Tôi đã chuyển sinh vào thế giới của otome game "Học viện Ma Pháp Tình Ái", thường được gọi tắt là "Koigaku".
Với thân phận là Arius Gilbert, con trai của Tể tướng Vương quốc Ronaudia, và cũng là một trong số các nhân vật có thể chinh phục được trong game.
Nhưng nói thật, tôi chẳng có hứng thú gì với otome game cả. "Koigaku" chỉ là do bị nhỏ bạn thanh mai trúc mã ép tôi chơi cho hết tất cả các route, chứ bản thân tôi không tài nào hiểu nổi cái bọn lúc nào cũng chỉ nghĩ đến yêu đương.
Dù vậy, tôi vẫn rất thích sự kiện khám phá hầm ngục. "Koigaku" lấy bối cảnh là một thế giới giả tưởng, giống như tiêu đề có từ "ma pháp", nên việc ma pháp, quái vật và hầm ngục xuất hiện là chuyện bình thường. Tôi nghe nhỏ bạn kể rằng hệ thống và bối cảnh trong game được tái sử dụng từ một tựa game RPG đã bị hủy bỏ vì quá lỗi thời.
Vậy nên, các nhân vật trong "Koigaku" mới có các chỉ số như HP, STR và level,... vốn chẳng liên quan gì đến otome game. Khi bạn tiêu diệt quái vật trong sự kiện, level của bạn sẽ tăng lên như bình thường. Mặc dù việc tăng cấp này chẳng có tác dụng gì trong việc hoàn thành game cả.
Nhưng mà… đúng rồi. Chuyển sinh vào thế giới otome game thì đâu nhất thiết phải chạy theo cái lũ chỉ biết yêu đương. Mình cứ tận hưởng nó như một thế giới RPG là được mà.
Các nhân vật có thể chinh phục trong "Koigaku" vốn đã có chỉ số cao bất thường. Đã lỡ chuyển sinh sang thế giới khác rồi thì thử đặt mục tiêu trở thành kẻ mạnh nhất xem sao.
Ngay khi vừa chào đời, tôi – Arius, đã có thể điều khiển ma lực chỉ bằng cảm giác. Đúng là Arius, ngay cả khi mới chỉ là một đứa trẻ sơ sinh cũng sở hữu năng lực cao cấp.
Tôi bắt đầu rèn luyện cơ thể bằng cách dùng ma lực để tạo áp lực đè lên chính bản thân. Ma lực càng dùng thì càng tăng, một công đôi việc.
Có người sẽ hỏi, một đứa trẻ sơ sinh thì rèn luyện cơ thể để làm cái gì cơ chứ, nhưng tôi nghĩ, nếu rèn luyện thì tốc độ phát triển sẽ nhanh hơn. Và kết quả đúng là như vậy, chẳng bao lâu tôi đã có thể tự đi lại được.
"Cha mẹ ơi... con muốn học kiếm thuật và ma pháp."
Sau 3 tháng tập đi, tôi còn có thể mở miệng nói chuyện hẳn hoi, khiến cha mẹ đứng chết sững.
Nhưng thay vì xem tôi như quái vật, họ lại mừng rỡ vì nghĩ con mình là thiên tài, rồi dạy cho tôi bất cứ thứ gì mà tôi muốn… đúng là những bậc cha mẹ cưng chiều con một cách mù quáng.
Cha tôi, Darius, là Tể tướng của Vương quốc, và mẹ tôi, Leia, đều có những năng lực cao siêu, đúng với thân phận cha mẹ của Arius. Họ giảng giải rất dễ hiểu cho nên tôi đã nhanh chóng nắm được những kiến thức cơ bản về kiếm thuật và ma pháp.
Để thử sức, tôi đã lén trốn ra ngoài khi cha mẹ không ở nhà. Vì cảm nhận được ma lực, nên việc tìm quái vật với tôi rất đơn giản.
Trong rừng, tôi tìm thấy một con quái lợn lòi – Wild Boar. Khi con lợn lao tới, tôi bình tĩnh niệm, "Hỏa Cầu – Fireball".
Quả cầu lửa có đường kính khoảng 20cm, khi trúng vào Wild Boar, nó phát nổ và thiêu rụi toàn bộ con quái vật.
Chiến thắng một cách dễ dàng. Chắc là do tôi, Arius, có chỉ số quá cao.
