Arifureta chương 461: Arifureta After VIKỳ nghỉ xuân của MyuuNữ vương-sama thời đại mới
Sau khi khu vực đã hóa thành chaos bằng cách nào đó được trấn tịnh, với sự xuất hiện của lão Bruite.
Lão Bruite nhận được quyết định tổ chức nghi lễ & sự tham gia của Myuu & Hinata, tiếp tục rời khỏi đó để đưa ra thêm chỉ thị, và Donar cùng Linden cũng đi chỉ huy hướng dẫn cho cảnh bị với dân chúng, rồi
「Chỉ mọi người thì xin hãy tới ban công. Thần sẽ đưa Auralod-sama tới phòng khách. Aa, làm ơn đừng đánh thức ngài ấy. Vị này, có vẻ như đang mệt mỏi đến chết ạ.」
Nói thế và cõng nguyên nữ thần nô lệ công ty, Anneal-manma cũng rời khỏi để tới phòng khách mà không hề có chút vẻ gì bận tâm dù cho trên vai đang bị nhiễu~ nước dãi đi nữa.
Myuu đã nghĩ. Rằng「C, cái đó, chẳng phải là lời thoại sử dụng với người đã chết à......」. Kouki biết về Neta tương tự đã hốt hoảng kiểm tra hô hấp của cô ấy nhưng, Auralod-chan đã ngoạm lấy ngón tay được tới gần mình *PAKU-* và nhổ ra câu thoại mặc định「Manmaa, con không thể ăn thêm nữa đâu đóó」ra chiều hạnh phúc nên hẳn là ổn đúng chứ (không hề ổn).
Với chuyện này chuyện nọ, nơi mà những thành viên còn lại di chuyển đến là.
「Uwaa-, tuyệt vời! Hoàn toàn, không có cát!」
「Có vẻ như tương đối khác với câu chuyện chị được nghe...... Nhưng, đẹp đẽ vô cùng......」
「Vậy đúng chứ vậy đúng chứ. Thành phố của Kuune đẹp đẽ đúng chứứ~」
Tháp nhọn hình nón đáy tứ giác ở trên phòng ngai vàng. Nơi thấp hơn một chút từ phần đỉnh nhọn nhô lên trời đó, có không gian để nhìn bao quát 4 hướng. Một không gian thoáng gió được nâng đỡ bởi 4 cột trụ. Chính nơi đó đã trở thành đài quan sát có cao độ lớn nhất trong thời chiến, là ban công tuyệt đỉnh có thể nhìn khắp thành phố của Synclea.
Myuu rướn người ra từ tay vịn với gương mặt tươi cười kira kira, Hinata đặt một tay lên má say đắm, và, Kuune thì có gương mặt đắc ý hết chỗ nói khi đứng so vai với hai cô bé.
Ở đằng sau, Kouki và Moana đang tròn mắt.
「A, are? Mình hoa mắt sao ta? Hình như dáng vẻ đã thay đổi kha khá rồi ha......」
「......Tự nhiên, đang tràn ngập......」
Đúng như lời của hai người, vương đô đã khác biệt tương đối về hình tưởng với mức độ nửa năm ngắn ngủi.
Ở trung tâm là vương cung mọc cao trên một cái hồ lớn. Bốn hướng duỗi dài ra những chiếc cầu và dãy phố bằng đá màu phấn trắng, cái hồ khổng lồ có hình dạng donut bao lấy toàn thể đô thị đó, và thủy lộ chạy khắp phố xá thì vẫn y như cũ.
Nhưng, lượng màu xanh trong mắt họ lại ở một đẳng cấp hoàn toàn khác so với trước đây.
Đầu tiên mặt đất không còn là sa mạc nữa. Cứ như thể mặt đất bên trong không khu rừng. Đất đai trông có vẻ tơi xốp ẩn hiện, và thêm vào đó hoa cỏ đang mọc um tùm.
Những thân cây xếp hàng dọc theo đường phố và đang tạo ra rất nhiều bóng râm, tiện thể thì đến cả những trái cây mọng nước cũng đang đơm kết.
Ở vòng ngoài của hồ cũng đang mọc ra không biết bao nhiêu cây cối trông giống như bao báp, và từ trên ngọn của chúng thì nước đang tuôn ra, tạo ra những dòng suốt nhỏ hay dòng chảy nhánh ở khắp nơi.
Cảm giác xa lạ hẳn với sa mạc họ nhìn thấy từ vương cung trước đây.
――Ốc đảo dần nuốt chửng sa mạc và mở rộng
Vương đô dưới thời trị vì của nữ vương Kuune, thật sự, có vẻ đang thay đổi để tạo cho người xem ấn tượng như thế.
「Kuune-sama đã cố gắng trong lúc rèn luyện và thử nghiệm “Saisei” đó ạ, Kouki-sama.」
「V, vậy à.」
Giả thích bổ sung kèm với cái liếc mắt đưa tình từ Liilin. Kouki-kun, ửng đỏ hai má *po-* và bất giác tránh ánh mắt đi.
Dường như sức ảnh hưởng của Liilin bảnh bao vẫn còn sót lại. Nếu là lúc bình thường thì tại đây là chỗ Moana sẽ tung ra nào là kèn cựa, nào là thiết quyền nhưng,
「......」
Có vẻ Moana hiện giờ không rảnh cho điều đó. Vẫn ngắm nhìn vương đô, cô ấy đang ngẩn ngơ ở đâu đó. Biểu cảm đó, nên diễn tả thê nào đây. Nếu buộc phải đưa ra ví dụ thì, là nét mặt của một người bất thình lình được một kho báu mà mình đã mộng tưởng một ngày nào đó sẽ lấy được, lăn vào tay, phải chăng nên nói vậy.
Trong khi cười khổ với Myuu đang chụp ảnh *pasha-* và bộ dạng Kouki thiếu nữ một cách không hề khách sáo, Hinata đã suy đoán ra mục đích của Kuune từ những lời của Liilin, vừa trỏ về phía đường chân trời ở phương đông xa xôi, vừa hỏi.
「Là chuyện sẽ xây dựng một thị trấn ở xa tít tận phía bên kia của sa mạc ấy nhỉ? Vì điều đó mà bạn mới rèn luyện và thử nghiệm, đúng không ạ?」
「Desu desu. Thêm vào đó nếu hoàn thành kế hoạch, thì vương đô này sẽ trở thành cứ điểm tiếp tế cho tuyến đầu tiên trọng yếu mà nhé. Xin hãy nhìn xem. Kuune dự định là sẽ xây dựng cả một khu trồng trọt quy mô lớn ở phía tây ạ.」
「Chiến tranh là số lượng và tiếp tế――Papa cũng nói như thế!」
Khi Kuune trỏ về phương hướng ngược với phố xá――phía tây thì, ra là vậy. Đúng thật có thể thấy một địa điểm được sắp xếp và phân chia quy hoạch, giữa những khu đó là thủy lộ đã được chuẩn bị ngăn nắp đang chạy qua.
Khoảng một nửa, hẳn là hoa màu gì đó. Màu xanh tươi tốt xếp thành hàng, nửa còn lại phải chăng là đã thu hoạch xong, hay là từ lúc này sẽ trồng gì đó. Dù sao đi nữa, màu của đất thì rõ ràng không phải màu của sa mạc. Là màu nâu đậm có vẻ trù phú dinh dưỡng.
「Tuy nhiên, kế hoạch vẫn chỉ vừa bắt đầu thôi ạ. Việc vương đô này, có thể hoàn thành vai trò trên tư cách thành lũy tuyến đầu thì vẫn còn rất xa phía trước. Còn chuyện mở rộng kết giới ra bên ngoài hồ, thì sắp phải trì hoãn nhưng mà......」
Theo đà này thì dần việc mở rộng tự nhiên từ vương đô tới khu vực phía tây, và xây dựng cứ điểm ở đích đến đó là phương pháp xác thực, xét về nhân tâm thì họ cũng sẽ hết sức hoan hỉ.
Tuy nhiên, chuyện khôi phục tự nhiên thì nói cách khác, đối với “Ám giả” cũng sẽ trở thành việc mặc sức mà hấp thu ân huệ lực.
Rủi ro đó, không thể để nó xảy ra.
Một lúc nào đó, có thể quả quyết rằng sự uy hiếp của “Ám giả” đã hoàn toàn tiêu tan, cho đến ngày ấy.
Hiện giờ khi đến cả phương pháp xây dựng cứ điểm ở những phần lãnh thổ cách quãng xa xôi cũng không thể xác lập được, thì điều đó chắc chắn, là câu chuyện vẫn còn rất xa phía trước.
Spenser đã đứng chờ lệnh, nhẹ nhàng đặt tay lên chiếc vai mảnh khảnh của Kuune đang chau mày tỏ vẻ hơi uất ức. Như để nhắc nhở người chủ đang cố gắng quá sức, đồng thời cũng tỏ vẻ cực kỳ tự hào.
「Tuy nói là một lúc nào đó nhưng, bệ hạ. Không cần phải nôn nóng đâu ạ. Lượng sử dụng thiên huệ thuật, phạm vi, hiệu quả, cái nào cũng đang trưởng thành tới mức khiến người khác chú ý mà, với dáng vẻ đã lấy lại tự nhiên của vương đô, thì dân chúng cũng đang nô nức trong lòng mỗi ngày ạ.」
Sự phấn đấu của nữ vương bé bỏng, ai nấy đều lí giải một cách tường tận.
Ngược lại thì, đến mức họ trót lo lắng trước dáng vẻ sử dụng thiên huệ thuật đến giới hạn mỗi ngày, và không tiếc nỗ lực nhằm khôi phục tự nhiên. Chính vì biết rằng cô bé đã từng là nữ vương phá phách, nên lại càng hơn thế nữa.
「T, thật sự thì Kuune không có sốt ruột hay gì đâu ạ? Kuune lúc nào cũng siêu cool mà nhé!」
Trong khi hơi ngượng ngùng với lời tán dương của Spenser, Kuune tiếp tục「Tiện đây」.
「Kể cả từ lãnh địa ở hậu phương thì cũng đang tuyển người di cư ạ. Vì giữa vương đô và lãnh địa hậu phương, nói cách khác về phương diện khu vực phía tây thì vẫn còn dư chỗ để biến thành đất canh tác nhé.」
「Là kiểu tự cung tự cấp sao?」
「Không, Kouki-sama. Không phải hoàn toàn đâu ạ. Chỉ là tính sản xuất ở tự thân vương đô cũng sẽ tăng lên, khác với từ trước cho đến nay đã trông cậy tất cả sức sản xuất vào hậu phương thôi ạ. Dự định sẽ mời không chỉ người liên quan tới nông nghiệp mà cả công nghệ, nói cách khác――Kuune muốn biến vương đô này, trở thành trung tâm của Synclea theo nghĩa đen. Đó là tham vọng của Kuune ạ!」
Tạm thời thì cứ điểm tuyến đầu vẫn không có gì thay đổi nhưng, tuy nói là vậy, không phải là tình thế ép buộc đến mức phải hành xử như từ trước tới nay.
Vì tham vọng muốn trở thành hiện thực vào một ngày nào đó, hiện giờ sẽ làm những gì có thể từng chút một.
Nói thế, Kuune chống hai tay lên hông và uỡn ngực *fufufun-*. Ngay khi tưởng chừng như vậy, cô bé liền nở nụ cười hơi gượng.
「Maa, cả việc có thể làm được đến mức này là nhờ ơn quý phu nhân của ma vương-sama đã cực lực giúp bọn Kuune nhưng mà nhé.」
Ngay từ đầu thì việc cô bé có thể dồn sức vào “phát triển” chứ không phải “phục hưng” như thế này, ở vương đô đã gánh chịu thiệt hại khổng lồ bởi trận quyết chiến, là vì Kaori với nhóm Yue đã khôi phục vương đô bằng Ma pháp tái tạo trong lúc chờ sự trở lại của Hajime và Kouki.
