Vol 6

Chương 2: Buổi lễ ăn mừng, phần 13

2025-10-18

9

Buổi yến tiệc sau đó đã tiếp diễn trong bầu không khí tương đối yên bình.

Sứ giả từ các quốc gia lần lượt đọc to lời chúc mừng, trao đi những món quà dành cho hoàng thất Mauricia.

Khách khứa ai nấy đều thưởng thức những món ăn xa hoa, thong thả trò chuyện khiến đại sảnh hóa thành một nơi tụ họp rộn ràng tiếng nói cười.

Trong những bữa tiện như thế này, điều đầu tiên mà khách phải làm là đến chào hỏi quốc vương Welkin. Điều thứ hai, dĩ nhiên, là bắt chuyện với Bald, ngôi sao của buổi lễ ngày hôm nay.

Các quý tộc tham dự đều chen chúc nhau bao quanh lấy Baldr.

Dù có phần bối rối, Baldr vẫn phải giữ thái độ nhã nhặn, bởi chỉ cần bày tỏ một chút kiêu ngạo thì danh tiếng của một tân hầu tước như cậu sẽ lập tức rơi xuống vực sâu.

“Ngài có thể đến lãnh địa của tôi để chỉ huấn luyện cho binh sĩ một phen được không? Nếu được chính anh hùng huấn luyện, hẳn họ sẽ trở thànhmột lực lượng đáng tin cậy.”

“Chiến sự đã lắng xuống, mong ngài dành chút thời gian gặp mặt con gái tôi! Xin yên tâm, ngài tuyệt đối không thiệt thòi đâu!”

"Tôi rất cảm ơn lời đề nghị của các ngài dành cho một người trẻ người non dạ như tôi, nhưng e rằng tôi sẽ bị công việc ở lãnh thổ mới vùi lấp mất…"

Tất nhiên họ đều mong muốn được thiết lập mối quan hệ thân thiết với Baldr.

Cậu là một trong hai hầu tước biên giới trong vương quốc này, hơn nữa cha cậu là bá tước Ignis Corneliusm cũng là một anh hùng chiến tranh. Ngoài ra, Welkin cũng có ấn tượng tốt với cậu, và trong tương lai, khả năng cao là cậu sẽ kết hôn với công chúa Rachel.

Đặc biệt, những quý tộc phong địa đang bực bội với nỗ lực tập trung quyền lực của phe quý tộc quan chức gần đây đều xem Baldr là người mà họ có thể nương tựa vào.

"Xin thứ lỗi cho ta, các quý ngài, liệu ta có thể dành chút thời gian để chào hỏi anh hùng của Antrim được không?"

"Điện hạ Beatrice…! V-vậy, chúng thần sẽ tiếp tục vào dịp khác vậy."

Người xuất hiện chính là công chúa lớn của Mauricia, Beatrice. Trông thì có vẻ cô đang xin phép một cách lịch sự, nhưng khí thế tỏa ra quanh cô rõ ràng đang nói rằng "Ta đã đến rồi, nên các ngươi mau tránh ra đi!"

Tính cách của cô khác với hai cô em gái là Rachel và Margaret, nhưng điều đó cũng dễ hiểu khi xét đến dòng máu của vua Welkin đang chảy trong huyết quản của cô.

"Ồ? Có phải ngài đang nghĩ điều gì đó không hay về ta à?"

"T-thần tuyệt đối không dám!"

Baldr cười gượng, mồ hôi chảy dọc trên trán.

"Xin được giới thiệu lại, ta là chị gái của Rachel và là thái tử phi của Nordland, Beatrice. Ta đã rất mong chờ được gặp mặt ngài, anh hùng của Antrim."

"Thần là hầu tước Baldr Antrim Cornelius. Thật vinh hạnh khi được diện kiến điện hạ."

"Ngài đi cùng với những cô gái thật dễ thương. Có vẻ như ngài thích những người phụ nữ lớn tuổi hơn, điều này làm ta yên tâm hơn hẳn."

