Vol 2

Chương 2: Cơ hội làm giàu đã đến, phần 5-6

2025-09-20

5

Phần 5

Và rồi một tuần sau đó.

Liệu pháp chăm sóc tóc và dầu xả được giới thiệu tới gia đình hoàng gia thông qua mối liên hệ với hầu tước Randolph, gây ra một chấn động cực lớn trong giới quý tộc cấp cao.

Trong số những lời đồn đó, cậu chuyện về việc nữ hoàng và công chúa xuất hiện với mái tóc vàng óng bóng mượt lan ra nhanh như một cơn cháy rừng trong vòng tròn của các quý tộc thủ đô.

Thứ ma thuật nào mà có thể tạo ra vẻ đẹp như thế?

Lúc đầu, người ta đồn rằng mái tóc đẹp tuyệt trần đó là sản phẩm của một loại ma thuật mới.

Nhưng khi họ biết được mọi chuyện đều bắt nguồn từ hầu tước Randolph, giới quý tộc thủ đô liền vọt tới nhà ông ấy ngay lập tức.

Kể cả những đại quý tộc kiêu ngạo cũng phải tới tận của dinh thự Randolph cầu xin ông, chỉ thiếu điều muốn quỳ xuống vậy. Dù bất ngờ, nhưng ông vẫn giữ một nụ cười trên môi và nói.

“Thật ra thì thứ này ta có được từ một người quen, thật không may là có vẻ bọn họ không thể sản xuất chúng với số lượng lớn được…”

“Xin ngài đấy, ngài cần bao nhiêu tiền cũng không thành vấn đề!”

”Nếu tôi về nhà tay không, vợ tôi sẽ…!”

Thật sự là một khung cảnh khó quên, Alford nghĩ thầm trong đầu.

Bản thân ông cũng là một nhân vật có tầm ảnh hưởng lớn ở kinh đô, ngoài ra ông còn đang giữ một thành viên hoàng gia Trystovy.

Dù không có ý định mang Silk vào mớ hỗn loạn ngoài kia, không ít người vẫn có ý định lợi dụng Silk và cản chân ông mà ông muốn trừ khử.

Lẽ tự nhiên, một ân huệ từ quý tộc cấp cao không phải là thứ có thể xem nhẹ được.

“Thật ra thì ta vẫn có trữ một chút cho tiêu dùng cá nhân… nhưng ta vẫn có thể chia sẻ cho các vị một phần nhỏ.”

”Thật à, rất cảm ơn ngài vì sự tốt bụng ấy!”

(Dù không ưa thằng nhãi ấy… nhưng không thể phủ nhận tài năng của nó.)

Phần 6

Baldr và Selina có một cuộc gặp mặt vào ngày kế tiếp của kì nghỉ.

“Thật xin lỗi, nhưng em không thể đưa chị Seyruun theo được.”

”K-không thể nào!”

Selina ôm chầm lấy tay Baldr trong chiến thắng, ngược lại với Seyruun, người đang mím môi trong nước mắt.

Nhưng bọn họ không thể đem theo một hầu gái không biết chút gì về thương trường tới một cuộc trò chuyện làm ăn được.

Cả hai để Seyruun ở học viện và tiến tới tổng bộ của thương hội Dowding.

“Chào mừng, ngài Baldrc và hội trưởng Selina.”

Người đón cả hai là một người đàn ông ở độ tuổi gần bốn mươi.

Một người đàn ông sử hữu vẻ ngoài thông thái cùng với đôi mắt và mái tóc đen tuyền, một đặc điểm khá hiểm ở thủ đô.

Dù anh ta có vẻ ngoài nhẹ nhàng, nhưng khí thế mà anh ta tỏa ra cho hai người biết rằng địa vị của chàng trai trẻ này không hề thấp.

“Thành thật xin lỗi vì vẫn chưa tự giới thiệu, tôi là người được giao cho trọng trách đảm nhiệm các vấn đề ngoại giao của thương hội này, tên tôi là Thomas Philips.”

Thương hội Dowding tự hào là thương hội có quy mô lớn nhất tại thủ đô, do đó, nó cũng sở hữu một tuyến thị trường rộng lớn vươn tới nhiều quốc gia khác.

So sánh giữa việc kinh doanh trong nước và ngoài nước, thì về số lượng sản phẩm mà họ giao dịch với các quốc gia khác có phần nhiều hơn một chút, nhưng ngược lại, tỉ suất lợi nhuận từ việc kinh doanh trong nước lại cao hơn. Những người phụ trách hai bộ phận này là những đối thủ xứng tầm, cạnh tranh quyết liệt trong nội bộ công ty.

Trong cuộc cạnh tranh ấy,  Clan (phụ trách kinh doanh trong nước) thường xuyên giành được những dự án lớn có liên quan đến những khoản tiền khổng lồ, rồi kiếm lời phi lý theo cách khó hiểu; trong khi đó, Thomas (phụ trách kinh doanh ở nước ngoài) lại ổn định thu được lợi nhuận nhờ quản lý kinh doanh một cách hợp lý. Cả hai đang ganh đua để lập thành tích, nhằm hướng tới chiếc ghế hội trưởng điều hành kế nhiệm.

