Vol 3

Chương 3: Hồi kết của bóng đêm, phần 3-4

2025-09-28

9

Phần 3

Baldr rời khỏi buổi tiệc trong lặng lẽ, cậu tiến tới căn phòng đã được chuẩn bị cho mình vào khoảng nửa đêm.

"Ugh… thật không thoải mái chút nào…"

Không phải do cậu uống kém, ngược lại, cậu còn thích uống rượu nữa. Nhưng đây là một bữa tiệc quy tụ toàn nhưng người có địa vị, cậu không thể nào buông thả mà say sưa một cách thoải mái được.

Baldr mở cánh cửa sổ hướng ra biển để hạ bớt cửa sổ cơn nóng hừng hực do rượu gây ra. Làn gió mặn mòi mát rượi lướt qua, khẽ vuốt ve mái tóc bạc như ánh trăng của cậu.

"Thật dễ chịu làm sao……"

Một đất nước phương Nam như Majorca tất nhiên sẽ nóng bức và ẩm thấp hơn so với Mauricia, nhưng sự chênh lệch nhiệt độ giữa ngày và đêm lại khá lớn. Thậm chí Baldr còn thấy đêm ở đây dường như còn lạnh hơn so với quê nhà Mauricia.

Ngay lúc ấy, một tiếng gõ cửa khẽ vang lên, mang một chút gì đó ngập ngừng.

"Mời vào…?"

Ai lại đến tìm cậu vào giờ này cơ chứ?

Teresa và Brooks đều đã ở lại Sanjuan, Baldr cũng chẳng có bạn bè nào ở Majorca cả.

"B-Baldr, cậu ngủ chưa?"

"Eeee? Ngài Urraca!?"

Người xuất hiện trước mắt cậu chính là Urraca, trong bộ đồ ngủ quyến rũ đến mức lóa cả mắt.

Đó là loại áo ngủ màu đen dành cho người trưởng thành. Đôi gò bống đào căng tràn không thể bị che phủ bởi lớp áo mỏng, rung lên theo từng nhịp thở,  để lộ vực thẳm đầy mê hoặc.

Dáng vẻ quá đỗi khiêu khích ấy khiến Baldr đỏ bừng mặt, cậu phải lùi lại một bước. Rõ ràng Urraca hiện tại đang say khướt.

"N-n-n-ngài ăn mặc thế này là sao chứ! Lại còn giữa đêm hôm khuya khoắt thế này!"

"… ? Ban đêm phải mặc đồ ngủ chứ sao?"

(Không tốt! Cô ta lúc này chả khác gì là một đứa trẻ con… lớn lên rồi mà vẫn còn nguyên cái tính trẻ con ấy!)

Có vẻ cô thật sự chẳng hiểu ẩn ý trong lời nói của Baldr, cô chỉ nghiêng đầu một cách đáng yêu. Baldr thật sự nghiêm túc nghĩ tới việc bỏ chạy ra khỏi phòng.

Cậu không nghĩ rằng mình có đủ bình tĩnh để đối thoại một cách đàng hoàng với Urraca ngay lúc này.

"Muu? Ta không phải con nít! Nhìn xem! Ngực ta còn lớn gấp mấy lần Maria nữa kìa!"

Urraca ưỡn bộ ngực kiêu hãnh ra, hùng hồn chứng minh lời nói của mình. Nếu Maria mà nghe thấy câu đó, chắc chắn cô sẽ dần Urraca đến bán sống bán chết mất.

Đôi gò bống đào ma mị ấy chẳng hề kém cạnh gì Rorona, khiến Baldr vô thức nuốt nước bọt.

"D-dù sao đi nữa, một cô gái độc thân như ngài thì tuyệt đối không được đến phòng đàn ông giữa đêm khuya như thế này. Nếu có chuyện gì, tôi sẽ tìm ngài để bàn bạc vào ngày mai, cho nên…"

"Đ-đợi đã!"

Urraca liền nhào tới, ôm chặt lấy cánh tay phải của Baldr.

Trái tim Baldr hò reo đầy phấn khích trước cảm giác căng tràn, mềm mại đang ép chặt quanh tay phải của mình.

Đáng tiếc thay, dù là Selina cũng không có được sự mềm mại này, chứ đừng nói tới Seyruun.

"C-chuyện đó… giờ mới nói thì có lẽ hơi muộn rồi, nhưng……cảm ơn cậu đã cứu ta hôm đó!"

Urraca cố nặn ra những lời cảm ơn gượng gạo, cùng lúc đó, trán cô khẽ tựa vào cánh tay Baldr. Trong tình huống này, Baldr không nỡ lòng đẩy cô ra được.

