Arifureta chương 458: Arifureta After VIBữa tiệc tốt nghiệpPhần cuối
Quỷ vương chọn ai không chọn lại gửi gắm con gái yêu cho dũng giả.
Trong quán Wisteria hỗn loạn với sự việc không thể xảy ra đó, nhưng đã xoay sở để lấy lại sự bình tĩnh bằng món tủ “Chinkon” của Aiko và tiếng quát của Shizuku.
「Ngoài dự đoán đó. Lại có sự sai lệch trong nhận thức giữa tớ và mọi người, về tính quan hệ của Hajime với Kouki đến mức này.」
「Ano ne, Shizuku-chan. Vì đến mức cả tớ hay nhóm Yue cũng hơi thấy bất ngờ, nên tớ nghĩ rằng nếu là mọi người thì sẽ sửng sốt một cách bình thường đó?」
Vì khi nhìn từ một bên, là hai người cứng đầu đến mức dù xảy ra triển khai đấm nhau cũng chẳng có gì lạ nên không thể trách được.
Bị ánh mắt kiểu “Iya, cậu mới là thiểu số đó” đổ dồn vào từ nhóm Yuuka, Shizuku đã hơi nao núng.
Ara? Người lạ lùng là mình hay sao ta?, cô quét ánh mắt qua Hajime và Kouki.
Hajime dẩu môi thành hình chữへvà khoanh tay lại tỏ vẻ cực kỳ không thoải mái. Kouki theo cách của mình cũng đang có biểu cảm như thậm chí đã ăn phải thứ gì đó chua lè.
「Quả nhiên, không thể hiểu nổi lí do bị bất ngờ như vậy đó.」
「「「「「Tại sao vậy hả-」」」」」
Shizuku hơi nghiêng đầu *koten-*. Bằng Okan-eye thì rốt cục cô đang nhìn thấy gì vậy. Với điều này thì các bạn học không khỏi tổng động viên để tsukkomi.
「Ma, maa, chuyện đó thì cứ để vậy đi.」
Shizuku có dáng vẻ nhất thời không thể thông suốt nhưng, vì nếu cứ thế này thì câu chuyện không thể tiếp tục nên cô sử lại đề tại một cách cưỡng ép.
Dù sao đi nữa, việc Myuu và Hinata có dự định sẽ đi tới sa mạc giới để chơi trong kỳ nghỉ xuân, và người đồng hành với họ là Kouki, Moana, với Auralod đã được quyết định. Nếu thế thì, tuy hiểu rằng cậu lo lắng nhưng không cần làm cái việc giống như đe dọa thêm một lần nữa thì cũng...... là chuyện như vậy.
Trước mắt thì, vì Hajime và Kouki rất cố chấp nên cô thử thay đổi hướng mũi giáo.
「Endou-kun cũng vậy, nhé?」
「A~, đúng thế ha. Hinata-chan quý báu quá mức, nên tớ đã lỡ nóng máu lên.」
Đoán biết ý đồ của Shizuku, Kousuke ngay cả trong khi cười khổ vẫn lấy lại sự bình tĩnh.
Quả không hổ danh Kousuke. Khi không phải Aby thì cậu ấy là người cực kỳ lương thiện. Dù cần phải trả giá bằng cơn đau dạ dày, thì đây là nam nhân duy nhất trong các bạn học, có thể hòa giải Hajime và Kouki bằng thực lực.
「Endou-sama...... Em cảm thấy rất vui khi anh lo lắng cho em ạ. Nhưng mà, em không sao đâu đó?」
「Myuu cũng lo lắng! Myuu đang huấn luyện rất nhiều ở trong không gian Buiaaru!」(TN: VR nhưng người nói không biết cách viết nên đọc như đánh vần)
Thôi đủ rồi, nhóm Yuuka mất hết kiên nhẫn vì muốn biết sự tình thế nào. Người tiên phong là Nana. Cô ấy rướn người ra *gui-* và xen vào giữa Hajime đang có vẻ mặt khó chịu.
「Nee nee, Nagumocchi. Kết cục thì, là chuyện thế nào vậy cà. Nếu bồ không nói cho rõ, thì cả đám bọn tui sẽ phiền não và đến đêm cũng không thể ngủ được đó.」
「Nagumo, cậu bị bệnh sao? Ở cái đầu.」
「Oi kora, Sonobe. Có ý gì vậy hả.」
「Chẳng phải là y nguyên cái ý đó sao? Nagumo-kun, dù chỉ việc giao Myuu-chan mà cậu sủng ái cho ai khác ngoài người thân thôi thì cũng bất ngờ rồi vậy mà, ở đây là còn là Amanogawa-kun mà cậu ghét. Nếu không phải đầu óc của cậu trở nên có vấn đề, thì đã là vụ án rồi đó.」
「Nói đến thế à.」
Đến mức đó đấy. Tất cả bạn học đều gật đầu.
「Thật sự thì không phải chuyện gì phức tạp đâu ha. Khi được Myuu nói rằng muốn thử tới dị giới khác ngoài Tortus, thì ngay từ đầu tớ đã lập kế hoạch du lịch vào kỳ nghỉ xuấn rồi nhưng...... Hora, với “Sự kiện Ryuu” thì tớ đã trở nên không rảnh mất rồi mà......」
「......”Kế hoạch phục sinh cành lá của thế giới thụ” nọ, việc phải sửa lại nó từ đầu thì mấy đứa đã biết rồi đúng chứ?」
Nhìn Hajime có biểu cảm như đã nhai nát một con bọ xít, Yue ngay cả trong khi cười khổ vẫn giải thích tiếp thay cho cậu. Yuuka vừa liếc Kouki, vừa gật đầu.
「Chuyện đó thì maa...... Hiện tại thì nhóm Amanogawa cũng vẫn còn chưa xuất phát mà.」
Việc Kouki đã đến cùng với Liliana, là vì cậu ta đang đi săn ma thú ở Tortus.
Sau “Sự kiện bị triệu hồi quáá nhiều” nọ, thì Kouki không đời nào ngay lập tức tiếp tục chuyến hành trình để khiến đại thụ ở các dị giới phục sinh――nói cách khác là “Chuyến hành trình phục sinh cành lá của thế giới thụ”.
Nếu xét về phía Kouki, thì cậu ta đã trải qua sự kiện và cuối cùng cũng “về nhà”.
Như một chuyện đương nhiên. Cậu ta cũng muốn nghỉ dưỡng một thời gian, và cũng muốn trân trọng thời gian trải qua cùng gia đình ở cố hương. Hơn nữa, Moana và Auralod cũng ở cùng. Và cậu ta muốn để cả hai người cũng tận hưởng thời gian ở Nhật Bản.
Trong khi chuyện này chuyện nọ đang xảy ra, thì “Sự kiện Ryuu” kia đã bắt đầu, và Hajime hoãn kế hoạch lại.
Nhóm Kouki trong lúc đó, cũng giúp đỡ cho Hajime nhưng, được nói rằng「Vì có khả năng sẽ trở thành chuyến hành trình dài đi khắp vùng bản đất của từng nơi nên hãy huấn luyện phối hợp với ba người đi」 từ đích thân Hajime, nên họ đã sang Tortus vì nghĩ rằng đó là nơi phù hợp nhất.
Nghĩ rằng đằng nào thì cũng vừa tiện, cậu ta bắt đầu lại việc săn ma thú của Shin’iki mà mình đã làm cho đến ngay trước “Sự kiện bị triệu hồi quáá nhiều”. Bởi thế mà họ mới đến cùng với Liliana.
「......N. Ảnh hưởng tới thế giới do sự phục sinh của vương thụ là ngoài dự liệu. Bởi vậy Hajime, đã nhào nặn lại dự đoán và đối sách để không đi lại vết xe cũ, lúc để cho cả đại thụ ở những thế giới khác phục sinh.」
「Kế hoạch cũng đã được lập theo lối dài hạn đó nhỉ. Cảm giác kiểu trước khi để cho phục sinh, thì xác nhận về power spot hay hệ sinh thái của thế giới đó, để cho dũng giả-san báo cáo, và khi cần thiết nếu không thể đưa ra đối sách đập tan những điểm lưu tâm nhiều hơn nữa thì sẽ không quyết tâm cho chuyện phục sinh.」
「Có lẽ, việc điều tra thì ít nhất sẽ mất thậm chí là vài tháng với một thế giới haa?」
「Uwaa, thận trọng ghê gớm.」
「Maa, nếu trông vào thế gian hiện giờ thì đúng thật có lẽ đến mức thận trọng quá cũng được nhỉ.」
Nana và Taeko gật đầu với gương mặt quán thông. Rằng, đúng thật ngay cả thế giới hiện giờ thì cũng không thể dám chắc ảnh hưởng to lớn tương tự sẽ không xảy ra.
Vì nhóm các bạn học, cũng đang giúp sức trong việc đối ứng với những tổ chức tư nhân đã thức tỉnh sử dụng khí lực, nên nghĩ về khả năng sinh ra hỗn loạn ở dị giới, họ gật đầu, ra là vậy.
Kaori giơ ngón tró lên *pin-* và nói tiếp.
「Nơi bắt đầu cho điều đó là sa mạc giới đấy.」
「E~to, là thế giới xuất thân của Moana-san đó nhỉ?」
Kouki gật đầu với ánh mắt như để xác nhận của Yuuka.
「Là chỉ thị của Nagumo nhé. Rằng cậu ta muốn làm đại tiền đề cho kế hoạch.」
「Là sao?」
「Là trực tiếp nghe chuyện từ nữ thần-sama đó. Liệu ngay từ đầu có nên để đại thụ phục sinh hay không. Những điểm chú ý trong trường hợp để cho nó phục sinh. Sau đó thì đúng vậy nhỉ. Có lẽ là bằng chứng xác thực cho câu chuyện về cấu tạo thế giới đã nghe từ Aura, nếu có thể nhé.」
「Vì chuyện mà tôi đã kể trước đây, là lời truyền miệng được nữ thần kế thừa mà.」
Chẳng hạn như chuyện về chín thế giới. Chuyện về thế giới căn bản nâng đỡ chúng. Chuyện là đại thụ tồn tại ở mỗi thế giới, không hơn gì cành lá của thế giới thụ.
Những thứ này không phải là tri thức mà bản thân Auralod đã xác nhận. Cũng không phải là tri thức đã được ban tăng từ thế giới thụ cùng thời điểm nhậm chức nữ thần.
Hajime vừa liếc Auralod, vừa bổ sung.
「Thêm nữa, Auralod không phải là nữ thần sáng thế. Nguồn gốc thì không hơn gì một yêu tinh đã được sinh ra ở yêu tinh giới. Là nữ thần theo chế độ nhiệm kỳ.」
Là nữ thần có mấy thứ như sổ tay liên quan tới nội dung nghiệp vụ. Dù có đánh giá là “đáng ngờ” về tính chính xác của tri thức đó thì cũng không thể trách được. Vì đương sự cũng có vẻ hơi không tự tin thì lại càng thừa mứa hơn nữa.
Tuy Hajime không có quắc mắt hay gì nhưng mà, xét về Auralod-san tương đối sợ sệt thì, có vẻ như cô ấy đã trông thấy đó là ánh mắt lạnh lẽo đang mạt sát rằng「Cái thứ Damegami chẳng được tích sự gì này-」.