"Ugh…thần muốn phủ nhận điều đó, nhưng lại không có cách nào chứng minh là nó sai…"

Thực ra Baldr không hề có sở thích đặc biệt với phụ nữ lớn tuổi. Chỉ là những cô gái bên cạnh cậu đều là người lớn tuổi hơn vì tâm trí của cậu đã trưởng thành sớm so với tuổi.

Tuy nhiên, đúng là ba vị hôn thê của cậu: Seyruun, Selina và Agatha đều lớn tuổi hơn cậu. Nên Baldr khó mà đưa ra lời biện minh nào hợp lý.

"À, ta nói trước nhé, ta là người đã có chồng rồi đấy. Trông như thế này thôi nhưng ta là vợ của người khác."

"Chuyện này không nghiêm trọng đến mức điện hạ phải nói chuyện đó ra đâu!"

Dù đôi khi Baldr hành động có hơi khác thường thật, nhưng cậu tuyệt đối không phải là loại người vô đạo đức đến mức đó.

Sau khi nghe những lời như vậy, chẳng ai trách cứ việc cậu hét lên theo bản năng như thế.

Ngay lúc ấy, một bóng người vội vã chạy đến và nhìn thấy vẻ bối rối của Baldr.

"X-xin lỗi! Làm ơn tránh ra! Xin nhường đường!"

Người vừa chen qua đám đông, thở gấp với vẻ mặt đỏ bừng chính là Rachel.

"C-chị Beatrice có nói gì kỳ lạ không vậy?"

"Điện hạ Rachel! Gần quá rồi! Mặt người gần quá!"

"A…"

Cả hai cùng đỏ mặt rồi vội quay ánh nhìn sang hướng khác… Beatrice vô thức bật ra một tiếng khịt mũi, như để cố giấu đi nụ cười trước sự ngây ngô của họ.

"Hai người đã thế này rồi xem ra chị không cần phải lo lắng gì. Chỉ là vấn đề thời gian trước khi chị được gọi là chị dâu thôi nhỉ."

"C-cái gì cơ!?"

"Hyaa!"

Baldr và Rachel đều bị những lời nói có phần thẳng thắn quá mức của Beatrice làm cho đứng hình.

Tạm gác Rachel sang một bên, Baldr vẫn chưa thật sự nghĩ đến chuyện coi cô như là đối tượng kết hôn. Ngay từ đầu, cậu đã không muốn dính vào mớ âm mưu của Welkin, chứ đừng nói tới việc gọi ông ta là cha vợ. Chỉ cần tưởng tượng đến cảnh tượng đó thôi đã khiến cậu lạnh sống lưng rồi.

"Baldr, đã lâu không gặp!"

4ff473d5-4e67-461a-a519-5909daa9359c.jpg

Tiếp đó, một bóng dáng nhỏ nhắn xuất hiện chen vào giữa Baldr và Rachel, như thể muốn phá tan bầu không khí đang hình thành quanh họ.

Đó là Silk, người đang mỉm cười rạng rỡ.

Đúng như mong đợi ở một nữ kị sĩ đang tại ngũ. Với thể lực được rèn luyện thường xuyên, nụ cười thanh nhã của cô vẫn được giữ nguyên, hơi thở vẫn ổn định dù vừa chen qua đám đông.

Tuy nhiên, có vẻ cô đã phải cố gắng khá nhiều để đến được đây, phần cổ và tấm lưng trần của cô đã ướt đẫm mồ hôi.

"Điện hạ Rachel đêm nay thật xinh đẹp."

"Fufufufu…Tiểu thư Silk cũng vậy. Ta thật ghen tị với cô."

Silk cố tình gọi thẳng tên Baldr mà không dùng kính ngữ, để ngầm cho thấy sự thân mật giữa hai người. Một sự khéo léo đáng khen.

Cả hai cùng mỉm cười dịu dàng, thế nhưng bầu không khí tỏa ra từ họ lại lạnh lẽo như cơn bão tuyết.

"À, tôi phải đi chào thái tử đây!"

