Đã edit qua qua rùi, giờ up lên hako để xem và edit cho dễ:))
———————————————————————
Ra chơi, tôi nhanh chóng nắm tay Tsumugi kéo ra ngoài lớp học.
Thấy vậy, cả lớp hò reo thích thú, nhưng thế còn hơn là bị bọn nó tra hỏi.
Nhưng, tại mọi chuyện lại thành ra thế này?
Vài tháng trước, tôi còn chả khác gì không khí trong lớp, ấy thế mà bây giờ lại thành tâm điểm của mọi ánh nhìn.
Có lẽ…, là do tôi thân với cả Reo, Arisa lẫn Tsumugi.
Bọn tôi dừng lại ở cầu thang - nơi mà chẳng mấy ai thường lui tới.
“Mouu, sao cậu cứ ép mình ra đây thế?”
“Bị kéo đi mà vẫn cười toe toét được… Chịu cậu thật.”
“Thì… tại hồi nhỏ cậu cũng hay nắm tay mình mà. Đến tận bây giờ, mình vẫn thích được cậu nắm tay như hồi còn bé.”
“Nếu tớ nhớ không lầm thì lần đó là do cậu run bần bật vì sợ con chó to nhỉ?”
Thực ra lúc đó tôi cũng sợ lắm, cứ tưởng sắp bị chó ăn thịt tới nơi.
Khi ấy, tôi vội vã nắm chặt tay Tsumugi rồi ba chân bốn cẳng chạy đi. Vậy mà, Tsumugi vẫn mỉm cười rất tươi, dù phải chạy mệt bở hơi tai.
Tsumugi sở hữu mái tóc đen dài nên người ta thường cho rằng cô là một người điềm tĩnh, gọn gàng, ngăn nắp, nhưng thực tế cô ấy còn năng động hơn tôi gấp nhiều lần.
Mười năm rồi, cậu chẳng thay đổi gì cả, Tsumugi à…
“Mà… hồi nãy cậu giới thiệu trước lớp kiểu gì thế?” - tôi hỏi.
“Mình chỉ nói sự thật thôi. Có chỗ nào sai đâuuu.”
“Nhưng… kể chuyện tụi mình tắm chung hồi nhỏ thì hoàn toàn không hợp lí chút nào!!”
“Àaaaa~…”
Tsumugi đỏ mặt, đáp:
“Tại hồi đó cậu ăn vạ đòi tắm chung với mình chứứứứ. Mình chỉ miễn cưỡng chiều theo thôi…”
“Điêu. Phải ngược lại mới đúng! Chính cậu mới là người sợ nước, không dám vào bồn! Thấy cậu chạy đi tớ mới phải dắt cậu quay lại đấy!”
“Mouuu~. Đừng bịa chuyện để che giấu sự thật chứ Ryoma!!”
“Này, xin cậu, dừng loan tin vớ tin vẩn đi.”
“...Mình chỉ đùa chút thôi mà… Cậu thấy khó chịu đến vậy ư? Không lẽ… cậu có bạn gái rồi?”
“Tớ chưa có…”
Đột nhiên, khuôn mặt của Arisa hiện lên trong tâm trí tôi.
Không, không đời nào!
Tôi lắc mạnh đầu để rũ bỏ mọi suy nghĩ vô lí.
Arisa chỉ là bạn thân, không hơn không kém, và tuyệt đối không phải người yêu!!
Nhỡ Arisa mà phát hiện những suy nghĩ vừa rồi thì chắc chết mất!!
“Ngay cả khi tớ chưa có bạn gái, tớ cũng không muốn bọn mình bị hiểu lầm, rồi bị cả trường soi mói. Làm ơn, đừng làm như vậy nữa nhé!”
“…Ừm. Xin lỗi.” - Tsumugi cúi đầu buồn bã.
Nếu là Tsumugi từ mười năm trước thì hẳn là cô ấy sẽ vui vẻ xin lỗi, nhưng hôm nay, trông cô thực sự rất hối hận.
“Mình muốn gắn bó với ngôi trường này…”
“Hả? Ý cậu là sao?”
