Web Novel

Chương 86 : Rượu độc

2025-10-06

2

Bầu không khí yên bình vẫn bao trùm văn phòng của Artasha như thường lệ.

"Con sẽ về mà, mẹ."

Tôi hôn nhẹ lên môi mẹ, người có vẻ đẹp thanh tao vẫn chẳng hề đổi thay theo năm tháng.

"Tina."

"Vâng?"

"Không có gì. Chỉ cần con trở về bình an là được."

Mẹ mỉm cười dịu dàng, bàn tay nhẹ nhàng vuốt lên mái đầu tôi. Để lại sau lưng lời tạm biệt thấm đượm yêu thương ấy, tôi rời khỏi văn phòng tiến về hành lang sâu thẳm đang đón chào tôi bằng sự tĩnh lặng trầm mặc.

Không rõ tôi đã đi được bao lâu trên hành lang tưởng như vô tận đó, từ đằng sau bỗng vang lên tiếng bước chân khe khẽ.

"Thưa tiểu thư."

Là một trong số ít những người hầu trung thành trong dinh thự này, người chỉ nghe lệnh tôi chứ không phải mẹ.

Cô ấy cẩn trọng đưa cho tôi một bức thư.

"Đã có hồi âm từ Bá tước Abreldine."

"Mẹ ta không biết chuyện này đấy chứ?"

"Không ạ, tôi đã đợi đến tận rạng sáng để đi lấy nó nên sẽ không bị phát hiện đâu."

"Tốt lắm."

Tôi nhét bức thư vào trong ngực áo rồi đưa cho cô ấy một đồng vàng cùng một bức thư khác.

"Đưa bức thư này cho Bá tước Abreldine vào lúc tám giờ tối nay."

"Một bức thư khác ạ?"

"Phải. Và lần này cũng phải chắc chắn rằng sẽ không có ai phát hiện ra nhé."

Ánh mắt cô ấy thoáng vẻ ngần ngại, nhưng rồi cũng chỉ lặng lẽ gật đầu. Tôi mỉm cười, đặt thêm một đồng vàng vào tay cô.

"Hiểu chứ? Nếu bị bắt thì mọi chuyện sẽ không chỉ dừng lại ở cái đầu của cô đâu."

"T-Tôi… tôi hiểu rồi, thưa tiểu thư."

Tôi mỉm cười hài lòng.

Tôi đã đặc biệt xin mẹ chỉ định cho mình một người hầu có sự ràng buộc gia đình.

Bởi suy cho cùng, chẳng có gì trói buộc lòng trung thành tốt hơn những con tin quý giá.

Cô hầu gái vô danh này đang phải phải nuôi dưỡng mẹ già cùng hai em trai nhỏ, cô ấy sẽ chẳng bao giờ dám chống lại mệnh lệnh của tôi, dù có phải đối mặt với cái chết đi chăng nữa.

Quả là một số phận bi thương.

"Mong rằng kiếp sau, cô sẽ được tái sinh thành quý tộc."

Mang theo một thoáng thương cảm lạ lùng, tôi tiếp tục bước đi một mình dọc hành lang. Vừa khẽ ngân nga giai điệu, tôi vừa rút bức thư của Bá tước Abreldine ra và bắt đầu đọc.

***

Khúc nhạc hòa tấu êm ái vang vọng khắp sảnh khiêu vũ lộng lẫy. Nhưng ngược lại, trái tim Mardian lại đang bùng cháy bởi cảm xúc căng thẳng âm ỉ, như đốm than ẩn dưới lớp tro tàn.

'Không phải lo lắng. Kế hoạch này là hoàn hảo.'

Gây thương tổn cho Thánh nữ chẳng khác nào chọc giận hoàng gia. Chính vì thế, Mardian đã dành rất nhiều thời gian để chuẩn bị tỉ mỉ từng chi tiết một.

