Tập 01

Chương 2.5 - Vượt mặt!

2025-09-11

5

Giờ nghỉ trưa hôm đó.

Tôi lấy hộp cơm ra khỏi balo.

Trường tôi vốn có căn tin với các món ăn hết sức phong phú, rất được học sinh ưa chuộng, nên số người mang cơm theo đi học khá là ít. Tôi cũng vốn là fan trung thành của căn tin, nhưng từ hôm nay thì chính thức “chuyển fan” sang làm fan cơm hộp.

Cũng phải thôi, vì Kohaku đã cất công chuẩn bị cho tôi. Ở căn tin thì ngon thật đấy, nhưng làm sao mà so được với đồ Kohaku nấu chứ.

Không biết trong hộp cơm này có gì nhỉ. Hồi hộp quá.

Vừa mở lớp khăn gói, tôi thấy hộp cơm được chia làm hai tầng. Tầng trên toàn là thức ăn…. xúc xích bạch tuộc, trứng cuộn, ớt chuông nhồi thịt, kinpira gobo , cà chua bi, rồi cả bông cải xanh.

Đa phần đều là món tôi thích. Bông cải thì hơi ngán một chút, nhưng kén ăn thì không tốt cho sức khỏe. Rõ ràng Kohaku đã nghĩ đến dinh dưỡng cho tôi khi chuẩn bị cái thực đơn này.

“Cậu… tự làm đấy à?”

Khi tôi định mở tầng dưới, Shirasawa-san chợt lên tiếng đầy vẻ tò mò.

“À, ừ… Tôi tự làm đó.”

Tất nhiên không thể thú nhận là Kohaku nấu, nên tôi đành buột miệng nói dối. Nhìn sơ qua đồ ăn, dù họ là chị em đi nữa thì cũng chẳng thể đoán ngay được là đồ “chị gái cô nấu hộ”.

“Người ta nói đúng là không thể nhìn vẻ bề ngoài mà đánh giá nhỉ.”

Cô ấy có vẻ ngạc nhiên thật sự. Tôi thì lại thấy hơi áy náy, cứ như đã cướp công của Kohaku vậy.

Thôi thì miễn che giấu được là tốt rồi. Tôi thở phào, rồi mở nốt tầng dưới.

… Và chết lặng.

Cơm trắng được phủ lên trên bằng sakura denbu thành hình trái tim, còn rong biển vụn thì xếp thành dòng chữ rõ ràng: “Touma-kun, em yêu anh lắm!”

“… Cậu nghĩ gì khi làm cái hộp cơm như thế vậy?”

Shirasawa-san hơi lùi lại, ánh mắt có phần e dè. Tôi hiểu cảm giác đó. Trông hệt như tôi tự làm một hộp “cơm tình nhân” tặng cho chính mình vậy.

Giờ thì muộn rồi, ngày mai phải bảo Kohaku làm cơm bình thường thôi.

“Người ta hay nói nấu ăn là gửi gắm tình cảm mà. Để cho ngon, tôi… cho thêm tình yêu của chính mình vào đó đấy.”

“Một thứ tình yêu nhìn trong méo mó thật.”

“Mé… méo thì đã sao. Mà thôi, có việc gì không thế?”

“Tôi thấy cậu bị thương trong tiết học trước, nên qua xem tình hình như nào thôi.”

Ra là cô ấy lo cho mình.

Hôm qua tôi còn nghĩ Shirasawa-san chỉ là mấy kiểu con gái ăn nói chua chát, vậy mà cũng biết quan tâm thế này.

“Cảm ơn nha. Chỉ chảy máu mũi thôi, giờ thì ổn rồi.”

“Ổn mà sao quay lại muộn thế?”

“Máu khó cầm quá.”

Tất nhiên tôi đâu thể nói là bị kéo đi rồi nằm ôm ấp với Akari, rồi còn bị Kohaku đòi nằm chung nữa.

“Thế… giờ tôi ăn được chưa? Đói lắm rồi.”

Shirasawa-san nhìn tôi đầy ngạc nhiên.

“Cậu lạ thật đấy.”

“Lạ? Ăn trưa vào giờ nghỉ trưa thì bình thường chứ?”

“Không phải. Ý tôi là, cậu ưu tiên ăn hơn cả nói chuyện với tôi. Thường thì mấy cậu con trai sẽ tranh thủ bắt chuyện, rồi gạ xin số của chị tôi.”

“Hôm qua tôi nói rồi mà. Tôi không có ý định hỏi xin số. Nói chuyện với Shirasawa-san là vì muốn nói chuyện với Shirasawa-san thôi, chứ trong đầu chẳng có tí gì nghĩ đến chuyện moi số của Shirasawa-sensei cả.”

Cơ bản là… tôi đã có số của Kohaku sẵn rồi.

“Vậy thì được. Xin lỗi nhé, tôi làm phiền bữa trưa của cậu rồi.”

Nói xong, Shirasawa-san rời khỏi lớp với vẻ mặt trong có chút vui vẻ…

Ghi chú

[Lên trên]
món củ ngưu bàng xào.
món củ ngưu bàng xào.
[Lên trên]
Sakura denbu là một loại cá có màu hồng( thường là cá tuyết), dùng để rắc lên cơm hoặc trang trí trong các hộp cơm bento.
Sakura denbu là một loại cá có màu hồng( thường là cá tuyết), dùng để rắc lên cơm hoặc trang trí trong các hộp cơm bento.