Volume 3: Tôi muốn xua tan nỗi sợ đang ràng buộc mình [Chương 61 - 90]

Tập 82: Nữ báo yêu xa biết đến hạnh phúc qua cái ôm

2025-10-04

1

Có chút yếu tố gợi cảm (so với tiêu chuẩn của tác giả)

___________________________________________

Đêm hôm chuyển đến sống trong căn nhà mới của Aki-kun.

Tôi vừa nằm lên giường của cậu ấy vừa ngập ngừng ngỏ lời:

“G-giả sử nhé… nếu như em trong vô thức mà ôm lấy anh thì…”

“Nếu ôm lấy anh thì sao nào?”

“Thì… anh có thể chọc vào… kheo chân em được không?”

“Hả? Yêu cầu đó hơi khó quá rồi đấy?”

“Em biết là hơi quá, nhưng chắc chắn như thế thì em sẽ tỉnh lại…”

“Tại sao chứ?”

“Đừng bắt em phải nói ra nữa…”

“Em thấy xấu hổ à?”

“Ừm…”

Đó là biện pháp cuối cùng để đánh thức tôi - một đứa hay lăn lộn, trở mình lung tung trong lúc ngủ.

Tôi cực kỳ nhạy cảm ở phía sau đầu gối.

Chỉ cần chạm nhẹ thôi là đã thấy tê dại đến khó tin rồi.

Mặc quần tất hoặc vớ dài thì chẳng sao cả.

Nhưng riêng việc bị chạm trực tiếp vào kheo chân thì tôi không chịu nổi.

Nguyên nhân thì tôi không nhớ rõ, chỉ biết là từ lâu tôi đã thấy rất sợ cảm giác đó rồi.

“Thôi được. Nghĩa là nếu em ôm anh thì anh chỉ cần làm thế để đánh thức em, đúng không?”

“Nhờ anh nhé. Em cũng không biết lúc đó mình sẽ nằm kiểu gì nữa.”

“Được rồi. Dù sao thì… ngủ thôi.”

“Vâng. Ngủ ngon nhé, Aki-kun.”

“Ngủ ngon, Saki.”

Aki-kun tắt đèn.

Trong ánh sáng mờ của đèn ngủ, tôi nghe thấy tiếng thở đều đặn của cậu ấy.

Cậu ấy mặc áo thun và quần short ngủ.

Còn tôi thì mặc bộ babydoll mang từ nhà bố mẹ.

Quần lót thì mặc đàng hoàng theo đúng yêu cầu của Aki-kun.

(Vì có chuyện đã xảy ra ở nhà trọ rồi mà… cũng phải thôi nhỉ.)

Kể từ vụ tắm chung ở nhà trọ, cảm giác xấu hổ của tôi đã bay biến hẳn.

Và điều đó, như mọi lần, lại làm Aki-kun khó xử.

(Nghĩ lại thì mình toàn lột đồ theo bản năng… hơn nữa còn lặp đi lặp lại nữa chứ.)

Aki-kun thì đưa mắt nhìn chỗ khác, vừa né tránh vừa nhắc khéo.

(Nếu mình khoe quá nhiều, có khi cậu ấy sẽ chán mất…)

Khi đã bình tĩnh lại, tôi cũng tự hỏi “Sao mình lại làm thế nhỉ?”

Nhưng mười năm qua đã tích tụ quá nhiều mong muốn.

Những mong muốn “nếu gặp lại thì sẽ làm thế này, thế kia” cứ vô thức trào ra ngoài.

(Cả chuyện mình hứng lên mà cạo sạch nữa, nghĩ lại thì đúng là quá đà thật.)

Cả chuyện dùng ngực để kỳ lưng lúc tắm, hay vụ mặc áo sơ-mi của người yêu… những việc đó vốn là những trò tôi nghe người khác nhắc đến, rồi đã từng ước một ngày được làm với Aki-kun.

Những ham muốn này là giấc mơ tôi đã ủ kín suốt mười năm.

Giờ tôi chỉ đang xả dần chúng từng chút một.

(Cuối cùng thì, mình đúng là đang bị dồn nén dục vọng sao?

Nếu đã vậy thì lẽ ra phải nhanh chóng dâng hiến bản thân cho Aki-kun rồi chứ.

Vậy mà lại không làm được… mình đang làm cái quái gì vậy chứ?)

