[LN] Quyển 4ーChiến tranh thương mại

Chương III: Phi hạm đội tuần tra

2025-10-13

8

  Cơ thể tên nam nhân đã cố ám toán Liam và chết tức tửi trong đau đớn hiện đã được chuyển đến nhà xác. 

  Vừa mới đặt chân đến đây, người Dẫn Lối liền khinh khỉnh nhìn xuống cái xác đã sớm nguội lạnh. 

「Thực ra nguyền chết thằng nhãi Liam cũng chả phải ý tưởng tồi...」

  Nếu tên học viên này thành công trong việc ám toán thằng nhãi kia thì chắc người Dẫn Lối sẽ có chút thất vọng khi không thể xí phần, song gã vẫn sẽ rất hoan hỉ. 

  Nhưng đáng tiếc, kế hoạch ám toán đã thất bại. Kukuri, cái kẻ hết mực cảnh giác, đã phát giác ra kế hoạch ám toán và tiện tay "mượn dao" xử gọn Zargon. 

「Quả đúng là ngươi có mối liên hệ với thằng nhãi đó, nhờ thế mà ta có thể nuốt chửng nỗi dày xéo mà ngươi đang phải gánh chịu.」

  Nói rồi, người Dẫn Lối đặt một tay lên khuôn mặt của tên nam nhân kia, biểu cảm của cái xác lập tức vặn xoắn và dần trở nên thanh thản. Dựa trên mối liên kết keo sơn của gã với Liam, người Dẫn Lối đã dần vỡ lẽ khi biết bản thân chẳng thể hấp thụ năng lượng tiêu cực một cách thoải mái nếu mục tiêu không liên quan đến Liam... song điều đấy cũng đồng nghĩa với việc gã có thể hấp thụ năng lượng tiêu cực một cách hiệu quả nếu mục tiêu liên quan đến cậu. 

  Mặc dù Liam chẳng hề hay biết tên này là ai, song thứ sát ý mà Zergon hướng tới chỗ cậu đã là quá đủ để người Dẫn Lối có thể tận hưởng trọn vẹn mỹ vị trần gian. 

「Tuyệt hảo!! Nhờ thứ độc dược kia mà tên này chẳng khác nào một hành tinh tuyệt diệt là bao. Hừm, oắt con nhà ngươi đúng là thứ ngu đần, nhưng ta sẽ không phí phạm món quà mà ngươi để lại đâu.」

  Khi sức mạnh tuồn vào cơ thể, khoé môi người Dẫn Lối khẽ nhếch lên tạo thành một điệu cười bán nguyệt. 

「Phải vậy chứ... cuối cùng cũng khôi phục được một phần sức mạnh. Giờ thì mình phải đi chuẩn bị một..., hoặc vài nước đi khiến thằng nhãi đó tuyệt diệt mới được.」

  Liam là kẻ đầu tiên khiến người Dẫn Lối thành ra nông nỗi này, nên để rủa hận thì gã chẳng ngại vòng vo. Gã đã tự thề rằng sẽ khiến Liam nếm trải cái cảm giác sống không bằng chết. 

  Cho đến tận giờ phút này, gã đã quá xem thường cậu, để rồi bị đánh úp nhiều phen. Gã đã phải nếm trãi cái cảm giác thất bại và sự thống khổ mà nó đem lại, chỉ bởi bản thân gã đánh giá thấp Liam. 

「Mình sẽ cẩn thận tập hợp kẻ thù của thằng nhãi... rồi khi mỗi mảnh ghép đã vào vị trí thì mình sẽ khiến chúng hành động!!」

  Dứt lời, người Dẫn Lối lập tức biến mất khỏi nhà xác, bỏ lại đằng sau tiếng cười khanh khách vang vọng khắp nơi. 

  Tại Cung điện thuộc Đế chế. 

  Viên Tể tướng hiện đã trở nên quá tải khi đọc bản báo cáo được gửi về từ Học viện Quân sự. Thân tín của ông cũng đang trong tình trạng tương tự. 

「Nói xem, cung hình phạt dành cho tội buôn lậu Nguyền Tinh là gì đây?」Ông cất tiếng hỏi thuộc hạ. 

  Thực ra viên Tể tướng đã sớm biết được câu trả lời. Nhưng vấn đề ở đây là cái đám phạm tội này lại là thành viên thuộc dòng dõi Berkelay, mà đám đó thì rất khó để trừng phạt. Vụ việc rồi đây chắc chắn sẽ cứ vậy mà lắng xuống. 

「Cung hình phạt áp dụng cho tội đó hẳn là phế truất và lưu đày, nhưng tôi e là dòng dõi Berkelay sẽ chẳng ngần ngại cắt bỏ chân rết mà khép lại vụ việc.」

  Thoạt nhìn, dòng dõi Berkelay chỉ là tập hợp một đám Nam tước nhỏ, song thực tế chúng lại sở hữu quy mô ngang bằng một gia tộc Công tước. Vì bề ngoài chỉ là một đám Nam tước nên bọn chúng có thể dễ dàng thoát tội bằng cách đổ hết trách nhiệm lên đầu một tên và cắt đứt với hắn. 

  Dù vụ việc có ra sao thì chắc cũng chẳng thể tác động đến Casimilo, Gia chủ Berkelay.

  Làm sao mà dòng dõi Berkelay lại có thể lớn mạnh đến như vậy á?

