Tập 06 Life goes on- cuộc sống tiếp diễn

Ngày 18 tháng 9: Các sự kiện diễn tiến trong bí mật - Phần 1

2025-09-28

5

6ccaa0bc-4e63-430e-ac35-e39c4b0f70cc.jpg

Ngày 18 tháng 9: Các sự kiện diễn tiến trong bí mật - Phần 1

Tsukasa và Miyuki đến chơi, nhưng Yuichi Ezaki lại nhốt mình một mình trong căn phòng tối tăm. Căn phòng bốn chiếu rưỡi nằm ở phía bắc, một nơi chật chội với chăn màn và chiếc bàn học cũ kỹ bị nhét vào. Cửa chớp của căn phòng bốn chiếu rưỡi đóng kín mít, thậm chí còn dán cả giấy che kín khe hở. Bên trong không gian hẹp, không một tia sáng nào lọt vào, đèn đã tắt, cửa sổ bị bịt kín. Trong bóng tối, Yuichi Ezaki mò mẫm cuộn phim vào lõi của bình tráng phim. Công việc này khá khó khăn, phải vừa dùng đầu ngón tay kiểm tra xem phim có khớp vào rãnh hay không, vừa cuộn tròn, nếu không cẩn thận, thuốc hiện hình và thuốc định hình sẽ không tiếp xúc đều với phim, gây ra hiện tượng loang lổ. Căn phòng kín mít thật là nóng, liệu mình đã cuộn phim đúng cách chưa nhỉ? Mình nghĩ là ổn, nhưng vì không nhìn thấy nên không thể chắc chắn được, nếu thất bại, những bức ảnh mình đã vất vả chụp sẽ hỏng mất. Sau một hồi lưỡng lự có nên cuộn lại hay không, Yuichi Ezaki quyết định đánh cược. Chắc chắn sẽ ổn thôi, mình đã cuộn đúng cách rồi. Vừa tự nhủ, cậu vừa cắt phim sau khi cuộn xong và cố định đầu phim cẩn thận, giờ chỉ cần cho cái lõi này vào bình tráng là xong, vậy là ít nhất mình có thể bật đèn lên được rồi. Ủa, đâu rồi? Không thấy. Bình tráng ở đâu rồi?

*4 chiếu rưỡi ~ 7.3m2

*Cửa chớp là loại cửa được cấu tạo chính từ những thanh chớp (gỗ, sắt, nhôm, kính,…) được xếp song song nhau, chếch lên khoảng trên dưới 45º. Mục đích là để cản nắng, cản mưa mà vẫn thông thoáng không gian bên trong.

