Phần 1
Tiếng bóng rổ nảy lên, tiếng giày thể thao va chạm xáo trộn trên sàn nhà.
Nhưng tất cả âm thanh đó đang bị áp đảo bởi những tiếng reo hò cuồng nhiệt vang vọng khắp nhà thể chất.
““““““Kyaaaa! Elta-sama!””””””
Trước mắt tôi là một mỹ thiếu niên đang khéo léo luồn lách qua hàng phòng thủ của đội đối phương một cách điêu luyện và thực hiện một cú ném bóng hoàn hảo.
“El ghê dữ! Không chỉ học giỏi mà thể thao cũng siêu nữa!”
Avi-buchou đứng cạnh tôi liên tục vỗ tay.
Tiết tiếp theo của lớp tôi là bóng chuyền nên tôi đã di chuyển đến nhà thể chất và tình cờ gặp lớp năm ba của Buchou ở đó.
Tất nhiên là nam nữ sẽ chia riêng, nhưng các senpai nữ lại đang say mê xem trận đấu của Elta-kun và những bạn nam khác... Ê mà khoan, từ lúc nào mà đám con gái lớp tôi cũng tham gia cổ vũ thế này!
“E-Elta-kun... có vẻ được nhiều người hâm mộ nhỉ...”
“Nghe nói còn có cả fanclub nữa. Bị gọi là hoàng tử khiến cậu ấy bối rối lắm.”
Elta-kun có vẻ rất nổi tiếng. Nhưng cậu ta lại lạnh lùng với tất cả mọi người... ấy thế mà chính cái sự lạnh lùng đó lại kích thích trái tim các cô gái... Haa, ghen tị cái sự nổi tiếng đó quá đi.
“Mà này, Lili-chan đâu rồi? Hai em cùng lớp đúng không?”
“Đang chạy hết tốc lực ngoài sân. Cậu ấy bảo là để khởi động cho bóng chuyền hay gì đó.”
Chạy marathon trước khi tập làm cái gì không biết. —A, có tiếng còi vang lên, có vẻ đội của Elta-kun thắng rồi. Cô ấy đang bị đám con trai vây quanh và nói chuyện gì đó.
Nhưng hình như có gì đó không ổn. Vẻ mặt của chàng hoàng tử ở giữa đám đông bỗng căng thẳng, dần dần cứng đờ lại.
Cuối cùng, mặt cô ấy chuyển đỏ và bối rối đảo mắt liên tục.
“—! M-Miyamoto!”
Elta-kun hét to và chỉ tay vào tôi như thể tìm thấy phao cứu sinh, rồi cổ chạy đến chỗ tôi.
“C-Cô đến cổ vũ tôi đấy à! Ừm, tôi đã thấy bóng dáng cô ở phía xa ngay từ đầu rồi!”
“Ờ không, tôi chỉ đến vì tiết sau là thể dục... và tình cờ là tiết trước kết thúc sớm thôi.”
Đột nhiên, Elta-kun bát ngờ ôm chầm lấy tôi. L-L-Là sao!?
Cảnh tượng này khiến tiềng hò reo vừa nãy biến mất, và thay bằng tiếng la hét chói tai của các cô gái.
(...X-Xin lỗi, Miyamoto. Cứ diễn theo tôi đi.)
Cô ấy thì thầm vào tai tôi... Kuu, cái mùi cơ thể ngọt ngào sau khi vận động này...
“Hiếm khi có dịp nên ta nghỉ giải lao cùng nhau nhé. Nhưng ở đây hơi ồn ào nên ra ngoài đi.”
“N-Nhưng mà, còn phải chuẩn bị cho tiết học.”
“Chỉ là chút thời gian ngắn ngủi cũng được. Tôi muốn ở bên cô dù chỉ thêm được một phút, một giây—!”
Có lẽ có chuyện gì đó khiến cô ấy muốn thoát khỏi đây nhanh chóng nên mới ra sức diễn vừa sến sẩm mà lại vừa chân thực như thế.
Rồi cổ nắm tay theo kiểu nửa cưỡng ép và định kéo tôi ra ngoài...
“—Khoan đã!”
Có một nữ sinh lạ mặt chắn đường chúng tôi.
“Tôi là người đại diện của [Hội tôn thờ Elta-sama từ khoảng cách mười bước chân]! Tôi không cho phép ai có hành vi gian lận!”
Hẳn đây là fanclub mà Buchou nhắc đến... Nhưng cái tên dài quá! Mà mười bước thì cũng xa quá rồi!
Khi tôi bối rối không biết làm gì thì Elta-kun lập tức đứng lên trước tôi.
“Xin hãy tránh đường— Cô ấy, là một người đặc biệt với tôi.”
Cô gái đứng chắn đường tái mét mặt mày vì nhận phải những lời quá đỗi thẳng thắn từ chàng hoàng tử.
“K-Không thể nào... Hoàng tử có bạn gái... Hựa!”
“““““Đại diện—!?”””””
Các cô gái khác chạy đến chỗ cô nàng vừa bất tỉnh nhân sự vì sốc.
“““““Miyamoto Zekka, không thể tha thứ!”””””
Bỗng dưng tôi bị oán hận dữ dội... Người vô hại như tôi đã làm gì đâu chứ!
Sau khi thoát khỏi nhà thể chất, Elta-kun kể cho tôi sự thật.
“Tôi không ngại tiếp xúc với con trai. Nhưng mọi người nói là sẽ đi thay đồ sau buổi tập.”
“T-Trường hợp đó đúng là khó thật... Lộ thân phận thì tiêu...”
“K-Không hẳn, đi vào phòng thay đồ thì vẫn ổn. Vì tôi có thể thay đồ rất nhanh.:
Có vẻ như dù thấy xấu hổ chút khi nhìn cơ thể nam giới nhưng vẫn ở ngưỡng chịu được.
“N-Nhưng mà! Đ-Đi vệ sinh chung... thì không được!”
Hóa ra là theo dòng sự kiện thì sau khi thay đồ xong, đám con trai sẽ rủ nhau đi giải quyết nỗi buồn.
Ừm ừm, hiểu, cái văn hóa rủ nhau đi vệ sinh bí ẩn đó chứ gì.
Tôi cứ tưởng cái đó chỉ có con gái làm với nhau, nhưng hóa ra con trai cũng làm... Khoan đã!
“V-Vậy tức là chỉ vì không muốn đi toilet chung mà cậu nhờ tôi!?”
“Đúng thế!”
Ahaha. Trả lại cái cảm xúc rung động lúc được gọi là đặc biệt cho tôi!
“D-Dù sao thì, rất cảm ơn cô. Không có cô thì giờ không biết tôi ra sao nữa.”
Trông cổ như vừa thoát khỏi cửa tử vậy... Thôi thì giúp được gì cũng coi như là tốt rồi.
“Có lẽ để cảm ơn thì có hơi rẻ mạt. Nhưng chút nữa tôi sẽ đãi cô gì đó ở căng tin.”
“Thật sao!? À không, không cần đâu...”
“Đừng ngại. Cứ mua gì tùy thích, như vậy thì tôi cũng thấy nhẹ lòng hơn.”
Sau lời nói đầy tự tin của Elta-kun, tôi đã được chiêu đãi kha khá món ở căng tin trường.
Tuy nhiên, cảnh đó đã bị các học sinh khác nhìn thấy, và họ phao tin đồn rằng Miyamoto Zekka đang dùng chàng hoàng tử như một cái ví tiền di động, khiến fanclub của cô ấy muốn lấy mạng tôi... mà thôi chuyện đó kể sau. Aaa, tôi chỉ muốn sống bình yên thôi mà!