Trái tim thì tôi đã trao trọn cho cậu ấy rồi.

Nhưng cơ thể lại khác, cứ đến lúc quan trọng thì tôi lại chùn bước.

Những gì tôi làm được chỉ là để lộ da thịt, ngủ cùng, ôm và hôn mà thôi.

Khi tôi đem chuyện này than thở với Ruri, cô ấy còn chọc ghẹo:

“Đã đến mức đó rồi thì nhanh để người ta quan hệ [note81419] đi chứ!”

Cô ấy còn ngạc nhiên khi biết tôi vẫn còn trinh.

(Mình đã bảo là vẫn chịu được khi suối nước nóng… vậy mà lời nói và hành động chẳng ăn khớp gì cả.)

Tôi biết, sâu thẳm trong lòng, Aki-kun cũng muốn ôm lấy tôi.

Bằng chứng là trong phòng tắm, cậu ấy đã “phá kỉ lục” từ trước đến nay, rõ ràng là cơ thể tôi đã khiến cậu ấy hưng phấn tột độ.

(“Con trai đúng là thay đổi nhanh thật”… Mình mà không sớm quyết định thì cậu ấy sẽ rời xa mình mất.)

Aki-kun lo tôi sẽ bị người khác cướp mất, nhưng tôi mới là người luôn lo lắng… sợ rằng cậu ấy sẽ bị người khác cướp đi.

Đặc biệt sau khi thấy “cậu nhỏ” của cậu ấy, nỗi sợ đó càng rõ rệt.

Tôi ngắm gương mặt trong lúc ngủ của Aki-kun, cứ thế trằn trọc cả tiếng đồng hồ.

Chìm trong suy nghĩ mãi mà không có lời giải, cuối cùng từ bỏ và ngủ thiếp đi.

§

Tôi tỉnh dậy bởi cảm giác có gì chạm vào sau đầu gối.

“Hyau~!”

“Ra là thế à.”

Giọng của Aki-kun vang lên từ phía đối diện.

Chưa hiểu mình đang trong tình trạng gì, tôi lên tiếng chào Aki-kun.

“Ờm… chào buổi sáng?”

“Giờ vẫn còn nửa đêm đấy.”

“Ể?”

Tôi ngạc nhiên nhìn quanh, và ngay trước mắt là đôi chân của Aki-kun.

Khi cúi xuống xem chuyện gì, tôi thấy đầu của Aki-kun đang chui gọn giữa hai đùi của mình.

“C-cái này… rốt cuộc là tình huống gì vậy? Với lại, anh đừng thở phì phì vào đó chứ! Nhột lắm!”

“Đừng có đòi hỏi vô lý vậy chứ!”

“Ưnn… k-kích thích quá… thở… ngừng thở lại đi!”

“Anh sẽ chết mất! Dù sao thì, nâng chân trái lên giúp anh cái.”

“X-xin lỗi!”

Không hiểu tôi đã làm gì trong lúc ngủ nữa.

Aki-kun ngồi dậy, lắc đầu.

Tôi cũng ngồi dậy, quỳ ngay ngắn trên giường.

“Ngộp chết được… lúc bị Saki kẹp, anh chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra luôn.”

“Đ-đến mức đó cơ à?”

“Ờ. Vừa tỉnh dậy thì toàn mùi thơm, lại còn mềm mại nữa, suýt nữa thì thăng thiên luôn.”

“V-vậy sao…”

“Đến khi mắt quen với bóng tối, nhìn thẳng trước mặt thì ngay trán anh là cái mông của Saki. Nhận ra tình trạng bản thân lúc đó, đến anh cũng phải toát mồ hôi lạnh.”

“Thật xin lỗi…”

“Anh cũng đâu ngờ lại tái hiện y hệt vụ ở nhà trọ.”

“Ể?”

Ấy, chẳng lẽ nào…

“Ơ, ơm… hồi ở nhà trọ, em ngủ trong tình trạng trần truồng à…”

“Đúng vậy. Ở nhà trọ thì… thôi anh không nói. Vì danh dự của Saki.”

“Khoan đã!? N-nhưng anh phải nói chứ! Em muốn biết chuyện gì đã xảy ra!”

“Nếu nghe rồi thì chỉ có nước xấu hổ đến chết thôi đấy?”

“Thế… đến mức đó thật à?”

“Đến mức đó thật đấy.”

