Phần Kỷ Niệm

Nanjou Shuna

2025-10-16

1

“Trời nóng quá đi mất… vả lại em ấy còn đến trễ nữa chứ…”

Bên phía bên kia con đê, tiếng cười nói rộn vang từ lễ hội mùa hè vang vọng tới, đèn lồng xen lẫn hàng quán chen chúc sáng rực cả một vùng. Tuy đã qua giờ hẹn rồi nhưng tôi vẫn chưa thấy Shuna đâu cả.

Hôm nay, tôi đã đến thăm nhà bố mẹ em ấy ở quê. Sau khi công ty của em ấy phục hưng ngoạn mục, thế là mọi người bảo đó là nhờ công của tôi, thế nên Shuna cứ khăng khăng muốn đền đáp nên là tôi chẳng thể từ chối cho được.

Nhân tiện thì, hai đứa đã bàn nhau đi lễ hội mùa hè gần đó. Nhưng lại quyết định gặp nhau ở địa điểm luôn. Tôi định lấy điện thoại ra gọi thì

“Anh ơi ~ xin lỗi anh nha~! Em đến trễ mất tiu~!”

Giọng nói kéo dài lê thê, lười biếng mà thân thuộc của Shuna bỗng vang lên. Tôi thở phào, tôi tưởng có chuyện gì cơ chứ, hóa ra chỉ là lo lắng thừa thãi thôi. Khi ngẩng lên nhìn về phía em ấy, tôi bỗng khựng lại.

“Thế nào, có hợp hong nè~?”

Shuna xoay một vòng tròn, váy yukata bỗng xòe ra nhè nhẹ.

“… Đẹp lắm đó, hợp với em cực luôn”

Bộ yukata in hoa rực rỡ với sắc cam, vàng, nâu, đậm chất mùa hè. Mái tóc nâu được buộc nửa đầu, gọn gàng mà thanh nhã. Thảo nào em ấy bảo chuẩn bị hơi lâu.

“Hehe~ nghe anh nói thế em vui mún chít đi đựt~”

… Đáng yêu chết mất thôi. Tôi lại phải lòng em ấy thêm một lần nữa rồi.

“Nhưng mà nè, sao em lại tới trễ dữ vậy, bộ có chuyện gì sao?”

Shuna nhìn như vậy thôi chứ bình thường là một người hứa hẹn đúng giờ. Thế nên tôi mới thấy là lạ.

“Ừm~ em tính lấy lại ít tiền đổi ra để tiêu lễ hội, nhưng hôm nay lại là ngày họ không nhận đổi tiền~”

“Hả, ý là sao cơ”

“Mà mà~ đi thôi đi thôi nào~”

Em ấy quay lưng lại, bắt đầu bước xuống con đê. Nhưng tôi kịp thấy tay phải của Shuna nắm lại, như đang xoay một cái vô lăng tưởng tượng. [note82261]

…Không lẽ, lại thua nữa rồi hả?

Tốt nhất từ giờ ví tiền cứ để mình giữ vậy.

——

Đèn lồng sáng rực, mùi đường và khói nướng lan tỏa khắp nơi. Ai nấy đều trông vui vẻ, say sưa khi tận hưởng không khí lễ hội.

“Oa, kẹo táo nè~!”

“Này, khoan đã nào”

Shuna mua hai cây kẹo táo rồi đưa cho tôi một cây. Lớp kẹo giòn tan, cắn một miếng là vị ngọt của táo lan tỏa ra khắp khoang miệng.

“Em muốn mua thêm mặt nạ nữa~ rồi đi bắn súng, bắt cá vàng nè~!”

“Bình tĩnh đã nào.”

“Mm~?”

Tôi nhét cục kẹo bông gòn vào miệng em ấy. Shuna vừa ăn vừa cười híp mắt, trông hạnh phúc đến mức khiến tôi cũng phải mỉm cười.

“Xin lỗi anh nha~ lần đầu được đi lễ hội với Iriya, em vui quá nên có hơi phấn khích ấy mà~”

Em ấy cười hồn nhiên. Tôi chẳng hiểu sao lại thấy muốn xoa đầu em ấy.

“N-nè~! Anh làm gì vậy hả~?”

“A… xin lỗi em.”

“Mồ~”

Shuna phồng má, giận dỗi trông chẳng đáng sợ chút nào, ngược lại còn đáng yêu đến mức tôi chỉ muốn chọc vào má em ấy cơ.

Nhưng đúng lúc đó, Shuna chợt nhìn ra hướng khác, ánh mắt có phần lo lắng.

