Trans: Vinh Lê
Edit: Sereni
*****
Sau khi trận đấu với Megiddo-san kết thúc, tôi đã cùng Lilia-san và những người khác đi tham quan những điểm thách đấu khác.
Phần lớn trong số đó là mấy trò chơi thể thao, tôi rất vui khi tham gia mấy chỗ đó…nhưng để nói ra thì, thành tích của tôi không tốt lắm.
Có vẻ như tôi vẫn còn thư giãn sau khi đánh bại được Megiddo-san, hoặc do niềm vui khi đánh bại Megiddo-sam vẫn còn đọng lại mà tôi không thể hoàn toàn tập trung vào mấy trò thách đấu được.
Đây là lần đầu tiên tôi cố gắng gần hết mình trước lượng lớn khán giả như vậy, nên để tôi có thể thoát ra khỏi cảm giác đó thì chắc phải cần thêm một lúc nữa.
Chúng tôi tiếp tục tham gia một số điểm thách đấu cho đến tận tối, và kết quả là tôi nhận thêm được 22 con dấu khác. Người hướng dẫn đã nói rằng chúng tôi có thể nhận được phần thưởng dựa trên số con dấu mà chúng tôi thu thập được ở quảng trường trung tâm.
Tôi cứ tưởng mình sẽ được tính là sở hữu 22 con dấu thôi nhưng…có vẻ như con dấu cỡ lớn nhận được từ ngũ đại tướng được tính bằng 10 con dấu bình thường. Và con dấu nhận được sau khi đáng bại Megiddo-san thì lại được tính như 100 con dấu bình thường.
Nói cách khác tôi đã thu thập được 172 con dấu và đã có thể nhận được giải thưởng cao nhất, “một đôi găng tay được làm từ bờm của Megiddo-san”…U-Umu~.
Đôi găng tay này có thể chịu được nhiệt độ cực cao, và nếu đeo đôi găng tay này, “tôi thậm chí sẽ không cảm thấy sức nóng ngay cả khi chạm vào nham thạch”…nhưng, “những chỗ khác ngoại trừ nơi có găng tay bảo hộ vẫn sẽ bị bỏng như thường”.
Nói sao nhỉ, đây rõ ràng là một vật phẩm rất khó có cơ hội sử dụng. Ít nhất thì tôi không nghĩ mình sẽ phải vướng vô tình cảnh cần phải chạm vào dung nham trong tương lai…hay đúng hơn tôi không muốn đến gần dung nham trong tương lai đâu.
…Có thể sử dụng nó thay thế găng tay lao động hoặc bao tay không ta? Cái đó không được nhỉ. Un, trông nó giống một vật phẩm đắt tiền…maa, tôi sẽ nghĩ về cách sử dụng đôi găng tay sau vậy.
Sau chuyện đó, ngày đầu tiên bận rộn của Lễ Hội Lục Vương đã kết thúc lúc 8 giờ tối, và những người tham gia thì trở lại nhà trọ của họ.
Tuy nhiên, vì tôi và nhóm Lilia-san được Megiddo-san mời tham dự một bữa tiệc, nên chúng tôi không trở lại nhà trọ mà di chuyển đến Tháp Trung Tâm, tại đấu trường nơi diễn ra trận đấu giữa tôi và Megiddo-san.
***
…Thật kỳ lạ? Sao chuyện này lại xảy ra chứ?
Lúc này có rất nhiều người trước mặt tôi, và tôi thì đang đứng trên một ngọn đồi và nhìn xuống phía họ.
[Ou~, mọi người đã ở đây rồi.]
Bên cạnh tôi là Megiddo-san, người đã trở lại hình dạng ban đầu, ông ta gật đầu với sự hài lòng khi nhìn thấy mọi người đã tập trung ở đó. Cho phép tôi nói lại lần nữa, chuyện quái gì đang diễn ra ở đây thế?
Ngay khi đến nơi tổ chức bữa tiệc, tôi đã bị tách khỏi Lilia-san và nhưng người khác, rồi không hiểu sao tôi lại xuất hiện trên ngọn đồi này cùng với Megiddo-san.
Nhìn đâu thì cũng chỉ thấy người, người, và người…tôi có thể thấy những ánh mắt hướng về phía tôi bao quát tận 360°. Tôi không bình tĩnh nổi, thật sự không bình tĩnh nổi.
Như thể muốn nói rằng ông ấy không quan tâm đến cảm xúc của tôi, Megiddo-san tiếp tục nói với giọng lớn.