  Lý do đầu tiên và cũng là quan trọng nhất, đó là chúng tự nguyện triều cống Tinh dược với nguồn cung ổn định cho Đế chế. Chúng dùng Tinh dược để đổi lấy sự ưu ái của vị Hoàng đế tiền nhiệm và giữ vững mối liên hệ đó cho đến tận ngày nay bằng cách cung ứng Tinh dược mỗi khi được yêu cầu. Cũng chính vì lẽ đó mà trong quá khứ không biết bao nhiêu lần chúng đã thoát tội. Chỉ đến khi mọi người dần nhận ra bản chất thực sự của chúng thì dòng dõi Berkelay đã bám rễ rất sâu vào "cỗ máy" mang tên Đế chế, và đây cũng chính là lý do khiến viên Tể tướng cảm thấy phiền não.

『Phải chi Bệ hạ có thể cắt đứt với bọn chúng thì hay biết mấy.』

  Tại thời điểm này, cắt đứt với dòng dõi Berkelay chỉ tổ khiến Đế chế chịu tổn thất nặng nề, thế mới thấy tầm ảnh hưởng sâu rộng của bọn chúng. 

「Hình phạt đấy thậm chí còn chẳng thể chạm tới Casimilo.」Nói rồi ông thở dài một hơi. 

「Không được đâu, thưa ngài Tể tướng. Dù gì thì Đế chế vẫn cần đến lão ta để thu gom Tinh dược mà.」

「Quả là khôi hài nhỉ.」

  Một trong những lý do khiến viên Tể tướng đánh giá cao Liam là do cậu có khả năng tự mình xoay chuyển tình thế mà không cần đến Đế chế can thiệp. 

  Nếu Đế chế tự mình can thiệp thì vấn đề sẽ được giải quyết một cách ngon nghẻ, nhưng ngặt cái, thứ ung nhọt này đã phát triển quá cỡ, buộc họ phải hành động sao cho thật thận trọng. Hơn nữa, một khi "cỗ máy khổng lồ" mang tên Đế chế bắt đầu "lăn bánh" thì nó sẽ rất khó để hãm phanh, thành ra ngay từ đầu việc này đã là bất khả thi rồi.  

「Ngài Tể tướng.., hiện tại, do kho chứa kim loại quý đã chất đầy nên đám người bên quân đội muốn được cấp phép để tái thiết phi hạm đội ạ.」Một viên trợ lý nọ cất tiếng báo cáo. 

「Đám người bên Quân đội vẫn hay đòi hỏi những thứ bất khả thi như mọi khi nhỉ.」

  Đế chế không phải là nền văn minh liên thiên hà duy nhất. Mặc dù khoảng cách giữa đôi bên xa đến không tưởng, song họ vẫn giao thương và hay xung đột biên giới với các "nước" láng giềng. Vì lãnh phận của Đế chế là một vùng rất rộng lớn, nên Quân đội Đế chế buộc phải cắt cử hạm đội đi tuần tra biên giới. Nhưng đôi lúc họ cũng viện cớ tuần tra để chiếm đóng các vùng lãnh thổ của những nền văn minh khác. Nhưng dù cho lý do có là gì thì đâu đó ngoài kia vẫn sẽ luôn có xung đột/chiến tranh. Cũng chính vì những lý do kể trên mà bên quân đội mới muốn bổ xung quân lực càng sớm càng tốt. 

  Kim loại quý chủ yếu được dùng để phát triển phi chiến hạm lẫn vũ khí đi kèm. Kim loại tầm thường như sắt thép cũng hay được dùng để thay thế, nhưng nếu làm vậy thì hiệu xuất sẽ bị giảm đi đáng kể. Cũng chính vì lẽ đó mà khi hay tin Liam bán tháo một khối lượng lớn kim loại quý cho Đế chế thì phía quân đội đã gào lên đòi chia phần. 

  Đoạn viên Tể tướng đọc lướt qua những báo cáo dạo gần đây về tình hình giao tranh ở các điểm biên giới.「Phe ta đang bị đẩy lùi ở nhiều nơi ư...」

  Ngoài đó có quá nhiều trận chiến khiến ông chẳng biết phải tập trung vào đâu. Nhưng bất kể có ra sao thì ông vẫn chỉ quan tâm đến những kết quả có lợi cho Đế chế. 

  Một viên trợ lý nọ liền nêu ra những vấn đề đang tồn đọng bên trong thể chế quân đội.「Có đôi ba vấn đề khiến bọn họ lâm vào tình cảnh như hiện tại ạ. Nhưng vấn đề lớn nhất chắc vẫn là tận dụng tài nguyên không hợp lý. Dạo này, hạm đội đội tuần tra đã vượt quá mức cần thiết rồi ạ.」

  Không thể phủ nhận tầm quan trọng của hạm đội tuần tra trong việc bảo vệ lãnh thổ Đế chế, nhưng những hạm đội này, phần lớn lại được trao cho bọn oắt con quý tộc. 

  Thật ra một vài quý tộc, sau khi tốt nghiệp Học viện Quân sự, do không muốn phục vụ dưới quyền bất kỳ ai nên đã tự mình vận hành một hạm đội tuần tra. Và để trấn an bọn oắt đấy, bên Quân đội chí ít cũng phải cấp cho bọn chúng một vài trang thiết bị quá hạn. 

  Tuy nhiên, thực trạng ấy đã kéo dài dẫn tới việc thành lập nhiều hạm đội tuần tra hơn dự tính. Một vài hạm đội trong số đó thậm chí còn bị đả bại và đầu quân cho bọn không tặc. Kết quả là Quân đội bị buộc phải điều quân đi xử lý, nhưng do ngân sách hạn hẹp, nhân lực lẫn vật lực không đủ để đối phó với bọn không tặc nên mọi chuyện đã dần lâm vào thế bế tắc. 

