“Lớp y– yếu nhất?!”
Ngỡ ngàng khi được xếp vào lớp bét bảng, tôi bất giác hỏi lại.
Tên thầy giáo trông vui ra mặt khi nghe câu hỏi ấy.
“Phải rồi đó! Khá khen cho cậu vì đã đạt điểm tối đa trong bài thi thực chiến….! Nhưng còn bài thi viết của cậu thì sao !?”
“Bài thi viết đó hả? Tôi tự tin là mình đã trả lời đúng toàn bộ các câu hỏi trong đề.”
“Hẳn là đúng hết cơ à?”
Gã giáo viên xoa nhẹ vào thái dương, lộ ra khuôn mặt thất vọng. Gã lấy một tờ giấy đưa ra trước mặt tôi. Chắc hẳn đó là bài làm của tôi rồi.
“Ý cậu là ? Số pi bằng 3.14159?! Cậu đùa tôi đấy à ?! Đáp án là 3.15!! Tôi cá là cậu chả có chút kiến thức cơ bản nào trong đầu cả.” [note80528]
“Kh-Không…. ? Số pi là số vô tỉ, nên không thể là 3,15 được…..”
“Lảm nhảm cái gì vậy hả? Tôi không quan tâm trước đây cậu học ở chỗ khỉ ho cò gáy nào, nhưng số pi bằng 3,15! Đáp án các môn khác cũng sai bét! Mớ kiến thức phổ thông của cậu thật nhảm nhí! Thế nên cậu sẽ phải cật lực ở lớp dưới để những điều cơ bản ấy “thấm” dần vào não cậu đó!
“...”
Thật đấy à ….?
Gã giáo viên đó chỉnh lại kính với thái độ coi thường tôi ra mặt.
Trước khi chuyển sinh vào thế giới này, tôi đã sống ở Nhật Bản, nơi có vô vàn những công nghệ tiên tiến. Thật may mắn làm sao khi được sinh ra ở đây, vì tôi có thể tiếp thu được toàn bộ những tri thức được tích luỹ bởi những bộ óc vĩ đại trong hàng ngàn năm qua, từ khắp nơi trên thế giới.
Vậy nên việc mà một người như tôi trả lời sai toàn bộ những câu hỏi ấy…. Chà, không quá bất ngờ. Như tôi đã nói trước đây, trình độ giáo dục tại thế giới này chỉ tương đương với cấp trung học cơ sở ở Nhật; thế nên trong mắt họ, việc câu trả lời của tôi bị chấm sai cũng là lẽ dĩ nhiên.
Nhưng, cảm giác bị nói thẳng mặt như vậy thật sự khiến tôi nhụt chí.
“Kĩ năng thực chiến rất quan trọng trong Trường Ma Pháp Trung Tâm, nhưng việc học những lí thuyết căn bản cũng quan trọng không kém! Đó là lí do tại sao những học sinh học lệch như cậu sẽ mặc nhiên được xếp vào lớp yếu nhất!”
“...”
“YẾU.NHẤT.YẾU.NHẤT.YẾU.NHẤT.YẾU.NHẤT!!!”
Cái tên này….. Hắn lấy việc dìm người khác xuống làm niềm vui, thật khó ưa…
X X X
Tại dinh thự nhà Fibel
Trước khi tôi đến gia đình công tước, trời đã tối hẳn. Sau khi chịu đựng nỗi thất vọng tràn trề, tôi trông thấy cô em gái đang ngồi chờ để bắt đầu buổi tập luyện hằng ngày.
Thói quen mỗi ngày của tôi là nấu ăn cho Rina trong tổ ấm xập xệ. Dù là trong những giấc mơ điên rồ nhất, tôi cũng chẳng thể mường tượng ra cảnh mình sẽ dạy cho Rina và Elena-sama trong căn nhà tráng lệ như thế này.
Tôi tự nhủ trong khi theo sau Hannah - san. Cô hầu gái tóc tím này đang dẫn tôi đến phòng của Keltz-sama.
“Thưa ông chủ, Kanato-sama đã trở về từ trường.”
“Cho cậu ấy vào”
“Vâng, thưa ngài”
Hannah-san cẩn thận đẩy cửa mà ra hiệu cho tôi vào trong bằng ánh mắt.
Tôi gật đầu và bước vào trong phòng.
“Hm. Cảm ơn cậu đã đến đây. Vậy, mọi chuyện ổn chứ? Ngày đầu tiên của cậu thế nào?”
“À thì…. Nó….”
“Sắc mặt cậu tệ quá. Nói cho ta nghe, chắc chắn là đã có vấn đề gì ở trường, đúng chứ!
Keltz-sama hướng ánh mắt nghiêm nghị về phía tôi.
Ngài ấy như thể đọc vị được mọi thứ về tôi vậy. Quả đúng như mong đợi từ một công tước, tôi thật sự biết ơn vì Keltz-sama không phải là kẻ thù của tôi.
