Arifureta After VI

Chương 459: Arifureta After VIKỳ nghỉ xuân của MyuuMàn chào hỏi của Kuune Cool Kuune

2025-09-08

5

Arifureta chương 459: Arifureta After VIKỳ nghỉ xuân của MyuuMàn chào hỏi của Kuune Cool Kuune

Nôn nao nôn nao, hồ hởi hồ hởi.

Trong căn phòng rộng rãi trang nghiêm nhất tại cung điện phấn trắng――phòng ngai vàng, là bóng dáng của một thiếu nữ vì lí do gì đó lại chẳng thể bình tĩnh nổi.

Nữ vương bé bỏng sở hữu mái tóc twintail màu vàng kim đẹp đẽ cùng nước da chocolate, và đôi đồng tử sắc phỉ thúy――Kunne De Shelt Synclea.

Ngồi lọt thỏm trên chiếc ngai vàng nguy nga đã được dựng nên bằng cách đẽo gọt đá phấn trắng. Cô bé được bọc trong chiếc váy liền màu trắng tinh với những đường chỉ thêu sắc hoàng kim và đai quấn hông đẹp đẽ, trên đầu là chiếc vương miện lấy họa tiết hoa cỏ.

Nhiều tia sáng của vầng dương chiếu vào từ giếng trời, đã được thiết kế có trật tự và giao với nhau để cản trở không cho chúng tiến vào ngai vàng một cách dễ dàng.

Bởi vậy, dáng vẻ của nữ vương nhỏ bé cứ như thể đang được ánh sáng của vầng dương bảo vệ, giống như một bức tranh minh họa được vẽ trong sách vở kể về thần thoại và đẹp đẽ đến mức khiến người ta sững lại.

Có điều, tính thần bí của nó thì,

「......Kuune-sama. Xin hãy dừng việc đánh nhịp hai chân lại. Không đúng cung cách gì hết ạ.」

「......ư.」

Đã bị tiêu diệt một nửa tại vì đôi chân đang bận rộn chuyển động, dưới chiếc bàn được kê trước ngai vàng mà chắc chắc về cơ bản sẽ không có.

Bị người đứng đầu quan văn và là Ojii-chan thuộc hệ cảm giác như sẽ vỡ vụ ra bất cứ lúc nào với mặc định là run rẫy *puru puru* một cách thường trực――Bruite nhắc nhở, Kuune cất tiếng kêu nhỏ tỏ vẻ lúng túng.

Thay vào đó, từ mũi của đôi sandal đã được đan một cách khéo léo, những ngón chân chỉ thấy lấp ló cong lại *kyu- kyu-*.

「Từ ban nãy thì tay của người cũng đang thường xuyên dừng lại đấy ạ.」

「Là tưởng tượng thôi ạ. Đó là tưởng tượng của Bruite, Kuune dám chắc――」

「Đến cả nửa phần dự định còn chưa xong nhưng mà?」

「......」

Trước “Jii của mọi người” đã nâng đỡ cho vương quốc Synclea suốt hơn nửa thế kỷ, thì kể cả người nguyên là nữ vương nghịch ngợm đã bị dân chúng sợ hãi (?) rằng “Nữ vương hỗn độn” “Xuất hiện 3 giây là chaos” cũng chẳng thể ngẩng cao đầu được.

Vì đặc biệt là, kể cả việc đã được nhắm mắt cho qua vào thời còn làm công chúa, thì lúc này đang bị khiển trách một cách nghiêm khắc mà.

「Nếu không thể tập trung thì, quả nhiên xin người hãy quay trở lại phòng làm việc.」

「S, sẽ làm ạ! Sẽ làm mà! Tại đây! Tràn ngập uy nghiêm! Ra dáng nữ vương!」

Kuune hoảng hốt lấy lại biểu cảm cương nghị, và bắt đầu đưa mắt nhìn qua tài liệu trước mặt.

Nhìn dáng vẻ đó, lão Bruite nhún vai như thật sự muốn nói rằng「Yare yare......」. Song, đôi mắt mà bình thường chỉ có thể thấy như nó đang khép lại hiện giờ hé ra một chút, và sâu trong con ngươi đó đang tràn ngập ánh sáng dịu dàng.

Vì ông ấy lí hiểu được lí do Kuune, chỉ riêng hôm nay là cố tình mang bàn vào phòng ngai vàng để nào việc, và bồn chồn sốt sắng một cách lạ lùng.

Từ lúc chị em hoàng tộc còn thơ ấu, thì Bruite đã tiếp xúc với họ giống như một người ông. Ông ấy hiểu rõ tâm tình của Kuune như lòng bàn tay, và chính vì vậy mà không thể kiềm được nụ cười nhẹ.

「Kuune-sama.」

「Gì vậy ạ, Bruite. Đúng như vầy, Kuune đang làm việc nghiêm túc đàng hoàng đó ạ. Tư thái làm việc đến mức chính bản thân cũng phải đổ đứ đừ ạ. Thật sự, là nữ nhân được việc! Cool Kuune ạ! Khiến người ta phải ngoái lại ngước nhìn trong niềm kính trọng, Kuune tự vẽ tự khen――」

「Thay vì tạo phong thái một cách vụng về, cứ tiếp xúc như bình thường, thì chắc chắn sẽ có thể trở nên thân thiết đấy ạ.」

「!?」

Kuune vừa múa chiếc bút lông vũ *ku~ru kuru* đúng như lời nói, vừa hống hách rằng mình là Cool Kuune và tự vẽ tự khen, đã đông cứng *bishi-*.