  Viên Tể tướng cất lời.「Toàn những vấn đề nổi cộm, đã vậy mà bọn chúng vẫn còn mặt dày vòi thêm tiền nữa chứ.」

  Chuyện không đơn giản đến mức chỉ cần tinh giảm bộ máy là xong. Trang bị lẫn nhân lực cần phải tái phân bổ. Phi chiến hạm thì cần phải nâng cấp, nhưng trong những hạm đội không đạt chuẩn như vậy thì lấy đâu ra phi hành đoàn được huấn luyện tử tế. Binh sĩ chưa qua huấn luyện chính quy thì cần phải tái huấn luyện trước khi được điều động đến những đơn vị khác. Theo lý mà nói, viên Tể tướng có thể tự mình lo liệu vấn đề này, chỉ là với một nền văn minh vươn tầm thiên hà như Đế chế thì ông vẫn còn rất nhiều việc cần phải giải quyết. 

「Hừm, ta nên xử trí vấn đề này ra sao đây.」Ông lẩm bẩm. 

  Viên Tể tướng vẫn bận rộn như mọi khi. 

  Hiện tại, tôi đã là học viên năm ba rồi. 

  Học hành cũng dần trở nên bận rộn hơn, song cuộc sống thì vẫn khá là suôn sẻ. Tất nhiên so với hồi còn tập luyện Nhất thiểm thì nơi đây vẫn chưa thể sánh bằng. Thú thực, vấn đề lớn nhất tại đây là tôi không có đủ thời gian để tập luyện kiếm kỹ. Tôi đang nỗ lực hết sức nhằm đảm bảo kỹ năng không bị mai mọt, nhưng cảm giác vẫn chưa đâu vào đâu. Vì phần lớn thời gian được dùng để học tập và ngủ nghỉ nên tôi chỉ có thể luyện tập vào lúc sáng sớm... ấy vậy mà việc đó cũng đang dần trở nên khó khăn hơn rồi. 

  Hiện tại, tôi đang tám nhảm với tên Wallace trong lúc chờ tiếng chuông cuối ngày vang lên. Thông thường, tôi chỉ làm vậy để giết thời gian thôi, thế mà tối nay lại nghe được một chủ đề khá là thú vị.

  Tên Wallace hiện đang kể cho tôi nghe về cái tên anh trai cùng cha khác mẹ của gã. 

「Hắn chỉ huy một đội tuần tra hử?」

「Ừ, anh ấy cũng đã rời Cung điện giống như tôi, chỉ là ổng chọn cách sống như một quân nhân thôi. Dẫu vậy, quân đội đồn trú cũng có chịu nhận ổng đâu, nên thành thử ra ổng đã "được" bổ nhiệm làm chỉ huy của một đội tuần tra. Thế là chớp mắt một cái, tự nhiên ổng trở thành chỉ huy của một hạm đội tuần tra lúc nào chẳng hay luôn, nghe mà nãn nhỉ.」

  Chuyện quân đội đồn trú không chịu nhận Hoàng tộc nghe thì có hơi kỳ cục, nhưng trong hệ thống phân cấp Hoàng tộc vẫn có sự khác biệt cụ thể mà trong đó có rất nhiều kẻ vô vọng, không thể thừa kế ngai vàng như Wallace. 

  Wallace giải thích rằng những "Hoàng tộc" cần có một vai trò để đảm đương thường khá là phiền phức, kết quả là đến cả quân đội đồn trú cũng chả muốn dây vào. Dù cho những Hoàng tử/Công chúa đó không sở hữu thực quyền thì địa vị Hoàng tộc vẫn có sức nặng, thành thử ra không thể bạc đãi những cá nhân này được. Nếu xui xẻo để một vị "Hoàng tộc" tử trận trên xa trường thì vị cấp trên trực quyền sẽ "ăn đủ". Trung ương ắt sẽ cắt cử đặc vụ đến để xới lông tìm vết. Vì lẽ đó mà bất kể năng lực có nỗi trội ra sao thì những "Hoàng tộc" kiểu đó vẫn chẳng đáng để mạo hiểm. 

  Nằm nghe Wallace phổ biến tình hình thì xem chừng việc được bổ nhiệm vào một phi hạm đội tuần tra nghe đâu cũng chẳng đến nỗi nào. 

  Đồng ý, phục vụ quân đội đồn trú có thể dễ dàng thăng tiến, nhưng khi xét đến nguy cơ chiến tranh luân phiên thì khá là đáng để bận tâm đấy. Thoạt nhìn thì quy mô Đế chế Algrand rộng lớn vô biên, chứ thực ra ngoài không gian lúc nào cũng có chiến tranh hết á. Khi chiến tranh nổ ra thì quân đội đồn trú sẽ được cắt cử đi giải quyết, và chiến tranh triền miên kiểu đó thì có mười cái mạng cũng chẳng đủ dùng. Đúng là hạm đội tuần tra không thể thăng tiến, nhưng theo như những gì tên Wallace kia nói thì ta có thể toàn quyền quyết định đối với phi hạm đội thuộc quyền, điều đó lại còn đặc biệt đúng với cái tên "Hoàng huynh" của Wallace. 

「Chỉ huy một phi hạm đội tuần tra nghe đâu cũng chẳng phải ý tưởng tồi nhỉ.」

  Khi vừa dứt lời thì tôi liền bị tên Wallace lườm nguýt.

「Vấn đề ở đây là cái hạm đội vừa mới được nhắc tới đích thị là một cái bãi rác đấy. Anh trai tôi, Cedrec, đã được giao cho một hạm đội với ba mươi phi chiến hạm cổ lỗ xỉ đấy. Ổng còn bảo mình sắp chán chết đến nơi rồi kia kìa.」

「Đấy là bởi nếu hắn hẹo thì bọn cấp trên của hắn sẽ lãnh đủ đó chứ? Hắn cứ an nhàn tận hưởng là được rồi. Nếu đã không có việc gì để làm thì cứ xoã đi, ai bắt bẽ được gì hắn chứ.」

  Nghe đến đây thì Wallce lắc đầu ngao ngán và thở hắt một hơi.