Cậu chỉ thở dài đầy bất lực, vòng tay ôm lấy bờ vai của Urraca, như thể cậu đang chiều chuộng một cô em gái nhỏ đáng yêu vậu.

"Tôi vui vì có thể giúp ích được cho ngài Urraca."

“Auuu!”

Urraca bấu mạnh vào cánh tay Baldr, đau đến mức khiến cậu nhăn mặt. Có lẽ cô không thấy vui với cách cậu nói chuyện.

"Đừng có gọi ta là ngài Urraca! Gọi thẳng là Urraca thôi!"

"Chuyện đó… tôi không thể xưng hô một cách tùy tiện với một nữ bá tước kiêm hải quân đại thần được…"

"Ta nói được là được! Nếu cậu không nghe, ta nhất định sẽ không buông tay đâu!"

(Trời ạ, cái người này trẻ con đến mức nào nữa chứ!?)

Bầu ngực cô lại càng ép chặt hơn vào cánh tay cậu. Trước sự bám riết không buông ấy, Baldr rốt cuộc cũng đành chấp nhận chịu thua.

"Được rồi. Tôi hiểu rồi, Urraca. Làm ơn buông tôi ra đi."

Cảm giác thì tuyệt đấy, nhưng có những lúc một người đàn ông không được phép đắm chìm trong cái tuyệt ấy!

Ngay sau đó, Urraca khép mắt lại, như đang nghiền ngẫm điều gì. Rồi bất chợt, cô nhào thẳng vào ngực Baldr.

Cô ngước lên nhìn cậu, đôi mắt long lanh đầy ướt át. Tiếc là Urraca lại cao hơn cậu một chút, nên nhìn có phần hơi gượng gạo.

"Lúc ấy, Baldr… cậu thật ngầu. Từ khi ta sinh ra đến nay, đây là lần đầu tiên trái tim ta bị một người đàn ông khác ngoài ông ra cướp mất."

Ơ… chẳng lẽ, tình huống này là…?

"H-hãy làm tình với ta đi! Ta yêu cậu!"

Một lời tỏ tình thẳng thắn từ một mỹ nhân tuyệt sắc, không một người đàn ông nào có thể đứng vững trước lời tỏ tình ấy.

Thế nhưng, bản năng đã được tôi luyện qua địa ngục của Baldr đã kịp níu giữ cậu lại đúng lúc, giúp cậu thoát khỏi vòng tay đầy mê hoặc của Urraca.

Dù vậy, mùi hương ngọt ngào của dừa phảng phất từ mái tóc đen óng của cô, đôi chân thon dài quyến rũ đang liên tục kích thích phần dưới của cậu, tất cả chúng làm cho lý trí của cậu dần dần sụp đổ.

(Nguy hiểm! Nếu cứ thế này sẽ rất tệ!)

Nếu cứ để Urraca tiếp tục quyến rũ cậu bằng thân thể như thế này, Baldr sẽ không chống đỡ nổi mà để mặc bản thân chìm trong cám dỗ mất.

"C-cái này cũng không được sao? Nếu vậy thì… ừm~… cậu có thể làm bất cứ gì với cơ thể ta cũng được! Dù chỉ một đêm, hãy biến ta thành người đàn bà của cậu đi!"

Đúng là một cô gái hết thuốc chữ, mà đó cũng là một nét đáng yêu của cô ấy.

Từ những lời nói vừa rồi, Baldr lập tức đoán ra được ai là kẻ đã đứng sau, nhét mấy ý tưởng kỳ quặc này vào đầu Urraca.

Chắc hẳn con quỷ nhỏ kia lúc này đang cười khoái trá khi tưởng tượng ra cảnh Urraca thực hiện mấy trò ngu ngốc này.

Làm sao một người mẹ như thế lại có thể sinh ra một cậu bé thật thà, dễ thương như Pedro cơ chứ.

Thấy Baldr không phản ứng như cô mong đợi, Urraca bắt đầu thốt ra những câu càng mập mờ hơn.

Qua giọng điệu của cô, có lẽ chính bản thân cô cũng chẳng hiểu hết ý nghĩa của những lời mà cô vừa nói.

"Từ nãy tới giờ… bụng ta nóng ran lên! Làm ơn hãy giải thoát ta khỏi nó!"

"Câu đó thì hơi…"

Không phủ nhận cô là một mỹ nhân hiếm có, nhưng cô hoàn toàn không có cái vẻ gợi cảm thu hút đàn ông như những người phụ nữ khác.