“Hai cậu đây rồi, Ryoma và Tsumugi…” - một giọng nói quen thuộc bỗng vang lên.
“Reo…”
Mọi người biết đấy, Reo là bạn thuở nhỏ của tôi và Tsumugi. Tính đến giờ đã mười năm kể từ ngày cậu ấy tránh mặt Tsumugi.
Không, có khi là hơn mười năm, vì bọn tôi đã chẳng còn thấy nhau từ trước khi vào tiểu học.
Tsumugi giây trước còn cười nói vui vẻ, thế mà giờ đây khuôn mặt lại phủ một lớp sương giá lạnh.
“Ra cậu là Reo sao? Bất ngờ thật đấy. Cái thằng nhóc suốt ngày khóc nhè đái dầm ngày xưa giờ to xác thế này à?”
“Haizz, mười năm rồi mà cô vẫn chả thay đổi gì cả, vẫn xấu tính và ác độc như xưa. Cô có biết là cô đã gây ra bao nhiêu rắc rối cho Ryoma từ khi tới đây học không?”
Họ lườm nhau, ánh mắt toé lửa.
Mọi người thường nghĩ rằng đã là bạn thuở nhỏ thì phải luôn hoà đồng, nhưng quy tắc đó không áp dụng được lên Reo và Tsumugi.
Tình bạn của họ là thế đấy. Hồi còn bé, ngày nào Reo và Tsumugi cũng đấu đá, đôi khi còn xảy ra xô xát. Mọi người không thể nào hiểu hoà giải cho họ mỗi ngày vất vả đến mức nào đâu!
“Có chuyện gì vậy anh Reo-kun?”
Otsuki-san tới bên Reo.
Tsumugi im lặng nhìn Reo trò chuyện thân mật với Otsuki-san, rồi đột nhiên vỗ tay.
“Hai cậu đang hẹn hò à?”
“Ờ.”
“Hee~ Reo cưa được một người xinh thế kia cơ à? Mà bạn gái cậu có vẻ giống Ryoma ghê… Mình thấy tò mò quá!”
“Giống Kogure-kun á?! Tớ không giống cậu ta!!”
Otsuki-san chưng ra vẻ mặt khó chịu. Ơ kìa?! Tôi đã làm gì để bị ghét thế?
“Thực ra thì… câu vừa rồi là nửa đùa nửa thật…” - Otsuki-san ngượng ngùng đính chính.
“Thế… nửa thật là phần nào?”
“Cậu là… Hiiragi-san phải không? Cậu là bạn thuở nhỏ của Reo và Kogure-kun sao?”
“Ừ. Có lẽ mối quan hệ của bọn tớ khá giống tình bạn giữa cậu, Arisa và Mizuhara-san.” - tôi trả lời thay Tsumugi.
“Nhưng Reo và Hiiragi-san đã xảy ra xích mích, rồi từ đó tránh mặt nhau, đúng không?”
Đúng thế. Tôi đã kể chuyện này cho Otsuki-san rồi.
Lúc đó, tôi không nghĩ là Tsumugi sẽ chuyển tới trường tôi học nên đã lỡ miệng.
“Nhưng nhìn cách hai cậu nói chuyện với nhau thì chắc chỉ là xích mích cỏn con giữa hai đứa trẻ thôi ha?”
“Không hề cỏn con đâu nha!!”
“Đúng thế! Không phải chuyện vớ chuyện vẩn như tranh giành đồ chơi của nhau đâu!”
Cái xích mích đó… làm ơn, nó đã chìm vào quên lãng rồi thì đừng đào nó lên nữa… Phải đấy, xích mích cực-kì-nghiêm-trọng!!!
Tôi không muốn nói về cuộc cãi vã năm xưa của Reo và Tsumugi chút nào. Đúng hơn là cực kì ghét…
May mắn là… có vẻ như nhân vật chính của xích mích ấy không có ý định tiết lộ sự thật…
“Thế sao hai cậu lại cãi nhau vậy?”
Thôi xong.