"Đ-đúng vậy. Vậy thì, ngài hầu tước, chúng ta gặp lại sau nhé!"

Đám quý tộc lần lượt tản ra bốn phía, một quyết định vô cùng sáng suốt.

(Kuh…mình phải nhanh chóng đến chỗ của Ane-các chị mới được!!)

William, người định chen vào giữa hai người chị gái và Baldr lúc đó, bị đám quý tộc đang chạy tán loạn cuốn phăng đi mất.

"Ôi trời, xem ra vị trí Rachel cũng không an toàn như mình tưởng."

Beatrice chỉ có thể ngẩng mặt nhìn lên trần nhà với vẻ bất lực khi chứng kiến sự xuất hiện của một đối thủ mạnh mẽ đến bất ngờ.

Silk là con gái duy nhất của nhà Randolph, một trong mười đại quý tộc. Địa vị của cô đủ để cạnh tranh với công chúa thứ hai.

Quốc vương Welkin vẫn đang âm thầm giúp đỡ Rachel từ phía sau, nhưng theo những gì Beatrice thấy, có vẻ như Silk đã đi trước Rachel một, hai bước.

"Tôi có thể xin phép được chào hỏi một chút chứ?"

Giữa cảnh tượng hỗn loạn ấy, lại có người chủ động tiến vào. Rốt cuộc là ai mà lại dám can đảm đến vậy?

Mọi người có mặt ở đó đều nghĩ như thế, mà thật ra chính chủ nhân của giọng nói đó cũng đang nghĩ y hệt.

"Rất hân hạnh được gặp ngài, tôi là Leslie Bousfield!"

Cô gái tự giới thiệu với dáng vẻ bình tĩnh, ngực hơi ưỡn ra, nhưng trong lòng lại tràn ngập sợ hãi và tức giận.

(Bản thân mình cũng chẳng muốn lại gần tên nhà quê này, ktên này thậm chí còn chọn một thú nhân làm vợ nữa!)

Selina lập tức cảm nhận được ánh nhìn khinh miệt của cô gái. Cô khẽ nhún vai, tỏ rõ sự khó chịu.

Thật ra thì trong suốt buổi yến tiệc này, có rất nhiều ánh mắt như thế hướng về Selina. Dù đã quen với điều đó, cô vẫn không thấy dễ chịu chút nào.

Selina lùi lại hai bước để tránh khỏi những ánh nhìn ấy, rồi trốn sau lưng Baldr.

"Tiểu thư Leslie, đã lâu không gặp. Lãnh chúa Gerald vẫn khỏe chứ?"

Rachel đối diện với sự xuất hiện của đối thủ bất ngờ này bằng cách đeo lchiếc mặt nạ công chúa quen thuộc, che đi gương mặt của một thiếu nữ đang yêu.

Khi khoác lên dáng vẻ của một thành viên hoàng gia ấy, toàn thân Rachel toát ra một khí chất uy nghiêm, và cô nhìn xuống Leslie như thể đó là một người hoàn toàn khác.

Leslie chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này, nhưng cô cố gắng đè nén mong muốn đó lại.

"…Cha thần vẫn chưa thể rời khỏi giường. Chính người dì Elenoa tốt bụng của thần đã đưa thần đến buổi yến tiệc ngày hôm này."

(Nếu được, mình chỉ muốn được yên ổn nghỉ ngơi ở nhà.)

Dì của Leslie, Elenoa, đã kết hôn với hầu tước Hadrien, một trong mười đại quý tộc.

Nói cách khác, lý do Leslie có mặt ở đây chính là một phần trong âm mưu phá hoại của phe quý tộc quan chức nhằm chống lại Baldr.

Họ sẽ gặp rắc rối nếu Baldr kết hôn với công chúa Rachel và gia nhập hoàng tộc, nhưng cũng sẽ rất phiền toái không kém nếu cậu cưới Silk, con gái duy nhất của nhà Randolph.

