Web novel: Chương 49 - 104 <<ĐANG TIẾN HÀNH>>

Chương 75: Onii-san

2025-10-14

1

Xin lỗi mn tui đăng chương trễ mất 40p r:(

Trans + edit: Yuuki

——————————————————

Vài ngày trôi qua, tôi vẫn một mình tận hưởng sự bình yên hiếm có.

Nhờ cuộc trò chuyện với Arisa ở phòng thể chất hôm nọ, bọn tôi đã khôi phục được mối quan hệ thân thiết mà dễ chịu như trước.

Dẫu vậy, mỗi lần ở gần cô, tim tôi vẫn không khỏi loạn nhịp - vừa hồi hộp, vừa ngượng ngùng, và trên hết là cảm thấy Arisa… đáng yêu đến lạ kì.

Hôm nay lại đến phiên tôi làm giúp việc cho Arisa.

Khác với thường ngày, lần này cô ấy đi làm thêm đến tận tối, nên tôi được dọn dẹp một mình.

Tôi nhớ, lần đầu gặp nhau, Arisa có kể rằng cô đang làm gia sư để kiếm thêm thu nhập. Rất có thể cô ấy sẽ về nhà trong tình trạng mệt mỏi, thậm chí đau đầu sau buổi làm việc vất vả.

Do đó, tôi sẽ làm vài chiếc bánh kếp để Arisa “bồi bổ sức khỏe”. Mà, biết kiếm đâu ra công thức bánh kếp “ngon khi ăn nguội” bây giờ?

Thật may là khẩu vị của Arisa khá giống Reo. Chắc chắn rằng cô ấy sẽ rất vui khi được ăn những chiếc bánh kếp tôi hay làm cho Reo.

Nghĩ đến cảnh Arisa mỉm cười khi ăn bánh, khóe miệng tôi vô thức cong lên...

Cạch.

Cánh cửa chính bật mở. Tôi quay người về phía âm thanh phát ra… để rồi sững sờ khi chứng kiến người đàn ông lạ mặt ở đó.

“Ai thế?”

Hình bóng xa lạ của người đàn ông kia khiến sống lưng tôi lạnh toát.

Nhưng thật ra, tình huống này vẫn còn đỡ hơn lần bị kẻ bám đuôi Reo “kề dao vào cổ” hàng trăm lần.

Tôi lạnh lùng hướng đôi mắt về phía kẻ lạ mặt.

Ông ta cao to, khuôn mặt điển trai, tóc vàng, cặp mắt thì ánh lên sắc xanh lá tựa ngọc lục bảo.

Ngoại hình của ông khiến tôi liên tưởng tới Arisa nếu cô ấy không phải con gái.

“Anh có phải là… anh trai của Arisa?”

“Người giúp việc thay Shizuku à? Arisa đã kể với anh rồi.”

Biết ngay là anh của Arisa mà! Nếu tôi nhớ không lầm thì… tên ảnh là Shizuru.

Ngầu đét anh ơi. Mà anh ấy hơn Arisa một tuổi thì phải.

“Onii-san[note82088] đang làm gì ở đây thế…?”

“Nhà ba mẹ anh mà…”

“Đúng rồi nhỉ…? À, Arisa đang đi làm thêm đó anh.”

“Anh về nhà có phải để gặp Arisa đâu… Mmm, thơm thế.”

Tôi đặt chiếc bánh kếp với làm xong lên đĩa.

Onii-san liếc mắt vào trong bếp, nhìn chằm chằm vào mấy cái bánh.

“Anh muốn ăn thử không? Bánh này em làm cho Arisa…”

“Cho anh ít.”

Làm như tôi là em gái anh ý!

    

◇◇◇

    

“Ừmmmmm…. ờmmm… ngon đấy. Chú nấu được của nó ấy chứ.”

“Cảm ơn.”

“Còn nữa không?”

“Oh, để em làm thêm.”

Anh “đớp” mất ba cái bánh rồi đó anh ơi?! Không biết dạ dày của anh to đến mức nào nữa.

Shizuru-san ăn cực kì ngon miệng. Biểu cảm cứng rắn, lạnh lùng hồi nãy của ảnh đã giờ đây biến mất.

Trông chả khác gì Arisa cả.

Tôi đoán được lí do tại sao Otsuki-san lại yêu con người này đến mức đó rồi.

Anh ta đẹp trai, lại còn háu ăn, nên Otsuki-san “nghiện” là phải. Lần sau phải lấy Shizuru-san ra để trêu Otsuki-san mới được.

Nhắc mới nhớ, từ hôm đó đến giờ, ngày nào Otsuki-san cũng gửi tôi cả núi ảnh Arisa.

Theo lời Arisa, Shizuru-san là vận động viên bơi lội, hiện đang hẹn hò với Mizuhara-san - bạn thuở nhỏ của Arisa và Otsuki-san.

Hầy, hồi đó xử lí “đống hỗn độn” giữa ba người bạn thuở nhỏ đúng là vất vả mà…

Onii-san ăn hết bánh, còn tôi thì hết cả nguyên liệu luôn rồi. Thế mà ảnh vẫn xin thêm… Khó nói…

Rồi, Onii-san bảo tôi ngồi xuống ghế đối diện, hỏi:

“Chú đang hẹn hò với Arisa?”

“Buhuhuh! Không, không,... không phải vậy đâu.”

Câu hỏi vừa rồi của Shizuru-san khiến đầu óc tôi quay cuồng vì bối rối.

“Anh không hiểu rõ về mấy chuyện kiểu này lắm, một phần vì anh không có nhiều bạn bè, nhưng chẳng phải được làm việc ở nhà của một người bạn khác giới - dù có là làm thêm đi chăng nữa - rất kì lạ sao? Ắt hẳn phải có mối quan hệ gì đặc biệt chứ?”

