Web novel(98-160)

Chương 119: Cắm trại(6)

2025-09-10

7

119— Cắm trại(6)

─Kwangggg!

Con quái vật gầm lên. Tiếng gầm ấy cũng ghê rợn như vẻ ngoài của nó, tựa như tiếng móng tay cào vào bảng đen.

Arna không thể không nhăn mặt.

“Rốt cuộc nó là thứ gì vậy? Con quái vật kinh tởm này chui từ đâu ra thế…?”

Arna tìm kiếm thông tin về con quái vật bằng chiếc đồng hồ thông minh của mình.

Nhưng kết quả lại không như mong đợi của Arna.

Tìm trực tiếp trong cơ sở dữ liệu cũng vô ích. Cô không thể tìm thấy bất cứ thông tin nào tương đồng với thứ gớm ghiếc trước mặt.

“Vậy là một loài quái vật mới à… hoặc có thể là một loài đột biến…”

Cần phải tiến hành nghiên cứu kỹ lưỡng để xác định nó. Và cần phải lấy mẫu nữa.

“Nếu mình có thể lấy được viên đá Mana đó ra….”

Bất kể vẻ ngoài kỳ lạ của nó như thế nào, sự thật vẫn là một con quái vật. Nghĩa là nó cũng sở hữu một viên đá Mana.

một viên đá Mana phát ra ánh sáng đỏ thẫm đang được gắn trên vai phải của con quái vật.

─Kwaannggg!

Nhưng trước khi Arna kịp vung kiếm, con quái vật đã ra đòn trước. Với tiếng thét kinh hoàng, nó vung cánh tay.

Vù─

Nhân tiện, cánh tay của con quái vật có gắn miệng. Nó cố cắn Arna bằng những chiếc răng sắc nhọn cắm trong miệng.

“Hừ…!”

Arna nhanh chóng lùi ra xa. Với cô né tránh chỉ là chuyện nhỏ.

Rầm─!

Cánh tay không thể chạm tới Arna và cuối cùng cắn vào một cái cây.

Rù─

Cái cây ấy bắt đầu mục nát với tốc độ kinh hoàng, giống hệt như xác con thú cô nhìn thấy lúc nãy.

Cô phải cẩn thận với những chiếc răng đó.

“Khoan đã… răng của nó chứa độc ư…?”

Nghĩ lại thì, trong đám quái vật cũng có một con như vậy. Mã số 30 Forneus. Ngoại hình thì khác hẳn, nhưng nó cũng có nọc độc cực mạnh trong răng.

“Lẽ nào... nó là một biến thể của Forneus?”

Vù─!

Nó vung tay thêm một lần nữa.

Vù─!

Vào khoảnh khắc con quái vật quơ cánh tay ra, Arna đã cúi xuống để tránh đòn tấn công.

Sau đó, chớp lấy thời cơ, cô lao về phía con quái vật.

Cộp, cộp, cộp─!

Mục tiêu chỉ có một, đó là vai của nó.

Nếu cô phá vỡ viên đá Mana gắn trên vai nó….

Bùm─!

"Cái…!"

Đúng lúc đó. Đột nhiên, đầu con quái vật nổ tung. Chính xác hơn là hai cái chân gắn trên đầu nó nổ tung.

Tách tách─!

Cùng lúc đó, một chất nhờn kinh tởm chảy ra, lỡ mà chạm vào da thịt thì sẽ gây ra vết thương chí mạng mất.

Arna từ bỏ việc áp sát và lùi lại.

“Không chỉ răng. Mình cũng cần cẩn thận với hai cái chân đó nữa à.”

Việc mù quáng lao vào có vẻ hơi nguy hiểm. Cô quyết định quan sát tình hình thêm một chút.

Sau khi thu thập đủ thông tin, cô sẽ tấn công nó.

Lụp bụp─

“Hả?”

Đầu của con quái vật bỗng sôi lên.

Tách tách─

Chẳng mấy chốc, hai cái chân vừa mới phát nổ và biến mất đã mọc lại như mới.

“Cái…? Sao Nhanh dữ vậy…?”

Khả năng hồi phục thật kinh khủng. Trận chiến này có lẽ sẽ khó khăn hơn cô tưởng.

─Kwaaaanng!

Hành vi quái dị của con quái vật không dừng lại. Lần này, nó đột nhiên gặm lấy đùi của mình.

Rắc.

Rắc.

Nhân tiện, chân của con quái vật này có một con mắt màu trắng xoá dính chặt vào. Và nó hiện đang nuốt con mắt đó.

Tách tách─!

Cái chân bị nuốt chửng đã được tái tạo lại hoàn toàn.