「Làm sao cậu có thể tận hưởng trên một con tàu lỗi thời và bất tiện cơ chứ? Ổng còn đang tự hỏi không biết tại sao bản thân lại mò ra đó nữa kìa, đấy là còn chưa đề cập đến việc binh sĩ trong hạm đội đã mục rỗng đến tận gốc rễ rồi đó nhé.」

  Có vẻ như phi hạm đội tuần tra là bãi rác để giới thượng tầng tống khứ bọn binh sĩ có vấn đề về mặt nhân cách thì phải. Thế tóm lại là nơi đấy là chỗ dành cho bọn vô công rỗi nghề, chỉ biết chờ đến lúc nghỉ hưu à. 

  Theo những gì tôi nghe được thì hình như số lượng phi hạm đội tuần tra đang tăng lên với tốc độ chóng mặt, chẳng mấy chốc đã vượt ngoài tầm kiểm soát của Đế chế. Nghe cũng khá là lãng phí, nhưng với quy mô rộng lớn của Đế chế thì ắt hẳn sẽ có những chuyện đáng để bận tâm hơn, bọn họ đâu thể cứ để ý đến những vấn đề cỏn con như thế này được. 

  Nhưng ngay cả khi có muốn can thiệp vào vấn đề này thì chắc người ta cũng chẳng biết phải làm gì với cái đám hạm đội từ đời nhà tống kia. 

「Ta biết mình không có đủ tư cách để phàn nàn về chuyện tiêu sài hoang phí, nhưng lý do cho việc triển khai những hạm đội vô dụng kiểu đó thì kỳ thực ta đây vẫn chưa hiểu lắm.」

  Wallace hướng mắt lên trần nhà và tiếp tục giải thích.「Ừ thì cũng có rất nhiều lý do cho việc đó. Chia bè kết phái trong nội bộ quân đội cũng là chuyện thường tình mà, phải không? Đôi lúc nó sẽ kiểu như "giới thượng tầng muốn đày ải đối thủ chính trị trước khi chúng kịp cản trở" ấy. Và khi liên quan đến việc tống khứ những kẻ có vấn đề thì ắt hẳn phải đá đít lũ đấy đến một nơi mà bọn chúng thực sự phải chịu khổ rồi. Dĩ nhiên, trong đó còn có cả đám quý tộc phiền phức, gặp bọn này thì cách giải quyết tốt nhất là "đóng gói" và ship đi thật xa.」

「Quý tộc nữa hả?」

「Ờ, chắc cậu cũng đã quá quen với cái đám quý tộc thích cậy quyền cậy thế, muốn làm gì thì làm rồi nhỉ? Trong môi trường quân ngũ thì mấy cái "rốn vũ trụ" kiểu đó sẽ gây ra tổn thất rất nặng nề về mặt quân sự. Và để giải quyết bọn chúng, phía quân đội sẽ sắp xếp cho chúng nó chỉ huy một phi hạm đội tuần tra. Đấy cũng chính là lý do khiến số lượng phi hạm đội kiểu đó ngày một gia tăng. Hậu quả là việc tái tổ chức phi hạm đội tuần tra đã trở thành một vấn đề nội cộm, nhưng do vấn đề vẫn chưa đủ "to" nên giới thượng tầng quyết định "có mắt như mù" luôn.」

  Nói tóm lại, do bị xếp vào hạng mục "quý tộc phiền phức cần phải tống khứ", anh trai của Wallace đã được bổ nhiệm làm chỉ huy của một phi hạm đội tuần tra. 

「Nhưng chẳng phải chi phí bảo dưỡng mấy cái hạm đội vô tích sự kiểu đó cũng tốn kha khá hay sao?」

「Mấy cái đó thì chỉ cần thay thế thường xuyên là xong, còn không thì cứ để mặc bọn chúng tự sinh tự diệt là được. Với lại, để bọn chúng như thế cũng có cái lợi riêng. Ta chỉ cần cho chúng lãng vảng ngoài biên giới thôi là đủ rồi. Thú thật, thà bỏ tiền ra để bọn đấy đi tuần còn hơn là để bọn không tặc lập cứ điểm tại những vùng không được tuần tra thường xuyên.」

  Theo tôi thấy, việc duy trì "gói du lịch biên giới" là nguyên nhân chính gây thất thoát ngân sách. Thật lòng mà nói thì tôi cũng không thích cái cách tiêu sài vô bổ kiểu đó. Nhưng sau một hồi suy ngẫm kỹ càng thì tôi lại thấy tình huống này cũng có cái hay của riêng nó. 

「Thú vị đấy.., giờ thì ta bắt đầu thấy tò mò rồi đây.」Tôi lẩm bẩm. 

「Tò mò cái gì cơ? Mà thôi, ắt hẳn là cậu cũng đã được phân bổ vào quân đội đồn trú rồi, chắc cũng không có cơ hội để tìm hiểu về phi hạm đội tuần tra đâu.」

「Ta đây vốn chẳng hề có hứng thú với quân đội đồn trú.」

  Đúng như những gì Wallace đã nói, tôi đã bí mật nhận được vài bức thư tuyển dụng từ hạm đội đồn trú. Nhân tiện, hạm đội đồn trú cũng có rất nhiều kiểu. Ta có thể đóng quân tại vùng biên ải hoặc viễn cực. Song song đó còn có ba hạm đội đồn trú chuyên bảo vệ Thủ đô, cả ba đều là lực lượng hộ Hoàng (Cấm vệ quân) tinh nhuệ. Thực ra tôi cũng nhận được đề nghị từ bên đó, nhưng chẳng phải tôi đã nói rồi sao? Rằng "tôi đây vốn chẳng hề có hứng thú với chúng" ấy. 