Ảnh hưởng của hầu tước Randolph cực kỳ cao ngay cả trong hàng ngũ mười đại quý tộc, hơn nữa họ còn đang che chở cho những quý tộc đã trốn khỏi Trystovy, những người có thể sẽ thay thế cho chính quyền hiện tại của Trystovy trong tương lai.

Nếu viễn cảnh ấy xảy ra, Baldr có thể sẽ trở thành con rể của Công quốc Trystovy với tư cách là chồng của Silk, đồng thời nắm giữ chức vị hầu tước cai quản một vùng lãnh thổ riêng.

Hơn nữa, nếu hai nhà Randolph và Cornelius thông gia với nhau, một thế lực có ảnh hưởng vô cùng to lớn sẽ được hình thành.

Dù mọi chuyện có thể không thuận lợi đến mức đó, chỉ riêng việc nhà Randolph, nhà Antrim, và nhà Cornelius liên minh với nhau cũng đủ để khiến họ đau đầu rồi.

Vì thế, họ phải phá vỡ mối quan hệ giữa Baldr với Rachel và Silk bằng mọi giá. Hơn nữa, nếu có thể lôi kéo cậu vào phe của họ bằng một cuộc hôn nhân thì không còn gì tuyệt vời hơn.

Và thế là Leslie được mang đến buổi yến tiệc ngày hôm nay.

Nhà Bousfield mang tước vị công tước, nhưng họ lại không có lãnh thổ riêng. Họ đã phải sống chật vật suốt thời gian qua dựa vào tiền trợ cấp và của hồi môn mà người vợ quá cố của công tước, phu nhân Henrietta để lại.

Hơn nữa, gần đây người đứng đầu gia tộc hiện tại là Gerard đã ngã bệnh.

Con gái ông, Leslie, người hiện phải tự lo cho bản thân, đang ở trong một vị trí vô cùng khó xử.

Vì mang tước vị công tước, cô không thể kết hôn với những quý tộc có địa vị quá thấp. Thế nhưng đối với những quý tộc có địa vị cao hơn, việc thông gia với nhà Bousfield chẳng mang lại lợi ích gì cho họ.

Bản thân Leslie có đủ nhan sắc đủ được xem là một mĩ nhân, nhưng trong giới quý tộc, chỉ có đẹp thôi thì không đủ.

Cô định đợi tới bao giờ mới kết hôn?

Nếu Gerard qua đời, tiền trợ cấp từ vương quốc sẽ bị cắt giảm. Liệu cô có thể sống nổi với số tiền đó không?

Khi người thân duy nhất còn lại của cô, dì Elenoa quở trách cô như thế, Leslie không thể từ chối việc phải tham dự buổi yến tiệc mừng chiến thắng.

Dù vậy, là người sinh ra trong một gia tộc công tước nhưng gần như không có ảnh hưởng chính trị, Leslie không mấy quen thuộc với xã hội thượng lưu. Rachel và Silk là những đối thủ quá đáng sợ đối với cô.

"Tôi cứ tưởng tiểu thư Leslie ghét kị sĩ vì họ lúc nào cũng nghĩ đến chém giết chứ, chẳng hay cơn gió nào đã khiến cô thay đổi suy nghĩ vậy?"

Silk tỏa ra sát khí khi nhìn chằm chằm vào Leslie. Leslie co rúm người lại và thét lên "Hiih!" một cách yếu ớt.

"T-tôi, tôi cũng chỉ là một thiếu nữ mà, ngưỡng mộ một anh hùng nổi danh cũng là lẽ thường tình thôi…"

Cái lạnh tỏa ra từ Silk khiến toàn bộ những kế hoạch quyến rũ Baldr trong đầu Leslie tan biến sạch sẽ.

Silk là người đã trực tiếp đoạt đi mạng sống của vô số kẻ thù nơi chiến trường thật sự. Ngay từ đầu, một tiểu thư được nuôi nấng trong nhung lụa như cô đã sai lầm khi dám chống lại Silk.

"Ồ, vậy sao?"

Silk nở một nụ cười ngọt ngào, trông cô bây giờ tựa như một con dã thú vừa phát hiện ra con mồi ngay trước mắt.