"Ew…?"

Nhưng đó không phải là vấn đề.

Ngay khi nó nuốt chửng con mắt, hàng loạt con mắt khác liền mọc ra khắp cơ thể. Mí mắt mở toang ở mọi nơi, không chừa một chỗ nào.

“Còn gớm hơn hồi nãy nữa chứ….”

Nhìn thôi đã thấy ớn rồi. Đảm bảo chỉ cần nhìn thấy những con mắt đó cũng đủ khiến bất kỳ ai mắc phải chứng sợ lỗ.

“Nhưng, những con mắt đó….”

Vô số con mắt bao phủ toàn bộ cơ thể của nó… Cô đã từng thấy thứ gì đó như thế này trong cơ sở dữ liệu. Chắc chắn có một con quái vật sở hữu hình dạng này.

Mã số 35, Stolas.

“Kỳ lạ thật….”

Để mà nói thì. Nó hội tụ những đặc điểm của nhiều loài quái vật khác nhau trong một cơ thể.

Nếu chỉ xét riêng hàm răng nanh độc, cô nghĩ nó là một biến thể của Forneus… nhưng giờ nó còn có cả con mắt của Stolas.

Và cuối cùng là khả năng tái tạo tức thời.

Rốt cuộc lai lịch thực sự của nó là gì?

Vèo─!

Ngay sau đó, những chiếc xúc tu bắn ra từ mắt con quái vật.

“…”

Arna đứng yên tại chỗ, lặng lẽ nhắm mắt lại. Cô không quan tâm đến những xúc tu đang tiến đến gần. Mà tập trung toàn bộ sự chú ý vào thanh kiếm của mình.

Tinh thần cao quý và ý chí bất khuất của cô đã được thấm nhuần vào thanh kiếm này.

“Hít…!”

Vù─!

Thanh kiếm chói loà ấy, chém tan vô số xúc tu mà không chừa lại một cái nào. Dù chúng có kéo đến nhiều đến mấy, thì trước lưỡi gươm của Arna, chúng cũng chẳng hơn gì những cánh bồ công anh yếu ớt bị cuốn bay trong gió.

Thụp─!

Arna chộp lấy thời cơ và lao thẳng về phía trước.

Nếu là lúc này, cô có thể đánh bại được nó.

Xoẹt─!

Arna vung kiếm dứt khoát. chém đứt hai cái chân gắn liền với đầu trước khi chúng kịp phát nổ, và chém vào toàn bộ cơ thể trước khi nó kịp tái tạo.

Cánh tay, ngực, bụng, chân đều bị chém đứt trong chớp mắt. Nhanh đến mức mắt thường không thể theo kịp.

Lộp bộp─!

Thân của con quái vật bị chặt thành từng mảnh thịt nhỏ. Cơ thể khổng lồ bị vỡ tan như những khối Lego.

“Phù….”

Làm tới mức này rồi, nó sẽ không thể tái tạo cơ thể được như trước nữa. Arna tra kiếm vào vỏ.

Tách─

“…!”

Nhưng chỉ trong chốc lát. Những mảnh thịt vương vãi trên mặt đất bắt đầu ngọ nguậy.

Chẳng mấy chốc, những mảnh thịt dính lại với nhau, tạo thành một khối, và con quái vật đã tái sinh.

─kwiiiiiiiik!

Con quái vật thét lên dữ tợn hơn trước. Thân hình của nó thậm chí còn to lớn hơn.

Con mắt trắng xoá bao phủ toàn bộ cơ thể nó giờ đây đỏ ngầu.

Rõ ràng là nó đã nổi điên.

Ầm ─!

Con quái vật bật nhảy. Nó đáp xuống ngay trước mặt Arna. Với một cánh tay đầy răng sắc nhọn, nó tấn công Arna.

Keng─!

Cô chỉ kịp dùng kiếm chặn hàm răng của nó lại. Hên là chưa bị cắn.

“Ái…!”

Tuy nhiên, cô không thể hấp thụ được toàn bộ cú sốc đó. Nên đã đâm sầm vào một cái cây đằng xa.

“Sức mạnh gì thế này….”

Sức mạnh quá khủng khiếp. Liệu từng có con quái vật nào mạnh như vậy chưa?

Vù─!

Lần này, những chiếc xúc tu được phóng ra từ vô số con mắt đỏ ngầu. Arna nhanh chóng lấy lại tư thế và vung kiếm.

Vù─!

“Chậc…!”

Bên trong xúc tu bị chém đứt là những xúc tu nhỏ khác, chúng toả ra nhiều hướng. Đã quá muộn để vung kiếm lần nữa, vì chuyện đó xảy ra ngay trước mắt cô.