Lý do tôi chọn một con quái vật có hình dạng dã thú làm mục tiêu đầu tiên là vì cảm giác tội lỗi khi giết nó sẽ ít hơn so với giết người.
Tôi sử dụng "Hỏa Cầu – Fireball" vì nếu không biến nó thành than thì một đứa trẻ sơ sinh như tôi sẽ rất khó để xử lý xác chết.
Kể từ đó, tôi thường xuyên lẻn ra ngoài để kiểm tra thành quả luyện tập.
Về kiếm thuật, ban đầu cơ thể chưa đủ phát triển nên tôi tập trung vào luyện tập trong tâm trí, nhớ kỹ những động tác hợp lý. Sau khi hiểu được lý thuyết, tốc độ tiến bộ của tôi tăng lên rất nhanh khi cơ thể phát triển.
Còn về ma pháp thì tôi không gặp khó khăn gì. Tôi đã bừa bãi học tất cả các loại ma pháp trong khi tăng cường ma lực bằng cách điều khiển chúng. Đến 5 tuổi, tôi đã có thể sử dụng tất cả các ma pháp thuộc tầng 5.
Trong các sự kiện của "Koigaku", ma pháp mạnh nhất cũng chỉ tới tầng 4. Vậy nghĩa là tôi – Arius – giờ đây đã mạnh hơn cả trong game rồi chăng?
Tuy nhiên, tôi không thể so sánh với bất kỳ ai khác ngoài cha mẹ nên cũng không thể chắc chắn được. Cả Darius và Leia đều có thể sử dụng ma pháp tầng 5 một cách dễ dàng.
Dù sao, họ cũng đã công nhận năng lực của tôi, nên đã quyết định thuê gia sư kiếm thuật và ma thuật về để dạy cho tôi.
Về năng lực thì cha mẹ tôi hoàn toàn có thể dạy cho tôi, nhưng thân là Tể tướng và phu nhân của Tể tướng thì quá bận rộn nên họ không có nhiều thời gian.
"Này Darius. Tớ đã nghĩ khi có con rồi, cậu sẽ cưng chiều con hết mực, nhưng không ngờ lại đến mức này."
Một người đàn ông với vẻ ngoài hoang dã, tầm cuối 20, với bộ râu quai nón, nở nụ cười ngán ngẩm.
Cơ thể của anh ta được mài giũa như sắt thép, có thể cảm nhận được ngay cả khi anh ta đang mặc quần áo.
"Thật hết nói nổi. Con mình giỏi thì ai chẳng nghĩ thế, nhưng còn đòi bọn tớ làm gia sư cho thì đúng là quá lố bịch rồi."
Người phụ nữ với mái tóc đen và đôi mắt đen đầy bí ẩn, khoảng giữa 20. Cô ấy khoác một chiếc áo choàng đỏ trông rất sang trọng, đúng chất của một pháp sư.
"Thôi mà, Gray và Serena, đừng nói thế chứ. Tớ thừa nhận mình chiều con thật, nhưng..."
"Em cũng thấy mình hơi mù quáng thật. Nhưng Arius thực sự là thiên tài mà."
Nhân tiện, cha tôi, Darius, là một người đàn ông đẹp trai kiểu tri thức với mái tóc bạc và đôi mắt xanh lam, còn mẹ tôi, Leia, là một người phụ nữ xinh đẹp hoàn hảo với mái tóc vàng bạch kim và đôi mắt xanh băng. Quả thật, ngoại hình của họ xuất chúng và chẳng kém cạnh gì Gray và Serena cả.
"Ngay cả Leia cũng... thôi được rồi. Hôm nay, vì nể tình bạn xưa, tôi sẽ chiều theo cái tính cưng con mù quáng của hai người. Darius đáng thương vì phải làm cái công việc Tể tướng cứng nhắc, còn Leia chắc cũng phát ngán với các mối quan hệ xã giao rồi nhỉ."
"Đúng vậy. Giờ đã có con rồi, làm gì còn được như xưa mà rủ nhau đi phiêu lưu chứ. Bọn tôi sẽ lắng nghe những câu chuyện khoe con của hai người."
À, hóa ra cả bốn người họ là bạn cũ của nhau. Dẫu sao thì, tôi cũng không biết rằng cha mẹ mình từng là mạo hiểm giả. Có dịp tôi phải hỏi kỹ mới được.
