Web Novel - Chính Truyện (415 - 500)

429 - Nhận ra mình là một người may mắn

2025-09-20

6

Trans: Vinh Lê

Edit: Sẻ

*****

Tôi bước một bước rồi hai bước, nhận ra bản thân đang quá vội vàng. Con đường tôi đang đi là đúng hay sai? Tôi cũng không chắc chắn được… Dù con người ta có thể dự đoán tương lai, nhưng họ không hề biết đó sẽ chắc chắn xảy ra hay không. [note80654]

Và chỉ khi thời điểm đó đến, họ mới biết được con đường mình chọn là đúng hay sai.

Tôi cũng giống vậy, hiện tại thì một bức tường lớn đang ở ngay trước mắt tôi. Một bức tường được tạo nên bởi những bông hoa tuyệt đẹp, nó thực sự rất đẹp, nhưng đối với tôi của bây giờ, nó không khác gì một thực tế tàn nhẫn phủ định những quyết định của mình cho đến giờ.

Tôi từ từ quay đầu lại phía sau, ở đó là một Liliwood-san với một nụ cười dịu dàng pha chút châm chọc đang dõi theo tôi, ngay lúc đó, tôi cất giọng với một cảm giác thất bại tràn trề về phía cô ấy.

[...Liliwood-san…cô có thể cho tôi xin chút “gợi ý” được không.]

“Fufufu, tôi hiểu rồi…vậy thì. Tôi nghĩ cậu nên quay lại con đường hoa màu xanh ở trước ba khúc cua vừa xong thì sẽ tốt hơn đó.”

[Uguu, t-từ tận chỗ đó cơ à…]

Sau khi nghe Liliwood-san nói, tôi thất vọng quay trở lại nơi mà cô ấy nói đến.

Đây đã là lần quay đầu thứ 3 của tôi rồi…Umu, có phải nó khó hơn tôi tưởng tượng rất nhiều không? Dù tôi đã nghĩ rằng sẽ rất đơn giản để đến được đích hơn như thế này.

[Q-Quy mô nơi này lớn thật đó.]

“Um, dù sao đây cũng là một trong những điểm thu hút chính của lễ hội ngày hôm nay mà.”

Nói sao nhỉ, bây giờ tôi đang tham gia một trong nhưng điểm hấp dẫn của lễ hội ngày hôm nay, “Mê cung hoa”…đúng vậy, tôi đang cố thách thức một mê cung hoa.

Mê cung khổng lồ này được tạo nên chủ yếu từ những bông hoa có thân cây lớn, tại đây tôi vừa có thể ngắm nhìn cảnh sắc được tạo nên bởi những bông hoa tuyệt đẹp vừa có thể thưởng thức mùi thơm dễ chịu mà những bông hoa đó tỏa ra xung quanh.

Thế nhưng, nó vẫn là một mê cung được tạo ra bằng sự nghiêm túc cùng với mục đích gây khó khăn cho người thử thách…bởi chính tôi cũng đã đi vào ngõ cụt rất nhiều lần.

Mà nói thật ra, Liliwood-san đã biết đường đi chính xác từ đầu rồi, nhưng để tôi có thể tận hưởng thử thách một cách vui vẻ, cô ấy không hề can thiệp vào quyết định của tôi mà chỉ gợi ý khi tôi nhờ cậy cô ấy.

[Nghĩ lại thì, những bông hoa trên con đường màu xanh này có màu sắc rực rỡ thật nhỉ.]

“Hãy để tôi giới thiệu về nó, loài hoa cậu đang thấy được gọi với cái tên hoa trăng xanh, nó thường mọc ở phía tây của quỷ giới. Và đây là loài hoa chỉ nở rộ và ban đêm thôi đó.”

[...Nhưng mà bây giờ là gần trưa rồi mà?]

“Bọn tôi đã sử dụng một kỹ thuật đặc biết để khiến cho những bông hoa ở khu vực này xem xung quanh là ban đêm đó.”

[Fumu, ra là vậy.]

“Và cơ hội để nhìn chúng trong một môi trường có ánh sáng rực rỡ như thế này thực sự rất là hiếm.”

Những bông hoa xanh thẫm trước mặt tôi có hình dạng tròn trịa như trăng ngày rằm vậy…và dường như cơ hội để nhìn thấy nó trong tình trạng ánh sáng đầy đủ như bây giờ là rất hiếm. Nghe cô ấy nói vậy, tôi bỗng dưng cảm thấy mình như đang có một trải nghiệm quý giá trong đời vậy. Mình nên tận hưởng khung cảnh này thêm một chút nữa mới được.

Trong khi chiêm ngưỡng vẻ đẹp của những bông hoa, tôi tiến tới lối đi tiếp theo, ở đó có một số loài hoa có cánh với hình dạng rất chi tiết, trông rất thú vị. Hồi còn ở Nhật, tôi không có nhiều cơ hội để ngắm hoa, nên được từ từ ngắm hoa như thế này cũng là một trải nghiệm rất tuyệt vời.

[...Mê cung này khó thật đấy, nhưng được ngắm nhìn những bông hoa đủ màu sắc như thế này cũng rất thú vị. Dĩ nhiên là chỉ khi Liliwood-san giải thích cho tôi về chúng thôi…]

“Tôi rất vui khi nghe cậu nói điều đó. Nếu cậu thích thì, chúng ta có nên đi lạc thêm vài lần nữa để tìm thêm một số loài hoa quý hiếm khác không?”