  Tại sao tôi lại được hưởng một mức đãi ngộ khác xa với tên Cedric đến như vậy á? 

  Thì tất nhiên là do tiền rồi. Quân đội đồn trú muốn kết giao với những quý tộc quyền lực. Thông qua mối quan hệ này, chúng có thể ngỏ lời xin quý tộc ấy ủng hộ và cung cấp tài nguyên. Tóm lại là bọn chúng muốn có tôi đến mức sẵn sàng gửi sĩ quan thực địa đến để hứa hẹn đủ thứ trên trời dưới đất, cốt chỉ để đổi lại cái gật đầu của tôi. 

  Tuy nhiên, tôi đây vốn rất ghét bị kẻ khác chi phối. Thứ hợp với tôi nhất chắc là phi hạm đội tuần tra nơi bản thân có toàn quyền quyết định. 

「Wallace, ta quyết định rồi. Ta sẽ chuẩn bị cho riêng mình một đội tuần tra!!」

  Ngay khi vừa có động lực thì tên khốn Wallace đó liền dội cho tôi một gáo nước lạnh.

「Cậu bị ngu à?」

「Hử, ngươi nói thế là có ý gì?」

「Cậu có nghe tôi nói gì không đấy? Anh trai tôi đang chết dí ngoài đó kìa!! Chỉ có bị ngu mới tự nguyện ra ngoài đấy thôi!! Hơn nữa, phi hạm đội đó có từ thời nhà tống rồi đấy. Điều kiện sống tệ hại như thế mà cậu vẫn muốn ra ngoài đó ở hết bốn năm thực tập hay sao, hả!?」

  Ừ thì không phải là tôi không hiểu lý do tên Wallace nổi sùng, vì tôi là chủ của gã, nên gã buộc phải theo tôi. Nghĩa là gã phản đối ý tưởng ấy bởi vì gã sẽ phải chịu khổ cùng với tôi. 

『Mẹ kiếp, mình nhận cái gã này về dưới trướng, cốt vì thích cái ý tưởng biến Hoàng tộc thành tay sai đắc lực, ấy vậy mà mình lại chẳng thể rủ bỏ cái cảm giác như đang phải gánh thêm một cục nợ.』

  Tên Wallace này thiển cẩn vô cùng. Nếu một tên giàu sụ như tôi được bổ nhiệm vào đội tuần tra thì tôi chỉ việc vung tiền để chuẩn bị cho riêng mình một đội quân phù hợp là xong. 

「Ta sẽ tậu cho riêng mình một con tàu tân tiến nhất. Thế là ta có thể tận hưởng quãng thời gian vô công rỗi nghề rồi.」

「Phía quân đội sẽ không bao giờ xì tiền đâu!!」

「Ai nói là ta cần đến tiền của bọn chúng.」

「Hở?」

「Ta sẽ dùng tiền của chính mình để mua về thứ hiện đại nhất.」

「Nhưng... Nếu cậu là người duy nhất được hưởng thụ thì phần còn lại sẽ nảy sinh tư tưởng chống đối đấy. Cậu cũng đâu có muốn bị đâm sau lưng đâu, phải không?」

  Đúng thật, để bọn lính dưới trướng bất mãn thì khá là phiền phức. Làm thế, khả năng cao sẽ bị lũ chúng nó bao vây và nả pháo nát tươm. Hành xử như một tên phản diện hạng hai thì chẳng khác nào đang tự mình đào hố chôn thây. Tôi đây là ai chứ!? Là một tên Quân chủ độc ác đấy!!

「Không thành vấn đề. Ta sẽ chuẩn bị luôn một hạm đội xứng tầm.」

「C-cả một hạm đội luôn á?」

「Đúng vậy. Chắc chẳng có thằng ngu nào phàn nàn về một hạm đội sở hữu những chiếc phi chiến hạm tân tiến bậc nhất đâu nhỉ?」

「C-chắc là không đâu. Nhưng nếu cậu làm vậy thì chẳng phải cả hạm đội sẽ bị buộc phải tập huấn chuyên sâu ngay khi cậu vừa mới được bổ nhiệm hay sao? Thế thì làm sao mà được?」

「Như thế thì đúng là phiền phức thật....」

  Chẳng có điều gì đáng sợ hơn là sử dụng những trang thiết bị quân dụng mà bản thân không hiểu rõ. Nếu bị cuốn vào một cuộc giao tranh khi chưa có chuẩn bị trước thì ta không thể viện dẫn cái lý do chưa quen với trang bị được. Đấy cũng chính là lý do tại sao mỗi khi có trang bị mới thì ta đều phải tổ chức tập huấn làm quen với công năng. 

  Trong một thoáng, tôi cứ nghĩ kế hoạch đã đổ vỡ rồi, nhưng rồi ý tưởng bất chợt loé lên trong đầu. Nếu đã quá muộn để bắt tay vào huấn luyện ngay khi vừa mới được bổ nhiệm thì tôi chỉ việc hoàn tất mọi thứ trước lúc đó là xong. 