“Anh nói đúng, nhưng… ừm, em và Arisa chỉ là bạn thân, nên là…”

Tôi vội vã đổi chủ đề, tìm cách tránh cho khuôn mặt mình khỏi bốc cháy.

Mà, hỏi anh ấy cái này cũng quan trọng nữa.

“Là anh trai, anh thấy có ổn không khi để em làm giúp việc cho Arisa? Đương nhiên là em được Arisa và Otsuki-san cho phép rồi…”

“Shizuku bảo ổn thì là ổn. Thế thôi.”

“Không liên quan tới Arisa luôn…”

Otsuki-san rất được mọi người tin tưởng, đến mức tôi chẳng rõ tại sao mọi người lại đánh giá cô ấy cao đến vậy.

Otsuki-san là bạn gái của Reo, là bạn thuở nhỏ của Arisa và Mizuhara-san… cả Shizuru nữa.

Đến cả Tsumugi còn khen Otsuki-san tốt bụng.

Nhưng thực chất cô ấy cực kì xấu tính!! Tại sao chỉ có tôi là cảm thấy thế nhỉ?

Càng ngày tôi càng thấy dàn harem của Otsuki-san hiện ra rõ ràng ngay trước mắt…

“Cơ mà… em cũng có một cô em gái. Tuy em ấy mới đang học mẫu giáo thôi, nhưng mỗi khi thấy em ấy thân thiết với con trai thì… em lo lắm.”

“Đúng là lo thật… Không, nghĩ lại thì có sao đâu?”

“Eh?”

“Là anh trai, có thể nói rằng Arisa đã quá xinh đẹp, đến mức sinh thù địch với người khác giới.”

“Cái đó…”

Tôi vẫn còn nhớ như in sự cọc cằn của Arisa lần đầu gặp mặt.

Ngay cả Reo cũng không tránh khỏi số phận trở thành kẻ thù của Arisa…

Shizuru-san nói không sai.

“Nói thật thì cái tính đó của Arisa khiến anh lo hơn gấp bội. Nhưng có vẻ như em đã làm tan chảy “lớp băng” ấy.”

Đôi mắt Shizuru-san đã dịu dàng hơn, không còn sắc bén như lúc đầu nữa.

Anh ấy lo cho Arisa theo cách của riêng mình. Có lẽ, ảnh tới để gặp tôi chứ chẳng phải Arisa.

“Với cả, người xấu nấu ăn dở tệ lắm.”

“Gì thế… Pfft?”

Hài ghê… Anh của Arisa cũng có lúc nói năng kì lạ như thế này ư?

Trong căn nhà rộng lớn, tôi và Shizuru-san rôm rả trò chuyện với nhau về mọi thứ trên trời dưới biển, nào là Arisa, nào là trường học, nào là bơi lội.

Thời gian trôi nhanh, vút qua tựa cơn gió…

“Chú biết nấu món gì khác không?”

“Có, cũng được khá nhiều món anh ạ, nhưng không được cầu kì như Otsuki-san đâu.”

“Lâu lắm rồi anh chưa được ăn đồ Shizuku nấu. Giờ Shizuku có bạn trai rồi, nên anh chẳng thể cứ thế mà nhờ em ấy nấu hộ được nữa.”

Mối quan hệ giữa bốn người họ thực sự rất phức tạp.

Giả dụ như Otsuki-san thành công về với Onii-san, để trái tim Reo tan nát…, phá vỡ tình bạn giữa Arisa và hai cô bạn thuở nhỏ…

Tôi chắc chắn sẽ ngăn chặn tương lai này xảy ra! Để làm được vậy thì…

“Để em nấu cho! Em sẽ làm vài món mà anh thích!”

“Hmmm.”

Onii-san nhìn chằm chằm vào tôi.

“Thế thì nấu cho anh đê.”

“Eh?”

“Anh định đi du học sau khi tốt nghiệp. Nhưng đồ ăn ở nước ngoài là một vấn đề lớn. Anh cũng không giỏi giao tiếp với con gái - dù vẫn giỏi hơn Arisa - nên muốn làm việc với toàn đàn ông cho đỡ phiền. Anh đang cần một người hỗ trợ tốt.”

“Em chỉ là dân tay mơ thôi anh ơi!”

“Anh sẽ thuê chuyên gia dinh dưỡng, nên chú mày không phải lo đâu. Nói thật thì anh khá ưng chú đấy. Anh muốn chú hỗ trợ anh trên con đường sự nghiệp.”

“Shizuru. Anh đang nói cái gì thế?”

Chẳng rõ Arisa đã về nhà từ khi nào. Khuôn mặt cô nàng lộ rõ vẻ cáu gắt.

Cô hướng mắt về phía người anh trai đang thản nhiên ngồi trên ghế, khoanh tay.

Đột nhiên, Shizuru-san ngẩng đầu lên, nhìn Arisa.

“Giỏi nhỉ? Tìm thấy anh rồi cơ à?”

“Ai thèm gặp anh đâu chứ? Ô, có mùi bánh kếp. Ryoma, cậu mới làm bánh kếp ư?”

“Vấn đề ở chỗ… Onii-san ăn hết rồi.”

“Hả? Thế…”

“Nguyên liệu cũng chả còn đâu.”

“Bánh ngon lắm em à.”

BANG! Arisa đánh bôm bốp vào đầu Shizuru-san không chút thương tiếc.

…Giờ thì tôi đã hiểu hơn một chút về “tình cảm anh em” của gia đình này rồi.

Ghi chú

[Lên trên]
Ryoma bắt đầu gọi Shizuru là “Onii-san”
Ryoma bắt đầu gọi Shizuru là “Onii-san”