Vì vậy, tôi kể hết mọi chuyện cho Keltz-sama. Tất nhiên, tôi không thể để lộ thân phận người chuyển sinh của mình được, nên đành nói với ngài ấy rằng tôi thực lòng tự tin rằng câu trả lời của mình là chính xác. Nhưng sau cùng, tôi chẳng thể ngờ được tất cả chúng đều sai.
Gửi đến tất cả những bộ óc thiên tài và những học giả ở Nhật Bản…. Tôi thành tâm xin lỗi. Các ngài đã có những khám phá vĩ đại trong toán học và khoa học, nhưng đáng tiếc, nơi đây chưa thể tiếp nhận được những phát kiến ấy… thật lòng xin lỗi các vị. Tôi là một kẻ tội đồ…. nhưng tôi chẳng còn lựa chọn nào khác cả.
“Ta hiểu. Đó là những gì đã xả ra à?”
“Vâng, thưa ngài”
“Vậy là có một tên kị sĩ ngu ngốc đã cố giết Kanato-kun ở Trường Ma Pháp Trung Tâm à. Thế thì dù sớm hay muộn, danh tiếng của trường cũng sẽ bị ảnh hưởng. Được rồi, ta sẽ tước ngay cái danh hiệp sĩ của hắn, và khiến hắn hối hận vì được sinh ra trên cõi đời này.”
“N…Ngài không nhất thiết phải làm quá lên như vậy đâu!”
“Hm. Ta nghĩ rằng cậu muốn nói thế này”
“Hả?”
Keltz-sama nheo mắt lại như thể đang cười.
“Hắn ta chẳng xứng tầm để ta ra tay, kể cả với Kanato-kun”
Ngài ấy nói với giọng điệu như đang cố thử tôi.
“...”
Tôi biết ngay mà, ngài ấy thật sắc sảo.
“Nhưng Kanato-kun này, cậu thật sự thấy thoải mái với việc học ở lớp yếu nhất chứ? Nếu cậu không thích, ta có thể triệu tập các giáo viên trong trường để họ đánh giá lại năng lực của cậu”
“Tôi thấy không có vấn đề gì! Dù khá thất vọng lúc biết kết quả, nhưng giờ nghĩ lại, ở lớp thấp nhất sẽ không làm tôi quá nổi bật, và tôi có thể hỗ trợ cho Rina tốt hơn. Tôi thật sự ổn khi theo học lớp này”
“Cậu quả thật là kì lạ.”
“Tôi ư?”
Cảm thấy bối rối vì ngài ấy bất ngờ bảo tôi kì lạ, tôi khẽ nghiêng đầu sang một bên.
“Cậu đủ mạnh để đánh bại con gái tôi, người được tôn sùng là Chiến Nữ Công Chúa, vậy tại sao còn phải giấu đi thực lực của mình?”
“Thư ngài, về chuyện này…”
Tôi biết không sớm thì muộn, Keltz-sama sẽ hỏi về vấn đề này, nhưng tôi không lường trước được ngài ấy sẽ hỏi ngay lúc này. Mọi chuyện diễn ra nhanh quá rồi.
Tôi chỉ muốn sống một đời yên bình trong kiếp này thôi, vì kiếp trước tôi đã chết vì kiệt sức. Nhưng tôi không thể nói thẳng như vậy được.
“Thưa ngài,.. tôi chẳng mưu cầu cuộc sống vinh hoa… Với tôi, .chỉ cần em gái và cha mẹ hạnh phúc là quá đủ rồi.”
Tôi nói với một nụ cười nhẹ trên môi, và má của Keltz-sama ngay lập tức dãn ra thành một nụ cười dịu dàng. Ngài ấy đặt tay lên vai tôi và nói:
“Chắc rồi, việc giữ một gia đình đúng nghĩa là rất quan trọng. Tuy vậy, cho phép ta nhắc nhở cậu đôi lời.”
“...”
“Định mệnh sẽ không bỏ quên kẻ mạnh. Tựa như việc định mệnh của hai ta giao hoà với nhau, tương lai cậu sẽ có thêm nhiều cuộc gặp gỡ định mệnh như thế nữa.”
“Thưa ngài, tôi không nghĩ bản thân mình mạnh mẽ hay gì đó tương tự như vậy. Tôi hoàn toàn chỉ là một tay mơ.”
“Hahahah! Ta rất mong chờ ngày được trò chuyện nghiêm túc với cậu đấy.”
Keltz-sama nói trong khi nhìn thẳng vào mắt tôi và gật đầu, trông như thể thoả mãn với câu trả lời của tôi
Tại sao ngài ấy trông hài lòng vậy chứ…? Than ôi, cuộc đời êm ả của mình…. sẽ trôi về đâu đây?
X X X
Trong khu tập luyện tại dinh thự nhà Fibel
“Haa…Haa…Onii-sama… Em không thể tập nổi nữa….”
“Tớ… lại thua rồi….Không ngờ tớ lại thua anh của Rina….ugh~!”
“Được rồi, dừng việc tập luyện ở đây thôi.”