Mắt của cô bé đang lội đi. Vẻ rúng động giống như một chỉ huy hiện trường ngay trước giờ bắt đầu nhiệm vụ, lại trót nhận ra lỗ hổng trong kế hoạch tác chiến.

「Việc nhiệt tình rằng có lẽ mình sẽ kết được những người bạn trạc tuổi, và có thể tiếp xúc ngang hàng với mình thì không thể trách được nhưng.」

「K, k k k, không có nhiệt tình hay gì hết nhưng mà!? Dù sao đi nữa, Kuune thì cool mà nhé!」

「Nếu không để đầu óc trên mây, thì tốt haa.」

「K, không có làm đâu mà!」

Twintail run rẫy *burun- burun-*. Và, cách nói năng loạn xạ. Điều đó, dường như đang thể hiện một cách thực tế rằng nội tâm của cô bé hoàn toàn xa rời khỏi sự yên ổn.

Thực tế là, Kuune đang cực kỳ căng thẳng.

Cả điều đó, đã đến mức đêm cũng không thể ngủ được, và chạy lung tung làm mấy việc kỳ quái vì nghĩ ngợi chuyện này chuyện kia từ vài ngày trước.

Ví dụ như, nào là đột nhiên định thay đổi quần áo thành thứ lộ hàng nhiều và sexy rồi bị nhóm thị nữ ngăn cản――

Nào là tự tiện thực hiện trang điểm ra dáng người lớn cho mình khiến nhóm thị nữ hét rầm lên――

Nào là thay đổi kiểu cách phòng mình không biết bao nhiêu lần theo kiểu phụ nữ trưởng thành (tiêu chuẩn của Kuune), kiểu đáng yêu (tiêu chuẩn của Kuune), kiểu trí thức (tiêu chuẩn của Kuune), và cuối cùng thì phát ngôn rằng「Thôi đủ rồi, thà rằng chứ chuẩn bị tất cả căn phòng thôi nào!」khiến cho nhóm thị nữ khó khăn――

「Lớp vỏ bề ngoài là thứ sẽ bị bóc ra ngay đấy ạ.」

「Đừng có nói là lớp vỏ bề ngoài!」

Dù sao đi nữa, Kuune hôm nay, có vẻ như muốn cho những người dự định sẽ ghé qua đây xem những chỗ tốt của mình đến mức không thể chịu nổi,

Chuyện đó cũng chắc chắn là thế rồi.

Những vị khách viếng thăm đó không cần nói cũng biết.

「Cô bé tên là Myuu, và cô bé tên là Hinata không có bình thường đâu ạ!」

Một bên, là con gái yêu của quỷ vương đó. Một bên, là thuật sĩ mạnh nhất và là công chúa điện hạ của một gia tộc có lịch sử lâu đời, ở tổ quốc của dũng giả-samaa đã cứu sa mạc giới.

「Ngược lại thì, có lẽ phía Kuune mới không cùng đẳng cấp ạ.」

「Người cũng là nữ vương của một quốc gia đấy.」

「Chẳng phải chỉ có như thế thì có lẽ sẽ không đủ hay sao ạ! Ara, ở mức độ thế này mà muốn làm bạn à, có biết thân phận mình ở đâu không vậy? Nếu bị nói mấy lời như vậy, thì Kuune chắc hẳn sẽ trầm mình xuống ốc đảo đúng chứ? Sẽ trầm mình xuống và không bao giờ nổi lên, Kuune dám chắc như vậy ạ!」

「Kẻ nói mấy thứ như vậy, thì thần nghĩ rằng ngay từ đầu sẽ chẳng thể xây dựng mối quan hệ bạn bè bình đẳng với ai cả nhưng mà.」

Dù Bruite nói rằng「Người lo lắng quá rồi ha」xen lẫn với tiếng thở dài, nhưng Kuune-chan có dáng vẻ ôm đầu「Aa, Kuune đến cùng thì, liệu rằng có thể ngang hàng với hai người tuyệt vời đến nhưng thế không ạạ!」mà hoàn toàn chẳng lọt tai chữ nào.

Có vẻ như, cô bé đang quá chi li với cái “ngang hàng”, mà ngược lại là nghiêm trọng hóa nó.

Dáng vẻ “Cool Kuune” mà đương sự nhấn mạnh đã chẳng còn thấy đâu nữa rồi.

Ở đó, chỉ còn là dáng vẻ của một đứa trẻ 8 tổi căng thẳng cực độ với thứ gọi là bạn bè ngang hàng mà có vẻ mình sẽ kết được lần đầu tiên, và lún sâu vào vũng lầy của những vọng tưởng không tốt.

「Maa, hơn là chuyện như thế――」

「Chuyện như thế!? Dù đó là điểm bước ngoặc liệu rằng Kuune có trở thành nữ vương cô độc hay không, vậy mà ông lại nói là chuyện――」

「Im mồm. Tuy bạn bè cũng quan trọng nhưng, xin người cũng đừng quên đây cũng là ngày trọng đại khi dũng giả-sama và đức vua tiền nhiệm trở về.」

Dũng giả cứu thế đã đánh bại hắc vương――Amanogawa Kouki.