[...Tôi thực ra muốn ngắm chúng trong khi tiến gần tới đích đến hơn cơ…]

“Fufufu”

Mặc dù  tôi gặp khó khăn khi chinh phục mê cung, nhưng những cuộc trò chuyện giữa chúng tôi rất thú vị, và bầu không khí xung quanh đây cũng rất dễ chịu nữa.

Tôi sẽ rất biết ơn nếu mình không chọn nhầm đường và có thể đến đích một cách nhanh chóng, nhưng nếu cuộc trò chuyện với Liliwood-san đã vui vẻ đến vậy thì có lẽ việc gặp phải vài ngõ cụt nữa…chắc cũng không tệ đến vậy đâu nhỉ.

***

Trong đầu tôi bây giờ chỉ muốn đấm vào mặt của mình “2 giờ trước” vì đã nghĩ như vậy.

[...C-Cuối cùng cũng đến đích.]

“Chúc mừng cậu. Cậu đã đi được khoảng 80% mê cung này rồi đó.]

Iya, bọn tôi không đi liên tục suốt 2 giờ đâu, tôi cũng có dừng lại ngắm nhìn một số loại hoa kì lạ trong khi nghe Liliwood-san giải thích về chúng, dù phần lớn thời gian lãng phí cũng do tôi bị lạc nữa.

Và một trong số nguyên nhân chính khiến việc chinh phục mê cung này khó khăn cũng là do nó khá lớn, nhưng cũng do một số nguyên nhân khác nữa. Dù tôi không biết ai là người tạo ra mê cung này…nhưng ở nửa sau của mê cung, có nhiều lối đi cần đi rất lâu nhưng cuối cùng lại khiến tôi đi vào ngõ cụt…nơi này như thể được tạo ra như chỉ nhằm mục đích trêu chọc những người chinh phục nó vậy.

[...Chắc không phải điều tôi nghĩ đâu, nhưng người tạo ra mê cung này…có phải là Liliwood-san không vậy?]

“Không đâu, tôi không có nhiều kinh nghiệm về vấn đề này nên…tôi đã nhờ “Shalltear” giúp đỡ lúc tạo ra nó.”

“...R-Ra là vậy…”

Cô ấy đã nhờ người tệ nhất để giúp đỡ tạo ra mê cung này rồi. Ờm, bảo sao…mê cung này lại khó đến vậy. Cũng là do việc nhờ sai người mà ra đấy.

“Chắc cậu cũng mệt rồi ha, cũng vừa đúng lúc nữa, chúng ta cùng đến quảng trường gần đây ăn trưa nhé.”

[Tôi thấy vậy cũng được.]

“Kaito-san này, cậu đã chuẩn bị đồ ăn chưa? Nếu chưa thì cậu có thể đến khu vực có những quầy hàng trước…”

[Cái đó thì không cần đâu. Trước khi đi thì Isis-san đã chuẩn bị Bento cho tôi rồi.]

“Tôi hiểu rồi, vậy chúng ta cùng đi thôi nào.”

Tôi gật đầu đầy biết ơn trước lời đề nghị đó, rồi tôi đi đến quảng trường gần đó cùng Liliwood-san.

Khi đến đó, chúng tôi thấy quảng trường vẫn khá vắng vẻ dù đã đến giờ ăn trưa. Có vẻ như phần lớn người tham gia đều đang xếp hàng ở khu có các gian hàng bán đồ ăn rồi thì phải.

Sau một lát, chúng tôi tìm thấy một chiếc ghế dài và ngồi xuống đó, sau đó tôi mở hộp bento mà Isis-san đã chuẩn bị cho tôi.

[...Ồ.]

Tôi không khỏi thốt lên khi nhìn thấy những thứ ở bên trong. Có lẽ vì tôi thích ăn cơm nên em ấy đã chuẩn bị riêng cho tôi, những nắm cơm nắm hình trái tim với nhiều loại nhân trông thật đẹp đẽ. Hơn nữa còn có cả những miếng bò bít tết mini yêu thích của tôi và cả xúc xích hình bạch tuộc bên trong nữa.

Nhìn ngon ghê, nhưng hơn cả thế, việc chuẩn bị một hộp bento như thế này tốn rất nhiều công sức, thời gian và cả tinh yêu nữa. Nó khiến tôi thấy thật hạnh phúc.

“Mặc dù tôi không biết nhiều về nấu ăn, nhưng trông nó thật đẹp mắt.”

[...Đúng vậy nhỉ.]

Trong khi cảm động trước hộp bento, tôi gật đầu với lời Lillywood-san nói.]

Thưa Bố, Mẹ——hộp bento tràn ngập tình yêu của Isis-san…làm con cảm thấy thực sự tiếc nuối khi phải ăn nó. Con nhận ra mình thật may mắn——khi có một người yêu tốt bụng và tuyệt vời như vậy.

*****

<Lời bạt>

Serious-senpai: “Cậu ta lại tán tỉnh cô ấy dù cho cô ấy chưa hề xuất hiện ở đây…”

~Thông báo~

Họa sĩ minh họa của Light Novel, Ochau-sama, đã vẽ một bức tranh minh họa để kỷ niệm ngày phát hành. Bạn có thể xem chúng trong báo cáo hoạt động.

Release-Celebration-Illustration-1024x1024

Ghi chú

[Lên trên]
V: dự đoán ở đây là dựa trên những gì bản thân đã làm để đoán nó sẽ xảy ra như thế nào chứ không phải nhìn trước tương lai đâu nhé.
V: dự đoán ở đây là dựa trên những gì bản thân đã làm để đoán nó sẽ xảy ra như thế nào chứ không phải nhìn trước tương lai đâu nhé.