Volume 3: Tôi muốn xua tan nỗi sợ đang ràng buộc mình [Chương 61 - 90]

Chương 73: Dù đã đi đến giải quyết, nhưng vết thương vẫn còn sâu

2025-08-31

7

Tôi phát hiện ra rằng người anh trai mờ nhạt của mình lại chính là hôn phu của hội trưởng.

Khoảnh khắc biết được điều đó, mọi ký ức về việc bị Aki-kun nhìn thấy mông, hay những chuyện xảy ra vào buổi chiều hôm ấy, đều bay biến sạch.

Nói cho đúng thì đó chỉ là một cách ví von thôi.

Bởi vì tôi đã kinh ngạc đến mức ấy mà.

Cùng với sự kinh ngạc, tôi chợt tưởng tượng ra cảnh hội trưởng rên rỉ, và lập tức thấy buồn nôn.

“Gớm quá…”

Nghĩ đến hình ảnh đó mà gắn với một người mình quen biết thì quả là… có vấn đề.

Thực ra, vào cái ngày mà Rika-chan nhập nhóm.

Sau khi Aki-kun bị Nikawa-kun gọi đi, tôi đã có cuộc trò chuyện khá giống với hội trưởng và những người khác, thế nên việc tưởng tượng ra cảnh đó cũng chẳng khó khăn gì.

Hội trưởng, khi có nam sinh ở đó thì thường ngượng ngùng, nói năng vòng vo, nhưng một khi chỉ còn toàn nữ thì lại phơi bày thẳng thắn.

Còn lúc trêu chọc Aoi-chan dù có nam hay nữ thì cũng chẳng bận tâm.

Đúng lúc đó, Aki-kun vốn đang im lặng bỗng nói:

“Vậy là vụ việc kia, ngay cả hội trưởng cũng cảm thấy lo lắng như chúng ta.”

“A–.”

Cậu ấy thì thầm một câu khiến tôi phải chú ý.

Đó chính là vấn đề hôn ước của Rika-chan.

Hội trưởng là trưởng nữ của nhà Yuuki.

Hôn phu là trưởng nam của nhà Shiraki.

Khác với tôi - người sẽ gả vào nhà Nagakura - hội trưởng mới là người trong cuộc thực sự.

“Nếu quan hệ rạn nứt thì người chịu thiệt hại nhiều nhất là hội trưởng sao?”

“Nếu quan hệ bị thiết lập lại từ đầu, thì người đầu tiên bị hủy hôn ước chính là hội trưởng.”

“T-tại sao? Hội trưởng thì có liên quan gì đâu? Đó là chuyện của nhà em mà?”

“Không, em nghĩ sẽ có ông bố nào chịu gả con gái vào một nhà Shiraki vốn đang ôm một kẻ rắc rối như thế sao? Nếu không nhìn từng gia đình riêng lẻ mà ở góc độ tổng thể, thì nếu là chúng ta với tư cách một người cha, chúng ta sẽ tuyệt đối không chọn làm vậy.”

“T… tổng thể?”

“Tức là tình hình quản lý kinh doanh chung. Chỉ cần một chỗ có vấn đề thì chắc chắn người ta sẽ để mắt xem định xử lý ra sao. Nếu ở đây, thay vì từ bỏ hay cắt đứt kẻ liên quan, họ lại cứ bỏ mặc thì cũng đủ hiểu rồi, đúng chứ? Nếu thật sự muốn giải quyết, thì hẳn họ đã nắm rõ tình hình, thay người, hoặc tìm cách cải thiện tình trạng của công ty con. Nhưng giờ lại để mặc tất cả. Em hiểu rồi chứ?”

“A…!”

Nghĩa là người ta sẽ nhận định rằng không còn tương lai sao?

Rằng sau khi ông nội không còn nữa thì tất cả sẽ sụp đổ?

Người đương nhiệm hiện giờ là bác cả.

Ông ấy có năng lực, nhưng lại không thể trở nên lạnh lùng được.

Theo tôi thấy thì ông ấy có điểm yếu là quá nhân nhượng với em trai.

Cha tôi thì khác, ông có thể tàn nhẫn khi cần, nên sự khác biệt giữa trên và dưới rất rõ rệt.