Mọi dấu vết liên quan đến cô đều đã bị xóa sạch, không để lại bất kỳ bằng chứng nào.

Gia tộc Abreldine tuy bề ngoài có vẻ cao quý, nhưng thực chất lại có mối liên hệ mật thiết với thế giới ngầm.

Mọi thứ thực tế đều được thực hiện bởi các lính đánh thuê của thế giới ngầm, thậm chí cô còn xác nhận rằng gã nhà giả kim, kẻ điều chế loại độc dược đó, đã bị thủ tiêu vào hai đêm trước.

Người sẽ lén đổ thuốc độc vào ly rượu của Thánh nữ cũng là một đặc vụ chuyên nghiệp được cải trang dưới lớp vỏ người hầu, được thuê thông qua hội ngầm.

Ngay cả khi mọi chuyện có trục trặc, hội ngầm đã bảo đảm sẽ tuyệt đối giữ kín thân phận của cô.

Hơn nữa, Mardian cũng đã cẩn thận tạo dựng bằng chứng ngoại phạm hoàn hảo trong suốt những ngày xã giao, đảm bảo không để lại bất cứ sơ hở nào.

Mối lo duy nhất còn vương lại trong cô chỉ còn một điều, đó là hiệu quả của thuốc độc.

Liệu loại độc mà cô chuẩn bị có tác dụng với Thánh nữ chứ?

Thánh nữ là tồn tại có thể tái tạo cả những phần cơ thể đã bị chặt đứt một cách kỳ diệu.

Không chỉ chữa lành những vết thương chí mạng, mà ngay cả chất kịch độc chết người cũng trở nên vô hiệu trước quyền năng thiêng liêng của ả.

Cô đã dành hàng tuần trời chỉ để trăn trở về câu hỏi đó, chìm trong sự bất định không lối thoát.

Trớ trêu thay, người đã mang đến đáp án cho cô lại chính là người cô yêu nhất — Tina.

[Em tình cờ tìm thấy thứ này trong sách... Chị có thể xem qua nó được không?]

Những gì Tina đưa cho cô là một cuốn sách chứa đựng tri thức cấm về ma thuật hắc ám, thứ đã bị cấm tuyệt đối ở Đế quốc.

Nó khơi dậy những ký ức mơ hồ từ các buổi học giáo lý mà trước đây cô từng cho là vô dụng và lãng quên nó.

Nhưng khi đọc cuốn sách ấy, từng mảnh vỡ bài học bị lãng quên đã dần hiện về.

Máu của pháp sư hắc ám tha hóa là thứ đối nghịch với sức mạnh thần thánh.

Nếu một thực thể tràn đầy thần lực uống phải máu tinh luyện của pháp sư hắc ám, dòng máu ô uế đó sẽ từ từ bào mòn thần tính của họ từ bên trong.

Dĩ nhiên là người sở hữu quyền năng áp đảo như Thánh nữ có thể sẽ thanh tẩy được dòng máu ô uế ấy. Tuy nhiên, nếu kết hợp cùng với một loại kịch độc, kết cục có thể sẽ thay đổi.

Đó là loại độc được pha chế bằng cách trộn máu của pháp sư hắc ám đã được tinh luyện với chất độc cực mạnh, đến mức chỉ cần uống một lượng nhỏ thôi cũng đủ để tử vong.

Hỗn hợp này được chuẩn bị cho Thánh Nữ, loại độc dược được thiết kế riêng để nhắm vào ả.

Ngay cả gã nhà giả kim lão luyện kia cũng đã cam đoan về sức mạnh khủng khiếp của nó.

Hắn khẳng định rằng ngay cả với Thánh nữ, chín phần mười sẽ bỏ mạng khi uống phải nó. Và nếu có kỳ tích sống sót, thì thần lực trong cơ thể cô ta cũng sẽ bị triệt tiêu hoàn toàn.

'Tina cẩn trọng hơn mình tưởng.'

