Arifureta chương 460: Arifureta After VIKỳ nghỉ xuân của MyuuK, khó cho tôi lắm ạạ... A---!
「Kuune-chan, vui lên đi? Cả Myuu lẫn Hina-chan đều hoàn toàn không để tâm đâu mà!」
「......ư」
「Mình, thực ra đã hơi căng thẳng khi nghe rằng sẽ yết kiến nữ vương-sama của dị giới ạ. Bởi vậy, có thể thấy Kuune-chan bình thường, thì ngược lại thật đỡ cho mình ạ.」
「B, bình thường thì Kuune không có như thế kia nhưng mà.」
Địa điểm đã thay đổi, từ phòng ngai vàng tới phòng tọa đàm.
Người đang ngồi quanh chiếc bàn tròn có Kuune và nhóm Kouki là khách ghé thăm hôm nay. Thêm vào đó chỉ có cận vệ là Liilin và Anneal phục thị.
Lão Bruite thì đang đi đưa chỉ thị công việc, và gọi chiến sĩ trưởng Donar, thuật sĩ đứng đầu Linden, với đội trưởng cận vệ Spencer, nên vắng mặt.
Myuu và Hinata thì ngồi ở hai bên Kuune, kể cả điều đó cũng là cố ý xê dịch vị trí của ghế ngồi để bày ra trận thế ở chỗ có thể với tay tới, và đang tươi cười nhìn chăm chăm vào cạnh bên gương mặt cúi gằm của Kuune.
Kouki, Moana, Auralod và Liilin đang ngắm nhìn tình trạng đó một cách vui vẻ.
Kết cục thì, sau đó TAKE 2 của「Nữ vương-sama Kuune siêu cool và oai phong」, đã kết thúc ngay sau khi Kuune ngồi trở lại vào ngai vàng, sửa sang vẻ ngoài để đánh trống lãng, và xưng danh một cách khệnh khạng.
Tại sao thì chẳng cần phải nói đến làm gì.
Vì mắt nhìn Kuune của nhóm Myuu đang dàn hàng ngang trước ngai vàng cực kỳ ấm áp mà.
Không đời nào Kuune lại có thể chịu nổi bầu không khí đó.
Quả nhiên việc làm lại mới là không thể chịu đựng nổi...... Kuune nhận ra điều đó khi tất cả đã muộn màng, lẳng lặng xuống khỏi ngai vàng.
Và, rơm rớm nước mắt với gương mặt đỏ bừng, bằng giọng nói cảm giác như sẽ tan biến,
――C, chào mừng đã đến với vương quốc Sinkurea. Kuune ạ
Cô bé đã chào hỏi lại một cách bình thường bằng khẩu âm thật sự nghe như toàn bộ đều là hiragana.
Tuy nhiên, chào hỏi đã trở thành TAKE 3 theo một ý nghĩa nào đó được thực hiện trong khi nắm chặt vùng quanh bụng của chiếc váy liền bằng hai tay, và run rẫy *puru puru* như một chú chiwawa thì, ngược lại có thể nói là thành công đúng chứ.
Dù sao đi nữa, vì đó là sự đáng yêu mà việc Moana siscon phụt máu mũi và ngã vật ra là đương nhiên, nhưng đến mức ngay cả Myuu và Hinata cũng bất giác nhào tới ôm chặt cô bé mà.
Thực tế thì, chẳng hạn như Hinata đúng lời cô bé đã tương đối căng thẳng.
Gì thì gì vẫn là lần đi dị giới đầu tiên. Chẳng những thế, tuy là một cô bé trạc tuổi mình nhưng vẫn là yết kiến với vua của một quốc gia. Cái nào cái nấy đều là kinh nghiệm đầu tiên.
Nghĩ rằng không được có thất lễ, và vì được Moana nói rằng không cần phải khép nép làm gì nên cô bé lại càng cố gắng đến nỗi xác nhận trước về lễ nghi tác phong theo phong tục Synclea để đề phòng.
Điều đó đã bị thổi bay không dấu vết. Không, chẳng những thế với Kuune đang liếc liếc về đằng này để thăm dò sắc mặt rằng「Mình có bị thất vọng không ta? Có sao không ta?」kể cả bây giờ, vào khoảnh khắc này,
「Thật là một nữ vương-sama đáng yêu làm sao.」
「Fue!?」
Đến mức cô bé bất giác buộc miệng nói ra điều đó như bị hớp hồn thì độ hảo cảm đang gia tăng rầm rập.
Hinata dường như đã bị khoảng cách giữa danh phận nữ vương dị giới, và dáng vẻ giống như một con động vật nhỏ lúc này, đánh cắp mất trái tim.
Trước Hinata đặt một bàn tay lên má thật quý phái, hơi nghiêng đầu và hướng tới mình ánh mắt dịu dàng, Kuune không thể giấu nổi sự rúng động!
「Myuu cũng an tâm! Vì đã nghe nói là nữ vương-sama chuyên bày mưu tính kế thuộc hệ hỗn độn mà!」
「Cái đó đã nghe từ ai vậy ạ!? Kuune yêu cầu làm sáng tỏ thông tin ạ-」
Sự rúng động gia tốc! Tuy là rúng động theo một vector khác nhưng mà! Kuune quay phắt về phía Kouki song, Kouki đang lắc đầu một cách trối chết. Không thể thấy chút dối trá nào. Có vẻ như là buộc tội oan.
Với Kuune rúng động ghê gớm, Myuu đặt thêm một đòn truy kích không hề khoan dung với gương mặt tươi cười.
「Nee nee, Kuune-chan. Gọi là Kuu-chan có được không?」
「Ể-!? Với tên thân mật một cách đột ngột như vậy!? Dù Kuune đã nghĩ rằng bình thường thì phải đến gọi trổng, rồi mới thăng cấp lên bạn thân và sau đó là tên thân mật vậy mà...... Cách thu hẹp cự li thật ngoài dự tính ạ!」
「Không được sao?」
「D, dĩ nhiên! Nếu Myuu-sama muốn thì Kuune không ngại nhưng màà.」
「Myu! Kuu-chan! Không cần “sama” chỗ Myuu đâu!」
「Cũng không cần “sama” với mình ạ. Xin mời, dù là Hinata hay Hina-chan đi nữa, hãy gọi theo cách mà cậu thích. Kuu-chan?」
「V, vậy thì...... vì đã cất công lắm mới được gọi là “Kuu” mà, dù tớ có gọi hai cậu là “Mii-chan” và “Hii-chan” đi nữa, thì cũng?」
「「Dĩ nhiên rồi!」」
「Thật là chuyện không thể tin nổi. Một trong những giấc mơ nhiều năm đã thành hiện thực trong một khắc rồi ạ...... Kuune đang nằm mơ sao? Không, chính điều này là sức mạnh của con gái ma vương và quý bằng hữu của cô ấy sao--」
Thêm nữa, “Giấc mơ nhiều năm”, là nói về “Danh sách chuyện muốn làm lúc kết được những người bạn ngang hàng” mà cô bé đang giấu ở tầng đáy thứ hai trong ngăn kéo tủ
Trở thành bạn, gọi trổng, thăng cấp lên bạn thân, gọi bằng tên thân mật, tiệc đồ ngủ, trò chuyện bí mật, mang theo bên mình đồ cặp etc.
「A, còn nữa nhé, Myuu có mang quà thổ sản đến đó!」
「Quà thổ sản, sao ạ? Cất công vì Kuune sao? ......Fu-,vì Kuune là nữ vương nên mấy vật đại trà thì――」
Thói xấu của Kuune――muốn kết bạn ngang hàng, nhưng khi gia tăng độ thân mật thì trở nên xấu hổ và ngược lại sẽ trót thể hiện ra cái phong thái vương tộc――phát động nhưng, dĩ nhiên, trước Myuu thì nó vô nghĩa-. Năng lực giao tiếp khiến ngay cả gia đình cheat và bug của cô bé cũng phải gọi là cheat ập đến tấn công nữ vương-sama đói khát bạn bè.
「―― “Vừng ơi mở ra~”」
Chiếc nhẫn được xỏ qua vòng cổ―― “Rương đồ (Nguyên bản) chuyên dụng của Myuu”, bằng câu khởi động, triệu hồi ra thứ bên trong nó lên trên bàn. Thêm nữa, câu khởi động là (tạm thời).