“Nhà Yuuki có khứu giác rất nhạy với dòng chảy tiền bạc. Hội trưởng cũng có phần thể hiện điều đó, nhưng có lẽ vì thiếu kinh nghiệm nên thường xuyên mắc lỗi.”

Không hiểu sao, tôi có cảm giác ngay bên cạnh chắc hẳn hội trưởng đang hắt xì hơi hai cái liền đấy.

“Ý anh là chuyện quỹ hội học sinh, đúng không?”

“Ngay cả vụ căn-tin, cũng vì coi nhẹ người phụ trách mà không chuẩn bị hợp đồng.”

“R-ra vậy…”

“Đã đánh giá thấp nhà Yuuki đến mức đó thì xem như không còn đường lui. Cho dù có nhà Nagakura làm cố vấn đi nữa, nhưng cứ mãi ỷ lại thì sao? Nếu bị xem là một doanh nghiệp không có khả năng tự thanh lọc, thì sẽ bị chôn vùi đấy.”

Nghe xong, tôi chợt nghĩ… nhà mình đang trong tình thế cực kỳ nguy hiểm sao?

Nếu có thể thay thế được đương chủ hiện tại thì tốt biết bao.

Nhưng nếu làm thế, e rằng cả gia tộc sẽ bị chia rẽ mất.

“Vấn đề của Rika chính là chiếc hộp Pandora đối với nhà Shiraki đấy.”

“K… không còn hy vọng nào sao?”

“Hy vọng duy nhất là trục xuất người cha độc hại cùng đứa con trai cặn bã ấy.”

“Quả nhiên chỉ còn cách đó thôi à…”

“Một cuộc hôn ước không có sự can dự của ý chí Rika… à, có lẽ tớ đã đọc được nhiều tầng ý đồ rồi.”

“Ể? Ý đồ… nhiều tầng sao là?”

Tự dưng cậu ấy lại nói gì thế?

Ý đồ ở đây rốt cuộc là sao?

Aki-kun trầm ngâm suy nghĩ rồi lẩm bẩm:

“Trưởng nữ (hội trưởng) gả cho nhà Shiraki. Hơn nữa lại là nhà của người em út.”

“Ừm… đúng là nhà tớ vốn kiểu vậy.”

“Nhưng cái gia đình (gia đình nhà Saki) đó lại đang trực tiếp điều hành một công ty liên kết thật sự.”

“Đúng… là vậy.”

Rõ ràng là đã nhận được sự tin tưởng của ông nội.

Hơn nữa trong số các anh em, công ty đó còn có doanh thu lớn nhất.

“Vậy còn gã chồng của bà dì độc hại kia thì sao?”

“Là bác cả của tớ, đang nắm công ty cháu trực thuộc.”

“Cho dù về năng lực, cha của em vượt trội hơn, nhưng xét trên quan hệ huyết thống thì thế nào?”

“Bác… à, tức là anh trai nhỉ.”

“Mối quan hệ có hơi phức tạp, nhưng trong mắt người đàn bà độc hại đó, chắc chắn bà ta nghĩ mình ở trên, đúng không?”

“V… vì là chị dâu à?”

Tôi không hiểu Aki-kun đang muốn nói gì.

“Mỗi khi họ hàng tụ họp, hai chị em sẽ ở thế nào trước mặt mọi người?”

“Hội trưởng là con gái của cha… còn Rika-chan là con gái của bác cả?”

“Đúng. Chị là con nhà em út, còn em là con nhà anh trai. Thế là thể nào cũng đem ra để thị uy, đúng chứ?”

“À… đúng thật, kiểu đó rất dễ xảy ra.”

Chắc chắn họ sẽ phớt lờ chính bản thân hai người, rồi muốn nói gì thì nói.

Kiểu như bắt Rika-chan phải gọi hội trưởng là “chị dâu” chẳng hạn.

Cái bà dì độc hại đó vốn không có học thức, nên chỉ toàn nói những chuyện nực cười thôi.

“Còn một chuyện nữa. Bác của anh rất cưng chiều cô con gái út, còn với người chị (hội trưởng) thì lại nghiêm khắc, đúng không?”

“Ừ… đúng vậy.”

Mối quan hệ vốn đã lạnh nhạt, thế mà ông ấy còn quát mắng cả người cha luôn thiên vị con gái út nữa.

“Giả sử nhé. Nếu người chị cả đi lấy một tên cặn bã, thì bác ấy có chịu rót vốn không?”