[Ta đã triệu tập thuộc hạ và những người có thành tích tốt trong lễ hội ngày hôm nay! Mọi người đều đã chiến đấu hết mình! Hôm nay là một ngày tuyệt vời!! Để bày tỏ lòng biết ơn, ta đã chuẩn bị một núi đồ ăn ngon và rượu ngon. Hãy cứ vui chơi thoải thích đi!!]
Cùng tiếng hét của Megiddo-san, những tiếng reo hò cũng vang lên.
Trong khi tôi bị choáng ngợp bởi không khí của bữa tiệc, Megiddo-san đã bế tôi lên và đặt tôi lên vai của ông ấy. Chuyện gì đang xảy ra vậy?
[Tuy nhiên, trước khi bữa tiệc bắt đầu, ta muốn giới thiệu một người! “người duy nhất đã chiến thắng ta”… Miyama Kaito!!]
Ngay sau đó, những tiếng reo hò khác lại vang lên. O-Oh…
Tôi đã nghe từ Alice trên đường tới đây, có vẻ như tôi là người duy nhất đã đánh bại Megiddo-san trong lễ hội lần này…hay đúng hơn, tôi là người duy nhất đạt đủ điều kiện khiêu chiến ông ấy.
Có vẻ như chuyện này là do Agni-san, người vốn đã mạnh, và dường như trở nên phấn khích hơn sau khi thua Iris-san…sau chuyện đó, cô ấy dường như loại bỏ mọi đối thủ thách đấu mà không cho phép bất cứ ai vượt qua cả.
[Nghe này! Kaito đã đánh bại ta. Điều đó có nghĩa là cậu ta mạnh hơn bất cứ ai có mặt ở đây ngay lúc này! Một người đàn ông mạnh mẽ đã xuất hiện!! Phấn khích nên nào!!]
Đúng lúc đó, những tiếng reo hò như sấm vang lên…U-Uooo…T-Tuyệt quá đi, cơ thể tôi bắt đầu run lên vì sự phấn khích của họ rồi.
Cơ mà, lời khen đó có vẻ hơi quá với tôi ấy…
Sau khi tiếng reo hò dần lắng xuống, Megiddo-san tuyên bố bắt đầu bữa tiệc. Phần lớn những người có mặt ở đây là cấp dưới của Megiddo-san…tức có nghĩa là, họ đã quen với những bữa tiệc kiểu này, vì vậy mà không khí ồn ào của bữa tiệc lập tức bắt đầu không chút chần chừ.
Nhìn xuống cảnh mọi người nâng ly về phía này trong khi hét lớn “cạn ly!”, một cảm xúc khó tả xuất hiện trong thâm tâm tôi.
Chuyện này khiến tôi ngứa ngáy quá…nó thật xấu hổ, nhưng cũng có một cảm giác phấn khích đang dần bén rễ trong lòng, khiến tôi bất giác nắm chặt tay lại.
Sau khi từ từ đưa tôi xuống, Megiddo-san lấy ra một chiếc cốc lớn từ hư không, ông ta đưa cho tôi một cái và rót một ít rượu vào đó.
[...Nhìn xem Kaito.]
[Hể?]
[Cậu của hôm nay, giỏi hơn bất cứ ai ở đây…không ai có thể phản bác được, dù sao thì cậu cũng là người đã đánh bại ta.]
[...Megiddo-san.]
[Hãy tự hào về điều đó, Kaito. Ít nhất thì cậu cũng đã chiến đấu bằng sức mạnh của chính cậu trong trận chiến với ta…và cậu đã chiến thắng. Cảnh tượng này chính là bằng chứng cho thấy cậu là người chiến thắng đấy.]
[...]
Lại nữa rồi, cái cảm giác ngứa ngáy trong thâm tâm tôi lại xuất hiện nữa rồi…aa, là vậy sao, tôi biết cảm giác này là gì rồi.
Cái này là… “cảm giác thành tựu” đây mà.
Khi tôi nhận ra điều đó, một cảm giác vui sướng dâng trào trong tôi. Đúng vậy, đó là một trận chiến cam go. Có lẽ may mắn đã đứng về phía tôi, hoặc cũng có lẽ vì Alice đã ủng hộ tôi từ phía sau.
Cho dù vậy, việc tôi đã...tự mình…đánh bại Megiddo-san…là sự thật.
[Saa, Kaito. Cùng uống nào, cạn ly!]
[A, vâng, mời ông!]
Khi tôi cuối cùng cũng tận hưởng việc bản thân đã chiến thắng, Megiddo-san gọi tôi và chúng tôi cùng nâng ly chúc mừng.
Sau đó, khi tôi uống một ngụm rượu, hương vị thơm ngon của rượu lan tỏa…khắp miệng, cổ họng, dạ dày...và cả cơ thể của tôi.