Dân chúng của vương đô biết về vĩ nghiệp của cậu ta thì đương nhiên, nhưng chuyện những người ngoại lai đã đến và cứu tế cho các vùng đất là đồng đội của dũng giả đã được biết đến một cách rộng rãi.

Người muốn tổng động viên cả đất nước để dâng lên lòng biết ơn tới họ, đương nhiên nhiều không đếm xuể.

Tuy nhiên, đương sự thì ngay sau khi đã hoàn thành việc cứu thế đã GO! tới một thế giới khác.

Kouki đã trở lại sa mạc giới cùng Hajime với Kousuke một lần, song ngay từ đầu thì nhóm Hajime cũng là những người nhận thông báo từ Liliana và tức tốc lao đến đây. Thêm vào đó, nhóm Hajime mất gần một tuần cho đến lúc quay trở lại sa mạc giới.

Chính vì lẽ đó, mà Kouki đã hồi hương với hình thức là tiện đường nhóm Hajime gấp rút về nhà mà, và cậu ta chỉ tham gia qua loa buổi lễ mừng thắng lợi.

Đối với phần đông dân chúng, đặc biệt là từ góc nhìn của dân chúng ở lãnh địa tại hậu phương, là nhận thức rằng chẳng những chưa dâng lên lòng biết ơn mà đến cả nhìn thấy một lần cũng chẳng được thỏa nguyện, thì cả đoàn của đấng cứu thế đã trở lại thế giới cũ mất rồi.

Thêm vào đó, việc Moana đã lấy chồng cũng là nhận thức chung trên toàn thế giới.

Cảm giác bứt rứt của dân chúng đã không thể dâng lên cả lòng biết ơn lẫn lời chúc phúc, tới đấng cứu thế của mình thì đến mức nào. Dù có định ăn mừng thắng lợi mang tính lịch sử đến mức nào đi nữa, mà nhân vật chính của nó lại không có mặt. Nên nói là bức tranh vẽ rồng còn khuyết đúng một nét, hay nên nói là do dự trong việc hoan hỉ rằng liệu cứ thẳng thắng nói vạn vạn tuế có được hay không, là cảm giác như thế.

「Ngài ấy có lẽ sẽ không thích sự nổi bật nhưng, chính vì thế mà, phải cố đề xuất về một nghi thức hoang nghênh ít gánh nặng nhất có thể. Hơn nữa, lần này thì chính chuyến du lịch của quý ứng cử viên bạn bè mới là mục đích chính. Không được có trở ngại nào cho kế hoạch tham quan các vùng đất ạ.」

Càm ràm, càm ràm. Thuyết giáo (?) của lão Bruite vang lên.

Kuune dẩu môi.

「Theo một nghĩa, đây là sự kiện trọng đại đầu tiên kể từ khi Kuune-sama nối ngôi ạ. Đây là cơ hội tốt để thể hiện việc tân nữ vương, giả như có thơ dại đi nữa cũng đủ để lãnh đạo thời đại mới ạ. Ngược lại nếu như làm hỏng việc, thì sẽ khiến cho Moana-sama lo lắng một cách không cần thiết, và hơn tất thảy sẽ khiến cho những vị, mà người đang quan tâm nhất vỡ mộng――」

「Aa đủ rồi-, là Kuune sai ạ! Ừ, Kuune thừa nhận rằng Kuune không tập trung đã sai!」

Đưa tài liệu liên quan tới nghi thức hoang nghênh ra đây!, Kuune vừa phồng má vừa chìa tay phải ra.

Bruite gật đầu ra chiều thỏa mãn, vừa trao tay tài liệu liên quan cho cô bé, ông ấy vửa mở miệng để giải thích bổ sung về nội dung――ngay trước lúc đó.

「Baa-----n- thần đã quay trở lại rồi đó ạ, Kuune-sama!」

「Hii!? Có chuyện gìì!?」

Cánh cửa đôi đẹp mắt của phòng ngai vàng, đã bị mở bung ra với lực đạo khủng khiếp.

Trước mắt thì, nó được thiết kể mở về phía hành lang để kẻ xâm nhập khó tiến vào bằng cách áp lực lên. Bởi vậy, không phải là nó đã bị đạp mở bung giống như căn phòng của Kouki trước đây.

Nhưng, dẫu thế đi nữa nếu cánh cửa đôi cao 3m mở ra như thể bắn tung đi cùng với bộc phong, thì đối với Kuune có xu hướng mở của ra bằng cách phá hoại nó (thực ra thì xu hướng phá hoại cửa nẻo là thói xấu của hoàng tộc Synclea nhưng mà), thì cô bé phải bất ngờ rồi.

Kuune nhảy phốc lên trên ngay vàng. Kẻ đã xuất hiện một cách hào nhoáng mà nếu bất cẩn thì không khó để bị xem là tập kích, đang tiến vào với những bước chân uy phong đường đường đến mức không thể tưởng tượng nổi đang ở trước mặt nữ vương, không, ngược lại thì dù có diễn tả là trơ trẽn cũng chẳng hề quá lời.

「Liilin! Phải nói hãy gõ cửa đi bao nhiêu lần nữ thì chị mới chịu hiểu vậy ạ! Cơ mà vệ binh ở phía trước cửa thì!?」

「Nể mặt thần ạ.」

Vệ binh!, khi Kuune trừng mắt, thì hai vệ binh ngay cả trong khi cùng nhau lội ánh mắt đi, vẫn nhẹ nhàng khép cửa lại.

