Trận chiến khốc liệt cuối cùng cũng khép lại. Mọi người trở về thế giới thực, tập hợp trên sân thượng khách sạn nơi chúng tôi đang ở.
Sensei đặt tay lên vai tôi, nói với giọng đầy ấm áp:
“Em đã làm rất tốt, Ise. Giờ hãy đi nghỉ đi. Đội y tế! Hãy kiểm tra cẩn thận những thuộc hạ của nhà Gremory, cả Irina và Saji nữa! Họ không bị thương nặng, nhưng đã kiệt sức cả về ma lực lẫn thể lực rồi.”
Sensei tiếp tục chỉ huy những nhân viên khác.
Sự quan tâm của thầy đúng là một ân huệ với chúng tôi. Mệt… mệt đến chết đi được. Tối nay chắc chắn không thể kích hoạt Balance Breaker nữa rồi…
Trận chiến đã kết thúc với việc phe Anh hùng rút lui. Sau cuộc giao tranh ác liệt với Dimension Lost và đám quái vật, các phe phái tham gia tuyến phòng thủ ở Kyoto đều đang xử lý hậu quả. Thế nhưng, phe Anh hùng đã lợi dụng tình hình để thoát khỏi vòng vây… Chỉ điều đó thôi cũng đủ thấy bọn chúng là đối thủ khó nhằn đến mức nào.
Có vẻ chúng đã dùng năng lực của “Annihilation Maker” để tạo ra vô số quái vật đánh lạc hướng, nhờ vậy mà cả nhóm mới phá vòng vây và chạy thoát.
Khi trở về khách sạn, ai nấy đều rệu rã, kiệt sức hoàn toàn. Đôi chân tôi run rẩy, gần như không đứng nổi.
Asia cũng vậy. Sau khi dốc hết sức để chữa trị cho đồng đội và chịu căng thẳng trong trận chiến, cô ấy đã ngủ gục, khẽ tựa vào người tôi.
Mọi người đều đã được chữa trị ổn thỏa, nhưng để chắc chắn, chúng tôi vẫn được đưa đi bằng cáng.
“Xin lỗi, Ise-kun. Vừa rồi tôi thật vô dụng…”
Kiba khẽ nói với vẻ áy náy. Tôi chỉ phẩy tay đáp lại. Quan trọng là cậu ấy đã cố gắng hết sức.
“Gen-chan!”
“Genshirou!”
Những thuộc hạ của nhà Sitri vây quanh Saji đang nằm bất tỉnh trên cáng, mắt rơm rớm nước. Việc hóa thành Long Vương đã rút cạn thể lực, khiến cậu ấy ngất đi sau trận chiến. Không cần phải phối hợp cùng tôi để giữ kiểm soát, Saji đã tự mình cố gắng đến tận cùng. Cậu ấy đã trưởng thành nhiều rồi. Và Saji, cậu cũng là người được đồng đội hết mực yêu quý đấy.
Sau đó, tôi cũng nhận được cuộc gọi từ Hội trưởng. Tôi chỉ báo cáo sơ qua, nhưng chắc chắn khi về sẽ phải giải thích cặn kẽ…
…Liệu tôi có bị Hội trưởng giết không đây?
Đúng lúc tôi còn đang rùng mình vì ý nghĩ đó, “lão khỉ” — Tôn Ngộ Không đời thứ nhất — bước tới.
“Này nhóc.”
“D- dạ vâng!”
“Có vẻ cậu đã tìm ra sức mạnh thật sự của bản thân. Một sức mạnh to lớn, khác hẳn với Juggernaut. Rất tốt. Juggernaut chỉ là trò vớ vẩn. Đó chỉ là sức mạnh mất kiểm soát, bạo lực thuần túy, và rồi cậu sẽ chết. Nhóc, cậu có một cô gái quan trọng với mình, phải không? Dù sao thì cậu cũng là Rồng Vếu mà.”
Tôi… tôi được khen rồi! Được nhân vật chính của Tây Du Ký khen ngợi, thật vinh dự không gì sánh nổi!
Mà, khoan… nói về gái ư!?
Lão Đại khỉ đưa tay chỉ về phía Asia.
“Ơ… hahaha… Chắc… chắc cũng đúng.”
“Vậy thì đừng bao giờ làm cô ấy khóc. Cậu là kiểu người sẽ trở nên mạnh mẽ vì giấc mơ và vì những cô gái. Xích Long Đế Vương và Bạch Long vốn dĩ đã là hiện thân của sức mạnh. Dù không cần Juggernaut, cậu vẫn có thể mạnh lên vô hạn. — Nhưng đừng quên, nguy hiểm vẫn luôn rình rập.”
Ánh mắt sắc bén của Lão khỉ dán chặt vào mặt tôi, rồi gật đầu.
“?”
Tôi chẳng hiểu ông ấy có ý gì, nhưng ông chỉ phả một hơi khói thuốc rồi cười khẽ.
“Còn nữa, thằng ngốc trong nhà ta đã gây rắc rối cho cậu. Xin lỗi nhé.”
À, chắc chắn là Bikou rồi. Đúng thật, hắn gây phiền phức không ít. Hội trưởng của tôi còn tức điên lên vì cái biệt danh “Công chúa Công tắc” nữa.
Lão khỉ xoa đầu tôi.
“Cảm xúc chính là thứ dẫn dắt Juggernaut, nhớ kỹ điều đó. Mà cú đánh cuối cùng cậu tung vào Tào Tháo, rất tốt. Hãy tiếp tục phát triển theo hướng đó. Đừng bao giờ bỏ cuộc với giấc mơ và sự cố gắng. Tiếp theo, khi kết thúc nhiệm vụ sứ giả của Sakra, ta sẽ đi tìm thằng ngốc kia. Cả Vali nữa, ta sẽ dạy cho cả hai một bài học. Giữ gìn sức khỏe nhé. Yu Long, chúng ta đi gặp cửu vỹ hồ thôi.”
“Biết rồi, lão già chết tiệt. Tạm biệt, Ddraig!”
Chưa kịp để tiếng nói tan đi, Lão khỉ và Yu Long đã biến mất về phía xa.
…Bị bỏ lại một mình, tôi siết chặt đôi tay run rẩy. Chúng đã tê cứng vì kiệt sức. Sức mạnh đang ngủ yên trong Sacred Gear đã dung hòa cùng những Quân cờ Evil Piece, trở thành sức mạnh mới của tôi.
Vẫn còn rất nhiều chỗ để cải thiện. Quá trình huấn luyện phải bắt đầu lại từ đầu.
Sairaorg-san, Vali… và Tào Tháo.
Tôi sẽ không thua. Tôi chắc chắn sẽ mạnh mẽ hơn nữa.
Tôi tin rằng, một ngày nào đó, giấc mơ của mình sẽ trở thành hiện thực —
Elsha-san, Belzard-san, dù chúng ta chia tay trong tình huống hết sức nực cười, xin hãy tiếp tục dõi theo tôi từ nơi nào đó.
Với tư cách là Xích Long Đế Vương. Với tư cách là Rồng Vếu. Tôi sẽ làm những gì mình cần phải làm.
Trong đêm cuối cùng ở Kyoto, tôi ngước nhìn bầu trời và một lần nữa khắc sâu quyết tâm của mình.

