Web Novel - Main Story

414 - Bí mật Megiddo-san không biết

2025-08-19

3

Trans: Sereni~

*****

Tôi hiện đang đấu với Megiddo-san trong một trận ba hiệp… Sau khoảng nghỉ 10 phút, chúng tôi tiến đến ván thứ hai.

<Người thách đấu đã chiến thắng ván đầu tiên, trái ngược với dự đoán ban đầu… Phân tích viên Fate-san, đây quả là tình huống không mấy khả quan cho Megiddo-san, đúng chứ?>

<Đúng là vậy. Thắng trận đầu tiên mang lại giá trị rất lớn với mỗi tuyển thủ. Bởi vì đã bại trận, thế nên Chiến Vương không thể nào để mình thua trong ván tiếp theo được… Ngược lại, Kai-chan đã có cho mình một chiếc bảo hiểm, nên để mà nói thì cậu ấy có thể thoải mái hơn đôi chút về mặt tinh thần.>

Bên này hơi bị tổn thương tâm lý là đằng khác đấy nha… Tôi không muốn phải đấu thêm một trận so tài nghệ thuật nào nữa đâu. Lại thêm một vết nhơ lên lịch sử đen tối của tôi rồi.

<Hmm. Nếu chiếu theo những câu chuyện mà chúng ta thường thấy, Megiddo-san nên thắng trận này để bước đến vòng cuối cùng, điều đó sẽ khiến cho trận đấu này càng thêm kịch tính với khán giả, thế nên, nếu được thì tui muốn kéo dài đến vòng thứ ba hơn.>

<Hmmm. Còn tui thì muốn mọi chuyện kết thúc càng sớm càng tốt cơ~~... À mà này, No-chan? Bức tượng đất sét mà Kai-chan làm khi nãy… cho tui được không?>

Fate-saaaaaaaaaan!? Dừng lại đi! Xin cô đấy, dừng lại đi mà! Sao cô lại muốn đào cái lịch sử đen tối của tôi lên thế!? Không được, không là không!

<Ahh~~ Về món đồ đó thì… cũng có kha khá người muốn nó ấy… Sau trận đấu này, sẽ có một cuộc “đại chiến kéo-búa-bao” được tiến hành, và người thắng cuộc sẽ có được món đồ đó.>

Oiiiiiiiiiiiii! Sao mấy người lại biến cái thứ tạo vật báng bổ ấy thành phần thưởng mà không hỏi ý kiến tôi thế hả!? Ê, con khỉ đột đỏ chóe bên kia, cái điệu giơ ngón cái kia là sao? Làm ơn dừng cái ánh mắt như muốn nói “nhiều người ở đây có mắt thẩm mỹ ghê hén” kia coi!

Với lại, có ai đó thực sự muốn có nó à!?

<Ề~~ Hiện tại thì đang có… Âm Thế Vương, Kuromueina-san và Tử Vương, Isis-san sẽ tham gia… Có vẻ như Thiên Địa Vương cũng sẽ tham gia luôn, dù cô ấy bị Tử Vương kéo theo cùng. Ở đây còn có cả Thời Không Thần và Sinh Mệnh Thần nữa… Chắc là Mẫu Thần đã gọi họ theo.>

<Cơ mà… Này, Vô Diện-chan, cậu vừa mới gọi tui bằng tên khi nãy phải không? Maa, cũng không phải là vấn đề gì to tắt lắm đâu…>

<Tui bất cẩn rồi, xin lỗi nhé, lần sau tui đãi cậu gì đó cho. Errr, tiếp tục vấn đề khi nãy ha. Còn có cả Hoàng Đế Chris-san của đế quốc Archlesia, Nữ Hoàng Laguna-san của vương quốc Hydra, công tước Lilia-san từ vương quốc Symphonia, và thêm nhiều người khác nữa. À với lại hình như có luôn cả một vị “thiên thần bí ẩn đã trảm hơn 90% số người cô ta mới gặp lần đầu” tham gia nữa… Fyuu~ Toàn cái tên máu mặt không.>

<… Nghe khủng khiếp thật, như đội nhóm toàn người chơi siêu mạnh tập hợp lại để diệt boss thế giới ấy.>

Nhiều vậy luôn á!? Khoan đã nào… Mọi người đang làm gì vậy… Chỉ nghĩ đến việc thứ phế phẩm đó rơi vào tay người quen thì tôi muốn đào cái lỗ chui xuống lắm rồi đó!?