"Dùng cái xxxxx của cậu khuấy tung xxxxx của ta lên đi!"

"Cái bà cô khốn kiếp đó, rốt cuộc cô ta đã dạy cho Urraca cái gì đây!"

Baldr vội vã quay mặt đi, không dám nghe tiếp những câu mà nếu lọt vào tai người ngoài, chắc chắn Urraca sẽ bị hiểu nhầm là một người phụ nữ biến thái. Đồng thời trong lòng cậu bùng lên một cơn phẫn nộ.

Chỉ có điều… phần phía dưới của cậu đã có phản ứng đôi chút.

"Hãy lấp đầy xxxxx của ta bằng xxxxx của cậu!"

"Còn nữa hả!?"

(Khiến một Urraca ngây thơ có thể thốt ra được những lời như thế này… Nữ hoàng Maria, cô ta đúng là ác quỷ đội lốt thiên thần!)

"Cưới ta đi! Hãy chịu trách nhiệm với ta!"

"Tôi đã làm gì đâu mà chịu trách nhiệm! Mà khoan, đó mới chính là mục đích cuối cùng của ngài phải không!? Chết tiệt!"

Ngay khoảnh khắc ấy, trước mắt Baldr hiện rõ hình ảnh của nghĩa địa dành cho đàn ông.

Xét về mặt chính trị, cả hai rất khó để có thể đến được với nhau. Nhưng chỉ cần mọi sự đã rồi, Baldr chắc chắn phải chịu trách nhiệm.

Nếu chỉ xét về tỉ lệ thành công, kế hoạch của Maria quả thực rất hiệu quả, dù cách thức có hơi cực đoan.

"Hãy nhét xxxx nhớt nhát của ngươi vào xxxxx đang mở rộng của ta…"

"Tại sao ngài lại quay về mấy câu đó nữa vậy hả!?"

(Tại sao!?)

Những câu thoại có hiệu quả tuyệt đối trong việc hạ gục đàn ông mà cô học từ Maria lại ko hề có tác dụng với Baldr.

Không, lúc đầu thì chúng thực sự có tác dụng. Thân dưới của Baldr cũng đã có phản ứng (cô nhận ra điều đó).

Đến nước này rồi, dù không muốn dùng, cô cũng chỉ còn cách dồn hết hi vọng vào tuyệt chiêu cuối cùng.

"Hãy chuẩn bị đi, Baldr. Ta không còn quan tâm đến cách gì nữa, miễn là có thể có được đứa con của cậu!"

"Không, ngài phải quan tâm đến chuyện đó chứ! Đứa trẻ sẽ rất đáng thương nếu ngài không quan tâm!"

"Dù đứa trẻ có ra đời bằng cách nào đi nữa, chỉ cần đó là con của cậu, ta tin chắc rằng ta sẽ yêu thương nó bằng cả trái tim này!"

Urraca chưa từng có tình cảm với bất kỳ người đàn ông nào ngoại trừ ông cô. Đây chính là cơ hội duy nhất để cô có thể mang thai.

Dù có lật tung cả thế giới, tìm kiếm trong hàng ngàn thanh niên đến tuổi kết hôn, cô chẳng thể tìm được ai khác mang trong tim của một lão tướng già như Baldr.

"Cho nên… xin lỗi nhé. Chỉ cần ngửi thứ dược liệu bí truyền của dòng họ Parma này, cậu sẽ ngay lập tức chìm vào giấc ngủ. Đừng lo, khi tỉnh dậy thì mọi chuyện đã xong xuôi…guu"

*Bịch*

Urraca ngã xuống giường.

Có vẻ như chính cô đã lỡ hít phải thứ dược liệu bí truyền ấy.

"Đúng là… cái cô này luôn có cách để làm người khác thất vọng …"

“Khò khò khò”

Urraca chìm vào giấc ngủ với gương mặt ngây thơ, ai nhìn vào cũng khó lòng tin nổi rằng mới vừa nãy, chính con người này đã làm ra không biết bao nhiêu trò lố bịch.

"Thôi thì, cũng chỉ là do hoàng hậu Maria xúi giục thôi…"

Người ta vẫn thường bảo, một cô gái càng ngốc nghếch thì càng dễ thương, và không sai, Baldr tin chắc rằng hiếm có ai trên đời có thể dễ thương hơn Urraca cả.

Dù vậy, cái vẻ dễ thương ấy…  chỉ thích hợp để đặt ở vị trí em gái hay bạn đồng hành mà thôi.

Baldr ngắm nhìn gương mặt bình yên đang say sưa chìm vào giấc ngủ của Urraca, bất giác cơn buồn ngủ của cậu cũng kéo đến.

