị của anh chứ?”

Thành thật mà nói, đồng ý không phải là lựa chọn tồi.

Chắc chắn nếu đồng ý hỗ trợ anh ấy, tương lai tôi sẽ cực kì rộng mở.

Nhưng… nếu thế thì…

“Ở lại với tớ đi Ryoma!! Hừ, em sẽ không để ai lấy mất Ryoma đâu!!”

“Gượm đã nào, Arisa.”

Arisa nắm chặt cánh tay tôi, vội vã kéo đi, hướng về phía cầu thang.

“ARISA!”

Tiếng hét của Onii-san khiến Arisa khựng lại.

Đảo mắt ra phía đằng sau, tôi nhận thấy Onii-san vẫn đang yên vị trên chiếc ghế, vẫn giữ phong thái đẹp trai, cuốn hút như mọi khi.

“Làm thế nào thì làm, bảy giờ tối phải có cơm cho anh. Anh muốn ăn thịt.”

“Chết c*n m* m*y đi!”

Nói rồi, Arisa dùng hết sức bình sinh đẩy tôi vào phòng. Sau khi đã đóng chặt cửa, cô mới nhẹ nhõm ngồi lên giường, thở dốc. Tôi ngồi bệt xuống sàn.

“Cái thằng anh nhũn não.”

“Đừng làm thế chứ Arisa… Bắt anh của cậu chết thì…”

“Gì? Thêm cả cậu cũng ủng hộ Shizuru nữa hả?”

“Ý tớ không phải thế… Nếu Hiyori mà bảo tớ chết là tớ chết thật đó.”

“Hiểu rồi… Đúng là cái thằng sis-con.”

Không biết mười năm sau liệu Hiyori có bảo tôi “chết đi” như Arisa vừa rồi hay không.

Hiyori ơi, anh không thích bị như thế đâu. Xin em, hãy mãi mãi là thiên thần…

“Shizuru bao giờ cũng đáng ghét cả. Ảnh vô dụng không sao tả hết, chả làm được gì ngoài bơi lội. Nhưng chỉ vì có cái mặt đẹp trai mà… Trời ạ, đẹp trai thì đã sao chứ?”

“Công nhận.”

Chả biết nói là Arisa giống Onii-san hay Onii-san giống Arisa mới chuẩn nữa. Hai ông bà này giống nhau y xì đúc.

Nhưng Arisa mà biết tôi đang nghĩ gì thì bị ăn chửi là chắc chắn.

Với cả…

“Lâu lắm rồi tớ chưa được vào phòng cậu nhỉ?”

“Ư-Ừ…. Tớ không cố tình kéo cậu vào đây đâu...”

Tuy là giúp việc nhưng nhiệm vụ của tôi chỉ dừng lại ở nấu ăn, nên tôi chưa bao giờ được dọn phòng Arisa.

Phòng to ghê. Rộng hơn căn hộ 1K nhiều.

Lần gần đây nhất tôi được vào phòng là hôm Arisa bị ốm sau khi cãi nhau với Otsuki-san nhỉ?

“Ngày hôm đó cậu đã vào căn phòng này… kể từ giây phút đó, tớ đã…”

“Arisa?”

“Có gì đâu!… Đừng ngồi dưới sàn nhà nữa,... lên đây với tớ này. Cứ lên giường với tớ nè.”

Chiếc giường đôi màu hồng của Arisa rất rộng, gối thì to và êm ái.

Arisa từng kể rằng thi thoảng cô ấy ngủ chung với Otsuki-san, nhưng với cái kích thước khổng lồ của chiếc giường thì chắc chắn hai người họ vẫn còn thừa kha khá chỗ.

Quan trọng hơn, ngay bây giờ đây, trong căn phòng đã đóng chặt cửa, hai người - một nam một nữ - lại ngồi cạnh nhau. Nhận ra sự thật này, lòng tôi cứ lo lắng, bồn chồn không yên.

“C-Có lẽ tớ đang hôi lắm. Cho tớ xin vài phút thay đồ nha.” - Arisa đột nhiên nói.