「Cơ mà, ai không nói mà Kuune-sama lại nói mấy thứ như『Hãy gõ cửa đi』...... fu-」

「Tại sao lại cườii!? Giận điên người ạ! Cái mặt khinh khỉnh đó, khiến Kuune máu dồn lên não đó ạ!」

Đỏ bừng mặt, dù tác phong không đúng mực Kuune vẫn nhảy chồm lên trên bàn và kháng nghị.

Người ở trước ánh mắt đó là mỹ thiếu nữ có twintail màu hạt dẻ, và đôi mắc xếch lên tỏ vẻ hiếu thắng làm đặc trưng――Liilin Stol.

Vẫn giữ nguyên trang phục hơi lấm lem chẳng thể tưởng tượng nổi sẽ mặc nó để yết kiến nữ vương, cô ấy đang vác trên vai một chiếc túi vải đay với những họa tiết chấm tròn nhỏ được nhuộm lan ra.

Nói sao đây, rất có phong tư. Phong tư trên tiêu chuẩn của một chiến sĩ. Bất chấp việc vẫn còn chưa đến nửa năm từ trận quyết chiến đó, cứ như thể một chiến sĩ dày dạn kinh nghiệm đã không ngừng chiến đấu vài chục năm.

「Một lần nữa, thần đã về rồi đây ạ. Thật tốt vì vẫn kịp tham gia nghi thức ạ. Còn nữa báo cáo có hai điều ạ.」

「L, làm như chưa hề có chuyện gì-」

「A, cái này, là quà thổ sản ạ.」

Trong khi lão Bruite đang nắn bóp giữa hai chân mày lẫn với tiếng thở dài, chiếc túi vải đay đã được đặt xuống thật sự là ngay bên dưới chân của Kuune vẫn tiếp tục đứng như hộ pháp trên bàn dù cho tác phong có không đúng mực đi nữa, cùng với âm thanh nặng nề *GOTO-*.

Ngay sau đó, thứ đã lăn ra *gorori-* từ chiếc túi đay đã gỡ nút thắt miệng là――

「Hyoe!?」

「Otto, nguy hiểm đó ạ, Kuune-sama.」

Một cái đầu bò dị hình đã bị chặt đứt. Con ngươi vẩn đục, và một cái sừng trên đầu thì bị nghiền nát.

Thứ đó không sai biệt gì với “Ám giả” cả. Nữ chiến sĩ mỹ thiếu nữ chỉ qua bề ngoài này, có vẻ như đã cố tình mang thủ cấp của tàn đảng “Ám giả” mà cô ấy đã săn được về nhằm chứng minh việc thảo phạt.

Liilin đã ngăn Kuune suýt nữa là ngã khỏi bản vì phản ứng từ sự giật mình do sửng sốt quá độ, bằng ân huệ thuật của gió mà cô ấy đã phóng ra không cần vịnh xướng như thể chẳng có chuyện gì. Trước đây thì cô ấy cũng đã có sự thành thục không hề tương đương với độ tuổi song, dường như tay nghề đã nhảy vọt còn nhiều hơn nữa.

Trong khi trả Kuune trở lại ngai vàng một cách dịu dàng ngoài dự liệu, quả nhiên cô ấy vẫn tiếp tục bình thản báo cáo như chẳng có chuyện gì xảy ra.

「Cá thể thủ lĩnh của chủng đầu bò “Amid tro muội”, thần đã kết liễu như người đã thấy ạ. Đội của bọn chúng cũng đã hủy diệt xong ạ. Để đề phòng thì, thần đã để cho liên quân tiếp tục đồn trú tại khu vực cảnh giới nhưng mà.」

「V, vậy sao ạ. Cơ mà, dù không cố tình mang cái đầu đến thì cũng...... Báo cáo của Liilin, Kuune không có nghi ngờ gì đâu đó?」

「Vì cướp đi thủ cấp chính là thứ mang tên chiến sĩ mà.」

「Cái đó, thay vì chiến sĩ thì chẳng phải đã có thể gọi là lối suy nghĩ của man tộc――」

Liilin rướn người tới *nuu-*. Mắt cô ấy mở to ra. Đáng sợ. Cô ấy đang quyết định gì đó như chém đinh chặt sắt. Kuune nuốt lại những lời của mình.

「Hãy tự trọng đi, Liilin. Đang ở trước bệ hạ đấy.」

「Ha-. Thần chân thành xin lỗi ạ.」

Khi bị lão Bruite khiển trách, thì Liilin-san đã chỉnh lại tư thế với động tác có trong đó sự sắc bén đến mức khiến người ta say đắm.「Tại sao, lúc của Kuune thì thái độ lại khác đến mức này vậy......」 Kuune làm ánh mắt chằm chằm.

「Liilin, chẳng phải chị làm việc hơi nhiều rồi sao ạ? Người đã nghe nguyện vọng mong muốn chiến đấu ở tuyến đầu của chị, bỏ nhiệm vụ cận vệ và thêm chị vào cuộc chiến quét sạch tàn đảng là Kuune nhưng mà...... Dù không ra chiến trường ở sát giờ đến thế này thì cũng......」

「Vì cất công lắm mới được lệnh cho làm liên quân trưởng ạ. Nhiều cấp dưới banzai. Đầy rẫy nhiệt tình trong công việc, ạ.」

Phải, thực ra thì Liilin, nếu nhìn chỉ ở cấp bậc trong quân ngũ đơn thuần thì cô ấy đã hoàn thành việc ra xã hội bương chải ở cấp độ thăng chức cực lớn.

