WN

Chương 19: Kẻ xâm nhập phòng khám

2025-10-18

4

"Vậy, Souma-sama, ngài có hài lòng với trung tâm này không?"

"Vâng. Nó thật sự rất tuyệt vời… Thú thật, tôi thấy tòa nhà tráng lệ này còn quá tốt so với mình… Cảm ơn rất nhiều vì đã xây dựng cho tôi một nơi tuyệt vời như thế."

Ngay sau khi tôi đi tham quan phòng khám xong, Delgart-san – nữ người lùn mà hôm qua tôi đã chữa trị – đã ghé thăm. Mặc dù đây là một thế giới phép thuật kỳ ảo, nhưng chắc hắn rất khó khăn để xây dựng một tòa nhà tuyệt vời như thế này chỉ trong một ngày.

"Không. Souma-sama, người phải cảm ơn là tôi mới đúng. Sau khi bị đứt gân, tay tôi không thể cử động được nữa. Tuy nhiên, Souma-sama ... Ngài đã chữa lành tay tôi. Gã Healer duy nhất ở đây đã từ chối chữa trị cho tôi vì tôi là một bán nhân, mặc dù tôi có tiền để trả cho ông ta. Tôi đã rất suy sụp ... thậm chí còn nghĩ tới chuyện phải đi một quãng đường xa tới thị trấn khác để chữa trị. Nhưng rồi, tôi nghe được tin đồn về ngài, Souma-sama."

Delgart-san mỉm cười nhẹ nhõm trước khi tiếp tục:

“Dù đã tuyệt vọng, tôi vẫn tìm đến ngài, và ngài không chỉ chữa trị cho tôi chỉ với 10 đồng vàng, mà còn rất tốt với tôi. Lời nói của ngài thật sự đã chạm đến trái tim tôi. Vì vậy, tôi muốn đền đáp lòng tốt của ngài, dù chỉ một chút. Tôi đã nhờ các đồng đội phụ trách xây dựng trung tâm điều trị này như một lời cảm tạ. Souma-sama, nếu có điều gì ngài thấy chưa hài lòng, xin hãy cho tôi biết ngay lập tức. Chúng tôi sẽ sửa chữa ngay lập tức!"

"Không đâu. Tòa nhà rất rộng rãi và thiết kế rất mới lạ. Cách bố trí hợp lý giúp tôi dễ dàng tiếp đón mọi người. Tôi thật sự rất biết ơn về điều đó. Nhưng bây giờ,  có lẽ cô nên nghỉ ngơi một thời gian sẽ tốt hơn."

Tuy vết thương của cô ấy chỉ đứt gân, không mất máu nhiều, nhưng tốt nhất vẫn nên để cơ thể hồi phục vài ngày.

“Hahaha! Tôi rất cảm kích lòng tốt của ngài! Tôi sẽ không bao giờ quên ơn này, Souma-sama! Nếu ngài cần gì, tôi sẽ luôn sẵn lòng giúp đỡ. Giờ thì, xin phép ... "

"Delgart-san ... Cảm ơn cô."

Tôi không ngờ cô ấy lại cảm ơn tôi nồng nhiệt đến vậy. Tuy nhiên, có vẻ như danh tiếng của tên Healer kia vẫn tệ như thường lệ.

Có vẻ như số lượng bệnh nhân đã giảm đáng kể trong hai ngày qua. Sáng nay, tôi để ý thấy chỉ có khoảng 20 người xếp hàng điều trị. Tuy nhiên, trước trung tâm điều trị vẫn còn rất nhiều người đứng xem.

Cuối cùng, làn sóng bênh nhân cũng lắng xuống. Sau khi nó qua đi, tôi điều trị cho những bệnh nhân đến rải rác lần lượt bằng Heal thông thường thay vì Area Heal.

“Heal!"

"Không còn đau nữa! Healer-sama, cảm ơn anh rất nhiều!"

"Tôi mừng vì vết thương của anh đã lành, nhưng hãy đảm bảo cơ thể anh được nghỉ ngơi một thời gian nhé."

“Vâng! Tôi ... tôi sẽ không bao giờ quên lòng tốt này!"

Nhìn thấy sự biết ơn trên khuôn mặt mọi người cũng khiến tôi vui.

