Tập 06 Life goes on- cuộc sống tiếp diễn

Ngày 21 tháng 9: Các sự kiện diễn tiến trong bí mật - Phần 2

2025-09-29

7

943e2a45-5d08-4e90-b166-959effb652ff.jpg

Ezaki Yuichi giam mình trong căn phòng bốn chiếu rưỡi. Ánh sáng đỏ lờ mờ hắt ra, không gian nồng nặc mùi a-xít a-xê-tíc. Trên chiếc bàn cũ kỹ của cha cậu đặt một chiếc máy phóng ảnh cũng của cha để lại. Cậu đặt cuộn phim vừa tráng lên đó. Quá trình tráng phim có vẻ suôn sẻ, không hề bị loang lổ. Cậu phóng to một khung hình lên khổ 4x6, một cô gái đang cười rạng rỡ, Yuichi bất giác mỉm cười theo. A, được rồi! Ảnh đẹp tuyệt vời! Lấy nét chuẩn không cần chỉnh. Cậu vặn núm điều chỉnh bên phải, căn chỉnh kích thước và độ sắc nét. Giờ thì lấy giấy ảnh ra và in thôi. Đúng lúc đó, có tiếng gõ cửa. "Anh đang làm gì đấy?" Tiếng nói của cô gái đang hiện trên màn hình máy phóng ảnh vọng vào. "Anh in ảnh!" cậu hét lớn. "Em vào được không?" Cô hỏi. "Không được!" cậu gào lên. "Tuyệt đối không được!" Nếu cô mở cửa bây giờ, thì đống giấy ảnh đắt tiền sẽ hỏng hết. Hơn nữa, nếu cô ấy mà phát hiện ra cuộn phim chụp trộm chân cô, thì chắc chắn sẽ bị tịch thu ngay lập tức. Còn bị đấm cho một trận, rồi bị mắng té tát nữa chứ. Không thể để cô ấy vào đây được. "Anh đang in ảnh, không được vào đâu!" cậu ra sức hét lên. "Không được đâu nhé!" "Xì." tiếng cô gái lẩm bẩm nghe có vẻ chán nản. Phù, thoát khỏi hiểm cảnh rồi.

----------

Akiba Rika có chút bực bội. Bởi vì, dù cô đã cất công đến đây, chủ nhân căn phòng - Ezaki Yuichi - vẫn không chịu ra khỏi cái ổ bốn chiếu rưỡi của mình. Cậu ấy bảo là đang in ảnh, nhưng có thật không vậy? Giọng cậu ấy hét lên nghe khẩn thiết quá, chắc chắn là đang giấu giếm điều gì đó. Nhưng cô biết cậu rất nghiêm túc với việc chụp ảnh, nên tạm thời vẫn chưa mở cửa. Nếu cô mở cửa, ánh sáng sẽ tràn vào, làm hỏng mất những cuộn phim và giấy ảnh quý giá của cậu. Dù sao thì, cô cũng không ngờ Ezaki Yuichi lại có thể miệt mài với nhiếp ảnh đến vậy. À, có lẽ không đến mức "miệt mài" đâu. Cậu ấy không nhiệt tình đến thế, nhưng cậu rất cẩn thận với chiếc máy ảnh, và tỉ mỉ in từng tấm một. Trong phòng Akiba Rika đang ngồi cũng có treo những bức ảnh như thế. Vài sợi dây được giăng ngang phòng, và trên những sợi dây đó treo đầy giấy ảnh đã in để phơi khô. Cô xem một tấm, Sekoguchi Tsukasa đang đứng thẳng như tượng, chỉ là một bức ảnh thôi mà, có cần phải căng thẳng đến thế không chứ. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, đây đúng là phong cách của Sekoguchi Tsukasa. Bên cạnh là cảnh Sekoguchi Tsukasa và Mizutani Miyuki đang ăn uống cùng nhau, trông họ rất thân thiết. Còn năm tấm tiếp theo, tất cả đều là cô, tức Akiba Rika. Khuôn mặt tươi cười, khuôn mặt giận dỗi, cả khuôn mặt hờn dỗi nữa. Từ bao giờ mà cậu đã chụp nhiều ảnh của cô đến vậy? Ba tấm chụp không được xinh xắn cho lắm sẽ bị tịch thu. Cô gỡ chúng khỏi kẹp phơi và nhét vào túi xách. Ezaki Yuichi vẫn chưa ra. Chán quá. Cô càng lúc càng bực bội. Cô ngồi xuống ghế, tựa lưng, bị ngã ngửa ra sau. A, cái ghế này bị hỏng tựa lưng rồi mà. May mà Ezaki Yuichi không ở đây, váy cô bị lật tung lên, suýt nữa thì bị lộ quần lót. Dù biết cậu ấy không ở đây, cô vẫn chỉnh lại váy. Thật xấu hổ quá đi. Lúc đó, cô nhìn thấy một chiếc hộp dưới gầm bàn, cô tự hỏi đó là cái gì. Cô vươn tay ra, a, nhưng có nên xem không nhỉ? Không, Ezaki Yuichi có tiền sử rồi, cậu ấy từng giấu rất nhiều sách "đen". Nếu đây là bộ sưu tập sách "đen" của thì chắc chắn sẽ bị tịch thu, cô sẽ vứt hết đi. Nghĩ vậy, không hiểu sao cô lại nổi giận, lấy chiếc hộp ra và mở nó ra, bên trong lại là một thứ hoàn toàn bất ngờ. Cô ngạc nhiên, thật sự rất ngạc nhiên, lồng ngực cô rộn ràng.

----------

Yuichi in ảnh của Rika lên giấy ảnh khổ 4x6 đắt tiền. Lấy nét chuẩn, chắc thời gian phơi sáng cũng chuẩn luôn. Cậu nhanh tay nhúng nó vào dung dịch tráng phim. Phải để mặt sau lên trên, cẩn thận không để bọt khí bám vào bề mặt, nếu có bọt khí, ảnh sẽ bị loang lổ. Cậu dùng kẹp tre lớn gắp lấy, lắc nhẹ để toàn bộ tấm ảnh ngập trong dung dịch. Cậu phán đoán đã đủ thời gian, lật mặt trước của giấy ảnh lên, và nụ cười rạng rỡ tuyệt đẹp của Akiba Rika hiện lên trên đó. 'A, đáng yêu quá!' cậu nghĩ. Khi in ra như thế này, ảnh đẹp hơn nhiều so với khi nhìn trên phim âm bản. Vì mải ngắm nghía mà cậu đã tráng phim quá lâu, cậu vội vàng lấy ra, nhúng vào dung dịch dừng. Cậu vội vã nhúng nó vào. Thứ này rất hôi, a-xít a-xê-tíc, tức là giấm. Vì quá vội vàng, cậu đã làm đổ a-xít a-xê-tíc. Nó dính đầy lên quần. cậu trở thành một tên con trai nồng nặc mùi giấm. 'Chết rồi!' cậu nghĩ, rồi chuyển giấy ảnh sang dung dịch định hình. Cậu lắc nhẹ, tấm ảnh khổ 4x6 lay động trong dung dịch định hình. Khuôn mặt của Rika, cô đang cười, vì thế mà Ezaki Yuichi cũng mỉm cười theo. 'Đây là bản lưu giữ vĩnh viễn!' cậu nghĩ, phải cất giữ cẩn thận mới được. Ezaki Yuichi hoàn toàn không hay biết chuyện gì đang xảy ra trong phòng mình, cậu không biết gì cả.

Sự việc đang diễn ra một cách bí mật.