「Quý gia đình của Mii-chan tuyệt vời nhỉ! Quang cảnh vương đô dần dần lành lặn như thể thời gian thậm chí đang quay ngược, Kuune cả đời nào sẽ không quên ạ! Cả cảm giác biết ơn, cũng nhất quyết không quên, Kuune xin hứa ạ!」
「Ehehe-, vậy sao nano. Gia đình của Myuu tuyệt vời đó.」
Ngay cả trong khi hơi ngượng ngùng với lời tán tụng dành cho gia đình với cảm giác như một cuộc đánh lén, Myuu vẫn nắm lấy bàn tay của Kuune bằng cảm giác không thề nén được sự hưng phấn, và nhảy cẫng lên *pyon pyon*.
「Nhưng mà nhưng mà, quả nhiên Kuu-chan là ấn tượng nhất! Myuu rất tôn kính!」
「Mình cũng nghĩ như vậy ạ. Có thể trở thành bạn bè với một cô bé tuyệt vời đến thế này, mình rất hạnh phúc ạ, Kuu-chan.」
「Fu, fuhe-」
Được nói là「Có được một người bạn tuyệt vời!」, đúng như trừu tính ban đầu, phải chăng vì hạnh phúc quá dỗi, mà Kuune đã vừa uốn éo, vừa sử dụng twintail tự hào của mình để giấu đi gương mặt.
Tất cả những người ở đó rõ ràng cảm giác với nhau bằng ánh mắt. Nói cách khác, là đáng yêu.......
Không, chỉ có một người hướng vào Kuune ánh mắt khác.
「Kuune.」
Không phải là bầu không khí của Siscon-oneechan lúc mọi thường. Bình tĩnh, tuy nhiên, giống như đang chống chọi lại một cảm tình to lớn ở đâu đó đang tràn ra, ánh mắt như thế được hướng vào Kuune.
Hẳn là thấy lạ lẫm với bầu không khí của thanh âm đúng chứ. Kuune chậm chạp giải trừ twintail guard, thấy ánh mắt trực diện của chị gái ở đó, và có biểu cảm giật mình.
Cô bé duỗi thẳng sống lưng *shu-* và chỉnh lại tác phong.
Hẳn là cô bé đã nghĩ rằng mình cũng sẽ nhận được những lời tán dương từ cả chị gái đúng chứ. Hơi ra chiều ngượng nghịu, tuy nhiên vì là đối phương mà cô bé thật sự muốn xem nhất, cô bé ưởn ngực tỏ vẻ tự mãn「Thấy sao ạ, dù không có Onee-chan ở đây đi nữa, thì Kuune vẫn làm rất khác đúng chứ?」.
「Vâng, Onee-chan. Sao vây ạ? Nếu là những lời khen ngợi, thì Kuune lúc nào cũng trong trạng thái đang thụ lí đó ạ.」
Nhưng, dự tưởng của Kuune rằng có lẽ cô ấy sẽ làm ầm lên đến mức thái quá rằng「Tuyệt vời quá, Kuune-tan! Quả không hổ danh em gái của Onee-chan nhỉ!」và nhào vào ôm lấy mình giống như mọi thường――
「――Ể?」
Cô bé đã bị phản bội. Theo một ý nghĩa tốt.
Ngay khi tưởng như chợt nở nụ cười nhẹ *fu-*, thì thật không thể tin được, thì cô ấy đã hành lễ ngay tại đó một cách cung kính. Khuỵu một gối, cô ấy cũng cúi đầu thật sâu như thể hiện cho kính ý to lớn của mình.
Với điều này thì quả nhiên bất cứ ai ở nơi đó đều kinh ngạc. Kể cả trong số đó thì Kuune là người bất ngờ nhất đúng chứ. Dáng vẻ mở mắt thật to, và không thể nói được lời nào ngay trước dáng vẻ của người chị gái chưa từng cho mình xem.
「Thần không nghĩ rằng việc người của hoàng gia Synclea xem được quang cảnh vương đô trong mơ sớm đến thế này lại trở thành hiện thực ạ. Kuune nữ vương bệ hạ đúng thật, là đang thực hiện vĩ nghiệp nhỉ. Thần kính phục từ tận con tim ạ.」
「A, ư.......」
Lời nói và hành động mà cô bé chưa từng được chị gái hướng vào dù chỉ một lần. Hơn tất thảy, bản thân được xem là đối tượng để che chở, đang được dành cho kính ý, không, là sự kính phục đã vượt qua cái mà mình đã luôn gửi về chị gái.
Trước Kuune không thể nói thêm tiếng nào, Moana từ tốn ngẩng mặt lên, và nhẹ nhàng nhỏ xuống giọt lệ đang được đuôi mắt giữ lại,
「Tou-sama, Kaa-sama, Nii-sama, và nhóm Ji-sama rồi cho đến tất cả tổ tiên-sama...... chắc chắn đây là viêc họ đang nghĩ ạ.」
Đã chỉ còn được viết trong các tư liệu lịch sử, vương quốc Synclea từng ngập tràn trong màu xanh và nước.
Trong cuộc chiến không thể nhìn thấy hồi kết với “Ám giả”, những vương tộc của lịch sử, bất cứ ai cũng liên tục mơ về “một lúc nào đó”.
Không phải vương đô là thành lũy ở tuyến đầu tiên, mà là vương đô tượng trưng cho sự thịnh vượng và bình ổn của người người.
Giấc mơ đó, bây giờ, đang bắt đầu thành hiện thực.
Bởi công chúa cuối cùng của hoàng gia Synclea.
「Rằng, người, với hoàng gia chúng thần, không, với tất cả dân chúng Synclea――là niềm tự hào.」
「Onee-chan......」
Quả nhiên, họ đã không lầm. Cô công chúa nhỏ tuổi nhất hoàng gia Synclea đã được sinh ra như thể trở thành đối trọng, với biểu tượng của sự tuyệt vọng là hắc vương.
Lúc hiểu rằng thiên huệ thuật đó, “Saisei” là thứ không giúp ích được gì trong thời chiến, thì nhóm Moana đã cảm giác.
Về kết thúc của trận chiến này.
Rằng, Kuune, không lầm đi đâu được đã sinh ra vì những gì ở sau cuộc chiến tranh dai dẳng.
Bởi vậy, Moana đã không bị bẻ gãy.
Dĩ nhiên ở đó có cảm giác sứ mệnh trên tư cách vương tộc nhưng, dù gia đình để lại Kuune và toàn diệt đi nữa, dù có mất đi người anh trai là con bài tẩy lớn nhất đi nữa, lí do lớn nhất khiến cô ấy lại càng không bị bẻ gãy chắc chắn là vì tin tưởng.
Rằng thời đại của Kuune sẽ đến.
Rằng thời đại mà đứa em gái yêu dấu này huy động toàn lực, và đưa thế giới trở về với dáng vẻ vốn có sẽ đến.
「Chính Kuune nữ vương bệ hạ, là tượng trưng cho hi vọng của chúng thần ạ.」
Ở phía trước nơi họ đã tiêu diệt tượng trưng cho sự tuyệt vọng thì tượng trưng cho hi vọng sẽ tỏa sáng.
Chính điều đó, là Kuune Di Shelt Synclea.
Moana có vẻ như đã cảm thấy điều đó một cách sâu sắc, khi nhìn vương đô đang dần dần lấy lại tự nhiên này. Không, chắc chắn đúng như Spenser đã nói, không nghi ngờ ghì tất cả dân chúng của Synclea đều đang cảm giác như vậy.
「Cảm ơn. Vì đã cho chị xem, quang cảnh tuyệt vời thế này.」
Nói thế, Moana cuối cùng trở lại gương mặt của người chị gái và ôm chặt Kuune.
「......A.」
Khoảnh khắc được chị mình ôm lấy, Kuune đã bị cầm tù trong một cảm giác kỳ lạ.
Không phải là cô bé đã có thể nhìn thấy gì. Cũng không phải đã có thể nghe, hay được thứ gì đó chạm vào.
Chỉ là, còn trên cả hơi ấm của người chị đang ôm chặt mình, giống như đang được bao bọc bởi sự ấm áp của số đông, cô bé có thể thấy một cảm giác như thế.
Không thể nhìn ra được nhiều, nhưng, cô bé có thể cảm thấy nó đúng là sự ấm áp của nhiều người như thể đang ôm chặt luôn cả Moana đang ở gần với mình nhất.
Khoảng từ cái thuở mà cô bé vẫn còn nhận thức mơ hồ về thế giới xung quanh. Đó là, của song thân và huynh trưởng......
「――Kuune rất vinh hạnh ạ.」
Kuune lặng lẽ nhắm mắt lại, và giao cơ thể mình cho cái ôm của chị gái. Hai cánh tay của cô bé vòng qua và ôm trả.
Nhận thấy giống như đang được bao bọc bởi bầu không khí thần thánh gì đó khó mà gây nhiễu loạn, nhóm Kouki, và cả Myuu với Hinata cũng im lặng dõi theo hai chị em ôm chặt lấy nhau.
Họ đã làm thế trong bao lâu.
Sau một hồi, phía Kuune đã nhẹ nhàng tách người ra.
Là gương mặt của nữ vương. Dù trẻ thơ nhưng lại nghiêm chỉnh, đôi mắt của người đang gánh trên lưng số đông nhìn Moana, và bất thình lình từ tốn quét ánh mắt đi một vòng xung quanh.
Thứ đó là ánh mắt kỳ lạ tựa như đang nhìn khắp lượt nhóm Kouki, nhưng cũng giống như đang nhìn một vòng những ai đó khác.
「Xin hãy dõi theo. Trị thế, của Kuune Di Shelt Syclea này.」
Trước nụ cười nheo mắt như đang yêu thương tất cả, không một ai ở nơi đó là chẳng nín thở.
Bầu không khí tựa như thần điện tĩnh lặng, đang phai nhạt đi từng chút một.
Vừa bật ra tiếng thở dài nhẹ nhõm, vừa bắt đầu chìm vào giấc ngủ, đang dần trở thành bầu không khí như thế.
「Giờ thì!」
Một tiếng vỗ tay *PAN-*.
Chỉ với bấy nhiêu thì bầu không khí tại nơi đó đã quay trở lại ban đầu liền một hơi. Mặc dù họ đã nghe thấy tiếng ồn ào của phố xá suốt, ấy vậy mà vào khoảnh khắc lúc này, thậm chí có cảm giác như âm thanh đã trở lại.
Từ thời còn là công chúa thì cô bé đã khiến người ta cảm thấy một tài năng nho nhỏ ở cái điểm “Chí phối nơi mình đứng” nhưng, kể cả thế thì có vẻ như cô bé đang mài giũa nó một cách tương đối.
「Không khí giàu cảm xúc thì chỉ đến đây thôi ạ! Hora, Onee-chan cũng xin hãy đứng dậy!」
「Ừ, đúng vậy nhỉ. Kuune-tan.」
Moana được em gái kéo tay và đứng dậy. Mắt nhìn Kuune của cô ấy đang cư ngụ trong đó sự tin cậy.
「Liilin.」
「Ha-」
Liilin đến bên cạnh với chuyển động sắc bén. Phải chăng đã đoán được mệnh lệnh là gì, động tác phục thị không có chút do dự nào.
Lúc dẫn Moana ra khỏi bữa tiệc trà thì cũng vậy nhưng mà, tuy tính cách của cô ấy kịch liệt về đủ thứ nhưng, lòng trung thành đối với Kuune thì quả nhiên rất cao. Chắc chắn, là hệt như những lời của Moana đúng chứ.
「Hãy khuếch đại giọng nói bằng gió. Vì đã cất công lắm mới có dịp, nên hãy thông báo cho mọi người trong thành phố về sự trở lại của nhóm Kouki-sama thôi!」
「Thần nghĩ điều đó thật tuyệt vời ạ.」
Ngay lập tức, Liilin dần triển khai thuật. Bầu không khí giống như đang căng lên ở đâu đó *pin-* dần lan ra.