Lúc thiết lập câu khởi động, vì Myuu vừa tạo dáng khoa trương, vừa nói là「Mở ra, hỡi vực thẫm bên trong ta! ......Là rất hay!」, nên trước hết nó đã bị từ chối, nói chung là Kousuke đã ở có mặt ở nơi đó quằn quại vì sự xấu hổ, nên tóm lại kiểu hô hoán mặc địch đã được thiết lập.
Thêm nữa, vì có bảo mật bằng Ma pháp linh hồn nên dù ai khác ngoài Myuu có nói ra những chữ tương tự thì cũng không thể khiến nó khởi động. Vì bản thân câu khởi động thế nào cũng được nên đang trong quá trình suy nghĩ. Với điều kiện không phải là thứ khoa trương.
Trở lại câu chuyện.
「Ja-n-. Máy~liên lạc~dị giới!!」
「Tại sao lại dùng giọng kéo giãn!?」
Cái đó thì dĩ nhiên, là bắt chước chú robo hình mèo màu xanh nào đó, rồi. Myuu vô cùng yêu thích series phim điện ảnh đó.
Cũng có chuyện nhìn thấy điều đó, một Papa là người sáng tạo ra Rương đồ nào đó đã bắt chước rằng「Papa Dorae〇n~~~」, lỡ mồm một cách hoành tráng, được ánh mắt dịu dàng từ cô con gái chất lên, và cậu đã quằn quại vì sự xấu hổ song, đó là bí mật của hai cha con.
「Eetto...... cái này là?」
「Là công cụ có thể nói chuyện dù ở xa thật xa nano!」
「Trò chuyện bí mật!!」
Một tấm bảng với chất liệu mang cảm giác giống như pha lê màu xanh nhạt đã được khảm vào ma pháp trận kỳ quái phức tạp. Cảm giác kích thước cỡ tầm lòng bàn tay người trưởng thành.
Thêm nữa, vì được chế tạo từ thần kết tinh nên ma lực chứa đựng trong nó là khổng lồ nhưng, dẫu thế đi nữa nếu phải truyền tin giữa dị giới thì chỉ có thể cầm cự được vài phút. Nếu là Myuu ở trái đất thì có thể được sạc pin dễ dàng, nhưng phía Kuune sẽ không thể như vây. Bởi thế với Kuune thì nó dùng cho trường hợp khẩn cấp.
Có điều, nếu là trong cùng một thế giới thì câu chuyện lại khác. Nó có thể sử dụng được một cách đáng kể. Bởi vậy tạm thời thì, mục đích về cơ bản là dùng cho Kouki và Kuune liên lạc với nhau trong khi điều tra về đủ thứ ở sa mạc giới.
Còn nữa, dự đoán được sẽ có liên lạc thường xuyên từ Myuu, nên về phía Hajime thì cũng kiêm luôn kiểm tra về sức chịu đựng.
Trong khi giải thích về khoản đó.
「Dù có quay về đi nữa thì từ Myuu vẫn có thể liên lạc được. Kuu-chan, Myuu nghĩ rằng sẽ bận rộn nhưng...... Thỉnh thoảng sẽ nói chuyện với Myuu chứ?」
「Bất cứ lúc nào cũng được ạ! Kuune luôn luôn free mà!」
「Không đời nào như thế đúng chứ.」
Tsukkomi sắc bén như phong đao của Liilin, tuy nhiên, nó đã trôi tuột ra từ tai phải qua tai trái của Kuune. Dù sao đi nữa vì mục thứ 4 trong danh sách―― “Trò chuyện bí mật với bạn bè” sẽ trở thành hiện thực trong một ngày không xa mà!
「Sau đó thì nhé, pajama mới!」
「Không lẽ nào-」
「Myuu đã nghe từ Moana-oneesan! Điều Kuu-chan muốn làm! Đêm nay sẽ là tiệc đồ ngủ với nhóm Myuu đấy! Nano!」
「Tự tiện nói cái gì vậy ạ Onee-chan ngốc, Kuune muốn nói vậy nhưng, chỉ bây giờ thì, Kuune sẽ nói thế này ạ! Good job Onee-chan!」
Kuune hướng tới chị mình một cái thumbs up *bishi-*. Onee-chan đang uốn éo với biểu cảm giống như tuyệt đỉnh của hạnh phúc. Auralod bên cạnh dời ghế đi với vẻ ghê tớm và giữ khoảng cách với cô ấy.
Tiện đây, pajama là hệ trùm kín người theo kiểu dáng động vật. Là thứ sẽ trở nên giống như đồ hóa trang khi đội mũ trùm lên. Myuu là thỏ, Hinata là cáo, còn Kuune là hổ. Hổ sa mạc...... không có ý đồ gì khác. Là Moana choice.
「Vẫn còn nữa!」
「Vẫn còn sao ạ!」
「Từ bây giờ, sẽ là quà của mình...... Mình đã chọn cùng với Myuu-chan ạ.」
Nói thế, chẳng biết người ta có thích không nữa?, thứ được Hinata chìa ra với vẻ có chút lo lắng như vậy là, huy hiệu cài áo đáng yêu lấy kiểu dáng là những bông hoa.
「Tuy mình định mua phụ kiện trang sức nhưng, vì Kuu-chan là nữ vương-sama nên phần lớn đồ mang lên người cũng không thể tự do được đúng chứ. Bởi vậy, mình đã quyết định chọn thứ có thể đeo lên chỗ không thể nhìn thấy như bên trong quần áo ạ.」
「Là chứng cứ cho việc chúng ta đã trở thành bạn bè nano!」
Nói thế, Myuu và Hinata đã lấy ra những chiếc huy hiệu với kiểu dáng gần như tương tự.
Tuy vật này là thật sự là đồ bán ngoài tiệm mà hai cô bé đã tới trung tâm thương mại và mua về nhưng, biến đổi sư phụ huynh ngốc nghếch nghĩ rằng「Nếu là vật quan trọng như chứng cứ cho tình bạn thì......」, và lén lút gia công nên chúng đang được tạo tác hóa. Kèm theo chức năng tự động sửa chữa, và chức năng kết giới triển khai phản ứng với cảm giác nguy hiểm của người sở hữu dù chỉ giới hạn một lần.
Tuy không biết về chuyện đó đi nữa, đối vớ Kuune thì chẳng quan hệ gì.
「D, danh sách đang dần được lấp đầy với uy thế kinh hồn--」
Với dáng vẻ cực đỉnh trong cảm xúc, cô bé nhẹ nhàng vươn tay tới tấm huy hiệu. Cầm trong tay như thể thậm chí đang nâng niu một món đồ thủ công tinh xảo bằng thủy tinh, và cô bé giữ chặt nó vào lồng ngực tựa như thậm chí đang có một món bảo vật độc nhất vô nhị trong tay.
「Kuune rất vui ạ. Kuune thì, cực kỳ, cựựựựự-c kỳ vui ạ-. Mii-chan! Hii-chan! Cảm ơn......」
Đó là, nụ cười tựa như ánh mắt trời xuân làm tan chảy tuyết còn đọng lại.
Anneal bước gần tớ chỗ Kuune khi vẫn giữ nguyên ánh mắt như đang nhìn thấy gì đó thiêng liêng, và vừa cất tiếng「Tốt rồi nhỉ, Kuune-sama」, vừa nhận lấy tấm huy hiệu, và cái nó lên ngực giúp cô bé.
Kuune, không biết là do sự tự hào, hay cảm thấy xấu hổ, mà đang duỗi thắng sống lưng *pin-* và để cho niềm hoan hỉ trào dâng trên toàn thân.
Myuu và Hinata cũng, đeo huy hiệu lên ngực và trưng cho nhau xem một cách đắc ý. Sau một nhịp, 3 cô bé phá lên cười với nhau như không thể nhịn nổi nữa.
Ở đó đã không còn lại dù chỉ một mẫu của sự bất an rằng “Liệu có thể kết bạn được không ta?”, và cảm giác căng thẳng của lần đầu đối diện cũng hoàn toàn sạch bong.