Mối nguy đã quay trở lại…
Vô vọng rồi…
Cả Reo lẫn Tsumugi đều mở to miệng như thể chuẩn bị hét vào mặt Otsuki-san…
“Bọn tớ đã cãi nhau vì…”
“Mình và Reo đã tranh nhau suất làm vợ của Ryoma!”
“Eh, cái—“ - Otsuki-san cứng họng, chẳng thể nói hết câu.
Cũng phải thôi, lý do ngớ ngẩn đến vậy cơ mà.
Nhưng thực ra, lúc còn nhỏ hai cậu ấy cãi nhau ra trò luôn đấy. Mọi người không hiểu nổi hoà giải xích mích vớ vẩn đó vất vả thế nào đâu! Giá như khi ấy tôi mạnh mẽ hơn, dám nói thẳng:”Đừng có tranh giành tớ nữa!!” thì có khi mọi chuyện đã ổn thoả. Tôi đúng là một thẳng ngốc mà!
Thêm vào đó, giả sử hai người họ thành công quyết định ai làm “vợ” của tôi thì chắc tôi cũng chạy mất dép nếu bị ép làm “chồng” mất!
“Nói cho cô biết, tôi chưa thua cô đâu!”
Reo luôn háu thắng nên chẳng bao giờ cậu chịu nhường Tsumugi.
Nhưng… tranh giành tôi như thế là quyết định sai lầm Reo à!!
“Eh?! Vậy… anh không yêu em mà chỉ yêu Kogure-kun thôi sao??”
“K-Không phải vậy đâu!!”
Đồ ngốc. Ai lại làm thế trước mặt bạn gái chứ!
Nhìn Otsuki-san đau khổ mà lòng Reo như bị dao cắt, mồ hôi chảy đầm đìa. Chân cậu run rẩy, ngã cả xuống sàn.
“T-Tớ phải chọn Shizuku làm… bạn gái!”
Sao nhìn mày đau đớn thế hả Reo?
“Ê, cậu chịu thua rồi hả? Mình thắng rồi!!”
Tsumugi tươi roi rói như đoạt cúp vô địch.
Bỗng, Reo nắm lấy vai tôi.
“Xin lỗi mày! Tao không thể làm vợ mày được!”
“Tao biết mà. Mà không nhất thiết phải làm thế… À nhầm, tốt hơn hết là đừng…”
“Ừ. Tao đã có Shizuku rồi mà.”
Đây thực sự là một trò hề vô nghĩa. Bất lực thật sự!
Đã thế Otsuki-san còn nhìn tôi với vẻ mặt tự mãn nữa chứ. Trời ạ, tôi cứ như đám dở hơi vậy.
“Mình… sắp được trở thành vợ Ryoma rồi!” - Tsumugi hò hét sung sướng.
“KHÔNG BAO GIỜ!”
Tôi giật mình khi nghe thấy giọng nói ấy… Là Arisa sao…?
Làm ơn, đừng đổ thêm dầu vào lửa nữa Arisa ơi!!
“Cậu là…” - Tsumugi ngập ngừng.
“Tôi không cho cậu Ryoma đâu!”
Arisa hét thẳng vào mặt Tsumugi. Được Arisa gọi thẳng tên như thế… Ôi, mình sung sướng chết mất…
Đủ rồi. Đã đến lúc để dừng cái trò “vợ chồng” vô nghĩa này. Ngay khi tôi định nói thế thì Tsumugi nắm chặt tay Arisa.
“Ưm… mình muốn làm bạn với cậu!”
“Eh?!”
“Từ lần đầu gặp cậu, mình đã bị ấn tượng. Mái tóc vàng óng, làn da trắng, phong cách ăn mặc cuốn hút… Cậu xinh đến mức khiến mình ngẩn người luôn đó!”
“Khoan đã… ư…” - Arisa hoảng loạn.
“Thế nên…”
Bỗng, Arisa giật lùi ra sau, giữ khoảng cách với Tsumugi.
“Tớ không phủ nhận là tớ xinh đẹp, nhưng… không lẽ… cậu thích người đồng giới sao?!”
Nghe vậy, Tsumugi chết chân tại chỗ.