"Đúng lúc lắm. Tôi cũng từng chiến đấu cùng với Baldr. Để tôi kể cho cô nghe mọi chuyện, từ cách anh ấy chiến đấu đến cách anh ấy đã giết kẻ thù như thế nào nhé?”

Chết vì bị chém, chết vì ngạt thở, chết vì trúng độc, chết vì bị đất đá nghiền nát… có vô vàn cách để chết trên chiến trường.

Leslie theo bản năng lùi lại một bước. Cô cảm giác như nghe thấy âm thanh khủng khiếp của chiến trường vang vọng từ nơi xa xăm.

Nhưng chuyện chưa dừng lại ở đó, bởi ở đây vẫn còn một ác ma khác nữa.

"Ta cũng có thể kể thêm cho cô vài giai thoại về anh hùng cho cô nghe. Hãy để ta giải thích cho cô cách mà anh hùng đã cứu ta khỏi bờ vực cái chết. Đầu tiên là khi ta chịu đựng những cơn hành hạ của chứng dịch tả."

Trên khuôn mặt Rachel toát ra thiện ý, nhưng toàn thân cô lại phát ra một áp lực hoàn toàn trái ngược với điều đó.

Phụ nữ là loài sinh vật mà đôi khi, họ bộc lộ cảm xúc thật của mình không qua lời nói hay biểu cảm, mà qua chính bầu không khí họ tỏa ra.

Phía trước là hổ, phía sau là sói, chính xác hơn là Rachel ở bên trái và Silk ở bên phải.

Chẳng mất bao lâu trước khi tinh thần Leslie gãy gục vì sự chênh lệch tuyệt vọng về sức mạnh ấy.

Hay đúng hơn, việc cô có thể chịu đựng được đến tận lúc này kể từ khi cất tiếng gọi Baldr đã là một biểu hiện của lòng dũng cảm đáng khen rồi.

"…Sau đó, Baldr dùng cường hóa thân thể và chém bay đầu tên kia trong nháy mắt…  Cô có biết là nhắm vào đầu là cách an toàn nhất để giết kẻ địch, vì nếu chém vào bụng hay ngực, chúng sẽ phản công trước khi chết không?"

"…Wa"

Cả Silk lẫn Rachel đều không nghe rõ tiếng thì thầm yếu ớt mà Leslie buột ra.

"Xin lỗi, cô vừa nói gì sao?"

"Waaaaaa! Mình đã nói rồi là mình không muốn lại gần một tên mọi rợ nuôi thú nhân làm vợ mà, con mụ dì ngu ngốc kiaaaa!"

Leslie bật khóc như một đứa trẻ rồi bỏ chạy. Silk và Rachel đều nhận ra rằng họ đã làm hơi quá.

Và đúng như họ dự đoán, sau đó chẳng còn người phụ nữ nào dám tiến lại gần Baldr nữa.

Cũng chẳng thể trách ai được, dù cố gắng thế nào thì không thể nào tìm được một cô gái ở độ tuổi thích hợp mà lại có gan đối đầu với cả một công chúa và con gái của đại quý tộc cùng lúc.

Kết quả thì đáng hài lòng, nhưng quá trình khiến danh tiếng của cả hai với tư cách là tiểu thư quyền quý rơi xuống tận đáy. Cả hai nhìn nhau rồi cùng nở một nụ cười bất lực.

Beatrice, người đã theo dõi toàn bộ diễn biến từ đầu đến cuối, không khỏi khẽ thở dài.

"Haa… Rachel. Nếu em không thể thể hiện bản thân cho ra dáng hoàng tộc một chút thì em đang tự hạ thấp mình đấy, biết không?"

"Em không có lời nào để phản bác cả, chị Beatrice."

Cùng lúc ấy, Urraca bị ép uống rượu vang có nồng độ cồn rất mạnh. Không ngoài dự đoán, cô đã nhanh chóng gục xuống.

Rodriguez, làm tốt lắm.