Arna lập tức cúi thấp người và lăn trên mặt đất. Đây là cách duy nhất để né những xúc tu.

“Vẫn chưa... hết nhỉ...”

Sức mạnh khủng khiếp thì không nói, quan trọng là cô không thể đoán được nó sẽ sử dụng năng lực gì tiếp theo.

Nhiêu đây chưa phải là kết thúc. Chắc chắn nó vẫn còn rất nhiều năng lực khác chưa tiết lộ.

Và Arna hoàn toàn mù tịt về thông tin của kẻ địch.

“…!”

Đúng lúc đó, một cái xúc tu lại bay về phía cô, lần này phương thức tấn công của chúng có chút khác biệt so với trước.

Chúng cố gắng tấn công Arna từ mọi hướng, không chỉ từ phía trước.

“Đến nước này thì chỉ còn cách đột phá vòng vây và trốn thoát thôi nhỉ.”

Cô nhất định sẽ làm được.

Arna giơ thanh kiếm của mình lên…

─Quái vật vứ bệu ơi!

Một tiếng gọi Arna vang lên từ đâu đó.

“Hả…?”

Liệu cô có nghe nhầm không? Hay tai cô bị hỏng vì phải nghe quá nhiều tiếng kêu quái dị của con quái vật kia...?

Tại sao cô lại nghe thấy giọng nói của con người?

─Quái vật vứ bệu trộm đồ lót biến thái ơi!

“…”

Không, đó không phải là ảo giác. Chắc chắn là giọng của con người. Và cô biết rất rõ giọng nói ấy thuộc về ai.

Chỉ có một người trên thế giới này gọi cô như thế mà thôi.

Vù vù─

Đúng như dự đoán, đó là Shin Yoon-seong. Shin Yoon-seong, giữ chiếc thìa như đu xà, đang bay thẳng về phía cô.

Cậu ta đâm xuyên qua các xúc tu và đáp xuống đất.

"Ấy…!"

Nhưng cậu ta đã bước hụt khi vừa chạm đất và ngã nhào. Cậu ta lăn trên mặt đất và dừng lại ngay trước mặt Arna.

Một màn chào sân mang đậm phong cách của Shin Yoon-seong.

“Chuyện gì vậy…?! Sao cậu lại ở đây…?!”

“Nó tới kìa.”

“Hả…? À…!”

Cùng lúc đó, những xúc tu lao về phía họ. Arna giơ kiếm lên và chém đứt từng xúc tu trước mặt cô.

“Lưng cậu cứ giao cho tôi.”

Trong khi Arna xử lý phía trước, Shin Yoon-seong quyết định bảo vệ phía sau. Cậu ngay lập tức sử dụng kỹ năng Overclock để chặn đứng vô số xúc tu.

“Oa, cậu mà cũng làm được đến thế à?”

“Tôi không yếu đuối như cậu nghĩ đâu.”

Cô không biết tại sao Shin Yoon-seong lại ở đây, nhưng quân tiếp viện đã tới. Xét về mặt chiến lực, đây là một lợi thế.

Có khi bây giờ họ có thể đánh bại con quái vật đó luôn không chừng?

“Quái vật vứ bệu. Chúng ta chạy thôi.”

"Hả…?"

Nhưng Shin Yoon-seong lại nghĩ khác. Cậu ta nắm lấy tay Arna và bắt đầu chạy thật nhanh.

“Cậu, cậu làm cái gì thế! Sao lại không nói không rằng mà nắm tay người ta!”

“Vẫn còn tốt hơn lén lút lấy trộm quần lót của người khác chán nhỉ?”

“Ư…! Cậu định lôi chuyện cái quần lót đó ra nói bao nhiêu lần nữa đây hả…!?”

“Chừng nào tôi xuống mồ thì thôi.”

“…”

Tệ rồi đây. Tên này thực sự có thể làm vậy mất.

Ngay cả khi cậu ta già đi, ngay cả khi cậu ta đã trở thành một lão già, cậu ta vẫn sẽ tiếp tục nói về điều đó cho đến ngày cậu chết đi.

“Quan trọng hơn là, bây giờ chúng ta đang đi đâu vậy…!”

Đừng nói đến quần lót nữa, tại sao họ lại chạy loanh quanh trong khu rừng tối tăm này? Mới ban nãy, họ còn đang chiến đấu dữ dội với quái vật mà.

Đùng! Đùng! Đùng!

Nhân tiện, con quái vật đang đuổi theo Arna với tốc độ kinh hoàng. Với cái đà này, họ sẽ sớm bị tóm thôi.