[...Cái này ngon thật đấy, loại rượu này đắt lắm đúng không?]
[Iya, loại rượu này rất ngon, nhưng nó không có gì đặc biệt đâu.]
[…Là, vậy sao. Nhưng nó rất ngon đó. Nó ngon hơn so với những loại rượu tôi từng uống đó…]
[Vậy à, này, Kaito. Cảm ơn cậu vì đã chịu đựng sự ích kỷ của ta hôm nay.]
[Eh? À, không đâu… ý tôi là, cuối cùng thì điều mà Megiddo-san muốn dạy tôi là gì vậy?]
Trong lúc chúng tôi trò chuyện một cách thỏa mái, tôi nhấp thê một ngụm rượu và hỏi Megiddo-san.
Megiddo-san muốn dạy tôi cái gì đó… và ông ấy nói sẽ nói về nó trong bữa tiệc này, nhưng cuối cùng thì nó là gì?
[Un? Aa…đúng rồi nhỉ. Này, Kaito. Hôm nay có khó khăn quá không?]
[A, chuyện đó thì… có một chút.]
[Hahaha, đúng vậy ha. Cậu chắc chắn đã rất vất vả và mệt mỏi…nhưng cậu thấy sao? Cậu đã chiến đấu hết mình và chiến thắng… rượu uống vào khi đó là tuyệt nhất đúng không?]
[Eh?…Đúng vậy.]
[Nhớ kỹ nhé, Kaito. Đó là “mỹ tửu của chiến thắng” đó.]
[...Mỹ tửu của chiến thắng…chắc là vậy thật…]
Điều mà Megiddo-san muốn dạy cho tôi là đây sao? Ngay khi tôi định nói, Megiddo-san đã uống cạn rượu trong cốc và quay sang tôi và cười lớn.
[Maa, chuyện đó thì cũng đúng…nhưng thêm một điều nữa, Kaito, cậu là một chàng trai tuyệt vời, nhưng cậu cũng có nhược điểm. Nhược điểm đó là “cậu luôn tự đánh giá thấp chính mình”.]
[...Uguu…]
[Oya? Cậu biết về nó rồi à…vậy thì cậu nên để ý đến chuyện đó nhiều hơn đi. Ta sẽ nói lại một lần nữa, cậu là một chàng trai tuyệt vời…nếu không, ta sẽ không đời nào thua cậu đến hai lần đâu. Vậy nên, maa, cậu biết đấy… hãy vững vàng và tự tin hơn đi. Cậu không phải kẻ yếu lúc nào cũng cần giúp đỡ. Cậu là người có thể dành lấy vinh quang bằng chính sức của mình.]
[...Megiddo-san.]
Những lời khẳng địng đó đã cho tôi một động lực rất mạnh mẽ. Nói sao nhỉ, thật sự thì… tôi rất may mắn. Có những người sẽ luôn cảnh báo tôi khi tôi mắc lỗi, cũng có những người sẽ luôn mắng tôi khi tôi làm điều gì đó liều lĩnh…và cũng có những người sẽ thúc đẩy tôi tiến về phía trước như ông ấy.
Đây thực sự là, niềm hạnh phúc to lớn mà tôi sở hữu.
[...Ta đã nói những thứ không giống ta chút nào. Saa, hãy cùng uống thêm lần nữa nào! Hôm nay chúng ta sẽ uống thật nhiều nào!!]
[Được!]
Thưa Bố, Mẹ——con đã rất bối rối, mệt mỏi và vật lộn, nhưng con vẫn dành được chiến thắng. Con nghĩ mình sẽ không bao giờ quên được ngày hôm nay. Niềm vui khi đối mặt điều gì đó bằng chính sức mình và nhận được sự đền đáp…Megiddo-san là người đã dạy cho con biết vị ngon của rượu chiến thắng…
*****
Sự kiện này đánh dấu sự kết thúc của ngày đầu tiên… nhưng bữa tiêc vẫn sẽ tiếp tục vào lần tiếp theo.
~ Phần thưởng: tỷ lệ chiến thắng của ngũ đại tướng~
Thiết huyết Bacchus: 25%
Hào kiệt Kong: 48%
Tuyệt băng Epsilon: 9%
Tuyệt thiên Ozma: 80% (ông chú sẽ cho những đứa trẻ cố gắng hết mình vượt qua)
Nghiệp hỏa Agni: 1% (chỉ có Kaito mới vượt qua được cô ấy)
Lần này là Ein, với bản phác thảo thô thứ tám
<V>
Shi~