“Nè, Iriya ơi…bên kia kìa.”

Tôi nhìn theo thì bắt gặp một bé gái đang lạc lõng, nước mắt rưng rưng. Có lẽ bị lạc bố mẹ. Shuna quay lại nhìn tôi, gương mặt áy náy.

“… Xin lỗi anh nha~”

“Không sao đâu. Anh muốn đi cùng em mà, cứ làm theo ý mình đi nha.”

“Vâng!”

Tôi khẽ mỉm cười, xoa đầu em ấy. Mắt Shuna hơi lim dim vì thích rồi lập tức quay người, chạy về phía cô bé kia.

“Em ơi~ em không sao chứ~?”

… Chính cái dáng vẻ ấy, dù chẳng có gì trong tay nhưng vẫn luôn muốn giúp người khác, đã khiến tôi yêu em ấy từ đầu.

——

Ở lễ hội thường sẽ có khu vực dành cho trẻ lạc. Shuna dắt em ấy đi đến đó, nơi đôi vợ chồng đang đứng chờ với vẻ mặt đầy lo lắng.

“Cảm ơn hai người rất nhiều, cho chúng tôi gửi lời cảm ơn…”

“Không cần đâu ạ, tụi cháu cũng chẳng làm gì cả đâu ạ.”

Tôi nói thật lòng. Người giúp thực sự là Shuna, suốt quãng đường, em ấy luôn nắm tay, nói chuyện trấn an cô bé. Dù không có em gái nào, nhưng trông em ấy lại rất tự nhiên.

Tôi liếc sang thì thấy Shuna đang cúi xuống, nhìn thẳng vào mắt đứa bé, nhẹ giọng nói chuyện.

“Cảm ơn chị nha!”

“Không có gì đâu nè~ em ngoan quá à nha, còn biết nói lời cảm ơn nữa chứ~”

Shuna xoa đầu cô bé, khiến em ấy cười khúc khích. Rồi em ấy rút trong túi ra một thứ nhỏ xíu đưa cho Shuna.

“Cái này tặng cho chị nè!”

“Thật lun hả~? Cảm ơn em nhìu, chị vui quá đi~”

Đó là một chiếc nhẫn nhựa nhỏ, là đồ chơi trẻ con. Shuna đeo luôn lên ngón áp út rồi lại xoa đầu cô bé.

Cha mẹ cô bé cúi đầu cảm ơn mãi không thôi.

Chúng tôi nhìn theo gia đình nhỏ ấy bước đi, bàn tay họ nắm chặt lấy nhau. Một khung cảnh thật đẹp.

“Xin lỗi anh nha~ em lỡ làm gián đoạn buổi hẹn mất tiu…”

Shuna nói với vẻ ngượng ngùng. Tôi nắm tay em ấy chặt hơn.

“Em đừng xin lỗi. Không phải ai cũng có thể hành động như em đâu. Anh lại thấy em làm tốt lắm đấy, Shuna. Nhờ vậy, anh lại yêu em hơn nữa rồi.”

“Chỉ có Iriyai mới khen em như vậy thôi đóa~ nghe mà vui lắm lun~”

Em ấy cười rồi khoác nhẹ tay tôi. Cảm giác ấm áp ấy khiến tôi chẳng còn bận tâm gì nữa.

“Pháo hoa sắp bắn rồi anh nhỉ~”

“Ừm…”

Chẳng cần nói nhiều chi, chỉ cần nắm tay là hiểu nhau rồi. Hai đứa tôi cứ thế mà đi dọc con đường đầy quầy hàng, tìm chỗ xem pháo hoa đẹp nhất.

“À, trước khi xem pháo hoa, cho em chơi cái này nha~?”

“Hử?”

Tôi nhìn theo hướng em ấy chỉ, là một quầy rút thăm trúng thưởng, là loại xoay tròn tay cầm, giải nhất là chuyến đi Hawaii.

“Không được.”

“Ơ, sao vậy chứ~!”

Tôi biết cái kiểu này của em ấy rồi. Nếu để em ấy chơi, chắc sẽ là chơi cho đến khi trúng mới thôi. Mà Shuna thì lại vốn chẳng có duyên với vận may.

“Iriya này~ anh chẳng hiểu gì cả. Anh nghĩ em đề xuất chơi bừa sao~?”

“Thế em thử nói xem?”

“Được thôi~ anh nghe kỹ nha~”

Tôi đành nhún vai. Dù sao nhìn em ấy nói hăng hái thế này cũng đáng yêu.