Dù không thể hiểu vì sao Tina lại ôm mối thù sâu nặng với Thánh nữ như vậy, nhưng cô cũng định là sẽ không tìm hiểu thêm.

Suy cho cùng một khi chuyện này kết thúc, Tina sẽ hoàn toàn thuộc về cô.

Cô dự định sẽ biến Tina thành một nô lệ phải sống phụ thuộc vào cô, rồi sau đó chỉ cần hỏi thẳng là được.

Tâm trí cô vốn đã bị những ham muốn đen tối dành cho Tina nuốt chửng, chẳng buồn để tâm đến bất kỳ suy nghĩ phiền phức nào khác.

Nhưng vấn đề thực sự nằm ở chỗ, đó là việc có được máu của pháp sư hắc ám gần như là điều bất khả thi.

Những pháp sư hắc ám, những kẻ hiến tế vô số sinh mạng con người và lập giao ước với các ác thần, vốn dĩ đã cực kỳ hiếm hoi. Trong số ít ỏi đó, tìm được kẻ sẵn lòng hiến dâng máu của mình lại càng khó hơn gấp bội.

Hơn nữa, việc lần ra tung tích của bọn chúng không phải chuyện dễ dàng gì, bởi những kẻ đó luôn sống ẩn mình trong bóng tối và luôn toan tính những mưu mô xảo quyệt.

Ngay cả khi có thể tìm được, thì việc giao dịch với chúng cũng tiềm ẩn vô vàn hiểm nguy.

Ấy vậy mà, như thể đã được thần linh sắp đặt, một cơ may kỳ diệu đã tự mình xuất hiện.

Một ngày nọ, tại một phiên đấu giá ngầm ẩn danh, dòng máu tinh luyện của pháp sư hắc ám được đem ra rao bán.

Danh tính người mua và người bán đều được giữ kín nên không lo bị lộ. Và bởi phần lớn người tham dự chẳng rõ công dụng của thứ máu ấy, nên cô đã có thể mua được nó với một mức giá phải chăng.

Mọi thứ khớp với nhau một cách hoàn hảo.

'Hẳn là ông trời cũng muốn Tina trở thành món quà của riêng ta.'

Mardian khẽ nhấp một ngụm rượu trong tay, rồi đưa ánh nhìn lướt qua đại sảnh.

Trong tầm mắt cô, Thánh nữ xuất hiện với nụ cười hiền hòa giữa vòng vây của những vị tiểu thư quý tộc.

Dù trông cô có vẻ là đang chăm chú vào câu chuyện của mọi người, nhưng ánh mắt của Lilian thi thoảng vẫn liếc về phía Tina, người đang ngồi cách đó một quãng.

Dường như cũng nhận ra ánh nhìn của Thánh nữ, Tina bối rối ra mặt, cô tìm cách né tránh, hòa mình vào nhóm quý tộc thuộc phe Versha để tìm chỗ ẩn nấp.

'Có vẻ như Thánh nữ thực sự quan tâm đến Tina.'

Cô không hề biết rằng, chính sự tò mò ấy sẽ phải trả giá bằng mạng sống của mình.

Mardian uống cạn ly rượu chỉ bằng một ngụm rồi lặng lẽ đặt chiếc ly xuống bàn.

Đó là tín hiệu đã được lên kế hoạch từ trước.

Ngay khi chiếc ly chạm bàn, một người đàn ông trong bộ lễ phục chỉnh tề bước đến gần Thánh nữ, trên tay bưng khay rượu với đủ loại đồ uống.

Những vị tiểu thư đang khát khô cổ nhanh chóng gọi người hầu đến rót rượu, và anh ta khéo léo rót đầy ly cho họ.

Khi các tiểu thư mời thánh nữ cùng nâng ly với họ, cô đã yêu cầu một ly rượu vang.

Người hầu lịch sự nghiêng chai, rót rượu vào chiếc ly pha lê trước mặt cô.

