Tập 01

Chương 04 : Để có thể cưới ba thì việc trở thành thủ tướng là điều bắt buộc

2025-10-04

1

Và từ đó, Satsuki đặt mục tiêu là trở thành thủ tướng chính phủ. Vì sao á? Vì con bé muốn sửa đổi luật để con bé có thể kết hôn với tôi — một mục tiêu mà nghe qua đã thấy vô lý đùng đùng.

Nhưng với Satsuki, nó không phải là một trò đùa gì cả. Một khi con bé đã quyết tâm thì con bé sẽ theo đến cùng. Quyết tâm của con bé là không thể nào lay chuyển được.

(Không thể nào con bé có thể thay đổi được…)

Đó là điều mà tôi đã nghĩ — cho đến khi con bé bắt đầu khai mở hết tiềm năng thật sự của mình chỉ để chứng minh rằng tôi đã sai.

Một năm sau.

Khi mà Satsuki đã là học sinh năm thứ hai của trường cấp ba, tôi bất lực thở dài trước những lời mà con bé nói.

“Ba, nhìn này! Con đạt được điểm tuyệt đối vào bài kiểm tra này!”

“Ba, đoán xem! Con được bầu làm chủ tịch hội học sinh rồi này!”

“Ba, ba xem điều này có tuyệt vời không? Con đứng nhất trong kỳ thi thử đại học toàn quốc rồi đấy!”

“Ba ơi, ba ơi! Khen con đi, khen con đi! Con được nhà trường chọn làm đại diện để đi thi điền kinh rồi đấy!”

“Ba ơi, con nên làm gì đây? Rất nhiều trường đại học đang cố gắng mời con vào nhập học!”

Một hình mẫu của nghị lực, một vận động viên tài năng và cũng là một thiên tài xuất chúng — tất cả những điều đó con bé đều đạt được, điều đó khiến tôi phải choáng ngợp.

“Ba ơi, ba vẫn còn giữ lời hứa đó chứ, đúng không ba?”

Vào mỗi đêm, Satsuki đều sẽ nằm nghỉ trên đùi tôi ở ngoài phòng khách và nói ra lời hứa đó. Con bé luôn luôn nhắc nhở tôi về điều đó:

“Khi nào con thay đổi được luật pháp, ba sẽ cưới con chứ?”

“Tấ-tất nhiên rồi! Lời hứa là lời hứa.”

Việc tôi có thể làm được lúc đó chỉ có là gật đầu mà thôi.

Tôi không thể biết được liệu con bé có thể đi được bao xa nữa, sự thật là con bé đang khiến tôi trở nên rất hoảng hốt.

(Làm sao bây giờ!? Con bé thức tỉnh rồi…)

Mẹ của con bé, trên hết, cũng là một người phụ nữ xuất chúng. Với tài năng của vợ tôi — thứ mà tôi có mơ cũng không thể nào với tới — tôi tin rằng không bao giờ có chuyện con bé lại không được thừa hưởng gen của mẹ con bé. Và sự thật đã chứng minh rằng, con bé thực sự đã kế thừa được những điều đấy từ mẹ của con bé.

(Mẹ con bé là một thiên tài, điều đó là chắc chắn, nhưng cô ấy rất nhanh chóng chán. Đúng là cái gì cũng có hai mặt của nó…)

Cô ấy không bao giờ gò bó bản thân mình vào một việc gì đó như cách mà Satsuki làm — cô ấy sẵn sàng bỏ luôn cho nhẹ người.

Được con cái của mình yêu quý là một điều tuyệt vời mà ba mẹ nào cũng rất muốn. Là một người cha, tôi được con gái mình yêu quý như này khiến tôi không thể nào hạnh phúc hơn.

Chỉ là tình cảm của con bé… hình như có hơi bị sâu đậm thì phải.

“Con… con đừng có mà ép bản thân mình quá mức đấy! Hãy chăm sóc lấy bản thân mình… Kể cả khi con có không thành thủ tướng nữa, Satsuki, ba vẫn sẽ coi con là một đứa trẻ dễ thương mà!”

Thực lòng mà nói, tôi muốn con bé mãi chỉ là đứa con gái bé bỏng của tôi thôi. Chứ không phải là — trở-thành-cô-dâu… Xác suất thấp thôi, tôi muốn con bé vẫn chỉ là Satsuki mà tôi luôn biết.

Nhưng ước nguyện của bố mẹ chúng ta thường không bao giờ thành sự thật cả, những đứa trẻ sẽ nhanh chóng lớn lên mà không theo sự kỳ vọng của bố mẹ chúng.

Satsuki cũng sẽ như vậy, cũng sẽ không còn mãi là một cô con gái đáng yêu nữa, mà rồi con bé sẽ trở thành một người phụ nữ trẻ trung và xinh đẹp.

“Con cảm ơn! Con yêu ba nhiều lắm ba ơi! Ba tốt bụng thật đấy… nhưng ba biết mà, con đang ép bản thân mình á? Làm gì có, trái lại đó là điều mà con muốn đó, ba ạ!”

Nụ cười ngây thơ của con bé vẫn chả hề thay đổi gì, con bé đã không còn cao thêm kể từ năm ngoái và tất nhiên, Satsuki đã nhanh chóng trở thành một người lớn rồi.

Ngay sau đó, tôi cảm thấy mình cần phải cảnh giác nhiều hơn nữa vì khoảnh khắc vừa rồi của con bé đã bất giác làm tim tôi khựng một nhịp, ánh nhìn quyến rũ của con bé khiến tôi bị mất thăng bằng.

“Nếu như muốn được cưới ba thì mục tiêu tiên quyết phải đạt được là trở thành thủ tướng, ba biết mà đúng không?”

Một điều kỳ quặc giống như một trò cười vậy… Tôi ước tôi có thể quay ngược lại thời gian và vả thẳng mặt tôi khi ấy một cú thật mạnh.

Bởi vì cô con gái của tôi đã bật hết tiềm năng của mình để có thể trở thành thủ tướng và sửa lại luật pháp.

Đáng lẽ nước đi khôn ngoan nhất của tôi lúc ấy phải là không hứa với con bé mới đúng chứ.

Tôi ước con bé sẽ mãi mãi chỉ là đứa con gái bé bỏng của tôi thôi.

Nhưng sự thật là, đứa trẻ lớn nhanh hơn mà bạn tưởng rất nhiều…