À mà, cả Eden-san nữa, cô đang mưu tính cái gì thế hả!?

<… Chà, chi tiết để sau đi. Chúng ta hãy đến với vòng thứ hai nào!>

… Sao mọi thứ nó lại trông như thế này? Thôi, tạm gác lại vậy… Hay là, mình tham gia vào cuộc đại chiến đó đi nhể. Mình phải ngăn chặn việc thứ đó rơi vào tay người khác bằng mọi giá…

Ngay khi tôi vừa chứng kiến sự tàn độc của thế giới này, Alice thông báo sự bắt đầu của ván thứ hai, và Megiddo-san sau khi nghe thấy thì đã lôi một tấm bảng (?) từ đâu đó ra.

[Được rồi! Trận đấu thứ hai sẽ là… một trò được quyết định bởi “khả năng đọc vị đối phương và sử dụng chiến thuật hợp lý để đối chọi”! Chúng ta hãy cùng nhau đến với trò “Màu Đôi” nào!!!]

[... Màu Đôi?]

[Unnn? À, trò này cũng đơn giản thôi, kể cả con nít cũng chơi được. Tuy nhiên, nó cũng đủ khó để trở thành phần thi đấu của chúng ta!]

Fumu… Trước mặt tôi và Megiddo-san là một tấm bảng lớn, được khắc các ô vuông đồng đều… vậy chắc là board game ha?

Có hai màu đá ở chính giữa bàn chơi, một màu xanh dương và một màu đỏ, chắc sẽ được sử dụng trong trò chơi này… Maa, sao trông nó quen thế nhỉ.

[Luật chơi vô cùng đơn giản. Ta màu đỏ, Kaito màu xanh dương. Sau đó, hai chúng ta sẽ thay phiên nhau đặt những viên đá lên bàn chơi. Và khi đặt đá xuống, những viên đá nằm bên trong phần đá của ai sẽ đổi sang màu đá tương ứng. Lặp lại quá trình này liên tục. Ai có nhiều đá màu của mình trên bàn chơi hơn sẽ chiến thắng!]

[.....]

…Àaaaa… ra là “othello” sao…

Dù bàn cờ để chơi to gấp bốn lần cái tôi biết, nhưng luật thì gần như y chang.

Hình như còn có cả một ma cụ sẽ tự động đổi màu đá nữa, nên trò othello này có vẻ tiện lợi hơn nhiều.

[Hiểu rõ luật chơi rồi chứ? Thế thì, bắt đầu thôi nào! Hãy khiến cho trận đấu này thật rực cháy, thật mãn nhãn!!!]

[... Vâng, xin được chỉ giáo.]

Và thế là, ván đấu thứ hai giữa tôi và Megiddo-san… trò othello ngoại cỡ, bắt đầu.

Thưa Bố, Mẹ—Nụ cười dũng mãnh, không chút sợ sệt của Megiddo-san chẳng giống một người đã bị dồn vào đường cùng chút nào. Cháy hết mình trong nhiệt huyết chiến đấu, ông ấy lại đối mặt với con. Nhưng mà, ông ấy lại bỏ quên mất một điều. À không—phải là bí mật Megiddo-san không biết mới đúng ạ.

***

 Sau khi Kaito và Megiddo tiến hành thi đấu với nhau được một lúc, Alice và Fate bắt đầu bình luận.

<Okay, chúng ta hãy tiếp tục bình luận trực tiếp nào. Giọng của chúng ta căn bản không thể đến được Kaito-san hay Megiddo-san, nếu không sẽ vô tình nhắc bài họ mất… Giờ thì, cùng nhìn vào khai cuộc của họ đi.>

<Tui không thấy bất kỳ nước cờ đặc biệt nào, nhưng có vẻ như Chiến Vương đang có lợi thế nhỉ?>

<Ừm. Điều quan trọng của trò chơi này không phải chuyển màu càng nhiều đá càng tốt, mà là khiến đối thủ gặp khó khăn trong nước cờ tiếp theo… Tui rất thích nước đi vừa rồi của Megiddo-san. Nó nằm ở vị trí có góc khá rộng, dễ dàng khép góc những viên đá khác hơn.>

Trong khi theo dõi hình ảnh được hiển thị bằng ma lực trên bầu trời đấu trường, Alice và Fate bắt đầu phân tích thế trận.

