Tại Sảnh Atla, trước lúc Luce triệu hồi Lôi Điểu.
Cô học viên bốn mắt đang ngồi trên ghế Eva Heilov hoàn toàn không thể hiểu nổi những gì đang diễn ra tại Sảnh Atla.
Ký ức của mọi người đều đã bị thay đổi. Không những thế, những tin đồn kỳ lạ về Isaac đang lan truyện.
Cậu ta trăng hoa, hễ gặp cô gái nào là tán tỉnh người đó á? Thật nực cười.
‘Cậu ta đã đương đầu với ác quỷ đấy! Không đùa đâu!’
Tại sao không ai biết đến chuyện đó chứ?
Mà thôi. Vốn dĩ những phù thủy tài năng đều là những người lập dị; cố gắng thấu hiểu họ không khác gì cố “dời non lấp bể” cả. Cơ bản là bất khả thi.
Cô liên tục lướt nhìn những cô gái được cho là đã bị Isaac “đụng chạm”. Tuy nhiên, Kaya Astrea... thì không thấy đâu cả.
Cô gái với mái tóc ngắn hồng, Keridna Whiteclark, đang ngơ ngác hỏi những người xung quanh: “Isaac tìm đến tôi sao...? Tại sao chỉ có tôi không biết điều này thế? Mau nói những gì các người đã thấy mau.”
Có vẻ chính Keridna cũng không biết rõ tình hình. Vả lại, không hiểu sao cô ấy lại trông hoảng hốt thế kia...
Lisetta Lionheart, cô gái tóc đuôi ngựa màu cam, vẫn còn đang ăn ngấu nghiến miếng thịt. Rõ ràng là Lisetta cũng không biết gì cả. Cơ mà, cô ấy định ăn tới khi nào vậy trời?
Toàn thân Eva run bần bật.
Isaac... cậu ta vẫn luôn bảo vệ mọi người theo cách này sao?
‘Xong rồi, mình lỡ đụng vào người không nên đụng rồi.’
Nhận ra điều đó, cô ôm mặt vò đầu bất chấp ánh mắt từ những người xung quanh. Eva thật muốn chết quách đi cho xong.
[Sao thế?]
“...!”
Đột nhiên, một giọng nói quen thuộc vang lên bên tai cô.
Như thể vừa nghe thấy điều gì đó không nên nghe, Eva cứng đờ người tại chỗ.
Đó là giọng nói của một con mèo trắng với chiếc nơ hồng trên đuôi. Sử ma của Dorothy Heartnova. Giọng nói ấy, cô sẽ không bao giờ có thể quên được nó.
[Lâu rồi không gặp, bạn học nhỉ?]
“Ah, ah...”
[Cô còn nhớ trước đây tôi từng nói gì không? Rằng phải tuyệt đối giữ kín chuyện đó.]
“Th, thành thật xin lỗi...!”
Bản năng thôi thúc Eva đứng dậy và bỏ chạy, song Ella đã sử dụng mana của Dorothy trên người để ngăn cô lại.
Khựng.
“Hự!”
[Ngồi lại một lát coi.]
Một áp lực vô hình đè nặng lên đùi khiến Eva không thể nào nhúc nhích được.
Eva nhìn con mèo trắng đang đứng cạnh mình với vẻ khiếp hãi.
[Có vẻ như ở đây đã xảy ra chuyện gì đó bất thường, đúng không? Lời nói của mọi người không ai giống nhau cả. Nhưng cô thì... trông vẫn rất ổn.]
“X-xin, xin tha mạng...”
Sức ép đè lên đùi càng lúc càng mạnh. Eva cảm giác như mình đang chống đỡ thứ đó nặng khủng khiếp bắng đôi chân của mình vậy.
Cô cố nuốt nước mắt, van xin Ella.
[Đừng lo lắng. Tôi không có ác ý gì đâu. Quan trong hơn, Dorothy có chuyện muốn hỏi đấy.]
“Tôi không thể nói được...”
[Hả?]
Ella đến đây theo lệnh của Dorothy để kiểm tra xem liệu thông tin của Isaac có bị lan truyền không.
Từ những gì các học viên nói, Ella đoán chắc rằng Isaac đã đến Sảnh Atla.
Thế là nó tìm đến Eva vì cô là người duy nhất trông có vẻ còn tỉnh táo trong số bọn họ.
Lời nói của các học viên đều mâu thuẫn với nhau, cứ như ký ức của họ đã bị xáo trộn vậy. Trong khi đó, Eva lại chỉ ngồi im thin thít trên ghế với vẻ mặt hoảng loạn.
Chính vì vậy, mặc dù Eva trông thất thần nhưng cô lại là người bình thường nhất.
