Volume 1 - Cách chinh phục Asahi-san Thuộc tính Ánh sáng

Chapter 8 - Phá hủy não bộ

2025-10-05

5

Thứ 6, khi bầu không khí u ám đạt đến đỉnh điểm và tâm trạng tích cực từ kỳ nghỉ dài sắp tới bắt đầu xuất hiện.

Chúng tôi vẫn đang dùng bữa trưa một cách tẻ nhạt như mọi khi.

“Reiya-kun, nay mày chơi game gì thế?”

Khoảng giữa giờ nghỉ trưa, Yuuma bất chợt hỏi.

“Hôm nay tao chơi ‘Bio-Protopolis’.” [note81433]

“Hừm~... Game kiểu gì vậy…?”

Nghe có vẻ như cậu ta có hứng thú, nhưng chắc chỉ đang muốn buôn chuyện trong lúc nghịch điện thoại thôi, chứ thật ra cũng chẳng quan tâm mấy.

Dù tôi có giải thích say sưa thế nào đi nữa, mấy cha này cũng chưa từng một lần thử một tựa game tôi từng giới thiệu.

Thế nhưng tôi vẫn cứ cố giải thích, như cách mà một game thủ sẽ làm.

“Đây là game mà mày sẽ kết nối nhiều loại xương sống và nội tạng vào não của một sinh vật thí nghiệm rồi đánh bầm dập kẻ địch tràn tới. Toàn bộ các nhân vật chơi được đều có thiết kế rất dị, và mày sẽ được trải nghiệm cảm giác như não bị lộn lên vậy.”

“Hể~… Nghe gớm thế~...”

Đúng như dự đoán, cậu ta thờ ơ gạt đi.

Chuyện đó cũng quá bình thường rồi, nên tôi cũng chẳng buồn để tâm nữa.

Việc tán gẫu mấy chuyện vớ vẩn trong giờ ăn trưa có thể coi là cái thanh xuân tốt nhất mà bọn tôi có thể tận hưởng.

“Nhân tiện thì, có cả phiên bản điện thoại nữa đấy. Giá rẻ hơn 2 vé gacha.”

“Hừm~... Nếu không có đứa con gái nào dễ thương thì thôi, tao xin kiếu.”

“Biết đâu mấy cơ quan trong game lại vốn là của một cô gái dễ thương nào đó thì sao… Nhìn này, quả tim màu hồng này trông hệt như…”

“Hừm~... Tao xin được phép bỏ qua đống nội tạng đó nhé.”

Khi hai chúng tôi còn đang lê thê kéo dài cuộc trò chuyện—

“Này, chúng mày… qua đây tí đi… Tao có một thứ rất hay ho mà chúng mày chắc chắn sẽ muốn xem.”

Hayato, nãy giờ chỉ ngồi thẫn thờ bên cửa sổ chẳng vì lý do gì, khẽ gọi chúng tôi lại.

“Gì thế…? Sau sân trường vừa rơi ra cơ quan nội tạng huyền thoại à?”

“Có cái đầu mày ấy…! Cứ qua đây đi, rồi mày sẽ thấy…”

Bị thúc giục, tôi và Yuuma tiến tới gần cửa sổ.

Rồi nhìn theo ánh mắt của Hayato, đang chăm chú nhìn vào thứ gì đó—

“A, đấy chẳng phải là Asahi-san à?”

Phía sau tòa nhà phụ, nơi rất ít khi có người lui tới, là dáng hình quen thuộc của cô ấy.

Và đối diện với cô, là một bóng dáng khác, một cậu con trai mà tôi không quen biết.

“Thằng kia là ai thế…”

“Sugitani lớp A. Ổng là thành viên câu lạc bộ bóng chày.”

Hayato ngay lập tức trả lời câu hỏi của Yuuma mà không chút do dự.

Cậu ta biết nhiều chuyện của lớp khác một cách khó hiểu.

Hoặc có thể chỉ đơn giản là tôi biết quá ít mà thôi…

“Hể~... Cơ mà, đấy có phải là…”

“Mày đoán đúng rồi đấy, ổng đang tỏ tình.”

Cậu con trai tóc ngắn đang đứng trước mặt Asahi-san và nói chuyện với một vẻ mặt căng thẳng.

Chúng tôi đương nhiên không thể nghe rõ, nhưng chỉ cần nhìn cũng hiểu cậu ta đang cố hết sức để truyền đạt tình cảm của mình.

Nhưng mà tỏ tình sau sân trường trong cái thời đại này à… Cậu ta khá là lỗi thời đấy.

Tôi có thể cảm nhận được quyết tâm có được một cô bạn gái trước kỳ nghỉ vô cùng mạnh mẽ của cậu ta.

Asahi-san thì ngược lại, chắc do đã quá quen với những tình huống kiểu này, nên sắc thái khuôn mặt chẳng có gì thay đổi hết.

Cô chỉ khẽ gật đầu trước những lời cậu ta nói.

“Rồi rồi, kết quả sẽ như thế nào đây…? Chúng mày theo phe ai…?”

“Bỏ đi mày… nói vậy khó nghe lắm.”

Cảm thấy chút khó xử vì đã lén nhìn dù chỉ một chút, tôi quay lại chỗ ngồi.

Sẽ là nói dối nếu nói rằng tôi không tò mò, nhưng tôi không thể đem chuyện tỏ tình của người ta ra làm trò cười được.

“Ồ, Kageyama-kun nghiêm túc ghê. Cơ mà tao vẫn muốn xem ổng ngã sấp mặt thế nào.”

“Chỉ riêng việc dám đứng lên làm thế đã khiến cậu ta vượt trội hơn chúng ta rồi, cho dù cậu ta có sấp mặt hay không.”