<… Nếu vậy thì, nước đi kia của Kai-chan hơi tệ, nhỉ? Thế thì Chiến Vương đã dẫn trước khá xa rồi…>

<Hmmm. Đáng khen cho Megiddo-san vì nước cờ đó. Hiếm ai không bị cám dỗ bởi ô vuông ấy lắm.>

<Vậy sao… Tui nghĩ Kai-chan nên hãm phanh lại và đặt vào góc phải bên dưới mới đúng chứ nhỉ.>

<Đúng là thế… Chà, dù sao thì cũng chỉ mới đầu trận thôi, vẫn còn khả năng lật kèo, nhưng mà… Hmmm.>

<Có chuyện gì à, Vô Diện-chan? Cậu đang có biểu cảm hơi phức tạp trên mặt đó?>

<… Ờm, không có gì đâu, chỉ là… Tui nói thật với cậu ha. Dù tui nãy giờ vẫn đang bình luận trực tiếp, nhưng “tui đã biết trước kết quả trận đấu này rồi”.>

<Ế? Ý cậu là sao?>

Nghe Alice bảo rằng cô đã biết trước kết quả, dẫu trận đấu vẫn đang diễn ra, Fate hiếu kỳ hỏi cô nàng.

Thế rồi, biểu cảm của Alice càng trở nên khó coi hơn nữa. Sau đó, cô quay mặt về phía Fate và lẩm bẩm.

<C-Chẳng là… Kaito-san… “rất dở” mấy trò board game không cần yếu tố may mắn ấy.>

<…Thế á?>

<Ư-Ừm… À không, ý tui không phải anh ấy ngốc nghếch hay đọc trước nước đi của đối thủ đâu nha… Cậu biết vốn ai cũng có thứ mình không giỏi, đúng không? Nói sao ta… Kaito-san… thiếu khả năng chơi board game trầm trọng luôn… Theo lời ảnh nói lúc trước thì, ảnh sẽ thua hơn 90% các trận board game ấy.>

<… V-Vẫn còn tận 10% kia mà… n-nên chắc sẽ ổn thôi…>

<H-Hy vọng vậy! Thôi hãy theo dõi tiếp diễn biến của ván cờ đi!>

Đúng, Alice biết rất rõ bí mật ấy, vì cô nàng thường hay chơi với Kaito, bao gồm cả board game, nên cũng biết rằng, Kaito cực kỳ tệ trong mấy trò cần tính chiến thuật như cờ vua.

Cậu chàng tệ đến mức khiến Alice không khỏi lo lắng luôn…

Và điều đó cũng hoàn toàn đúng với Megiddo hiện tại.

‘O-Oi, oi, Kaito!? Cậu đừng đi ô đó chứ! Vãi chưởng, sao cậu lại đặt ở đó thế kia!? Nếu cậu đặt đá chỗ đó thì góc trái phía trên sẽ…’

Megiddo hiện đang đau đầu với từng đường đi nước bước của mình, nhưng nguyên do lại không phải ở thế trận…

‘Ơ cái tên ngốc này! Đá sang phải thêm một ô nữa là hoàn hảo rồi! Đánh thế thì làm sao cậu liên kết với nước đi tiếp theo được chứ!? …K-Kaito này… Lỗi ta. Ra là… cậu rất tệ trò Màu Đôi ha…’

Không nhận ra rằng Megiddo dần cảm thấy thương hại cho mình, Kaito lại lần nữa đặt đá ở ô sai hoàn toàn.

*****

<Lời bạt>

Điểm yếu của Kaito: Board game không dùng may mắn

Shogi: Cậu ấy đã thắng được hai trận, trong tất cả các trận suốt cuộc đời mình (Đối thủ nương tay lắm rồi đấy)

Cờ vua: Không biết luật

Othello: Đa phần các ván mà cậu ấy từng chơi đều thua trước khi full-board luôn (tất cả các ô cờ đều có quân chuyển thành một màu ấy)

Có nhiều người khá thông minh, nhưng lại dở mấy trò chiến thuật. Kaito là một trong số đó. Maa, chỉ là do cậu chàng không có khả năng cần thiết để chơi thôi.