Tuy chỉ thuộc vào đội cận vệ ở với sự trẻ trung ở tuổi 16 cũng là việc ghê gớm rồi, lại còn là liên quân trưởng. Liên quân, là quy mô xuất lĩnh chiến sĩ kế tiếp sư đoàn・lữ đoàn trong biên chế chiến sĩ đoàn ở vương quốc.

Nhưng, không có người nào chêm lời dị nghị về sự thăng chức đó cả.

Nếu cho phép Liilin đã mong muốn một cách bùng cháy trong việc tham gia vào trận chiến quét sạch tàn đảng tham chiến như một binh tốt, thì điều đó đã nên gọi là sự đóng góp khiến người ta phải kinh ngạc hay gì đây.

Cứ như đã quên mất mấy thứ như niềm hân hoan vì cuộc chiến mang tính lịch sử mà ai nấy đều mang nặng trong lòng đã được đặt dấu chấm hết một cách thực sự, cô ấy đánh hơi ra từng nhóm “Ám giả” đã tản về từng vùng đất và âm mưu ẩn phục, như chó nghiệp vụ, rồi săn thủ cấp thủ lĩnh của bọn chúng một cách không ngừng nghỉ.

Đến mức trước Liilin thực hành「N gươi, là thủ lĩnh c ủa đàn n ày n hỉ? L à thủ lĩnh đ úng c hứ? N ếu v ậy t hì đ ể thủ cấp l ại đ âyy-」một cách real, nhóm chiến sĩ dày dạn kinh nghiệm đều sợ hãi「N, nhỏ này là cuồng chiến đấuu!」.

Từ ngày quyến chiến đó thì cô ấy đã liên tục chiến đấu mà hầu như không nghỉ, sức chiến đấu cũng không ngừng tăng lên như tỉ lệ thuận, ra xã hội bằng ban thưởng cho những đóng góp với kết quả là gia tăng thành tích trên chiến trường đến mức khiến người ta trố mắt ra nhìn, cuối cùng cô ấy đã đến chỗ không thể không ban lệnh cho đảm nhiệm chức liên quân trưởng.

Kuune đã ban lệnh nhậm chức là người khiếp đảm nhất. Rằng, có lẽ nào, chẳng phải vị trí cận vệ đã thay cho chiếc vòng cổ sao?. Là cảm giác như đã giải phóng một con chó điên.

「Đúng là, nhóm tàn đảng của “Ám giả” số nhiều vẫn còn tồn tại ạ. Không thể loại trừ khả năng một hắc vương mới sẽ được sinh ra từ trong bọn chúng ạ. Tuy nhiên, việc cán cân sức mạnh đã nghiêng hẳn về phía con người là sự thật ạ.」

Bởi vậy, cô bé muốn cô ấy đừng quá sức. Nếu như đổ gục với điều đó thì sẽ mất cả chì lẫn chày. Kuune tha thiết với ngụ ý như vậy.

「Rốt cục là có chuyện gì mà chị lại nôn nóng đến thế vậy ạ? Hay là, chị vẫn còn bận tâm việc mình chỉ có thể tham gia chiến đấu ở giai đoạn gần cuối, vào hôm quyết chiến ạ?」

Ngồi ngay ngắn lại trên ngai vàng, cô bé nhìn thẳng vào Liilin.

Ở đó, không còn dáng vẻ của đứa trẻ 8 tuổi đang chợt vui chợt buồn với chuyện của những người bạn mới ban nãy nữa. Tuy nói là vẫn mới bắt đầu mọc mầm, nhưng đúng là có sự uy nghiêm của nữ vương. Là uy nghiêm của một nữ vương dịu dàng lo lắng cho hạ thần.

Trước Kuune đó, Liilin nhắm mắt lại một lần――và bắt đầu kể một cách bình tĩnh.

「Chuyện ngày hôm đó, kể cả lúc này thần vẫn thấy trong mơ ạ.」

「Ngày hôm đó?」

「Cái ngày mà thần đã lao đến cứu viện trong khi giác ngộ rằng Arquette đã bị san bằng ạ. Dáng vẻ của Kouki-san đứng trên kho chứa lương thực dưới lòng đất, trước hàng nghìn ám giả, ngay cả trong khi bất tỉnh vẫn tiếp tục chiến đấu.」

「Liilin......」

Ngày hôm đó, Liilin đã nhìn thấy trong Kouki thứ mang tên chiến sĩ chân chính.

Không để một ngón tay, chạm vào người dân cần bảo vệ.

Dù đối phương có là ai đi nữa, dù có tràn đến với số lượng nhường nào đi nữa――thì cũng không thoái lui.

Đoán ra điều mà Liilin muốn nói, Kuune có biểu cảm khó xử.

