Web Novel

Chương 250 - Trên công đường

2025-09-29

2

“Hả?”

Chu Niểu không nhớ mình có thứ gì cần minh oan.

“Chính là cái video đó, anh trai thật sự có hơi quá đáng rồi, dám đăng một cái video ảnh hướng đến thanh danh như vậy lên mangk.” Cô chủ tiệm nói, đưa một ngón trỏ lên lắc lắc.

“Ờm, vậy à?” Chu Niểu gãi đầu, “Hình như là vậy, chắc là vậy nhỉ?”

“Đừng lo lắng, chị Tiểu Chu, chị có oan ức gì thì cứ nói thẳng ra, bọn em sẽ đòi lại công bằng cho chị.” Cô chủ tiệm đưa tay nhẹ nhàng đặt lên vai Chu Niểu.

Chu Niểu cũng theo đó nhìn về phía Cẩu Du vừa mới vào cửa sau lưng mình.

Sau đó liền thấy đối phương từ vẻ mặt lêu lổng lập tức biến thành vẻ mặt sám hối và cay đắng.

Chim nhỏ nhíu mày, dường như đã nghĩ đến điều gì đó.

Sau đó, tất cả mọi thứ đều giao hội trong đầu nàng.

Nàng đã hiểu, nàng đã hiểu hết rồi!

Cả nhà này đều đang diễn kịch, suýt nữa mình đã tin là thật.

Thậm chí ngay cả cô chủ tiệm cũng tham gia vào, nàng vốn còn tưởng cô chủ tiệm với tư cách là người bình thường duy nhất trong nhà Cẩu Du, được coi là điểm neo để phân biệt chuyện đứng đắn và chuyện dở hơi của nhà Cẩu Du, nhưng không ngờ bây giờ ngay cả cô chủ tiệm cũng bắt đầu đồng lõa.

Quả nhiên, gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn, đối với người bình thường vẫn là quá khó.

Đối mặt với môi trường hiểm ác này, cho dù là cô chủ tiệm cũng khó tránh khỏi sa ngã.

Câu tục ngữ đó nói thế nào nhỉ? Gần lợn thì ăn hay là gì đó, dù sao cũng gần giống nhau.

Nàng sẽ không bao giờ quên được sự cống hiến vĩ đại của cô chủ tiệm trong cuộc kháng chiến này.

Sau đó Chu Niểu hướng về phía thiếu nữ tóc dài màu nâu đỏ với ánh mắt kính phục, bi tráng.

Nhất thời khiến đối phương cũng có chút không biết phải làm sao.

“Ăn cơm trước đã, hai đứa đi đường xa như vậy chắc cũng đói rồi.” Bố của Cẩu Du lúc này xuất hiện trước mặt mọi người.

Sau đó cũng trừng mắt nhìn Cẩu Du một cái.

Không phải nói thật chứ, chẳng lẽ Cẩu Du thực sự đã phạm phải tội ác tày trời gì? Sao hình như còn có liên quan đến mình nữa?

Chẵng lẽ là lần biến thân thành chó chạy trên đất đó?

Hay là Cẩu Du còn ở sau lưng mình làm chuyện gì có lỗi với mình? Người nhà của Cẩu Du đều biết rồi, chỉ có mình là không beiets?

Thế là Chu Niểu trực tiếp đi đến trước mặt Cẩu Du đang có vẻ mặt như thể một phạm nhân bị áp giải.

Sau đó nàng nhón chân lên, véo lấy tai Cẩu Du, dùng sức để Cẩu Du hơi cúi người xuống, đến độ cao có thể nghe rõ nàng nói thầm.

“Có phải cậu sau lưng tớ lén lút làm chuyện gì không?” Nàng hỏi thẳng thắn.

“Tớ còn có thể sau lưng cậu lén lút làm chuyện gì được?” Cẩu Du trả lời cũng rất thành thục,“Cậu mua bao nhiêu thạch rau câu giá rẻ đều phải đếm rõ từng cái, tớ nửa đêm ăn vụng hai cái, ngày hôm sau cậu đã đếm ra rồi đánh cho tớ một trận tơi bời.”

“Không phải nói chuyện ăn uống.” Chu Niểu hồi tưởng, “Có phải cậu đem quần áo tớ đã mặc treo lên chợ đồ cũ bán, giới thiệu là nữ sinh dùng 99% mới đúng không? Bán được bao nhiêu tiền nói mau? Tại sao không chia cho tớ?”

“Này này, nếu tớ thật sự có thể lấy được quần áo của cậu, tại sao tớ không tự mình dùng?”

Chu Niểu nghe vậy hơi sững lại.

Cẩu Du cũng ý thức được hình như hơi lỡ miệng rồi.

Nếu thật sự để Chu Niểu nhận ra hắn thật sự có ý đồ không trong sáng với đôi vớ lụa trắng mà Chu Niểu đã mặc, này e về sau sẽ không chạm vào được đôi vớ lụa trắng mà Chu Niểu mặc nữa.

“Cậu còn định dùng quần áo của tớ như thế nào?” Ánh mắt Chu Niểu mang theo vẻ chán ghét.

“Tớ nói là mặc, thật ra tớ là một người có sở thích mặc đồ khác giới.”