Cô ấy bắt đầu biện minh với bầu không khí trối chết.
「C, chẳng phải là không còn cách nào khác sao ạ! Ở thời điểm kế tục thì thế giới đã đến hồi kết rồi đó ạ!? Tôi đã trối chết để kéo dài thọ mệnh của nó đó ạ!」
Nếu tiện thể nói luôn, dường như câu chuyện có thật về nữ thần trong quá khứ đã vi phạm điều cấm và trở nên paa- ở cái đầu một cách thực tế cũng là điều mà cô ấy đã được truyền đạt từ người tiền nhiệm.
Cũng không đời nào cô ấy định thử điều đó. Vì đó là tình huống yêu tinh giới sẽ diệt vong liền một hơi, ở thời điểm Auralod trở nên paa-.
「Tôi hiểu tôi hiểu. Thật sự thì tôi không trách móc gì cô mà.」
「Thật không ạ? Con nhỏ này thật sự không thể dùng được ha. Maa, ít nhất nếu là đạn pháo thì có thể làm được đúng chứ...... ngài không có nghĩ mấy thứ như vậy sao ạ? Ngài không có định bắt tôi làm gì đó nguy hiểu vì không còn nhìn thấy được tiềm năng nào ở tôi chứ ạạ!?」
「Aura, bình tĩnh lại đi! Quả nhiên là Nagumo sẽ không làm chuyện như thế..................... ít nhất thì anh sẽ không để cậu ta làm thế mà!」
「Khoảng nghỉ đó là gì vậy ạ-, Kouki-samaa!」
「Iya, tôi sẽ không có làm đâu đó? Các người nghĩ tôi là cái gì vậy.」
Cái đó thì, là vua của ác ma còn giống ác ma hơn cả ác ma đúng chứ. Các bạn học không nói ra điều mình đã nghĩ đó.
Cũng có chuyện sau đó sẽ đáng sợ nhưng, hơn cả điều đó, vì Auralod quá trối chết để tạo điểm nhấn rằng bản thân không phải vô năng.......
Bộ dạng giống như một nô lệ công ty-san thế nào đó đã sắp sửa bị sa thải đang van xin rằng「Tôi, sẽ có ích ạ! Tôi sẽ làm bất cứ việc gì ạ! Con chó của quý công ty! Con chó của quý công ty!」cực kỳ không thể chịu nổi.
Vì Moana bình thường thì mang ý thức đối kháng một cách gay gắt, đã bắt đầu ôm chầm lấy đầu của Auralod rằng「Đủ rồi đó! Tôi hiểu rõ mà!」nên lại càng quá hơn.
「Gohon-. Nói tóm lại, khi nghe chuyện qua nữ thần từ lúc sáng thế, thì sẽ xác thực hơn là phỏng đoán này nọ đúng chứ. Tuy có lẽ là không rõ đến việc của những thế giới khác nhưng, chức chắn sẽ trở thành tư liệu tham khảo.」
Trong khi lĩnh hội ý đồ của Hajime, và trong khi cố gắng không suy nghĩ quá sâu về bộ dạng của Auralod trông như là điểm suy thoái của một nữ thần, thì Ryuutarou chợt nói ra nghi vấn của mình.
「A~, nhắc mới nhớ, Nagumo. Hỏi thánh kiếm thì không được à? Chẳng phải có chuyện thánh kiếm cũng đang được nữ thần ám vào sao?」
「Tớ không biết là ám vào, hay là chuyển hóa xác thịt của bản thân giống như Auralod nhưng...... Đương nhiên, đã thử rồi.」
「Thế nào đó có vẻ như là không thể ha?」
Tạm thời, dáng vẻ tồn tại giống nữ thần thì họ đang xác nhận ở yêu tinh giới rồi. Việc có ý chí trú ngụ trong thánh kiếm thì không có dư đất để nghi ngờ.
Nhưng, nếu được nói liệu rằng có thể giao tiếp ý chí một cách rõ ràng hay không thì NO. Có thể thấy dáng vẻ trả lời lại ý chỉ của Kouki. Chẳng hạn như biến hóa hình thái của kiếm.
Tuy nhiên, việc cho thấy hình dạng theo ý muốn thì đương nhiên, nhưng nếu là giao tiếp ý chí một cách chi tiết thì liền không thể. Trước mắt thì, nó có nhấp nháp nhưng, giả như dùng hình thức có thể trả lời bằng YES hay NO đi nữa thì cũng không thể xét đoán.
「Đây là suy đoán thôi nhưng, chẳng phải chỉ lúc xảy ra sự việc chạm được vào cảm xúc mạnh mẽ đối với Ua Alto và tinh thần nó dâng cao, thì mới có thể “phản ứng” hay sao. Chỗ đó thì đương nhiên, tớ nghĩ rằng bao gồm cả trạng thái tinh thần của dũng giả là Amanogawa nhưng mà.」
「Un, tớ cũng nghĩ thế. Việc chỉ thị của biến hóa hình thái thì vì cũng là cơ năng của thánh kiếm nên nó sẽ đáp ứng lại cho tớ nhưng...... Đúng như Nagumo nói, thay vì biểu thị ý chí thì đó là bộc lộ cảm tình. Kể cả điều đó hơn cả ý thức, nếu nói là cái nào thì có thể xem nó giống như mang tính phản xạ, hay có lẽ là bản năng.」
「Eetto, có thể khiến khoản đó hồi phúc bằng sức mạnh của Kaorin hay Yue-oneesama không?」
Người đã trả lời, hay đúng hơn có vẻ như đã định trả lời cho nghi vấn rất chính đáng của Suzu, là Auralod vừa lên tiếng「Vâng!」vừa giờ tay *pishi-*.
Cứ như thể một học sinh đang tạo ấn tượng với giáo viên rằng muốn mình được gọi lên phát biểu trong giờ học.
Vâng, Auralod-san, được Hajime chỉ vào, biểu cảm của cô ấy bừng sáng *paa-*. Mình, sẽ có ích!
「Gohon-. Liên quan tới thánh kiếm thì, Việc tôi biến thành thiên kiếm làm bằng gỗ bởi vì tôi nguyên là yêu tinh của cây ạ. Nếu nghĩ theo hướng tự nhiên, thì Ua Alto-san là kiểu nhập hồn. Và, việc nhập hồn thì chứa đầy nguy hiểm ở phương diện liên tục giữ cho linh hồn với vật chứa cân bằng ạ.」
Theo lời cô ấy, đối với yêu ma thì năng lực nhập hồn là một thứ mặc định, kể cả điều đó thì sẽ lựa chọn vật chứa. Nếu như dùng một lần rồi vứt thì không thành vấn đề, song nếu phía vật chứa quá mạnh, hay ở lại trong đó lâu một cách ngoài ý muốn, thì thường sẽ xảy ra việc phía linh hồn bị vật chứa lôi kéo.
Và, nếu như Ua Alto đã trú ngụ linh hồn vào thánh kiếm từ cái dạo gần với thời đại sáng thế của Tortus, và trên cả điều đó nếu như cũng có nhiều thời đại nó không được sử dụng thì......
「Việc bị tính chất của vật vô cơ lôi kéo và ý chí dần trở nên mờ nhạt thì có thể lí giải được. Việc chỉ còn lại phản ứng với nửa phần mang tính bản năng, hay có lẽ mang tính cảm tình trong trường hợp đó, là hồi kết được biết đến rộng rãi kể cả trong các yêu ma ạ.」
「Nhưng mà, không phải là chết. Đúng chứ? Aura.」
Auralod gật đầu mạnh mẽ.
「Có điều, dường như sự việc và tốc độ phản ứng đang dần tăng lên với lần viếng thăm yêu tinh giới mà, từ cả việc có thể ảo giác hình dáng của nữ thần, cũng có thể xem xét về khuynh hướng hồi phục ạ. Không đời nào cô ấy đang gánh chịu tổn thương chí mạng trong linh hồn đúng chứ.」
Bình thường là thế kia nhưng, ở dáng vẻ Auralod mở to đôi mắt một cách nghiêm nghị *kirri-* và nói chắc như đinh đóng cột lại có sức thuyết phục. Bầu không khí nhẹ nhõm thế nào đó đang trôi đi.
「Tuy nhiên, năm tháng là năm tháng ạ. Sẽ mất thời gian để hồi phục đúng chứ. Về cơ bản thì, linh hồn là một lãnh vực cấm kỵ mà đến cả thần cũng không dễ dàng chạm tay vào. Hơn nữa, thứ đó của cô ấy là của nữ thần sáng thế. Xét từ căn bản với linh hồn của người thì khác biệt ạ. Dù có sở hữu sức mạnh to lớn và siêu việt đến mức nào đi nữa, phải biết rằng việc đứa trẻ loài người chạm tay vào sẽ gánh chịu rủi ro mang tính chí mạng.」
Ánh mắt của Auralod quét qua Hajime, và nhóm Yue.
Đó là, lời cảnh cáo của nữ thần tuy là nguyên nữ thần nhưng chắc chắn đã bảo vệ cho nhiều sinh mạng ở một thế giới.
Chính vì đã nghe cảnh cáo đó trước nên họ mới không có hồi phục một cách cưỡng ép, và lựa chọn hướng hỏi những nữ thần khác.
「T, tuyệt vời...... Aura-oneesan, thế nào đó giống nhữ nữ thần-sama nano!」
「Là nữ thần hàng thật nhưng mà!? Dù là nguyên nhưng màà!」
Dù sao đi nữa, chuyện giao tiếp ý chí về những sự việc phức tạp liên quan tới gốc rễ của thế giới với thánh kiếm Ua Alto hiện giờ là không thể.
「Maa, vì lẽ đó mà trước hết tớ muốn nghe chuyện, từ nữ thần đã triệu hồi Amanogawa.」
「Foltina-sama, dù ít dù nhiều thì theo truyền thuyết nhóm Moana biết có vẻ như là thần sáng thế mà nhé.」
Khi Kouki hướng ánh mắt vào Moana như để xác nhận, thì Moana, liếc Auralod đang đắc chí một cách thậm chí là nhanh chóng vì có thể cho thấy dáng vẻ giống như nguyên nữ thần một chút, nhếch khóe miệng lên *fu-*.
「Ừ, nó đang được truyền đạt như thế. Chắc chắn, không tuyệt đối, không phải mấy thứ như nữ thần thảm hại vừa nghiện nước tăng lực, vừa làm việc đâu! Hơn nữa, như thế này, là một nữ thần-sama tuyệt vời đó!」
「T, tttt, tôi không có nghiện mà!」
Auralod rúng động dữ dội và dùng cách nói năng không thể tưởng tượng nổi với một nữ thần.
Emily, lấy ra một chai nhựa không nhãn dán chứa thứ nước với màu sắc độc địa ra từ chỗ nào không rõ「Làm một chai không?」.
Ánh mắt ngay lập tức bị hút lấy, và nguyên nữ thần-sama sắp sửa vươn tay trái ra. Cô ấy ấn nó lại bằng tay phải và run rẫy *puru puru*.
Đã không thể nói gì thêm được nữa.