Cảm giác như có thể nghe thấy giọng nói「Araa~♪」từ tổ Onee-san nhưng mà, phải chăng vì không muốn phá vỡ bầu không khí này, mà cũng bao gồm cả Kouki đều giữ nguyên tâm thế quan sát một cách lặng lẽ――
「Kuune-tan giống như phong ba bão táp lúc bình thường cũng hay nhưng, cả Kuune-tan hành xử nhu mì khác hẳn thường ngày, lẫn Kuune-tan thành thực đáng yêu cũng cực kỳ tuyệt vời đó! Tại vì Onee-chan, hầu như không thể thấy Kuune-chan như thế này mà!」
Một người, dường như không thể giữ mình. Bởi vậy nên hẳn là mới hầu như không thể thấy đó, ánh mắt chằm chằm của nhóm Kouki đâm vào cô ấy. Song, dĩ nhiên, siscon nặng đang làm loạn, sẽ không thể bị ngăn cản ngay bởi mấy chuyện cỡ thế này.
「Aa-, Kouki. Đặc biệt với em thì đã thấy đầu óc không còn bình thường với sự đáng yêu của Kuune-tan rồi đó! Cho em mượn cái đó đi! Tạo tác dùng để ghi hình đó! Không lưu giữ lại khoảnh khắc này bây giờ thì còn đợi khi nào nữa? Là bây giờ đúng chứ!? Saa nhanh lên! Hãy tha thứ cho sự vô năng của Onee-chan khi không ghi hình ngay từ đầu nhé Kuune-tan. Nhưng mà không sao đâu! Kouki đang được gia cho cả công cụ để ghi hình thước phim quá khứ đấy! Để cho chị ghi hình thật đàng hoàn từ đầu chí cuối Kuune cứ như thể sự hỗn láo hống hách lúc bình thường chỉ là một lời nói dối――」
「Liilin.」
「Vâng, bệ hạ. Thần rất sẵn lòng.」
「A-!? Khoan đã làm cái gì vậy Liilin――guboo!?」
Cơn gió lốc đã nuốt chửng Moana. Khá lắm mới có thể nói như thế mà không hụt hơi nhỉ? Vì đành chịu vậy nên thần sẽ gửi không khí tới cho người đó ạ, như chỉ muốn nói thế, gió giật siêu cục bộ tấn công vào cơ quan hô hấp của Moana!
Và, cứ thế nguyên nữ vương bệ hạ lơ lửng lên, và vừa xoay *gurun gurun* giữa không trung, vừa bị đưa ra ngoài phòng.
Cứ như thể, cái đó. Người đang trải nghiệm Fly Station. Cái thứ có thể trải nghiệm sky diving bằng gió giật từ ngay bên dưới bên trong một cái ống lớn kia.
Thời gian thiêng liêng nơi tình bạn của những đứa trẻ thuộc ba thế giới đang nảy mầm, đã tuyên bố kết thúc bởi siscon.
「......Thế nào đó xin lỗi, vì Onee-chan nhà Kuune.」
「Ư, ưm. Không sao nano. Việc Moana-oneesan rất yêu Kuu-chan thì Myuu hiểu mà......」
「Phải. Trước lúc xuất phát thì chuyện đó, mình cũng đã được kể cho nghe sự tuyệt vời của Kuu-chan một cách nhiệt tình mà.」
「Đã bị kể đến chỗ nào, Kuune cực kỳ tò mò ạ. Vì tò mò, nên lát nữa Kuune muốn được kể tất cả về chuyện hai người đã nghe.」
Kuune cuối cùng đã lấy lại sự bình tĩnh như mọi thường, hắng giọng một tiếng. Sửa sang lại tác phong, và một lần nữa hướng vào nhóm Kouki.
「Lần nữa, Mii-chan, Hii-chan, chào mừng tới vương quốc Synclea. Kuune hân hạnh hoan nghênh ạ. Auralod-sama, và Kouki-sama, Kuune thấy hạnh phúc vì có thể gặp lại hai vị ạ.」
「......Kuune, có ổn không vậy?」
「Kuune đoán được ngài đang nói với ý nghĩ thế nào nhưng, nếu còn lo lắng hơn thế nữa thì tin đồn rằng Kouki-sama là lolicon sẽ lan truyền ạ. Đừng có coi thường quyền lực của Kuune hiện tại.」
「Tốt rồi! Là Kuune như mọi khi nhỉ!」
Thích chọc phá, ngay lập tức sẽ đẩy xung quanh vào hỗn loạn, và bình thường sẽ nói ra những kế sách bỉ ổi để yêu cầu của mình được thông qua. Đó là Kuune!, Kouki mỉm cười với bầu không khí như thể cuối cùng đã có thể tái ngộ.
「Kuune bây giờ là nữ vương đó ạ. Chẳng phải chắc chắn là sẽ hay đổi một chút rồi sao ạ. Nếu không thay đổi thì ngược lại mới kỳ lạ, Kuune nghĩ vậy ạ. Kuune đang trưởng thành đó ạ, Kouki-sama.」
Trả lại bằng ánh mắt chằm chằm, Kuune truy cầu sự đồng ý từ Anneal đang phục vụ trà cho cô bé.
Anneal thì hướng tới Kuune ánh mắt ứa ra sự kính yêu, hơi khác với ánh mắt giống như chị cả thương yêu em gái trước đây, và gật đầu.
「Fufu, đúng vậy nhỉ. Nhằm không hổ hẹn lúc tái hội với Kouki-sama và Moana-sama, mà người đang nỗ lực rất nhiều nhỉ. Kouki-sama, làm ơn xin hãy khen người.」
「Anneal!?」
Có vẻ như, thực tế thì Kuune đang ngày một thay đổi. Là một nữ vương, bản thân Kuune cũng tự giác hơn bất cứ ai, và có vẻ như đã làm những việc cần thiết vì điều đó.
「......Un. Trông khác với dự đoán đó. Cử chỉ và cách nói năng đã trở nên giống người lớn hơn một chút, và hơn tất thẩy, ánh mắt đang mạnh mẽ hơn hẳn so với trước đây. Là ánh mắt của người đang gánh vác số đông.」
「Kouki-sama......」
「Dù không có anh và Moana thì em cũng bảo vệ đất nước một cách xuất sắc nhỉ. Quả nhiên, em là một đứa trẻ đáng kinh ngạc.」
「......Đương nhiên ạ. Vì Kuune là nữ nhân được việc mà.」
Ngoảnh mặt đi chỗ khác, Kuune đặt tay lên tách trà để giấu đi sự ngượng ngùng. Tuy nhiên, không thể giấu hết niềm hạnh phúc, hai má của cô bé đỏ bừng. Có vẻ như “Trông khác với dự đoán” từ người mà mình kính ngưỡng, là những lời hạnh phúc hơn tất thảy đối với Kuune lúc này.
Ngay cả trong khi giấu đi khuôn miệng bằng chiếc cốc, thì cô bé vẫn liếc nhìn Kouki. Trong đồng tử là niềm hoan hỉ, và một chút nhiệt độ đang trú ngụ.
「Ku-, sức mạnh thiếu nữ đang tăng lên? Dù trước đó thì vẫn còn chưa bứt ra khỏi cảm giác kusogaki vậy mà...... thế nào đó cảm giác được “nữ tính” ạ-」
「Vừa rồi, anh cảm giác như mình đã nghe thấy một chủng loại bạo ngôn mà giả như có tạm thời là nguyên nữ thần đi nữa thì cũng không được nói ra từ Aura nhưng mà......」
Nguyên nữ thần-san, cách biệt tuổi tác là 5000 tuổi vậy mà đang hướng ánh mắt cảnh giác một cách nghiêm túc vào cô bé 8 tuổi.
Tuy nhiên, đúng thật việc có thể cảm giác được phần cốt cách và sự thâm trầm tương đối, so với Kuune trước đây là sự thực. Ngay từ đầu thì con gái thường trở nên chững chạc trước tuổi nhưng, có vẻ như việc địa vị và môi trường đã khiến Kuune trưởng thành là chắc chắn.
Nếu vậy thì, không đời nào Myuu và Hinata lại chẳng nhận ra cảm xúc hướng đến Kouki của Kuune.