Tôi bật lại game từ chế độ ngủ và lại tiếp tục chơi.

Trên màn hình là Brain-kun mà tôi đã nuôi dưỡng đang bắn ra một loạt đạn, quét sạch kẻ địch trước mặt.

“Ổng nói khá lâu rồi đấy… Có vẻ thật sự nghiêm túc…”

“Chắc cậu ta đã luyện đi luyện lại đến mức không ngủ nổi. Biết đâu cậu ta lại chinh phục được Asahi-san thì sao?”

“Không đâu… Tao nghi lắm. Chúng ta đang nói về Asahi Hikaru đấy? Số lần cổ được tỏ tình chắc còn nhiều hơn số lần chúng ta được con gái bắt chuyện.”

Nghe khó chấp nhận thật nhưng đấy là sự thật.

“Tao nghe nói cổ từng xử lý 3 người chỉ trong 1 ngày.”

“Tao lại nghe là 4.”

Tiếng thì thầm của chúng nó khiến tôi khó mà tập trung được vào game.

Nhắc mới nhớ, tôi từng nghe được kỷ lục là 5 người 1 ngày.

“A, có vẻ như phần tỏ tình kết thúc rồi. Cậu ta đang cúi đầu và đưa tay ra kìa.”

“Lần đầu tao thấy ai đó làm thế ngoài đời thật luôn… Rồi, chuyện gì sẽ xảy ra tiếp đây…!?”

“Và câu trả lời của Asahi-san là………………”

Yuuma cố kéo dài sự hồi hộp.

Lẽ ra chuyện này chẳng có liên quan gì đến tôi, nhưng bằng một cách nào đó tôi vẫn nín thở chờ đợi.

“Aah~, hỏng rồi chúng mày~...!”

Khối không khí bị kẹt trong lồng ngực tôi thoát ra ngay khi nghe được những lời đó.

“Một câu ‘Xin lỗi.’ vô cùng mượt mà, rồi lập tức quay lưng đi, không cho đối phương cơ hội tung thêm đòn bồi ‘Vậy thì chúng ta bắt đầu từ bạn bè đi.’ Tao chỉ có thể nghe được như vậy thôi.“

“Có thể đó cũng là một sự tử tế, không cho cậu ta hy vọng hão huyền… cơ mà, ôi trời… nhìn cậu ta cúi gằm mặt kìa. Chắc đã lên kế hoạch hẹn hò trong kỳ nghỉ rồi, coi bộ pha này trầm cảm dài dài~.”

“Vì cú ngã cắm mặt thẳng xuống đất huy hoàng ấy, ít nhất chúng ta hãy ca ngợi cho sự nỗ lực dũng cảm của ổng. Keng Gassho.” [note81434]

“Nam mô nam mô… Tên cúng cơm của cậu ta sẽ là ‘Mục sư Sugitani của Đền Tamagotchi’.”

Mấy tên này, nói năng lung tung chỉ vì đó là vấn đề của người khác…

“Tuy nhiên, pháo đài Asahi Hikaru vẫn còn nguyên vẹn… Cổ vốn thân thiện với mọi người, nên dễ khiến người ta hiểu lầm, nhưng chỉ cần đụng đến vấn đề tình cảm thôi là phòng tuyến của cổ lại cứng như thép liền.”

“Không biết phải là người thế nào mới công phá được cái pháo đài bất khả xâm phạm đó nhỉ.”

“Ai mà biết được. Ít nhất thì trong trường này chả có ai đủ tầm đâu. Sẽ chẳng lạ nếu đó là một anh chàng người mẫu đẹp trai nào đó. Cổ có làm trong ngành đó mà.”

“Hừm~... Tao lại thấy Asahi-san không phải kiểu người hời hợt thế~. Nếu suy nghĩ thực tế hơn thì chắc là sinh viên đại học y danh giá nào đó, có bố mẹ là chủ phòng khám riêng và sống trong một căn chung cư cao cấp?”

“Với một cô học sinh cao trung thì tính toán xa như thế chẳng phải hơi quá đà rồi sao… Mà nói gì thì nói, có một điều chắc chắn là đó là chuyện trên trời, không liên quan gì đến chúng ta cả.”

Đúng vậy, thông thường thì có nhìn kiểu gì đi nữa, cô ấy sống trong một thế giới khác hoàn toàn với bọn tôi, tựa như đóa hoa trên đỉnh cao không tài nào với tới được.

Ấy thế mà, chính cô gái ấy lại dành cả cuối tuần để chơi game ở nhà tôi.

Dĩ nhiên, hai ông cháu này hoàn toàn không biết chuyện đó.

Đến cả tôi còn thấy khó tin đến độ chưa tiết lộ cho ai hết nữa là.

Việc chẳng ai nhắc đến cũng đồng nghĩa với việc cô ấy cũng chưa từng nói với ai cả.

Nếu mối quan hệ ấy bị phát hiện thì sẽ thế nào nhỉ?

Cho dù tôi có khăng khăng cả hai chỉ là bạn chơi game, chắc chắn chúng tôi vẫn sẽ bị nhiều ánh mắt tò mò soi mói.

Chỉ tưởng tượng đến cảnh đó thôi cũng đủ khiến tôi khó chịu.

Kết quả là, nhờ lời bàn tán của hai thằng bạn chí cốt mà tôi chẳng thể tập trung nổi vào game.

Đến lúc phải quay lại lớp, Brain-kun trên màn hình của tôi đã bị đảo lộn hoàn toàn.

Ghi chú

[Lên trên]
Bio Prototype (?)
Bio Prototype (?)
[Lên trên]
Gassho nghĩa là chắp tay
Gassho nghĩa là chắp tay