Web Novel

Chap 1: Hóa Sói.

2025-09-11

5

Trong tuần đầu tiên sau khi khai mở Đặc Tính của mình ,Kim Sae-Jin sống cô lập hệt như một tên bệnh nhân tâm thần.

Nhỡ có điên thật cũng dễ hiểu ,vì ngày có 24 giờ thì có tới 23 tiếng là anh phải biến thành một con Quái vật.

Ông này bà nọ ở các nơi làm thêm của anh ráo riết liên lạc bằng đủ mọi cách,nhưng anh gần như bỏ ngoài tai cả ,chẳng có gì đọng lại trong đầu anh cả.

Thực ra thì ,chỉ có một hai người gì đó trong số họ là quan tâm hỏi han anh ,còn lại thì trút đủ mọi lời mắng chửi khó nghe nhất trên đời lên người anh như thể anh có tội gì với tổ tông nhà họ vậy.Mà nghĩ đi nghĩ lại thì vậy cũng dễ hiểu thôi.

Nhẫn nhịn giỏi là vậy ,nhưng tình huống hiện tại của Sae-Jin thì lại phi lí đến mức mà anh không thể chấp nhận được dù đã một tuần trôi qua.

Sau một tuần nữa ,căn phòng Sae-Jin ở ,nơi mà bình thường vốn rất ngăn nắp và gọn gàng sạch sẽ ,đã trở thành cái chuồng lợn ,một mớ hỗn độn thực thụ!

Những vết rạch nham nhở trên sàn mỗi ngày một nhiều ,nhờ ơn đôi chân đầy vuốt sắc lẻm của anh ,dù anh có cố đi nhẹ nhàng và cẩn thận tới mức nào thì kết quả vẫn vậy.

Cuộc sống của anh đã mất đi từ "sống" trong bốn ngày tiếp theo.

Tới tận lúc này anh mới chấp nhận được hoàn cảnh éo le của mình bây giờ.

Cao hai mét ,vai rộng gần mét rưỡi ,đuôi dài nửa mét ,cân nặng thì anh dám cá là gần một tạ và toàn thân thì được bao phủ bởi một lớp lông nâu dày.

Nếu chỉ nghe thôi thì người ta sẽ tưởng đó là chỉ số của một con hổ hay gì đấy ,nhưng thật đáng buồn ,đây chính là cơ thể của anh bây giờ.

Đúng vậy ,Sae-Jin là một con Sói Nâu.

Một loài quái vật loại yếu mà bọn tự phụ hay cho mình là "Kỵ sĩ" ,"Lính đánh thuê" hay "Thợ săn" coi như con mồi mà săn đuổi.

Đã vậy ,một con Sói Nâu có quả ngoại hình trông không thể gọi là một con thú bình thường ,mà gọi là con quái vật thì cũng quá khiên cưỡng rồi.

Chưa hết ,chúng còn được lũ tân thủ "ưa thích" do sự yếu ớt của nó ,đặc điểm thì chả có cái vẹo gì nổi bật ,toàn mấy thứ như kiểu "Sống theo bầy đàn" hay "Gây chút phiền toái cho thường dân".

Hết.

Chỉ vậy thôi.

Và Sae-Jin lại chính là một trong số chúng.

Ban đầu ,anh rất khó có thể chấp nhận được điều như vậy,đương nhiên rồi ,chẳng ai chấp nhận được mấy cái tình huống kiểu này dễ dàng cả. Mà kể cả khi đã buông xuôi theo số phận thì Sae-Jin vẫn thấy đoạn đường trước mắt mình vẫn đầy chông gai. Thứ nhất ,cũng là điều cơ bản nhất ,anh phải tìm được kế sinh nhai đã.Khao khát được thở của anh mãnh liệt hơn cả bản thân anh tưởng.May thay ,ít nhất thì trong tài khoản tiết kiệm của anh vẫn còn đâu đó 3.500 đô ,khiến anh phải quỳ lạy tạ ơn bản thân mình trong quá khứ.

Sae-Jin quyết định rằng mình phải tận dụng tối đa lượng thời gian ít ỏi quý giá mà bản thân có trong hình dạng con người.

Về thực phẩm ,anh quyết định sẽ mua đồ ăn liền tại một cửa hàng cách năm phút đi bộ và luôn ăn chúng trong hình dạng con người ,đây chính là chút niềm kiêu hãnh cuối cùng của một "con người" như anh.Ngoài ra ,anh sẽ để dành 30 phút còn lại như một cách trù bị cho những lúc cần giao tiếp hay tình huống ngoài ý muốn.

