Web Novel

Chap 2: Hoá Sói (2)

2025-09-28

8

“Hắn nghe lời đấy.” Kim Sae-Jin nghĩ thầm khi liếc nhìn tên Thợ săn đang đi phía sau mình.

Anh hơi tiếc cái xác con Sói nâu đã ngỏm kia, nhưng cũng không tiếc lắm vì Sae-Jin đoán là nó cũng chẳng đáng giá bao nhiêu. Khoản tiền nhận được từ chính phủ khi nộp xác con sói đó lên cũng không thể quá được 450 đô. Thay vào đó, anh hài lòng với “chiến lợi phẩm" là hai Thợ săn này hơn.

Sau khi đi được một hồi, anh chợt nhìn thấy lối ra từ xa. Ở gần đó có tấm biển ghi: "Từ đây trở đi, số lượng quái vật sẽ gia tăng".

Xác nhận được vị trí, Sae-Jin đặt cơ thể tên Thợ săn đang ngất xỉu xuống đất rồi quay đầu lại nhìn.

“Éc!"

Tên Thợ săn kia phát ra một tiếng kêu giật mình nghe khá nực cười, dáng vẻ đó của hắn khiến Sae-Jin nổi hứng trêu chọc.

“Grừừ…”

"Oáiii!!”

Đối với Sae-Jin, cảnh tên Thợ săn ngã phịch xuống đất vì hoảng sợ thật sự vô giá.

‘Sống một cuộc đời bình thường chút đi bạn à.’

Sae-Jin khẽ cong môi cười thầm, rồi dùng bàn chân trước vỗ vỗ vào vai tên Thợ săn đang run lập cập trên đất trước khi ung dung bước trở về rừng.

Bị bỏ lại, Kim Tae-Jo ngồi ngây ra đó một lúc lâu. Con Sói nâu khổng lồ đã đi khuất từ bao giờ, nhưng não bộ của anh vẫn chưa tiêu hoá được tình huống hiện tại…đây thực sự là một trải nghiệm kì quái, kì quái đến điên rồ.

Cú sốc phai dần ,anh nhớ lại những gì vừa diễn ra. Con Sói nâu to lớn đó, nó đã cứu anh một mạng!

Cảm thấy tâm trí hơi mơ hồ, Tae-Jo tát thật mạnh mình một cái.

“Au ui…”

Cảm giác tê đau truyền đến từ má giúp anh xác nhận rằng đây không phải là mơ. Nhưng không phải mơ thì càng khó tin.

Anh mờ mịt nhìn về hướng con sói đi khuất…

“Ặc khụ…khụ!”

" Ý!! Sang-Yun! Cậu nghe tôi nói không!?”

Tiếng ho yếu ớt của Sang-Yun kéo Tae-Jo trở về hiện thực. Anh vội vã đỡ người đồng đội của mình dậy.

"Chúng tôi cần trợ giúp!!”

Tae-Jo dùng hết sức bình sinh hét lớn, chẳng mấy chốc,tháp canh ở đằng xa đã có biến động.

“Bên này!" 

Sau khi xác định được vị trí phát ra giọng nói, những người lính nhanh chóng chạy tới chỗ anh.

Tae-Jo đến giờ mới nở một nụ cười nhẹ nhõm. Trong giây lát, anh tạm thời quên đi trải nghiệm vừa qua của mình.

***

“Một linh thú sao?" 

“Ừm, đó là cách giải thích hợp lí nhất cho hành động của con sói, một quái vật bình thường không thể có trí tuệ và kích thước như vậy được…”

Gương mặt Tae-Jo lộ rõ vẻ xúc động sâu sắc khi nhớ lại sự việc, anh nhấp một ngụm trà nóng để làm bản thân bình tĩnh lại. 

“Nhưng…một con quái vật có thể tiến hoá thành Linh thú sao?”

Người lính canh phòng biên giới hơi nghiêng đầu, gương mặt lộ vẻ nghi hoặc.

Phải biết, Linh thú là những sinh vật nhận được ban phước từ Thần Linh. Chúng là những tồn tại thần bí khó dò, sức mạnh tinh thần và thể chất đều được cường hoá mạnh mẽ nhờ tiếp nhận khí tức của Mẹ Thiên Nhiên. Chúng hoàn toàn khác biệt so với đám quái vật hung bạo và hỗn loạn, ổn định hơn, ôn hoà hơn. Chính vì vậy, cách con người đối xử với chúng cũng khác hoàn toàn.

“Nếu nó là một con sói thì đâu phải là không có khả năng? Hiện tại, chúng bị coi là quái vật chỉ là vì bản tính hung hăng của chúng thôi, thực chất cũng không khác thú hoang là mấy.”

"Nếu thật sự là như vậy thì…ầy…khó tin quá." 

Người lính trông chưa hoàn toàn bị thuyết phục. Bởi lẽ, số lượng Linh thú từ trước tới giờ chưa bao giờ là nhiều. Như sinh vật thần thoại Cửu Vĩ Yêu Hồ thuộc hàng Ngũ Linh Thú chẳng hạn.

Đối diện với vẻ hoài nghi của người lính, Tae-Jo hơi nhíu mày.

 “Nếu niếc cái gì, tôi đang nói sự thật đó! Tôi thực sự đã gặp một con sói như vậy…à phải rồi!” 

Chợt nhớ ra một thứ, Tae-Jo đứng bật dậy khỏi ghế.

"Lens ghi hình!! Lúc đó tôi đang đeo lens ghi hình!”

Một chiếc lens ghi hình có tác dụng đúng như tên gọi của nó – nó ghi lại những hình ảnh phản chiếu trên võng mạc của người đeo.

Với những thợ săn nghèo rớt mồng tơi như Tae-Jo, người chỉ có thể sống long đong qua ngày nhờ những đồng tiền kiếm được từ việc đi săn quái, đây là một cách để kiếm thêm một khoản nho nhỏ cho cuộc sống của bản thân nó thoải mái hơn.

Họ làm vậy với hy vọng nhỏ nhoi rằng nếu bắt gặp được một loài vật quý hiếm nào đó hoặc ghi lại được một đoạn video quá trình săn quái chi tiết và rõ nét, họ sẽ có thể bán chúng đi như “tư liệu học tập”.

“...Hả?”

“Chờ chút! Tôi sẽ cho anh xem ngay!!”

Người lính chợt cảm thấy hơi lo lắng, sợ rằng Tae-Jo sẽ vô tình làm tổn thương bản thân khi anh ta vội vàng móc móc vào mắt, lôi ra một cái Lens nhỏ.

“Nè! Nhìn cho kĩ vô!!“

______________________________________________________

Gần đây thời tiết hơi bất ổn nên tôi chỉ đủ thời gian làm đến đây thôi, mong sau bão số 10 thì không còn cái nào khác nữa:3