“Vậy tớ ra ngoài cho cậu thay nhé?”

“Không cần đâu, có phòng thay đồ mà.”

Arisa bật dậy, bước vào trong phòng thay đồ phía sau phòng ngủ.

“Cửa không khóa, nên đừng có nhìn trộm đấy.”

“T-Tớ có định nhìn đâu!”

Kí ức về ngày tôi vô tình nhìn thấy Arisa trong bồn tắm tràn về trong tâm trí.

Tôi sẽ không bao giờ để chuyện đó xảy ra thêm một lần nào nữa.

“Ờ-Ờm, cậu mà có nhìn thì cũng không sao đâu…”

“Hể?”

“Á, bây giờ thì không được!! Tớ còn chưa tắm, chưa thay quần áo, nên bây giờ nhìn thì hoàn toàn không ổn!”

Tức là lúc khác thì được nhìn hả?

Tiếng sột soạt của quần áo vang lên trong căn phòng bên cạnh.

Vài phút trôi qua.

Cuối cùng, Arisa cũng xong.

“Cảm ơn vì đã đợi~”

Cô nàng khóc lên mình chiếc áo cánh satin với tông màu chủ đạo là hồng, kết hợp với chiếc quần chẽn một cách hoàn hảo. Bộ quần áo này trông không giống váy ngủ lắm.

Có thể nói, Arisa hợp với mọi loại quần áo. Đương nhiên rồi, cô ấy là nữ sinh xinh đẹp nhất trường mà.

“Cậu thấy sao?”

Trông Arisa hết sức duyên dáng, với mái tóc vàng, góp phần tô đậm thêm vẻ cuốn hút của bộ ngực đầy đặn.

Hoàn hảo.

“T-T-T-Trông đẹp lắm.”

Cổ họng tôi cứng lại, mãi mới chỉ lắp bắp được vài từ.

Ch*t tiệt, hồi đi công viên giải trí, tôi có thể thoải mái khen mà chẳng thấy ngượng.

Nhưng giờ khác rồi. Tất cả là lỗi của Otsuki-san, vì dám nói rằng Arisa thích tôi.

Giờ đây, tôi cứ có cảm giác Arisa làm vậy để quyến rũ tôi vậy.

Nhưng dù Arisa có ý đó hay không, bộ trang phục này vẫn quá cuốn hút, đáng yêu hơn ảnh Otsuki-san gửi nhiều lần.

“Ưm, thế… bộ này ổn rồi nhỉ?”

“...Ừ.”

“Vậy xin phép nha.”

Nói rồi, Arisa nằm lên giường, gối đầu lên đùi tôi.

Nhiệm vụ của người giúp việc là… chiều hư Arisa.

Được xoa đầu, Arisa híp mắt lại sung sướng. Thấy vậy, tôi bèn tưởng tượng Arisa là Hiyori, tiếp tục xoa đầu.

Nhưng Hiyori khó mà có được mái tóc vàng và cơ thể mềm mại thế này...

“Ryoma, xoa đầu.”

“Biết rồi, biết rồi mà.”

Đôi khi, chiều hư khiến trí thông minh của Arisa chẳng khác nào một quả cam.

Chắc Arisa được Otsuki-san âu yếm như này khá thường xuyên.

Nói thể thôi chứ… sau mỗi trận bóng rổ, Reo cũng nũng nịu y chẳng kém… À, chỉ khác ở chỗ là cậu ấy không “đần thối” như Arisa. Dù sao cũng toàn đàn ông với nhau nên không thể làm thế được.

Mái tóc vàng bạch kim đẹp đến mê hồn lọt vào tầm mắt tôi. Dù còn hơi rối sau ngày làm việc vất vả, mái tóc ấy vẫn luôn tỏa ra sức cuốn hút rất đỗi mạnh mẽ.

“Cậu đi dạy thêm phải không Arisa? Cậu dạy cho ai thế?”

“Dạy cho đứa em năm ba sơ trung ấy mà. Em ấy là con của bạn thân bố tớ. Rất có thể sau này em ấy sẽ học chung trường với bọn mình đó.”