Không biết là nên nghe hay không nữa…

Do dự một lúc, tôi ngồi xuống giường, nhìn Aki-kun đang uống nước trong chai nhựa và lên tiếng:

“Có… có thể kể cho em nghe không?”

“Em chuẩn bị tinh thần rồi chứ?”

“Rồi!”

Và thế là, tôi được nghe toàn bộ cảnh dâm loạn mình đã gây ra ở nhà trọ.

“E-em… xin lỗi nhé.”

“Em cũng đâu cố ý, không tránh được mà.”

“Nhưng… nhưng mà, ngại lắm…”

“Anh sau đó cũng ngất đi, nên chẳng biết ra sao nữa.”

“……”

Bản năng của tôi ơi, làm việc đi nào!

Không, làm vậy thì không được!

“Hóa ra chuyện anh là gối ôm của em là thật nhỉ.”

“Tư thế thì mỗi lần mỗi khác thôi.”

“Vậy à…”

“Chỉ là lần này liên tục nên anh hơi bất ngờ.”

Dù vậy, hai đứa đã ngủ chung hơn ba lần.

Nghĩ đến chuyện sau này thì phải tìm cách giải quyết thôi.

“Nhắc mới nhớ, hồi nhỏ em ngủ ngoan lắm mà nhỉ?”

Cậu ấy nhắc lại chuyện xưa.

Tôi nhớ tới mấy tấm hình trong album.

“Có… có lẽ vậy?”

“Anh nhớ em nằm thẳng, bất động luôn. Còn anh thì ngủ xấu lắm.”

“Giờ ngược lại rồi nhỉ.”

“Ừ ha.”

Rốt cuộc là từ khi nào mà tôi ngủ xấu nhỉ?

Vừa nhớ lại tôi vừa lẩm bẩm:

“Đúng là trước khi xa anh thì em ngủ ngoan lắm.”

Bản thân tôi cũng thấy ngạc nhiên về sự thay đổi đó.

“Vậy là em thay đổi sau khi xa anh à?”

“Em nghĩ vậy. Khi đó lúc nào mình cũng ở cùng nhau mà, nhỉ?”

“Nhưng cũng ở mức tối thiểu thôi? Hai nhà ở cạnh nhau mà.”

“Trừ lúc đi vệ sinh ra thì lúc nào mình cũng ở cùng nhau nhỉ.”

“Đúng là có chuyện đó thật…”

Sau khi xa Aki-kun, tôi đã cố che lấp nỗi cô đơn… à.

“Em nghĩ ra nguyên nhân rồi.”

“Sao cơ?”

“Có lẽ em đã bắt chước tư thế ngủ của anh.”

“Này!”

Bị cậu ấy bắt bẻ cũng đáng thôi.

Từ việc giả vờ ngủ rồi lặp đi lặp lại.

Bắt chước để cảm giác như lúc nào cũng bên nhau.

Hồi đó tôi thật ngây thơ.

“Tư thế xấu ngủ của Saki là do nỗi sợ tâm lý. Phản ứng từ chối sự chia cách. Cảm giác muốn bám chặt biến thành mong muốn có gối ôm. Còn với người mình không muốn thì tay chân bật ra trước, hử.”

Đó là vụ tôi đá vào chỗ hiểm của anh trai, đúng không?

Bố mẹ lần nào cũng lấy ra làm trò cười mà.

“Nó… có khỏi được không nhỉ?”

“Chỉ có cách chữa thôi.”

Aki-kun tiến lại gần tôi đang ngồi quỳ và thì thầm:

“Anh sẽ ôm em cho đến khi ngủ, nên nằm xuống đi.”

“Cái đó là…?”

Cậu ấy đặt tay trái lên lưng tôi, nhẹ nhàng kéo hai chân ra và đặt tôi nằm xuống.

“Đừng nghĩ nhiều. Cứ phó mặc cho anh là được.”

Nghe vậy thì tôi chỉ có thể nghĩ tới…

“Ờm… làm… thật luôn?”

Cũng phải nghĩ thế thôi.

Vì “phó mặc” mà.

“Không phải cái đó. Không có bao thì làm sao được.”

“À… phải rồi. Xin lỗi.”

Đúng thế.

Vẫn chưa mua nữa mà.

Có lẽ lần hẹn mua sắm tới sẽ mua.

Tôi nhắm mắt lại, cảm nhận cánh tay Aki-kun ôm lấy hai bên eo.