「Sau khi tình hình của trái đất yên ổn...... Đúng rồi ha. Sau nửa năm, nếu là cái độ đã vào kỳ nghỉ hè của đại học, thì chúng ta cũng chắc chắn sẽ tự do ở mức độ nào đó. Vào lúc đó tớ dự định sẽ bù lại cho kỳ nghỉ xuân, cũng kiêm luôn chuyến du lịch tốt nghiệp muộn. Dự định tới cả tinh linh giới.」
Việc thông tin thì nên lấy từ nhiều phương diện, phân tích và tìm kiếm bằng chứng là chuyện quá rõ ràng.
Lúc Shia bị triệu hồi tới tinh linh giới thì họ đã không có thời gian để thong thả nhưng, lần này thì cậu dự định sẽ chuẩn bị vẹn toàn, và hỏi chuyện cả hóa thân của tinh thụ là Lutria.
Shia nheo mắt lại ra chiều hoài niệm.
「Thật đáng mong chờ nhỉ. Dahlia-san, vẫn khỏe mạnh thì tốt nhưng mà.」
「Xin lỗi ha, Shia. Việc tái ngộ với bạn bè thì hãy chờ thêm một chút giùm anh. Có lẽ em thấy sốt ruột nhưng, quả nhiên lúc anh không thể hành động cho tử tế được, mà gửi em tới cái thế giới đó thì ha......」
「Không không, xin đừng bận tâm. Vì tinh linh giới thì dòng chảy của thời gian sẽ khác nhỉ. Không thể biết được liệu nó có trôi tương tự với lần trước hay không mà.」
「......N. Kể cả với ý nghĩa đó thì hỏi Foltina sẽ dễ hơn thay vì Lutria.」
「Đúng vậy ha. Vì lúc thiểu số đi và có chuyện gì xảy ra thì, với thế giới không rõ có thể tới cứu viện đúng lúc hay không, hiện giờ không cần thiết là đến mức phải quá ép mình để đi haa.」
Kể cả trong lúc bọn họ đang bôn tẩu để đối ứng với “Sự kiện Ryuu” hay dự thi, thì đằng ấy cũng đã suy nghĩ đủ thứ theo cách của mình haa, nhóm Yuuka có gương mặt lĩnh hội về khái yếu của kế hoạch.
Song, chuyện đó là chuyện đó thôi. Ryuutarou vừa khoanh tay, vừa có biểu cảm tỏ ra không thể lĩnh hội một cách tường tận. Phải, về đề tài ban đầu――chuyện Myuu với Hinata đồng hành.
「Ra là vậy haa. Nhưng mà này, quả nhiên là ngoài dự đoán đấy. Cậu đang lên kế hoạch du lịch dị giới vào khoảng nửa năm sau đúng chứ? Nếu vậy thì, chẳng phải lại cũng lại càng không cần để nhóm Myuu-chan đi, và nhờ Kouki hộ tống với vẻ mặt khó chịu đến mức đó sao?」
「Nếu nói về ý nghĩ của tính cần thiết thì, đúng là thế. Nhưng mà ha...... Myuu thì ha, đang cực kỳ trông ngóng điều đó đấy-. Việc có thể kết thêm bạn mới ha!」
Đếm gập ngón tay rằng còn bao nhiêu ngày nữa sẽ có thể gặp, với gương mặt kira kira nhường kia......
Ấy vậy mà.
Vừa siết chặt nắm đấm, và run rẫy, Hajime-papa vừa gào lên mấy thứ như「Cảm xúc đó, gương mặt đó, không đời nào có thể phản bội trên tư cách một người cha đúng chứứ!!」.
Khi Ryuutarou vừa hoang mang, vừa đáp lại rằng「Bạn mới àà?」, thì Myuu đã nhoài người ra với gương mặt kira kira.
「Ryuutarou-oniichan có biết đó! Là Kuune-chan nano!」
「Ể, ấu nữ bụng dạ đen tối kia à?」
「Cậu có phàn nàn gì về Kuune-tan nhà tôi à?」
Chiến ý nghiêm túc của nguyên nữ vương-sama vỗ vào Ryuutarou! Mắt của cô ấy là thiệt tình! Ý định tùy vào câu trả lời mà sẽ có một trận giao chiến!
Suzu gõ vào đầu của người bạn trai đã á khẩu *bechikon-*, và thay cậu ấy tạ lỗi. Bạn gái của cậu trai đã vung cả điểm status đáng lí nên dùng cho sự tế nhị vào luôn sức mạnh cơ bắp, có vẻ tương đối lao khổ.
Dù sao đi nữa, chính việc có thể gặp nữ vương-sama tân binh nhỏ nhắn của thế giới sa mạc mà cô bé chỉ mới nghe qua lời kể, đối với Myuu là một best story để hóng chờ trong kỳ nghỉ xuân.
Thêm vào đó, hai điều còn lại của best story, là việc có thể đi du lịch với Hinata, và việc dạy cho thiếu nữ của cơ công giới hẳn đang mai phục để nhắm vào chiếc ghế của con gái một bài học
Vì lẽ đó mà, tuy nói là không có cách nào để toại nguyện tại vì “Sự kiện Ryuu” nhưng, lúc kế hoạch du lịch dị giới đã bị hoãn lại một thời gian, thì Myuu đã trở nên suy sụp với điều đó.
Việc Hajime-papa sủng ái con gái, quyết tâm làm gì đó khiến con gái phấn khởi trông ngóng kỳ nghỉ xuân dù chỉ một chút là đương nhiên.
「Maa, vì lẽ đó mà, vừa đúng lúc tớ sẽ đi sa mạc giới mà, nếu thế thì cậu ta đã quyết định là sẽ để cho tớ hộ tống đó.」
「Vì thế mà Papa muốn thực hiện niềm vui của con gái bằng bất cứ giá nào đã nuốt căm hờn nhỉ.」
Suzu hướng ánh mắt như chỉ muốn nói rằng「Vẫn là một phụ huynh ngốc nghếch không đổi haa」vào Hajime. Đồng thời, cả một nghi vấn mới.
「Nhưng mà nhưng mà, chẳng phải chí ít là một ai đó trong nhóm Yue-oneesama có thể đi theo sao?」
Đúng là vậy, dù có bận rộn đế mức nào đi nữa thì việc một ai đó, trong nhóm Yue sẽ không đi theo thì vô lí đúng chứ. Hơn nữa.
「Hinata-chan cũng sẽ đi đúng chứ?」
「Vâng. Em đã được Myuu-chan rủ ạ. Mấy chuyện như có thể viếng thăm dị giới thì cứ như một giấc mơ ạ. Chẳng những thế, còn có thể làm bạn với nữ vương-sama trạc tuổi mình...... Myuu-chan, một lần nữa xin hãy để chị nói lời cảm ơn.」
「Ehehe-, Myuu cũng cảm ơn nano. Có Hinata-chan đến cùng thì thật vui!」
「T, tình bằng hữu giữ những cô bé, priceless nhỉ...... Maa, chuyện đó thì gác sang một bên, chị nghĩ là nếu Hinata-chan đi thì, lolico――cơ mà không phải, Endou-kun đi theo hộ tống cũng được nhưng mà.」
「Naa, Taniguchi. Vừa rồi, cậu không có định nói tớ là lolicon chứ?」
Suzu, gương mặt ngơ ngác hệt như tranh vẽ. Trong khi chốt thêm một câu cho chắc một cách kịch liệt「Không phải đâu ha? Lần tới, nếu còn la làng cái từ lolicon thì tớ sẽ Shin’en ha?」, Kousuke hướng ánh mắt dù tươi cười nhưng cũng tỏ vẻ lo lắng tới Hinata.
「Anh thật sự thì cũng muốn đi cùng nhưng, phân thân không thể duy trì vượt qua thế giới mà...... Đúng như ban nãy đã nói, anh có lớp học mà mình đã được đặt cách cho tham gia. Hơn nữa, anh muốn giúp đỡ cho Nagumo và cục âm dương đến khi trường đại học bắt đầu một cách chính thức, bù lại phần đã được cho chuyên tâm vào việc dự thi ha.」
「Endou-sama, em thấy rất hạnh phúc vì đã được anh quan tâm ạ. Nhưng mà, em thật sự không sao ạ. Nếu đến lúc khẩn cấp thì em có thể gọi cả Hizuki ra mà.」
Bởi vậy, xin đừng ép mình, Hinata đáp lại bằng nụ cười khiến người ta trông thấy ở đó sự mạnh mẽ trong cốt cách.
Có thể thấy lấp ló sự tự phụ rằng bản thân không phải là Ohime-sama phải được Kousuke bảo vệ suốt 24/7, và mình là tồn tại có thể đứng bên cạnh cậu ấy, trong đôi đồng tử của cô bé.
「Việc mà anh cần làm, xin hãy ưu tiên chúng ạ.」
Khi cô bé tuyên bố như vậy, thì đến cả Kousuke cũng không khỏi tin tưởng Hinata rằng「Un...... Anh hiểu rồi」, và tiễn chân cô bé, có vẻ là thế.
Thực tế thì, chúa tể rất đa năng và có tính bảo mật, và ý muốn sử dụng cậu ấy trong việc lấy lại sự ổn định cho trái đất hiện giờ đến mức mọc tay ra từ cổ họng, là tiếng lòng của Hajime.
Vì nếu để cho chúa tể đi thu thập sự tình, thì những việc cần phải xử lí sẽ giảm xuống một cách gia tốc mà.
Ngược lại, phía Hajime cũng là chuyện tương tự.
「Đúng như Taniguchi nói, tớ cũng đã nói là sẽ để cho ít nhất một người trong nhóm Yue đi cùng nhưng mà......」
「......Muu, nếu thế thì không đi đâu. Dù nhóm Papa bận rộn, Myuu không muốn ích kỷ viện cớ là muốn đi chơi nano.」
Là lẽ đó, Hajime quét mắt qua các bạn học với vẻ khó xử. A~, ra là thế nhỉỉ, ai nấy đều có biểu cảm tủm tỉm.
Con trẻ đừng có bận tâm đến điều đó, ngược lại thì Papa mới là người có lỗi khi đã thay đổi kế hoạch kỳ nghỉ xuân Myuu đã trông ngóng mà, Hajime đã thử thuyết phục như vậy nhưng, vào những lúc thế này thì Myuu lại phát huy sự bướng bĩnh. Cô bé đã không nói Ưm.
Kết cục thì, chọn theo dạng tiện đường với nhóm Kouki sẽ đi sa mạc giới cho kế hoạch phục sinh cành lá của thế giới thụ, và không khiến nhóm Hajime phải chia nhỏ thời gian ra――cùng điều kiện đó, thì cuối cùng Myuu cũng đã vào trạng thái mong chờ chuyến du lịch ở kỳ nghỉ xuân mà không cần phải thấy nặng lòng.
Tuy nhiên, trong trường hợp của Hajime, thì không đời nào cậu sẽ thấu hiểu như Kousuke.
「Là quyết định cay đắng. Phiền não, suốt bảy ngày bảy đêm ha. Nhưng mà, việc Myuu tận hưởng trọng vẹn kỳ nghỉ xuân mà không vướng mắc điều gì thì, nhờ tên dũng giả khốn kiếp này đồng hành là bes-, tt-」
Từ giọng nói nghe như đã được vắt ra, thì có thể thấy rõ cậu đã rất là bất đắc dĩ.