"Này! Healer đâu rồi?"

Nhưng rồi, một giọng nói lớn vang lên từ phòng chờ.

Có ai đó đang nguy kịch chăng ?!

"Chuyện gì thế ?! "

Tôi mở cửa phòng chờ và thấy một cô gái trẻ cao ráo, khoảng 20 tuổi. Trang phục không có gì nổi bật, nhưng tấm giáp ngực bằng kim loại cho thấy cô ta là mạo hiểm giả. Mau rỉ ra từ hông cô ấy, nhưng trong không đến nỗi nguy kịch. Hơn nữa, vì cổ có thể tự đi lại được, nên vết thương có vẻ không quá nghiêm trọng.

"Này! Tôi đã trả tiền để chữa trị hai ngày trước, vậy mà vết thương lại toạc ra chỉ sau một ngày!"

"Cái gì?!"

Không ổn rồi! Có lẽ hiệu ứng hồi phục của Area Heal quá yếu? Hay cơ thể cô ấy không tương thích với ma thuật hồi phục?! Dù thế nào cũng phải kiểm tra vết thương ngay.

"Tôi hiểu rồi! Mời cô vào phòng điều trị trước đã!"

"Khoan! Anh không định bồi thường cho tôi sao? Tôi mà đi săn trong tình trạng này thì khác nào tìm chết?!"

Uuugh ... Đáng sợ quá ...

Người phụ nữ đó đang tiến lại gần tôi. Cô ta cao hơn tôi, ánh mắt sắc lẻm khiến tôi thấy căng thẳng. Ở thế giới cũ, tôi chưa từng đánh nhau bao giờ, nên đối diện với loại người thế này quả thật đáng sợ.

"Đừng đến gần Souma nếu cô vẫn còn cầm vũ khí!”

Trước khi tôi kịp nhận ra, Ferris đã bước đến trước mặt tôi, tay giơ cao khiên. Elmie trông như sẵn sàng rút kiếm bất cứ lúc nào, còn Flora thì cầm sẵn gậy.

Từ hôm qua, chúng tôi đã cấm mọi người mang vũ khí vào phòng điều trị và phòng chờ. Bệnh nhân phải để lại vũ khí hoặc gửi vũ khí cho Hội Mạo hiểm giả bên cạnh. Chúng tôi thường kiếm tra vũ khí ở lối vào trung tâm điều trị, nhưng vì cô gái này nổi giận xông thẳng vào, nên vẫn mang theo vũ khí.

"Này, này, này! Cô định rút kiếm đe dọa người mà cô không chữa được sao ?! Anh ta rõ ràng không chữa lành cho tôi, chắc chắn anh ta là một Healer giả!"

Những người trong phòng chờ và những người ở phía trước trung tâm điều trị bắt đầu xì xào với nhau.

Nhưng ... Tại sao phép thuật chữa lành lại không có tác dụng với cô nàng này ...? Hmm ... Đợi đã, người này ..

“... Cô có chắc là cô đã được tôi điều trị hôm qua không?"

“Hả? Ý anh là sao?! "

Trí nhớ tôi không tốt lắm. Tôi thường quên tên người khác rất nhanh. Hơn nữa, tôi đã điều trị cho hơn 200 người kế từ hôm kia. Tuy nhiên, tôi sẽ không bao giờ quên được khuôn mặt của những người đã chân thành cảm ơn tôi. Khuôn mặt hạnh phúc thực sự khi vết thương của họ được chữa lành mãi mãi in sâu trong ký ức tôi. Tuy nhiên, tôi không nhớ mình đã từng gặp người này trong số những bệnh nhân tôi đã điều trị.

"Đừng có giả vờ! Rõ ràng hôm qua anh đã chữa cho tôi! Giờ lại đổ lỗi ngược sao? Anh đúng là đồ Healer dỏm!"

"Không đúng! Chính cô mới là người nói dối!”

"Ugh?! "

Phải rồi. Flora có thể phát hiện nếu ai đó nói dối.

" ... Giờ thì tôi hiểu rồi. Cô hắn là được tên Healer còn lại trong thị trấn này thuê để hạ bệ Souma và hủy hoại danh tiếng của anh ấy."

.. Tôi hiểu rồi ... Thì ra đó là lý do cô nàng này lại ở đây ...