Sau đó nhân viên liền dẫn hai người đến một khu vực khác trong nhà, cầm lên một mảnh vải đen xuyên thấu.
Những thứ khác Liễu Giải thật ra đều có thể hiểu được, dù sao nàng cũng đã kéo Liễu An Nhiên vào trong cửa hàng nội y, sớm đã chuẩn bị sẵn sàng cho việc bị Liễu An Nhiên tưởng tượng đủ điều.
Hay nói đúng hơn nàng chính là vì cái này mà đến.
Nàng không biết cơ thể này của mình lúc nào sẽ biến trở lại thành con trai.
Nàng đã hoàn thành nhiệm vụ tình yêu tưởng chừng như khó khăn nhất, lúc ban đầu xem ra gần như là không thể, vậy thì việc nàng biến trở lại thành cơ thể nam giới là chuyện tất nhiên sẽ xảy ra.
Nhưng Liễu An Nhiên vừa mới xác nhận quan hệ với nàng lại phải làm sao?
Điều này có vẻ hơi quá bắt nạt người ta, không phải sao?
Vậy thà rằng nhân lúc này, để cơ thể này của mình hơi tỏa ra ánh hào quang cuối cùng, ít nhất để bạn trai của mình là Liễu An Nhiên không đến mức quá thiệt thòi.
Nhưng mà xét về mặt mũi của chính mình, nàng lại không thể nào vào lúc này về đến nhà, liền trực tiếp cưỡi lên người Liễu An Nhiên.
Xin lỗi, chuyện làm tổn thương trai nhà lành nàng không làm được.
Nhưng mà nàng có thể với tư cách là gái nhà lành, quyến rũ trai nhà lành Liễu An Nhiên, sau đó để Liễu An Nhiên tự mình động thủ.
Đến lúc đó nàng một chút cũng sẽ không kháng cự, cứ coi như cơ thể của mình là một lời tạ lỗi cho một quyết định không qua não của nàng lúc đó.
Nàng không hối hận vì đã đồng ý lời tỏ tình của Liễu An Nhiên.
Nàng biết cho dù lúc đó không đồng ý, sau này dưới sự tấn công của Liễu An Nhiên nàng cũng tuyệt đối sẽ đồng ý, chẳng qua chỉ là vấn đề thời gian sớm muộn.
Mà ở chỗ nàng, trốn tránh gần như không thể hoàn toàn được coi là một lựa chọn có thể chọn.
“Cái này...”
Liễu Giải lại một lần nữa phát hiện, có những thứ vẫn vượt ngoài kinh nghiệm sống của nàng.
“Thứ này mặc vào thật sự có bất kỳ tác dụng che đậy hay bảo vệ nào không?” Liễu Giải cảm giác trên mặt như có lửa đang nướng, nhưng nàng vẫn đưa tay chỉ vào mẫu sản phẩm mà nhân viên mang ra làm mẫu.
“Em nghĩ nếu chị có thể để người ta nhìn thấy chị mặc thứ này, chắc là không cần che đậy hay bảo vệ nữa nhỉ?” Biểu cảm của Liễu An Nhiên không hề dao động dữ dội như Liễu Giải.
Dù sao thứ này cho dù thật sự có mua về, thật sự có mặc thì cũng là Liễu Giải mặc.
Thay vì dùng đầu óc để suy nghĩ những thứ này, không bằng nghĩ nhiều hơn về Baby Shark để kiểm soát cậu nhỏ một chút.
Vô cùng đáng thương là lúc hắn đang chuyên tâm kiểm soát cậu nhỏ của mình, Liễu Giải còn đang ôm cánh tay hắn dùng hai khối thịt cọ tới cọ lui.
Hắn cho rằng Liễu Giải chắc không phải là cố ý, cho là nàng trong lúc hoạt động đã quên mất việc đang ôm cánh tay hắn.
“Cũng quá...” Liễu Giải nói năng lộn xộn.
Chưa nói đến mảnh vải đen xuyên thấu kia, chỉ riêng thiết kế hở đáy giống như quần thủng đáy, đây không phải là bày rõ ra để lộ quả ngọt nặng trĩu, mặc cho người ta hái lượm sao?
“Cho nên em nói hai chúng ta bây giờ hay là trực tiếp về nhà thì tốt hơn, chị hiểu không?” Liễu An Nhiên nhìn Liễu Giải.
Rõ ràng là Liễu Giải mặt đỏ bừng biết rõ thứ này nếu mua về, người mặc vào chính là nàng.
Trước đây với tư cách là con trai nàng cũng biết, nếu một thân hình như chính mình bây giờ mặc vào trang bị như vậy, với tư cách là một nam giới bình thường sẽ như thế nào.
Liễu Giải so với Liễu An Nhiên còn không biết ứng phó với tình huống này, với tư cách là một người có thân hình và giọng nói gần như vô hạn với hồ ly tinh mà nói, Liễu Giải thật sự có chút đơn thuần quá mức.
Nàng thậm chí nhìn thấy bộ đồ này, sau đó tưởng tượng đến trên người mình liền sẽ mặt đỏ tai hồng.
Nhưng nàng không rời đi.
Liễu An Nhiên nghe thấy bên tai có tiếng gì đó giống như nồi áp suất truyền đến, như thể hơi nước ở đâu đó bị rò rỉ.