Cả phía Kouki cũng vậy, ngay cả khi vừa hướng nụ cười có thành ý rằng「Anh sẽ hộ vệ đàng hoàng đó」vào Myuu và Hinata, lúc liếc Hajime thì cậu ta thay đổi biểu cảm trong khoảnh khắc, hừ mũi một cách vang dội *fun-* và quay đi chỗ khác.
Với hai người như thế, không chỉ Shizuku mà nhóm Yue cũng có nét mặt cạn lời.
「Nếu chịu thôi mà thừa nhận thì sao? Goshujin-sama này.」
「......N. Nếu là Hinata và Myuu hiện giờ thì ít nhất có thể bảo vệ được bản thân mà, cũng có nhiều cách để giải quyết vấn đề trong trường hợp vạn nhất nữa. Nhưng, dẫu thế thì người quyết định cuối cùng là――」
Nếu đến lúc nguy cấp thì Hinata có thể triệu hồi cả Shuten Douji là quỷ mạnh nhất đúng như lời cô bé nói, còn với Myuu thì họ có dự định là để cả Egari ở trạng thái vô hình lén lút theo hộ vệ. Sự bảo vệ bằng tạo tác cũng có nhiều lớp.
Nhưng, trên cả điều đó, chắc chắn.
「Hajime thiệt là, chẳng phải là không tin tưởng dũng giả-san đến mức như anh đang nói đó nhỉỉ.」
「Đừng có nói mấy thứ khủng khiếp đó, nổi hết da gà lên nhưng mà.」
「Đừng có nói mấy thứ khủng khiếp giùm tôi, Shia-san. Thấy ớn lạnh đó.」
A?, ánh mắt của Hajme và dũng giả va chạm với nhau.
Ryuutarou và Suzu đang thầm thì với nhau ra chiều có chút vui vẻ rằng「Chẳng phải thế nào đó giống như Yue-san với Kaori à?」「Bạn bè cãi cọ, đúng không ta?」.
Miếng khoai tây của Suzu mà cô ấy thật sự định ăn ngay lúc này bị pichun- vào chiếc nĩa và quay ngược trở lại dĩa. Cả miếng karaage của Ryuutarou cũng rơi xuống *potori* vì chiếc nĩa bị cắt làm đôi *supa-*.
Thủ phạm không cần nói cũng biết. Ryuutarou và Suzu đều im lặng ngồi lại ngay ngắn. Trong khi nội tâm thì tuôn ra những lời phàn nàn rằng「Là chỗ như thế đó?」.
「Nagumo? Amanogawa? Cái đó, là muỗng nĩa của nhà tớ nhưng mà?」
Mắt của Yuuka-san đang quắc lên! Hajime và Kouki nhìn mặt sau, sau một nhịp. Trong khi xin lỗi rằng「L, lỗi tớ」「T, tớ xin lỗi」, họ hướng ánh mắt yêu cầu giúp đỡ tới Kaori bằng chuyển động đồng đều không tì vết.
Kaori vừa cười khổ vừa sửa lại chúng bằng Ma pháp tái tạo. Emily đang nhìn Yuuka bằng đôi mắt kira kira tôn kính!
Hajime và Kouki hắng giọng một cái. Rồi xốc lại tinh thần.
「Tuy không có một chút nào tin tưởng hay gì cả nhưng...... dù có chết cũng hãy bảo vệ cho con bé đó. Nếu không thể thì tôi giết ha.」
「Dù có được tin tưởng thì cũng khó cho tôi nhưng...... dù có chết tôi cũng sẽ bảo vệ mà. Nên ngậm miệng lại đi.」
「N- mou! Cả Papa lẫn dũng giả-san cỡ chừng chuyến du lịch trong kỳ nghỉ xuân thôi mà làm quá lên rồi nano!」
Đừng có xem người ta như trẻ nít nhé!, thái độ phồng má cảm giác như có thể nghe thấy giọng nói tỏ vẻ người lớn như thế.
Tuy nhiên, cũng không phải là họ không hiểu chủ trương của Myuu. Không phải đi tới một thế giới chưa biết, là chuyến du lịch có người hộ tống làm sâu sắc thêm tình hữu hảo giữa những đứa trẻ. Kết cục thì, chỉ là chuyện đến mức đó thôi mà.
Remia nào là luôn cười tươi rói rói một cách ấm áp lùi một một bước về sau để lắng nghe câu chuyện của nhóm Hajime, nào là chăm sóc họ như là phát đồ ăn thức uống tiếp tế một cách không hề khách sáo, đặt bàn tay lên vai của Hajime để viện hộ cho con gái.
「Maa maa, Hajime-san. Hãy để cho đứa trẻ đáng yêu đi phiêu lưu, cũng có câu nói như vậy mà.」
「......Chuyện đó thì maa đúng thật. Bám dính lấy cha mẹ mãi thì cũng khó xử ha.」
Bởi vậy, lần này Remia cũng quyết định không đồng hành.
Tưởng tượng cảnh lúc định chơi với bạn bè đồng trang lứa mà chỉ mỗi mình là được mẹ chăm lo thì, Myuu cũng đã thể hiện sự sượng sùng nhưng mà......
Người đã xem điều đó là sự trưởng thành, ngược lại còn quyết định chấp nhận một cách vui vẻ và tiễn chân cô bé là Remia, rồi người đã đẩy lưng Hajime phiền não lúc cuối cùng cũng là Remia.
Người mẹ đã “duyệt”. Nên kể cả từ nhóm Yue cũng là “nếu đã vậy thì”.
Trong nhóm bạn học, lĩnh hội rằng, kết cục thì, đây là kết quả của việc con tim Papa mong muốn con gái tận hưởng kỳ nghỉ xuân, đã trên kèo sự hate dành cho dũng giả đã lang rộng.
Yuuka hướng nụ cười vào Myuu và Hinata để đại diện cho họ.
「Là chuyện như thế nhỉ. Chẳng phải là rất hay sao. Myuu-chan Hinata-chan, hãy chơi thật vui rồi về nhé. Chị kỳ vọng ở những câu chuyện làm quá lưu niệm đó.」
「Vâng nano!」
「Fufu, em xin cảm ơn ạ, Sonobe-sama.」
Moana lẩm bẩm mấy chuyện mà nếu đương sự nghe được thì có vẻ như sẽ đỏ bừng mặt và nhào vào đấm rằng「Cuối cùng thì, Kuune-tan nhà mình cũng đã kết được bạn rồi nhỉ! Giấc mơ của đứa trẻ đó đã toại rồi!」.
Trong khi vờ như mình không nghe thấy nội tâm của nữ vương-sama bé bỏng ở sa mạc giới đang thèm khác bạn bè ngang tầm, Ryuutarou nheo mắt lại. Như nhớ về sa mạc giới.
「Dù thế đi nữa, sa mạc giới àà. Nếu được tớ muốn tới đó lần nữa nhưng, hiện giờ thì không thể haa. Nàyy, Kouki. Hãy nhắn với họ rằng tớ và Suzu đã nói là rất hân hạnh giùm đó.」
「Tớ và Ryuu-kun cũng, bận rộn với chuẩn bị cho đại học mà nhé...... Cũng phải tìm nhà mà.」
Nhiều tiếng tặc lưỡi vang dội. Từ nhóm những cậu trai không có bạn gái với Shinji và Yoshiki đứng đầu danh sách.
Phải, thật bất ngờ hai người này, từ mùa xuân sẽ sống cùng nhau và vào một trường đại học khác với nhóm Hajime.
「Vì em đã nghe rằng hai người sẽ di cư tới Tortus nên đang kỳ vọng nhưng mà......」
Liliana dẩu môi ra chiều có chút bất mãn.
Đúng thật, tầm nhìn tương lai của Ryuutarou và Suzu kể cả hiện giờ cũng không thay đổi. Là dự định di cư tới Tortus và làm mạo hiểm giả để phát huy sức mạnh của bản thân họ.
Nhưng mà tuy nhiên, điều đó thì quả nhiên cũng bởi vì có cảm giác tương tự như nhóm Hajime.
「Iyaa, bọn chị cũng muốn đi đại học mà. Cũng có điều muốn học nhé.」
「Hora, cũng có khuyến dụ của Lily đúng cứ? Là đừng làm mạo hiểm giả mà sao không vào kỵ sĩ đoàn.」
「Phải. Gần đây, tại vì ai đó ở đâu đó, mà có cảm giác sở thuộc trường kỳ của kỵ sĩ đoàn trưởng nhà em là không còn khả năng nữa nên.」
Dù công việc khổ sở có liên tục thế nào đi nữa, giả như cấp trên có black đi nữa, thì mình vẫn không sao! Sẽ có thể chịu đựng được! Tại vì, mình đang được chuẩn bị cho một chỗ chuyển việc đỉnh cao mà!
Tuy không đời nào la làng lên chuyện như vậy nhưng, với Liliana đã quan sát chằm chằm tình trạng của đoàn trường Kuzeri từ góc khuất của cột trụ thì, dường như cô có thể nghe thấy tiếng lòng như thế.
Rằng, Nếu như đã không còn có thể giữ chân được nữa, thì phải tìm người thay thế!
Liliana trừng mắt với “ai đó ở đâu đấy” nọ. Còn “ai đó ở đâu đấy” thì đang thì thầm mấy thứ như「Cafe au lait ngon thật」với dáng vẻ chẳng biết gì cả.
「Nơi mà anh và Suzu tới là trường đại học thể dục ha. Chẳng phải cũng sẽ học được tri thức có thể sử dụng nếu áp vào kỵ sĩ đoàn như là cách rèn luyện cơ thể hay thể thao học hiện giờ hay sao?」
「Chị cũng thuộc khoa sức khỏe mà nhé. Có thể sẽ giúp ích bằng mấy thứ như mặt dinh dưỡng không chừng?」
「Nói thế thì dù em có xem là đang được hai người suy nghĩ về chuyện sẵn sàng nhập đoàn đi nữa thì cũng!?」
「Vì em trối chết quá nên thấy sợ nhưng mà...... Maa, vì mạo hiểm giả cũng là nghề nay đây mai đó mà haa.」
「Tuy có vẻ vui nhưng, không biết rằng liệu có thể tiếp tục mãi không mà. Chuyện làm mạo hiểm giả trong một thời gian có lẽ cũng được nhưng, cũng có con đường là đi tìm việc thì bọn chị đang nói chuyện với nhau đó?」
「Bất cứ lúc nào cũng chào đón. Vì em đã chuẩn bị hợp đồng lao động rồi mà.」
「「Bởi vậy nên mới nói là đáng sợ.」」
Bởi thế mà sắp bị đoàn trưởng Kuzeri chạy mất đó. Ai nấy đều nghĩ thế.
Từ lúc đó trở đi.
Thức ăn cũng giải quyết xong hầu hết, và trong khi vừa chìm trong cảm giác no bụng thoải mái, vừa thưởng thức trà sau bữa ăn, trung tâm của đề tài đã hoàn toàn trở lại câu chuyện về hướng đi sau này.