「Saa saa, Kouki-sama, xin hãy đến phía trước! Onee-chan thì, ở bên cạnh đó ạ!」
「Đ, đột hiên haa.」
「Fufu, chẳng phải rất hay sao. Nếu được thấy bóng dáng của Kouki thì mọi người cũng sẽ vui mừng đấy.」
「Tuy không đến tất cả nhưng, những người đang ở gần vương cung chắn chắn sẽ có thể trông thấy nhóm Kuune ạ. Là thứ có tên thời gian dịch vụ cho xem một chút nhỉ! Kuune là nữ vương phóng khoáng trong tinh thần dịch vụ ạ! Myuu-chan và Hina-chan xin hãy đến hai bên cạnh Kuue!」
「Xuất hiện trước công chúng sao nano!? ――Được thôi đúng chứ, ấn tượng đầu tiên rất quan trọng. Myuu sẽ tợp cho một phát.」
「Myu, Myuu-chan? Xin đừng có làm gì kỳ lạ nhé? Tạm thời thì, chị đã được nhờ là hãy trông chừng Myuu-chan từ Nagumo-sama――Aa, tại sao lại lấy “Donnaa” ra――không được đâu đó!」
Ngay cả trong khi cảm thấy một chút xíu bất an với Myuu nở nụ cười gan góc,
「A~a~ tesu tesu! Giọng nói của Kuune hôm nay cũng thật trong trẻo~, siêu trong trẻo~ Kuune tự vẽ tự khen như vậ~y♪」
Kuune vẫn test mic (?) với sự tự vẽ tự khen đầy ắp tự tin chẳng hề thay đổi như vậy.
Gì vậy gì vậy, những người đang ở trong khuôn viên cung điện thì đương nhiên, nhưng đến cả những người đang ở gần hồ nước đầu tiên bao quanh vương cung cũng nối nhau đến gần mặt nước và ngẩng lên nhìn ban công.
Spenser, mau mắn lắp đặt bục đứng đã chuẩn bị khi nghĩ rằng có lẽ cũng sẽ xảy ra chuyện thế này. Với việc đứng lên thứ đó, thì ba cô bé cũng chồm nửa thân trên ra *hyoko-* từ trên tay vịn, và nhìn rõ hơn.
Tiếng xôn xao đã truyền đi.
Kể cả từ sâu trong thành phố thì người người cũng đang hấp tấp đổ về, hay có lẽ nào là lên sân thượng của nhà mình, nào là nhanh chóng lợi dụng những cây có vẻ như đã được trồng mới thành hàng bên đường phố, trèo lên đó và chiểm tầm nhìn.
Vì đã ra công bố rằng hôm nay là ngày dự định trở về của đấng cứu thế, và tùy vào tình hình mà nghi thức sẽ được tổ chức, nên dân chúng trong vương đô đã chuẩn bị chu toàn để có thể tham gia bất cứ lúc nào song, quả nhiên, nếu nhìn thấy bóng dáng đó ngoài thực tế, thì sự cảm động đó nằm ở một tầm cao mới.
Trong sự huyên náo đang ngày càng tăng cao, canh lúc sự chú ý của người người đã tập trung lại ở một mức độ, Kuune cuối cùng cất cao giọng――
「Hãy chú ý! Nữ vương-sama của mọi người! Kuune――」
Deesu!, ngay trước khi cô bé tiếp tục.
「Quá đáng đó ạ-, Kouki-sama! Bỏ em lại như thế!!」
「「「「「「「!!?」」」」」」」
Ai nấy đều chưng hửng. Khi quay đầu nhìn lại, thì có một kẻ đang ở đó.
「Tại sao anh không chịu hiểu nỗi buồn khi nhận ra thì chỉ còn một mình, và trong lúc đó thì mọi người đang vui vẻ ở một nơi khác vậy ạ!!」
Phải, là Damegami-sama chắc chắn đã ngủ vì mệt mỏi đến chết. Buồn~bã~lắm đó~♪, là bầu không khí cảm giác như đang phảng phất BGM tràn ngập sự bi ai như thế sau lưng.
Nội dung của lời buộc tội cũng tối tăm sâu sắc. Dừng lại đi, cái đó sẽ thấm với bocchi...... cảm giác có thể nghe được giọng nói như vậy. Nguyên nữ thần-sama đã bocchi gần 5000 năm nhưng...... Hẳn là kể cả ở thời đại yêu tinh trước đó thì cô ấy cũng đã kinh qua rồi đúng chứ?
「Aura!? Iya, tại vì em ngủ như đã chết ――cơ mà không phải, shii-!! Lúc này hãy im――」
Trước mắt, nếu nói sẵn thì, ân huệ thuật khuếch đại giọng nói đang có hiệu lực.
Giọng nói được phát ra ở ban công này, cái đó đã vang vọng rồi. Rõ ràng từng câu từng chữ trong thành phố.
Bởi vậy, Kouki đặt ngón trỏ lên miệng và truyền tải rằng hãy trật tự một cách trối chết nhưng, phải chăng đã trông thấy điều đó là「Con khốn mày hãy câm mồm và bocchi đi」, mà Auralod đang càng lúc càng lún sâu vào vũng lầy của sự buồn bã.
「A, Auralod-sama! Không được, lúc này thì――」
Một khoảng dời mắt nhỏ đúng chứ. Anneal có vẻ như đã vội vàng đuổi theo đến đây, vì Auralod biến mất khỏi phòng khách, đặt tay lên vai của Auralod và nhỏ giọng gọi để ngăn cản cô ấy.
Có lẽ vì cô ấy đã nghe về chuyện test mic, quả không hổ danh Anneal-san.
Song, chỉ lần này thì căn giờ có hơi không đáng hoan nghênh.
Phải chăng vì đã đuổi đến bằng triển khai toàn bột Megamidikara, mà Auralod đã đến tận chỗ này khi xuyên qua chẳng những Spenser với Liilin, đến cả thăm dò hiện diện của Kouki. (TN: めがみぢから – Cụm này viết hoàn toàn bằng hiragana, có nghĩa là sức mạnh nữ thần, nhưng với cách diễn đạt này thì nó mang hàm ý châm biếm)
Vì xung kích khi không phát giác ra cho đến lúc bị đứng sau lưng tương đối lớn, nên Liilin lừng danh cũng chậm trễ trong việc ngắt ân huệ thuật khuếch đại âm thanh.
Và, Auralod hiện giờ đang chìm vào nỗi buồn với cảm giác giống như bị người thân thương cho ra rìa, và Anneal-san khiến cô ấy không ngừng cảm thấy mẫu tính một các vô thức đang ở ngay bên cạnh.
Bởi thế, nó thành ra như này.
「Anneal-mamaa~~~-」
「Ểể!? Iya, khoan――」
Nói thôi nào, một lần nữa.
Ân huệ thuật khuếch đại giọng nói đang có hiệu lực!
Vì đang ở sâu trong ban công nên không thể nhìn thấy bóng dáng, bởi vậy thứ được truyền tải chỉ có giọng nói thôi. Đúng, chỉ có giọng nói giống như bé gái còn bập bẹ phát âm khi phải chăng cô ấy đang thoái hóa thành con nít vì nỗi buồn.
Bé gái (5000 tuổi) đó, lớn tiếng đòi Kouki, bị mắng một cách thậm tệ thì nhào vào ôm Anneal-mama.
Ra là vậy, họ đã đoán (hỗn loạn).
Sự huyên náo đang dần lan rộng với tốc độ gấp bội ban nãy!!
Kuune nhìn qua nhìn lại bằng tốc độ cao giữa Auralod bị chặn họng bởi Kouki bằng dợm bước của “Munen Usou”, và được Anneal-san an ủi cùng nụ cười nổi gân xanh, với thành phố đang không biết đến điểm dừng trong sự xôn xao.
Trong óc cô bé tái hiện lại giọng nói của lão Bruite.
――Là buổi lễ lớn đầu tiên từ sau khi Kuune-sama nối ngôi ạ
Rằng, bởi vậy, nên nó cực kỳ hệ trọng
Kuune ôm đầu.
「T, tính sao đây! Những lúc thế này, thì Kuune phải làm gì trên tư cách nữ vương đây!」
Dù có quyết giác ngộ một cách vững như đinh đóng cột đến đâu đi nữa, việc đối ứng với tình huống bất trắc thì thứ mang tên kinh nghiệm trị sẽ hiện lên một cách rõ ràng trong thực tế.
Bởi vậy, Myuu-san với tích lũy đầy một bụng kinh nghiệm trị là tình huống bất trắc, đặt tay lên vai của nữ vương mới nhú đang lạc lối *pon-*.
「Mii-chan?」, tới Kuune đang nhìn cô bé bằng ánh mắt với sự kỳ vọng ở đâu đó, Myuu tuyên bố bằng nụ cười.
「Myuu nghĩ rằng cứ mỉm cười là được.」
「Myuu-chan, cái đó, là Neta ở đâu đó nhỉ?」
Đúng như lời của Hinata-chan với ánh mắt chằm chằm.
「Tiếp nối bữa tiệc trà ban nãy, lại cũng là chaos. Fufu, Kuu-chan, Myuu sẽ bảo cho một điều hay. Những thứ thế này ở Nhật Bản gọi là Tendon! Là văn hóa gây cười cần phải yêu mến nano.」
「Cái đó lúc này, có cần thiết không ạạ!? Kuune hoàn toàn không thể cười nổi nhưng mà!」
Cô bé có thể trông thấy lão Bruite, từ tình trạng puru puru cảm giác như sẽ vỡ tan bất cứ lúc nào đang hướng đến chỗ này khi chạy cắt qua sân vườn trong bằng đôi chân khỏe khoắn đến không thể tin nổi.
Không thể trông thấy biểu cảm song, chắc chắn là hình tướng của quỷ đúng chứ.
Vội vàng rụt người lại từ tay vịn với gương mặt tỏ ra khó chịu, Moana đánh mắt cho Spenser.
「Clear!」
Khi thử nhìn chỗ đã nghe thấy tiếng kêu gọi kiểu xác nhận an toàn (clearing) của bộ đội đặc thù, thì Auralod đang mềm oặt.
「Trong khi thần đang ở bên cạnh vậy mà, vô cùng xin lỗi ạ! Trách nhiệm này dù có đến mức nào đi nữa thì thần vẫn giác ngộ sẽ gánh vác ạ!」
「A, không, Anneal thì thật sự không sai gì cả...... Đối phương thì trước mắt, là nữ thần-sama mà. Cơ mà Auralod-sama, thế nào đó dường như sắc mặt còn tệ hơn vừa rồi nữa nhưng mà, are? Chẳng phải là ngài ấy đang mất ý thức sao?」
「Không có vấn đề gì đâu, Kuune! Aura thì...... phải! Chỉ là đang mệt mỏi đến chết thôi ha!」
Có thật như vậy không à? Việc có thể thấy như lưỡi đang thè ra từ miệng của Auralod *deron-* chỉ là tưởng tượng thôi à?
Vì Kouki vừa trưng ra hàm răng trắng sáng kira-, với nụ cười bảnh bao sáng sủa kira kira lâu lắm rồi mới thấy, vừa thumbs up, nên chắc chắn là không vấn đề gì nhưng......
Sự sáng sủa đó, lúc này thì ngược lại thấy thật đáng sợ.
Vì bàn tay ngược với bàn tay đang thumbs up, đang được lén lút giấu sau Auralod có thứ gì đó đang phát sáng nên lại càng đáng sợ hơn.
「Eetto, nói tóm lại trước mắt thì chỉ còn cách nhờ Liilin khuếch đại giọng nói, và phát biểu thêm một lần nữa, thôi đó nhỉ?」
「Với cái sự hỗn loạn này, thì thần cảm thấy nghi ngờ rằng liệu có thể trấn an được ngay hay không haa.」
Có lẽ, trong thành phố thì câu chuyện kiểu「Ể? Chẳng phải đối phương của Kouki-sama là Moana-sama à?」「Ngài ấy đã động tay vào cả Anneal-san?」「Đã sinh con luôn rồi?」đang truyền lan đúng chứ.
Nếu nghĩ một cách bình thường thì không thể có nhưng mà, vì họ đang hỗn loạn nên là.
Ánh mắt chằm chằm của Moana dồn vào Auralod. Rằng, Đồ nữ thần ngốc này-, sau đó thì tính thế nào giúp tôi đây ta!.
「D, dù sao đi nữa, Kuune sẽ giải thích sự tình ạ! L, là chỗ thể hiện trình độ nhỉ! Haha-」
Có vẻ hơi liều mạng nhưng, dù chuyện gì đi nữa, vì hung thủ đã lên đường tới thế giới của giấc mơ một lần nữa, nên Liilin chuẩn bị phát động lại ân huệ thuật khuếch đại giọng nói.