“Nếu giả sử như thế… thì sẽ không. Chắc ông ấy sẽ nói kiểu ‘tự lo đi’ thôi.”

“Hội trưởng có một khoản tài sản cá nhân kha khá, nên thể nào sẽ bị nói như vậy.”

Dù sao thì hội trưởng cũng đang điều hành một công ty riêng của mình mà.

“Quay lại vấn đề, cô em gái được gả đi vốn là con út, và người cha thì lại cưng chiều con út ấy.”

Có lẽ đúng thế thật.

Thậm chí đến chuyện chuyển trường cũng sẵn sàng lo liệu.

Nghe nói chỉ cần Rika-chan nhờ vả, ông ta sẽ lập tức hành động ngay.

“Nếu chuyện này là sự thật ai trong giới mà ai cũng biết, thì chắc chắn sẽ có kẻ tìm cách lợi dụng, đúng chứ?”

“A…!”

Đúng là… nếu là bà dì độc hại ấy thì chắc chắn sẽ ra tay.

“Nếu cuộc hôn ước này vốn nhằm mục đích thu phục Rika rồi moi tiền thì sao?”

“K… không thể nào?”

“Khả năng đó rất cao. Khi điều tra công ty cháu trực thuộc, nguyên nhân khó khăn đều bắt nguồn từ sự phung phí của bà độc phụ và đứa con trai.”

Ông nội hẳn cũng biết rõ điều đó nên mới ra tay.

Bởi đương chủ hiện tại chỉ là một kẻ vô dụng.

(Nếu ngay cả Aki-kun cũng có thể điều tra được, thì chắc chắn nhà Yuuki cũng đã nhận ra rồi.)

Chuyện này xem ra… cực kỳ nguy hiểm rồi đây.

“Giờ thử giả định nhà Yuuki là một con rồng, mà không ai biết vảy ngược [note79625] của nó nằm ở đâu.”

“Vảy ngược?”

“Là chỗ mà nếu chạm vào thì nó sẽ nổi giận đấy. Với Saki thì chuyện liên quan đến anh chính là vảy ngược, đúng không?”

“Quả thật là vậy.”

“Khả năng cao, bản thân Rika chính là chiếc vảy ngược của bác anh.”

Thật ra thì, nói chung với người làm cha thì con gái chính là vảy ngược rồi còn gì.

Ông nội và cả bố tôi cũng đều như thế.

“Nếu bác ấy phát hiện ra việc có kẻ tìm cách thu phục Rika để lợi dụng, thì em nghĩ sẽ thế nào?”

“Sẽ thế nào?”

“Sẽ bị nghiền nát triệt để.”

“A…”

“Mẹ anh thì tính tình tương đối hiền hòa, nhưng bác anh thì có tính cách chẳng khác gì cái người nghiện rượu nào đó đâu.”

Ch-chuyện đó thì nguy to thật.

Giống tính cách của Sae-san ấy.

Khi uống rượu thì có thể nói cười rôm rả, nhưng khi làm việc thì toàn là những đòn đè bẹp người khác trong phạm vi pháp luật cho phép.

“C-có nên báo cho ông nội không?”

“Mới chỉ bắt đầu được vài ngày thôi. Giá cổ phiếu của công ty cháu trực thuộc cũng vẫn chưa biến động gì.”

“Tức là không được nóng vội?”

“Ừ. Với việc chỉ có bọn mình nắm rõ, mà tin tức vẫn chưa truyền xuống cho hội trưởng và mấy người khác thì…”

“Tức là vẫn an toàn.”

Trong những lúc thế này, chỉ có thể đứng nhìn thôi, thật sự khó chịu.

Ngay lúc đó, trên màn hình TV xuất hiện phụ đề tin nhanh.

““A, có hành động rồi!””

Hai đứa tôi cùng thốt lên một lúc.

Phụ đề đưa tin rằng thương vụ bán công ty cháu trực thuộc đã được quyết định.

“Trời, người mua lại chính là nhà Yuuki.”

“Đương kim đại diện bị giáng xuống làm giám đốc điều hành trong giai đoạn chuyển giao, còn bà vợ thì bị bắt vì tội .”

Sau khi bàn giao xong, ông ta sẽ bị điều trở lại công ty mẹ.