Trong thời gian đằm ấm để bình tĩnh nói chuyện với nhau, họ dần kể về tương lai tràn ngập trong kỳ vọng hay tham vọng.
Cả những người lập dị, hay đúng hơn khiến người ta trở nên lo lắng rằng, ổn với hướng đi như thế à trong số đó nữa.
Chẳng hạn như, Nimura Akito là bất ngờ của bất ngờ. Định sử dụng hết công suất thiên chức “Ảo thuật sư”, và sử dụng ma thuật thiệt sự (đương nhiên trong khi che giấu nó) nâng cao tên tuổi của mình trên tư cách một ảo thuật gia.
Yoshino Mao phải chăng cũng vì tính cách thích sống tự do tự tại, mà có vẻ như sẽ tận hưởng việc ngao du nước ngoài trong một thời gian. Sử dụng tiền lương baito đã nhận qua việc giúp đỡ Hajime làm vốn để trở thành một YouT〇ber thuộc hệ mạo hiểm vân vân và mây mây.
Aikawa Noboru có vẻ như đặt mục tiêu trước hết sẽ vào cục công an ngay cả trong khi học đại học. Nói cách khác, là cấp dưới của Fukube-san.
Juugo nhắm tới việc trở thành một sĩ quan cảnh sát, còn Kentarou và Ayako thì vào đại học thuộc hệ nông nghiệp giống nhau. Có vẻ như trong tương lai Kentarou sẽ nối nghiệp làm nông của ông bà, còn Ayako thì trở thành bác sĩ thú y. Kể cả ma pháp hồi phục quá nổi bật với đối tượng là con người đi nữa, nếu với đối tượng là động vật thì lén sử dụng cũng chẳng thành vấn đề đúng chứ, là trừu tính như vậy.
Thêm vào đó, hai người này, vì là đại học ở xa nên có vẻ như Ayako sẽ chọn hình thức ở có trả phí tại nhà của ông bà Kentarou. Hai người đã chào hỏi gia đình đôi bên xong.
Dẫu cho như thế.
Thật không thể tin được, họ vẫn còn chưa chính thức hẹn hò. Dù rõ ràng là không có dư chỗ để cho người ngoài xen vào vậy mà, cả hai đều nhút nhát đến cùng cực thì nói sao đây.
Ở điểm này, tuy là bằng cách nào đó nhưng, không phải là đôi bên chẳng thể nói ra vì nỗi bất an liệu rằng có bị từ chối hay không, ngược lại thì chẳng phải là họ đang vui vẻ với cảm giác cự ly một cách tuyệt diệu đó sao?, cũng có thể thấy như vậy, trong lớp đã chẳng còn ai chỉ đích về mối quan hệ giữa hai người nữa. Cứ tự nhiên mà làm đi, là cảm giác như vậy.
Ngoài ra cũng có người sẽ vào đội tự vệ, nhà phiên dịch, nhà ngoại giao, nhà báo, người nhắc tới việc trở thành võ sĩ giác đấu chuyên nghiệp, người nuôi chí làm chính trị gia, người sẽ mở văn phòng thám tử, người muốn mai sau thừa kế công ty của cha, vân vân.
Sau đó thì với những trường hợp đặc thù chẳng hạn như người muốn trở thành thú cưng của nhà Nagumo nhưng bị Hajime cự tuyệt bằng ánh mắt khinh bỉ, hay người muốn trở thành hầu gái nhà Nagumo nhưng bị từ chối một cách bình thường, đang nhắm tới việc trong khi học lên đại học và sau khi tốt nghiệp sẽ vào công ty của Hajime, rồi thừa dịp may mà trở thành thư kí.
「Thế nào đó cô thấy lo lắng vì có vẻ như cũng người sẽ không thể đi theo “con đường của từng người” nhưng mà......」
Trong khi thì thầm bằng biểu cảm vi diệu với một phần của các học sinh đang rời tổ, Aiko hướng ánh mắt tới tổ nhóm hai người đang cười hềnh hệch, và nói rằng「Đặc・biệt・là!」.
「Nakano-kun và Saitou-kun! Kết cục thì, các em không học lên cũng chẳng tìm việc làm, cơ mà nói thế thì cô chưa cũng chưa nghe các em bảo là muốn làm gì! Các em nghĩ thế nào về tương lai vậy!」
「Ểể, tại tiệc chúc mừng thì mấy việc như tư vấn định hướng tương lai thì miễn giùm em đi chứ, Ai-chan.」
「Đúng vậy đó ạ. Bọn em là người tự do ạ. Thế nào đó kiểu này, em sẽ làm công việc gì đó có vẻ như sẽ nổi tiếng với các cô gái theo hướng hay ho đó ạ.」
Nói cách khác, có vẻ như là nghề tự do.
「Nhắc mới nhớ, Yoshiki. Tớ đã nghĩ qua rồi nhưng mà ha, chẳng phải cục truyền hình rất là hay sao? Họ đang tuyển ít nhất là chân chạy việc đúng chứ. Nếu thừa cơ thì với nữ diễn viên hay idol...... fufufu.」
「Nếu vậy thì, nếu thế chẳng thà phát huy năng lực thân thể và làm diễn viên đóng thế thì sao? Gì vậy người kia, tuyệt vời quáá! Hãy ôm ấp tôi đi! Không phải không có khả năng trở thành như vậy, chắc chắn!」
「Cậu...... là thiên tài hả trời!」
「Tém tém lại-」
Ai nấy cũng đều nghĩ. Rằng, hai người này hết cứu rồi. Đang hoàn toàn xem thường cái thứ mang tên công việc. Chắc chắn cả đời họ, sẽ là những kẻ bất ổn một cách không rõ ràng thế này ha.......
Hẳn là chẳng một ai nghĩ rằng, thực ra, ở tương lai sau này thì họ sẽ thành lập một công ty cảnh bị chuyên phục vụ cho người trong giới nghệ thuật, và nổi tiếng với tư cách cảnh bị viên siêu mạnh phô diễn siêu otagei.
「Moo! Hai đứa, là chuyện về tương lai của bản thân đó! Hãy trở niêm nghiêm túc hơn một chút đi~~i-!」
Aichan-sensei bùng cháy dữ dội linh hồn nhà giáo cất lên tiếng thét xung trận, và trong khi nhóm Yue an ủi cô, những người khác chuyện trò một cách sôi nổi ra chiều thích thú. Cuộc nói chuyện vẫn chẳng có vẻ gì sẽ kết thúc cả.
Trong quán ăn đã trở nên nhộn nhịp lần nữa, vai của Hajime được một bàn tay nhẹ nhàng đặt lên.
「Hajime-san. Em xin chút thời gian được không ạ?」
「? Aa, anh không phiền gì đâu nhưng mà.」
Là Remia. Cô dời ánh mắt về phía chỗ ngồi ở quầy thanh toán. Có vẻ như cô muốn cách xa khỏi vòng tròn hội thoại và trò chuyện chỉ với hai người.
Nghĩ rằng đây cũng là một chuyện hiếm hoi, khi cậu truyền tải với nhóm Yue rằng mình sẽ rời chỗ một chút bằng ánh mắt, thì ở đó là sự hô ứng như chung nhịp thở. Yue ưng thuận trong giây lát, và giúp cậu thực hiện cản trở nhận thức để ý thức của mọi người không tới chỗ Hajime.
Đặt hông xuống chỗ ngồi của quầy thanh toán, Hajime giục「Thế?」.
「Em xin lỗi vì sự đường đột ạ. Nhưng mà, vì mọi người đang trò chuyện về tương lai một cách vui vẻ, nên em cũng muốn truyền đạt nguyện vọng của mình.」
「......Một lần nữa là sao vậy? Anh đang nghĩ rằng có lẽ nào thôi nhưng mà.」
Có lẽ nào cậu sẽ bị nói mấy thứ như「Việc sinh sống ở dị giới đã đến giới hạn rồi! Em muốn được cho trở về nhà ở quê ạ!」, Hajime hơi thủ thế.
Phải chăng đã đoán được nội tâm đó, Remia bật cười ra chiều thích thú「Ara ara」. Có vẻ như là lo bò trắng răng.
「Em không có bất mãn hay gì đâu đó ạ. Ngược lại thì, đến mức từ khi di cư tới đây đến giờ em đã luôn nghĩ rằng chẳng phải phía Hajime-san với mọi người sẽ có bất mãn về em hay sao ạ.」
「Haa? Tại sao lại thành ra như thế. Em đã trông thấy thái độ của anh giống vậy à?」
「Không. Nhưng mà...... một lúc nọ Myuu đã nói đó nhỉ. Rằng nếu bản thân không được giúp đỡ thì sẽ chẳng thể làm gì cả.」
「......Aa, là lúc gặp cục trưởng Magdaness lần đầu ha.」
「Vâng. Những lời đó kể cả đối với em thì, không, chính vì đối với em nên nó mới khớp ạ.
「Remia......」
Không lẽ nào, Remia đã để tâm đên điều như thế à, Hajime ôm ấp sự kinh ngạc cùng với cảm giác kém cõi.
Rằng, có thể thấy cô đang sinh hoạt một cách vui vẻ mà, và cũng không trông giống như bầu không khí mềm mại ấm áp là một thứ được tạo ra. Nhưng, ngay từ đầu thì Remia đã giỏi che giấu thực tâm của mình rồi. Đáng lí mình phải chú ý nhiều hơn.
Vừa tự giác việc mình đang nhíu mày lại thành một nếp nhăn, Hajime vừa hướng tới Remia ánh mắt nghiêm túc. Cũng cố hết sức đổ dồn tình cảm vào câu chữ để truyền đạt rằng cậu không chỉ đơn thuần là cân nhắc mà đây còn là thực tâm của cậu.
「......Đúng thật, về mặt chiến đấu thì có lẽ là vậy. Nhưng, không đời nào em chẳng thể làm được việc gì. Người giỏi đứng ra làm trung gian giúp bọn anh trong quan hệ giữa người với người thì chẳng có ai bằng Remia. Điều đó thì, thật sự đang giúp anh đấy.」
Thực tế thì, trong quan hệ với hàng xóm thì Remia là người đang xây dưng mối quan hệ tốt đẹp nhất.
Hajime thì, đã sử dụng sức mạnh đối với chính phủ và dư luận truyền thông giữa cuộc huyên náo Kikansha, song cậu lại hầu như chẳng làm gì với nhóm hàng xóm-san cả. Việc mà dẫu thế đi nữa nhà Nagumo vẫn không hề bị xa lánh, mà có thể duy trì mối quan hệ giữa người với người chẳng thay đổi cho đến lúc này, không nghi ngờ gì là nhờ Remia đã tiên phong giao tiếp với hàng xóm giúp họ.
Điều đó thì, cũng tương tự trong quan hệ với những phụ huynh của bạn bè Myuu, và trong mối quan hệ với những người liên quan tới công ty của Hajime cũng tương tự.
Từng cử chỉ bước đi, từng lời nói của cô, và bầu không khí phảng phất, đều làm dịu đi sự căng thẳng của người khác. Cởi bỏ sự nghi ngờ mù quáng, và khi nhận ra thì cô đã có thể đối thoại với cảm giác ôn hòa.
Đó là một tài năng hữu dụng.
