[WN]Phần 2:Mùa hè ngắn ngủi, hãy yêu đi các cô gái.

Chương 66 May mà cậu ngây thơ thật đấy

2025-08-31

8

hãy rate 5 sao nếu bạn yêu thích truyện này nhé, chỉ vậy thôi cũng giúp mình có nhiều động lực lắm rồi.

—————

Cầu thang ngoài trời ở dãy Trường cũ nơi tôi tìm chỗ tránh nắng… thật sự khắc nghiệt vào mùa này.

Tiếng ve kêu vang lên ở đây, trong khi ở lớp học đóng cửa chẳng nghe thấy gì, khiến cái nóng càng thêm oi bức.

Tôi đã nghĩ đến việc giả vờ ngủ ở chỗ ngồi, nhưng xung quanh chỗ Kasumi vẫn đầy những nữ sinh như buổi sáng, khiến tôi chẳng thấy thoải mái chút nào.

Sau giờ học còn chờ một “nhiệm vụ khó nhằn” là đi mua đồ bơi với Chloe-san nữa. Từ hôm qua đến giờ, thông tin cứ ào ào đến, khiến đầu óc tôi như bị cuốn theo dòng lũ. Chỉ muốn tạm nghỉ một chút thôi.

Tôi đặt tay lên lan can, hít một hơi thật sâu. Không khí nóng đến mức nghẹn cổ, nhưng nếu bình tĩnh… thì cũng được thôi.

“Ồ, vẫn ở đây giữa cái nóng này à.”

Bụp! Khụ khụ! Trước khi kịp bình tĩnh, giọng nói bất ngờ làm tôi giật mình.

“S… Sunohara-san, đừng doạ tớ bất ngờ như vậy chứ.”

“Hôm hội thao tớ cũng gọi cậu thế này mà. Có cố hù dọa cậu đâu.”

Quả thật, Sunohara-san không cố làm tôi sợ, chỉ là lúc nào cũng chọn trúng thời điểm… không đúng lúc thôi.

“À Kiểu… như trong phim zombie ấy, cứ tưởng là an toàn rồi thì lập tức bị tấn công ấy mà.”

“Tớ… là zombie à!?”

Sunohara bĩu môi, lẩm bẩm “thiệt tình…” rồi nói…

“Thấy cậu chắc đang nóng nên tớ mang cái này đến nè.”

Cậu ấy giơ tay phải lấy hộp nước nho, tay trái thì lấy hộp nước nho xanh.

Hôm nay là combo nho × nho.

Không hiểu sao Sunohara lúc nào cũng mua hai loại gần giống nhau thế nhỉ.

“Cái đó… một cái cho tớ đúng không?”

“Đã làm đến mức này mà bắt tớ uống cả hai một mình thì tớ phải xấu tính cỡ nào hử?”

“Thì cậu chưa nói cho tớ nên tớ đâu dám xin trước.”

“Ờ… cũng đúng. Thế cậu chọn cái nào?”

Tôi muốn chọn cái ngược với loại cậu ấy thích, nhưng làm gì có thông tin ấy.

“Vậy… tớ lấy nho xanh.”

“Ồ, không ngờ cậu lại chọn cái ít người chọn hơn nha.”

Cái này là bài test tâm lý à? Nho xanh giờ cũng hot lắm đó, có giống ăn cả vỏ cơ mà.

Tôi nhận hộp nước, cắm ống hút, còn Sunohara cũng làm vậy với hộp nước nho tím, lắc lắc nhẹ rồi bảo…

“Nhân tiện, cụng ly luôn không?”

Chẳng có lý do gì để từ chối, thế là hai hộp giấy chạm vào nhau “cốc’ một cái. Chẳng biết mừng gì, chắc là chẳng có lý do gì thật.

Vừa thưởng thức vị ngọt mát lạnh, tôi vừa nghĩ lần sau mình phải mời lại cậu ấy gì đó mới được. Có khi là combo nước rau × nước rau chẳng hạn.

“Bên ngoài nóng ghê. Hết mùa mưa chưa nhỉ?”

“Hôm nay hết rồi đó. Tớ vừa xem tin trên mạng. Năm nay kết thúc sớm hơn thường lệ.”

“Vậy là hè đến rồi.”

“Còn hai tuần nữa là nghỉ hè mà.”

Từ khi cùng ăn trưa với Chloe-san, tôi với Sunohara trở nên thân thiết hơn nhiều.

Ban đầu tôi tưởng cậu ấy kiểu “cool ngầu trong trường nữ sinh” vì được các bạn nữ hâm mộ, nhưng thật ra cậu ấy giống một bạn nam vui tính hơn.

“Cậu lặn lội ra đây là vì có chuyện khó hỏi trong lớp đúng không?”

“Ừ. Tớ muốn biết cặp đôi giả trang với Kasumi tiến triển sao rồi.”

Sunohara chống tay lên lan can, nghiêng đầu nhìn tôi.

“Tiến triển gì… Hôm qua là lần đầu mà, cuối buổi thì cậu thấy đó thôi.”

“Chỉ mấy tấm hình hôm qua mà phản ứng dữ dội ghê.”

“Ờ, ra biển chụp thêm chắc càng hiệu quả.”

“Nhưng Yotsumoto-kun này, cậu chẳng được lợi gì mà sao lại nhận lời làm bạn trai giả vậy?”

Nghĩ lại mới thấy… Kasumi bảo tôi “phải có trách nhiệm” nên tôi làm thôi, chứ thật ra chẳng có lợi lộc gì.

“Ừ, chẳng lợi gì thật. Nhưng bạn thân gặp khó khăn thì mình chẳng cần lý do gì cả, cứ muốn giúp thôi.”

“Ồ, nghe ngầu ghê.”

“Đừng nói với Kasumi nhé, lỡ cậu ấy bắt tớ diễn vai bạn trai giả nhiều hơn thì lại khổ.”

Sunohara gật gật, miệng vẫn ngậm ống hút cười tinh nghịch.

“Nếu cậu diễn tốt quá, Kasumi có khi thích thật ấy chứ?”

“Không đời nào. Kasumi kén lắm, phải chuẩn hoàng tử bạch mã cơ.”

“Ồ, bất ngờ nha. Cậu ta thích mẫu như nào vậy?”

Tôi kể lại tiêu chuẩn bạn trai lí tưởng mà Kasumi từng nói.

“Tức là…”

“Kiểu lớn hơn vài tuổi, học giỏi, đáng tin cậy ấy.”

“Ờ… ờ ha.”

Sunohara nhắm mắt, hút nốt chỗ nước còn lại. Chắc giờ cậu ấy cũng hiểu tiêu chuẩn của Kasumi cao cỡ nào rồi.

“Có phải cậu hỏi chuyện tớ với Kasumi là do Chloe nhờ không?”

“Khụ khụ khụ…” Cậu ấy sặc dữ dội.

“Đ… đâu có chuyện Chloe nhờ gì…đâu”

“Thế à? Tớ tưởng Chloe lo vụ cặp đôi giả nên nhờ cậu dò la thông tin.”

“Lo vụ… khoan! Cậu biết tình cảm của Chloe rồi hả!?”

“Thì hôm qua ăn trưa, em ấy cứ lườm tớ suốt. Chắc nghĩ tớ diễn bạn trai giả dở quá.”

Sunohara thở dài, cúi đầu rồi ngẩng lên…

“May mà cậu ngây thơ thật đấy.”

“Ý cậu là sao?”

“Ai mà biết được~”

cậu ấy lại ngậm ống hút, nở nụ cười trắng tinh khiết…