"Hừm... Hai người nói chuyện một cách tự do nhỉ. Để xem hai người còn có thể nói thế sau khi thấy thực lực của Arius không. Arius, cho bọn họ xem ma pháp của con đi."
"Vâng, thưa mẹ."
Sau khi tôi phát động ma pháp, một quả cầu ánh sáng phóng điện xuất hiện.
"Không thể nào... là "Quang Điện – Plasmatic Ray", ma pháp thuộc tính hỗn hợp tầng 5! Hơn nữa, lại còn không cần niệm chú... Đừng nói là Leia làm thay nó nhé?"
"Serena, cậu thừa biết chuyện đó mà."
Leia nở một nụ cười đắc thắng. Đúng kiểu cha mẹ mù quáng.
Hóa ra không cần niệm chú là điều hiếm thấy sao. Bố mẹ tôi cũng hay sử dụng ma pháp mà không cần niệm chú, và tôi cũng có thể làm được ngay từ đầu nên tôi nghĩ đó là điều bình thường.
"Arius, tiếp theo là kiếm thuật."
"Vâng, thưa cha."
Tôi tắt "Plasmatic Ray" và rút một thanh kiếm dành cho trẻ em.
Tuy mới 5 tuổi, nhưng nhờ rèn luyện bằng ma lực, tôi đã cao trên 120cm, cơ bắp cũng phát triển, nên việc cầm kiếm dành cho trẻ em là điều quá bình thường.
Tôi liên tục kích hoạt các ma pháp như "Cường Hóa Thân Thể – Physical Build", "Phi Hành – Fly" và "Gia Tốc – Boost". Để bù đắp cho sự khác biệt về thể chất và tầm đánh.
"Chuẩn bị xong rồi nhỉ. Arius, tấn công đi."
Gray nở một nụ cười đầy thách thức.
"Xin phép ạ."
Tôi kích hoạt kỹ năng kiếm một tay "Quang Kiếm – Sword Slash" và nhanh chóng áp sát, nhắm vào chân của Gray.
Chân là nơi khó tránh nhất, và với sức mạnh cùng tốc độ được tăng cường bằng ma pháp của mình, tôi tự tin mình không thua kém gì người lớn.
Tuy nhiên, Gray đã dễ dàng đỡ được và hất văng tôi ra.
"Ồ, cũng được đấy chứ. Ý tưởng không tồi, nhưng đừng có tấn công trực diện một cách ngốc nghếch như vậy."
Tôi nhanh chóng di ra chuyển xung quanh và tấn công nhiều lần bằng các động tác thất thường.
Tôi đã thử tất cả các kỹ năng mà mình có thể sử dụng. Nhưng Gray đều đỡ được một cách dễ dàng, và cuối cùng còn đè tôi xuống đất.
"Này, Gray! Cậu định làm gì một đứa trẻ vậy hả!"
Mẹ tôi nổi giận, tung ra một quả "Quang Điện - Plasmatic Ray" to gấp mấy lần cái của tôi, phóng điện dữ dội đến mức nếu trúng thẳng thì chắc chắn sẽ chết ngay.
"Này. Leia, bình tĩnh nào! Arius có bị thương đâu. Mà... cậu nhóc này thực sự mới 5 tuổi à. Tớ thích nó rồi đấy."
Gray cười ha hả và chìa tay kéo tôi dậy.
"Này, Darius, Leia. Tớ xin lỗi vì đã coi thường. Tớ nhận lời làm gia sư cho Arius."
"Tớ cũng vậy... Arius, cô xin lỗi vì đã không tin con. Để bù đắp, cô sẽ dạy cho con tất cả các kỹ năng mà cô biết."
Và thế là, Gray và Serena đã trở thành gia sư của tôi.
Mãi sau này tôi mới biết, hai người họ chính là hai mạo hiểm giả hàng đầu thế giới.
※※※※
Arius Gilbert – 5 tuổi
Level: 25
HP: 255
MP: 455
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Volume 3 sẽ được phát hành bởi Micro Magazine vào ngày 30 tháng 7!
https://gcnovels.jp/book/1924
Phiên bản manga cũng đã bắt đầu đăng! https://comicride.jp/series/9f68f4279b817
Thông tin được đăng trên X (trước đây là Twitter)! https://twitter.com/TOYOZO_OKAMURA

