Novel

chương 1

2025-10-02

1

'Another world online'

Trò chơi này sau khi xuất hiện đã trở thành một hiện tượng trong thế giới MMORPG trực tuyến và giành được sự nổi tiếng chưa từng có.

Với đồ họa giống hệt như đời thực và các NPC vô cùng có sống như người thật. Trong một khoảng tời gian ngắn đã có gần một tỷ người chơi trên 20 quốc gia, trở thành một huyền thoại trong làng game trực tuyến.

Tôi là một fan cuồng của trò chơi này.

Thực ra, nói chính xác hơn thì tôi là fan của nguyên tác tiểu thuyết 'Another World'.

Những nhân vật và câu chuyện hấp dẫn đã thu hút sự chú ý của tôi. Nhưng ngoài điều đó ra, không thể phủ nhận là một tác phẩm đặc biệt đối với tôi.

Tại sao ư? Bởi vì tác giả của nguyên tác tiểu thuyết, Jung Sora, không ai khác chính là em gái tôi.

'Another World' là cuốn tiểu thuyết mà Sora bắt đầu viết trong thời gian còn học cấp ba.

Hồi đó, vơi cượng vị là anh trai cô ấy, tôi đã đọc tác phẩm của và đưa ra nhận xét theo yêu cầu của cô.

Nhưng... trước khi tôi nhận ra, chính tôi cũng trở thành một độc giả cuồng nhiệt.

Ồ, nó hóa ra còn thú vị hơn nhiều so với những gì tôi mong đợi.

Dù sao thì... ngay sau khi cô ấy tốt nghiệp, cô ấy đem tiểu thuyết tham gia một cuộc thi và. Thật ngạc nhiên, khi nó đã giành chiến thắng.

Thật ra, tôi cũng không có gì ngạc nhiên với tôi. Tôi sẽ ngạc nhiên hơn nếu nó không được chọn.

Nhưng nó không dừng lại ở đó — một công ty game nổi tiếng đã mua bản quyền tác phẩm của cô ấy.

Nó trở thành một cú hit lớn.

Kết quả là, 'Another World' được trình làng với thế giới dưới dạng một trò chơi trước cuốn tiểu thuyết.

Một bản đồ rộng lớn và sự tự do không khác gì thực tế. Mọi thứ đều đúng như những gì tôi tưởng tượng. Không, nó thậm chí còn vượt qua sự mong đợi của tôi!

"Ôi trời ơi... cái này thật không thể tin nổi?!"

Có vô số NPC ở đó. Cảm xúc của họ chân thực đến mức khó có thể phân biệt họ với người thật.

Có thể giao tiếp trực tiếp với các nhân vật từ nguyên tác được tái tạo thành các NPC! Với tư cách là anh trai của tác giả và là một fan, điều đó chẳng có gì tuyệt vời.

Ít nhất thì lẽ ra nó phải là như vậy...

"Mày có biết không? Mày cũng có thể giết NPC đấy."

"Hả?"

"Mày biết người bán hàng rong ở quảng trường, kẻ mua đồ tạp hóa không? Tao giết hắn ta để thử nghiệm, và hắn thực sự chết, lol."

"Thật á? Tao sẽ xử tên thợ rèn đã làm hỏng vũ khí của tao."

Việc săn NPC, bắt đầu như một trò tiêu khiển của một số người chơi, chẳng mấy chốc lan rộng khắp toàn bộ máy chủ.

Vì điều đó, nhiều NPC đã bị giết chỉ để giải trí.

Tuy nhiên, một khi một NPC chết, họ không sống lại. Cuối cùng, nó dẫn đến tình huống người chơi không thể nhận nhiệm vụ nữa.

"Ha... mấy tên điên này, thật sự đó..."

Tôi đã mong đợi người chơi hợp tác và giao tiếp với những nhân vật đầy quyến rũ. Nếu ai đó hiểu được sức hút của các NPC, họ không thể không trở thành bạn với họ.

Tôi đã tin tưởng.

Với tư cách là một fan của nguyên tác.

Với tư cách là một game thủ.

Rằng người chơi sẽ tạo ra trò chơi lý tưởng.

Tuy nhiên như mọi khi, linh cảm xấu của tôi, đã đúng. Và những kỳ vọng của tôi hoàn toàn tan vỡ.

Khi cuộc săn NPC của người chơi bắt đầu thì Lục địa Neverland, nơi là sân khấu của trò chơi đã chìm vào hỗn loạn.

Bởi vì họ tức giận.

