Vol 2

Chương 1: Học viện kị sĩ, phần 4

2025-09-18

3

Ở con phố trung tâm của thủ đô, có một thương hội sở hữu một cửa hàng rất lớn, tên của nó là thương hội Dowding.

Có lẽ sẽ dễ hiểu hơn nếu gọi nó là một thương hội thương mại tổng hợp., một thương hội có lịch sử lâu đời, buôn bán mọi mặt hàng trong lãnh thổ Vương quốc Mauricia, tầm ảnh hưởng của nó còn ảnh hưởng tới thị trường của các quốc gia lân cận ở một mức độ nhất định.

Selina đang nở một nụ cười ngọt ngào, cô ngồi trên chiếc ghế sô pha trong văn phòng của Thương hội Dowding.

“Vậy, cô không có ý định bán thương hội của cô?”

Mặt vẫn không đổi sắc, Selina từ tốn trả lời với Clan, người ngồi đối diện với cô.

“Dù không lớn, nhưng thương hội này là thứ tôi kế thừa từ người cha quá cố, và tôi cũng có nhiều kỉ niệm với nó nữa.”

“Hừ…tên của thương hội cũng chỉ là thứ đảm bảo cho danh tiếng của sản phẩm thôi. Điều mà mọi thương nhân luôn muốn nhắm tới nhất là đưa đến khách hàng của mình với những sản phẩm tốt nhất. Tôi tin rằng lựa chọn khôn ngoan ở đây là hợp tác với thương hội chúng tôi để hiện thực hóa điều này..”

“Bản sắc vốn có cũng là một yếu tố rất quan trọng đối với một thương gia. Đặc biệt là khi kinh doanh một sản phẩm mà các nơi khác không thể bắt chước. Đó là lý do tại sao tôi không thể giao thương hội của chúng tôi cho các ngài.”

Clan nghiến răng trong tức giận trước câu trả lời quyết đoán của Selina.

Có vẻ như ông ta chỉ nghĩ rằng đối thủ trước mặt đây suy cho cùng cũng chỉ là một cô gái mười chín tuổi đang điều hành một thương hội cỏn con.

Thương hội Savaran đang độc quyền hoàn toàn loại đường bí ẩn và các tác phẩm bằng vàng thuộc bộ sưu tập Gothe. Vừa mới vài ngày trước Clan nghe ngóng được rằng họ sẽ mở một cửa hàng ở thủ đô.

Nghĩ rằng đó là một con mồi dễ dàng, ông ta liền đề nghị thương hội Savaran hợp tác với thương hội Dowding và họ sẽ làm ăn dưới sự bảo vệ của họ. Nhưng mọi chuyện lại không diễn ra theo đúng kế hoạch, cô gái trước mặt Clan hoàn toàn không để số tiền khổng lồ mà ông ta đưa ra vào mắt, dù thuyết phục cỡ nào cũng không gật đầu đồng ý.

Chỉ cần cô gái trước mặt chấp nhận hợp tác với thương hội Dowding, mọi chuyện sau này sẽ dễ dàng hơn với ông ta.

Nếu có thể nắm được bí mật làm ra sản phẩm mà đến cả tình báo của họ cũng không thể nào điều tra ra được, sau đó thì ông ta có thể vứt bỏ họ bất cứ lúc nào chẳng được.

Nhưng âm mưu của Clan đã sụp đổ từ giai đoạn đầu tiên.

“...Thủ đô không phải là nơi dễ dàng như cô tưởng tượng đâu đấy.”

Selina, vẫn giữ nụ cười thân thiện trên môi, đáp lại một cách thản nhiên.

“Cảm ơn ngài đã nhắc nhở, nhìn thì có thể không giống, nhưng tôi lúc nào cũng cân nhắc đến vị trí của mình,”

Sự tức tối của Clan hiện rõ trên mặt, chiếc mặt nạ giả tạo của ông ta hoàn toàn bị xé bỏ và lộ ra biểm cảm như một con dã thú.

“Tôi mong rằng cô hiểu được mình đang dây vào chuyện gì.”

“Thương hội Savaran luôn rộng cửa chào đón ngài, nên xin phép ngài.”

Selina để ngoài tai lời đe dọa đó và cúi chào lịch sự trước khi ra về.

“Thế mọi chuyện như thế nào rồi, hội trưởng?”

Glymur, lính đánh thuê từng làm việc cho Baldr và hiện đã được Selina thuê lại và đang làm bảo vệ cho cửa hàng ở thủ đô, nhìn về phía Selina.

“Hà! Toàn là mấy chuyện mua bán như tôi nghĩ, bọn họ thật sự coi thường tôi quá mà”

Selina cuối cùng cũng được thả lỏng sau khi rời khỏi hang cọp, cách nói chuyện của cô cũng đã trở về như bình thường.

Selina hiểu mục đích của thương hội Dowding.

Bọn họ âm mưu đánh cắp bí mật tạo ra đường và công nghệ mạ vàng, thứ mà hiện nay chỉ có thương hội Savaran sở hữu, sau khi đã hết giá trị lợi dụng thì liền vứt bỏ.

Tất nhiên vẫn còn lựa chọn khác, cô có thể dùng tài năng của mình để leo lên bậc thang quyền lực bên trong Thương hội Dowding, nhưng cô không cho phép việc lợi dụng thương hội mà cha cô đã để lại.