“Buông tôi ra!”

Tốt hơn hết là nên đối mặt trực diện. Arna cố hất tay Shin Yoon-seong ra.

Nhưng Shin Yoon-seong lại càng nắm tay Arna chặt hơn.

“Thứ đó cậu không hạ một mình được đâu.”

"Hả…?"

Không phải là đối thủ mà cô có thể đánh bại sao? Nó mạnh thế á? Chẳng lẽ Shin Yoon-seong biết lai lịch của con quái vật đó?

Có điều gì mà ngay cả Arna cũng không biết ư?

“Đó là Basago.”

“Basago… Hạng S…?”

“Đúng vậy. Nó khá khác so với dữ liệu hiện tại.”

Cô đã nghe cái tên này nhiều lần rồi. Mã số 3 Basago. Nó chỉ xuất hiện một lần duy nhất, nên chỉ có tên được ghi lại mà không có thông tin chi tiết nào trong dữ liệu.

Nếu lời của Shin Yoon-seong là thật thì việc tránh trận chiến này là đúng đắn. Arna không thể tự mình giải quyết nó được.

“Nhưng cứ chạy thế này thì không thoát được đâu! Sớm muộn gì chúng ta cũng bị bắt thôi!”

“Đừng lo. Tôi có cái này mà.”

Shin Yoon-seong giơ chiếc thìa lên. Chắc hẳn cậu ta đang nghĩ đến việc cưỡi nó chạy trốn. Bởi chiếc thìa của cậu ta giống như một cây chổi thần.

Nhưng liệu điều đó có khả thi không?

“Cậu, cậu có chắc không đấy? Vừa rồi cậu còn có vẻ chật vật khi cưỡi chiếc thìa một mình mà.”

“Dĩ nhiên là không rồi. Tôi nào có đủ ma lực để trở theo hai cục mỡ thừa to tổ chảng đó được?”

“Lại nữa…!? Nói chuyện lịch sự tí coi…!”

Ngay cả giữa trận chiến, cái miệng của cậu ta vẫn không ngừng lép nhép như thường. Cô thực sự chỉ muốn táng một phát thật mạnh vào đầu cậu ta….

“Đồ vứ bệu. Cậu có mang theo Di vật không?”

“Di vật?”

Arna sở hữu một Di vật. Sliheim, cho phép cô chia sẻ ma lực của bản thân với người khác.

Arna nghiêng đầu một chút để lộ chiếc khuyên đang treo trên tai.

“Cậu đang nói về cái này à?”

“Ừm, trở hai người hẳn là không thành vấn đề. Vậy thì bay thôi.”

“Hả…? Ở đây á…?”

“Có một vách đá ngay phía trước.”

Như Shin Yoon-seong đã nói, có một vực thẳm hiện ra trước mắt cô. Bên dưới được phủ đầy bởi lá cây.

Shin Yoon-seong định nhảy xuống từ đây và trốn thoát khỏi con quái vật.

“Cho mượn mỡ bụng một lát nhé.”

“Hả…?”

Shin Yoon-seong vươn tay ra, vòng tay qua eo Arna, đây là lần đầu tiên cô trao vòng eo của mình cho một người con trai.

“Khoan-khoan-khoan! C-Cậu đang chạm vào đâu thế hả?!”

“Có mỗi việc ôm eo thôi mà làm ầm ĩ cả lên. Lỡ mà tôi chạm vào ngực cậu, chắc bị tát thúi mặt luôn quá.”

“Đó không phải là trọng tâm…!”

Shin Yoon-seong vẫn nắm chặt cái thìa trong tay khi gieo mình xuống vách đá.

Cậu ta thả mình giữa không trung như đang thể hiện bản thân.

“Éc…! Cậu vừa véo hông tôi à? Cậu chán sống rồi đúng không…?!”

“Hình như bụng của cậu dày ra rồi thì phải. Bộ cậu chỉ biết hốc trong kỳ nghỉ hè này thôi à?”

“Đừng có chạm vào tôi nữa coi…! Tin tôi báo cảnh sát tới bắt cậu tội quấy rối tình dục không…”

Bùm─!

Đúng lúc đó. Con quái vật giậm mạnh chân trên vách đá. Sườn núi bắt đầu sụp đổ, và một lượng lớn đất đá đổ xuống.

Ầm ầm─!

“Cứ thế này thì cả hai chúng ta đều sẽ bị đá đè chết mất…! Nhanh lên đi…!”

“Là lỗi tại ai chứ….”

“Áaaa…! Sắp rơi trúng rồiii…!”