Có lẽ để học lại từ đầu cách điều hành doanh nghiệp.

Còn về đứa con trai thì không thấy nói gì, chắc vì còn vị thành niên nên được bảo hộ.

Nhưng tôi nghĩ sớm muộn gì nó cũng bị tống đi đâu đó thôi.

“Không ngờ ‘nghiền nát’ lại là chuyện này sao?”

“Chắc chắn rồi, ông nội chắc cũng nhúng tay vào.”

“Nhúng tay?”

“Không chỉ hủy hôn ước, mà còn trực tiếp ép bán quyền điều hành. Vì chỉ cần tái cơ cấu lại là công ty ấy vẫn có thể sinh lời.”

“Nghe xong thấy quản lý doanh nghiệp thật phiền phức.”

“Ừ. Nhiều lúc làm nhân viên bình thường lại thấy sướng hơn.”

“Còn em thì chỉ muốn làm nội trợ thôi. Thế là bỏ luôn ý định vào khoa Kinh tế nhé!”

Cái kết cục ấy thật sự khiến người ta muốn nghĩ vậy.

Sau này tôi mới biết, tình hình lúc đó thật sự nguy ngập.

Ông nội còn phải mang quà sang xin lỗi người ta.

Hôn ước thì giải quyết được, nhưng nhà ta lại để lộ điểm yếu.

Nghe nói còn bị cảnh báo rằng sẽ không có lần thứ hai.

(Lần thứ hai… có lẽ ý là hội trưởng chăng?) 

Thế mà hóa ra “lần thứ hai” ấy lại là chỉ Aki-kun.

Nghe nói cha của hội trưởng rất yếu thế trước mẹ của Aki-kun.

Bề ngoài thì được cho là khá ôn hòa, nhưng trong gia đình thì lại nghiêm khắc.

Vì không muốn chọc giận bà ấy, nên ông ấy từng nói nhất định phải bảo vệ mấy đứa cho bằng được.

Mà trong đó cũng bao gồm cả tôi nữa.

Bởi vì mẹ chồng tương lai rất quý mến tôi.

Ông nội cũng tỏ ý đồng tình và thế là hai bên nhất trí với nhau.

(Đúng là có bị nắm thóp thật, nhưng chuyện đó thì cứ để sang một bên.)

Nhờ vậy mà tôi lại càng chẳng hiểu nổi đàn ông trong gia đình là như thế nào nữa.

§

Vài ngày sau, chuyện hủy hôn ước của Rika-chan được đem ra bàn tán trong buổi tụ tập của nhóm con gái.

Địa điểm là nhà của hội trưởng.

Phó hội trưởng cũng có mặt, chỉ cần kéo rèm xuống là không vấn đề gì.

Người tham gia gồm có chị em nhà Ichikawa, tôi và phó hội trưởng, cùng với em gái của phó hội trưởng.

Ngoại trừ chị em Ichikawa vừa mới chuyển đi, những người còn lại đều là cư dân cùng chung cư.

Em gái phó hội trưởng, Mei-chan, được thừa hưởng vòng một rất khủng từ mẹ.

Khuôn mặt thì không hẳn thuộc dạng mỹ nữ, nhưng vẫn có thể xếp vào hạng khá xinh.

Phó hội trưởng thì lại mang gương mặt bình thường, hơi giản dị, có lẽ là thừa hưởng từ cha.

Mà thôi, quay lại chuyện chính.

“Hủy hôn ước!?”

“V-vậy tức là… không còn đối tượng kết hôn nữa sao?”

“Đáng tiếc là… bên kia đã chết rồi.”

“Này này, đừng có tự tiện giết người ta chứ!”

Hội trưởng thì nói vậy, nhưng thực tế thì đúng là một cái chết, theo nghĩa xã hội.

“Nhưng, cũng giống nhau thôi mà?”

“Có chuyện gì à? Trong mấy ngày vừa rồi ấy?”

“Ừ, thực ra cũng có đấy. Khá là rắc rối.”

Sau vụ đó, hắn có ghé nhà tôi và còn giở trò vô lý, đòi bằng được chiếc xe đạp của tôi.

Aki-kun tức giận, liền thách hắn ta đua xe đạp, và đánh bại hắn thảm hại.

“Rắc rối thế nào cơ?”