「Bất cứ lúc nào cũng có thể tái phát động ạ, Kuune-sama.」
Liilin chờ hiệu lệnh (cue) bằng ánh mắt.
Eei-, cứ làm là xong! Hỗn loạn ở mức độ thế này, nếu không thể ổn định được thì còn gì là vua!, Kuune vỗ *bachin-* vào má bằng hai tay và nạp lại khí thế.
Rồi, lúc đó là một lời từ Hinata đang cười khổ.
「Mình, có tể sử dụng thuật trấn an con tim người khác nhưng mà......」
「Ể?」
Kuune, từ từ ngoảnh mặt lại.
「Oo, đúng rồi nano! Hinata-chan là âm dương sư mạnh nhất hiện đại nano! P〇cure phong cách Nhật Bản vừa ngầu vùa đáng yêu, Mahou Shoujo real nano!」
「Myuu-chan, ví dụ đó thì chị thấy hơi xấu hổ......」
Miệng của Myuu, bị chặn lại *punyu-* bằng ngón trỏ mảnh dẽ của Hinata-chan.
Dù chẳng hiểu gì về mấy cái ví dụ nhưng, chuyện đó để sau hẳn nói, nếu hỏi vì sao. Thì sau lưng của Hinata nở nụ cười nhẹ và hơi nghiêng đầu「Bạn thấy sao ạ?」, cô bé có thể trông thấy hào quang đang chiếu rọi.
「Không được tự ý sử dụng thuật ở đất nước của người ta ạ. Nhưng, nếu như được Kuu-chan cho phép――」
「Nhất định xin hãy giúp đỡ ạ, hỡi người bạn của ta!」
Sự cho phép với cảm giác như đớp thính.
Cười khúc khích với điều đó,「Đã rõ ạ」, cô bé rút ra một tấm lệnh phù, từ chiếc túi pochette nhỏ mà mình đã đeo trên vai.
Duỗi thẳng ngón trỏ và ngón giữa *pin-*, đưa tấm chú phù đã kẹp giữa đó tới gần môi như thể thậm chí đang đặt một nụ hôn lên nó, cô bé từ từ nhắm mắt lại.
「On.」
Khoảnh khắc đó, Hinata được ánh sáng bao bọc, nhìn dáng vẻ những đợt sóng ánh sáng dịu dàng giống như gợn sóng trên mặt hồ vào một ngày dịu mát lan ra khắp vương đô, và nhìn quang cảnh người người ngay cả trong khi hơi nghiêng đầu「Oya?」vẫn đang lấy lại sự bình tĩnh, Kuune đã nghĩ.
「Ể, bạn của Kuune, quá đỉnh?」
Người có thể đưa ra ý kiến trái chiều, với suy nghĩ đó, đương nhiên chẳng một ai cả.
「Nhân tiện, Hina-chan nếu vào mode nghiêm túc thì sẽ mọc ra tai thú với đuôi thú purin- một cái, và sự đáng yêu sẽ nhân 10!! Cực kỳ mang tính thần bí, Hina-chan, cứ như thể nữ thần-sama nano!」
Dù đang tập trung vào thuật thì giọng nói vẫn vang lên bên tai đúng chứ. Gò má của Hinata nhuộm trong màu đỏ son.
Khi Kuuna hớn hở rằng「Đúng vậy nhỉ! Đến cả Kuune cũng có thể trông thấy nữ thần-sama! Nữ thần bạn bè của Kuune!」, thì quả nhiên dù vẫn đang tập trung vào thuật, nhưng đôi chân mảnh khảnh của cô bé khép vào nhau một cách bồn chồn *moji moji*.
Đáng yêu, trong khi nghĩ vậy, những người khác ngoài Myuu và Hinata thì trót liếc nhìn một cái. Vào nữ thần hàng thật.
Biểu cảm mềm mại. Phải chăng cô ấy đã hồi phục được phần lớn. Vì đã được Anneal ấn lưỡi vào lại trong miệng, và đang trở thành phong cách cầu nguyện chắp lại tay trước ngực một cách chỉnh tề, kết hợp với dáng vẻ được bao bọc mờ nhạt bởi ánh sáng ma pháp của Kouki, thì cứ như thể cô ấy đang được mời thăng thiên vậy.
Sau một nhịp, họ nhìn mặt nhau, và một lần nữa, nhìn Hinata thao tác thuật bằng gương mặt nghiêm nghị choàng lên ánh sáng.
「「「「「「Đúng thật.」」」」」」
Thậm chí là lúc này thì có vẻ cô bé vẫn đủ nữ thần hơn cả nữ thần. Nội tâm của họ đã thống nhất toàn diện.
Thêm nữa, việc lấy lại sự bình tĩnh cho người người đã thành công. Kuune đã bình tĩnh lại tương tự cũng giải thích một cách rõ ràng, thuyết con riêng của Kouki và Anneal được phủ định đàng hoàng, và tuyên bố chuyến viếng thăm của nhóm Kouki cũng đã được hoàn tất trong vô sự.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Là chuyện sau khoảng 2 giờ, kể từ lúc đó.
Trên mặt hồ bao quanh vương cung, chiếc thuyền lộng lẫy trôi nổi một cách chật khít, và trên nó thì siêu đầy người. Vùng gần hồ thì đương nhiên, cứ như quân thế bao vây vương cung, người người đã xếp hàng và tạo thành một vòng ngoài khổng lồ.
Một con đường cho buổi diễn hành được tạo ra bởi hồ nước và hàng rào người.
Mật độ người ở vào khoảng tăng thêm 30% của dân số vương đô lúc bình thường. Vì cũng có những người thuộc lãnh địa hậu phương đã may mắn lọt vào trong hạn ngạch nhân số có thể mời. Ở phía sau của hàng rào người đó, tại quảng trường đã được mở ra một cách tương đối không biết bao nhiêu cái trong thành phố, sạp bán buôn hay quầy đứng ăn đã xếp thành hàng ở khắp nơi, những tòa nhà được trang hoàng rực rỡ sắc màu, và những sân khấu nhỏ phải chăng thậm chí để trình diễn gì đó cũng xuất hiện ở chỗ này chỗ kia.
Bầu không khí mà hẳn là sau buổi diễu hành thì dân chúng từng người sẽ tận hưởng niềm vui, đã được chế biến xong.
Trong những người theo dõi từ trên mái nhà hay cây trồng bên đường thì cũng có nhiều người đã ôm chai rượu rồi. Không, phải chăng cũng ó những người đã say rồi.
Nhóm chiến sĩ đang được phân tán ra để dẫn đường, cảnh bị, hay sẵn sàng cho những tình huống bất trắc, đang nhìn người dân như thế và cười khổ. Rằng đã hơi sốt sắng rồi đúng chứ.
Tuy nói vậy, không phải là sự khiển trách.
Ở chỗ chỉ trong 2 giờ mà cả chuẩn bị cho diễu hành lẫn chuẩn bị cho lễ hội đều đã hoàn thành, và từ nhiệt khí của người dân thì, thừa hiểu họ đã trông ngóng giờ phút này đến mức nào.
Người đang nhìn trộm quang cảnh đó từ khe hở trên cổng của 1 trong 4 chiếc cầu nối tới vương cung là Myuu và Hinata.
「Q, quả nhiên là căng thẳng nhỉ.」
「Mặc dù vừa rồi đã được giới thiện với đám đông? Cơ mà Hina-chan thì, bởi vì là Ojou-sama super ultra nên kể cả ở những buổi tiệc của nhà giàu vẫn có thể bước lên bục nói chuyện một cách đường đường và rất tuyệt vời, Abi cũng đã nói vậy đó. Rằng cảm giác chỗ này không dành cho mình không hề nửa vời, và cũng trở nên dựa dẫm vào Hina-chan nên không thể rời khỏi bên cạnh được.」
Căng thẳng à?, Myuu hơi nghiêng đầu. Không thể trông thấy sự căng thẳng trên biểu cảm đó.
「E, Endou-sama nói như thế sao? Đúng thật, lúc anh ấy được Okaa-sama dẫn dụ một cách khéo léo, và bị bắt tham gia vào bữa tiệc thì đã luôn ở bên cạnh chị không rời nhưng mà......」
Maa!, Hinata đặt tay lên má và cười khúc khích.
Dù không phải chỗ dành cho mình hay gì đi nữa, ngay từ đầu thì Kousuke đã không được nhận thức rồi nhưng, bữa tiệc toàn là người phát ra aura nhà giàu tập trung thì, có vẻ như rất đáng sợ đối với tiểu thị dân như Kousuke.
Mấy chuyện như dù là hero có thể thách thức trực diện với cái bóng của “Ryuu” không khó để hủy diệt thế giới, vậy mà lại liên tục nấp sau cái bóng của một bé gái vì sợ hãi người giàu......
「Uufu, một người đáng yêu......」
「O, ou nano. Nếu Hina-chan hạnh phúc, thì như vậy là được thôi......」
Trước người bạn đang hơi nhuộm hồng đôi má, Myuu hơi lúng túng một cách hiếm hoi.
「Hơn điều đó Hina-chan.」
「Sao vậy, Myuu-chan.」
「Là lễ hội hiếm lắm mới có. Vai chính là Kouki-oniisan nhưng, nhóm Myuu cũng đang được kỳ vọng vì là người thân của đoàn đấng cứu thế.」
「Kỳ vọng, sao?」
「Phải――chắc chắn, không nghi ngờ gì là một phát sẽ đớp luôn giùm Myuu đấy! Vậy nhé!」
Yoko peace một bên mắt và wink! Hinata hơi nghiêng đầu với cảm giác như đang cười khổ một chút「Ể, iya, chuyện đó là thế nào đây?」nhưng, Muu thì siết nắm tay lại và vào mode triển khai toàn bộ nhiệt huyết.
「Myuu là nữ nhân sẽ đáp lại kỳ vọng, nano!」
「......Em định làm gì vậy? Ban nãy cũng đã nói rồi nhưng mà, chị, đã được Otou-sama của Myuu-chan nhờ cậy đủ điều để Myuu-chan sẽ không làm gì đó liều lĩnh――」
「Hina-chan cũng sẽ chơi lớn một phát thật kêu nano!」
「Chúng ta thì, thú cưỡi...... đúng không? Nếu cưỡi lên chúng và vẫy tay giúp là đủ rồi, Kuu-chan đã nói như vậy đó? Chí ít thì, hãy thảo luận với Kuu-chan em sẽ làm――」
Hinata vào mode nhắc nhở đúng như đã hứa với Hajime. Trước mắt thì, vì lớn hơn khoảng 3 tuổi nên kể cả trên tư cách Onee-san thì phải nhắc nhở lúc cần nhắc nhở, cô bé nghĩ vậy nhưng, trước khi kịp nói dứt câu thì đã bị Myuu chộp lấy bàn tay *gashi-*.
「Suprise, vì làm trong im lặng nên mới suprise nano!」
Đồng tử của Myuu kira kira. Cảm giác được năng lượng giống như bùng nổ quyết định lúc này sẽ tận hưởng với toàn lực, và chẳng những thế, sẽ tự mình tạo ra niềm vui.
Hinata thì, đúng như Myuu nói ban nãy là Ojou-sama trong Ojou-sama.
Như một lẽ đương nhiên, cô bé sẽ hành xử đúng phép tắc tương đương với môi trường xung quanh. Người lớn thì đương nhiên rồi, đến cả trẻ con thì cũng có nhiều đứa trẻ quý phái với tuổi tác cao về mặt tinh thần. Nói tóm lại, chủng loại người giống như ranh con ngỗ ngược quậy phá thì không có.
Người bạn sẽ kéo tay một cách hung hăng, và rủ cô bé vào những việc chẳng biết là tốt hay xấu, và nếu làm thì sẽ xảy ra chuyện gì, kiểu trò chơi khiến mình không khỏi cảm thấy hồi hộp như vậy là người đầu tiên.
Chẳng những thế, Myuu không phải loại ranh con phá phách sẽ rủ một Ojou-sama vào mấy trò nghịch ngợm.