“Không. Mình chỉ thích mình Ryoma thôi!”
Chẳng hiểu vì sao cảm giác như Arisa vừa phát ra một âm thanh trầm đến kì lạ, mang theo nỗi buồn sâu sắc…
Chắc tai tôi có vấn đề rồi…
Tsumugi bước tới gần Arisa.
“Nếu tớ có được một người bạn xinh đẹp và tuyệt vời như cậu thì ở trường sẽ vui lắm.”
Đôi mắt trong như bầu trời của Tsumugi phảng phất mây đen… không, là tôi tự tưởng tượng ra thôi.
Nhưng… nếu những “dải mây đen” chứa nặng nỗi buồn ấy là do chấn thương tâm lí trong mười năm vừa qua thì sao?
Nếu đó là sự thật thì… từng chút một, tớ sẽ chạm tới nỗi đau của cậu…
———————————————-
Đôi lời từ tác giả:
Đã khá lâu rồi kể từ lần tôi đăng chương 56 nhỉ? Hôm nay, tôi đăng chương tiếp theo - chương 57 - một cách khá vội vàng vì một sự kiện cực kì trọng đại: tác phẩm của tôi đã giành giải bạc trong giải Shueisha Web Grand Prix lần thứ tư! Cảm ơn tất cả mọi người! Nhờ đó, truyện của tôi sẽ được xuất bản thành sách.
Một trong những lí do mà tôi giành được giải thưởng này là nhờ điểm bình chọn của truyện cao, bên cạnh đó còn là nhờ sự ủng hộ của độc giả.
Trong chương trước, tôi đã đề cập rằng tôi sẽ đăng chương tiếp theo khi có được cốt truyện đủ hay, nhưng đáng tiếc là hiện giờ tôi chưa nghĩ ra được gì thực sự thú vị. Do đó, chương này tôi đã viết khá vội…
Quá trình xuất bản sách sắp bắt đầu rồi. Mọi người biết đấy, nếu volume 1 mà không bán chạy thì chắc chắn các volume sau đó sẽ không được xuất bản. Vậy nên, tôi phải cố gắng để tạo ra một cuốn sách hay, thú vị để nhiều người có thể cùng mua và thưởng thức.
Chà, tôi tò mò xem Arisa trên ảnh minh hoạ sẽ trông như thế nào quá!
Tính đến giây phút này, ngày xuất bản vẫn chưa được quyết định nên ngay khi có thông tin chính thức, tôi sẽ lập tức thông báo với mọi người nhé!
Hi vọng các bạn sẽ chờ đợi ngày tác phẩm của tôi lên kệ vào năm sau.
Ngoài ra, tôi dự kiến sẽ đăng chương 58 khi sách có lịch xuất bản, thế nên tôi sẽ rất vui nếu các bạn sẵn lòng lưu lại trang và đăng kí làm người yêu thích tác phẩm.
Mong rằng mọi người sẽ đón nhận volume 1 cũng như là chương 58 sắp tới.
À, cách nhanh nhất để nhận được thông báo của tôi là trên X (tên cũ là Twitter ấy).
Nếu bạn follow tài khoản của tôi (https://twitter.com/tetsujyusu) thì bạn còn có thể xem được thông tin về ảnh minh hoạ của nữ chính - Arisa - nữa, mặc dù ngày xuất bản vẫn còn ở trong tương lai xa. Đến cả tôi cũng tò mò về ngoại hình của Arisa trên ảnh minh hoạ, nên mong rằng tương lai ấy sẽ sớm đến thôi.
Như mọi khi, nếu bạn lưu lại hoặc đánh giá, tôi sẽ rất vui nếu bạn đổi “☆☆☆☆☆” thành “★★★★★”!
Tôi cũng sẽ trân trọng từng lượt like và lắng nghe từng phản hồi của các bạn.
Một lần nữa, cảm ơn vì đã dành sự quan tâm cho tác phẩm này của tôi!
—————————————————————
[Eng_trans]: TUYỆT VỜIIIIIIIII
[Trans]: Tui có full volume 1 rồi này, muốn đọc không?:))