Sau đó ,anh bắt đầu học cách kiểm soát sức mạnh của mình ,sau bốn ngày chật vật thì anh cũng đã tìm được cách thu móng vuốt lại.

Trong khi đó, bất cứ khi nào có cơ hội, anh sẽ biến thành một con Yêu Tinh và dọn dẹp đống bừa bộn trong nhà. Một con Yêu Tinh cao mét rưỡi tuy vóc dáng nhỏ bé nhưng lại có đôi tay mềm dẻo đáng ngạc nhiên – vô cùng thích hợp cho những công việc đòi hỏi sự khéo léo và chính xác, phù hợp cho các công việc dọn dẹp nhà cửa.

Những vết rạch xấu xí nham nhở vẫn còn đó ,nhưng ít nhất thì ngoài chúng ra ,căn phòng cũng đã trở nên tương đối sạch.

Cơ mà ,vấn đề lớn nhất vẫn chưa được giải quyết ,đó là chi phí sinh hoạt.

Nếu không trả tiền nhà hàng tháng thì khá chắc là anh sẽ bị đá đít khỏi căn hộ hiện tại.

Vậy nên Sae-Jin quyết định lấy chiếc máy tính vòng tay ,thứ mà anh đã vứt xó trong góc nhà từ lâu ,ra dùng.

Anh định tìm kiếm "Cách kiếm tiền tại gia". Nhưng lại dừng lại ,với quả trình độ học vấn dừng lại ở cấp trung học cơ sở ,Sae-Jin nghĩ chắc sẽ không có ai để anh làm việc cho họ từ xa đâu.

Tiếc nuối nhìn màn hình hologram ,anh ngẩn ngơ lướt qua lướt lại không mục đích ,rồi thử tìm một chủ đề liên quan đến Quái vật.

Và nhờ vậy ,anh đã tìm được cách để cứu sống mình trong hoàn cảnh ngặt nghèo này.

Mắt anh sáng lên khi nhìn vào màn hình diễn đàn online.

Q: “Người Sói – những kẻ đứng đầu trong quái vật hệ Sói – thật sự tồn tại sao?”

A: “Theo lời của các Thú nhân đời đầu đã vượt qua Khe Nứt Thế Giới,họ đúng là đã từng tồn tại. Họ có thể biến đổi hình dạng một cách tự do, từ một con sói đi bằng hai chân hung tợn thành một con người hoàn hảo không có đuôi. Có thể nói, họ có một số đặc điểm tương tự với Thú nhân. Nhưng thực tế, sức mạnh mà họ nắm giữ lại ở một đẳng cấp hoàn toàn khác, đem ra so sánh với Thú nhân thì cứ như trời với vực vậy. Tuy nhiên, vì đặc điểm bạo lực tự nhiên mà có nên họ đã diệt vong, trở thành những sinh vật chỉ còn được nhắc tới trong huyền thoại.”

Người Sói ,một loài quái vật huyền thoại mà Sae-Jin đã nghe đâu đó một lần.

Để mà nói thì chỉ sự tồn tại của những Người Sói thôi cũng đã là một sự bất công trong hệ Quái Vật rồi ,khác với Thú Nhân ,những kẻ chỉ có thể biến từ thú thành bán thú ,Người Sói có thể biến từ sói đi bằng hai chân thành loài người cực kì hoàn mỹ ,không chút dấu vết ,đây cũng là điều mà Sae-Jin cần nhất lúc này.

"Nếu như..."

Sae-Jin bắt đầu mơ mộng ,đầu anh bỗng lóe lên một ý tưởng ,trong phần miêu tả của Đặc Tính có một dòng như sau:"Nếu đạt được những điều kiện nhất định ,cấp bậc của Quái Vật sẽ tăng lên."

Bản năng của anh mách bảo rằng ,để tồn tại ,anh sẽ phải đi theo con đường này.

Bất kể điều kiện là gì ,anh cũng cần phải hoàn thành nhanh chóng để được tiến hóa.

Tất nhiên ,có thể đây sẽ là một con đường cụt ,một con đường của sự sai lầm ,nhưng nó chính là thứ duy nhất anh có thể bám víu vào lúc này.

Anh ngay lập tức đứng dậy ,những điều cần phải làm đều đã được định sẵn rồi.