Kể cả trong nhà, chỉ với việc Remia có mặt thì bầu không khí sẽ trở nên dịu đi. Dù bận bịu thế nào, dù mệt mỏi ra sao, thì cũng có thể thở ra một hơi nhẹ nhõm.
「Em xin cảm ơn ạ. Ít nhất thì, những cố gắng để nhận được những lời như thế là xứng đáng ạ.」
「Em đã có ý đồ, à.」
「Tuy chỉ có thể làm được việc ở mức độ thế này thôi nhưng...... Dẫu thế đi nữa, em không có mặt dày mày dạn đến mức có thể chấp nhận tất cả mọi thứ, vì là mẹ của Myuu đâu đó ạ?」
「Chuyện đó thì lỗi anh. Thế, nguyện vọng của em là? Từ diễn biến của câu chuyện, thì em đã có chuyện gì khác muốn làm rồi à?」
「Không, ngược lại là chuyện em muốn anh làm cho nhé.」
「?」
Muốn tìm ra thêm điều mình có thể, và muốn có ích hơn với việc đó――khi cậu nghĩ liệu rằng có phải chuyện như vậy không thì dường như là không phải.
Phải chăng chỉ là tưởng tượng thôi. Đôi đồng từ đang ngắm chăm chú vào Hajime của Remia, cậu có thể nghĩ rằng dường như chúng đang có nhiều nhiệt lượng hơn mọi thường.
「Hajime-san. Nếu như, em và Myuu có thể yên ổn sống ở Erisen, thì anh nghĩ sẽ ra sao ạ?」
「Un? Cái đó ý nói là nếu như Myuu không bị bắt cóc, và cũng không có trận quyết chiến thần thoại hay gì hết à?」
「Vâng.」
「Chuyện đó thì, chẳng phải dù có ra sao hay gì nữa thì hai người vẫn sẽ sống bình thường sao? Hai mẹ con vui vầy với nhau.」
Không theo kịp câu chuyện bất thình lình thay đổi, Hajime đáp lại cùng cảm giác hoang mang. Với điều đó, Remia nhẹ nhàng lắc đầu.
「Thậm chí trong chưa đầy một năm thì em chắc chắn sẽ tái hôn ạ.」
Một lần nữa, suy nghĩ rằng có lẽ nào đã khiến trái tim của Hajime hơi giật bắn lên.
「......Em đã có người đàn ông mình thích à?」
「Không, không phải thế ạ. Anh quên rồi sao ạ? Việc chính bây giờ mới tự do nhưng, hải nhân tộc ngay từ đầu, đã là chủng tộc bị quản lí bởi đất nước của tộc con người.」
「Ra là vậy. Chuyện như thế à.」
Bởi vì hữu dụng trong việc đánh bắt hải sản một cách năng suất, nên đây là á nhân tộc đã bị quản lí đặc biệt. Đó là vị trí đứng của hải nhân tộc trong Tortus trước đây.
Đương nhiên, dân số của họ cũng bị quản lí. Sụt giảm quá thì không tốt mà, và cũng không được để họ đạt số lượng có thể phản loạn hay bỏ trốn với toàn thể chủng tộc.
Và, dù có xưng tên là đứa con của biển đi nữa thì chừng nào còn là á nhân họ sẽ không thể sử dụng ma pháp, cũng có sự tình là tỉ lệ tử vong khi đối đầu với ma thú sống ở biển nhất quyết không hề thấp.
Nếu vậy thì, nữ nhân đã mất chồng, chỉ với việc sinh một bé gái thì sau đó không thể có mấy chuyện như tự do được. Vì Myuu chỉ mới 4 tuổi nên cô đã được cho phép một cách suýt sao nhằm để nuôi con.
「Việc đám đàn ông ở Erisen đã trở nên hăng hái làm đối tượng tái hôn của Remia thì, bởi vì trên cả vấn đề tình cảm sẽ có cơ hội về mặt chế độ à.」
「Phải. Tuy cuối cùng là việc do những vị bên trên quyết định nhưng, cũng không phải là hoàn toàn chẳng có tự do mà.」
Chính điều đó, cánh mày râu của Erisen có vẻ đang thực hiện cuộc cạnh tranh gì đó với nhau, và có thể tạo ấn tượng rằng bản thân mới là đối tượng phù hợp.
Theo thông lệ thì, cả tộc trưởng lẫn người quản lí của tộc con người, hầu như sẽ không kêu ca dị nghị gì về kết quả đó. Nếu như tương tâm tương ái thì lại càng hơn nữa, chừng nào thậm chí còn không có sự tình khó chấp nhận nào đó.
「Tuy nói là vậy, đôi lúc thì buộc phải đưa vào cả huyết thống bên ngoài ạ. Em có chức trách là người điều lí của hai chủng tộc, cũng biết mặt các vị ở vương quốc và công quốc nên là......」
「Bởi vậy nên có khả năng sẽ làm vợ lẻ của quý tộc..... Iya, bị thu làm thiếp hay tình nhân à.」
「Có lẽ là vậy. Vì chuyện như thế đã được nói đến nên là.」
Nếu nghĩ cho kỹ thì đây là chuyện thường tình nhưng, phải chăng vì cảm giác của người Nhật Bản bình thường trong tự do yêu đương nên cậu đã không nghĩ tới, Hajime có tâm trạng như muốn thở dài một tiếng thế nào đó.
「Tại sao lúc bọn anh lưu lại ở Erisen thì chuyện đó――Iya, là vì Myuu à.」
「Vâng. Vì con bé đã bị bắt cóc rồi trở về ạ. Hơn nữa, là lúc xây dựng kỷ niệm với Papa trước khi chia li đó ạ? Không cần thiết phải cố tình nói cho con bé biết đúng chứ. Hơn nữa......」
「Hơn nữa?」
「Trước khi có thể nói, thì anh đã lập lời hứa cho em rồi mà. Rằng sẽ đến đón, rằng sẽ dẫn bọn em tới cố hương của anh.」
Bật ra tiếng cười khúc khích, Remia nói.
Chẳng hạn như cậu là mạo hiểm giả rank vàng, hay công khai tuyên bố rằng mình là đồng đội với những chủng tộc đáng lí đã tuyệt diệt một cách không hề giấu giếm, ngoài ra cũng có nhiều lí do nhưng.
Dù cho ngắn ngủi nhưng trong khi cậu dành thời gian ở Erisen, thì bằng cách nào đó trực giác của cô đã thủ thỉ. Rằng, có lẽ, Myuu ở thời điểm phát hiện ra người này, thì cuộc đời được dự tính trước của mẹ con cô đã có thay đổi lớn.
Rằng, điều đó chắc chắn là một dòng chảy to lớn không thể kháng cự, và không nghi ngờ gì sẽ dẫn tới tương lai tuyệt vời mà cô cũng chẳng muốn chống lại làm gì.
Tại vì, con gái cô đã nở nụ cười tuyệt vời đến nhường ấy mà.
「Trực giác đó, vào ngày cuối cùng, lúc Myuu với Hajime-san trao cho nhau lời hứa, và nhóm Yue-san ôm chặt đứa trẻ đó với gương mặt tươi cười thì nó đã trở thành sự tin chắc ạ.」
Hajime gãi má *pori pori*. Biết rằng Remia nghĩ ngợi về cuộc gặp gỡ với nhóm Hajime theo cách của cô còn trên cả tưởng tượng của mình, cậu bị cảm giác nhột nhạt không hiểu ra sao tấn công.
Tuy nhiên, bằng cách này cô đang quyết tâm bộc lộ đến mức trong suốt mặt trong của con tim mình cho cậu. Không phải là lúc nên làm mấy chuyện như giấu ngượng.
Dù không hiểu tại sao Remia lạ đưa ra chuyện thế này, nhưng là cơ hôi hiếm lắm mới có. Tuy cậu sẵn sàng lắng nghe nếu như đích thân Remia nói, song Hajime trực diện bước một chân vào phần mà cậu đã cân nhắc mà không động chạm đến. Chuyện đó ngược lại, là suy nghĩ rằng đây hẳn là thái độ chứa đựng sự thành ý đúng chứ.
「......Nếu quan hệ hôn nhân của hải nhân tộc, cuối cùng là thứ được phía trên quyết định thì...... có lẽ nào chuyện em hầu như không nói về cha của Myuu là vì đó là một cuộc hôn nhân không mong muốn à?」
「Chính điều đó thì không đời nào đâu ạ. Tuy là đúng là đối tượng đã được quyết định nhưng, là người mà từ lúc nhỏ em đã kính trọng như anh trai rồi ạ. Em đã không chống đối gì trong việc trở thành gi đình với người ấy ạ.」
Ngay từ đầu thì, cư dân của Erisen giống như một gia đình. Hầu như chẳng có ai mà họ không biết mặt cả, việc những người cùng thế hệ với nhau là anh chị em đã cùng nhau trưởng thành từ suốt từ đầu cũng là điều đương nhiên.
「Trước khi Myuu được sinh ra, thì người ấy đã nói ạ. Rằng, nếu như, anh không thể trở về từ biển cả trước khi con được sinh ra, thì không nói về người cha mà nó chẳng thể gặp mặt cũng được.」
Theo lời cô thì, có vẻ như điều đó không phải chuyện gì đặc biệt, mà là một phong tục trong những hải nhân tộc đi đánh cá. Bất chấp là nam hay nữ, việc đi ra biển đánh cá, chỉ điều đó thôi cũng cần phải có giác ngộ rồi.
「Anh ấy đã nói vì những kẻ sẽ thay thế cho người cha giúp anh thì có rất nhiều, nếu như phải khiến con thấy buồn, thì cứ để đám đó cưng chiều con giùm anh là được rồi.」
「Nhắc mới nhớ, lúc gặp hải nhân tộc lần đầu, thì đám đàn ông đã trối chết ha. Tưởng lầm anh là kẻ bắt cóc, họ đã có thái độ cực kỳ quyết liệt. Đúng thật, cái đó thì không thể nghĩ rằng nó là nhận thức ở mức độ con của nhà người ta.」
「Vâng, vì đó là hải nhân tộc mà. Trong trường hợp em tái hôn với một vị bên nhân tộc, thì em nghĩ rằng em sẽ tớ chỗ của vị đó, còn Myuu sẽ được một gia đình khác ở Erisen tiếp nhận nhưng mà, kể cả trong trường hợp như thế, thì tuy có buồn nhưng em sẽ không thấy bất an ạ. Vi em biết rất nhiều vị tốt sẽ trở thành người mẹ thay cho em mà.」
Remia nói thế, và nheo mắt nhìn Myuu đang hớn hở chơi cùng Hinata. Ánh mắt chứa chan sự yêu thương.
Kế đến, cô chuyển ánh mắt tới Hajime. Tuy tính chất khác nhau, song không thể nhìn ra được chênh lệch về độ lớn trong sự mạnh mẽ của cảm tình chứa đựng trong đôi đồng tử đó.