“Thế ư? Nếu vậy thật thì tốt quá.”

“Em ấy thân thiện, lại còn đáng yêu nữa. Nên cậu không được làm bạn với em ấy đâu đó Ryoma.”

“Sao lại không?!”

Dù không rõ tại sao Arisa lại bảo thế, nhưng tôi vẫn quyết định sẽ không đào sâu thêm…

Bàn tay tôi vẫn nhẹ nhàng xoa lên mái tóc cô gái xinh đẹp nhất trường. Cô nàng gối lên đùi tôi, đầu óc lúc tỉnh lúc mơ, lúc lại nói không ngớt.

Hi vọng Arisa cảm thấy thoải mái.

Với tôi, được xoa đầu cô ấy như bây giờ là quá đủ để tôi cảm thấy hạnh phúc rồi.

“Ryoma nè, cậu đang suy nghĩ về tương lai sao?”

Câu hỏi bất ngờ ấy như một cú đánh mạnh vào tâm trí, kéo tôi trở về với thực tại.

“Nói thật thì tớ chưa có dự định gì cả. Tớ chẳng rõ mình muốn vào đại học nào, theo nghề gì… Tớ còn chẳng biết mình thực sự thích gì nữa. Cậu thì sao, Arsa?”

“Chắc là tớ sẽ học tiếp đại học, nhưng ngay khi tốt nghiệp cao trung, có lẽ tớ sẽ thử khởi nghiệp một lần xem sao.”

“Khởi nghiệp luôn ư?!”

“Ừ, mẹ bảo là sẽ hỗ trợ tớ nên tớ cũng muốn thử sức mình một lần.”

“T-Tuyệt thật.”

“Tớ chỉ muốn biết trình độ của mình đang nằm ở đâu thôi. Liệu tớ có khả năng quản lí hay không? Nếu tớ thử sức với thật nhiều lĩnh vực từ khi còn trẻ, sau này tương lai sẽ rất rộng mở. Đó cũng là lí do mà tớ làm gia sư. Chỉ dạy vốn là một kĩ năng quan trọng mà. Do đó…”

“Arisa giỏi thật...”

Dù bằng tuổi, Arisa đã có rất nhiều toan tính cho tương lai, khiến tôi không khỏi bất ngờ…

Càng ngày, tôi càng thấy mình thật thảm hại.

“Cậu biết đó… tớ rất vụng về, lại đoảng việc nhà… chẳng thể làm được gì cho ra dáng người vợ cả…”

“Cô bạn mang tên Arisa tớ quen vốn chẳng bao giờ giỏi việc nhà mà.”

“Vậy, nếu cậu vẫn quý mến người hậu đậu như tớ, vẫn muốn hỗ trợ người tệ hại như tớ…, liệu cậu có sẵn lòng giúp tớ khởi nghiệp không?”

“Tớ…ư…?”

“Ban đầu tớ định nhờ Shizuku, nhưng ngay khi nghe cậu ấy bảo muốn làm vợ Hirasawa thì tớ chả còn tâm trí mà nhờ nữa...”

“Nghe buồn nhỉ?”

Arisa chọc nhẹ móng tay vào đùi tôi.

Có ghen với Reo thì cũng đừng dùng tớ như vật để giải tỏa chứ!

“Cậu nói cứ như Shizuru-san hồi nãy.” - tôi nói.

“Ừ thì cũng giống thật! Shizuru, trong tất cả mọi người… Cậu sẽ chọn tớ chứ không phải Shizuru, đúng không?”

Tôi cũng đang phân vân.

Được anh Shizuru trao cơ hội làm việc “ngàn năm có một” khiến tôi rất biết ơn, nhưng nếu phải chọn giữa Arisa là Shizuru-san thì….

“Đương nhiên là chọn cậu rồi. Tớ và cậu hợp nhau nhất mà.”

“~ ~ ~ ~”

Arisa đột nhiên quay mặt đi, rồi úp mặt xuống đùi tôi.

Vành tai cô nàng đỏ ửng, có lẽ vì ngại sau khi nghe những gì tôi nói.