「Myuu và Hina-chan, sẽ tặng cho những người ở thế giới này đang hoan nghênh mình sự bất ngờ và nụ cười, nano!」
Vì cô bé hiểu rằng người bạn hiếm có khó tìm đến từ dị giới này, chẳng những thế còn san sẻ “sự tình ở bề chìm” của bản thân, lúc mong muốn làm gì đó, thì bao giờ cũng là nhằm để khiến cho ai đó mỉm cười.
「Fufufu, thật hết cách nhỉ. Trả lễ là rất quan trọng mà! Được!」
Bởi vậy, cô bé trót đồng ý một cách vui vẻ. Ở chỗ thế này thì, Hinata cũng vẫn là trẻ con. Là chỗ mà những người lớn xung quanh, bao gồm cả Kousuke, ngược lại còn cảm thấy vui mừng.
Và, tại đó,
「Aa, Haumu! Đã lâu không gặp nhỉ! Là chị đó!」
Một giọng nói vút cao trong sự hoan hỉ đã vang lên.
Khi chuyển ánh mắt đi, thì tại khu vườn rộng rãi giữa vương cung và cầu bắt vào thành, có thể trông thấy rất nhiều xe thú khác với xe ngựa đang xếp thành hàng ngay ngắn.
Cỗ xe đã được trang trí lộng lẫy, và sinh vật có hình dạng giống như thằn lằn lớn cổ dài――loài sinh vật thay thế cho ngựa trong thế giới này――kỵ thú Aros được nối vào đó.
Trực tiếp ngồi lên cái lưng nhẵn thín đó là cách cưỡi cơ bản nhưng, lần này cũng có cái mang tên nghi thức nên sẽ theo dạng ngồi lên những cỗ xe. Đương nhiên, đám Aros cũng vào mode ăn diện.
Moana guồng chân chạy tới gần con Aros đứng ở vị trí dẫn đầu khi để cho hai con khác lui về hướng chéo phía sau, nơi cỗ xe thú được thiết kế để 3 con kéo với dự định là Kouki, Moana, và Auralod sẽ ngồi vào.
Thân thể lớn hơn những con Aros khác, còn vẻ mặt đó thì có sự uy nghiêm cứ như thể một chiến sĩ dày dạn kinh nghiệm.
Con Haumu vốn là kỵ thú của tiền nữ vương, và bây giờ thì chiến sĩ trưởng Donar đang thu giữ.
Vương tộc thì việc từng người được quyết định kỵ thú cho bản thân từ thuở ấu thơ và lớn lên cùng với chúng là thông lệ, nên đối với Moana thì nó tương đương như gia đình. Và cô ấy đang thương yêu nó như thú cưng theo đúng nghĩa đen.
Lúc quyết định rằng ở trái đất thì quả nhiên không thể dẫn nó tới được, cô ấy đã trở nên suy sụp ghê gớm.
Bởi vậy, cái này thật sự là một cuộc tái ngộ cảm động――
「Chị đã muốn gặp cưng đó! Haumu cũng cô đơn――」
Đúng chứ?, những lời từ đó, đã bị chặn đứng. Bởi không ai khác ngoài Haumu.
「「Ể-!?」」
Myuu và Hinata trở nên mặt cắt không hột máu.
Đành chịu thôi đúng chứ. Tại vì, Moana-oneesan, đang bị ngoạm lấy từ phần đầu mà. Bị tợp một cú *paku-* mà.
Myuu tỏ ra hỗn loạn một cách thậm chí là hiếm hoi「Mami trực tiếp rồi!! Lỡ thấy Mami trực tiếp mất rồi!!」.
Một tiếng kêu guwa-. Khi bị cái cổ dài nhấc lên thì chân của Moana rời khỏi mặt đấy và đung đưa*pura~n*.......
Mắt của Haumu đầy tơ máu. Như thể thậm chí ngay lúc này nó đang nói rằng「Tao sẽ ăn tươi nuốt sống màyy-」. Nhưng, trên thực tế thì Aros là loài ăn cỏ nên chuyện như thế chắc chắn không có, cứ thế nó vung cổ một vòng lớn, và cuối cùng là nhổ toẹt một cái giống như thậm chí là đang phun ra một viên kẹo mùi vị quái gở.
「Aan-, moo! Haumu thiệt lạ, vẫn nhõng nhẽo không thay đổi mà!」
「「C, còn sống.......」」
Có vẻ như cô ấy không mảy may tự giác về mấy chuyện như đây là quang cảnh gây sốc sẽ không khó để tạo ra trauma cho hai bé gái. Tiện thể thì, cả chuyện Haumu đang nhìn trừng trừng vào cô ấy bằng cặp mắt đầy tơ máu không thể tưởng tượng được khi ở trước nguyên nữ vương, thì cô ấy có vẻ như cũng chẳng đặc biệt chú ý.
Moana thì, vừa lau qua loa thứ chất lỏng đang nhiễu nhão trên mặt mình bằng tay, vừa đứng dậy ra chiều vui vẻ
「Nhìn cho chị coi, Haumu. Nơi gọi là Nhật Bản của trái đất nhé, tiến bộ trong văn hóa hơn hẳn Synclea luôn đó? Hora, chị đã mang rất nhiều quà lưu niệm đến đây! Ruy băng đáng yêu mà cưng rất thích cũng có cả――」
「Guwaaaaa-!!」
「A-」
Nguyên nữ vương-sama lại bị ngoạm lấy lần nữa. Lần này thì càng bị quăng quật hai bên trái phải *bunbun-*. Cứ như cái đó. Cá sấu sau khi gặm chặt vào con mồi thì xoay vòng và thực hiện deathroll để xé toạc da thịt của nạn nhân......
Nhưng mà tuy nhiên.
「Aan-, hơi đau đó Haumu! Nhưng mà, cưng vui mừng đến mức đó nhỉ! Một đứa trẻ đáng yêu! Bây giờ, chị sẽ trang trí cho cưng thật nhiều mà nhé!」
「Guwaaaaan aaaan.」
Myuu và Hinata đã nghĩ.
Rằng, Tiếng rống của Haumu, lúc này thì có thể nghe thấy tiếng khóc....... Ả đàn bà hiểu lầm bền bỉ một cách quá thể đáng này, làm ơn mà, ai đó hãy làm gì đấy giùm tôi điiiii-, việc có thể nghe thấy giọng nói bi ai như thế thì chỉ là ảo thính thôi đúng chứ.
「Moana, em đang làm gì vậy......」
「Kuwa!?」
Moana đã bị nhô phẹt ra lần nữa. Cô ấy lăn trên mặt đất *zusha-*.
「Kouki, đúng như anh thấy, em đang chơi cùng với Haumu đó. Nhìn nè, cái dáng vẻ vui mừng này. Fufu, nó đã nhớ em rất nhiều nhỉ.」
「U, un. Có lẽ, đúng là thế không chừng nhỉ.」
Ở bên trong em. Có thể đọc được lời thoại như vậy từ biểu cảm của Kouki.
Ánh mắt nhìn đấng cứu thế của Haumu đổ vào Kouki! Nhìn thấy Phật dưới địa ngục là cái này!, nó tới gần cậu ta như chỉ muốn nói vây.
「Ara, Haumu thiệt là...... quả nhiên, cưng hiểu ai là ông xã của chị mất rồi nhỉ.」
「Anh nghĩ là nhầm rồi.」
Với Moana nhuộm đổ đôi má *po-*, Kouki đáp lại bằng khuôn mặt đơ. Cô ấy đã làm lúc nào vậy. Trong khi gỡ chiếc ruy băng có họa tiết những giọt nước hình tròn được quấn lên cổ nó một cách không khách sáo và cất vào trong túi. Độ hảo cảm của Haumu đang tăng vọt!
「Hơn nữa Moana. Chẳng phải là bộ váy hiếm lắm mới có dịp mặc sẽ bẩn mất hay sao. Sắp đến giờ rồi đó. Em nên mau chóng chỉnh trang lại tác phong thì tốt hơn.」
「A, ara, đúng vậy nhỉ. Ưm, em sẽ làm vậy đây. Xin lỗi nhé, Haumu. Lát nữa chị sẽ chăm sóc cưng thật nhiều――」
「Guoruaaa-」
Tôi sẽ không để cô nói đâu đó!?, tiếng rống kiểu như vậy. Quả nhiên xem thứ đó là tiếng rống hoan hỉ, Moana vui vẻ chạy đi. Tới chỗ Anneal đang cười khổ và ôm những dụng cụ trang điểm khi phải chăng cô ấy đã dự liệu trước sẽ thành ra thế này.
「Không sao đâu đó, Haumu. Cất công lắm thì người trong vương cung mới trang trí cho mày một cách oai vệ mà. Tao sẽ ngăn cản, để Moana không làm chuyện gì thừa thải mà.」
「Guruu.」
Haumu cúi đầu thật thấp. Vẫn giữ nguyên ánh mắt có sự uy nghiêm đó, nó nhìn như đang biểu thị lòng cảm kích và kính ý tới Kouki.
Không thẹn với con vật từng là kỵ thú của vua, được gắn vào trang sức đeo cổ với mũ giáo có nạm bảo thạch lại càng làm cho vẻ uy nghiêm tăng lên gấp nhiều lần. Bị gắn lên một thứ không ăn nhập gì như ruy băng đáng yêu, chẳng những thế còn trong một buổi diễu hành......
Cả việc có cảm giác đã nhận được khi trải qua cửu tử nhất sinh, lẫn chuyện nó quyến luyến Kouki đã giúp nó tránh khỏi điều đó thì nếu nói là đương nhiên cũng đúng vậy thôi.
「Ra là vậy. Đoán, nano.」
「V, vậy nhỉ.」
Dù sao đi nữa, đúng như lời Kouki nói, sắp đến giờ rồi.
「Saa, chúng ta sẽ bắt đầu đó ạ!」
Kuune cũng đã đến từ sâu trong vương cung.
Thống xuất đội chiến sĩ cận vệ đã mặc lên người trang phục theo nghi thức, bản thân cô bé cũng ăn mặc đẹp đẽ. Dáng vẻ trong bộ váy giống như đồ tắm thuộc loại pareo với màu trắng chủ đạo, và chồng lên không biết bao nhiêu lớp vải quấn mỏng được thêu những đường màu vàng kim.
Một cánh tay, vùng bụng, và một chân lộ ra, khiến cho những hoa văn của thiên huệ thuật được phô trương một cách tự hào. Trên cổ chân mảnh khảnh cũng có 3 tầng vòng vàng, và mỗi lần bước đi thì âm thanh khiến người nghe dễ chịu *sharan-* lai tấu lên.
「Fuwaa-, Kuu-chan, đẹp quá nano! Thế nào đó cảm giác được sự thần thánh luôn!」
「Phải, thật sự. Như là vu nữ-sama phụng sự cho một vị thần nào đó...... tuyệt vời ạ-」
Đúng là, Kuune mặc trang phục cho nghi thức thì bởi vì mới 8 tuổi nên không có sắc khí cũng là điều chắc chắn nhưng, iya, ngược lại thì chính vì vậy mà có thể cảm giác được bầu không khí thần thánh ở đâu đó.
Dĩ nhiên, chỉ là chuyện nếu như cô bé đứng im thôi nhưng.
「Fuhe-, a, cảm ơn ạ. S, sau khi kết thúc lễ hội, thì Kuune cũng có dự định tặng cho hai người y phục của Synclea mà nhé! Kuune sẽ ph~ối đ~ồ cho ạ!」
Với 3 bé gái nói chuyện rôm rả *kya- kya-*, thì nhóm lão Bruite hay nhóm Liilin đã nối đuôi nhau tập trung lại, và đến cả Auralod được Liilin đó dẫn theo đều cho thấy nụ cười ấp áp.
Thêm nữa, Myuu và Hinata vẫn mặc nguyên trang phục lúc đến thăm hỏi từ trái đất. Vì làm thế thì sẽ dễ hiểu là người dị giới hơn.
Myuu thì mặc áo sơ mi cộc tay có diền nếp màu trắng và một chiếc quần jeans hơi rộng. Phần cổ áo là ruy băng, Chân thì mang ủng ngắn có gắn nơ giống với giày của Yue trước đây. Chiếc đai lưng lớn và bền chắc là điểm nhấn. Một kiểu thời trang tương đối là con trai.