Từ đó suy ra đã có một hiện tượng bí ẩn xảy ra tại Sảnh Atla. Isaac dường như đã can thiệp vào đó.
Và việc Isaac bịt miệng Eva chứng tỏ rằng cậu không muốn vụ việc bị phanh phui.
[Hoặc là... Isaac biết thông tin của mình bị bán nên đã lợi dụng điều đó...]
Ella lẩm bẩm một mình, đủ nhỏ để Eva không nghe thấy.
Nghe có vẻ khó tin, nhưng Dorothy đã nói rằng chàng trai Isaac trông có vẻ hiền lành và vô hai kia thực chất mạnh hơn cô rất nhiều.
Dorothy có thể nhìn thấu bản chất của sự vật bằng [Thiên La Vạn Tượng]. Cô ấy không bao giờ nhìn sai cả.
Nói cách khác, việc một người đạt đến cảnh giới cao hơn Dorothy chơi đùa với tính mạng của người bình thường không có gì là lạ cả.
Áp lực đè nặng lên chân Eva đã biến mất.
Eva rưng rưng nước mắt khi được buông tha. Nhưng ngay khi nghe thấy giọng Ella lần nữa, cô liền nín thở theo bản năng.
[Tôi không muốn làm phiền Isaac nên lần này coi như bỏ qua.]
“Ah...”
[Mà bạn học này, đừng có làm điều dại dột nữa nhé.]
Sau đó, Ella biến mất dưới dạng mana.
Eva vẫn không thể ngừng run rẩy một lúc lâu sau đó.
***
‘Thành thật mà nói.’
Đây đúng là một đêm rối rắm mà.
Liệu đây có phải là cảm giác khi ngồi trên một chiếc phi cơ không có kính chắn gió không nhỉ? Tôi đắm chìm vào dòng suy nghĩ trong lúc ăn từng đợt gió vào mặt.
Trên bầu trời của học viện, tôi hiện đang bị Kaya Khát Máu nắm chặt tay khi bay băng băng trong không trung nhờ sức mạnh của Phong thuật.
Phía sau chúng tôi là Galia và Luce đang đuổi sát nút.
Ký ức của Kaya đã bị xào xáo ngay sau khi Malrog bị tiêu diệt. Tôi đoán là mình đã nói ra mấy lời tán tỉnh cực kỳ xấu hổ trong ký ức của cô nàng.
Chắc vì vậy mà cổ mới giở trò “hớt tay trên” để giành lấy cơ hội thân mật với tôi.
‘Dù gì cũng nhờ Kaya mà mình mới thoát được một kiếp nạn.’
Nếu không nhờ có Kaya thì giờ đây tôi đã bị Luce còng tay lại rồi.
Song, vấn đề đó không có gì to tát cả. Tôi chỉ cần chơi với Luce một lúc là sẽ được thả tự do ngay. Đó là lý do tại sao tôi không quá lo lắng khi biết cô nàng định còng tay mình.
Đương nhiên, tôi nói vậy không có nghĩa là thích bị còng tay đâu nha.
Sau vụ việc ở đảo Elt, tôi đã nghiêm túc dạy bảo Luce rằng “Tước đoạt tự do của người khác là điều sai trái”. Tôi đã giải thích một cách tử tế như một người thầy đang khuyên dạy học trò, nhưng cô ấy có vẻ chả thèm nghe lọt tai.
‘Có nên dùng hành động thay lời nói không đây?’
Có lẽ tôi nên sớm dạy cho Luce biết thế nào là đặt mình vào vị trí người khác. “Trăm nghe không bằng mắt thấy”. Nếu tôi trói và nhốt Luce lại một chỗ, liệu cô ấy có hiểu được cảm giác khó chịu của tôi khi bị giam giữ không?
‘...Cơ mà hơi lố quá rồi.’
Mà thôi, không cần thiết phải làm đến mức đó đâu.
Luce vẫn chưa đến mức cực đoan như trong kết [Lồng Chim]. Vả lại khi đến kết game, cô nàng cũng không giam lỏng người chơi nữa.
...Do đó, tôi tin rằng vẫn còn cơ hội để “dạy dỗ”.
‘Được rồi.’
Quay lại tình hình hiện tại.
Suy cho cùng thì chuyện cũng không đến nỗi nào.
Cả Kaya và Luce đều chỉ đang phản ứng thái quá theo cảm xúc cá nhân thôi.
Vì vậy, trước mắt chính là thoát khỏi tình huống éo le này và tìm cơ hội làm rõ mọi chuyện với hai cô nàng.
‘Đầu tiên nên giải quyết hiểu lầm với Kaya đã.’