「Vậy thì ta sẽ bắt tay vào chuẩn bị ngay từ bây giờ. Dù sao thì ta cũng có tiền mà. Thằng nào có thể cản được ta cơ chứ?」

「Hả? Cậu định làm thật à?」

「Bộ ngươi nghĩ ta nói chơi à. Tia sẽ tốt nghiệp học viện vào năm sau. Cứ xem như việc "chuẩn bị cho quy trình bổ nhiệm của ta" là nhiệm vụ đầu tiên của cô ả đi.」

  Là một tên trọng phú, tôi không định ngồi im vung tiền chờ kẻ khác sắp đặt hộ mình đâu... mà tôi sẽ tự tạo công ăn việc làm cho chính mình!! Tôi sẽ thúc ép phía quân đội chấp nhận yêu cầu bổ nhiệm mình làm chỉ huy đội tuần tra trong lúc chuẩn bị cho riêng mình một phi hạm đội xứng tầm. Quả đúng là mấy chuyện mà một tên Quân chủ độc tài hay làm!! Chỉ cần nghĩ đến việc "ngay cả quân đội cũng phải cúi đầu trước sức nặng của đồng tiền" thôi cũng đủ khiến tôi run lên vì hào hứng rồi. 

「Liam, cậu biết không, ngoài kia có vô số quý tộc, nhưng cậu là độc nhất vô nhị rồi đấy.」

「Độc nhất vô nhị trong toàn cõi Đế chế hể? Không tệ. Được rồi, ta sẽ đi yêu cầu Tia bắt tay vào chuẩn bị.」

  Tại phòng truyền tín điện. 

  Tia hiện đang thảo luận với cấp trên trước đây (viên Tể tướng) của mình.

《Ngài Bá tước đúng là độc nhất vô nhị nhỉ. Đúng là trước đây cũng có trường hợp quý tộc tự chuẩn bị cho riêng mình một phi hạm đội và đội Kị sĩ cơ giới riêng, nhưng tuyệt nhiên chưa từng có trường hợp nào tự bổ nhiệm chính mình.》

  Viên Tể tướng xuất hiện trên màn hình lập thể chẳng tài nào giấu nổi vẻ kinh ngạc, song đồng thời ông cũng có chút hứng thú. Đoán thấy phản ứng tích cực từ đối phương, Tia càng thêm củng cố luận điểm của mình. 

「Đề xuất của ngài ấy cũng khá là hấp dẫn đúng chứ ạ? Liệu ngài Tể tướng đây có thể cấp phép thông qua được không?」

《Ừm, giao một đội quân cho ngài Bá tước toàn quyền chỉ huy vẫn là một vấn đề cần phải suy xét kỹ lưỡng... nhưng để đổi lại một phi hạm đội tuần tra tân tiến thì quả là một cái giá khá hời.., cô có chắc là gia tộc Banfield sẵn lòng chi tiêu một khoản tiền khổng lồ như thế chỉ để mở rộng hạm đội cho ngài Bá tước không đấy?》

「Liam-sama đã đích thân giao tôi trách nhiệm chuẩn bị phi hạm đội cho ngài ấy ạ.., tất nhiên là cả khoản chi tiêu cần thiết để thực hiện hoá điều đó nữa. Nên xin ngài đừng quá bận tâm về vấn đề tiền nong.」

  Đúng là Liam-sama có yêu cầu cô chuẩn bị một phi hạm đội phù hợp với mình, nhưng do Tia đề cao ngài ấy đến tận mây xanh, nên cái "phù hợp" trong tiêu chuẩn của cô cũng phải tầm cỡ quân đội đồn trú hoặc thậm chí còn phải chất lượng hơn thế. Cô mặc định luôn rằng nếu kém hơn cái "trần" đó thì sẽ không xứng với Liam-sama. 

『Phải loại hết những thứ Liam-sama miễn cưỡng chấp nhận. Nếu muốn vượt mặt con mụ hoá thạch kia thì mình phải khiến cho ngài ấy bất ngờ một phen mới được.』

  Tia đang cực kỳ hào hứng với dự án này, nhất là khi có thể thông qua đây mà hạ bệ con mụ Marii. Ngân sách cũng khá thoải mái, nên cô định gọi mấy đơn vị tuần tra biên giới trở về và tái thiết chúng trở thành một đơn vị sánh ngang phi chiến đội thường trực. Đấy cũng chính là lý do khiến cô phải xin phép viên Tể tướng phê chuẩn, vì cô biết giới thượng tầng quân đội sẽ không chấp nhận điều này, mặc cho cô có ra sức giải thích những lợi ích mà phía Đế chế có thể thu được sau khi phó thác nhưng phi chiến hạm đó cho Liam-sama. Lợi dụng việc viên Tể tướng đang phải đau đáu về vấn đề này, cũng như bản thân từng là thuộc cấp của ngài ấy, Tia ngay lập tức liên lạc trực tiếp và ngỏ lời đề nghị. 

《Để thông qua việc bổ nhiệm chỉ huy phi hạm đội tuần tra, ta có một vài điều kiện. Đầu tiên, nếu ngài Bá tước giải ngũ, thì ngài ta buộc phải bàn giao quyền chỉ huy phi hạm đội đó lại cho Đế chế. Thứ hai, ta muốn bổ nhiệm một viên chỉ huy phi đoàn trên danh nghĩa.》

「Ý ngài là Liam-sama vẫn chưa đủ trình để chỉ huy hử?」(lên giọng)

《Ngài ta vẫn còn quá trẻ, điều đó cũng áp dụng cho cả cô nữa đấy. Ngay cả khi có được bổ nhiệm vào vị trí đó thì người đời vẫn khó lòng mà chấp nhận ngài ta như một viên chỉ huy đúng nghĩa. Ta không muốn nghe phía quân đội phàn nàn về việc ngài ta đi "cửa sau" đâu. Cứ an tâm, ngài Bá tước sẽ có toàn quyền quyết định, còn viên chỉ huy do ta bổ nhiệm chỉ là cách để hợp thức hoá điều đó mà thôi.》

  Vậy là Liam sẽ bỏ tiền ra để tái thiết phi hạm đội, thậm chí còn phải bỏ công sức để vận hành, đổi lại là tất cả công trạng đều sẽ thuộc về Đế chế. Tia vốn chẳng mấy hài lòng với những điều kiện này, song cô vẫn phải cắn răng chấp thuận vì muốn hoàn thành nhiệm vụ được giao. Thú thực, đến cả cô còn biết đề nghị của Liam-sama là rất vô lý, ngay từ đầu cô đã chẳng ở trong tâm thế có thể thương lượng với đối phương. 