「Nói cách khác, chị muốn trở nên mạnh mẽ giống Kouki-sama――」

「Nói thẳng ra thì, thần đã ướt ạ.」

「................................................N?」

「Kể cả lúc này, mỗi lần nhớ lại là thần sẽ ướt ạ.」

「..............................Nn?」

「Kể cả lúc trông nom cho Kouki-san ngủ li bì, cái đó thì cảm giác muốn tấn công anh ấy đã đầy ấp rồi ạ.」

「......」

「Vì thần là chiến sĩ, nên thần không định rời xa đất nước ạ. Chính tuyến đầu tiên là nơi thần thuộc về ạ. Nhưng mà, chính vì vậy! Vào cái ngày có thể tái hội thế này thì chẳng phải muốn ôm ấp anh ấy sao ạ! Thế này, ưỡn ngực lên!」

「Buruittoo~, Kuune, không hiểu lời của con nhỏ này ạ~」

「Xin người hãy an tâm. Là những lời nhăng cuội không cần phải hiểu ạ.」

Siết nắm tay lại giơ lên *gu-*, Liilin-san thuyết minh đầy nội lực rằng sẽ leo lên đỉnh cao của chiến sĩ dù chỉ một chút, nâng tầm cống hiến trên chiến trường, đăng quang lên địa vị tương ứng, tái hội với người thương một cách đường đường, và muốn nói là, em phù hợp với anh, em đã cố gắng rất nhiều, bởi vậy nên để em ôm ấp như phần thường đi!

Cô ấy đang mài giũa bản thân với suy nghĩ mang tính con nhà võ. Mấy thứ như, Nâng cao địa vị và thực lực, rồi có trong tay người khác giới mà bản thân khao khát!, chẳng phải ở cái khoảng đó, thì đã nam tính còn hơn cả đàn ông con trai rồi sao...... Kuune và Bruite muốn tsukkomi như vậy.

Thở dài một tiếng.

「Để cho Liilin lúc này gặp Kouki-sama thì cảm thấy nguy hiểm nhỉ. ......Có vẻ sẽ trở thành chỗ đánh ghen với Onee-chan, Kuune nghĩ thế nhưng mà.」

「Đúng vậy ha.」

「Ể? Kuune-sama? Bruite-sama?」

「Thà rằng, nên cứ thế này mà ngay lập tức giao cho nhiệm vụ mới và trục xuất chị ta đi phương xa nhưng......」

「Thật quá thể! Thần đã làm sai chuyện gì vậy ạ!?」

「Kuune đang nói là vì có vẻ như chị sẽ làm sai từ lúc này nên đáng sợ đó ạ!」

Với Kuune hướng ánh mắt chằm chằm vào mình, Liilin có biểu cảm ngơ ngác. Loạng chọng lùi về sau, cô ấy thõng vai xuống một cách ũ rũ.

「C, chuyện đó thì-, nếu như-, là mệnh lệnh của bệ hạ thì--」

「Dù chị không làm cái vẻ mặt như sắp chết tới nơi đi nữa.」

Có vẻ như căn bản thì cô ấy vẫn là một trung thần không đổi.

Dù so sánh với trước lúc quyết chiến thì Liilin đã có lời nói và hành động tương đối không nể nang, nhưng thực ra thì, chuyện đó cũng là vì Kuune.

Kuune với Liilin, trên cơ sở địa vị vua và hạ thân, thì dù sao đi nữa cũng không thể trở nên hoàn toàn ngang hàng. Nhưng, vào ngày lễ nối ngôi, lúc thấy biểu cảm cương quyết của nữ vương thơ ấu đã gánh trên vai quốc gia từ rất sớm, cùng với lề thề trung thành một cách tự nhiên, cảm giác sự cô đơn có chút tương tự với lúc cô bé đã tiễn chân chị mình ở sâu trong đôi đồng tử đó, cô ấy đã quyết ý rằng nếu vậy thì sẽ trở thành kiểu chủ tớ không câu nệ với nhau dù chỉ một chút.

Bởi vậy, nếu là mệnh lệnh của Kuune thì cô ấy sẽ đá văng cả cuộc tái hội cùng người thương mà mình đã mòn mỏi chờ trông với cảm giác một ngày như thiên thu, và cố gắng tuân theo kể cả trong khi có dáng vẻ như sắp thổ huyết.

Kuune lờ mờ đoán ra tâm tình ở khoản đó, song quả nhiên cô bé không khỏi làm gương mặt cạn lời với dáng vẻ trông như sẽ trào huyết lệ bất cứ lúc nào.

「Liilin. Tơ máu trong mắt chị thật đáng sợ ạ. Vì Kuune chỉ nói đùa thôi nên xin hãy bình tĩnh.」

「......Kuune-sama, trong thế gian này có trò đùa được nói ra, và trò đùa không được nói ra đó ạ?」

「C, cường điệu quá rồi đó ạ. Kuune nghĩ là cường điệu quá rồi đó ạ! Bởi vậy, đừng có áp sát Kuune với cặp mắt trừng trừng đó......」

「Không có cường điệu đâu ạ. Kuune-sama, chắc chắn hiểu cảm xúc của thần.」

「Ể, iya, cảm xúc?」

「Đúng vậy ạ! Kuune-sama cũng đổ đứ đừ Kouki-san đúng chứ?」

「Chuyện đó thì maa...... Kuune kính trọng anh ấy đó ạ? Cũng có ân huệ không thể trả hết mà.」

「Vậy đúng chứ vậy đúng chứ. Chắc chắn người đang mộng tương những điều dâm dê hết đêm này đến đêm khác rằng, nếu có thể thì muốn được ôm ấp ngay bây giờ.」

「Kuune không có nhưng mà!? Đột nhiên lại nói gì vậy ạ!? Liilin là đồ biến thái! Kuune không có dâm dê đâu đó!」

「Nói xạo ạ! Kuune-sama là đồ nói xạo!」

「C, c c c, cóa căn cứ gì-」

Lão Bruite kiểm tra chiếc đồng hồ trong túi áo, và cứ thế bắt đầu xử lí giấy tờ trong im lặng. Có vẻ như ông ấy hoàn toàn shut out khỏi girls talk sống động của hai cô gái.