Vẻ chán ghét trong mắt Chu Niểu hơi nhạt đi một chút: “Vậy sao bình thường tớ không thấy cậu mặc đồ nữ?”

“Ờm, bởi vì giới tính tâm lý của tớ là nữ, cho nên sở thích mặc đồ khác giới của tớ là mặc đồ nam.” CPU của Cẩu Du xử lý rất nhanh.

“Vậy ý của cậu là... cậu thích con trai?”

“Thật không may, tớ lại là một người đồng tính luyến ái, cho nên người tớ thích vẫn là nữ.” Cẩu Du làm một động tác chữ V với Chu Niểu, hoàn thành một vòng lặp hoàn hảo.

Chu Niểu chỉ cảm thấy nhất thời không nói nên lời.

“Được rồi được rồi, nói thầm sau hãy nói, cơm không ăn sẽ nguội đấy.” Vị phu nhân kia đi tới, nắm lấy tay Chu Niểu, “Thằng nhóc thối này không biết chăm sóc người khác, trên đường chắc chắn để con đói bụng rồi.”

Điều này là thật, Chu Niểu quả thực là đi đến đây với cái bụng đói meo.

Vốn dĩ nàng định dùng một chút số vốn vô tận mà hai người phải cùng nhau mới có thể dùng, mua cho mỗi người một chai nước, thêm một cây xúc xích.

Nhưng Cẩu Du hình như đã quên mất còn có chuyện như vậy, lúc Chu Niểu cầm lấy chai nước giải khát bảy tệ đó đã hét lên một tiếng.

“Chim nhỏ cậu điên rồi à? Thứ này ở bên ngoài chỉ bán ba tệ thôi.”

“Vậy lúc đầu sao cậu không nghĩ đến việc mua một chai ở bên ngoài?”

“Nước ở bên ngoài ba tệ một trai, vậy tại sao tớ không thể mua nước khoáng một tệ một chai? Nước khoáng một tệ một chai, vậy tại sao tớ không thể đợi lát nữa về nhà, rồi vào tủ lạnh của em gái tớ ăn trộm một ít?”

Chu Niểu nghe vậy thì rất là vui, Cẩu Du có thể trong tình huống này nhớ được châm ngôn tiết kiệm tiền mà nàng đã nhấn mạnh.

Nhưng mà cũng có những lúc không cần tiết kiệm tiền.

Mà nói thật, dường như Cẩu Du đã có một thời gian không tiêu tiền.

Mặc dù ngày thường đã keo kiệt bủn xỉn, nhưng rõ ràng khoảng thời gian này trở nên càng ngày càng keo kiệt hơn, không biết là tình hình gì.

Không phải gã này đang âm thầm phát tài đấy chứ?

Hay là đang tính toán âm mưu kinh thiên động địa gì đó?

Chu Niểu nghĩ không ra, nàng chỉ biết mẹ của Cẩu Du đã nhìn ra sự yếu đuối của nàng, liền múc cho nàng một bát canh.

“Được rồi, bây giờ chúng ta cần khởi động quyết sách gia đình, thảo luận về việc Cẩu Du quay video tải lên mạng.” Bố của Cẩu Du nói xong câu này liền tiếp tục cúi đầu ăn cơm, có chút giống như một NPC đã giao phó xong lời thoại.

“Tôi cho rằng ảnh hưởng của sự việc lần này đặc biệt nghiêm trọng, đã ảnh hưởng đến danh dự của Tiểu Chu Niểu nhà chúng ta.” Mẹ của Cẩu Du ở bên cạnh phát biểu ý kiến của mình.

Chu Niểu kinh ngạc đến ngây người, vừa uống canh vừa nhìn chằm chằm.

Trò diễn kịch này còn có giai đoạn hai?

“Đồng ý đồng ý, anh trai bình thường tự mình mất mặt thì thôi, ở nhà làm chó cũng thôi đi, ở trường còn bò qua bò lại làm mất mặt chị Tiểu Chu.” Cô chủ tiệm cũng giơ tay lên.

“Nhận tội, tôi đều nhận tội.” Cẩu Du cúi đầu gánh vác tất cả.

Chu Niểu càng thêm chắc chắn là cái nhà này đang diễn kịch.

“Chị Tiểu Chu, em thấy cần phải nghiêm trị, chị thấy sao?” Cô chủ tiệm nháy mắt với Chu Niểu.

Chu Niểu đã hiểu.

Đây cũng là lúc nàng không thể không hòa nhập vào môi trường này.

“Đồng ý, hành vi tồi tệ như vậy nhất định phải nghiêm trị.”

Chu Niểu cũng cười hì hì bày tỏ thái độ.

“Haiz, thật là mất mặt, nghiêm trọng đến mức này, bồi thường và trừng phạt nho nhỏ đều vô dụng, chỉ có thể —— lấy thân báo đáp thôi.” Mẹ của Cẩu Du tuyên án.

“Ừm ừm đồng ý.” Cô chủ tiệm cười tủm tỉm gật đầu.

“Ừm ừm đồng ý.” Chu Niểu đang không để ý cũng gật đầu.

Ủa, có gì đó hơi sai sai?

“Vậy chúng ta chọn ngày đính hôn đi con gái.” Mẹ cẩu du lấy ra một cuốn lịch vạn niên có phần hơi cũ.