Chính khoảnh khắc ấy, một hạt cườm nhỏ được giấu kín trong tay áo người hầu nhẹ nhàng rơi vào ly rượu của thánh nữ.

Động tác tinh vi đến mức ngay cả Mardian, người vẫn đang chăm chú theo dõi, cũng gần như không thể nhận ra. Rõ ràng là gã người hầu này đã quá quen với những việc như thế.

Thánh nữ không chút nghi ngờ, liền nâng ly với các tiểu thư xung quanh rồi mới đưa miệng ly lên môi.

Ngay khi Mardian thấy rõ dòng rượu đỏ sẫm chạm vào môi Thánh nữ, cô lập tức quay đi, giả vờ trò chuyện cùng vài quý tộc khác để tránh bị chú ý.

Chẳng bao lâu sau, chuyện đó đã xảy ra.

.

.

"Aaaaah!"

Một tiếng thét chói tai vang lên, xé toang bầu không khí trong sảnh tiệc.

Âm thanh bất ngờ đến mức khiến tất cả mọi người đều quay đầu tìm kiếm nguồn gốc của nó.

Ở chính giữa đại sảnh là Thánh nữ.

Đôi mắt hồng nhạt của cô run rẩy vì bất an, khuôn mặt tái nhợt đến trắng bệch. Máu đỏ sẫm rỉ ra nơi khóe môi.

"Khụ."

Lilian ho khan một tiếng rồi gục xuống sàn. Sinh khí trong cơ thể dần tan biến.

Ngay khi có máu tuôn ra từ môi Thánh nữ, cơn hỗn loạn lập tức bùng nổ trong đại sảnh của bữa tiệc.

Mardian nhanh chóng đảo mắt quan sát tình hình. Kẻ đã ra tay hạ độc đã biến mất. Giờ này, hẳn là hắn đang cưỡi ngựa chạy khỏi biên giới Đế quốc.

Các vệ binh vội vàng đổ xô đến bên Thánh nữ, trong khi các quý tộc khác thì mặt mày hoảng hốt, bắt đầu chen nhau tháo chạy khỏi đại sảnh.

Đó chính là cảnh tượng của một vụ ám sát nhằm vào Thánh nữ. Trong tình cảnh như vậy, xuất hiện một cuộc đảo chính cũng chẳng có gì lạ lẫm, sự hỗn loạn đang bao trùm lên tất cả.

Ở đằng xa, cô có thể thấy Tina đang rời đi cùng nhóm tiểu thư khác, gương mặt cũng tái nhợt vì sợ hãi.

'Heh, diễn cũng khéo đấy, Tina.'

Mardian cười ranh mãnh. Ý tưởng biến Tina thành nô lệ riêng, một thuộc hạ trung thành và hữu dụng bỗng trở nên vô cùng hấp dẫn.

Cô vừa theo nhóm tiểu thư rời khỏi sảnh, vừa quan sát tình hình xung quanh. Vì tính nghiêm trọng của vụ việc nên các kỵ sĩ đã bắt đầu tập trung tại cổng chính.

Tuy vậy, số lượng vẫn còn quá ít để có thể kiểm soát tình hình.

Do buổi tiệc không do hoàng gia tổ chức nên phải mất một khoảng thời gian nữa mới có thể ban hành sắc lệnh chính thức.

Mardian thản nhiên bước ra khỏi cổng chính của buổi tiệc và lên cỗ xe ngựa của gia tộc.

"Trở về dinh thự."

Cỗ xe chậm rãi lăn bánh sau khi nghe lệnh cô, bỏ lại sau lưng cảnh tượng thảm kịch.

Dù bề ngoài trông vẫn bình thản, nhưng các đầu ngón tay cô đã bắt đầu run lên.

Từng đối mặt với không ít người trước đây, nhưng chưa một lần nào cô lại cảm thấy căng thẳng đến vậy.

'Kết thúc rồi.'