(…Chết. Mà chắc sẽ ổn thôi, chắc sáng mai Urraca sẽ bình thường trở lại.”

Để chắc cứu hơn, Baldr lại để Urraca hít thêm một ngụm dược liệu bí truyền,

Rồi chính bản thân cậu cũng chẳng chống chọi nổi mà chìm vào giấc ngủ.

Phần 4

Khi Urraca tỉnh giấc, thứ đầu tiên đập vào mắt cô là gương mặt của Baldr, đang đắm chìm trong ánh nắng ban mai vàng.

Rồi đột nhiên ký ức về những trò con bò đêm qua hiện về trong đầu cô, từng cái từng cái vô cùng rõ rệ.

"K~~~YAAAAAAAAAAAAAA!"

Urraca hét toáng, hai tay che kín gương mặt đang đỏ bừng rồi lao ra khỏi phòng Baldr, nhanh như một cơn gió.

Baldr chỉ còn biết cười một cách gượng gạo, cô hành động y như cậu nghĩ. Nhưng cậu cũng không thể nhịn cười trước phản ứng ngây thơ đó được.

"Taaa đã thấyyy hết rồi nhé~~~!"

Một giọng nói của một con quỷ nhỏ vang lên.

Như một món đồ chơi bằng thiếc bị rỉ sét, ánh mắt của cậu quay về hướng phát ra giọng nói đó một cách cứng ngắc, Ở đó, Maria đang nở một nụ cười đắc thắng.

"Hoà…n…g hậu Maria…”

Cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng mà cậu cảm thấy ngay lúc này không hề thua kém gì khi đối mặt với Maggot.

Nói đúng hơn, người phụ nữ này còn đáng sợ hơn cả Maggot nữa, bởi cậu không thể nghĩ ra bất kỳ biện pháp đối phó nào.

"Hư hỏng ghê nha… ngủ chung giường với một cô gái độc thân, đây đúng là một vụ bê bối chấn động đấy…!"

"Xem cái người đã đưa thuốc ngủ cho Urraca còn nói cái gì kìa!"

Baldr đã nhận ra sai lầm của mình.

Mọi chuyện rất có thể đang diễn ra đúng như người này sắp đặt, kể cả việc hai người cùng ngủ chung với nhau.

"Nhân tiện… người quan sát từ khi nào vậy?"

"Ufufufufu……có lẽ từ đoạn ngài Baldr đây gọi ta là bà cô, chắc vậy?"

Nói cách khác, Maria đã thấy hết mọi chuyện!

"Thật đáng tiếc. Rốt cuộc ngài Baldr không hài lòng ở điểm nào của Urraca vậy?"

"Bị cưỡng bức thì có gì mà hài lòng!"

"Vượt qua được những tình huống như thế mới thể hiện bản lĩnh đàn ông cơ chứ!"

"Vậy ví dụ như, nếu chuyện này xảy ra với điện hạ Carlos thì sao?"

Một đường gân nổi lên trên trán Maria.

"Không đời nào chuyện như thế được tha thứ. Nếu người đó dám động vào một cô gái trẻ khác và bỏ qua ta, ta sẽ giết hắn trước khi tự sát!"

"Chuyện đó nhìn ở góc độ nào cũng quá kinh khủng!"

(Vậy còn tôi thì sao, hôn thê của tôi còn đang đợi ở quê nhà đấy?)

Maria có lẽ đã nhận ra dụng ý trong ánh mắt của Baldr, cô ngoáy đầu một cách ngượng ngùng, nở một nụ cười chua chát.

"Ehehe~~. Ừm, ta sẽ để Urraca trau chuốt thêm phần nữ tính của nó…"

Ác quỷ vẫn hoàn là ác quỷ, dù là trong hoàn cảnh nào.

Khi nhìn thấy nét mặt hiểm ác trên gương mặt Maria, Baldr không còn nghi ngờ gì câu nói đó nữa.

"Ta đã ghi lại hình ảnh ngài Baldr và Urraca ngủ chung một giường… thế nên ngài nợ ta lần này nhé?"

Việc phải nghe theo lời Maria thật là phiền phức, nhưng nếu hình ảnh đó lọt vào tay Selina hay Seyruun, hoặc tệ hơn, nếu Maggot biết được, mạng sống của cậu sẽ lâm nguy.

Vai Baldr sụp xuống, đầu cúi thấp. Cậu buồn bã chấp nhận chịu thua.

"Thần xin người, làm ơn giữ bí mật chuyện này…"