Bởi vì họ không thích vẻ ngoài của NPC.

Bởi vì họ không được cho nhiệm vụ.

Đơn giản vì họ thấy khó chịu nên họ bắt đầu giết các nhân vật.

Một số người dùng và tôi đã cố gắng ngăn những người chơi khác giết NPC, nhưng điều đó đơn giản là không đủ.

Tôi không thể làm gì khác ngoài việc nhìn vô số người chơi phá hủy thế giới mà tôi trân trọng.

Và cuối cùng...

[Đế Quốc Cuối Cùng đã sụp đổ dưới tay người chơi]

[GAME OVER]

Kết quả là chỉ một năm sau khi tựa game ra mắt.

"Tôi biết rằng nó sẽ ra thế mà. Những tên khốn điên rồ này!"

Tôi ngay lập tức gọi cho em gái mình vì tức giận.

Ring ring.

"Anh? Có chuyện gì sao?"

"Lũ khốn đó cuối cùng đã phá hỏng trò chơi rồi."

"À… Em cũng nghe nói rồi. Có lẽ dịch vụ sẽ kết thúc vào hôm nay."

"Cái gì?"

"Vì nó đã kết thúc rồi. Dù sao thì cũng không còn câu chuyện nào để tiếp tục nữa."

"Vậy, thế là xong sao?"

Cơn giận trào dâng trong tôi.

Vẫn còn rất nhiều câu chuyện chưa được phát hành.

Còn những nhân vật tràn đầy cá tính thì sao?

Và nó kết thúc như thế này?

"Này, em không tức giận chút nào sao? Những nhân vật do em tạo ra đã chết mà chưa kịp làm gì."

Trong khi phát triển nó thành một trò chơi trực tuyến, Sora cũng chịu trách nhiệm về cốt truyện.

Tôi đã thấy nhiều cái kết do Sora tạo ra dựa trên nguyên tác.

Nhưng trong số đó, chưa bao giờ có một cái kết như thế này.

"Chà... cũng không thể giúp được. Nó không nhất thiết phải theo đúng cốt chuyện em tạo ra. Hơn nữa, công ty game có vẻ cũng đang coi đây là một cái kết."

"Đây không phải là cái kết anh muốn! Cái gọi là người chơi từ đầu đến cuối toàn là lũ ngu ngốc!"

Hừ, thật đáng thương cho những NPC. Thành thật mà nói, nếu bất kỳ ai trong số họ là nhân vật chính, nó đã có thể có một cái kết tốt hơn thế này.

"Ồ... Anh thực sự nghĩ vậy sao?"

"Chết tiệt!, Tất nhiên rồi!"

Ahaha. Đúng là giống em gái tôi.

Có một giọng điệu đùa cợt trong tiếng cười của em gái tôi.

Vì vậy, tôi nghĩ những gì cô ấy nói ra ngay sau đó cũng là một trò đùa.

"Được rồi. Vậy thì hãy cho em thấy cái kết anh muốn đi, anh trai."

Huh?

"Ý em là..."

* * *

"Ngài vừa hỏi cái này giá bao nhiêu à?"

Trong khoảnh khắc tiếp theo, một bóng hình mảnh mai quay lại.

...Hmm?

Cô ấy từ đâu ra vậy?

Một người phụ nữ đẹp đến nghẹt thở đang đứng ngay trước mặt tôi.

"Hmm?"

Tôi cảm thấy như não mình sắp đóng băng.

Nhìn xung quanh, tôi thấy mình đang ở một nơi chứa đầy đồ nội thất cổ kính, thanh lịch.

Mọi thứ đều không phải là phòng của tôi.

"Ha... Ngươi có nghe ta nói không?"

"Hả? À..."

Ánh mắt chúng tôi chạm nhau.

Cô ấy là một mỹ nhân tuyệt sắc. Thực sự là một vẻ đẹp phi thường.

Các đường nét của cô toát lên vẻ quý tộc và thanh lịch. Dưới mái tóc bạc ánh lên, đôi mắt xanh của cô lấp lánh tuyệt đẹp.

Tuy nhiên, cảm xúc mà đôi mắt ấy mang lại không gì khác ngoài sự căm ghét.

'Chuyện gì đang xảy ra vậy? Sao cô ấy lại nhìn tôi như thế?'

Nhưng... người phụ nữ này, bằng cách nào đó trông quen quen.

Cô ấy là ai?

Khi tôi đang suy nghĩ, cô ấy hỏi.

"Được rồi. Vậy để tôi hỏi ngược lại ngươi. Ngươi nghĩ thứ này trị giá bao nhiêu?"