「Em không hối hận về việc đã kết hôn với người ấy ạ. Vì anh ấy là một người dịu dàng, và hơn tất cả anh ấy đã trao cho em Myuu mà.」
「Vậy sao.」
「Và, Hajime-san. Cả việc anh gặp gỡ Myuu, được con bé kính yêu như Papa, và dẫn bọn em đến đây, từ giờ trở đi, chắn hẳn sẽ tuyệt đối không có sự hối tiếc nào trong em ạ.」
「......Cái đó thì, tốt rồi.」
「Ufufu, em thật lòng cảm ơn ạ, Hajime-san. Vì đã ban cho mẹ con em thật nhiều điều tuyệt vời.」
「Thấy nhột nhạt ha. Phía anh cũng có nhiều điều cần cảm tạ nhưng mà...... Thế, kết cục thì em muốn nói chuyện đó à?」
「Không, việc em muốn truyền tải lòng biết ơn một lần nữa là thật nhưng, điều em muốn nói là nguyện vọng tương lai, em có hơi bất mãn ạ.」
「Ểể? Theo dòng câu chuyện lúc này thì nó lại nối với sự bất mãn à!?」
Diễn biến không thể ngờ đến khiến cậu bất giác cao giọng lên,「Oya?」có vài người chú ý vào nhóm Hajime, Yue-san, thumbs up *bishi-*. Như muốn nói rằng đằng này cứ giao cho cô mà hãy nói chuyện từ từ đi.
「Quả không hổ danh Yue-san. Thủ lĩnh-sama của “các~cô dâu” bọn em nhỉ.」
「Cái đó, là ai đã nói đầu tiên vậy? Từ miệng Remia phát ra thì sự lạ lùng thật khủng khiếp nhưng mà.」
「Chính xác, là chỗ đó ạ. Nỗi bất an của em.」
「Ể? Iya, chỗ nào?」
Trước Hajime có dáng vẻ thật lòng không thể hiểu nổi, Remia hít thở sâu một chút. Cứ như thể cô đang thấy căng thẳng. Đôi má cũng hơi được nhuộm đỏ.
「Đã cùng sống với nhau đến giờ, trải qua đủ thứ chuyện, em cảm thấy hạnh phúc vì được ở bên cạnh anh cùng với mọi người ạ.」
「A, aa......」
「Vì vậy, em muốn anh làm ơn hãy sớm thay đổi nhận thức ạ.」
「Nhận thức?」
「Vâng. Rằng em không chỉ là “Mẹ của Myuu” mà là “Remia đã đến làm dâu nhà Nagumo”」
「......」
Không thể tìm ra câu từ gì để hồi đáp ngay, Hajime ngơ ngác nhìn Remia.
「Anh không tự giác được sao ạ? Về việc sự quan tâm đối với nhóm Yue-san của anh, hơi khác một chút với cái dành cho em.」
「......Không có gì đáng kể ha. Anh đã có tâm thế tiếp xúc với em một cách bình thường nhưng mà.」
「Việc anh chưa từng hỏi về người ấy dù chỉ một lần, thật sự chẳng phải là sự cân nhắc mà anh sẽ không làm với những người khác, rằng “Không cần giậm chân vào phần sâu thẳm trong con tim của Remia” hay sao ạ?」
「Chuyện đó thì...... có lẽ, là như thế ha. Iya, là vậy đấy ha. Ra là thế. Chuyện đó thì đúng thật, có lẽ không phải là sự cân nhắc với đối phương sẽ trở thành gia đình của mình ha. Anh lại không xác nhận về cảm xúc của em cho đàng hoàng.」
Thực tế thì, Remia đã cảm thấy đúng chứ. Việc dù ngay cả trong khi cô đang được đối xử như người thân quan trọng tương tự như với nhóm Yue, thì bên trong đó cảm xúc giống như đối với “vị khách quan trọng” ít ỏi chỉ bằng một nắm tay, đến mức thậm chí đương sự cũng không tự giác được đang trộn lẫn vào.
Remia nhìn Hajime bằng vẻ mặt căng thẳng.
Là một loại tỏ tình. Đương nhiên đúng chứ.
Hajime ngẩng mặt lên trời. Cậu muốn thở dài với bản thân rằng đang làm cái gì vậy. Song, nếu làm thế, thì cứ như thể đang than thở về cảm xúc của Remia vậy nên cậu kiềm lại *gu-*.
Chỉnh lại biểu cảm, cậu nhìn thẳng vào Remia để đáp lễ.
「Cảm ơn em vì đã nói cho anh ha. Lỗi anh vì là một gã không giỏi xét đoán, thật lòng anh thấy rất vui vì Remia đã mong muốn như thế cho anh. Bởi vậy, một lần nữa hay để anh nói――làm ơn, anh muốn em trở thành gia đình của anh.」
Remia lặng lẽ nhắm mắt lại. Như để cảm nhận vào, hay có lẽ như đã nhẹ nhõm từ trái tim.
Và, khi cô từ từ mở mắt ra,
「Vâng. Cùng với con gái, rất hân hạnh và mong anh giúp đỡ cho đến mãi mãi về sau nhé. A・na・ta?」
Nói thế, cô đã nở nụ cười rạng rỡ ra chiều thật sự hạnh phúc, khác với nụ cười Ara ara ufufu khó đoán định thực tâm lúc mọi thường.
Thế nào đó, cậu cảm thấy ngượng ngùng.
Hajime tu ừng ực ly nước của mình để né tránh khỏi ánh mắt của Remia đang cười tủm tỉm nhìn cậu.
「Dù thế đi nữa, tại sao lại là lúc này? Dù em có nói với anh sớm hơn nữa thì cũng tốt rồi vậy mà.」
Với câu hỏi được nói hơi nhanh như để đánh trống lãng, Remia trở lại「Ara ara」như mọi khi và trả lời.
「Trước mắt thì, Hajime-san là học sinh-san mà, em nghĩ rằng dù Aiko-san vẫn còn giữ lại sự khách sáo mà em lại nói với anh thì rốt cục là sao đây, cũng có chuyện như vậy ạ.」
「Cũng còn gì đó khác à?」
「Vì em nghĩ rằng đây là căn giờ vừa hay ạ. Tại vì, chẳng phải chúng ta đã nói rằng sẽ quyết định đưa vật đó ra, nhân ngày trọng địa này hay sao ạ.」
「A, aa...... Nói thế thì.」
Và, vào lúc đó, những giọng nói sửng sốt「「「「「Ể ể----!?」」」」」đã vang vọng đến mức cửa sổ trong tiệm rung chuyển *biri biri*.
Khí Hajime chuyển ánh mắt đi tư hỏi có chuyện gì, thì nhóm bạn học cũng nhất tề nhìn Hajime với căn giờ y hệt.
Trong số đó, Shinji mở trừng mắt và gào lên.
「Nagumoo! C, cậu-! Chuyện lát nữa, sẽ đi nộp giấy đăng ký kết hôn với Yue-san là thật àààààà-!!!」
Cứ như thế, cậu ta đang gào mồm lên kiểu「Đó là cách làm của cậu à----!!」.
「Gì vậy Yue, em đã nói rồi à.」
「......N~n. Là Endou đã nói.」
「Are? Là bí mật à? Cả nhóm Emily lẫn Hauria đều biết rồi, tớ cứ đinh ninh rằng dám trong lớp cũng biết luôn rồi nhưng mà.」
Thực ra, là như vậy. “Vật đó” mà Remia đã nói, đúng thực là về giấy đăng ký kết hôn của Yue và Hajime.
Nhân tiện thì, lúc Kousuke nói chuyện này ở nhà, thì cũng có việc thân phụ-san đang làm việc tại tòa thị chính đã đến để yêu cầu rằng「Nhất định, hãy để tôi thụ lí!」, và bất chấp hôm nay là ngay nghỉ, lát nữa, họ có dự định sẽ gặp mặt ở tòa thị chính.
「L, l l l, là thế nào vậy Nagumo!」
Yuuka-chan đang cực kỳ rúng động. Nana và Taeko sau một nhịp đã trở lại bình tĩnh, đang hướng vào cô ánh mắt cạn lời rằng, nhỏ bạn thân này, đã đến lúc này rồi mà còn đang rúng động kìa.
「Gì thì gì đi nữa, là nguyên cái ý nghĩa đó đấy.」
Cậu cũng đã cầu hôn ở Tortus rồi, và quan hệ giữa Hajime với nhóm Yue không phải người yêu mà tương đương như chồng vợ với nhau. Đó là sự thực được nói một cách công khai như thế, và ai cũng đều biết.
Tuy nhiên, đó không phải là “hôn nhân chính thức có hiệu lực về mặt pháp luật” đã nộp giấy đăng ký kết hôn. Là thứ dựa trên sự thực.
「Hộ tịch của nhóm Yue đang được làm. Nhưng, nếu nộp giấy đăng ký kết hôn cho tất cả, thì điều đó sẽ trở thành “ghi chép liên tục để lại sự mâu thuẫn” mất. Hẳn là sẽ có kẻ nhận ra manh mối nào đó mà, nếu không có đối sách nào đó, thì mỗi lần như vậy lại phải đi xử lí. Bởi thế, cũng vì vẫn còn là học sinh cao trung, nên trước hết tớ đã bảo lưu nhưng mà......」
「......N. Sao chẳng thế, dù không được pháp luật công nhận đi nữa thì sự thực rằng bọn tôi là thành viên của nhà Nagumo vẫn không thay đổi. Bởi vậy, tôi không quá cảm thấy tính cần thiết để đến mức phải cưỡng ép để nộp nó.」
Từ góc nhìn của Yue, thì tuy cũng có sự mơ mộng việc nộp giây đăng ký để được nhìn nhận như là một người vợ kể cả trong mặt đối ngoại, nhưng trên cơ sở sống tại Nhật Bản, thì đó là thứ chỉ được công nhận cho một người, nếu vậy cô không có ý định sẽ bắt ép vì cân nhắc cho cảm xúc của nhóm Shia.
「Bọn em đã nói đó ạ. Rằng, nhân dịp tốt nghiệp cao trung, hãy đem nộp nó với Yue-san đứng tên thôi.」
「Umu. Dù Goshujin-sama đã nói cho bọn chị rằng, sẽ thực hiện biện pháp để một lúc nào đó dù nộp giấy đăng ký kết hôn cho tất cả thì cũng không có vấn đề xảy ra nhưng mà haa.」
「Vì Yue-san đang được cả ta lẫn người công nhận là vợ cả-sama của bọn chị nhé. Cũng nghe rằng sẽ có thể nhận được nhiều lợi ích với việc có người phối ngẫu từ Okaa-sama mà, kết quả khi mọi người nói chuyện với nhau, đã quyết định rằng để Yue-san nộp đơn, với tư cách là phu nhân có thể được công nhận về mặt đối ngoại thôi.」
Khi Remia nói thế và mỉm cười hòa nhã, nhóm nam sinh đổ dồn ánh mắt thấu hiểu cộng với ghen tị vào Hajime, Yuuka hướng ánh mắt tỏ vẻ dò hỏi vào Kaori, Shizuku với Aiko.
「Eetto, nhóm Kaori thấy ổn với điều đó à?」
「Không hề tốt nhé!」
「Nagumoo! Có một bé không chấp nhận đang ở đây nhưng mà!」
Yuuka trỏ vào Kaori *bishi-*.