Mọi dấu vết đều đã được xóa bỏ cẩn thận, không để lại chút manh mối nào liên quan đến cô.

Cho dù Thánh nữ có sống sót một cách thần kỳ đi chăng nữa, thì thứ hắc ma pháp đang nhiễm vào máu cô ta cũng sẽ hoàn toàn nuốt chửng thần lực. Không có cách nào có thể khôi phục.

Trong khi cô vẫn còn đang gõ nhẹ ngón tay lên khung cửa sổ xe ngựa để giữ bình tĩnh, thì chiếc xe đã dừng lại trước dinh thự của Bá tước Abreldine. Mardian bước xuống xe ngựa dưới sự hướng dẫn của một kỵ sĩ đang đợi sẵn, cô lạnh lùng ra lệnh.

"Ngày mai ta sẽ đến dinh thự Nam tước Blanc. Hãy chuẩn bị đi."

"Vâng, thưa tiểu thư."

Không còn lý do gì để kiềm chế nữa.

Cô sẽ nhốt Tina vào phòng ngay khi có thể. Từ giây phút đó trở đi, bất kể là đồ ăn hay thức của Tina, mọi thứ đều phải qua tay cô, và mọi nhu cầu sinh lý sẽ được giám sát chặt chẽ.

Cô muốn nghiền nát ý chí của Tina bằng sự ô nhục, biến cô ấy thành con cún ngoan ngoãn chỉ biết vẫy đuôi phục tùng.

Khóe môi Mardian cong lên thành một nụ cười lạnh lẽo khi cô tưởng tượng đến dáng vẻ của Tina trở thành vật sở hữu của mình.

'Chủ nhân... xin hãy để em phục vụ ngài…'

Trong đầu cô, hình ảnh đôi mắt đẫm lệ của Tina hiện lên cùng cảnh tượng về chiếc lưỡi của cô ấy đang dò dẫm nơi "bí ẩn" của mình, khiến một luồng nhiệt bắt đầu nóng lên ở phía bụng dưới của Mardian.

Cô khẽ lau môi rồi bước đến trước cửa dinh thự. Và cánh cửa đã mở ra, để lộ một người đang đứng chờ.

"...Cha?"

Đó là người đứng đầu gia tộc Abreldine, cha của cô, người đàn ông nắm trong tay quyền lực to lớn ở cả bóng tối lẫn ánh sáng. Khuôn mặt ông méo mó vì giận dữ khi tiến lại gần cô, giọng nói lạnh lẽo và đầy uy lực.

"Đi theo ta."

"Vâng?"

Sát khí trong giọng nói ấy khiến cô lạnh sống lưng. Dù trong lòng trào dâng dự cảm chẳng lành, nhưng mệnh lệnh từ người đứng đầu gia tộc là không thể từ chối. Không nói một lời, Mardian lặng lẽ bước theo ông vào thư phòng.

Chát!

Âm thanh sắc lạnh vang lên khiến cơn đau rát bùng nổ trên má cô. Đầu cô nghiêng sang một bên, và khi ngẩng lên, bàn tay của ông ấy vẫn còn giơ cao, khuôn mặt đỏ bừng vì phẫn nộ.

"Nói thật đi, Mardian."

Giọng ông run rẩy, lần đầu tiên cô cảm thấy sự dao động trong giọng nói của người đàn ông vốn chưa từng nao núng trước những tội ác kinh hoàng.

"Ngươi đã đầu độc Thánh nữ phải không?"

Lồng ngực Mardian thắt lại, như bị băng giá bủa vây.

"L-làm sao cha biết—"

"Con tiện nhân này!"

Bàn tay ông lại giáng xuống. Cú tát dữ dội khiến cô ngã gục xuống sàn, cơn đau như xé rách da thịt.

"Ngươi dám làm những việc vượt quá địa vị của mình, lại còn dám khiêu khích kẻ thù mà ngươi không bao giờ đủ sức chống lại sao?"