Hinata thì mặc đầm liền với cổ áo giống kiểu đồng phục thủy thủ. Màu xanh nước biển nhạt tạo vẻ sảng khoái. Chân cô bé thì mang loafers và tất diền đăng ten trắng, nên cảm giác như dù có làm đồng phục của một trường tiểu thư ở đâu đó cũng sẽ được thông qua. Trước mắt thì, hai cô bé đã chọn kiểu thời trang cũng có thể được xem là trang phục dùng trong nghi lễ với việc yết kiến vua của dị quốc.
Trở lại câu chuyện.
Chiến sĩ đoàn tạo thành đội ngũ và từng người bắt đầu chuẩn bị sẵn sàng rồi xếp hàng xung quanh xe thú, ở cái độ mà Moana cũng đã chỉnh trang tác phong rồi quay trở lại.
Một âm thanh trầm thấp giống như tiếng thổi kèn ống vang vọng từ tháp nhọn của vương cung.
Là tín hiệu khai màn nghi thức.
Dẫn đầu đội hình xe thú, là vai chính của hôm nay. Kouki. Moana là nguyên nữ vương đã sống sót qua thời chiến đứng bên cạnh cậu ta, còn Auralod phục thị ở phía sau một cách khép nép.
Được Anneal nói cho biết về sai sót của mình, quả nhiên cô ấy có vẻ đang tự kiểm điểm. Dường như đã nuốt xuống *hagu-* chủ trương rằng「Ở bên cạnh Kouki-sama!」.
Việc tuy tươi cười và hiền hòa suốt, nhưng đồng tử của Anneal-mama bị gieo rắc sự ngộ nhận không thể tin nổi trong vương đô lại hoàn toàn chẳng có nét cười là nguyên nhân không chừng.
Trên cỗ xe thú thứ hai thì đương nhiên, là Kuune. Cô bé mời hai người bạn dị giới vừa mới kết bạn, tuy nhiên con tim lại không hề cảnh giác đến mức kỳ lạ, tới hai bên của mình.
「Saa, chúng ta sẽ đi đó! Mở cổng!!」
Với hiệu lệnh của nữ vương bệ hạ, chiến sĩ gác cổng đã đáp lại bằng một nụ cười tươi rói.
Ngay lập tức, sự sôi động của người người bùng lên. Và cả tiếng reo hò dậy đất dập mạnh vào màng nhĩ một cách vang dội nữa.
Kuune nắm lấy bàn tay của Hinata đang hơi dồn sức vào nét mặt. Cô bé mỉm cười khi nhìn thẳng vào ánh mắt đối phương. Sức lực rút khỏi vai của Hinata, và Kuune chìa tay ra cả phía đối diện. Dĩ nhiên, Myuu cũng chồng bàn tay mình lên với một nụ cười.
Đội hình đã bắt đầu chuyển động.
Nghi thức hoan nghênh & tuyên bố thắng lợi――khai mạc.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Không khí cuồng nhiệt của buổi diễu hành thật ghê gớm.
Thật sự là một lễ hội. Sự cuồng nhiệt đến mức cảm thấy hơi sợ hãi.
Vì trình độ dân trí cao nên không có người nào định xông vào đội ngũ diễu hành nhưng, tiếng reo vui từ hàng rào người đến mức họ không thể nghe lọt kể cả giọng nói của chính mình.
Bởi vậy, cả Kouki lẫn Moana đều hóa thành những cỗ máy nở nụ cười và vẫy tay.
Auralod thì, xứng đáng với việc không có can hệ trực tiếp gì tới sự tình của thế giới này, mang dáng vẻ đang hối hận một cách thậm chí là nhanh chóng rằng「Mình đã lên xe vì không thể cho phép mấy chuyện như người đứng bên cạnh Kouki-sama chỉ có Moana-san nhưng...... Sự khó ở vượt khỏi tưởng tượng ạ」.
Cứ như thể, phải. Giống một Incha đang chết dần những cơ mặt khi không thể theo kịp sự khoái chí, vì buổi tiệc mình trót dại tham gia chỉ toàn là Youcha. (TN:陰キャ – Nhân vật hướng nội, 陽キャ – Nhân vật hướng ngoại)
Thực tế thì, vì Kuune đã giới thiệu rằng Auralod cũng là người thân của Kouki trên tháp, nên ai nấy đều vừa nhìn đắm đuối trước sắc đẹp dựa trên vẻ ngoài của Auralod, vừa xưng tán rằng, Quả không hổ danh người thân của đấng cứu thế! Thật xinh đẹp làm sao!, nhưng mà......
Giới hạn của Auralod tới gần rồi. Vì nguyên lai là thể chất bocchi.
「Xin lỗi vì một nữ thần Incha như tôi đã không biết tự lượng sức mình......」
Vừa sử dụng cách diễn đạt mà mình đã nhớ ở Nhật Bản, và biểu thị cho chủng người đã làm dậy lên cảm giác thân cận, cô ấy từ từ lấy mặt nạ và kính mát ra từ túi áo――
「Aura! Chỉ một chút nữa thôi mà nên hãy cố lên!」
「Dừng cái bộ dạng của kẻ khả nghi ở chỗ như thế này lại ngay! Hora nụ cười!」
Kouki và Moana đã nhận ra, ngoành lại, và ấn chặt hai bàn tay của cô ấy *GA-* để ngăn cản. Auralod thì run rẫy *puru puru* với đôi mắt ngấn lệ「Mou, xin hãy để em thả lõng đi-」.
Song, vì đứng từ một bên nhìn vào thì bức tranh của sự thân thiết nơi mà ba người đang tay trong tay――chẳng phải là không thể trông thấy như vậy nên.
WAaAAAAA- tiếng reo hò lại càng vang lên. Rằng, Moana-sama, đang thân thiết với cả quý người thân của đấng cứu thế-sama kìa. Tay trong thay với cả đấng cứu thế-sama...... thật thiêng liêng làm sao! Không nghi ngờ gì là họ đang đầy ắp hạnh phúc!.
「Oo, cả Onee-chan lẫn Kouki-sama cũng đều khuấy động mọi người giúp Kuune nhỉỉ! Kuune thì đã trương nở lòng đối kháng rồi đó ạ!」
Kuune hướng ánh mắt về phía sau. Từ chiếc xe thú thứ 3 trở xuống là Donar, và Linden, rồi Spenser với Bruite là những trọng thần của vương đô đang ngồi, nhưng nhận ánh mắt của Kuune, Linden gật đầu.
Khi ông ấy giơ cánh tay lên *ba-* và lẩm bẩm gì đó, thì ở trước bàn tay đó đã sinh ra một quả cầu lửa với những tia điện. Ngay khi tưởng chừng như thế thì nó đã lên tới tận trên bầu trời, và tại đó mới phát nổ.
Trên bầu trời xanh, điện kích lan rộng ra như mạng nhện *bari bari-*, thêm vào đó quả cầu lửa ở trung tâm vỡ tan và tạo thành một bông hoa viêm hỏa.
Sự lặng thinh trong một khắc.
Kế đến, tiếng hò reo trước diệu kỹ của thuật sĩ đứng đầu-sama bùng nổ.
Với điều đó làm tín hiệu, nhóm ân huệ thuật sĩ đã được bố trí ở các nơi lần lượt hiển lộ tài nghệ.
Không phải là kỹ thuật phức hợp đến mức như Linden nhưng, kể cả với điều đó thì vô số đóa viêm hoa vẫn nở tưng bừng trên bầu trời, nước hồ tạo ra không biết bao nhiêu cột phun nước theo hình mái vòm, hay những con cá được tạo hình bằng nước bơi lội trong không gian.
Những người khiến cho chuyển động của gió trở nên hữu hình bằng cách lợi dụng cát bụi, mở ra các màn bay lượn nhào lộn tuyệt vời như thể sinh vật sống bằng cát có tồn tại vậy.
Đến cả tấm màn khổng lồ giống như cực quang bởi nhóm thuật sĩ điều khiển ánh sáng. Đại địa cồn lên, và một chủng loại sand golem vừa đội lốt đủ loại động vật hay chiến sĩ, và nhảy múa, vừa khiến cho đội ngũ càng thêm hoa lệ.
「Fufufu, thấy sao ạ? Mii-chan, Hii-chan. Về màn trình diễn hoan nghênh do toàn thể thuật sĩ của quốc gia chúng mình!」
Kuune ưỡn ngực một cách đắc ý. Myuu và Hinata chỉ biết vỗ tay và hò hét, trong khi vẫn nhìn một cách say mê.
Thuật từng cái một, đều đang dồn vào đó cảm xúc muốn những vị khách của dị giới thấy hài lòng. Cảm giác như thế.
Điều đó khiến họ vui mừng hơn hết thảy.
Nếu vậy thì, Myuu quay lại nhìn Kuune với gương mặt cương nghị.
「Kuu-chan!!」
「V, vâng!」
「Nếu chỉ nhận sự hiếu khách thôi, thì sẽ làm sờn hoen đi cái tên con gái ma vươngg!! Myuu sẽ xin phép được đáp lễ! Nano!」
「Ể? Khoan, định làm cái――」
Đặt Kuune tròn mắt qua một bên, Myuu đánh mắt sang Hinata. Hinata vừa mang gương mặt hơi căng thẳng, vừa gật đầu với biểu cảm cương nghị tương tự.
Và đồng thời, hai cô bé ra phía sau xe. Đứng lên trên bục để đồ đang nhô cao hơn một chút. Trong khi Kuune hoảng hốt, Định làm gì!?, thì Myuu lấy smartphone ra. Và để thứ đó tới gần miệng.
Khi cô bé khởi động ứng dụng khuếch đại giọng nói (thực ra thì năng lực như một tạo tác đang được lắp ráp vào, nên nó là hiệu quả ma pháp nhưng mà), và hít vào một hơi.
「Nghe đâyy! Ta chính là con gái yêu của ma vương Myuu!」
「T, tôi thì đối với cánh tay phải của ma vương là Shin’en Kyou――」
Hinata-chan ngập ngừng gì đó. Khi Myuu thầm thì bên tai một cách rả rích, và thumbs up một cách chắc nịch *bishi-* thì cô bé làm biểu cảm đã quyết ý.
「Là vợ! ......Hinata dự định như vậy!」
Dự định――việc vừa thấp giọng chỉ ở phần này, vừa thêm vào, là kết quả cho việc lương thức của Hinata-chan vẫn còn chưa yên. Việc giải quyết dần dần các khúc mắc thì chỉ cần một mình người mẹ vốn là con quỷ kinh doanh của cô bé là đủ.
Trước màn xưng tên truyền lan đến mức thiếu tự nhiên, dù dân chúng của vương đô lại trở nên lặng thinh trong một khắc lần nữa thì cũng ngay lập tức đáp lại bằng tiếng reo hò bật đất.
Trong khi đến cả nhóm Kouki ở cỗ xe dẫn đầu ngoảnh lại với dáng vẻ chưng hửng rằng có chuyện gì,
「Magical Myuu của súng kích và bộc kích.」
「Pretty Hinata của nguyền rủa và, t, tiền tài.」
Myuu tạo dáng đại bàng hoang dã, còn Hinata đến giờ phút này rồi mới trở nên xấu hổ nhưng, với bầu không khí kiểu, Eei nếu đã đến tận đây rồi thì nữ nhân sẽ đột kíchh!, cô bé vừa đỏ bừng mặt, vừa thực hiện xoay vòng sắc bén!
Và, khi hai cô bé đâu lưng vào nhau với dáng vẻ hòa cùng nhịp thở,
「Idol unit siêu tuyệt thiên tai mỹ thiếu nữ!! Magical Pretty!! Trình làng tại đây!!」
Hai cô bé tạo dáng với yoko peace ở một bên mắt, chốt hạ bằng một cú wink, và nhấc một chân lên *kyu-*.
Golem nhiều chân-san (bên trong là Rushifaa~) đã ra khỏi Rương đồ, và đi theo chiếc xe thú từ lúc nào chẳng hay, lóe lên ánh sáng bảy màu *PEKAA-*.