Sau cuộc trò chuyện với Keltz-sama, tôi đã dùng bữa cùng với em gái trong phòng khách sang trọng của nhà Fibel. Sau đó, tôi quyết định mời Elena-sama đến với buổi luyện tập thường ngày của chúng tôi. Điều này không chỉ giúp buổi huấn luyện thuận lợi hơn, mà việc luyện tập bên cạnh một người mạnh mẽ như Elena-sama sẽ thúc đẩy em gái tôi tiến bộ nhanh chóng.
Và hiện tại, Rina và Elena-sama đã kiệt sức. Rõ ràng, họ chẳng thể tiếp tục buổi luyện tập được nữa rồi, trông kiệt quệ vậy cơ mà.
Cảm thấy tội lỗi khi ép họ quá mức, tôi đưa cho họ một túi nước làm từ da.
Rina ngồi bật dậy, ngửa cổ uống một hơi cạnh sạch nước, nở nụ cười mãn nguyện và nói:
“Pwah!! Onii-sama, về nhà thui! Bời vì…. chúng mình cần làm chuyện đó mà.”
“Chuyện đó?”
Không rõ em gái mình đang nói gì, tôi dùng ánh mắt thúc giục để em giải thích thêm.
Rina bắt đầu bối rối, khẽ ngọ nguậy như thể đang ngượng ngùng.
“Việc đó, anh biết mà…. Chuyện mà bắt buộc phải làm để em duy trì sức mạnh á….”
“Duy trì….sức mạnh…. À, cái đó. Hay là chúng ta làm luôn ở đây hôm nay đi? Tất nhiên là trong phòng riêng rồi, anh đã được ngài bá tước cho phép.”
“Onii-sama…. Anh đang nói gì vậy? Cái đó là trụ cột quan trọng nâng đỡ tinh thần em mà. Nếu thiếu nó dù chỉ một ngày thôi, em không chịu nổi mất.”
Này này, sao tự dưng em lại nhìn anh bằng ánh mắt yandere thế kia? Rina à, mắt em vốn đã màu tím rồi, mà khi yandere thì lại càng đáng sợ hơn đó, em có biết không?
Thở dài bất lực, tôi định quay sang chào tạm biệt Elena-sama thì bất ngờ, cô ấy bật dậy và lao thẳng về phía tôi.
Đôi mắt xanh ánh lên tia sáng, Elena-sama nhìn tôi chằm chằm, đầy quyết tâm.
“Quả nhiên! Hai người vẫn đang giấu tôi bí mật nào đó phải không?!”
“Hả?”
“Chắc chắn phải có bí kíp nào đó mới giúp Rina xuất sắc như vậy khi mới là học sinh năm nhất, thậm chí em ấy chỉ là thường dân. Hóa ra nghi ngờ của tôi là đúng! Anh trai của Rina, xin hãy cho tôi được tham gia vào buổi huấn luyện bí mật đó nữa!”
“Khoan-! Elena-sama! Xin cô hãy bình tĩnh lại! Tôi hiểu cảm giác của cô, nhưng rất tiếc là tôi không thể cho cô tham gia vào được.”
“Tại sao?? Tại sao Rina thì được, còn tôi thì không?!”
“Chuyện này… thật ra thì…”
“Tôi sẵn sàng làm bất cứ điều gì để mạnh mẽ hơn. Vậy nên xin cậu hãy chỉ dạy cho tôi.”
“……”
Elena-sama cứ thế tiến tới, không hề có ý định lùi bước. Vì khoảng cách quá gần, tôi có thể cảm nhận rõ mùi hương ngọt ngào phảng phất từ hơi thở của cô ấy. Hương vị ấy quyện lẫn với mùi mồ hôi và thứ gì đó nữ tính, len lỏi qua từng giác quan, làm toàn thân tôi tê dại.
Dù vẫn khoác trên mình bộ giáp, song ở khoảng cách này, vẻ đẹp của Elena-sama khiến tôi phải nghẹn lời.
May mắn thay, em gái tôi đã lên tiếng đỡ giúp.
“Elena-sama là trưởng nữ của gia đình công tước. Nếu cậu ấy đã kiên quyết đến vậy, có lẽ chúng ta chẳng còn cách nào khác ngoài việc thuận theo. Nhưng… tớ không thực sự khuyến khích cậu làm thế đâu.”
“Không hề! Chỉ cần nó giúp tớ mạnh hơn, thì cái giá nào cũng đáng!”
“”…..””
XXX
Phòng tắm xa hoa của gia tộc Fibel
“Onii-sama… Anh đang nhìn tụi em bằng ánh mắt dâm đãng đó…”
“Không- Không! Em hiểu lầm rồi! Anh tuyệt đối không…”
“Uuugh… Chuyện này… chẳng lẽ… có liên quan đến sức mạnh của anh sao…?”
Chỉ quấn hờ một tấm khăn tắm mỏng manh, chúng tôi đang ngâm mình trong chiếc bồn tắm khổng lồ của gia tộc Fibel.
Dĩ nhiên, tôi đã cố hết sức thuyết phục Elena-sama từ bỏ, nhưng… cô ấy thực sự quá cố chấp.
Không biết tương lai của chúng tôi từ đây sẽ ra sao nữa….
------------------------------------------------------------------
Trans: Bận quá bận, hôm nay mới lên được 1 chương :(