“Anh có biết không~ đến giờ này mà vẫn còn giải thưởng, nghĩa là bao nhiêu người đã hi sinh trước rồi đó~! Như vậy xác suất trúng cao hơn hẳn nha~ bỏ lỡ thì phí lắm lun~”

“Nghe em nói mà tội cho mấy người đó thật…”

“Không được đâu~ nhờ những người hùng đó mà số vé trượt giảm đáng kể rồi~ giờ là lúc em phải nối chí họ~!”

“Anh nghe thấy hết rồi đó, thánh nữ ạ…”

“Với lại, giờ em còn có thêm việc tốt hồi nãy nữa, nên chắc chắn sẽ trúng thôi~ chỉ một lần thôi nha~?”

“… Đừng có nói vậy chứ…”

Nghĩ đến việc việc tốt vừa nãy lại trở thành bùa may để quay xổ số, tôi không biết nên khóc hay cười. Nhưng thôi, để em ấy thử một lần cũng được.

“Thôi được, chỉ một lần thôi đấy.”

“Yaay~ em yêu anh nhìu nhất~!”

Câu yêu anh đầy ngọt ngào mà sao tôi nghe lại thấy… phức tạp ghê.

“Vậy anh đứng xa tí nha~ có người bên cạnh là em run tay lắm đó~”

“Rồi rồi, em muốn sao thì làm đi.”

Shuna nhận năm trăm yên từ tôi, vui vẻ đưa cho ông chủ quầy rồi cầm tay xoay tròn chiếc máy.

“Đi nào~!”

“Lạch cạch… lạch cạch…” những viên bi màu quay tít trong ống trụ. Shuna nín thở, ánh mắt sáng rực.

“Ra đi nào~!”

Một viên bi lăn ra. Ông chủ cúi nhìn, rồi mỉm cười.

“Tiếc cho cô quá, giải tám nhé!”

Ừm, tôi biết ngay mà.

Tôi chẳng ngạc nhiên chút nào. Ngay cả nếu xác suất 50/50 thì Shuna vẫn trượt thôi.

Tôi tiến lại gần khi em ấy nhận phần thưởng.

“Không trúng rồi nhỉ.”

“Ừm~?”

Khoan, sao mặt em ấy vui thế?

Shuna giơ thứ trong tay lên rồi cười rạng rỡ.

“Tada~ vậy là từ giờ mình có đồ đôi rồi nha~!”

Là chiếc nhẫn nhựa, y hệt cái cô bé khi nãy tặng.

“Khoan… em chơi là để lấy cái này á?”

“Đúng rồi nè~!”

“Tưởng em nhắm đến giải nhất chứ…”

“Tch tch tch~ ai lại đi ham cái đó~ vé du lịch tụi mình có rồi mà, nhờ Shino-chan xin là được đi ngay~”

… Ờm, cũng đúng thật.

Thì ra từ đầu, em ấy chỉ muốn trúng chiếc nhẫn đấy. Nói cách khác, Shuna đã thắng theo cách riêng của em ấy.

Rồi Shuna nắm lấy tay trái tôi, nhẹ nhàng đeo chiếc nhẫn lên ngón áp út.

“Không phải mấy cái này thường là con trai đeo cho con gái sao?”

“Chuyện đó không quan trọng đâu~ hehe~”

Em ấy cười, rạng rỡ như đứa trẻ khoe đồ chơi mới.

Ngay lúc đó, bầu trời đêm rực sáng. Tiếng pháo hoa vang lên như xé toạc không khí.

“Chà, tới giờ rồi, mau đi thôi em.”

“Ừ.~”

Tôi nắm chặt tay Shuna, bước nhanh hơn về phía bờ sông nơi có thể nhìn rõ bầu trời.

“Nè, Satoshi ơi.”

“Sao thế?”

Shuna đột nhiên dừng lại.

“Lần này là em chủ động… nhưng”

Cô ấy kiễng chân, nhẹ hôn lên môi tôi.

“… Sau này, nhớ tặng em chiếc nhẫn thật nhé~?”

Dưới pháo hoa rực rỡ, nụ cười của Shuna còn sáng hơn cả bầu trời đêm.

“… Ừm, chắc chắn rồi.”

Phía trên là pháo hoa nở bung, như thay lời chúc phúc cho hai đứa tôi.

Ghi chú

[Lên trên]
Kiểu Shuna mới quay vòng quay trúng thưởng á
Kiểu Shuna mới quay vòng quay trúng thưởng á