Đầu tiên, Selina thay mặt cho thương hội Savaran cúi chào.

“Xin chân thành cảm ơn vì sự tiếp đãi của ngài. Hôm nay, lý do chúng tôi mạo muội đến đây như thế này là để bàn về liệu pháp dưỡng tóc mà có lẽ ngài đã từng nghe qua.”

“Kể cả chi nhánh của chúng tôi cũng nhận được rất nhiều câu hỏi về nó từ các khách hàng ngoài quốc, hỏi rằng bọn tôi có sản phẩm đó không. Tôi đoán rằng ngài Clan ngay bây giờ đây đang rất đau đầu, dù sao ngài ấy có không ít quý tộc là khách quen kia mà.”

Thomas, với một vẻ mặt vui vẻ, nói.

Baldr không biết rằng Thomas đang vui vì đối thủ cạnh tranh của mình đang gặp rắc rối không nhỏ, hay là vì anh ta đã biết về tính hình hiện tại.

“Có thể là ngài đã biết… chính thương hội chúng tôi đã phát triển sản phẩm đó.”

”Có vẻ là thế thật, nhưng sao thương hội các cô lại có thể kết nối với hầu tước Randolph?”

Đó là điều duy nhất mà Thomas không hiểu.

Anh ta có thể chấp nhận việc Savaran phát triển ra một sản phẩm thần kì như thế, suy cho cùng thì cũng không thiếu việc một thương nhân thiên tài nào đó làm ra một sản phẩm và biến nó thành một cú hít.

Nhưng khi nói tới việc móc nối quan hệ với giới quý tộc, đó không phải là điều đơn giản, thậm chí đối với các thương nhân giàu kinh nghiệm.

Phản ứng bùng nổ đối với liệu pháp dưỡng tóc lần này hẳn đã là điều không thể có được nếu thiếu sự hậu thuẫn từ gia tộc Randolph, vốn có mối quan hệ mật thiết với hoàng tộc.

“À thì… chỉ là may mắn thôi.”

Selina đâu thể nói là Alford làm thế vì không muốn bị con gái yêu của mình ghét.

“Hiểu rồi, vậy thì bỏ qua vấn đề đó qua một bên đi. Vậy, có thể cho tôi biết lí do của cuộc gặp mặt này?”

Khí thế của Thomas bỗng chốc tăng lên một cách chóng mặt, đi thẳng vào vấn đề, không cho phép bất kỳ lời nói dối nào.

“Thật ra thì, mấy ngày trước ngài Clan có đề nghị mua thương hội của tôi. Tất nhiên tôi đã từ chối, nhung sau đó tôi lại bị một bọn côn đồ tấn công. Thật sự rất bất ngờ đấy, vì tôi nghĩ thương hội chúng tôi đã thông báo cho các bang phải ở thế giới ngầm rồi.”

Quả nhiên, ngay cả Thomas cũng không kìm được mà lông mày khẽ giật trước lời của Selina.

Dạo gần đây, các thế lực thế giới ngầm vốn dĩ có mối quan hệ rất tốt với thương hội Dowding bỗng nhiên cắt đứt liên lạc với họ, Thomas cũng đã nhận được báo cáo về chuyện đó.

Nếu báo cáo này là thật, thì đó là một thất bại đủ để làm căn cứ sa thải kẻ chịu trách nhiệm.

Cùng lúc đó, Thomas cũng cảm thấy lo lắng trước Selina, khi thương hội của cô có mối quan hệ với thế giới ngầm.

Với quy mô của thương hội Savaran hiện nay, ngay cả việc nhận những yêu cầu phi pháp cũng hẳn là điều khó xảy ra.

Và thậm chí bọn họ còn có sự bảo vệ từ các bang phái ở đó nữa, chỉ có vài thương hội lớn mới được đối xử như thế.

“Một lính đánh thuê mà chúng tôi quen biết có chút thế lực trong hội lính đánh thuê. Lần này, người quen đó đã nhờ cậy đến hội ngầm để giúp chúng tôi.”

Thomas gật đầu trước lời của Baldr. Cuối cùng anh ta đã tìm được mảnh ghép còn thiếu.

Quả thật, nếu là Baldr, người có mẹ chính là Ngân Quang, thì việc nhờ hội lính đánh thuê làm trung gian hẳn là điều khả thi.

“Đó là lý do, có lẽ ngài cũng có thể gọi chuyện này là một dạng trả thù. Thế nào nếu nhân cơ hội này, ngài Thomas có muốn lập quan hệ làm ăn với thương hội Savaran để có thể xuất khẩu sản phẩm của chúng tôi sang các quốc gia khác không?”