『Bên mình phải bỏ tiền ra chỉ để nhận lại một phần thưởng vốn chẳng đáng, nhưng đây có lẽ là thoả thuận hời nhất mà mình có thể chốt rồi.』

「Tôi hiểu rồi. Tôi sẽ báo lại cho Liam-sama ngay ạ.」

《Đề nghị đáng quý lắm. Hãy giúp ta chuyển lời cảm tạ tới ngài Bá tước nhé, nhờ ngài ta mà Đế chế đã một lúc giải quyết được tận hai vấn đề nổi cộm rồi đấy.》

  Cuộc hội thoại kết thúc cũng chính là lúc Tia vực dậy bản thân. 

「Mình phải tái cơ cấu một phi hạm đội xứng tầm với Liam-sama. Trong vòng hai năm sắp tới, mình cần tập hợp những phi hạm đội vô dụng và nhân lực cần thiết để tái huấn luyện. À, cũng phải chuẩn bị những phi chiến hạm tân tiến nữa. Tất cả phải sẵn sàng ngay thời điểm Liam-sama được chính thức bổ nhiệm.」

  Tia là người dễ bộc lộ khuyết điểm, song điểm mạnh của cô vẫn rất đáng nể và có thể bù đắm qua lại. 

「Một phi hạm đội xứng tầm với Liam-sama... và mình sẽ ở đó, phụng sự ngài ấy như một thân tín!!」

  Tia đặt hai tay lên má và biểu cảm của cô lập tức thay đổi. 

  Cùng thời điểm đó, gia tộc Berkelay cũng đang có những động thái riêng. 

「Mẹ nó!!」

  Casimilo như ngồi trên đống lửa mỗi khi lão nhận được thêm báo cáo mới. Trong những năm phát động chiến tranh thương mại với Liam, chẳng một kế sách nào của lão tỏ ra hiệu quả cả. Lý do thì rất đơn giản, đấy là bởi vẫn chưa có phe nào cháy túi. 

「Thằng nhãi đấy là cái quái gì vậy chứ?」

  Casimilo có thể sản xuất Tinh dược thông qua thiết bị khai phá hành tinh, ấy vậy mà thằng nhãi Liam đấy vẫn chưa cạn kiệt tài nguyên. Lão thậm chí còn nghe được tin thằng nhãi đấy  đang sắp sửa vung tiền vào một dự án quân sự, điều đó cũng đồng nghĩa với việc thằng nhãi đấy vẫn còn dư dả rất nhiều tiền trong lúc phải cạnh tranh kinh tế với gia tộc Berkelay. 

「Ta còn phải sản xuất ra bao nhiêu Tinh dược nữa thì mới đủ để bắt kịp nó đây hả?」

  Tinh dượcーcội nguồn nền kinh tế của gia tộc Berkelay được sản xuất bằng cách sử dụng thiết bị khai phá hành tinh, tầm thời điểm này chúng đã huỷ diệt không biết bao nhiêu hành tinh để khai thác thứ thần dược đấy. Gia tộc Berkelay bán Tinh dược với một cái giá cắt cổ, song đồng thời cũng phải triều cống cho Đế chế để đổi lấy sức ảnh hưởng chính trị sâu rộng. Theo cách đó, lão ta đã gầy dựng gia tộc Berkelay trở thành một dõng dõi quyền lực bậc nhất Đế chế. 

  Ấy vậy mà hiện tại lão ta lại đang phải vật lộn để bám víu lấy cái thằng nhãi Liam đấy. 

「Chỉ có mỗi thằng oắt đó thôi mà sao xử mãi vẫn chưa xong nữa chứ? Mẹ kiếp!! Nếu tình trạng này cứ tiếp tục tiếp diễn như vậy thì có thắng cũng chẳng khác nào đang thua hết!!」

  Dự định ban đầu của Casimilo là bóp nghẹt hoàn toàn nền kinh tế của gia tộc Banfield, nhưng vì Liam khó đối phó hơn những gì Casimilo nghĩ, nên lão ta đành phải thay đổi kế hoạch. 

「Chơi đẹp thế là đủ rồi. Ta sẽ huỷ diệt thằng nhãi đó trước khi nó kịp lớn mạnh.」

  Theo cách nhìn nhận của Casimilo thì Liam là một thiếu niên tràn đầy triển vọng. Giữa Liam và Casimilo có một sự cách biệt lớn về mặt kinh nghiệm và trải nghiệm, nếu Liam có thể thu hẹp khoảng cách đấy thì Casimilo chắc mẩm luôn rằng cậu sẽ trở thành cơn ác mộng tồi tệ nhất của lão ta. 

  Liệu lão có thể trông cậy vào đám con trai của mình để đối trọng với thằng nhãi Liam đó hay không? 

  Nhẩm một tý thì biết ngay là không thể. 

  Nghĩ vậy, Casimilo liền ngay lập tức liên lạc với chúng.

《Phụ thân cho gọi ạ?》Đứa con trai cả mau chóng xuất hiện trên màn hình lập thể. 