「......Chuyện gì, Kaori. Để tôi dạy cho một một bài học nữa nhé?」
「Tôi nghĩ Yue ăn gian ạ! Cheat ạ! Đồ hấp huyết công chúa cheat này! Mấy chuyện như có thể sử dụng đến cả Ma pháp phân rã thì không công bằng ở đâu hết đó!」
「Kaori...... Cậu, chẳng phải đã chiến đấu đến đổ gục ở Hakoniwa và chấp nhận rồi à?」
「Ngược lại, nghe nói bản thân em thì vô hạn ma lực, còn Yue-san thì chấp em với chiến đấu bằng ma lực tự thân ha?」
Đã chiến đấu đến mức đổ gục à...... Quả nhiên, đã muốn nộp giấy đăng ký kết hôn đứng tên mình à...... cơ mà có chấp thì chẳng phải còn không màng tới thể diện của mình à......, các bạn học ai nấy đều hướng ánh mắt không thể diễn tả vòa Kaori.
Nhân tiện thì, Yue hiện giờ có thể sử dụng toàn bộ ma pháp mà Kaori có thể sử dụng. Chênh lệch mang tính quyết định chỉ là thuật trị liệu hay tái sinh cho người khác thôi nhưng, vì ở mặt trị liệu cho bản thân thì cô có “Tự động tái sinh” nên sẽ không có chênh lệch đáng kể trong chiến đấu một đối một. Chuyện ngay từ đầu thì, mode tông đồ của Kaori cũng do Yue thực hiện.
Dù không thể kham được với trận chiến đặt cược danh nghĩa ghi trên giấy đăng ký kết hôn, thì chuyện đó cũng chẳng thể trách được.
「......Thật sự thì, cô có khiêu chiến bao nhiêu lần cũng được nhưng mà?」
「Ưư...... thôi đủ rồi đóó! Tôi chỉ muốn xua tan đi cái cảm giác thấy ghen tị một chút thôi mà!」
「......N ư? Thế nó tan đi chưa?」
「Đổi・lạii! Tôi muốn lễ cưới tuyệtt~~đối phải được tổ chức một cách tuyệt vời nhé!」
「......Quả nhiên vẫn không tan đi?」
「Tan rồi ạạ.」
Có vẻ như mây mờ tan rồi. Dù cô đang ngoảnh mặt đi chỗ khác *pui-* nhưng mà.
Khi Hajime nói với「Sau khi tình hình yên ổn rồi, thì hãy làm thật hoành tráng ở Hakoniwa ha」, thì tiếng đáp đầy khỏe khắn「Ưm-」đã vang lên ngay lập tức, và cô nở nụ cười rạng rở. Thay đổi tâm trạng thật nhanh.
「Maa, thực tế thì, nếu chọn đại biểu trong chúng ta thì chỉ có Yue thôi đúng chứ. Ngược lại nếu không phải Yue thì chỉ toàn là cảm giác bất ổn thôi.」
「Chuyện đó thì đúng vậy nhỉ. Dựa trên cơ sở mối quan hệ của chúng ta không bình thường với chuẩn mực của thế gian, thì chị đã dự đoán trước nó sẽ được thu xếp dưới hình thức thế này mà.」
Ngụ ý rằng, hiểu là sẽ trở thành thế này nhưng cô vẫn chọn con đường cùng với Hajime――Aiko mỉm cười. Cũng bao gồm Shizuku, trên biểu cảm đó không hề có sự u ám, và truyền tải rằng đây là chuyện các cô gái đã quyết định, và thấu hiểu sau khi trò chuyện với nhau.
Ra là vậy haa~ sự lĩnh hội cũng lan rộng trong các bạn học, từ nhóm nữ giới thì những lời chúc phúc「Chúc mừng chính thức kết hôn--」được gửi tới, còn từ nhóm nam sinh thì những giọng nói trêu chọc Hajime lần lượt vang lên.
Emily và Claudia hướng ánh mắt cảnh giác vào Rana đang dồn hết tâm ý vào việc chúc phúc cho Boss, trong khi thì thầm rằng「Trường hợp của chúng ta thì......」「Nếu như một ngày nào đó sẽ di cư tới Tortus thì có lẽ không cần thiết? Không, nhưng mà......」......
Trong khi Myuu và Hinata đôi bên đang khích lệ nhau gì đó rằng「Hãy cố gắng thôi nano! Đồng chí Hina-chan!」「Phải, cùng cố gắng nào, đồng chí Myuu-chan!」.
「Anou~」
Một giọng nói vang rõ ràng dù cho hơi rụt rè. N?, khi tất cả chuyển ánh mắt đi, thì ở đó là dáng vẻ của Oujo-sama đang run rẫy *puru puru* với đôi mắt ngấn lệ.
「Em, lần đầu nghe thấy nhưng mà.」
「「「「「「「――A」」」」」」」
Nhân tiện, cái「A」này là từ tất cả các~cô vợ trừ Liliana.
「A~, chuyện đó, xin lỗi. Anh quên nhắn với em.」
「Quá đáng. Dù bởi vì em là công chúa thuộc hệ bị bỏ rơi thì quá nhẫn tâm ạ-」
A, bản thân tự nói kìa...... ai nấy đều nghĩ vậy nhưng trước mắt là im lặng và theo dõi diễn biến sự việc.
「Iya, tại vì chuyện giấy đăng ký kết hôn đã được quyết định gần đây ha. Hora, Lily đã ở Tortus suốt mà, hay là vì bận rộn nên anh đã lỡ mất thời điểm để nhắn với em......」
「......」
Việc cô im lặng nhìn chăm chằm vào mình với đôi mắt rơm rớm, khiến cho cảm giác tội lỗi dâng lên trong còn hơn bất cứ câu từ nào.
Tuy Liliana không có cách nào xa rời khỏi công việc nhưng, chuyện đó là chuyện đó. Đúng thật, dù cho lúc nào đó cô sẽ đến nhà Nagumo nhưng việc không nhắn với cô chuyện quan trọng là sai sót của nhóm Hajime.
Bởi vậy, tại đây tất cả mọi người đều ngoan ngoãn.
「「「「「「「「Xin lỗi vì đã quên ạ.」」」」」」」」
Tạ tội thành tâm thành ý, đổ dồn vào đó cả con tim một cách đều tăm tắp.
「......Gusu-. Chuyện này theo cách của nó thì thật không thể chịu nổi.」
Đúng vậy nhỉ, ai nấy đều nghĩ thế nhưng, dĩ nhiên họ đã kéo khóa miệng lại với sự thống nhất toàn hội trong im lặng.
Một bầu không khí chẳng thể diễn tả.
「Đ, đúng rồi! Đã cất công rồi đóó! Sao chúng ta cũng không dõi theo hai người đi nộp giấy đăng ký kết hôn!?」
「Ryu, Ryuu-kun! Nice idea!」
Nice chuyển hoán đề tài của cặp đôi Ryuu・Suzu.
「Có dự định đem nộp sau khi bữa tiệc kết thúc thì thật là lạnh nhạt đấy! Naa, các cậu!」
「Sakagamicchi, chẳng phải nói rấtt hay sao! Cái đó thì bởi vì từ góc nhìn của nhóm nhóm Nagumocchi đã được nhận thức như vợ chồng cho đến tận lúc này, nên có lẽ cỡ chừng như đem nộp giấy đăng ký kết hôn thì chẳng phải chuyện gì to tát nhưng mà ha!」
「Mặc dù vậy, chuyện tuyệt vời thế này mà lại không nói với bọn tớ thì quá đáng đó! Ne, Yuuka!」
「Đ, đúng vậy nhỉ! Ừ, đúng vậy nhé! Đã đến đây rồi thì tớ sẽ chúc phúc cho đến hết đời luôn!」
Nana và Taeko hùa theo. Yuuka thì không phải là chảng thể trông thấy cảm giác liều mạng nhưng mà.
Dù sao đi nữa, không khí đã thay đổi liền một hơi. Ai nấy đều tràn ngập ý định tung hứng theo khoảnh khắc đáng để chúc mừng「Muốn thấy muốn thấy!」――
「Khoảnh khắc xuất trình giấy đăng ký kết hôn là cơ hội đấy. Cái thứ tượng trưng cho lũ Riajuu như thế, viêm thương của tớ sẽ trả nó về với tro bụi-」
「Chờ đã, Shinji. Nếu làm thế thì phong nhận của tớ sẽ không thể cắt vụn nó ra được đúng chứ. Trước hết là từ tớ.」
Tuy có một bộ phận những kẻ dường như mang mục đích khác, vì họ đã bị Rana-san phải chăng đã thấy khó coi không chịu nổi nữa chĩa dao vào và im như thóc nên không thành vấn đề.
「Iya, mấy chuyện như đông người thế này tràn vào tòa thị chính thì sẽ gây phiền――」
「Nagumo. Vừa rồi, khi điện thoại cho cha tớ thì ông ấy nói không sao. Có vẻ như ông ấy đang chờ sẵn ở tòa thị chính rồi nhưng mà, nghe nói là tất cả nhân viên đều đang háo hức ha.」
「Thiệt à.」
Phải chăng tại vì dạo trước, cậu đã tặng nước tăng lực có hiệu quả không thể so sánh với hàng bán ngoài chợ cho họ để làm quà, mà có vẻ như sự vang danh hay có lẽ là độ hảo cảm đối với Hajime của các vị ở tòa thị chính cao ngoài sức tưởng tượng.
Hay có lẽ, phải chăng họ hạnh phúc với thuốc dinh dưỡng vì thị trấn xảy ra đủ thứ náo động. Nếu vậy thì cảm giác tạo ra vấn đề để bán giải pháp thật không thể lau sạch được.
Hajime quét ánh mắt một vòng trong quán đang phấn khích dần đều, và cậu nhìn xuống Yue bên cạnh với biểu cảm nửa phần khó xử, nửa phần ra chiều vui vẻ.
「Tính sao đây?」
「......Nếu không làm phiền đằng ấy, thì có lí do để từ chối không?」
Trả lời ngay tức khắc. Và vừa ôm chặt cánh tay của Hajime trong lồng ngực, Yue vừa ngước mắt nũng nịu nhìn lên và nở nụ cười mềm mại. Điều đó, chính xác là gương mặt cười thấm đẫm sự hạnh phúc.
Nếu vậy thì, câu trả lời của Hajime chỉ có một.
「Hiểu rồi. Các cậu, bữa tiệc đến đây là hết! Chúng ta sẽ mau chóng dọn dẹp rồi đi đấy!」
Trong quán rung chuyển. Sự phấn kích cao nhất ngay hôm nay, đến mức ảo giác thấy điều đó.
Tại bàn tiệc chúc mừng tốt nghiệp, những lợi chúc phúc mới lan rộng.
Nhóm Hajime cũng, đã dợm thêm một bước mới.
※Giải thích Neta
・Con chó của quý công ty
⇒Từ「Game phỏng vấn áp lựcCon chó của quý công ty」. Mệnh đề này không thể rời khỏi đầu tôi.
・Tớ sẽ chúc phúc cho đến hết đời luôn
⇒Từ「Tôi sẽ chúc phúc」Hatsune Miku. Ca khúc tuyệt hảo mà dù có bao nhiêu năm trôi qua đi nữa thì đôi lúc vẫn nhớ tới mà muốn nghe lại.