“Vì eo Saki thon nên mới làm được tư thế này nhỉ.”

“Thôi! Đừng nói mấy chuyện đó chứ!”

“Anh đang khen mà.”

“Dù vậy thì cũng xấu hổ lắm!”

Dù ngượng nhưng cũng rất vui.

Cũng đáng công tôi giữ dáng bấy lâu.

Bởi dù cơ địa không dễ béo nhưng ít nhiều cũng có phần mỡ thừa dưới da.

“Aki-kun, cứ thế vuốt mông em đi.”

“Đừng đòi hỏi cao thế chứ.”

“Chiều em đi mà. Xin anh đó.”

“Chỉ một chút thôi đấy?”

“Ừm, em cảm ơn~.”

Bàn tay phải của Aki-kun từ eo chuyển xuống mông tôi.

Cậu ấy chạm vào mông tôi, hơi lúng túng nhưng vuốt ve nhẹ nhàng.

“Bóp cũng được đó?”

“Em ngủ đi cho rồi.”

Bảo bóp thì đúng là đòi hỏi cao thật.

Cái này tôi phải từ từ hạ tiêu chuẩn thôi.

Được người mình thích vuốt ve, tôi cảm thấy cực kỳ hạnh phúc và cứ thế buông thả ý thức.

§

Sáng hôm sau, khi tỉnh dậy thì ngay trước mắt tôi là gương mặt đang ngủ của Aki-kun.

Dù là khuôn mặt của một thiếu niên, nhưng lại có nét dễ thương và trẻ con.

Tư thế ngủ của tôi thì vẫn y như lúc trước khi chìm vào giấc ngủ.

Nói cách khác, có vẻ như tư thế ngủ của tôi đã được cải thiện rồi.

(Không, có lẽ còn xa mới gọi là cải thiện… mới ngày đầu tiên thôi mà.)

Chỉ cần lỡ đà một cái, lại phát sinh vụ “gối ôm sống” thì đúng là không ngẩng mặt lên nổi.

Tay trái của Aki-kun nằm dưới người cậu ấy, còn tay phải thì đặt trên phần eo, ngay phía trên mông tôi.

Có thể thấy cậu ấy đã cố gắng hết mức để nắm bắt tư thế của tôi.

“Fufu… cảm ơn anh nhé, Aki-kun.”

Tôi nhẹ nhàng di chuyển tay phải của cậu ấy lên trên giường để không làm cậu ấy tỉnh giấc.

Có lẽ vì khó ngủ nên chăn đã bị đá ra, nên tôi liền kéo chăn lại đắp cho cậu ấy.

Sau đó tôi đứng dậy khỏi giường, vươn vai thư giãn.

“Hôm nay mình ngủ ngon thật. Có lẽ là vì được ngập trong cảm giác hạnh phúc nhỉ?”

Rời phòng ngủ, tôi bước đến phòng thay đồ.

“Đồ lót hôm nay thì… chọn bộ mình thích nhất nhỉ!”

Kể từ khi chuyển nhà, chúng tôi quyết định để đồ thay, đặc biệt là đồ lót, trong phòng thay đồ.

Trước đây, tôi sợ bạn bè đến chơi nhìn thấy rồi trêu chọc nên không để ở đó.

Giờ thì khu vực này có phòng rửa mặt riêng, nên cách sắp xếp này hợp lý hơn.

Tôi cởi bộ babydoll và quần lót, cho vào giỏ giặt, rồi bước vào phòng tắm một mình.

Ngoài cửa sổ trời đã sáng, tôi khẽ ngước mắt nhìn xa xăm, nghĩ rằng hôm nay lại sẽ là một ngày nóng bức nữa.

“Hôm nay không ngâm bồn, chỉ tắm vòi sen thôi.”

Tôi chọn tắm vòi sen để tiết kiệm thời gian chuẩn bị đến trường.

Từ hôm nay, hội học sinh bắt đầu hoạt động lại.

Vì chưa rõ thời gian di chuyển từ nhà mới nên tôi bắt đầu chuẩn bị sớm hơn thường lệ.

“Cũng phải đi gọi Aki-kun dậy nữa chứ!”

___________________________________________

Hai đứa đúng là đều rắc rối như nhau mà… (´・ω・`)

 

Ghi chú

[Lên trên]
抱かれる - làm tình
抱かれる - làm tình