Ở bên cạnh, Kuune-chan đang rúng động kịch liệt. Tuy việc cô bé có rất nhiều hiểu biết về chuyện nam nữ phổ biến trong đại chúng nhưng, vẻ rúng động này thì trúng phốc à...... Nếu thế thì, chỗ này là lúc gây áp lực!, Liilin tró ngón tay *bishi-* cứ như thám tử vạch mặt hung thủ.

「Nhìn biểu cảm là hiểu ạ! Là trực giác của nữ nhân ạ!」

「Không thể trở thành căn cứ mà! Ngay từ đầu thì Kuune đã cầu mong cho hạnh phúc của Kouki-sama với Onee-sama và tiễn chân họ đó ạ? Vì vào lúc đó, lúc Kouki-sama đã quyết định quay về, thì Kuune đã giác ngộ rằng mình sẽ không thể gặp lại anh ấy vài chục năm――」

「Chuyện đó là chuyện đó, chuyện này là chuyện này. Vì mộng tưởng là tự do của mỗi người mà. Kuune-sama lúc thần kể về chuyện của Kouki-sama, biểu cảm rất là dâm đãng ạ. Nó đã ứa ra đó ạ.」

「Chị nói mặt của ai dâm dê vậy ạ! Nếu không có chừng mực thì Kuune thật sự sẽ phạt chị tội bất kính――」

「Gần đây, chẳng hạn như người đang nghe chuyện dâm đãng của các thị nữ và tăng level hiểu biết về chuyện nam nữ lên. Thị nữ trưởng (Anneal) đã nổi giận và hỏi cung những cấp dưới của cô ấy đó ạ. Rằng, cô bé 8 tuổi đang biết về những thứ không cần phải biết. Là ai đã dạy vậyy!」

Tại vì, dù đã giác ngộ rằng sẽ hầu như không thể gặp được, vậy mà sau đó, sau khi trở về từ sự kiện triệu hồi thì mấy thứ như là Gate chuyển di dùng giữa dị giới “Fairy Key & Ring” đã được tạo ra, và trở thành trạng thái nếu nghĩ rằng muốn gặp là sẽ có thể gặp một cách bình thường mà......

Nếu thế thì, vì vừa đúng lúc cái độ tuổi sẽ lỡ sinh ra hứng thú với thứ mang tên luyến ái thật sự chứ không phải trong sách, nên phải nói là không thể trách được hay sao đây......

Kuune nhanh chóng liệt kê ra những lời lí sự trong lòng, tuy nhiên, thấy rằng mình đang bất lợi, cô bé đã quyết định rút lui ngay lập tức.

「......Bruite. Công vụ hôm nay, quả nhiên Kuune sẽ làm ở văn phòng ạ! Ở chỗ này thì không thể tập trung nhỉ! Cũng có những vệ binh đã để cho kẻ vô pháp vô thiên vượt qua mà!」

Vừa tức giận xịt khói để che giấu sự xấu hổ, Kuune vừa xuống khỏi ngai vàng.

Cứ thế cô bé hướng đến cánh cửa để bỏ chạy, ngay khi đặt tay lên tay nắm cửa thì cô bé đã ngoảnh mặt lại.

Và, với gương mặt đỏ bừng.

「T, thật sự thì, Kuune không hề có mấy cái vọng tưởng không――」

「Kuune-taa~~~n, yêu dấu của chị-----!!! Onee-chan đã đến gặp em rồi đó---!!」

Cánh cửa phòng ngai vàng được mở ra như bị thổi văng đi lần nữa *DOBAN-*. Nó đã chịu đựng rất tốt. Bị đánh đồng với đám cửa nhang nhảng ngoài kia thì thật khó cho tôi đấy, độ chống chịu như chỉ muốn nói thế.

Maa, chuyện đó gác sang một bên, với trạng thái đặt tay lên tay nắm cửa, nếu bị mở theo cách sảng khoái như thế, chuyện Kuune-tan bé bỏng sẽ ra sao thì quá rõ ràng.

「Abaraa-!?」

Cô bé bị kéo mạnh về phía hành lang và ngã chúi người tối đằng trước. Rồi cứ thế dive xuống sàn bằng mặt. *pitan-* âm thanh có vẻ đau đớn lan ra.

Kế đến, bầu không khí lặng ngắt trải rộng.

Nữ vương của một đất nước, ngã *pitan-* đến mức mang tính nghệ thuật một cách dứt khoát. Tư thế vươn thẳng người trong trạng thái banzai có hơi đẹp mắt. Twintail trải ra đối xứng một cách kỳ tích, cứ như thể một con bọ cánh cứng sừng hươu hoàng kim vậy.

Sau một nhịp,

「KYAaAAAAA-, KU----NEE-TAa~~~~N!!」

「Mugya!?」

Phạm nhân đã khiến cho nữ vương của một đất nước pitan, vừa cất tiếng hét, vừa quỳ gối xuống, và ôm Kuune-tan vào bộ ngực trù phú với tối đa sức mạnh. Mặt của Kuune-tan hoàn toàn bị chôn vùi, và tiếng hét bé xíu bay ra.