「Kuu-chan cũng là đồng chí à...... nano.」
「Fufu. Mình sẽ ủng hộ cho cậu đó ạ, Kuu-chan.」
「......Xin cảm ơn ạ.」
Quả nhiên bị ánh mắt lí giải như thể đã nhìn thấu hoàn toàn và những lời rằng「Đêm nay hãy nói chuyện để làm rõ ràng cảm xúc thôi」 từ những người bạn vừa mới kiếm được thì rất xấu hổ đúng chứ. Trong khi cô bé hắng giọng thêm một tiếng nữa và thử thay đổi bầu không khí,
「Hãy nói chuyện với sau thôi.」
Thì chủ đề cũng đã được thay thế.
「Qua liên lạc trước từ ma vương-sama, thì Kuune nghe rằng mục đích của chuyến viếng thăm lần này là “tham quan” và “đối thoại với Foltina-sama” ạ. Có điều, liên quan tới chuyến tham quan của nhóm Mii-chan thì dự định là 7 ngày, và chỉ có nhóm Kouki-sama sẽ tiếp tục lưu lại vì “Kế hoạch phục sinh cành lá của thế giới thụ”...... nói vậy có sai chỗ nào không ạ?」
「Aa. Như vậy không nhầm đâu đó.」
Trong khi đáp lại Myuu đã mỉm cười hướng tới cô bé, Hân hạnh nano~, bằng một nụ cười, Kuune liền có biểu cảm nghiêm túc. Thứ đó, có vẻ là gương mặt trên tư cách người đứng đầu một chính quyền.
「Từ đằng này cũng đã xin được nói chuyện một chút từ trước rồi nhưng, nhất định, Kuune muốn được mọi người có mặt trong nghi lễ hoan nghênh ạ.」
「Un, anh cũng đã nghe chuyện đó rồi. Cũng kiêm luôn tuyên ngôn chiến thắng chính thức đó nhỉ?」
「Vâng. Chính vì vậy mà, phải có mặt của người đã tiêu diệt Hắc vương.」
Ngay trước khi trải qua “Sự kiện bị triệu hồi quá nhiềuu” và trở về Nhật Bản, thì họ đã tổ chức yến tiệc mừng Moana xuất giá và tạ ơn nhóm Kouki nhưng, với việc tạm trú thời gian dàn không lường trước thì cũng có chuyện ở trái đất lại xem như họ không rõ tung tích, nên cả nhóm đã trở về một cách tương đối vội vàng.
Trên tình hình “Ám giả” đa số vẫn còn đang lẩn khuất, nếu như việc nghênh đón đấng cứu thế một lần nữa và chính thức cũng quan trọng vì đất nước và lòng dân sau này thì Kouki sẽ chẳng bao giờ nói không.
「Xin lỗi vì chiếm mất thời gian của Myuu-chan và Hinata-chan nhưng, anh muốn hợp sức theo ý của Kuune. Hai em thấy sao?」
「Chuyện đó là chỗ Kuune cũng muốn hỏi ạ.」
Họ muốn tránh việc tạo ra gánh nặng cho Myuu và Hinata chỉ đến đây để tham quan hết sức có thể. Chỗ đó là một tiền đề lớn.
Bởi vậy, nếu như hai người muốn ưu tiên việc tham quan, thì dù có hoãn lại nghi lễ, và tổ chức với hình thức là chỉ có Kouki tham gia sau khi hai người đã trở về thì họ cũng không bận tâm. Hay là, nếu có điều kiện hay nguyện vọng gì thì họ sẽ đáp ứng, Kuune nói tiếp「Có điều......」trong khi giải thích như vậy.
「Thực ra thì ở vương đô thì chỉ việc chuẩn bị để có thể tổ chức diễu hành và tiệc ngoài trời là đang được thực hiện ạ. Đối với Kuune thì, muốn cả Mii-chan và Hii-chan nhất định hãy tham gia ạ.」
「Tuy nói là nghi lễ hoan nghênh nhưng không phải một thứ cứng nhắc. Dù cũng kiêm luôn chúc mừng chiến thắng, nhng nếu nói ra thì gộp toàn bộ lại sẽ giống như một lễ hội nơi mà mọi người cùng nhau vui vẻ, chúc tụng và ăn chơi ạ.」
Anneal, vừa phục vụ thêm cho Auralod phải chăng vô cùng yêu thích trà và bánh kẹo mà nãy giờ đang lặng lẽ ăn ngấu nghiến, vừa bổ sung cho họ.
「Sẽ tổ chức lễ hội sao!? Nghe có vẻ vui nano!」
「Kuune không có ý định để cho bạn bè...... nói rằng, đến để đi tham quan, vướng vào chuyện hành chính công vụ ạ. Sẽ không để nó xảy ra, Kuune cam đoan ạ.」
Kuune hơi ngượng ngùng và nói ngập ngừng ở chỗ bạn bè.
Việc đến đây lần nữa của đấnh cứu thế, và nghi lễ nhằm cuối cùng cũng tuyên ngôn chiến thắng một cách chính thức là cần thiết. Vì điều đó rõ ràng là một bước ngoặt. Cả đối với chuyển hoán phương châm của vương quốc đã dồn toàn bộ vào chiến tranh, lẫn về mặt cảm xúc của muôn dân.
Song, đúng như Kuune nói, ở đó nếu như chính đấng cứu thế lại không có mặt thì chẳng còn nghĩa lí gì. Bởi vậy, họ đã chờ đợi mãi.
Tuy nhiên, nếu là hai cô bé không phải người trong cuộc, thì lại cảm giác thấy sự lạc quẻ ở đâu đó. Nếu là nghi thức cứng nhắc tập trung những tai to mặt lớn là các lãnh chúa ở những lãnh địa thì lạ càng hơn thế nữa.
Ở đó, Kuune đã đề xuất rằng, thôi thì cả vương đô cứ xúm xít vào và tổ chức một lễ hội thôi, chuyện là thế.
「Kuune chắc chắn sẽ để cả nhóm Mii-chan tận hưởng thời gian vui vẻ ở vương đô ạ. Có điều, hai người là các vị ở thế giới của Kouki-sama. Đặc biệt vì Mii-chan là lệnh nữ của ma vương-sama mà......」
Khi Kuune nhìn Anneal với biểu cảm khó khăn, thì Annel cũng nở nụ cười khổ tỏ vẻ đồng cảm và gật đầu.
Còn nữa, vì Auralod đang nhìn mình với đôi mắt gióng như một chú cún đã đói meo rằng「Bánh nướng...... đã hết mất rồi ạ......」, nên cô ấy nhanh chóng mang ra chỗ tiếp theo. Nguyên nữ thần bừng sáng biểu cảm *paa-*. Là một chú cún...... hoàn toàn là một chú cún đang được cho ăn.
「Kuune cam đoan không có kẻ nào có hành động vô lễ nhưng, cái đó...... vì là lễ hội nên có thể nói là họ sẽ phấn khích khởi quá và có thái độ thiếu khách sáo, và có thể dự đoán về việc sẽ thường xuyên bị đám đông vây quanh ạ.」
Sẽ là thứ giống như người nổi tiếng bị fan bao vây đúng chứ. Đúng thật, việc người không thích đám đông, hơn nữa nếu là trẻ nhỏ được cả đống người lớn không quen biết lũ lượt tới bắt chuyện thì sẽ đáng sợ không chừng...... chẳng những thế còn ở dị giới.
Có vẻ như đó là mối lo ở phía Kuune.
「Mang đến đây cooi! Nano!」
Dĩ nhiên, lo lắng như thế với Myuu là hoàn toàn vô dụng. Hinata cũng vừa bật cười khúc với dáng vẻ đó của Myuu, vừa gật đầu mà không có chút bối rối nào「Mình cũng không vấn đề gì ạ.」
「Vậy thì, nghi lễ sẽ được tổ chức, và nhóm Mii-chan cũng sẽ tham gia, quyết định vậy có được không ạ?」
Được ạ!, giọng khỏe khoắn kèm theo giơi tay phát biểu tán đồng từ Myuu. Bầu không khí ngây thơ thuần chất của Myuu khiến cho nơi đó trở nên hòa hoãn hơn.