“Hôm nay Aki-kun không có mặt ở đây, nhưng…”

“Ý cậu là, Nagakura-kun đã gặp rắc rối sao?”

Trên con đường đèo gần đó, ngay trước mắt khán giả là học sinh cùng trường, hắn gục ngã, phơi bày bộ dạng nhục nhã.

Hăng hái thách thức, cuối cùng lại thua thảm hại.

Danh tiếng trong câu lạc bộ ở trường cũng vì thế mà mất sạch.

Sau đó, chuyện mẹ hắn bị bắt vì tội tham ô, cộng thêm vụ ly hôn với bác tôi cũng lan ra… rồi khỏi nói.

(Hôm nay Aki-kun đang bận dọn dẹp hậu quả, rồi tham gia tập luyện cùng trường khác. Đừng có chuyển trường nhé, Aki-kun?)

Và thế là hắn cũng mất sạch quan hệ với nhà Shiraki.

Mất hoàn toàn.

Thậm chí, sau khi xét nghiệm, còn phát hiện ra hắn chẳng có chút quan hệ máu mủ nào với bác tôi.

Một kẻ cặn bã đã lấy con riêng làm con của bác, rồi dựng lên màn kịch cưới chạy bầu để đưa vào nhà.

“Thật sự chỉ trong vài ngày mà xảy ra nhiều chuyện thế đấy.”

“Ý cậu là gì vậy?”

“Mẹ ruột (bà dì) của tên hôn phu cũ kia… vốn là người nhà Wadachi.” [note79626]

“““Hả?”””

Phản ứng ngơ ngác như vậy cũng dễ hiểu thôi.

Thế là tôi kể chi tiết những gì mình biết cho cả nhóm.

“Mà đối tượng kết hôn bên nhà Kotohogi cũng thuộc cùng một loại thôi.” [note79627]

“Ý cậu là… bị lợi dụng sao?”

“Đúng ra phải nói là suýt bị lợi dụng.”

“Ra vậy… vì bố vốn nuông chiều đứa con gái này.” [note79628]

Sau khi biết chuyện đó, tôi liền báo cáo với ông nội và nhờ ông tiến hành điều tra nội bộ trong gia tộc, vì có khả năng lũ cặn bã kia đã len lỏi vào.

Dù sao vẫn còn có vài bà dì đáng ngờ khác nữa.

(Hiện tại thì chỉ phát hiện vài người có liên hệ giữa Kotohogi và Wadachi thôi.)

Con cái của hai nhánh đó lại đều là con ngoài giá thú, không hề có quan hệ huyết thống với gia tộc tôi.

Điều tra kỹ hơn thì phát hiện chúng đã nhiều lần chen chân vào bằng thủ đoạn tương tự.

Biết được chuyện này thật sự khiến người ta chán nản, khó mà chấp nhận nổi.

___________________________________________

Ký sinh trứng (´・ω・`)  

托卵って(´・ω・`)

Tác giả dùng từ 托卵 nghe chất phết nhỉ. Gốc của từ này vốn chỉ chim cuckoo (chim tu hú), nó không tự làm tổ, mà đẻ trứng vào tổ loài chim khác, để chim khác nuôi hộ con mình. Trong bối cảnh đời sống thì: 托卵 = “mang thai với người khác, nhưng lại bắt chồng/người nhà nghĩ đó là con ruột và nuôi nó”. Nghe như mấy bộ cẩu huyết bên Tàu ấy nhể.

Ghi chú

[Lên trên]
nghịch lân
nghịch lân
[Lên trên]
Vâng, vẫn liên quan đến nhà của thg kia mới hay
Vâng, vẫn liên quan đến nhà của thg kia mới hay
[Lên trên]
Ý là nhà Kotohogi (cho ai quên thì đây chính là nhà mà bố hay mẹ gì đấy của thg Youki tái hôn ấy) cũng là cùng một loại với nhà Wadachi
Ý là nhà Kotohogi (cho ai quên thì đây chính là nhà mà bố hay mẹ gì đấy của thg Youki tái hôn ấy) cũng là cùng một loại với nhà Wadachi
[Lên trên]
Ở đây nói bố của hội trưởng vốn nuông chiều Rika nên dễ bị lợi dụng
Ở đây nói bố của hội trưởng vốn nuông chiều Rika nên dễ bị lợi dụng