“Hai chúng ta bây giờ vẫn chưa mua gì, hay là trực tiếp về nhà đi?” Liễu An Nhiên có ý định trêu chọc đối tượng của mình, nhưng không phải ở đây, “Lát nữa em máy chơi game, chúng ta kết nối với tivi trong phòng khách chơi thì thế nào?”
Thông thường mà nói, Liễu Giải vào lúc này đều sẽ chọn cách biết khó mà lui, về nhà cùng Liễu An Nhiên vui vẻ chơi game.
Nhưng Liễu Giải hôm nay dường như không giống, đúng như Liễu An Nhiên đã nói lúc trước, Liễu Giải hôm nay có chút kỳ quái.
Nàng không chọn cách rời đi, mà ánh mắt lại càng thêm kiên định.
“Chị muốn cái này.” Nàng chỉ vào mẫu sản phẩm đang cầm trên tay nhân viên, tuy chỉ là một mặt phẳng nhưng có thể tưởng tượng được sau khi mặc lên người Liễu Giải uy lực sẽ vô cùng lớn.
“Chị nói thật đấy à?” Liễu An Nhiên nói, “Ở đây không phải là nơi để chị tỏ ra mạnh mẽ đâu, chị mua rồi thì nhất định phải mặc.”
Liễu Giải gật đầu.
Cái gật này khiến Liễu An Nhiên không biết phải làm sao.
Lúc nãy hắn nói câu đó là nghĩ sẽ hơi gây áp lực một chút để ép lui Liễu Giải.
Thật ra cho dù Liễu Giải sau khi đồ đặt may riêng về đến nhà, rồi cứ để trong nhà một lần cũng không mặc hắn cũng sẽ không nói gì.
Nhưng Liễu Giải lại trực tiếp gật đầu đồng ý.
Liễu An Nhiên phát hiện lúc hắn đối mặt với Liễu Giải, lại cũng sẽ có vẻ hơi luống cuống tay chân.
“Dĩ nhiên là thật.” Liễu Giải nói với nhân viên trước mặt, “Có đồ phối với cái này không? Giới thiệu một chút đi.”
“Có có có dĩ nhiên là có.” Nhân viên kia vội vàng dẫn hai người đến một bên khác.
Xem ra ban đầu đã giới thiệu một món táo bạo như vậy, đối với cô nhân viên mà nói cũng là một canh bạc lớn.
Nhưng trớ trêu thay cô lại cược đúng.
Nhưng Liễu An Nhiên có chút không hiểu nổi, hắn không biết Liễu Giải chỉ riêng việc quyết định món đồ này đã tiêu hao đủ nhiều dũng khí, nhưng vẫn kiên trì mua đồ phối hợp.
Nàng rốt cuộc muốn làm gì?
Điều này cũng quá kỳ lạ rồi.
Tuy nói nếu Liễu Giải thật sự chịu làm như vậy, hắn thật ra vẫn khá vui, dù sao hắn cũng không biết mình có thể nhịn được bao lâu cái cảnh nhìn hồ ly tinh lượn lờ trước mặt mà một miếng cũng không được ăn.
Nhưng hắn nhất định phải để Liễu Giải tự mình đồng ý, hắn không thể đi ép buộc Liễu Giải, nửa đẩy nửa xuôi cũng không được.
Dĩ nhiên Liễu Giải nghĩ thì đơn giản hơn.
Nàng nghĩ bộ nội y mà nhân viên giới thiệu ban đầu là phải để người bên Liễu An Nhiên đặt may riêng, không phải là mua ở cửa hàng này, vậy mình không thể nào vào hỏi đông hỏi tây rồi sau đó tay không đi ra.
Dĩ nhiên cũng là để cho thằng nhãi Liễu An Nhiên một cú sốc lớn hơn một chút.
Chỉ là khuôn mặt của Liễu Giải hiện tại dường như còn đỏ hơn cả Liễu An Nhiên rất nhiều.
Nhân viên kia cũng không phụ sự kỳ vọng, trực tiếp lấy ra một mẫu khác.
Mảnh vải tam giác mỏng manh, nói thật Liễu Giải cảm thấy một chiếc vớ bất kỳ của nàng cũng nhiều vải hơn thứ này.
Mấu chốt nhất là thứ này còn hở đáy.
Quần thủng đáy thực sự.
“Dĩ nhiên dĩ nhiên, còn có quần áo phối hợp.” Trên mặt nhân viên nở rộ một nụ cười, cầm lên một mẫu khác.
Đó là một bộ đồ ngủ, chắc là có thể coi là một bộ đồ ngủ.
Lại còn xuyên thấu hơn cả hai món trước đó, vài sợi dây mỏng manh xâu chuỗi mảnh vải trắng mỏng manh, mảnh vải trước ngực giống như một lớp voan, còn mảnh vải ở vạt dưới lại gần như không tồn tại, giống như chữ bát (八) mà rẽ ra từ vùng bụng dưới.
Đã vậy lại còn hơi che đi phần hông bên không cần che phủ, và xét theo độ cong của đường xẻ giữa, đến rốn cũng được để lộ ra.
“Em thấy...” Liễu An Nhiên vẫn cảm thấy có hơi không ổn.
“Cứ... cứ lấy hai cái này!”
Là Liễu Giải mặt đỏ bừng, mắt đã biến thành vòng tròn.