Và trên hết, có một điều quan trọng hơn hết thảy…

“Fufufu…Seyruun! Tôi không để cô hưởng hết một mình đâu! Tôi mới là người sẽ ở bên cạnh Baldr!”

Selina thành lập một chi nhánh ở thu đô với quy mô không thu kém gì so với trụ sở chính cũng vì lí do đó. Kể cả khi Baldr đang ở học viện kị sĩ hoàng gia, cậu vẫn là đối tác làm ăn của cô.

“Hội trưởng đang làm gì ở kia thế?”

Miranda, một lính đánh thuê khác, đang thưởng thức xiên thịt mà cô vừa mới mua được và hỏi Glymur.

“Kệ đi, lâu lâu cổ vẫn ngẫn người như thế thôi.”

Không bàn cãi về tài năng và sự khôn ngoan của Selina với tư cách là một thương nhân, nhưng khi nói đến Baldr, cô ấy sẽ mất hết sự kiềm chế.

Miranda, Glymur và Cell đã bỏ mặc Zirco ở dinh thự nhà Cornelius để tới thủ đô làm việc cho Selina.

Jamqa thì đã tới chiến trường mới trong khi Mistol vẫn ở lại dinh thự nhà Cornelius cùng với Zirco, dù gì thì để cô lại một mình với Maggot thì cũng tội quá.

Tất nhiên Zirco cũng rất tức tối vì đồng đội của mình đã bỏ mình mà đi hết.

À thì, dù cảm thấy tội lỗi thật nhưng bọn họ cũng chỉ có thể tạ lỗi với Zirco. Sống chung với Maggot, chỉ tưởng tượng đến cánh đó thôi cũng đủ để khiến họ rùng mình rồi.

“Hãy đợi đó ! Baldrrrrrr!”

Cô gái xinh đẹp hét lên dũng mãnh, thật lãng phí nhan sắc của cô. Nhóm lính đánh thuê chỉ biết nhìn nhau với vẻ mặt mệt mỏi, gượng cười.

Trong khi đó, Clan, với kế hoạch bị đạp đổ, ông ta không cho phép thương hội Savaran có thể yên ổn làm ăn ở thủ đô. Việc đó sẽ khiến cho vị trí của ông trong thương hội Dowding, vốn bị cạnh tranh rất gay gắt, bị đe dọa nghiêm trọng. Clan buộc phải làm một điều gì đó.

“Hừm, nếu tiền bạc hay địa vị không làm cô ta quan tâm, thì dùng chút vũ lực thì sao?”

Là một thương hội số má ở vương quốc, tất nhiên nó cũng sẽ có quan hệ với thế giới ngầm cũng như là lính đánh thuê.

Kể cả khi ở thủ đô, một vụ bắt cóc và hành hạ cũng không phải là không có.

Suy cho cùng cô ta cũng chỉ là một cô gái nhỏ, giết đi thì bí mật cũng sẽ biến mất theo, nên chỉ cần tra tấn cho tới khi cô ta phải rời bỏ chốn thương trường.

Đó là kế hoạch của Clan, nhưng chưa kịp triển khai thì lại gặp vấn đề.

“Đừng có bắt bọn này làm điều ngu ngốc như thế chứ! Thương hội Savaran đó, không phải là cái thương hội được Ngân Quang bảo kê à? Bộ muốn bọn này đi chết à?”

”Ngài Clan,,,nếu ngài nghĩ bọn tôi là con cờ có thể vứt bỏ lúc nào cũng được thì chúng tôi sẽ không để yên đâu, ngài có hiểu không?”

Hoàn toàn nằm ngoài dự tính của Clan, đáp lại lời đề nghị của ông ta chỉ toàn là lời chửi rủa và từ chối.

Bất kì ai đã từng có dính líu với Chiến tranh Antrim đều biết rằng đối đầu với Maggot chỉ có một con đường chết.

Clan không hiểu được điều đó vì ông ta không có tham gia vào cuộc chiến, nên ông ta cũng không hiểu vì sao mình lại bị từ chối một cách thẳng thừng như vậy.

“...Tôi sẽ không nói gì thêm nữa, đừng có cố gắng làm điều gì đó với họ. Đối đầu với con quái vật đó còn khủng khiếp hơn việc phải đối đầu với binh đoàn kị sĩ hoàng gia.”

Các tổ chức tội phạm mà Clan đã đầu tư rất nhiều để tạo mối quan hệ tốt cũng lắc đầu từ chối mặc cho ông ta cầu xin. Một trong số đó còn không muốn ông tới đây nữa khiến cho Clan phải cúi đầu nhận lỗi.

Tại sao một lãnh đạo cấp cao trong thương hội Dowding như ông ta phải hạ mình một cách nhục nhã như thế chỉ vì một cái thương hội cỏn con?

Clan đã bị cơn thịnh nộ làm mờ mắt mà không nhận ra rằng mình đang đi vào con đường chết.

Ông ta không hiểu rằng những truyền thuyết về Ngân Quang Maggot được lưu truyền trong thế giới ngầm hoàn toàn không phải là nói xạo hay phóng đại, thậm chí chúng còn bị giảm nhẹ đi nữa.