Vì tiếng quát tháo (?)「Trong một khoảng thời gian không gặp thì thân thủ của cô đã khá lên rồi nhỉ! Nhưng mà tôi sẽ không giao Kouki cho cô đâu!」「Moana-sama có vẻ như đã cùn nhụt đi một chút rồi. Là buồn ngủ vớ được chiếu manh ạ」và âm thanh ồn ào, cưỡi lên cảm giác không khí sát phạt đang vọng đến từ ngoài cửa nên lại càng thừa mứa hơn
Như thể chẳng hề nghe thấy bất cứ gì như là chốn đánh ghen bên ngoài, Kouki cố gắng không nhìn về phía cửa một cách cố chấp và hỏi.
「Lãnh chúa-sama ở các vùng đất có tham gia không ta?」
「Vâng, dĩ nhiên. Vì là khoảnh khắc mang tính lịch sử nhé. Cũng nhờ được ma vương-sama liên lạc sớm, nên đa số lãnh chúa đã đến nơi từ vài ngày trước rồi đó ạ.」
Quả nhiên những lãnh chúa ở quá xa thì đành chịu nhưng, có vẻ như lãnh chúa vùng lân cận thì hầu hết đều tham gia. Chuyện này có thể hiểu được mức độ hân hoan của họ.
「Rosko-san ở Arquette cũng vậy à? Kết cục thì, hồi chót cũng vẫn không thể nói chuyện tử tế với ông ấy mà, nên anh nhất định muốn chào hỏi nhưng mà......」
「Ông ấy có đến đó ạ. Cùng với lệnh lang. Ông ấy cũng đang mong chờ cuộc tái ngộ ạ. Vì tiếc thay phu nhân sẽ không tham gia, nên đổi lại Kuune đã nhận được truyền tin rằng họ đang hết lòng mong chờ chuyến ghé thăm tới lãnh địa ạ.」
「Syla-san không tham gia à? Thể trạng của bà ấy không được tốt hay sao ta?」
Trước Kouki nhíu mày ra chìu lo lắng, Kuune lắc đầu.
「Lãnh địa nào cũng có đối ứng giống nhau ạ. Dù sao đi nữa, sau nghi lễ thì sẽ quyết đi tham quan vòng quanh các vùng đất...... Kuune đã cung kính lắng nghe như vậy từ ma vương-sama nhưng, ngài đang được giao cho phương pháp di chuyển cao tốc đúng chứ? Nếu vậy thì bởi vì tốc độ di chuyển sẽ khác, nên việc trở về của các lãnh chúa sẽ không kịp được. Nhân sự phù hợp để đón tiếp cả đoàn đấng cứu thế cho chu đáo sẽ khuyết mất ạ.」
「A, aa~, là chuyện đó à.」
Nếu nói về phương tiện di chuyển cao tốc mà Kuune biết, là con griffon golem đó. Nếu người lớn thì hai người cưỡi là hết chỗ. Việc để cho tất cả lãn chúa tại các lãnh địa họ sẽ đi một vòng tham quan cưỡi, đồng hành rồi trở về là một chuyện quá sức.
Hơn tất thảy,
「Nhớ không nhầm, là Grim...... Pappaa sao ạ?」
「Ưm, là Grim Reaper nhỉ. Dù đúng chúng là tử thần đã được ma vương-papa tạo ra nhưng mà......」
Kouki đính chính khi ở đuôi mắt của cậu ta là Myuu và Hinata bất giác phun ra. Má của Kuune hơi ửng đỏ.
「Nói tóm lại! Vì Kuune nghĩ rằng việc nhóm Mii-chan cũng dẫn theo các lãnh chúa và cùng bay thì rất gột ngạt, nên đằng này đã thông báo trước với tất cả lãnh chúa về sự khác biệt tron tốc độ di chuyển rồi ạ.」
「Ra là vậy. Em đã cân nhắc cho bọn anh nhỉ. Cảm ơn, Kuune.」
「Kuu-chan, cảm ơn nano! Myuu thì thật sự dù có rất nhiều Oji-san đi nữa, nếu là người tốt sẽ không thấy phiền nhưng......」
「Amanogawa-sama, lần này cũng có thứ kia mà, em cũng không thấy phiền đâu nhưng mà......」
「Nếu hai đứa thấy được thì...... eetto, Kuune. Có lẽ, nếu cỡ chừng lãnh chúa-sama ở những lãnh địa dự định tham quan thì anh nghĩ sẽ không có trở ngại gì nếu chở họ đi cùng đâu đó.」
「Là sao vậy ạ?」
Thực ra thì, Kouki đang được đưa cho Ferner hàng rep 1:1, để làm phương tiện di chuyển trong kế hoạch phục sinh cành lá của thế giới thụ. Tuy là cỡ nhỏ hơn cái của Hajime, nhưng dẫu thế đi nữa nếu cỡ chừng 20 người thì dư sức.
Nếu như Myuu với Hinata không thấy khó chịu với việc ngồi chung, thì việc tham quan trong khi gửi lãnh chúa về là điều đủ khả thi.
Khi cậu ta giải thích về khoản đó, Kuune tròn mắt.
「Đến cả một phương tiện di chuyển như thế...... Chuyến tham quan thì Kuune cũng có sự định sẽ đi cùng, nên hơi doki doki nhé! Tóm lại, chắc chắn các lãnh chúa cũng muốn tự mình thể hiện sự hiếu khách mà, Kuune sẽ nói với họ trước ạ.」
「Un, nhờ em nhé.」
「Kuune cũng xin cảm tạ Mii-chan và Hii-chan về sự quan tâm ạ. Hãy cảm tạ đến chết đi, Kuune sẽ nhắn trước với các lãnh chúa như vậy nhé!」
「Du hành là phải đi cùng nhau nano! Có nhiều người mới vui!」
「Nhưng mà mình muốn được khách sáo việc cảm tạ đến chết nhé, fufufu.」
Sau khi 3 cô bé cười với nhau, thì bất chợt Kuune tiếp tục「A, nhưng mà......」. Đặt ngón trỏ lên môi, với cảm giác như đang ngắm nhìn một chút vào hư không.
「Un? Sao vậy, Kuune.」
「Không, Kuune thấy hơi tiếc thôi.」
「Tiếc?」
Phải chăng cô bé đã nhớ ra gì đó. Kuune hướng ánh mắt trở lại Kouki hoài nghi,
「Rằng, nếu là Grim Reaper-san, thì Kuune lại có thể cưỡi chung hai người với Kouki-sama vậy mà.」
Gác cái điểm ký ức Liilin cũng ngồi cùng đã bị cải xóa sang một bên.
Kuune-chan hơi nghiêng đầu và nheo mắt lại mỉm cười. Cộng với cử chỉ nhẹ nhàng hất tóc sang bên bằng một tay, sự quyến rũ kỳ lạ không phù hợp với độ tuổi――
「Kuune-sama. Có vẻ như người đang thu thập những câu chuyện không đứng đắn từ nhóm thị nữ――」
「Kuune hỏi về sự vụ của Foltina-sama có được không ạ?」
Kuune-sama dồn sức vào thay đổi đề tài như đang hốt hoảng với những lời của Anneal đang hướng đôi mắt chằm chằm về phía mình trong khi lau miệng cho Auralod.
Mấy tri thức về chuyện nam nữ, có vẻ như thậm chí đã được cô bé thử đem vào thực hành. Và dường như thị nữ trưởng không nghĩ điều đó hay ho gì.
「Kuune-chan ban nãy, khiến Myuu hơi lỡ một nhịp. Ra dáng người lớn. Nghĩ sao, đồng chí Hina.」
「Đúng vậy nhỉ. Chị nghĩ rằng cái này thì cần phải nghe chi tiết vào lúc bữa tiệc đồ ngủ đó, đồng chí Myuu.」
Họ lờ đi cuộc hội thoại thầm thì mà có thể nghe thấy rõ cực kỳ như vậy.