Đã chốt hạ――
Bầu không khí như thế, truyền tải từ biểu cảm nở nụ cười fu- của Myuu. Dù gương mặt của Hinata đang gia tăng sắc đỏ từng khắc một nhưng mà.
「Mọi người ở Synclea! Cảm ơn vì đã hoan nghênh nano! Để đáp lễ cho điều đóó~~!」
「Đổ dồn vào đó cảm xúc vui sướng vì có thể kế bạn với Kuune nữ vương bệ hạ――Kuu-chan!」
Myuu lấy ra một viên bảo thạch giống như thủy tinh màu xanh trắng từ đai giắt súng và giơ lên trên đỉnh đầu. Rồi, để cho những con chữ khởi động vang lên.
「Nghĩ rằng hẳn cũng sẽ có chuyện như thế này nên Myuu đã nhờ chuẩn bị, bảo thạch ma pháp đặc chếế~!―― “Ta~mayaa~~~”!!」
Ngay sau đó, một hòn sỏi ánh sáng dần bay ra. Khi thứ đó phát ra âm thanh *hyu~~-* khiến tai người nghe thấy dễ chịu thế nào đó và bay lên đến tận bầu trời tít bên trên, thì khoảnh khắc kế tiếp, những hình thù rực rỡ đã nổi lên.
Nếu nói thẳng ra, là pháo hoa.
Là sản phẩm ưu việt mà Myuu đã cảm động cực độ trước pháo hoa của Nhật Bản, hết sức năn nỉ Papa rằng muốn cho cả Kuune xem nữa, và Papa phụ huynh ngốc nghếch đã lôi kéo các Onee-chan để chế tạo ra. Là tạo tác nguyên mẫu chứa ma pháp bên trong dạng bảo thạch chuyên dụng cho Myuu.
Nếu vậy thì đương nhiên, không đời nào chỉ có mỗi pháo hoa thôi.
Thứ đã trải ra trên bầu trời là gì đó xuất sắc đến mức khiến người ta cảm thấy muốn tsukkomi rằng「Iya, bằng cách nào mà pháo hoa lại có thể làm chuyện như thế vậy hả!」, đến mức nghĩ rằng「Ngược lại thì, cái này chẳng phải là drone art à?」――
「L, là tớ, sao ạ?」
Phải, là Kuune. Mái tóc màu vàng kim và nước da bánh mật, đồng tử xanh lục, và trang phục màu trắng, pháo hoa mô phỏng theo Kuune đã được tạo thành bởi 4 màu.
Bất thình lình, dáng vẻ của nữ vương bệ hạ tỏa sáng xuất hiện trên bầu trời của thành phố. Với chuyện này thì ai nấy đều ngơ ngác á khẩu. Chẳng những Kuune mà đến cả nhóm Linden cũng chỉ biết thẫn thờ nhìn lên *pokan-*.
Tiếng reo hò cũng dừng lại lần nữa. Tất cả không sót một người đều sững sờ nhìn lên trên đầu mình.
Bởi vậy, ngoài Kouki đang mang ánh mắt xa xăm rằng「Mình không có nghe là sẽ làm ở đây......」thì chẳng ai nhận ra.
Việc Hinata đã lấy chiếc vòng mà cô bé đeo trên cổ ra từ phía trong lớp quần áo. Chiếc ống trúc có chiều dài cỡ 4 ngón tay được siết trong bàn tay cô bé.
「Xin hãy đến đây――Kudagitsune.」(TN: 管狐 – Quản hồ)
Vài tháng từ “Sự kiện Ryuu”. Khác với lúc vừa mới lấy lại ký ức kia. Một con bài mới của âm dương sư mạnh nhất thời hiện đại đang mài giũa sức mạnh một lần nữa vì thế giới sẽ dần thay đổi sau này.
Thứ đó, đã xuất hiện vào khoảnh khắc nút bị của ống trúc được rút ra *pon-*.
Có 4 đường mảnh khoác lên ánh sáng màu đỏ son. Những thứ đó đột nhiên bùng cháy lên giữa không tủng, và ngay khi tưởng chừng như vậy thì đã biến thành yêu hồ khổng lồ bọc trong ngọn lửa phừng phừng.
「Phát thứ hai đi thôi, nano!」
「Các bạn. Vẻ đẹp của hồ hỏa, hãy để cho mọi người được chúng hớp hồn đi.」
Phát pháo hoa thứ hai bắn lên. Lần này, với quy mô còn lớn hơn, hoành tráng hơn.
Thứ đã xuất hiện trên trời, là ngyện vọng của Myuu. Rằng, Nếu trở thành thế này thì tốt ha, iya, chắc chắn sẽ có thể trở thành như vậy!.
「A......」
Kuune thốt lên. Một giọng nói không thành tiếng.
Thiếu nữ twintail với tóc vàng kim và da bánh mật, thiếu nữ tóc gợn sóng màu xanh lục bảo, thiếu nữ với làn tóc đen thẳng――màu sắc của pháo hoa được chia ra rõ ràng, và có thể nắm bắt rõ ràng những đặc trưng.
Phải, thứ đang lơ lửng trên trời, là Kuune, Myuu và Hinata. 3 cô bé đang nắm tay nhau với Kuune làm trung tâm. Dù bức tranh bằng pháo hoa giống như được vẽ nên chỉ bằng những chấm thì vẫn hiểu được. Rằng cả ba người, đều đang nở nụ cười rạng ngời.
Đám Kudagitsune đang bơi lội xung quanh đó như nhảy múa, hay có lẽ là chúc phúc cho tình bạn. Trong khi nhiều đốm hồ hỏa màu đỏ son đẹp mắt phảng phất một vòng, và khiến cho bức tranh pháo hoa càng trở nên hoa lệ.
Để mặc dân chúng vẫn đang thộn mặt ra, Myuu nhảy *pyon-* tới chỗ của Kuune. Hinata cũng vừa ra lệnh cho Kudagitsune quay về, vừa theo sau.
「Kuu-chan!」
「......Ha-!? Thứ kia rốt cục là!?」
Trước Kuune có dáng vẻ chưa hề nguội đi sự hưng phấn, Myuu hồ hởi lấy ra một cây gậy. Cực kỳ huyễn tưởng, phải, một cây gậy đáng yêu mà thế nào đó cảm giác như sẽ phát ra mấy thứ như “Kirameki☆”.
Trong khi ai nấy đều nuốt nước bọt dõi theo, thì Myuu đã chìa cây gậy đó ra với vẻ mặt thần bí.
「Idol unit thì, thật sự là có 3 người nano.」
「Idol? Unit?」
Bỏ lại nghi vấn của Kuune phía sau, Myuu nói.
「Chính Kuu-chan sẽ là Miracle mới! Miracle Kuune nano!」
Thêm nữa, vì Miracle Ai tiền nhiệm có vẻ như ghét đến mức tự nguyện thổi bay ký ức bằng Neu〇lyzer New nên đang được quyết định là đã giải nghệ.
Cả Pretty Lily nữa, vì nghĩ rằng Hinta không có sự bụng dạ đen tối mới Pretty nên đang thay đổi. (dự định sẽ thông báo với đương sự sau khi xong chuyện)
「L, làm sao đó thì Kuune không hiểu gì hết nhưng......」
Chứ gì nữa nhỉ, mặt Kouki đang nhìn về đằng này từ cỗ xe dẫn đầu đã nói lên điều đó.
「Dù sao đi nữa, việc đây là bằng chứng quan trọng của tình bạn thì Kuune hiểu ạ! Tại vì, hai người ban nãy đã cực kỳ ngầu mà! Tạo dáng hoàn hảo, Kuune sẽ gửi tới lời xưng tán vô tiền khoáng hậu như vậy ạ!」
「Cảm ơn nano! Từ giờ trở đi Kuu-chan cũng sẽ nhập bọn nano!」
「Kuune rất vui ạ! Kuune cũng sẽ luyện tập tạo dáng bén ngót ạ!! Mii-chan, Hii-chan! Cảm ơn!!」
Hinata đang có ánh mắt giống như trốn chạy khỏi hiện thực vì sự xấu hổ một chút nhưng, chuyện đó thì để sau hẳn bàn.
Trước món quà bất ngờ không thể tưởng tượng được, Kuune ôm chặt lấy cả Myuu và Hinata như đã vờ òa trong cảm xúc. Myuu và Hinata cũng choàng tay qua và ôm Kuune.
Điểm giáng thế của sự thiêng liêng, một lần nữa.
Vương đô đã trở nên lặng thinh, được bao trùm bởi tiếng hò reo như đã được thổi vào sự sống trở lại.
Hai cô bé đã thể hiện sức mạnh ấn tượng đến nhường ấy――chẳng những thế con gái của ma vương, và ấu thê của cánh tay phải của cậu, đang kết giao một tình bằng hữu sâu sắc với nữ vương nước mình.
Chuyện vui mừng đến thế này thì không thể có!, điều đó đã là phấn khích tột bậc rồi.
......Trong một bộ phận dân chúng, thì cuộc hội thoại kiểu「Cơ mà, Shin’en Kyou là vị đã cứu tế cho lãnh địa nào vậy?」「Thông tin của cả đoàn đấng cứu thế chắc chắc đang được phổ biến rồi nhưng...... Nghe lạ tai quá ha」「Thất lễ đúng chứ!」「Thế thì anh có biết không vậy!?」「Iya, tôi không biết nhưng mà!」「Nhưng, chắc chắn là đã có mặt đó! Có hơi thế kia thôi, không nghi ngờ gì là một vị thuộc kiểu không nổi bật!」「Đúng vậy ha! Chắc chắn là đã có mặt ha!」「Chỉ là tránh việc trở nên nổi bật thôi ha!」đang được mở ra nhưng.
Nhân tiện thì, ai trong số họ, cũng là nhóm chủ sạp buôn bán đã từng trò chuyện với Kousuke có tham gia một chút vào buổi yến tiệc, sau khi Hajime quay trở lại sa mạc giới và dẫn Kousuke theo.
Trở lại câu chuyện.
Với chuyện này chuyện kia, ngay cả khi giữa chừng có một bất ngờ nhưng họ vẫn đi một vòng quanh vương đô thật trơn tru, và độ chừng tất cả dân cư đã chiêm ngưỡng dung nhan của nhóm Kouki, thì đoàn diễu hành đã đến quảng trường trước vương cung là điểm cuối cùng.
Một vũ đài cao đang được dựng lên, để dân chúng có thể nhìn rõ.
Nhóm lãnh chúa của các lãnh địa chen chúc nhau xếp hàng ở hai bên con đường nối tiếp tới cầu thang leo lên vũ đài đó. Ai nấy đều nở nụ cười cảm động và hoan hỉ, đón chào họ cùng với tràn pháo tay vang dội.
Xuống khỏi xe thú, nhóm Kouki hướng tới bục phát biểu khi được Kuune dẫn đường. Tại đây thì tạm thời, Auralod, Myuu, và Hinata sẽ chia tay.
Cùng với Anneal và Liilin, họ theo dõi ở chỗ ngồi VIP ở bên hông bục phát biểu. Là cân nhắc của Kuune rằng không cần phải tham gia vào cả chào hỏi và diễn thuyết trong nghi thức cứng nhắc cũng được.
Trong khi hướng lên trên bục phát biểu, Kouki đã trông thấy những gương mặt thân quen. Chạm mắt với Rosko lãnh chúa của Arquette, và con trai của ông ấy là Rondo, Kouki cũng lặng lẽ chào một cái ra chiều vui mừng.
Khi cậu ta truyền đạt rằng, lát hồi hãy nói chuyện thôi, bằng ánh mắt, thì họ đã hiểu cho đúng chứ. Rosoko thì thả lõng gương mặt và mỉm cười, còn Rondo cũng đỏ ửng hai má một cách hết công suất. Việc những lãnh chúa xếp hàng bên cạnh đang nhìn Rosko với vẻ ganh tị là một ấn tượng.
Cứ thế Kouki và Moana đã lên trên bục phát biểu, và đối mặt với Kuune được Donar và Bruite chờ lệnh ở hai bên.