"Trị giá bao nhiêu... tôi nghĩ sao ấy hả?"

Ngay lúc đó, ánh mắt tôi đáp xuống chiếc quạt cô ấy đang cầm.

Chính xác hơn, là vào dòng thông báo giống như bong bóng thoại xuất hiện bên cạnh chiếc quạt.

Tên: Quạt Rẻ Tiền.

Mô tả: Một chiếc quạt sản xuất hàng loạt với thiết kế rẻ tiền nhưng đẹp mắt. Chất lượng của nó hoàn toàn tương xứng với giá cả.

Giá Trị Định Giá: 500 Kael.

"500 Kael?"

"Ha! Ngay cả khi ngài đưa ra một số tiền lớn như vậy, ngài cũng không thể mua được trái tim tôi. Hmph. Đúng như dự đoán, ngươi nghĩ mọi thứ đều có thể mua được bằng tiền... Đợi đã, đợi đã... Ngươi vừa nói gì?"

Cô ấy không nghe thấy tôi sao?

"500 Kael."

Nghe phản hồi của tôi, mặt cô ấy đờ ra.

Không lâu sau, mặt cô ấy đỏ bừng vì xấu hổ.

"Sao ngươi dám! Không, thôi bỏ đi! Ta không nghĩ chúng ta có thể nói chuyện thêm nữa"

Như thể không thể chịu đựng thêm được nữa, người phụ nữ đứng phắt dậy.

Khi cô ấy hướng về phía cửa, cô ấy quay lại nhìn tôi và nói,

"Ngay cả khi ngươi trả 1 tỷ Kael, ngươi cũng sẽ không thể mua được trái tim ta đâu!"

"Không, cái quạt..."

"Ngài vừa nói gì?! Ý ngươi là tôi còn không đáng giá bằng cái quạt này sao?!"

Cô ấy như thể không nghe tôi nói...

Sau đó, một cảnh tượng đột nhiên lóe lên trong đầu tôi.

À, tôi nhớ ra rồi!

"Và cứ tưởng rằng... Tôi không bao giờ ngờ rằng ngài lại sỉ nhục tôi như thế này ở phút cuối!"

Tình huống quen thuộc này.

Ở đoạn kết, tôi nhớ cô ấy chắc chắn...

"Tôi không thể đính hôn với một người như ngài. Tôi sẽ không tha thứ cho ngài cho đến khi cái tên Ruelberta biến mất khỏi đất nước này!"

Bang!

Đọc lại những câu thoại tôi nhớ, cô ấy bước đi phẫn nộ.

À, ngoại trừ việc cô ấy tức giận hơn trong nguyên tác.

Nhưng ngoài ra, nó gần như giống hệt.

Có nghĩa là...

"Tiểu thuyết... Không, là đang ở trong game sao?"

Cảnh tượng tôi vừa trải qua là từ tiểu thuyết 'Another World' mà tôi thích.

Người đẹp vừa nãy hẳn là Bella, con gái Công tước Isaachel.

Một người phụ nữ được ca tụng là đóa hoa trên vách đá và là người đẹp nhất đế quốc.

Chà... nếu có bất kỳ khuyết điểm nào, thì đó là vị hôn phu của cô ấy là kẻ vô lại khét tiếng nhất đế quốc.

"Chờ đã..."

Những lời Bella nói lúc nãy có nghĩa là hủy bỏ hôn ước. Nhưng tại sao cô ấy lại nói chúng với tôi?

Tôi bắt đầu cảm thấy bồn chồn.

"Không thể nào..."

Tôi kiểm tra gương.

Và ngay lúc đó, tôi phải đối mặt với thực tế tình huống của mình.

"Không... Không thể nào chuyện này xảy ra được."

Tôi quen thuộc với vô số nhân vật đầy quyến rũ trong tiểu thuyết.

Và tôi có thể tự tin nói rằng,

Tôi sẽ hạnh phúc khi được là bất kỳ ai trong số họ.

Nhưng không phải gã này.

Bất kỳ ai ngoại trừ tên khốn này...

"Tại sao, sao lại phải nhân vật này cơ chứ..."

Thứ phản chiếu trong gương là một người đàn ông béo mập.

Thoạt nhìn, hắn ta có vẻ là một quý tộc loại tồi tệ nhất với tính cách méo mó.

"Tristan Ruelberta..."

Tôi đã trở thành Phản Diện Bá Tước Lợn, kẻ sau này sẽ bán đứng đất nước này cho người chơi.