「Vì có dự định là nhóm Myuu-chan cũng đi cùng mà, ban nãy anh đã nói là chuyến tham quan có lịch trình trong 7 ngày nhưng, thực ra thì bọn anh định dành hai ngày thứ 6 và thứ 7 cho chuyện đó.」
「......Nhớ không nhầm thì, ma vương-sama đã nói rằng vị trí của huệ thụ nằm ở một nơi thậm chí tương đương như mặt phía sau của thế giới đúng không ạ? Đã nghe như vậy, Kuune có ký ức về điều đó nhưng mà.」
「Đúng thế nhỉ. Nhưng mà không sao đâu. Nơi chốn cũng đang xác định rõ rồi, và anh cũng đang được giao cho phương pháp để tới đó nhanh chóng mà. Dành ra 2 ngày là để đề phòng............... thôi đó.」
Rằng tạm thời thì, kế hoạch cũng bao gồm cả tham quan ở vùng lân cận huệ thụ. Vì nếu dư thời gian thì trở lại vương đô bằng chuyển di cũng được mà.
Nhân tiện, việc ở chỗ cuối câu lời nói của cậu ta bị nghẹn lại, là vì đã nghe thấy giọng nói của cận vệ đội trưởng, chiến sĩ trưởng, và thuật sư đứng đầu「C, cái này là chuyện gì vậy!?」「Moana-sama!? Tại sao ngài vừa về là ngay lập tức đấm nhau!」「Liilin, dừng lại ngay!? Con cuối cùng đã phát điên rồi à!?」từ bên ngoài cánh cửa mà.
Cậu ta cố gắng để không suy nghĩ xâu xa.
Và, Auralod được Anneal chăm sóc liên tục, cuối cùng đã bắt đầu lẩm bẩm「Manmaa」nhưng mà, cậu ta cố gắng để không suy nghĩ sâu xa.
「Vậy sao ạ. Thực ra Kuune có một thỉnh cầu, và cũng đã truyền đạt điều này với ma vương-sama rồi nhưng.」
「Aa, anh có nghe đó. Là chuyện Kuune nói cũng muốn đồng hành đó nhỉ?」
「Vâng. Hiện trạng của Folitina-sama và trò chuyện với người, sẽ liên quan sâu sắc tới tương lai từ giờ trở đi ạ. Trên cơ sở là vinh dự có thể gặp nữ thần-sama, thì Kuune không đời nào bỏ lỡ cơ hội với tư cách nữ vương ạ.」
「Un,không thành vấn đề đâu đó. Có điều, nếu em được quá nhiều hộ vệ đi cùng thì sẽ hơi khó xử nhưng mà......」
「Fufu-, đương nhiên ạ. Dù có mang theo thì cũng cỡ chừng một hai người thôi đó ạ. Vì có Kouki-sama đi cùng rồi mà.」
Lần này thì không có ý gì khác, chỉ là một nụ cười nhẹ đã đổ dồn vào sự tin cậy ở giới hạn cao nhất. Với điều này thì Kouki cũng gãi má với dáng vẻ hơi ngại ngùng.
「Oo, Kuu-chan được đó. Nhất kích trong vô thức hit dũng giả-san!」
「Chuyện này thì Aura-san sẽ phản ứng――ngủ rồi nhỉ. Anneal-san thật tuyệt vời. Đã khiến cho Aura-san đó ngủ mất tiêu đó ạ.」
Myuu và Hinata lại thì thầm trò chuyện với nhau, một lần nữa.
Thêm vào đó, Auralod ngã đầu lên cánh tay của Anneal-san đang đứng ngay bên cạnh để tựa vào đó, và đang say giấc. Có vẻ như ý thức của cô ấy đã rụng mất trong lúc được xoa đầu bé ngoan bé ngoan.
Dáng vẻ vô cùng hiếm có của nguyên nữ thần nô lệ công ty sẽ không khỏi ôm ấp cảm giác tội lỗi khủng khiếp với việc chỉ có bản thân nghỉ giải lao, trong khi người xung quanh đang làm gì đó. Ánh mắt của Anneal-san thật dịu dàng. Tựa như ánh mắt của người mẹ nhìn con mình. Phải chăng cô ấy đã bị bản năng làm mẹ này hạ gục......
Kouki, đặt cốc lên miệng như để ghe giấu một bản thân đã ngượng ngùng, rồi hỏi với vẻ lo lắng. Câu hỏi mà về cơ bản thì hẳn Moana đã muốn đặt ra.
「Eetto, tuy nói là hai ngày như em rời khỏi đất nước có sao không? Chẳng hạn như tàn dư của ám giả, hay là lãnh địa ở hậu phương đã trở nên hoang tàn......」
Là chuyện của đất nước sau khi họ đi khỏi. Kể cả trong lúc dành thời gian ở Nhật Bản, thì Moana dù tin tưởng Kuune và nhóm Bruite thì vẫn luôn luôn bận tâm. Kể cả hôm nay, cô ấy cũng nói rằng muốn kiểm tra đủ thức trước khi xuất phát.
Cô ấy đã nói song......
Từ ngoài cửa vọng đến giọng nói mang màu sắc đỉnh điểm kiểu「Đây, đây là nhất kích cuối cùng đó! Nếu đỡ nổi thì đỡ xem-! Li----Lii---n-!!」「Chiếc giường đêm nay là của thần. Xin hãy giác ngộ-. Moana-samaa----!!」.
Tiện thể thì, một cuộc chiến khác có vẻ như cũng đang lên tới đỉnh điểm kiểu「Không xong rồi-. Cứ cái đà này thì không khó để tòa nhà sập xuống!」「Linden! Spencer!」「Tôi hiểu mà! Xin hãy phối hợp với tôi, hai người!!」.
Nói thế nào đây, đến chỗ này rồi thì là cái đó.
Đã là cái nếu phản ứng thì ngược lại sẽ thua cuộc. Nên nói là vì có cảm giác sẽ thua nên nên không muốn phản ứng một cách thật thà. Hay nên nói là thậm chí có cảm giác không khí kiểu, dù mọi người, đang điềm nhiên mà chỉ có bản thân lại sốt ruột thì cũng kỳ lạ không chừng?
Với lôi thanh đang vang lên càng rõ hơn vì 3 người thuộc chiến lực mạnh nhất của vương quốc Synclea đang phòng ngực dư ba trong trối chết, Kuune ngay cả trong khi hơi co giật biểu cảm, vẫn nở nụ cười hoàn hảo ra dáng một người trị vị.
「Cuộc chiến truy quét đang diễn ra thuận lợi, Kuune nhận được thông báo như vậy ạ. Tuy không đời nào có thể điều tra đến toàn thể khu vực phía đông vốn là lãnh địa thống trị của “Ám giả” trong một quãng thời gian dài nhưng mà, sau khi đã cố định địa bàn ở cả đằng đó, thì Kuune định sẽ cử quân đến ạ.」
「Vậy sao...... Không có thương vong nào thì chẳng còn gì bằng đó.」
「Vâng. Hiện giờ là gây dựng lại lãnh địa hậu phương đã bị tàn phá, và xây cứ điểm nhằm điều tra khu vực phía đông――nói cách khác kế hoạch xây dựng thị trấn mới đang chật cứng ạ.」
「Ngay giữa sao mạc? A, có lẽ nào là ốc đảo chỗ anh bị triệu hồi?」
「Không, còn xa hơn nữa ạ. Ngài đã quên rồi sao ạ? Thiên huệ lực của Kuune. Nếu vậy thì, Kuune sẽ nổi giận cực độ ạ!」
「A, aa...... “Saisei” à. Vậy à, với điều đó em sẽ xây dựng ốc đảo từ con số không...... có thể sao?」
「Không hề đơn giản nhé. Bởi vậy, Kuune đang thực nghiệm đủ thứ ạ. Vì hẳn là cũng có tốt có xấu ở địa điểm mà, cả điều tra về chỗ đó.」
「Ra là vậy.」
Việc tái tạo để mở rộng nơi vẫn còn tự nhiên, và việc tái tạo ngay giữa sa mạc chẳng có thứ gì thì độ khó thuộc hai con số khác nhau.
Nếu nghĩ một cách đơn thuần thì, thực hiện xử lí nào đó để ân huệ lực lưu lại nơi đó, hay thực hiện xử lí sạc ân huệ lực theo định kỳ là cần thiết.
Vì nếu không, dù cho có định lấy lại tự nhiên một cách tạm thời mà sức mạnh chảy vào vành đai sa mạc ở xung quanh thì chỉ sa mạc hóa thêm một lần nữa thôi. Chuyện đó, nếu là ốc đảo đến mức có thể tưới nước cho một thị trấn thì độ khó lại càng cao hơn nữa.