----------

Tsukasa Sekoguchi và Miyuki Mizutani có vẻ hơi ngượng ngùng khi bị bỏ lại một mình, trong khi chủ nhà Yuichi Ezaki lại nhốt mình trong một căn phòng khác. Tsukasa Sekoguchi đặt cái mông to lớn của mình lên chiếc ghế nhỏ xíu của bàn học, trong khi đó, Miyuki Mizutani ngồi dựa vào giường, cô nhìn chằm chằm vào đôi chân duỗi thẳng của mình, có vẻ hơi bị vòng kiềng. Vì xấu hổ, cô cố gắng gồng đầu gối, cuối cùng chúng cũng chạm vào nhau, nhưng mỏi quá. Vừa thả lỏng thì đầu gối lại tách ra ngay. Cô thở dài rồi ngẩng đầu lên, chạm mắt với Tsukasa Sekoguchi. Cậu mỉm cười với cô, cô cũng mỉm cười đáp lại. Thật là ngại quá. Tsukasa Sekoguchi tất nhiên cũng cảm thấy ngại ngùng. Cậu không biết phải làm gì trong những tình huống như thế này, lẽ ra cậu nên nói một câu đùa nào đó để chọc cười cô, nhưng cậu biết rõ mình không có tài ứng biến đó. "A, à..." cậu cất tiếng. "Gì vậy?" cô hỏi. Cậu định nói gì nhỉ? Không nhớ ra, cậu đành nói: "Yuichi không ra à". "Ừ", Miyuki Mizutani đáp. Sau đó, cả hai im lặng một lúc. Để lấp đầy khoảng trống, cậu cầm lấy chiếc cốc trên bàn trà và uống ừng ực cốc soda trong suốt. "A", Miyuki Mizutani nói, "Gì vậy?" cậu hỏi, "Của tớ đó", "Ể, của Mizutani sao?", "Ừ, của tớ." Cái cốc trong tay cậu, cái cốc cậu đã chạm môi vào, là cốc của cô, vậy có nghĩa là hôn gián tiếp sao? "Tớ, tớ xin lỗi..." cậu lắp bắp. "Không, không sao..." Miyuki Mizutani nói, cô cũng lắp bắp. Cậu đặt cốc xuống bàn trà, cô lập tức cầm lấy và uống một ngụm, cậu hiểu rằng cô cố ý uống để cậu bớt ngại, điều đó khiến anh rất vui. Cậu duỗi người ra sau cho thoải mái, lưng ghế suýt nữa thì bung ra, Tsukasa Sekoguchi ngã lăn ra phía sau, một cú ngã ngoạn mục. "Cậu có sao không, Sekoguchi?" Miyuki Mizutani vừa hỏi vừa tiến lại gần. Không ổn chút nào, cậu đã đập đầu rất mạnh, nhưng vừa lặp đi lặp lại "không sao, không sao" vừa cố gắng đứng dậy, cậu nhận ra có một chiếc hộp đặt dưới gầm bàn, cứ như thể nó đang bị giấu đi vậy. Sự tò mò trỗi dậy, cậu lấy chiếc hộp ra. Mở nó ra, bên trong có một tờ giấy, một tờ giấy nhỏ trong một chiếc hộp lớn. Miyuki Mizutani tò mò nhìn vào, "A, cái này..." cô nói. "Ừ..." Tsukasa Sekoguchi gật đầu. Cả hai im lặng nhìn nó một lúc, mặt họ đỏ bừng. Người nghĩ ra ý tưởng này là Miyuki Mizutani, có vẻ không tệ chút nào, vì vậy, cô đã thực hiện nó.

----------

Tìm kiếm, tìm kiếm, Yuichi Ezaki sờ soạng trong bóng tối và cuối cùng cũng tìm thấy chiếc bình. Chẳng có gì to tát, nó lăn lóc ngay dưới chân cậu, chỉ là do cậu quá vội nên quên mất mình đã đặt nó ở đâu. Khi bật đèn lên, mắt cậu nhức nhối, cậu chớp mắt liên tục, nhìn chằm chằm vào bình tráng. Ổn cả, nắp vẫn đóng chặt. Cho thuốc hiện hình vào, đủ thời gian, cho thuốc dừng vào, một phút, cuối cùng cho thuốc định hình vào, ba phút, vậy là quá trình tráng phim hoàn tất. Hầu hết là tự học và vừa đọc sách vừa làm nên cũng thất bại nhiều lần, nhưng ba lần gần đây nhất đều thành công liên tiếp. Có lẽ là tôi đã quen dần rồi. Trong cuộn phim này chứa đựng rất nhiều thứ, khuôn mặt tươi cười của Rika, khuôn mặt giận dỗi của em, hình ảnh Tsukasa Sekoguchi và Miyuki Mizutani cùng nhau ăn trưa, chị Akiko bị trưởng khoa mắng, Natsume ngậm điếu thuốc sô cô la, Yuichi Ezaki hy vọng rằng chúng sẽ lên ảnh đẹp. Cậu đang say mê với nhiếp ảnh, vì vậy mà cậu hoàn toàn không biết chuyện gì đang diễn ra trong phòng mình, không hề hay biết.

Sự việc diễn ra trong bí mật.