Là xếp vị trí nhóm Kuune ở phía trước, và sâu đằng sau là nhóm Kouki. Với việc nhóm Kuune quay lưng về phía dân chúng, thì hẳn là bố cục đại diện cho họ đúng chứ.
Giống như ở phòng ngai vàng, vị trí của hai bên không có cao thấp. Đúng như mong muốn của song phương, nhằm thể hiện rằng giữa đoàn đấng cứu thế và Synclea không có cách biệt địa vị.
Sự xôn xao của người dân ít dần. Thật sự là những người có dân trí cao, từ Kouki hiện ra nụ cười khi nghĩ vậy.
Như lấy đó làm tín hiệu, Kuune hướng trở lại về phía dân chúng và để cho giọng nó đã được khuếch đại vang lên.
「Lịch sử của chúng ta, đã luôn đồng hành với chiến đấu ạ.」
Bầu không khí trang nghiêm. Gương mặt của nữ vương không lẫn đi đâu được.
「Chúng ta đã không ngừng tiếp tục trận chiến sống còn khi ý thức rằng chỉ cần lùi một bước thôi là tuyệt diệt ạ.」
Người dân đã hoàn toàn im lặng. Họ đang nghe và cảm từng câu từ của nữ vương.
「Trước hết là mặc niệm. Hãy dâng lên lòng cảm tạ tới tất cả những người dù không thể nhìn thấy hồi kết nhưng vẫn nhất quyết không gãy đổ, và đã tán mạng để bảo vệ cho chúng ta, hãy cầu nguyện sự an yên đến những linh hồn đó.」
Trước Kuune nói thế, nhắm mắt và siết chặt ngực mình, cả người dân, lẫn nhóm Kouki cũng im lặng làm theo.
Ngọn gió của ốc đảo tươi mát thoang thoảng vuốt ve lên da họ. Âm thanh lá cây cọ vào nhau do cây cối trước đây không có tấu lên khiến con tim dễ chịu, thậm chí có thể nghĩ rằng cứ như người đã khuất đang thủ thỉ gì đó vậy.
Với từng niềm cảm khái như vậy trong ngực, mất một lúc lâu, Kuune mới mở mắt ra.
Và nở một nụ cười dịu dàng.
「Tôi cảm thấy hết sức vui mừng với việc có thể đón chào ngày này, hôm nay. Một lần nữa, hãy dâng lên lòng cảm tạ và kính ý lớn lao nhất dành cho dũng giả-sama đã hoàn thành việc thảo phạt hắc vương giúp chúng ta, và tiền nữ vương bệ hạ đã bảo vệ đất nước chúng ta qua suốt 5 năm tuyệt vọng!」
Kuune ngoảnh lại, và quỵ một gối xuống với dân chúng phía sau. Giống như Moana đã làm như vậy với Kuune ở ban công của tháp nhọn.
Không có một người dân nào thể hiện sự bất mãn với việc nữ vương quỳ một gối. Vì hiểu rằng không phải phục tùng, mà chỉ đơn thuần là thể hiện kính ý lớn lao nhất, vì cảm xúc đó không nghi ngờ gì là như nhau, ai nấy đều theo sau nữ vương mà chẳng hề chần chừ. Quang cảnh tiếng soạt chồng lên nhau và hơn một vạn người nhất tề quỳ gối thật choáng ngợp.
Moana đang chực khóc một cách thậm chí là nhanh chóng.
「Dũng giả-sama. Saa, làm ơn những lời từ miệng của ngài. Xin hãy tuyên bố về sự bước đến của thời đại mới.」
Trước những lời hết sức dõng dạc của Kuune, dù đúng như đã nghe từ trước nhưng Kouki để lộ ra một chút vẻ căng thẳng.
Tiến lên phía trước một bước, cậu ta rút thánh kiếm ra. Giơ thân kiếm tỏa sáng rực rỡ lên, cậu ta hít vào một hơi.
「Tại đây tôi tuyên bố thắng lợi! Cả trận chiến nhẫn nhịn khốn khổ khó mà chịu thấu, lẫn trận chiến quyết tử để sống sót, hôm nay, đến đây thôi! Phía trước từ bây giờ trở đi, hãy sống vì sự phát triển của nhân loại!! Mong rằng mọi người sẽ có sự chúc phúc của Foltina-sama!」
Khoảnh khắc đó, thành phố đã nổ tung. Tiếng reo hò khiến họ ảo giác như vậy đã vang lên.
Ai cũng đứng dậy, dù là mũ hay khăn, họ ném lên trên đầu bất cứ thứ gì mình cầm trong tay, và thể hiện vẻ mặt vui sướng đến phát cuồng.
Những lời mà họ đã luôn muốn nghe, nay đã có thể nghe từ miệng của đấng cứu thế.
Quả nhiên, có vẻ như không thứ gì rạch ròi hơn điều đó.
「Onee-chan, xin hãy nhìn đi. Vào gương mặt tươi sáng của mọi người.」
「Ừ, chị đang nhìn kỹ đó...... Đang nhìn rất kỹ-」
Những lời hai chị em lén trao đổi với nhau, lẫn vào trong tiếng reo vui. Đôi bên đều đang cố ngăn những giọt nước mắt, nhưng vẫn chia sẻ cảm xúc với nhau bằng nụ cười rạng rỡ.
Kuune giơ một tay lên. Những lời với ân huệ thuật khuếch đại giọng nói vận dụng triệt để, truyền tới thành phố đã yên ắng một chút.
「Saa, mọi người của Synclea! Hãy một lần nữa hoan nghênh! Và, hãy chúc phúc cho mối duyên quý báu với đoàn của đáng cứu thế-sama!」
UOoOOOOOO- tiếng reo hò giống như tiếng thét xung trận, và hòa xướng gọi tên dũng giả-sama nổi lên.
Giữa lúc đó, Kuune đã thể hiện đầy ắp uy nghiêm cho đến lúc này dù còn niên ấu thì,
「Cơ mà! Đã đến giới hạn rồi ạ! Kuune muốn chơi cùng với những người bạn đỉnh nhất, muốn chơi cùng đến không sao chịu nổi ạ-!!」
Bất thình lình thay đổi bầu không khí thành kiểu có thể bị gọi là kusogaki.
ỂểỂỂỂ-? Tiếng vọng như thế lan ra.
Nhưng mà, Kuune không quan tâm. Ở một góc tầm nhìn, cặp mắt không biết là lúc nào đang mở, lúc nào đang nhắm của lão Bruite mở bung ra *kuwa-* nhưng, nếu đã nói không quan tâm rồi thì cứ không quan tâm vậy!
Sẽ trưng ra cho mà xem. Sẽ tuyên bố cho mà xem.
Về thứ được gọi là nữ vương của thời đại mới.
「Kuune sẽ tuyên bố sự mở màn của thời đại mới ạ! Trên cơ sở đã tuyên bố, Kuune sẽ nói toạc ra ạ! Mệnh lệnh đầu tiên của Kuune Di Shelt Synclea ở thời đại mới này!」
Chỉ vào dân chúng *bishi-*, và nở nụ cười toe toét khiến người ta thấy giông hệt như công chúa phá phách trước đây,
「Hãy uống thật~~~- nhiều, hãy ăn thật~~~- nhiều, và vui vẻ tận hưởng đến chết đii----!!」
Uyền chuyển tránh bàn tay của lão Bruite đã vươn đến để trách mắng, Kuune phóng ra từ trên bục phát biểu *pyo~~n-*.
Vì nó có độ cao tương đối nên mặt của nhóm Spenser tái mét nhưng,
「Liilin!」
「Như ý người.」
Cơn gió của thuộc hạ tâm phúc đón lấy cô bé như một lẽ đương nhiên.
Và, cô bé theo đà chạy nhanh thoăn thoắt *sutetete-*, nắm lấy bàn tay của Myuu với Hinata đang tròn mắt, rồi,
「Ít nhất thì, Kuune sẽ tận hưởng nó!」
Vừa cười rộ lên, có bé vừa kéo tay hai người đang hốt hoảng, và chạy trốn vào khoảng hở trong dân chúng.
Người dân đang ngơ ngác *pokan-*, sau một nhịp thì phá lên cười giòn giã. Cái đó-, chúng ta cũng bị nữ vương-sama vượt mặt ha!, cảm giác đó đang dần chảy vào những quảng trường, chỗ hội họp, và sạp buôn bán ở khắp nơi trong thành phố.
「D, dù mình đã nghĩ là lúc mới đầu còn ngoan ngoãn vậy mà-」
「Kuune-sama là Kuune-sama nhỉỉ.」
「Donar! Linden! Là lúc để nói à! Chúng ta sẽ đuổi theo đấy!」
「Spenser-sama, tạm thời thì, Liilin dường như đang đi theo bên cạnh nên là......」
Donar nổi gân xanh, và ánh mắt xa xăm của Linden. Còn Anneal trấn an Spenser hốt hoảng.
Và, trong khi lén nhìn lão Bruite đang cực kỳ run rẫy *puru puru* trên bục phát biểu với vẻ sợ sệt,
「Mou, Kuune-tan thiệt là......」
Moana mang gương mặt hơi khó khăn. Nhưng, đã đặt bàn tay lên vai của Moana đó một cách diu dàng, Kouki vừa đảo mắt một vòng quanh thành phố, vừa cười nói.
「Chẳng phải là rất hay sao. Đây là, cái có tên “nữ vương-sama của thời đại mới” rất ra dáng Kuune đó.」
「Vậy...... nhỉ. Fufu, nhóm Spenser, có lẽ sẽ còn lao khổ hơn trong thời chiến nữa không chừng nhỉ?」
Người dân, tất cả đều cười. Họ đang tươi cười với nhau ra chiều tận hưởng rằng, đi đâu đây, ăn gì đây. Trong số chủ của các cửa hàng cũng có những người đang la lên rằng「Hành vi xuất quỷ nhập thần của Kuune-sama vẫn hoạt động mạnh mẽ đấy! Khẩn trương trở lại quán đi!」.
Đến cả lãnh chúa của các lãnh địa sợ hãi nhất về phản ứng đối với hành động không có trật tự quy củ gì của nữ vương cũng......
Quả nhiên vẫn mỉm cười, trong khi nhún vai yareyare.
『A, thông báo tới lãnh chúa của các vùng đất~ạ! Việc làm sâu sắc thêm mối quan hệ với dũng giả-sama thì cứ tùy thích! Onee-chan, nhờ chăm sóc dũng giả-sama ạ! Kuune, thích Onee-chan trở nên đáng tin cậy đó ạạ!』
「Chuyện phía sau hãy giao cho chị, Kuune-tan!」
Trước mắt thì, bọc lót bằng giọng nói đã được khuếch đại từ chỗ nào đó cũng không hề có sơ sót, nếu vậy thì lại càng hơn nữa.
Dũng giả-sama đương sự chẳng phải là không có cảm giác bị làm vật hiến tế, đang giần giật khuôn mặt trước các lãnh chúa mỉm cười tươi tắn theo một chủng loại hơi khác và áp sát đến nhưng.
Dù sao đi nữa, là mệnh lệnh của nữ vương.
Nếu vậy thì không còn cách nào khác.
Ngày kỷ niệm hôm nay hẳn là sẽ còn lại trong sử sách, người dân của Synclea, và cả những chiến sĩ, đã lao đầu và sự tận hưởng mà quên luôn chiến đấu.
※Giải thích Neta
・Đừng đánh thức. Đang mệt mỏi đến chết
⇒Không cần nói cũng biết, từ phim『Comando』. Tôi nghĩ rằng đây là một bộ phim kỳ tích mà tất cả cảnh trong đó đều có thể làm Neta.
・Miracle Ai
⇒Từ Tortus lữ hành kí⑲『Thề nguyện lấp lánh☆Bạn sẽ có thể trở thành, Mahou Shoujo đó』.
・Kudagitsune
⇒Hình ảnh là Kudagitsune của『XXXHOLiC』 ạ.
・Mami rồi! (Tôi đã giải thích sót. Đa tạ đã chỉ ra!)
⇒Từ『Mahou Shoujo Madoka☆Magika』. Lúc đương thời thấy Mami-san Mami thì mắt tôi đã trở thành dấu chấm thật sự. Rằng, Ể...?