Trước nhiều trở ngại, nhưng, đồng tử của Kuune đang tràn ngập khí khái.
Cả gia đình đã không còn nữa, và chị gái của cô bé, đều cố gắng đến nỗi vắt kiệt sinh mạng của mình.
Tất cả là để chiến thắng trong chiến tranh. Là để bảo vệ cho tôn nghiêm và tương lai của con người.
Cứ thế, chiến tranh đã kết thúc.
Ràng, cuối cùng. Cuối cùng đã đến lúc cô bé có thể hoàn thành trọng trách của mình. Nhằm đưa đại địa đầy cát này trở thành thế giới tràn ngập tự nhiên, không, chính để lấy lại điều đó mà bản thân mới được sinh ra.
「Kuu-chan, ngầu quá.」
「Phải. Quả nhiên cậu là nữ vương-sama nhỉ. Mình rất tôn kính ạ.」
「Hể? I, iyaa, aa, vì là Kuune mà nhé! Việc Kuune tuyệt vời thì chỉ là đương nhiên thôi ạ!」
Không phải là thùng rỗng kêu to. Đối với Kuune thì đó là ý chí đương nhiên còn hơn cả hít thở. Chính vì vậy, có vẻ như giọng nói tán thưởng từ tận đáy lòng của những người bạn là thứ cô bé không lường được, nên Kuune ngược lại trở nên tăng động. Đôi má ửng đỏ. Ánh mắt thì dáo dác.
「S, sau đó thì...... Eetto......」
「Kuune-sama, chẳng phải là người có điều muốn thỉnh cầu với Kouki-sama, về đất nước ở phía nam và phía nam sao?」
「Đ, đúng rồi ạ!」
Nhận được chiếc phao cứu sinh của Anneal đang mỉm cười, Kuune đề cập tới việc sau chuyến tham quan với Kouki hơi nghiêng đầu.
Đó, là về việc liên quan tới những đất nước khác đang còn sống sót ở nơi vượt qua dãy núi phía nam, và ở nơi vượt qua vùng biển phía bắc.
「Nhắc mới nhớ, anh đã nghe chuyện vẫn còn những đất nước sống sót ha...... Xin lỗi, trong đầu anh đã chỉ có Synclea thôi đó.」
「Nếu nghĩ về tình hình đương thời thì không thể trách được đó ạ.」
Theo lời của Kuune cười khổ, bởi vì đất nước phía nam――vương quốc Jabalshan thì ở khu vực những ngọn núi hiểm trở, đất nước nằm ở phía bên kia biển Shitrete――vương quốc Syltraite là một đảo quốc, nên từ việc nơi nào cũng là sự lập địa có thể nói rằng một chủng loại pháo đài tự nhiên nên họ vẫn có thể tiếp tục sinh tồn.
Thêm nữa, tuy bản thân việc liên lạc là đang gửi sứ giả qua lại nhưng, không có việc họ gửi cứu viện lẫn nhau. Dù cũng có việc không thảnh thơi về mặt tình hình nhưng, để cho quân đội di chuyển sẽ khó khăn xét trên vị trí địa lí, và nếu điều quân đi một lần, thì bây giờ nếu như có gì đó xảy ra ở bản quốc, họ sẽ không thể quay trở lại ngay mà.
「Thông báo về việc thảo phạt Hắc vương đã được gửi đi, và từ Jabalshan, lời chúc mừng và yêu cầu cứu viện đã phản hồi lại ạ.」
「Có cấp bách không ta?」
「Không, có lẽ họ muốn tạo sức ép để chắc thắng từ trạng thái một tiến một thoái không thay đổi ạ. Là chuyện nếu như đằng này có thảnh thơi ạ.」
「Ra là vậy. Được thôi đó, sau khi hỏi chuyện Foltina-sama, thì đằng nào anh cũng định đi một vòng quanh cách vùng đất mà. Anh sẽ giúp sức cho trong khả năng có thể đó.」
「Xin cảm ơn ạ! Nếu là Kouki-sama thì sẽ nói thế, Kuune đã tin như vậy đó ạ! Bởi thế, Chúng tôi sẽ gửi chiến lực tối hậu đến nên hãy biết ơn đi!, Kuune đã phản hồi như vậy rồi ạ!」
「Mau mắn thật ha! Chỗ như vậy thì đúng thật là Kuune!」
Sự mạnh mẽ của Kuune đã ý thức về cái lợi sau chiến tranh thì, đúng thật có lẽ là thứ không tồn tại ở Moana. Cả việc mở rộng vòng kiểm soát của nhân loại, và thế giới sau vài chục năm khi kẻ địch chung đã không còn, hẳn là đã lọt vào trong tầm nhìn của cô bé luôn rồi. Thật sự, như thể đang nói rằng chính điều đó mới là chiến trường của tôi.
Kuune nở nụ cười ra chiều thỏa mãn, và chặp hai bàn tay vào nhau *pechin-*.
「Giờ thì, đã có thể nói mấy chuyện cần thiết, ở mức tối thiểu rồi ạ. Dù đã cất công lắm thì nhóm Mii-chan mới ở đây, vậy mà cứ ru rú mãi trong phòng thì cũng không còn cánh nào khác ạ. Trước mắt hay đi tới ban công ở tầng trên cùng thôi! Kuune muốn hai người xem thành phố đáng tự hào của mình ạ!」
Có vẻ như một bước đã xong.
Ánh mắt tôn kính hướng tới Kuune của Myuu và Hinata đã im lặng lắng nghe vì lí giải rằng cuộc hội thoại giữa Kuune và Kouki, là giữa nữ vương với dũng giả, liền thay đổi hoàn toàn thành kira kira.
「Thực ra thì nhé, nếu như muốn xem từ căn phòng lúc được triệu hồi thì cũng có thể nhưng mà, Myuu đã được Anneal-oneesan ngăn lại. Rằng nếu như dù sao cũng xem thì hãy đến vị trí tốt nhất!」
「Nghe rằng chắc chắn Kuu-chan cũng muốn dẫn đường nên mình không thể không dằn lòng ạ. Mình, thật sự là đang háo hức.」
「Quả không hổ danh Anneal của Kuune! Chị hiểu nhỉ! Good job ạ!」
Anneal-san thi lễ một cái ý nói rằng, Được người khen là vinh hạnh của thần. Dù từ miệng của Auralod-san đang dựa vào cánh tay của cô ấy như bám chặt vào nó, là dòng nước dãi lòng thòng một cách xuất sắc *tara~ri* nhưng mà.
Ở khoản dù chắc chắc đang bận tâm với việc thứ đó làm bẩn đồ của mình, ấy vậy mà không hề có chút nét mặt khó chịu, thì đúng là quả không hổ danh Anneal-san.
Và, vào lúc đó.
「Thắng rồi! Em đã thắng rồi đó, Kouki!」
*ZUDON-* cánh cửa đã bị phá tung. Cánh cửa mở ra từ phía ngoài lại đang mở vào bên trong. Việc nó suýt soát không trật khỏi bản lề, ngược lại thật ghê gớm. Cảm giác như họ đang thấy giọng nói kiểu「Quả nhiên không thể thắng được vương tộc đó...... Nhưng, chí ít thì tôi cũng sẽ không quỳ gối-」từ cửa-kun.
Và, hung thủ đó đã vào phòng với nụ cười tươi rói rói thật sự sảng khoái. Tuy là lôi thanh không thể tin nổi đã nối tiếp nhau nhưng, trước mắt thì, có thể thấy là cô ấy không sứt mẻ gì.
「Xin đừng có dựng chuyện, Moana-sama. Là hòa ạ.」
「Gì chứ, vì đã sử dụng ân huệ thuật trong một trận đấu tay không mà, xét về thực chất thì Liilin thua đúng chứ?」
「Ngay từ đầu thì không có luật nào quyết định là chỉ dùng tay không cả, và nếu nói thế thì chẳng phải ngài đã sử dụng “Kago” hay sao ạ. Chẳng phải sử dụng thiên huệ thuật mới là quá đáng hơn hay sao ạ?」
「Tôi không hiểu là cô đang nói gì nhé. Cô có chứng cứ gì không ta?」
Vừa lời qua tiếng lại như cuộc cãi lộn của mấy đứa con nít, Liilin cũng đã bước vào. Qua bề ngoài thì đằng này cũng không xây xát gì. Phải chăng họ đã có tiết chế.