Thomas nhận ra dụng ý của Baldr và nở một nụ cười nhếch mép.

“Danh tiếng của ngài Clan sẽ bị đập nát vì thế. Nhu cầu về sản phẩm này trong nước hiện đang bùng nổ. Tất nhiên, bộ phận nội địa sẽ yêu cầu bộ phận quốc tế chia sẻ nguồn hàng với họ, nhưng…”

“Tại sao thương hội Savaran lại muốn hợp tác với bộ phận quốc tế, mà không thể làm việc với bộ phận nội địa? Ngoài chuyện đó ra, nếu đúng vào lúc ấy chuyện liên quan đến hội ngầm cũng bị phơi bày, thì không biết sẽ xảy ra điều gì nhỉ?”

Quả thật, quá là ác ý… đó là điều Thomas sẽ không nói ra.

“Cho dù hắn đã từng cống hiến cho thương hội này lớn đến đâu đi nữa, cũng sẽ không thể tránh khỏi bị sa thải. Chắc chắn hắn sẽ bị cấm đặt chân đến bất kỳ bộ phận thuộc sự quản lí củ thương hội Dowding.”

Bản thân Thomas cũng cảm thấy chán ghét thủ đoạn của Clan, kẻ thường xuyên dựa vào những phương cách bất hợp pháp. Anh cho rằng chính những thủ đoạn đó đã làm tổn hại đến phẩm giá của thương hội Dowding.

Nếu có thể lợi dụng lần này để tống cổ gã đàn ông kia ra khỏi công ty, Thomas rất muốn nắm lấy cơ hội.

Đó vốn chỉ là một hệ quả hết sức tự nhiên và hợp lẽ.

”Thôi được, chuyện ấy chỉ là vấn đề thứ yếu. Hãy quay lại việc kinh doanh.”

Thomas khẽ gật đầu lơ đãng trước lời của Selina.

Anh lấy làm bối rối, bởi lẽ nghe như thể việc loại bỏ Clan chẳng phải mục tiêu chính của họ.

"Thương hội Savaran hết sức ngưỡng mộ thị trường cùng mạng lưới phân phối của thương hội Dowding. Chúng tôi tuy nắm trong tay sản phẩm, nhưng thị trường và mạng lưới phân phối lại thiếu sót. Thế nhưng, sản phẩm này chỉ có Savaran mới có thể cung cấp, và nó sẽ đem lại lợi nhuận khổng lồ, tôi tin rằng hai bên hoàn toàn có thể trở thành đối tác kinh doanh tốt"

Nói xong, Selina tháo chiếc mũ mà từ nãy đến giờ mà cô vẫn đội, dù đang ở trong phòng.

Mái tóc ấy óng mượt như một tác phẩm nghệ thuật dát vàng, mang theo vẻ ẩm mịn duyên dáng và ánh sáng rực rỡ tựa như ngọc quý. Thomas lặng người, miệng há hốc không thốt nên lời.

Phải chăng nữ thần đã hạ phàm, ngay lúc này, anh thực sự nghĩ như thế một cách vô thức.

Selina hiện ra với đẹp huyền ảo đến mức ấy, như một tồn tại bất khả xâm phạm.

Đồng thời, bộ não của Thomas cũng bắt đầu tính toán xem sẽ có bao nhiêu quý tộc thốt lên rằng “Bao nhiêu tiền cũng được, miễn là có thể sở hữu mái tóc như thế”. Không chỉ trong nước, mà cả ngoài quốc cũng sẽ có vô số người như vậy.

Mà thương hội Dowding thì đã có sẵn khách hàng cùng uy tín để khiến những thương vụ như thế trở thành hiện thực.

Và đó hẳn chính là điều mà thương hội Savaran mong đợi từ họ.

Nếu bỏ lỡ cơ hội lớn như thế này, anh ta không có tư cách gọi mình là thương nhân nữa.

Thomas quyết định dốc toàn bộ quyền hạn và tài sản trong tay để nắm lấy cơ hội này.

“Cho dù có tìm khắp cả Mauricia, thì cũng chỉ có Dowding mới có thể đáp ứng kỳ vọng của thương hội Savaran.”

Đây là khoảnh khắc lịch sử khi Savaran và Dowding bắt tay hợp tác, mở ra một cơn sốt lớn sẽ cuốn trào khắp lục địa Aurelia trong tương lai.

“V-vậy thì, để chúc mừng cho mối hợp tác này… hay là tối nay chúng ta cùng dùng bữa, chỉ hai người, hội trưởng Selina?”

“Ngài biết đấy, dù trông thế này, nhưng tôi thực ra là một người phụ nữ đoan chính. Xin thứ lỗi cho tôi.”

Dù cố gắng mới Selina với quyết tâm không nhỏ, chỉ mất không phẩy hai giây để lời mời của anh bị từ chối, Thomas cảm thấy còn thất vong hơn cả khi bị từ chối hợp tác làm ăn.