「Ai đã làm cái chuyện thế này! Không thể tha thứ! Onee-chan sẽ xử tội hắn cho em nhé!」

Nhắc lại lần nữa, Onee-chan này là phạm nhân.

「X, xin hãy tém témmmm-, lại đi!!」

「Haguu-!?」

Vào bên hông, Kuune đấm vào bên hông của chị gái theo hình thức chỉ để cho đốt thứ hai ngón trỏ của bàn tay phải đã siết lại nhô ra.

Quả nhiên, tuy nói là người không thể chiến đấu như vẫn là nữ vương-sama ở một đất nước của chiến sĩ. Nguyên nữ vương-sama vừa túa mồ hôi mỡ「G, ghê gớm quá, Kuune-tan Em đã, lên trình rồi nhỉ」, vừa co người lại.

Kuune được giải thoát khỏi sự khống chế vừa thở hồng hộc trong trạng thái quỳ chống tay xuống đất, vừa định tặng cho người chị chẳng hề thay đổi gì những lời「Mừng chị đã về」ngay cả trong khi trừng mắt vào cô ấy――nhận ra.

Giờ thì, việc chị cô bé ở đây là tại sao?

Điều đương thì đương nhiên, vì hôm nay, cô ấy đã có dự định trở về.

Một mình?

Dĩ nhiên, là không. Cùng nhau. Phải, với những người mà Kuune đã luôn muốn tỏ ra oai phong và tạo cho họ ấn tượng tốt dù chỉ một chút.

「A~, Kuune. Đã lâu không gặp?」

「......」

Ngẩng đầu lên thì y như rằng, Kouki đang ở đó. Việc cậu ta có hơi ấp úng thì, hẳn là, vì Kouki có thể trạng dũng giả đến mức tai cũng thính, nên với cuộc hội thoại ở phía bên kia cánh cửa thì cậu ta vẫn nghe thấy không chừng.

Thêm vào đó, một cô gái trưởng thành tuy chỉ có vẻ ngoài là xinh đẹp nhưng lại trông bệnh tật ở đâu đó đang hướng ánh mắt tỏ vẻ đồng cảm vào cô bé, và Anneal hẳn là đã dẫn đường cho nhóm Kouki đến đây từ căn phòng thiết đặt “Fairy Ring” thì đang che mặt bằng hai tai vì không thể nhìn nổi.

Má của Kuune co giật dữ dội.

Khi cô bé từ từ hạ ánh mắt xuống *tsu~tsu*, thì ở đó là hai người mà mình mong ngóng.

Là Myuu và Hinata.

Chúng đang mở mắt thao láo với dáng vẻ sửng sốt. Song, sau một nhịp hai cô bé nhìn nhau, và gật đầu với nhau như để xốc lại tinh thần.

Rồi, tiến lại gần chỗ Kuune đang mở to mắt và đã bắt đầu ngáp ngáp khuôn miệng mà chẳng biết cô bé đang có cảm tình thế nào, chúng quỳ gối xuống để ngang tầm ánh mắt với nhau, và từng đứa nắm lấy mỗi bên tay.

「Lần đầu gặp mặt, Kuune-chan! Myuu là Myuu ạ! Myuu đã luôn mong chờ có thể gặp cậu!」

「Lần đầu tiên gặp mặt, Kuune-chan. Mình tên là Fujiwara Hinata ạ. Có thể gặp bạn, mình vô cùng sung sướng ạ!」

Myuu thì với nụ cười đầy sức sống, và chính nó đã rực rỡ giống như vần thái dương rồi.

Hinata thì, với sự cao sang như chỉ muốn nói rằng đây chính là vẻ thanh tao.

Hai cô bé, đều dồn vào đó niềm vui to lớn, và sự thân ái tương tự nhau.

Và chào hỏi, như thể chẳng có chuyện gì xảy ra.

Dù cô bé đã không ngừng suy nghĩ chuyện này chuyện kia để có thể được nói là người bạn đáng tự hào, vậy mà, vào giờ khắc then chốt, khi đến cái lúc đó, thì bản thân lại lăn cù để lên sâu khấu & trạng thái quỳ chống hai tay xuống đất. Và, được quan tâm như thế này.

Thật không thể đứng đây nổi. Sự dịu dàng thật đau đớn là nói về chuyện này.

*kyu~~~~~~-* hiểu rõ việc máu đang dồn lên mặt cô bé vì nỗi xấu hổ. Cái đầu đã không còn suy nghĩ được gì nữa.

Bởi vậy,

「.....Xin.」

「「Xin?」」

Kuune đã gào lên cảm xúc chân thực từ con tim trước khi cô bé kịp ý thức về nó.

「Xin hãy cho Kuune làm lại thêm một lần nữữ--------a -!!!」

Cuộc gặp gỡ giữa nữ vương-sama bé bỏng của đất nước sa mạc, con gái cưng của quỷ vương, và thiếu nữ âm dương mạnh nhất――

TAKE 2.

Dĩ nhiên, tsukkomi rằng「Chẳng phải không có ý nghĩa gì hay sao taa」, tất cả đều nuốt xuống đáy bụng một cách đàng hoàng.