Từ đằng sau họ, là 3 Oji-san có dáng vẻ hệt như nhân viên làm công ăn lương đã ở lại công ty 3 ngày 3 đêm và làm việc để vượt qua nguy cơ của công ty đang đi theo.
Hành lang ở phía bên kia cánh cửa thì không có vẻ sụp đổ. Tuy tường hay trần nhà thì đang có vỡ chừng vài vết nứt, song chắc chắn 3 người đã liều mạng để làm điều đó đúng chứ.
Nhưng, điều đó cũng chỉ là cho đến khi trông thấy Kouki thôi.
「「「Kouki-dono!!」」」
Biểu cảm của 3 Oji-san uể oải bừng sáng *PAa-*. Bỏ lại phía sau hai cô gái đã kèn cựa nhau để được Kouki ôm ấp, họ lao người đến.
Đồng thời với lúc Moana và Liilin cất lên giọng nói「「A-」」, thì họ đã lần lượt trao cho Kouki đã bất giác đứng lên những cái ôm.
「Đã lâu không gặp ha! Tôi đã chờ đời ngày có thể gặp lại ngài từ tận đáy lòng đấy ạ!」
「Với điều này thì cuối cùng sẽ có thể chúc mừng thắng lợi rồi nhỉ! Quả nhiên nếu không có ngài thì chẳng thể bắt đầu được ạ!」
「Các chiến sĩ cũng sẽ rất hân hoan ạ! Nhất định, tôi muốn được ngài xuất hiện trước chiến sĩ đoàn!」
「P, phải, đã lâu không gặp ạ. Trước mắt thì, xin hãy bình tĩnh một chút――khoan, xin đừng có vỗ vào mông cháu! Đau đau-, Donar-san dồn sức quá! Spenser-san mặt chú gần quá!」
3 Oji-san, có dáng vẻ hệt như lũ nít ranh nghịch ngợm. Vây quanh Kouki, vỗ bôm bốp vào mông hay vai.
Kuune lén ghé vào tai Myuu và Hinata ngơ ngác *pokan-* vì bị nuốt chửng bởi khí thế của tập thể Oji-san.
「Thực ra thì Kouki-sama, ở Synclea nối tiếng với nam giới còn hơn cả nữ giới đó ạ. Đặc biệt là với các Oji-san.」
「V, vậy nhỉ. Ngoài dự liệu ạ.」
「Tương tự như việc Papa nổi tiếng với “lưỡng tính nhân” hay “Otokonoko” không chừng?」
Hinata giật mình nhìn Myuu. Có vẻ như là thông tin cô bé không biết.
「Kuune thì lo lắng ạ. Rằng chẳng phải một ngày nào đó, Kouki-san sẽ trở nên cảm thấy love với các ông chú――」
「Sẽ không trở nên như vậy nhưng mà!?」
Kouki, phủ định đúng như tranh vẽ. Và, tại đó Liilin vượt mặt Moana để gấp rút áp sát nhanh nhất có thể.
Với động lượng cảm giác như nghe thấy tiếng bước chân *zun- zun- zun-*, cô ấy xuyên qua tập thể 3 Oji-san đang vây quanh Kouki. Đẩy cha ruột của mình sang một bên, cô ấy áp sát tới ngay trước mắt Kouki và lại càng không dừng khí thế ngùn ngụt của mình lại.
「Wa-, khoan Liilin!?」
Cậu ta bất giác thoái lui, và lùi dần kết hợp với Liilin đã thế vẫn không hề dừng lại, trong nháy mắt họ đã tới chỗ bức từng.
Và, DON-.
Gác chuyện Hinata đang hưng phấn rằng「Wa wa wa-, là Kabedon! Myuu-chan! Chị, lần đầu tiên đã nhìn thấy Kabedon nguyên chất!」sang một bên.
Vì có cách biệt về chiều cao, và với dạng giơ một tay ra, nếu vậy sẽ là style trừng mắt nhìn lên nhưng mà, cái đó thì đích xác là Kabedon.
Phải, Liilin đã kabedon Kouki!
「Ano, Liilin?」
Kouki hoang mang. Cậu ta không hề che giấu sự hoang mang với Liilin đang nhìn thẳng vào mình, kể cả trong lúc đó Liilin vẫn túm lấy tay áo của Kouki và kéo về phía mình *gui-*.
Tiếng hét chói tai「Kyaa-」vang lên từ Hinata, và cô bé bất giác túm lấy Kuune đang ở bên cạnh rồi giật *guin guin-*. Tiếng hét bình thường「Kyaa-」vang lên từ Kuune.
Nhân tiện thì, Hinata dạo gần đây, đang mê mẩn với Shoujo Manga. Là ảnh hưởng từ việc cô bé đã nhờ Myuu tư vấn rằng muốn học về luyến ái với người thương, và Myuu đang hoàn toàn trở thành Master Shoujo Manga bởi ảnh hưởng của mẫu thân ma vương-sama nào đó đã tới tấp cho cô bé mượn những tác phẩm giới thiệu.
Quay lại câu chuyện.
「Liilin, hơi gần――」
「Được rồi mà nên hãy im lặng――Đêm nay, hãy để em ôm ấp đi.」
Trả lời chỉ có vâng hoặc yes thôi. Saa, gật đầu đi――đồng từ của Liilin, không, Liilin-san đang nói! Việc không để cho đối phương có quyền lựa chọn chính là chuyện này!
Tiếng hét chói tai「Hyaa~~-」vang lên từ Hinata. Kuune bắt đầu mắt quay mòng mòng「Iyaa~~-」, và Myuu lên tiếng「Hina-chan bình tĩnh đii~~-」.
Moana trong giây lát trở thành hình tướng của quỷ, còn cha ruột của Liilin là Linden bị ánh mắt kiểu「Con gái của anh, thế nào đó đang nói ra một điều không thể tin nổi nhưng mà」hướng vào từ hai người đồng nghiệp, và bắt đầu nhìn về phương hướng của ngày mốt trong vô thức.
Cứ thế, nói về Kouki đương sự thì,
「............K, khó xử cho tôi lắm ạạ.」
Thế nào đó đã phản ứng giống như một thiếu nữ. Ửng đỏ hai má, cậu ta tránh mắt đi chỗ khác.
Nếu là “sự vòi vĩnh của thiếu nữ” thì hẳn là cậu ta đã có thể kháng cự đúng chứ. Nhưng, “cưa cẩm của thiếu nữ bảnh bao” là trải nghiệm lần đầu! Thế là, cậu ta đã bất giác thiếu nữ hóa. Chẳng bổ ích cho ai cả đúng chứ.
「Kouki, đáng yêu...... Cơ mà không phải! Cứng rắn lên! Cái gì mà sắp bị cưa đổ vậy hả!」
Có vẻ như Moana thấy bổ ích. Kouki giật mình và lấy lại tỉnh táo.
Cậu ta xoay sở để gỡ Liilin còn chút nữa thôi là cướp lấy cặp môi của mình ra, và Moana thừa sở hở đó lao vào tấn công, rồi cảnh đánh ghen bình thường lại bắt đầu một lần nữa.
Tập thể 3 Oji-san đã nhận ánh mắt SOS từ Kouki, như thể nói rằng không chạm vào thì sẽ không xảy ra tai vạ.「Otto, chúng ta đã chậm trễ trong việc chào hỏi các vị Ojou-sama mất rồi!」, họ tránh ánh mắt đi một cách cực kỳ cố ý.
Phải chăng vì xung quanh ồn ào mà Damegami ngủ ngon lành không chịu buông cánh tay của Anneal-mama ra, Mama cũng có gương mặt khó xử.
Hinata tự giác về hành động hưng phấn của bản thân và cúi đầu tỏ vẻ thẹn thùng, còn Myuu thì bận rộn trong việc chăm sóc chi Kuune đang quay mòng mòng đôi mắt......
Và,
「......Chỉ mới rời mắt có một chút thôi, mà tại sao lại trở thành thế này.」
Lão Bruite đã đến xem tình hình, run rẫy *puru puru* gấp khoảng 3 lần bình thường.