Tiếng gầm của ông vang vọng trong tai như muốn xé toạc màng nhĩ cô. Nhưng tâm trí Mardian đã rối loạn đến mức không thể tiếp thu nổi những lời nói ấy.

'Làm sao cha biết được chuyện đó?'

Cô đã bỏ sót điều gì ư?

Cô luôn cẩn trọng trong từng bước đi, tỉ mỉ che giấu mọi dấu vết, không để lại chút manh mối nào dù là nhỏ nhất. Dù cố gắng hồi tưởng đến thế nào, thì trong ký ức của cô cũng chẳng có sai sót.

Hội ngầm mà cô thuê vẫn luôn hoạt động ẩn danh và đã giữ kín thông tin khách hàng suốt hàng trăm năm nay. Không có lý do gì để họ tiết lộ việc này.

"Đồ ngu, bị vạch trần đến mức này mà vẫn còn không biết chuyện gì đã xảy ra, đúng là thảm hại quá mức."

Với đôi mắt bừng bừng lửa giận, người đứng đầu gia tộc ném vài bức thư ra trước mặt cô. Trên mặt bàn, những trang tài liệu được viết tao nhã cùng với hàng loạt bức ảnh kèm theo.

"Những bức thư này được gửi đến cách đây một giờ. Bên trong là toàn bộ bằng chứng về những gì ngươi đã làm. Ta đã lập tức cho người gọi ngươi, nhưng tin đồn Thánh nữ bị hạ độc đã lan ra khắp Đế quốc."

"Cái… cái gì thế này…"

Bằng đôi tay run rẩy, Mardian cúi xuống nhặt từng bức thư nằm rải rác dưới chân mình.

Mỗi bức đều ghi chép chi tiết từng hành động của cô.

Trong ảnh là cô đang trao đổi lọ thuốc độc với một nhà giả kim, rồi ngay sau đó là thi thể bất động của gã.

Cả những bức ảnh chụp cô bước vào, rồi rời khỏi trụ sở của hội ngầm cũng được kèm theo.

Mọi chi tiết trong các bức ảnh đều rõ ràng đến đáng sợ.

"Không… không thể nào…"

Cô không thể tin nổi. Dù nghĩ như nào đi chăng nữa, thì cô cũng không thể hình dung ra người có khả năng đoán trước kế hoạch ám sát Thánh nữ và thu thập được bằng chứng xác thực đến vậy.

Cô không hề chia sẻ kế hoạch với bất kỳ ai.

Vậy mà lại có người tỉ mỉ theo dõi mọi bước đi của cô, thu thập bằng chứng như thể biết trước tất cả những gì cô định làm.

"Dù bây giờ ta đang rất muốn xé xác ngươi ra, nhưng ta sẽ cho ngươi một cơ hội."

Người đứng đầu gia tộc quăng thêm một lá thư khác xuống sàn, ánh mắt ông lạnh như băng.

"Nếu vụ đầu độc này bị phanh phui, cả gia tộc của chúng ta sẽ lâm vào đại họa. Tuy nhiên, người này dường như sẵn sàng cho chúng ta một cơ hội để chuộc tội."

Tờ giấy không có con dấu, không có phù hiệu, chỉ vỏn vẹn một câu. Ông nghiến răng ra lệnh.

"Đi mà cầu xin. Nếu ngươi không thuyết phục được họ, ta sẽ tự tay kết thúc chuyện này."

Mardian chết lặng khi đọc từng chữ trên tờ giấy.

Nó chỉ chứa một câu ngắn gọn, súc tích.

[Hãy đến Sòng bạc Camillia một mình lúc 2 giờ sáng, Mardian.]

Nét chữ quen thuộc đến mức không thể nhầm lẫn. Ngay từ cái nhìn đầu tiên, cô đã nhận ra sức hút của nét bút ấy chỉ có thể thuộc về một người.

"Tina."

"E-em... tại sao?"