Chúng tôi vừa đến gần tòa tháp đồng hồ cao ngất với vô số tòa nhà chen chúc xung quanh.
Ngay khi vượt qua tháp đồng hồ, khoảnh khắc hình bóng của chúng tôi khuất khỏi tầm nhìn của Galia―
‘Chính là lúc đáp xuống.’
「Tạo Băng (Hệ Băng, ★1)」
Canh thời điểm chuẩn xác, tôi duỗi tay còn lại xuống phía dưới. Trong tích tắc, một khối bằng hình tay cầm hình thành, nằm gọn trong lòng bàn tay tôi.
Tôi liền đắp thêm lớp băng dày lên, tạo thành một khối băng nặng trịch.
Chừng này là vừa đủ rồi.
“ÁAA!”
Kaya hét toáng lên. Cả hai chúng tôi bắt đầu rơi thẳng xuống dưới do toàn bộ trọng lượng dồn về khối băng.
Việc dùng ma pháp gió để nâng cơ thể đòi hỏi khả năng kiểm soát mana cực kỳ cao.
Thử nghĩ xem nếu đang bay ổn định bằng Phong thuật mà bỗng nhiên có một vật nặng như quả tạ được gắn vào thì sẽ ra sao?
Nặng như vậy, Kaya chắc chắn sẽ mất kiểm soát ngay.
Ngay khi rơi tự do, tôi liền giải trừ khối băng, vươn tay lên trời rồi phóng ra ngọn lửa lạnh xanh biếc cường đại.
「Hỏa Băng (Hệ Băng, ★4)」
Phùuuuuuu───!!
“Ngài Isaaaaaaac?!”
[Hỏa Băng] có thể dùng làm động cơ phản lực, tôi đã sử dụng nó nhiều lần trước đây để tăng tốc hoặc giảm tốc.
Cứ như thế, tôi và Kaya rơi tự do với tốc độ kinh hoàng.
Kaya Khát Máu lúc luống cuống trông đáng yêu thật đấy. Không ngờ việc này lại vô tình thành màn trả đũa nhỏ rồi.
Quả thật, làm người dẫn dắt dễ chịu hơn nhiều so với việc bị người ta lôi đi.
“...!”
Ngay khi bóng dáng chúng tôi biến mất khỏi tầm nhìn, Luce và Galia liền sững người. Lôi Điểu dừng lại giữa không trung, đôi cánh vỗ mạnh tạo ra hàng loạt cơn cuồng phong.
Nếu chỉ cần đảo mắt nhìn quanh vài giây thôi thì chắc chắn sẽ thấy tôi và Kaya đang rơi thẳng xuống dưới.
Tuy nhiên, xung quanh tháp đồng hồ là những tòa nhà nằm san sát nhau. Thân hình khổng lồ của Galia không thể chui vào được, và họ cũng sẽ không dại gì phá hủy cả khu vực chỉ để đuổi theo đâu.
Đợi lúc Luce thu hồi Galia, tôi sẽ tận dụng thời cơ ấy để cùng Kaya trốn vào bên trong tháp đồng hồ.
“Việc tiếp đất giao cho cậu đấy, Kaya!”
“Vâng ạ!”
「Tạo Gió (Hệ Phong, ★1)」
Vùuuu──!
Tôi liền dập tắt [Hỏa Băng] để xuôi theo làn gió của Kaya. Chúng tôi từ từ hạ xuống và tiếp đất an toàn.
“Hú hồn hú vía...”
“Nào, theo tôi!”
“Ể? Á!”
Cưỡi trên lưng Galia, Luce đang lao xuống theo phương thẳng đứng.
Nhìn thấy cô nàng vẫn đang bám đuổi, tôi liền nắm lấy cổ tay Kaya rồi vọt chạy vào trong tháp đồng hồ.
Điều tôi cần là thời gian để nói chuyện với Kaya. Tôi phải giải thích hiểu lầm với cổ trước rồi mới tới lượt Luce.
‘À.’
Vội quá nên tôi quên mất một chuyện. Tôi khá là khỏe và chạy rất nhanh. Nắm chặt cổ tay Kaya rồi kéo chạy như này chắc khiến cô ấy đau lắm.
Tôi thả bớt lực tay, rồi quay đầu lại nhìn Kaya.
“Xin lỗi nhé, Kaya! Cậu không sao chứ?”
“Tuy không ổn tí nào, nhưng em hạnh phúc quá đi!”
“Hả?!”
=================================
[Kaya Astrea]
―――――――――
Tâm Trí: [Cảm thấy rất phấn khích khi được bạn cưỡng ép kéo đi.]
=================================
Thề luôn, tôi méo hiểu kiểu gì.