「Hãy liên lạc với bên quân đội. Ta muốn tập hợp một đội chuyên gia nhằm vạch ra chiến lược hòng đối phó với thằng nhãi đó. Chúng ta sẽ tiến hành chiến tranh tổng lực.」

《Chiến tranh ư!? Phụ thân, người hấp tấp quá rồi đó!!》

「Ngậm mồm lại và làm đi!! Đi chuẩn bị cho ta những binh sĩ có thể đả bại gia tộc Banfield. "Mèo đen hay mèo trắng không quan trọng, miễn chúng bắt được chuột thì đều là mèo tốt ". Nhớ là phải đối đãi với chúng cho thật tử tế đấy.」

  Tại một thời điểm nào đó, Casimilo đã bắt đầu cảm thấy kinh hãi trước Liam, và thứ cảm xúc này đã vô tình thu hút một thực thể bí ẩn tìm đến. 

  Người Dẫn Lối xuất hiện và đứng ngay bên cạnh gã đàn ông, gã ta gật gù xem chừng rất hài lòng. 

  Lặn lội đường xá xa xôi mò đến tận đây sau khi nghe được chuyện gia tộc Berkelay đang ôm một mối hận đối với Liam, người Dẫn Lối ngỏ lời tán dương Casimilo. 

「Tuyệt lắm. Xem thằng nhãi đó là mối hiểm hoạ tiềm tàng là chuẩn rồi đấy.」

  Casimilo là kẻ thủ ác rất hợp gu người Dẫn Lối... đấy là còn chưa kể đến quân lực dưới trướng lão ta đã vượt trội hoàn toàn so với thằng nhãi Liam kia. Ngoài một trăm vạn phi chiến hạm sẵn sàng đợi lệnh ra thì Casimilo còn kết đồng minh với vô số quý tộc hủ bại và bè lũ không tặc khác. Khi cộng hết lại, dưới trướng lão có hơn vài trăm vạn phi chiến hạm phục lệnh. Mặc dù thằng nhãi Liam đã tái mở rộng quân đội dưới trướng thì quân lực của nó vẫn chưa chạm đến con số mười lăm vạn. Người Dẫn Lối biết rõ thằng nhãi đó đã thoả mãn với quân lực mười ba vạn phi chiến hạm. Đấy cũng chính là bằng chứng cho thấy nó đang trở nên tự mãn sau từng đó chiến thắng.

  Nghĩ tới tương lai Liam bị đánh bại, người Dẫn Lối chẳng thể nhịn được mà nhoẽn cười đầy thâm hiểm. 

「Ngươi lơ là cảnh giác rồi đấy, Liam. Ừ thì đúng là ngươi mạnh thật, nhưng đấy không phải là bất bại.」

  Casimilo sở hữu một đạo quân hùng cường cùng với số lượng đồng minh vượt trội. Mặt khác, Liam chỉ sở hữu một đội quân nhỏ với chất lượng cao hơn mặt bằng chung. Đúng là cậu cũng có kết đồng minh, song số lượng lại không đáng kể, và cậu cũng chẳng thể hiệu triệu quân lực nhanh như cái cách Casimilo đã làm. Người Dẫn Lối hiện đã chắc mẩm rằng "cơ hội nhấn chìm thằng nhãi Liam kia" đã ở ngay trước mắt mình. 

「Casimilo, nếu là ngươi thì chắc chắn sẽ thành công đấy. Để ta giúp ngươi một tay.」

  Vừa dứt lời, làn khói đen bắt đầu trào ra và nuốt trọn Casimilo. Chứng kiến tất cả, người Dẫn Lối mỉm cười khoái trá mà giang rộng cả hai tay. 

「Tất cả những thể loại muốn báo thù Liam sẽ sớm quy tụ về dưới trướng của ngươi. Toàn thể bọn ác nhân trú ngụ bên trong Đế chế sẽ hợp sức lại để tiêu diệt thằng nhãi đó, ngươi sẽ chỉ huy bọn chúng và thâu tóm toàn bộ quyền lực!!」

  Người Dẫn Lối đã can thiệt một vài chỗ để khiến kẻ thù của Liam tập trung về dưới trướng Casimilo. Với liên minh ác nhân vừa mới được thành lập, khoảng cách quân sự giữa Casimilo và Liam sẽ ngày một nới rộng. Đối đầu với một liên minh hùng cường như vậy, thậm chí đến cả một đội quân chất lượng cao cũng chẳng thể bù đáp. Khi hình dung ra viễn cảnh thạm bại của Liam, người Dẫn Lối hứng trí ra mặt. 

「Mình còn vài hạt giống đang chờ nảy mầm. Yasushi thì không chắc, nhưng nếu là con ả đấy có khả năng lắm?」

  Eulisia Morisille đã thề rằng sẽ báo thù Liam. Trước khi thực hiện khoá tái huấn luyện tại một đơn vị đặc chủng, con ả đấy đã từng là một Trung uý trực thuộc Công xưởng sản xuất vũ khí thứ III. Tóm lại là Eulisia hiện đang nung nấu ý định trả thù Liam. 

「Đúng như những gì con ả đó hằng ao ước, mình sẽ cài cắm nó ở ngay cạnh thằng nhãi Liam. Hừm, dù sao thì chứng kiến cảnh thằng nhãi đó bị đâm sau lưng cũng khá là thú vị.」

  Một tình thế mà ngay cả thằng nhãi Liam đó cũng chẳng tài nào trốn thoát được, mặc cho nó có vùng vẫy đến đâu thì cũng sẽ dần bị nhấn chìm xuống vực thẳm. 

  Chứng kiến mọi sự kiện đang dần dần liên kết với nhau, người Dẫn Lối liền trở nên phấn khích tuột độ. 

「Đây rồi, đây rồi!! Sắp đến hồi kết rồi!!」

  Một đạo quân đối địch đang hình thành trước mũi Liam.